Có Lẽ Là Yêu

Chương 1: Trao giải

Lý Lý Tường

10/07/2013

Chu 6Dạ đặt detúi lớn, atúi nhỏ 7atrong tay 2xuống đất, 0ánh mặt 66trời chiếu 39quá chói fchang, cô 9dựa vào 7cổng trường fthở hổn dhển, thật 26sự đi không dnổi nữa, avừa nắng ccvừa nóng. 1e © DiendanLeQuyDon.comHai tay đầy 34vằn đỏ, 0đầu đầy 13mồ hôi chảy 95ròng ròng. fe © DiendanLeQuyDon.comMới vừa 10nâng người 1dậy, nghe c0được tiếng 71loa vang, cánh 41cửa điện54tử từ từ 6mở ra. Chầm achập đem 8mấy túi eđồ dưới 43đất bỏ 9qua một bên,dnhìn lại, 3hóa ra là 1chủ nhân 28trên chiếc 60xe đang tiến 3tới vừa 4huýt sao,80không biết 0lại là cậu fấm lắm 21tiền nhiều 13của nhà 30ai a.

Thanh aaâm của ctiếng huýt 6sao còn chưa dbiến mất, 6chiếc xe 56đã sớm1nghênh ngang 1mà đi. Cô blấy khăn atay lau mồ chôi, nhìn 0ckỹ bốn 59phía xungaquanh xem có 52gặp người 8quen hay không. 0 © DiendanLeQuyDon.comChạy đến 42bên quầy ctạp hóa0mua một chai 8enước được 5ướp lạnh, 1một ngụm buống hết a8hơn nửa 5chai. Ánh emặt trời 4của buổi 9dchiều thật c8sự gay gắt, ecàng làm dkhông khí ctăng thêm eesự khó chịu.

“Hi! f4Chu Dạ ——, 71sao ngươi 1clại ở đây?” cLâm Phỉ btừ bên trong acđi ra, nhìneChu Dạ hai f7tay chống 6bnạnh uống 37nước khoáng 3giật mình 7fhỏi.

Lâm 1Phỉ tay cầm 0một chiếc 58ô hoa che 6enắng, ăn e9mặc mát 3mẻ, mái 53tóc dài tùy 4ý buông 5rơi trên 3vai, mặc 4chiếc áo 1in hình mèo fkitty đeo d9túi xách,cváy ngắn f6lộ ra làn 4da trắng cbnõn như tuyết, 2akhiến cho dngười ta d2phải mơ97màng; đôi 4chân đi giày 6cao gót, càng ddkhiến cho b8đôi chân 6dđẹp thêm 99thon dài, 9dáng người 5ahoàn toàn 3tuyệt mĩ. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nơi 5dnày sinh viên 8tập mãi32cũng thành a1thói quen, e5mỹ nữ không 65sợ không 3có, mà là 2sợ quá nhiều.

“Oa, b0Lâm Phỉ, bblà ngươi 9đấy à! 3dTa vừa từ c2bên ngoài datrở về. f5 © DiendanLeQuyDon.comNgươi muốn 36đi ra ngoài eư?” Chu 8Dạ đứng 5ở bên cạnh 82Lâm Phỉ 5a, thấp hơn 0gần một 9cái đầu.

“Chu 5Dạ, khai 02giảng đã 7hai tuần erồi mà giờ 6ngươi mới cvề trường?” 3Lâm Phỉ 4nhìn nhìn 9atúi lớn c7túi nhỏ 15trên tay Chu dcDạ, có quần aáo, có đồ 6ăn, linh5tinh hết 50cả.

“Không d4phải, không 3bphải ——” eChu Dạ nhanh 5achóng giải 8thích, “Trangcthiết bị f4ở giảng 2đường 0khoa ta chưa 2alắp đặt exong, cho nên ahai tuần 90này không 42cần đi học.” f7Thực ra là acô được 3abạn bè giới athiệu đi 17làm thiết d1kế cho một 88công ty, suốt bhai tuần 1bnay chẳng 7phân biệt fđược ngày eđêm, làm btrâu làm 50ngựa, vừa c4mới làm f5xong, cuối f3cùng lấy eđược hai bfngàn tệcnha.



Lâm 38Phỉ “Ồ” 88một tiếng, 7lại hỏi: 9f“Sao ngươi amua nhiều 66đồ ăn 2vậy ? Muốn1làm gì? Mời 71khách sao?” 53Ba túi lớn, 3bthịt bò, dkhoai phiến, 7bmứt táo, 3hạch đào ednhân, sôcôla… d0Cái gì cần acó đều acó. Chu Dạ 5cười: “Đương c4nhiên là5cho chính 8mình ăn nha!” eMệt mỏi anhiều ngày 85nay, cũng 19phải biết e2tự thưởng dcho chính 1mình chứ. eb © DiendanLeQuyDon.comSau khi nhận abđược tiền 3lương cô dlập tức61đến siêu b8thị. Lâm b8Phỉ lộ 26ra vẻ ghen 67tỵ, nhíu 5mày nói: 74“Cẩn thận 2béo chết 2engươi!”

Chu fDạ đắc d4ý cười: f2“Ta dù 2có ăn bao 50nhiêu cũng 06không mập anổi ——, cai kêu ngươi 7không thể 0ăn!” Lâm 0cPhỉ tức egiận lườm 35bạn.

Lâm 8Phỉ là sinh dviên khoa 2nghệ thuật, ephải khống 5chế cân benặng. Trường 1có khoa nghệ 59thuật, cũng 6dchính là 2eđào tạo bngười mẫu, 3đi lạidtrên sân 31khấu. Bình 2fthường ăn 2cái gì, theo ethói quen 15cũng chỉ 2dăn một4nửa. Ăn cmột miếng 5bánh ngọt 90cũng làm aacô phải 8đấu tranh 78tư tưởngfkhông ngừng, ccắn răng 21một cái, 0rốt cục 1fmua, không cchút do dự cecắn một6bmiếng hơn f9phân nửa, 6rồi ném 22nửa còn blại vào 0thùng rác, eChu Dạ tậndamắt nhìn 9thấy.

Nhưng ccác giảng aeviên vẫn 56thường nói 67sinh viên 2khoa mình e3phần lớn 0thể trọng 7akhông đạt atiêu chuẩn, 3quá nặng.

Một 66nam sinh ăn ebmặc sành cđiệu đi 2era , áo sơmi f2chỉ cài 0hai nút, cơ cngực như 8ẩn như 8bhiện. Chu ceDạ nhún 4vai chào hỏi: d“Hi, Cao 1Dương!” 5Cao Dương 0là bạn trai 5của Lâm caPhỉ, cùng 02là sinh viên 3khoa nghệ 5thuật, cófcthể nói 7vô cùng hiếm 47có —— 0toàn bộ 83khoa có chưa c0tới 10 nam 0sinh. Ở trường 9này âm thịnh 2dương suy. 6e © DiendanLeQuyDon.comChu Dạ đứng 6ở trước 55mặt hắn, 8thấp hơn amột cái 02đầu.

Thực 53ra Chu Dạ 34vẫn cảm 2thấy nam 73sinh khoa nghệ f2thuật cũng 4chỉ bìnhabthường thôi, bcũng không e6phải là banh tuấn 1soái ca quá cmức, ngũ 76quan cũng 4dkhông tinh 51trí, chỉ 53được cái ađầu cao 9dọa người, c4nhưng khí 9dchất thực 16ra không được e6như vậy.

Lâm 8Phỉ kéo 5cánh tay phải 60Cao Dương, 87bước vào cabên trong dtaxi rồi a2còn nhô đầu 3ra, nói: “Chu 68Dạ ——, 27ngươi có 0phải lại 7được học 1bổng không6dvậy?” Lúc 27ở cửa

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Có Lẽ Là Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook