Có Lẽ Nào Lại Như Thế

Chương 27: Chương 25.2

Cư Ni Nhĩ Tư

13/09/2016

Khốn khổ đầu tiên mà người nào đó phải gánh chịu khi nhìn thấy khoé miệng của Viên Khởi Lương khẽ nhếch lên (thoả mãn khoảng thời gian mong đợi sự thú vị của ‘mỗi ngày lạnh lẽo ’) <~lời tác giả nhá 

Gần đây, trợ lí của Viên Khởi Lương ở bộ phận phụ trách nghiệp vụ quốc tế của văn phòng luật sư Sự Vụ Sở, Lý Lực gặp phải một chút khốn khổ.

Nguyên nhân rất đơn giản: Viên luật sư dạo gần đây rất hay cười.

Lý Lực đi theo Viên Khởi Lương gần hai năm, trừ những lúc gặp gỡ khách hàng cần phải xã giao ra, những lúc khác anh ta chưa từng nhìn thấy Viên luật sư cười ôn hoà như vậy. Chỉ là đối tượng tiếp nhận nụ cười này có chút kỳ quái, anh ta luôn cười với cái Notebook.

Sáng sớm hôm nay, trợ lí Lý đưa tài liệu cho Viên Khởi Lương, nhìn thấy Viên Khởi Lương đang vừa cười vừa đi ra khỏi phòng làm việc. Đánh liều, anh ta ôm trồng tài liệu đi vào phòng làm việc của Viên Khởi Lương.

Anh thề, anh hứa, anh đảm bảo, thật sự anh không cố ý nhìn lén máy tính của Viên luật sư, lúc ấy, anh chỉ là nhìn lướt qua, thấy trên bàn cũng không có tài liệu gì bí ẩn, lúc này mới yên tâm ‘rình coi’. Anh chỉ muốn biết Viên luật sư vì cái gì mà thường xuyên cười như vậy mà thôi.

Nhìn kỹ, trợ lí Lý mới phát hiện ra một ô cửa sổ nhỏ ở phía dưới bên phải màn hình:

【 From Bức màn màu đen: tin xấu: Một phi công bị rơi ra khỏi máy bay.

Tin tốt: Anh ta có dù cứu hộ.

Tin xấu: Dù của anh ta gặp phải vấn đề.

Tin tốt: Phía dưới có một đống cỏ khô.

Tin xấu: Có một bãi phân trên đống cỏ khô.

Tin tốt: Anh ta không rơi trúng bãi phân đó.

Tin xấu: Anh ta cũng không rơi xuống đống cỏ. 】



Kết quả, cả buổi sáng hôm đó, trợ lí Lý cười nguyên cả buổi.

Khốn khổ thứ hai mà người nào đó phải gánh khi chọc phải quả bom Viên luật sư (một sáng nào đó, Viên Khởi Lương bị hiểu nhầm là hôn Bạch Oanh, kết quả, buổi chiều có một người đàn ông tức giận bỏ tới thành phố A.)

Ngày mưa cuối tháng ba, trợ lí Lý tới văn phòng rất sớm. Bởi vì buổi chiều hôm đó, Viên Khởi Lương muốn đi xe lửa tới thành phố A xử lí một vụ án dân kiện quan, cần chuẩn bị rất nhiều tài liệu. Một giờ trước, Viên Khởi Lương nói xe anh ta bị hỏng giữa đường, sẽ đến Sự Vụ Sở muộn một chút, bảo anh đi chuẩn bị tài liệu trước.

Lúc trợ lí Lý đang hết sức chú tâm chuẩn bị tài liệu, Viên Khởi Lương đã tới văn phòng. Trợ lí Lý rất biết nhìn mặt đối phương để nói chuyện, ví dụ như sáng hôm đó, anh vừa nhìn thấy mặt Viên luật sư đã biết ngay, tâm trạng anh ta vô cùng tệ. Vẻ mặt Viên luật sư lúc gặp phải phiên toà dai dẳng cũng không như vậy, vì thế, trợ lí Lý chỉ lên tiếng chào, sau đó tiếp tục công việc của mình. (~ly: chắc trẹo mồm quá, Trác Lí, Trác Ý, trợ lí Lý… T_T)

Một giờ sau, người ở gara ô tô gọi tới báo Viên Khởi Lương tới lấy xe. Nhưng lúc trợ lí Lý tới phòng làm việc tìm Viên Khởi Lương thì không thấy bóng dáng anh ta đâu. Quay lại bàn làm việc của mình, anh nhìn thấy Viên luật sự đi từ cửa vào. Trợ lí Lý đang định nói chuyện ở gara, không ngờ Viên luật sư lại mở miệng trước ——

"Tôi lập tức tới thành phố A, cậu đặt vé máy bay đi." —— đó là lần đầu tiên trợ lí Lý nhìn thấy Viên Khởi Lương như vậy, sắc mặt tối sầm, lúc nói chuyện như mưa bão nổi lên, sấm chớp đùng đùng, trong lòng trợ lí Lý không khỏi hiếu kì: rốt cục ai đã chọc giận Viên luật sư?

"Được . . . . . Đợi chút. . . . . .Chỗ gara gọi tới nói xe của anh đã sửa xong, bảo anh tới lấy." Trợ lí Lý nói với bóng lưng đang rời đi của Viên Khởi Lương.

Sau đó, Lý Lực cẩn thận book vé máy bay.

Chỉ là, vừa mới đặt xong, Viên luật sư đã xách theo túi đựng laptop và hành lý đi ra khỏi phòng làm việc, lúc đi ngang trợ lí Lý, hoả khí vẫn chưa hạ xuống, "Huỷ vé máy bay đi, tôi sẽ lái xe đi. Còn nữa, vụ án lần này, cậu không cần phải đi cùng."

Trợ lí Lý toàn thân run rẩy, cả người phát lạnh.

Khốn khổ thứ ba mà người nào đó phải chịu vì sự vui buồn thất thường của Viên luật sư (đây chính là nguyên nhân tại sao Viên Khởi Lương lại xuất hiện ở thành phố N)

Vào tháng năm, Viên luật sư vẫn rất nghiêm túc làm việc. Trợ lí Lý phát hiện ra: Viên luật sư không còn nhìn máy tính mà cười nữa. Hoặc nên nói là, Viên luật sư không còn thỉnh thoảng cười bất chợt nữa. Con gái Bạch Hách Sơn thường xuyên tới văn phòng luật Sự Vụ Sở tìm Viên luật sư, muốn tìm chỗ nào đó để ăn cơm . . . . . Vấn đề là, Viên luật sư không có chút hứng thú nào.

Trợ lí Lý phát hiện: Viên luật sư hình như đã quay lại như ban đầu, không, còn lạnh lùng hơn so với lúc ban đầu.



Gần cuối tháng năm, trường đại học đã gọi điện thoại cho Viên luật sư không dưới vài chục lần, hi vọng Viên luật sư có thể tới trường bọn họ làm báo cáo. Mỗi lần như thế Viên luật sư đều kiên quyết từ chối. Trợ lí Lý thấy, Viên luật sư là một người cực kì khiêm tốn, chỉ cần là việc anh ta không có hứng thú thì cho dù đối phương có kiên trì như thế nào, cũng sẽ không nhận được câu trả lời như ý. Ví dụ như cô gái xinh đẹp Bạch Oanh, hoặc những nữ đồng nghiệp khác đang nhất mực theo đuổi anh ta, hoặc các vị lãnh đạo tỉnh uỷ lớn đang treo băng rôn chào đón . . . . .

Lắc đầu, thở dài một cái, trợ lí Lý cúp điện thoại, ôm tài liệu đi vào phòng làm việc của Viên luật sư.

Đẩy cửa bước vào, Viên luật sư đang nhắm mắt trầm tư, dáng vẻ rất mệt mỏi. Trợ lí Lý thầm nghĩ: cũng đúng, gần đây Viên luật sư rất bận.

Anh không muốn quấy rầy anh ta, vì vậy, nhẹ nhàng đặt tài liệu xuống sau đó rời đi.

"Trợ lí Lý." Viên luật sư lên tiếng gọi.

Trợ lí Lý dừng lại, xoay người, "Có chuyện gì sao?" Lúc này, Viên luật sư đã mở mắt, nhìn về phía trợ lí Lý. Trợ lí Lý nhìn thấy: Vẻ mặt Viên luật sư . . . . . có một loại tư vị không nói ra được.

"Gần đây có lời mời nào không?"

Trợ lí Lý dừng lại, suy nghĩ một chút, nói: "Hôm nay có một cái."

"Ai?"

"Chính là đại học N, trước kia anh đã từ chối qua." Trợ lí Lý không hiểu tại sao biểu hiện của Viên luật sư lúc này lại có chút mong chờ.

"Đại học N. . . . . ." Viên luật sư lặp lại một lần nữa.

Một lát sau, trợ lí Lý phát hiện rõ trên mặt Viên Khởi Lương có chút biến đổi, một chút biến đổi đó chỉ có trợ lí Lý nhìn ra . . . . là vui mừng.

"Sắp xếp thời gian cho tôi, tôi đi thành phố N."

Cho đến thật lâu về sau, cuối cùng trợ lí Lý cũng giải quyết được những khốn khổ của mình. Khi đó, anh đột nhiên ngộ ra một đạo lý: thế gian này vạn vật đều là tương sinh tương khắc, cho dù bạn có rèn thành sắt thép đi chăng nữa, cũng sẽ có người làm bạn phải mềm lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Có Lẽ Nào Lại Như Thế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook