Cố Lên Nào! Làm Một Người Đàn Ông Tốt!
Chương 4:
Đả Tự Cơ N Hào
16/08/2024
Chương 4
Tống Thần cũng không muốn làm đâu, nhưng ai bảo là nếu hắn không đồng ý ràng buộc với hệ thống thì sẽ phải chết ngay cơ chứ. Chết tử tế còn không bằng tiếp tục sống lay lắt, không phải là Tống Thần sợ chết, mà chỉ là hắn nghĩ thoáng thôi.
Lúc này, hắn đang xem thông tin nhân vật của chính mình.
[Người bị ràng buộc]: Tống Thần
[Hệ thống ký hợp đồng]: 007
[Ngoại hình]: 90 (Bạn là một thiên thần còn sót lại dưới nhân gian, nếu bạn thực sự không thể sống nổi, bạn có thể cân nhắc đến việc dùng khuôn mặt của mình để kiếm cơm)
[Thể lực]: 60 (Hơi yếu, nên chăm chỉ tập thể dục nhiều hơn, tập trung vào việc luyện tập vùng thắt lưng)
[Nhân phẩm]: 1 (có chút nhân phẩm, nhưng không nhiều lắm)
[Bàn tay vàng ở thế giới hiện tại]: Hệ thống đánh dấu
[Nhiệm vụ]: Làm người tốt
Tống Thần bỏ qua những lời lẽ đầy móc mỉa kia, rốt cuộc thì hắn vẫn luôn nỗ lực sống nhờ cái mặt của mình, điểm này thì không cần ai phải nhắc nhở hết. Còn về vấn đề nhân phẩm thì hắn không đồng ý rằng mình chỉ có ‘một chút’, hắn cảm thấy mình ít nhất cũng phải được hai điểm – xét trên thang điểm tuyệt đối là 100 điểm.
Hắn đã ở trong cơ thể này được ba ngày rồi. Khi mới nhập vào cơ thể này đến nay, tất cả các hạng mục tố chất của cơ thể đều được dung hợp với điều kiện vốn có của chính hắn, hơn nữa cũng không có ai dị nghị gì về sự thay đổi về ngoại hình của hắn cả, như thể Tống Thần ban đầu cũng giống như hắn bây giờ - là một người vô cùng đẹp trai.
Theo như 007 nói, mỗi thế giới thì hẳn sẽ có thể ngẫu nhiên nhận được một sự hỗ trợ nào đó, giúp hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn. Ở thế giới này, bàn tay vàng của hắn chính là hệ thống đánh dấu. Mỗi ngày, hệ thống sẽ ngẫu nhiên nhắc hắn đến một địa điểm nào đó để đánh dấu, sau đó hắn có thể nhận được phần thưởng tương ứng sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Ban đầu, Tống Thần cảm thấy mình cũng khá giả phết, dù sao hắn cũng đã đọc rất nhiều tiểu thuyết nam sinh rồi, nhưng ai mà ngờ được là sự hỗ trợ mà hắn nhận được lại bủn xỉn như vậy cơ chứ.
Ngày đầu tiên, địa điểm mà hắn đánh dấu là phòng ngủ của mình, phần thưởng nhận được là một cái áo gối.
Ngày hôm sau, địa điểm đánh dấu là nhà ăn Số 2 của nhà máy cán thép, phần thưởng nhận được là một - hai phiếu thịt gì đó.
Ngày thứ ba, địa điểm đánh dấu là trạm lương thực, phần thưởng nhận được là một cân mì bột ngô.
Địa điểm đánh dấu ngày hôm nay còn chưa xuất hiện, nhưng Tống Thần đã quá thất vọng với mức độ bủn xỉn của cái hệ thống hỗ trợ này rồi.
Phần thưởng của hệ thống đánh dấu nhà người ta đều là hàng trăm cân bột mì trắng, hàng trăm cân thịt hoặc một tem phiếu xe đạp hay không gian di động gì gì đó. So ra thì cái hệ thống hỗ trợ này của hắn chẳng là cái lông chân gì cả, chỉ có thể miễn cưỡng cải thiện sinh hoạt hàng ngày của hắn thôi.
Điều này hoàn toàn không phù hợp với bản tính ham ăn biếng làm của Tống Thần, hắn cảm thấy sự hỗ trợ bên ngoài quả nhiên là không đáng tin cậy chút nào hết, hắn vẫn phải tự mình tìm cách thay đổi cuộc sống sinh hoạt hiện tại thôi.
Việc đầu tiên cần giải quyết là công việc hiện tại của hắn.
Sáu giờ phải rời giường, bảy giờ phải đi làm, một ngày thì hết mươi mấy tiếng đồng hồ là vùi mặt trong nhà máy rồi. Qua một khoảng thời gian nữa, thời tiết sẽ trở nên nóng hơn, nhà máy sẽ chẳng khác gì một cái lò lửa hết.
Tống Thần không thể chịu đựng nổi sự gian khổ của cái cuộc sống này nữa.
Nhưng bây giờ, muốn đổi việc lại khó khăn đến vậy, chỉ cái phần công việc là thợ nguội học việc này của hắn thôi là đã khiến cho bao nhiêu người phải hâm mộ rồi.
Tống Thần cũng không muốn làm đâu, nhưng ai bảo là nếu hắn không đồng ý ràng buộc với hệ thống thì sẽ phải chết ngay cơ chứ. Chết tử tế còn không bằng tiếp tục sống lay lắt, không phải là Tống Thần sợ chết, mà chỉ là hắn nghĩ thoáng thôi.
Lúc này, hắn đang xem thông tin nhân vật của chính mình.
[Người bị ràng buộc]: Tống Thần
[Hệ thống ký hợp đồng]: 007
[Ngoại hình]: 90 (Bạn là một thiên thần còn sót lại dưới nhân gian, nếu bạn thực sự không thể sống nổi, bạn có thể cân nhắc đến việc dùng khuôn mặt của mình để kiếm cơm)
[Thể lực]: 60 (Hơi yếu, nên chăm chỉ tập thể dục nhiều hơn, tập trung vào việc luyện tập vùng thắt lưng)
[Nhân phẩm]: 1 (có chút nhân phẩm, nhưng không nhiều lắm)
[Bàn tay vàng ở thế giới hiện tại]: Hệ thống đánh dấu
[Nhiệm vụ]: Làm người tốt
Tống Thần bỏ qua những lời lẽ đầy móc mỉa kia, rốt cuộc thì hắn vẫn luôn nỗ lực sống nhờ cái mặt của mình, điểm này thì không cần ai phải nhắc nhở hết. Còn về vấn đề nhân phẩm thì hắn không đồng ý rằng mình chỉ có ‘một chút’, hắn cảm thấy mình ít nhất cũng phải được hai điểm – xét trên thang điểm tuyệt đối là 100 điểm.
Hắn đã ở trong cơ thể này được ba ngày rồi. Khi mới nhập vào cơ thể này đến nay, tất cả các hạng mục tố chất của cơ thể đều được dung hợp với điều kiện vốn có của chính hắn, hơn nữa cũng không có ai dị nghị gì về sự thay đổi về ngoại hình của hắn cả, như thể Tống Thần ban đầu cũng giống như hắn bây giờ - là một người vô cùng đẹp trai.
Theo như 007 nói, mỗi thế giới thì hẳn sẽ có thể ngẫu nhiên nhận được một sự hỗ trợ nào đó, giúp hắn có thể hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn. Ở thế giới này, bàn tay vàng của hắn chính là hệ thống đánh dấu. Mỗi ngày, hệ thống sẽ ngẫu nhiên nhắc hắn đến một địa điểm nào đó để đánh dấu, sau đó hắn có thể nhận được phần thưởng tương ứng sau khi hoàn thành nhiệm vụ.
Ban đầu, Tống Thần cảm thấy mình cũng khá giả phết, dù sao hắn cũng đã đọc rất nhiều tiểu thuyết nam sinh rồi, nhưng ai mà ngờ được là sự hỗ trợ mà hắn nhận được lại bủn xỉn như vậy cơ chứ.
Ngày đầu tiên, địa điểm mà hắn đánh dấu là phòng ngủ của mình, phần thưởng nhận được là một cái áo gối.
Ngày hôm sau, địa điểm đánh dấu là nhà ăn Số 2 của nhà máy cán thép, phần thưởng nhận được là một - hai phiếu thịt gì đó.
Ngày thứ ba, địa điểm đánh dấu là trạm lương thực, phần thưởng nhận được là một cân mì bột ngô.
Địa điểm đánh dấu ngày hôm nay còn chưa xuất hiện, nhưng Tống Thần đã quá thất vọng với mức độ bủn xỉn của cái hệ thống hỗ trợ này rồi.
Phần thưởng của hệ thống đánh dấu nhà người ta đều là hàng trăm cân bột mì trắng, hàng trăm cân thịt hoặc một tem phiếu xe đạp hay không gian di động gì gì đó. So ra thì cái hệ thống hỗ trợ này của hắn chẳng là cái lông chân gì cả, chỉ có thể miễn cưỡng cải thiện sinh hoạt hàng ngày của hắn thôi.
Điều này hoàn toàn không phù hợp với bản tính ham ăn biếng làm của Tống Thần, hắn cảm thấy sự hỗ trợ bên ngoài quả nhiên là không đáng tin cậy chút nào hết, hắn vẫn phải tự mình tìm cách thay đổi cuộc sống sinh hoạt hiện tại thôi.
Việc đầu tiên cần giải quyết là công việc hiện tại của hắn.
Sáu giờ phải rời giường, bảy giờ phải đi làm, một ngày thì hết mươi mấy tiếng đồng hồ là vùi mặt trong nhà máy rồi. Qua một khoảng thời gian nữa, thời tiết sẽ trở nên nóng hơn, nhà máy sẽ chẳng khác gì một cái lò lửa hết.
Tống Thần không thể chịu đựng nổi sự gian khổ của cái cuộc sống này nữa.
Nhưng bây giờ, muốn đổi việc lại khó khăn đến vậy, chỉ cái phần công việc là thợ nguội học việc này của hắn thôi là đã khiến cho bao nhiêu người phải hâm mộ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.