Chương 37: Trong Mơ 7
Lăng Cô Dung
16/09/2024
Thấy đã an toàn , Long Bá thả lỏng người té xuống ngất đi.
Trong mũi tên có độc.
Vì trúng độc , nên được tịnh dưỡng nghỉ ngơi , vô tình Long Bá không thấy cảnh bên ngoài nhộn nhịp.
Hôm nay nàng vẫn phải thành thân , tim thật đau...
Cọt kẹt...
Cửa được hai thị nữ mở ra , trong tay người cầm chén thuốc người bưng đồ ăn rất phong phú.
" Đây là thuốc , ngươi mau uống , còn đây là thức ăn được đích thân tiểu thư phân phó cho ngươi , yên tâm ăn uống , hôm nay cũng là ngày vui , tất cả người trong phủ đang vui vẻ. " Một thị nữ vui vẻ nói :
" Để đó , cảm tạ. " Hắn không vui cũng không thể hiện buồn đáp :
Thấy vậy hai thị nữ đi ra.
" Hắn ta có vẽ mặt gì chứ , cũng là thuốc hạ , tiểu thư xuất giá hắn lại không thể hiện vui cười. " Một thị nữ bên trái nói :
" Cô không thấy hắn vừa thoát chết sao! Nhất định trong người không khỏe nên không cười nổi. " Thị nữ bên phải nói giúp :
" Cũng đúng! "
" Tiểu thư , đã đến giờ lành. " Một thị nữ bước vào nói :
" Tiểu thư mau , đội khăn đỏ lên! " Một ma mà bên cạnh hối :
" Thuốc và đồ ăn , ma ma đã cho người đem đi chưa ? " Trước khi lên kiệu nàng hỏi, đều nàng đang lo trong lòng.
" Tiểu thư yên tâm , đã phân phó hai thị nữ đi rồi. " Một ma ma lên tiếng :
" Tiểu thư , vậy tên ám vệ này lành bệnh có muốn theo người vào phủ thái tử bảo vệ tiểu thư nữa không ? " Ma ma cầm khăn hỏi :
Cụp mắt xuống Phượng Tề nói :
" Khi nào hắn hết bệnh , ma ma đến nói « nếu muốn ra phủ quay lại cuộc sống trước kia , sẽ cho năm ngàn lượng ra ngoài , nếu muốn đến phủ thái tử tiếp tục làm ám vệ thì đến đó báo tên là được. » "
" Vâng , tiểu thư. " Ma ma cuối người đáp :
Không hiểu sao nàng không muốn hắn rời xa , cho dù hắn ở trong bóng tối nàng vẫn cảm thấy an tâm.
" Tiểu thư phải ra ngoài! " Một thị nữ lên tiếng , sợ trễ giờ lành.
Than nhẹ trong lòng , chuyện đến sẽ đến , nàng không thể ngăn cản cũng không thể lên tiếng từ chối , nếu không đây là tội khi quân.
Nghe tiếng kèn đốt pháo âm thanh , Long Bá biết đã đến giờ lành , cả người như rơi vào hầm băng , lạnh , lạnh ở trái tim.
" Long Bá , trước khi đi tiểu thư đã dặn , nếu ngươi muốn ra phủ thì đây là năm ngàn lượng , còn muốn tiếp tục làm ám vệ theo nàng thì chỉ cần đến phủ thái tử báo tên là được , ngươi lựa chọn , khi nào quyết định đến báo cho ta , mặc dù tiểu thư đã vào phủ thái tử làm thái tử phi , thì cũng không an toàn vì cái danh thái tử phi này có nhiều người mơ ước , nói vậy ngươi đã hiểu. " Một ám vệ trưởng được ma ma chuyển lời , hắn cũng không muốn Long Bá đi , vì khó khăn mới chọn được người trung thành.
" Được , cảm tạ ám trưởng. " Nhắm mắt suy nghĩ.
" Đây là năm ngàn lượng ta để trên bàn , đi trước. " Nói rồi ra ngoài.
Mở mắt ra nhìn sắp ngân phiếu trên bàn , năm ngàn lượng này cả đời của hắn muốn mơ cầm cũng đừng mơ có , nhưng giờ nó được để trên bàn gần hắn mấy bước chân.
Xa nàng hắn không muốn , nhưng thấy nàng đêm đêm ở cùng một nam nhân ngủ hắn càng không làm được.
Để nàng gặp nguy hiểm hắn sẽ hối hận vì không ở bên bảo vệ nàng.
Đến phủ thái tử...
Trong mũi tên có độc.
Vì trúng độc , nên được tịnh dưỡng nghỉ ngơi , vô tình Long Bá không thấy cảnh bên ngoài nhộn nhịp.
Hôm nay nàng vẫn phải thành thân , tim thật đau...
Cọt kẹt...
Cửa được hai thị nữ mở ra , trong tay người cầm chén thuốc người bưng đồ ăn rất phong phú.
" Đây là thuốc , ngươi mau uống , còn đây là thức ăn được đích thân tiểu thư phân phó cho ngươi , yên tâm ăn uống , hôm nay cũng là ngày vui , tất cả người trong phủ đang vui vẻ. " Một thị nữ vui vẻ nói :
" Để đó , cảm tạ. " Hắn không vui cũng không thể hiện buồn đáp :
Thấy vậy hai thị nữ đi ra.
" Hắn ta có vẽ mặt gì chứ , cũng là thuốc hạ , tiểu thư xuất giá hắn lại không thể hiện vui cười. " Một thị nữ bên trái nói :
" Cô không thấy hắn vừa thoát chết sao! Nhất định trong người không khỏe nên không cười nổi. " Thị nữ bên phải nói giúp :
" Cũng đúng! "
" Tiểu thư , đã đến giờ lành. " Một thị nữ bước vào nói :
" Tiểu thư mau , đội khăn đỏ lên! " Một ma mà bên cạnh hối :
" Thuốc và đồ ăn , ma ma đã cho người đem đi chưa ? " Trước khi lên kiệu nàng hỏi, đều nàng đang lo trong lòng.
" Tiểu thư yên tâm , đã phân phó hai thị nữ đi rồi. " Một ma ma lên tiếng :
" Tiểu thư , vậy tên ám vệ này lành bệnh có muốn theo người vào phủ thái tử bảo vệ tiểu thư nữa không ? " Ma ma cầm khăn hỏi :
Cụp mắt xuống Phượng Tề nói :
" Khi nào hắn hết bệnh , ma ma đến nói « nếu muốn ra phủ quay lại cuộc sống trước kia , sẽ cho năm ngàn lượng ra ngoài , nếu muốn đến phủ thái tử tiếp tục làm ám vệ thì đến đó báo tên là được. » "
" Vâng , tiểu thư. " Ma ma cuối người đáp :
Không hiểu sao nàng không muốn hắn rời xa , cho dù hắn ở trong bóng tối nàng vẫn cảm thấy an tâm.
" Tiểu thư phải ra ngoài! " Một thị nữ lên tiếng , sợ trễ giờ lành.
Than nhẹ trong lòng , chuyện đến sẽ đến , nàng không thể ngăn cản cũng không thể lên tiếng từ chối , nếu không đây là tội khi quân.
Nghe tiếng kèn đốt pháo âm thanh , Long Bá biết đã đến giờ lành , cả người như rơi vào hầm băng , lạnh , lạnh ở trái tim.
" Long Bá , trước khi đi tiểu thư đã dặn , nếu ngươi muốn ra phủ thì đây là năm ngàn lượng , còn muốn tiếp tục làm ám vệ theo nàng thì chỉ cần đến phủ thái tử báo tên là được , ngươi lựa chọn , khi nào quyết định đến báo cho ta , mặc dù tiểu thư đã vào phủ thái tử làm thái tử phi , thì cũng không an toàn vì cái danh thái tử phi này có nhiều người mơ ước , nói vậy ngươi đã hiểu. " Một ám vệ trưởng được ma ma chuyển lời , hắn cũng không muốn Long Bá đi , vì khó khăn mới chọn được người trung thành.
" Được , cảm tạ ám trưởng. " Nhắm mắt suy nghĩ.
" Đây là năm ngàn lượng ta để trên bàn , đi trước. " Nói rồi ra ngoài.
Mở mắt ra nhìn sắp ngân phiếu trên bàn , năm ngàn lượng này cả đời của hắn muốn mơ cầm cũng đừng mơ có , nhưng giờ nó được để trên bàn gần hắn mấy bước chân.
Xa nàng hắn không muốn , nhưng thấy nàng đêm đêm ở cùng một nam nhân ngủ hắn càng không làm được.
Để nàng gặp nguy hiểm hắn sẽ hối hận vì không ở bên bảo vệ nàng.
Đến phủ thái tử...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.