Chương 44: Trong Mơ 8
Lăng Cô Dung
20/09/2024
Sau khi làm lễ sắc phong tân hoàng lên ngôi kết thúc , sẽ đến lược sắc phong hậu cung , Phượng Tề từ thái tử phi lên vị làm hoàng hậu.
Trước ngày sắc phong.
Phượng Tề đã cho các thị nữ và ám vệ khác lui xa. Nàng nhìn kỹ nam nhân này đã theo nàng 12 năm , 12 năm không phải ngắn... Vẫn là thân hình cao lớn , sống lưng luôn thẳng , trên tay luôn cầm kiếm , chỉ là khuôn mặt anh tuấn này đã phủ đầy tan thương... Nàng đau lòng.
Ở phủ thái tử người nào cũng kế trong kế , nàng không thể để xảy ra sai lầm nào.
" Long ám vệ , theo quy định nam nhân không thể vào hậu cung được , cho nên ngươi hãy quay về phủ. Trong cấm cung sẽ an toàn không có thích khách hay người nào còn dám ám hại ta. " Nàng chăm chú nhìn hắn lần sau cùng.
Nuốt nhẹ nước miếng , hầu kết chạy lên rồi xuống. Đây là lần đầu nàng nhìn hắn chăm chú sau nhiều năm như vậy , không khỏi làm hắn cứng người lại.
Nhưng nàng nói xong thân hình đang cứng không khỏi rung lên. Hắn phải xa nàng sao ? ...
Dù đau lòng , nhưng nhiều năm qua theo sau bảo vệ , hắn đã quen mỗi ngày đều thấy nàng , thấy nàng cười nhẹ với nhi tử rồi nhi nữ , thấy nàng ôn nhu chăm sóc từng bụi hoa , có lúc tức giận khi hài tử không nghe lời... Mỗi ngày hắn đều thấy nhiều biểu hiện khác của nàng , dù trong bóng tối hắn vẫn thấy đủ. Nếu xa nàng hắn phải làm sao ? Đây là hắn đã yêu không muốn thoát.
" Nếu Long Bá vẫn muốn theo bảo vệ , vậy phải làm sao ? "
Nghe hỏi vậy Phượng Tề rung lên , nếu muốn vào hậu cung chỉ có một con đường , đó là tịch thân làm thái giám. Nghĩ vậy nàng ngữa ra sau ghế nhắm mắt lại.
" Không được. Ngươi hãy về phủ hoặc quay lại giang hồ , còn muốn sống bình thường hãy chọn một thôn quê nào lấy nương tử mà sống. "
" Ta không chấp nhận , nàng biết ta vẫn luôn yêu nàng , ta yêu nàng nhiều năm như vậy sao có thể rời xa... Còn lấy người khác! " Trên mặt đã hơi loạn , lời xưng hô cũng khác. Hắn không muốn.
" Nếu muốn vào hậu cung chỉ có một đường phải làm thái giám , ta không muốn hủy hoại ngươi. " Giọt nước mắt rơi trong vô thức không kềm chế.
Nhìn nàng khóc hắn vừa đau lòng cũng vừa lân lân... Vì Long Bá biết nàng có để ý đến hắn.
" Nếu vậy ở ngoài hậu cung cũng được , nàng sắp xếp ta vào lính hoàng gia tuần tra ngoài hậu cung , như vậy cũng được rồi! "
" Được , nhưng nếu muốn rời khỏi , thì cứ tự ý rời đi. " Nàng đáp ứng , thật sâu trong linh hồn vẫn luôn kêu gọi đừng cho Long Bá rời khỏi. Phượng Tề không nghĩ đến thật ra nàng rất ích kỷ.
" Ừ... Nàng yên tâm. " Cho dù một ngày Long Bá này còn ở hoàng cung , cũng sẽ chăm chú bảo vệ nàng. Ở đâu mà không có nguy hiểm.
Ngày hôm sau.
Lễ sắc phong hoàng hậu được diễn ra trong bình yên.
Long Bá khoát lên người bộ quân trang áo giáp màu trắng , trên đầu đội mũ bảo vệ màu trắng , eo đeo kiếm.
Bước ra tập hợp với những cảnh vệ quân hoàng gia. Long Bá được phân vào tổ 6 mỗi tổ 30 người , hay tuần tra ban đêm từ giờ dậu đến cuối giờ tuất...
Trước ngày sắc phong.
Phượng Tề đã cho các thị nữ và ám vệ khác lui xa. Nàng nhìn kỹ nam nhân này đã theo nàng 12 năm , 12 năm không phải ngắn... Vẫn là thân hình cao lớn , sống lưng luôn thẳng , trên tay luôn cầm kiếm , chỉ là khuôn mặt anh tuấn này đã phủ đầy tan thương... Nàng đau lòng.
Ở phủ thái tử người nào cũng kế trong kế , nàng không thể để xảy ra sai lầm nào.
" Long ám vệ , theo quy định nam nhân không thể vào hậu cung được , cho nên ngươi hãy quay về phủ. Trong cấm cung sẽ an toàn không có thích khách hay người nào còn dám ám hại ta. " Nàng chăm chú nhìn hắn lần sau cùng.
Nuốt nhẹ nước miếng , hầu kết chạy lên rồi xuống. Đây là lần đầu nàng nhìn hắn chăm chú sau nhiều năm như vậy , không khỏi làm hắn cứng người lại.
Nhưng nàng nói xong thân hình đang cứng không khỏi rung lên. Hắn phải xa nàng sao ? ...
Dù đau lòng , nhưng nhiều năm qua theo sau bảo vệ , hắn đã quen mỗi ngày đều thấy nàng , thấy nàng cười nhẹ với nhi tử rồi nhi nữ , thấy nàng ôn nhu chăm sóc từng bụi hoa , có lúc tức giận khi hài tử không nghe lời... Mỗi ngày hắn đều thấy nhiều biểu hiện khác của nàng , dù trong bóng tối hắn vẫn thấy đủ. Nếu xa nàng hắn phải làm sao ? Đây là hắn đã yêu không muốn thoát.
" Nếu Long Bá vẫn muốn theo bảo vệ , vậy phải làm sao ? "
Nghe hỏi vậy Phượng Tề rung lên , nếu muốn vào hậu cung chỉ có một con đường , đó là tịch thân làm thái giám. Nghĩ vậy nàng ngữa ra sau ghế nhắm mắt lại.
" Không được. Ngươi hãy về phủ hoặc quay lại giang hồ , còn muốn sống bình thường hãy chọn một thôn quê nào lấy nương tử mà sống. "
" Ta không chấp nhận , nàng biết ta vẫn luôn yêu nàng , ta yêu nàng nhiều năm như vậy sao có thể rời xa... Còn lấy người khác! " Trên mặt đã hơi loạn , lời xưng hô cũng khác. Hắn không muốn.
" Nếu muốn vào hậu cung chỉ có một đường phải làm thái giám , ta không muốn hủy hoại ngươi. " Giọt nước mắt rơi trong vô thức không kềm chế.
Nhìn nàng khóc hắn vừa đau lòng cũng vừa lân lân... Vì Long Bá biết nàng có để ý đến hắn.
" Nếu vậy ở ngoài hậu cung cũng được , nàng sắp xếp ta vào lính hoàng gia tuần tra ngoài hậu cung , như vậy cũng được rồi! "
" Được , nhưng nếu muốn rời khỏi , thì cứ tự ý rời đi. " Nàng đáp ứng , thật sâu trong linh hồn vẫn luôn kêu gọi đừng cho Long Bá rời khỏi. Phượng Tề không nghĩ đến thật ra nàng rất ích kỷ.
" Ừ... Nàng yên tâm. " Cho dù một ngày Long Bá này còn ở hoàng cung , cũng sẽ chăm chú bảo vệ nàng. Ở đâu mà không có nguy hiểm.
Ngày hôm sau.
Lễ sắc phong hoàng hậu được diễn ra trong bình yên.
Long Bá khoát lên người bộ quân trang áo giáp màu trắng , trên đầu đội mũ bảo vệ màu trắng , eo đeo kiếm.
Bước ra tập hợp với những cảnh vệ quân hoàng gia. Long Bá được phân vào tổ 6 mỗi tổ 30 người , hay tuần tra ban đêm từ giờ dậu đến cuối giờ tuất...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.