Chương 40
Vương Hàn Lâm
11/07/2023
Nghe tiếng Phương Hà gọi, tôi quay sang nhìn nó, trao ôi trông hai đứa nó đẹp đôi quá đúng là Bạch Mã Công Chúa mà, nhìn lại tôi giờ này lại không có đôi có cặp với ai, đi chung với hai đứa nó thì bị cho ăn cơm chó mỗi ngày. Chúng tôi cùng đi vào trong trước tiên là phải tham quan cái đã rồi sao đó sẽ chọn chỗ ngồi hợp lý để thưởng thức đồ ăn cũng nước uống, nhưng mà hình như Đoàn đã chờ sẵn trong sảnh quán lúc chúng tôi đi vào, anh bước ra niềm nở nói:
- Cô chủ!
Tôi nhìn anh hôm nay khác hẳn, bộ vest đen lịch lãm, tóc vuốt keo chỉnh chu khá là ra dáng một ông chủ nhỏ. Tất nhiên là tôi không thể khen anh ở chỗ đông người như thế này. Mọi người khi được mời tham dự buổi khai trương lần này, ai náy cũng có một món quà đem đến để chúc mừng cho anh, người thì vòng hoa, người thì tranh ảnh, có người còn tặng một mô hình hình con khủng long có kích thước ngang tầm một người cao 1m8. Riêng tôi, tôi chẳng có gì để chúc mừng anh lúc này, chỉ đến cho có mặt thế thôi. Chỗ con khủng long được nhiều người bu lại chụp ảnh, chúng tôi cũng muốn chụp lắm nhưng chắc phải đợi sang hôm khác rồi… đi vòng quanh tầng một rồi đến tầng hai, phải nói là rất trầm trồ về vẻ đẹp của quán và cách bày trí bật hơn cả quán kia của anh, cứ đi ngang tầng nào là anh điều hỏi tôi đúng một câu:
- Được không cô chủ, cô thấy thích chứ?
Trong lòng thì rất thích nhưng cách thể hiện bên ngoài của tôi lại chỉ ậm ừ cho qua, đến góc nào đẹp đẹp là con Hà nó lôi thằng Minh Khôi đi chụp hình hết bức này đến kiểu khác, còn tôi và anh chỉ đứng đây nhìn. Nói thật thì trong lòng tôi lúc này cũng muốn được anh nắm tay lôi đi chụp đủ kiểu như bọn nó, nhưng rồi nghĩ lại chúng tôi cũng đâu phải mối quan hệ yêu đương. Đang suy nghĩ vu vơ thì tôi nghe thấy tiếng gọi của con Hà:
- Hai người đứng nhìn làm gì vậy? Cảnh đẹp thế này nên check in nhiều vào chứ!
Đoàn cao hơn tôi hơn một cái đầu nên lần nào nói chuyện anh cũng chủ động ngước xuống nhìn tôi và hỏi:
- Cô chủ có muốn chụp hình không?
Tôi ngập ngừng nhìn lên anh, có chút hơi ngại nói:
- Thật ra… tôi không… ăn ảnh lắm, nên không thích chụp hình đâu.
- Tôi có khiếu chụp hình lắm đấy, giờ có là quạ thì tôi cũng biến cho thành thiên nga.
Mặt tôi méo xệch về câu nói của anh "gì mà quạ… ý anh là tôi xấu như quạ sao?"
Chưa kịp tịnh tâm lại thì tay tôi đã bị anh kéo ra một góc ở cửa sổ, gần đó cũng có hai ba người nhân viên trong công ty họ thì thầm to nhỏ với nhau điều gì đó mà tôi lúc này lại cứ đinh ninh rằng là họ đang nói về tôi và anh. Nhưng thôi tôi cũng chẳng muốn quan tâm lắm, được anh chỉ dẫn để tạo kiểu sao cho nhìn thật đẹp, nói chung là anh khá có tâm với người mẫu không chuẩn vóc dáng như tôi.
Từ đằng xa bóng dáng của chị Chiêu Lâm thấp thoáng nhìn về phía chúng tôi, tôi thấy rõ đôi mắt ganh kỵ ấy dường như đang cố tỏ ra là bản thân mình ổn trước mọi việc. Đang chụp được mấy bức thì chị ấy đi lại phía Đoàn, lúc này anh đang xem ảnh trong điện thoại và cười mỉm, chị ta khẽ nhướng người lên kề sát vào tai anh nói gì đó, tôi đứng nhìn hai người họ trong lòng có chút gì đó không vui. Chỉ sau vài giây cuộc đối thoại hủ hỉ vào tai nhau của hai người họ kết thúc, anh bước từng bước chân chậm rãi đi về phía tôi đang đứng và cất giọng nói:
- Cô chủ ở đây chơi nha, uống gì để tí tôi kêu người mang lên luôn?
Tôi khẽ lắc đầu rồi từ tốn trả lời:
- Anh bận gì thì cứ làm đi, tôi và mọi người tham quan xíu rồi tí tự xuống order được mà.
- Thế tôi xuống trước nha, ở trên còn tầng ba nữa trên đấy lãng mạn lắm.
Nói xong anh cũng quay lưng đi, tôi thì chẳng biết làm gì nên kiếm đại chỗ nào yên tĩnh chút mà ngồi. Ngó nghiêng thấy có một chỗ vắng, tôi đi lại chưa kịp đặt mông vào ngồi thì đã nghe tiếng con Hà gọi:
- Cảnh Phi à… mau xuống tầng một đi, ba Hoàng gọi bà đấy!
- À rồi… thiệt là đang muốn yên tĩnh chút xíu rồi về nhà mà.
Tôi cùng con Hà với thằng Khôi đi xuống xem, nhìn quanh thì thấy ba và Đoàn đang nói chuyện với các ông lớn. Đoàn trông thấy tôi xuống liền cúi đầu với họ rồi đi về phía tôi, tay anh vòng qua eo tôi rồi nhìn sang Hà và Khôi, anh nói:
- Tôi dẫn Cô chủ qua đây một chút nhé, hai người cứ thoải mái đi!
- Ừ, thế muốn dẫn đi đâu thì dẫn đi, tôi cũng cần không gian riêng tư với Hà đây.
Cả hai bọn họ nhìn nhau cười nham hiểm, tôi hơi bất ngờ vì tự dâng anh lại chủ động với mình như vậy, hình như là từ hôm qua đến giờ rồi, nhưng mà thôi đang trước bao nhiêu người như vậy cũng không thể nào mà dở tính hổ báo với anh như trước. Tôi niềm nở cúi đầu chào các ông lớn trước mặt, sau khi chờ đợi tôi chào hết từng người thì ba Hoàng lúc này cũng lên tiếng nói lớn với mọi người xung quanh:
- Đây là con gái của tôi, và cũng là vợ sắp cưới của chàng Giám Đốc đứng kế bên tôi đây. Chúng tôi đã sắp xếp cả rồi khoảng tầm nửa tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ cho hai đứa.
Lúc nghe đến chuyện này được ba tôi rầm rộ mà ở đây không chỉ là giới doanh nhân còn có cả báo chí. Tôi hướng ánh nhìn về ba vẻ bất ngờ rồi nhìn lên Đoàn, anh lại nở nụ cười mỉm đầy sự quyến rủ với tôi rồi cúi xuống hủ hỉ vào tai tôi:
- Tí về tôi sẽ nói rõ với cô chủ, xin lỗi vì không báo trước.
- Cô chủ!
Tôi nhìn anh hôm nay khác hẳn, bộ vest đen lịch lãm, tóc vuốt keo chỉnh chu khá là ra dáng một ông chủ nhỏ. Tất nhiên là tôi không thể khen anh ở chỗ đông người như thế này. Mọi người khi được mời tham dự buổi khai trương lần này, ai náy cũng có một món quà đem đến để chúc mừng cho anh, người thì vòng hoa, người thì tranh ảnh, có người còn tặng một mô hình hình con khủng long có kích thước ngang tầm một người cao 1m8. Riêng tôi, tôi chẳng có gì để chúc mừng anh lúc này, chỉ đến cho có mặt thế thôi. Chỗ con khủng long được nhiều người bu lại chụp ảnh, chúng tôi cũng muốn chụp lắm nhưng chắc phải đợi sang hôm khác rồi… đi vòng quanh tầng một rồi đến tầng hai, phải nói là rất trầm trồ về vẻ đẹp của quán và cách bày trí bật hơn cả quán kia của anh, cứ đi ngang tầng nào là anh điều hỏi tôi đúng một câu:
- Được không cô chủ, cô thấy thích chứ?
Trong lòng thì rất thích nhưng cách thể hiện bên ngoài của tôi lại chỉ ậm ừ cho qua, đến góc nào đẹp đẹp là con Hà nó lôi thằng Minh Khôi đi chụp hình hết bức này đến kiểu khác, còn tôi và anh chỉ đứng đây nhìn. Nói thật thì trong lòng tôi lúc này cũng muốn được anh nắm tay lôi đi chụp đủ kiểu như bọn nó, nhưng rồi nghĩ lại chúng tôi cũng đâu phải mối quan hệ yêu đương. Đang suy nghĩ vu vơ thì tôi nghe thấy tiếng gọi của con Hà:
- Hai người đứng nhìn làm gì vậy? Cảnh đẹp thế này nên check in nhiều vào chứ!
Đoàn cao hơn tôi hơn một cái đầu nên lần nào nói chuyện anh cũng chủ động ngước xuống nhìn tôi và hỏi:
- Cô chủ có muốn chụp hình không?
Tôi ngập ngừng nhìn lên anh, có chút hơi ngại nói:
- Thật ra… tôi không… ăn ảnh lắm, nên không thích chụp hình đâu.
- Tôi có khiếu chụp hình lắm đấy, giờ có là quạ thì tôi cũng biến cho thành thiên nga.
Mặt tôi méo xệch về câu nói của anh "gì mà quạ… ý anh là tôi xấu như quạ sao?"
Chưa kịp tịnh tâm lại thì tay tôi đã bị anh kéo ra một góc ở cửa sổ, gần đó cũng có hai ba người nhân viên trong công ty họ thì thầm to nhỏ với nhau điều gì đó mà tôi lúc này lại cứ đinh ninh rằng là họ đang nói về tôi và anh. Nhưng thôi tôi cũng chẳng muốn quan tâm lắm, được anh chỉ dẫn để tạo kiểu sao cho nhìn thật đẹp, nói chung là anh khá có tâm với người mẫu không chuẩn vóc dáng như tôi.
Từ đằng xa bóng dáng của chị Chiêu Lâm thấp thoáng nhìn về phía chúng tôi, tôi thấy rõ đôi mắt ganh kỵ ấy dường như đang cố tỏ ra là bản thân mình ổn trước mọi việc. Đang chụp được mấy bức thì chị ấy đi lại phía Đoàn, lúc này anh đang xem ảnh trong điện thoại và cười mỉm, chị ta khẽ nhướng người lên kề sát vào tai anh nói gì đó, tôi đứng nhìn hai người họ trong lòng có chút gì đó không vui. Chỉ sau vài giây cuộc đối thoại hủ hỉ vào tai nhau của hai người họ kết thúc, anh bước từng bước chân chậm rãi đi về phía tôi đang đứng và cất giọng nói:
- Cô chủ ở đây chơi nha, uống gì để tí tôi kêu người mang lên luôn?
Tôi khẽ lắc đầu rồi từ tốn trả lời:
- Anh bận gì thì cứ làm đi, tôi và mọi người tham quan xíu rồi tí tự xuống order được mà.
- Thế tôi xuống trước nha, ở trên còn tầng ba nữa trên đấy lãng mạn lắm.
Nói xong anh cũng quay lưng đi, tôi thì chẳng biết làm gì nên kiếm đại chỗ nào yên tĩnh chút mà ngồi. Ngó nghiêng thấy có một chỗ vắng, tôi đi lại chưa kịp đặt mông vào ngồi thì đã nghe tiếng con Hà gọi:
- Cảnh Phi à… mau xuống tầng một đi, ba Hoàng gọi bà đấy!
- À rồi… thiệt là đang muốn yên tĩnh chút xíu rồi về nhà mà.
Tôi cùng con Hà với thằng Khôi đi xuống xem, nhìn quanh thì thấy ba và Đoàn đang nói chuyện với các ông lớn. Đoàn trông thấy tôi xuống liền cúi đầu với họ rồi đi về phía tôi, tay anh vòng qua eo tôi rồi nhìn sang Hà và Khôi, anh nói:
- Tôi dẫn Cô chủ qua đây một chút nhé, hai người cứ thoải mái đi!
- Ừ, thế muốn dẫn đi đâu thì dẫn đi, tôi cũng cần không gian riêng tư với Hà đây.
Cả hai bọn họ nhìn nhau cười nham hiểm, tôi hơi bất ngờ vì tự dâng anh lại chủ động với mình như vậy, hình như là từ hôm qua đến giờ rồi, nhưng mà thôi đang trước bao nhiêu người như vậy cũng không thể nào mà dở tính hổ báo với anh như trước. Tôi niềm nở cúi đầu chào các ông lớn trước mặt, sau khi chờ đợi tôi chào hết từng người thì ba Hoàng lúc này cũng lên tiếng nói lớn với mọi người xung quanh:
- Đây là con gái của tôi, và cũng là vợ sắp cưới của chàng Giám Đốc đứng kế bên tôi đây. Chúng tôi đã sắp xếp cả rồi khoảng tầm nửa tháng sau sẽ tổ chức hôn lễ cho hai đứa.
Lúc nghe đến chuyện này được ba tôi rầm rộ mà ở đây không chỉ là giới doanh nhân còn có cả báo chí. Tôi hướng ánh nhìn về ba vẻ bất ngờ rồi nhìn lên Đoàn, anh lại nở nụ cười mỉm đầy sự quyến rủ với tôi rồi cúi xuống hủ hỉ vào tai tôi:
- Tí về tôi sẽ nói rõ với cô chủ, xin lỗi vì không báo trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.