Chương 9: Nhân Vật Phản Diện Xuất Hiện
Yuri Phạm
02/10/2016
Yuri đã trở lại rồi đây, mọi người có nhớ yuri hơm nà? Để đền bù vì mọi người đã phải chờ đợi yuri lâu nên yuri sẽ đăng liền hai chap 1 ngày cho mọi người bớt hóng nha. ^_^GTNV phản diện
Quách Kim Nguyệt-ả: Chị hai của trường Star, nhan sắc cũng có 1 chút, ba là chủ tịch tập đoàn lớn nhất Việt Nam về mọi mặt, bắt nạt được mọi người là bởi vì ỷ lại tập đoàn ba mình được hợp tác với tập đoàn lớn nhất thế giới, thủ đoạn vô biên và độ điên vô đối. Cực kì ghét nó, thích hắn.
Tôn Hoàng Diễm Mai: Bạn thân của ả, cực kì xấu nhưng nhờ phẫu thuật thẩm mỹ mới bớt được 1 phần, gia thế nhỏ hơn ả, tính tình y chang bạn thân. Cực kì ghét Hy, thích Nam.
Dương Hồng Hạnh: Cũng là bạn thân của ả, xinh đẹp nhờ son phấn, nhà nhỏ này ngang với Diễm Mai, tính tình thì thôi khỏi nói. Cực kì ghét Quỳnh, thích Hưng. Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng (ý nói hai nhỏ kia là mực ý ạ)
Hai tiết còn lại trôi qua 1 cách nhanh chóng, đã đến giờ ra về rồi. Học sinh từ các lớp ùa ra như kiến, chen chúc nhau để đi về. Các thầy cô cũng không thể nói gì được vì toàn là những tiểu thư, cậu ấm nhà giàu làm sao mà đắc tội được. Nó đang thu dọn đồ đạc trên bàn vô cặp để đi về cùng Hy và chị Quỳnh thì hắn chặn nó lại.
- Gì? -nó cố gắng lạnh lùng hết sức.
- Nhớ hợp đồng đó đấy, mai tôi sẽ đưa cô bản chi tiết. -hắn nói rồi bước ra khỏi lớp, nó vẫn còn ngẩn ngơ.
- Đi thôi, mày sao vậy Băng? -Hy đến bên vỗ nhẹ vào vai nó.
- À ừ không có gì đâu. -nó nhanh chóng đi ra, Hy thấy thế cũng vội chạy theo nó. Vừa ra đến cổng trường đã thấy Quỳnh cùng tài xế đứng chờ sẵn, cô và nó trèo lên xe rồi cùng Quỳnh về nhà.
Buổi tối, sau khi ăn xong Hy thì ngồi xem hoạt hình còn Quỳnh thì ngồi giải quyết việc trên laptop bên cạnh cô. Nó vừa ăn xong đã lên phòng để lại hai chị em ở dưới tầng.
- Chị Quỳnh ơi. -cô gọi Quỳnh
- Sao vậy em gái? -Quỳnh dừng việc đang làm lại quay sang xoa đầu cô em gái bé nhỏ.
- Chị có thấy cái tên Huy đấy rất giống... -Hy ngập ngừng, cô không muốn nhắc lại nỗi đau của nó cho dù nó có ở đây hay không.
- Rất giống với Quang Thắng phải không? -Quỳnh đã ngầm đoán được cô định nói gì.
- Sao chị biết? -Hy
- Lần đầu gặp chị cũng ngạc nhiên lắm chứ. Nhưng sau rất nhiều lần gặng hỏi và tiếp xúc chị có thể khẳng định được phần nào đây không phải là Quang Thắng. Chị cũng không muốn nói cho Băng vì sợ nó hy vọng, rồi một ngày nào đó lại thêm đau khổ. -Quỳnh tận tình giải thích. Hy gật gật đầu, cuộc nói chuyện ngắn ngủi của hai người kết thúc. Cô cũng không muốn nó phải đau khổ vì một người con trai thêm nữa, một lần là đã quá đủ rồi. Cô tắt tivi và lên phòng đi ngủ, nói ngủ vậy thôi chứ cả đêm trằn trọc nghĩ xem vì sao hắn và Quang Thắng lại có thể giống nhau y như hai giọt nước được.
Phòng nó, nó đang cầm tấm ảnh hai đứa trẻ một trai một gái cười rất là tươi trên cánh đồng hoa. Những tia nắng làm cho gương mặt hoàn mĩ của hai đứa trẻ càng đẹp hơn, hai hàng nước mắt lắn dài trên gương mặt xinh đẹp.
- Quang Thắng à, sao anh lại bỏ em mà đi một mình như vậy chứ? Giờ lại để cho một người có khuôn mặt giống như anh gần em thì thử hỏi em phải làm sau đây? Em đau lắm, em nhớ anh lắm. Thà rằng lúc đấy anh đừng đỡ nhát đạn đó cho em thì bây giờ em đã không phải đau khổ như vầy rồi.. -nó oán trách, giọng có phần khàn đi vì khóc. Nó cứ ôm tấm ảnh đấy và lẩm bẩm cho đến khi mệt rồi ngủ thiếp đi.
Chuyện gì sẽ xảy ra vào ngày mai? Quang Thắng là ai? Thân phận của hắn như thế nào mà có thể giống Quang Thắng đến vậy được? Mọi người cùng đón chờ chap sau nhé! ^^
Ps: Về Quang Thắng thì dần dần sau này mọi người sẽ biết.
Quách Kim Nguyệt-ả: Chị hai của trường Star, nhan sắc cũng có 1 chút, ba là chủ tịch tập đoàn lớn nhất Việt Nam về mọi mặt, bắt nạt được mọi người là bởi vì ỷ lại tập đoàn ba mình được hợp tác với tập đoàn lớn nhất thế giới, thủ đoạn vô biên và độ điên vô đối. Cực kì ghét nó, thích hắn.
Tôn Hoàng Diễm Mai: Bạn thân của ả, cực kì xấu nhưng nhờ phẫu thuật thẩm mỹ mới bớt được 1 phần, gia thế nhỏ hơn ả, tính tình y chang bạn thân. Cực kì ghét Hy, thích Nam.
Dương Hồng Hạnh: Cũng là bạn thân của ả, xinh đẹp nhờ son phấn, nhà nhỏ này ngang với Diễm Mai, tính tình thì thôi khỏi nói. Cực kì ghét Quỳnh, thích Hưng. Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng (ý nói hai nhỏ kia là mực ý ạ)
Hai tiết còn lại trôi qua 1 cách nhanh chóng, đã đến giờ ra về rồi. Học sinh từ các lớp ùa ra như kiến, chen chúc nhau để đi về. Các thầy cô cũng không thể nói gì được vì toàn là những tiểu thư, cậu ấm nhà giàu làm sao mà đắc tội được. Nó đang thu dọn đồ đạc trên bàn vô cặp để đi về cùng Hy và chị Quỳnh thì hắn chặn nó lại.
- Gì? -nó cố gắng lạnh lùng hết sức.
- Nhớ hợp đồng đó đấy, mai tôi sẽ đưa cô bản chi tiết. -hắn nói rồi bước ra khỏi lớp, nó vẫn còn ngẩn ngơ.
- Đi thôi, mày sao vậy Băng? -Hy đến bên vỗ nhẹ vào vai nó.
- À ừ không có gì đâu. -nó nhanh chóng đi ra, Hy thấy thế cũng vội chạy theo nó. Vừa ra đến cổng trường đã thấy Quỳnh cùng tài xế đứng chờ sẵn, cô và nó trèo lên xe rồi cùng Quỳnh về nhà.
Buổi tối, sau khi ăn xong Hy thì ngồi xem hoạt hình còn Quỳnh thì ngồi giải quyết việc trên laptop bên cạnh cô. Nó vừa ăn xong đã lên phòng để lại hai chị em ở dưới tầng.
- Chị Quỳnh ơi. -cô gọi Quỳnh
- Sao vậy em gái? -Quỳnh dừng việc đang làm lại quay sang xoa đầu cô em gái bé nhỏ.
- Chị có thấy cái tên Huy đấy rất giống... -Hy ngập ngừng, cô không muốn nhắc lại nỗi đau của nó cho dù nó có ở đây hay không.
- Rất giống với Quang Thắng phải không? -Quỳnh đã ngầm đoán được cô định nói gì.
- Sao chị biết? -Hy
- Lần đầu gặp chị cũng ngạc nhiên lắm chứ. Nhưng sau rất nhiều lần gặng hỏi và tiếp xúc chị có thể khẳng định được phần nào đây không phải là Quang Thắng. Chị cũng không muốn nói cho Băng vì sợ nó hy vọng, rồi một ngày nào đó lại thêm đau khổ. -Quỳnh tận tình giải thích. Hy gật gật đầu, cuộc nói chuyện ngắn ngủi của hai người kết thúc. Cô cũng không muốn nó phải đau khổ vì một người con trai thêm nữa, một lần là đã quá đủ rồi. Cô tắt tivi và lên phòng đi ngủ, nói ngủ vậy thôi chứ cả đêm trằn trọc nghĩ xem vì sao hắn và Quang Thắng lại có thể giống nhau y như hai giọt nước được.
Phòng nó, nó đang cầm tấm ảnh hai đứa trẻ một trai một gái cười rất là tươi trên cánh đồng hoa. Những tia nắng làm cho gương mặt hoàn mĩ của hai đứa trẻ càng đẹp hơn, hai hàng nước mắt lắn dài trên gương mặt xinh đẹp.
- Quang Thắng à, sao anh lại bỏ em mà đi một mình như vậy chứ? Giờ lại để cho một người có khuôn mặt giống như anh gần em thì thử hỏi em phải làm sau đây? Em đau lắm, em nhớ anh lắm. Thà rằng lúc đấy anh đừng đỡ nhát đạn đó cho em thì bây giờ em đã không phải đau khổ như vầy rồi.. -nó oán trách, giọng có phần khàn đi vì khóc. Nó cứ ôm tấm ảnh đấy và lẩm bẩm cho đến khi mệt rồi ngủ thiếp đi.
Chuyện gì sẽ xảy ra vào ngày mai? Quang Thắng là ai? Thân phận của hắn như thế nào mà có thể giống Quang Thắng đến vậy được? Mọi người cùng đón chờ chap sau nhé! ^^
Ps: Về Quang Thắng thì dần dần sau này mọi người sẽ biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.