Cô Nàng Báo Tuyết Không Muốn Trở Thành Bia Đỡ Đạn
Chương 26:
Bá Đạo Chủng Thái
25/06/2024
Âm thanh của anh kéo Ni Nhĩ Sâm thoát khỏi dòng suy nghĩ ngổn ngang, anh ấy ngơ ngơ ngác ngác trả lời bạn mình: “Vưu Kim này, đôi mắt của cậu thật đẹp.”
Vưu Kim: “...”
Anh lặng lẽ nhìn chòng chọc vào Ni Nhĩ Sâm một lúc, sau đó mới từ từ chuyển chủ đề: “Trước đó cậu nói gì nhỉ?”
“À, phải phải phải! Cậu nghe nói chưa? Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách! Lời này là Hách Đạt lan truyền đó, hơn nữa cô ta nói đây là do bà Tang Tịch chính miệng nói ra, xem ra đây là sự thật rồi!”
Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, nhận thức này khiến không ít người thú độc thân không có bạn đời và con non sắp thành niên phấn khởi không thôi, ngay cả Ni Nhĩ Sâm cũng không ngoại lệ.
“Ừ, tôi biết rồi.”
Giọng nói nhàn nhạt của Vưu Kim vang lên, cũng không có vẻ vui mừng như trong tưởng tượng của Ni Nhĩ Sâm.
Vưu Kim đã biết chuyện này từ lâu, cũng nghe thấy có người thú nói rằng đây là trò chơi giữa Ngải Vi Lạp và Bá Cách. Nói không chừng đợi đến khi cô thành niên rồi, vẫn sẽ lựa chọn Bá Cách làm bạn đời.
Anh lặng lẽ lắng nghe, tâm trạng vốn vui sướng khi nghe thấy câu “Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách” thoáng cái đã tiêu tan hơn một nửa. Anh cũng không muốn tiếp tục nghe bọn họ bàn tán nữa, mà quay về trong nhà, định làm một con thú trầm tĩnh ngẩn ngơ.
“Vưu Kim này, cậu nói nếu Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, tôi có cơ hội này không nhỉ?”
Dứt lời, Ni Nhĩ Sâm nhận ra đối phương đang lặng lẽ nhìn mình. Anh ấy không hiểu nổi cảm xúc trong đôi mắt kia, tuy nhiên chẳng hiểu sao lại cảm thấy lạnh sống lưng.
“Vưu, Vưu Kim ơi?”
“Ni Nhĩ Sâm, cậu rất thích Ngải Vi Lạp sao?” Anh đột nhiên hỏi.
“Ngao?” Ni Nhĩ Sâm nghiêng nghiêng cái đầu chó sói màu xám tro, con ngươi màu xanh thẫm lộ ra vẻ mờ mịt: “Ngải Vi Lạp là giống cái xinh đẹp nhất của bộ tộc Tát Đạt, người thú nào mà chẳng thích cô ấy chứ?”
Lời này vừa thốt ra, Vưu Kim mới vỡ lẽ, kiểu “thích” này là chạy theo đám đông, là hời hợt, không hề giống như của anh...
Nghĩ đến đây, cái đuôi trắng như tuyết của anh nhẹ nhàng lướt qua bãi cỏ, cảm xúc trong đôi mắt xanh trở nên u ám.
“Ni Nhĩ Sâm, thích là một chuyện rất quan trọng, cậu phải cảm nhận bằng nội tâm của mình xem có phải cậu thật sự thích Ngải Vi Lạp hay không, chứ không phải người khác thích thì cậu cũng thích theo.”
“Hả?” Ni Nhĩ Sâm lúc nào cũng tùy tiện cẩu thả, cũng sẽ không suy ngẫm vấn đề quá phức tạp. Lời nhắc nhở của Vưu Kim khiến anh ấy rơi vào mê man, lỗ tai màu xám trong cũng cụp xuống: “Vưu Kim, ý của cậu là tôi không phải thật sự thích Ngải Vi Lạp à?”
Vưu Kim không đáp lời, trái lại hỏi tiếp: “Nếu như Ngải Vi Lạp thành niên hóa hình rồi, thật sự sẽ trở thành bạn đời của Bá Cách, cậu có cảm thấy khó chịu không?”
Anh sẽ khó chịu, cũng sẽ không tìm giống cái khác để kết làm bạn đời, sẽ ở trong bóng tối âm thầm bảo vệ cô, chỉ cần thấy cô sống hạnh phúc vui vẻ là được.
Ni Nhĩ Sâm gần như không hề suy nghĩ, lập tức lắc lắc đầu: “Sẽ không, tôi sẽ theo đuổi những giống cái khác.”
Cũng là sau khi nói ra câu này, anh ấy mới đột nhiên hiểu được ý tứ mà Vưu Kim muốn biểu đạt, đôi màu màu xanh thẫm lộ ra vẻ bừng tỉnh vỡ lẽ.
“Hóa ra tôi cũng không phải thật sự thích Ngải Vi Lạp.” Ni Nhĩ Sâm ngượng ngùng toét miệng sói ra mỉm cười, dùng móng vuốt gảy gảy đôi tai sói đã lần nữa dựng thẳng lên trên đỉnh đầu mình.
Như vậy xem ra, anh ấy hình như thật sự chưa có giống cái mình thích đúng không?
Haizz, mặc kệ, đến khi anh ấy trưởng thành rồi nói sau!
Vưu Kim: “...”
Anh lặng lẽ nhìn chòng chọc vào Ni Nhĩ Sâm một lúc, sau đó mới từ từ chuyển chủ đề: “Trước đó cậu nói gì nhỉ?”
“À, phải phải phải! Cậu nghe nói chưa? Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách! Lời này là Hách Đạt lan truyền đó, hơn nữa cô ta nói đây là do bà Tang Tịch chính miệng nói ra, xem ra đây là sự thật rồi!”
Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, nhận thức này khiến không ít người thú độc thân không có bạn đời và con non sắp thành niên phấn khởi không thôi, ngay cả Ni Nhĩ Sâm cũng không ngoại lệ.
“Ừ, tôi biết rồi.”
Giọng nói nhàn nhạt của Vưu Kim vang lên, cũng không có vẻ vui mừng như trong tưởng tượng của Ni Nhĩ Sâm.
Vưu Kim đã biết chuyện này từ lâu, cũng nghe thấy có người thú nói rằng đây là trò chơi giữa Ngải Vi Lạp và Bá Cách. Nói không chừng đợi đến khi cô thành niên rồi, vẫn sẽ lựa chọn Bá Cách làm bạn đời.
Anh lặng lẽ lắng nghe, tâm trạng vốn vui sướng khi nghe thấy câu “Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách” thoáng cái đã tiêu tan hơn một nửa. Anh cũng không muốn tiếp tục nghe bọn họ bàn tán nữa, mà quay về trong nhà, định làm một con thú trầm tĩnh ngẩn ngơ.
“Vưu Kim này, cậu nói nếu Ngải Vi Lạp không thích Bá Cách, tôi có cơ hội này không nhỉ?”
Dứt lời, Ni Nhĩ Sâm nhận ra đối phương đang lặng lẽ nhìn mình. Anh ấy không hiểu nổi cảm xúc trong đôi mắt kia, tuy nhiên chẳng hiểu sao lại cảm thấy lạnh sống lưng.
“Vưu, Vưu Kim ơi?”
“Ni Nhĩ Sâm, cậu rất thích Ngải Vi Lạp sao?” Anh đột nhiên hỏi.
“Ngao?” Ni Nhĩ Sâm nghiêng nghiêng cái đầu chó sói màu xám tro, con ngươi màu xanh thẫm lộ ra vẻ mờ mịt: “Ngải Vi Lạp là giống cái xinh đẹp nhất của bộ tộc Tát Đạt, người thú nào mà chẳng thích cô ấy chứ?”
Lời này vừa thốt ra, Vưu Kim mới vỡ lẽ, kiểu “thích” này là chạy theo đám đông, là hời hợt, không hề giống như của anh...
Nghĩ đến đây, cái đuôi trắng như tuyết của anh nhẹ nhàng lướt qua bãi cỏ, cảm xúc trong đôi mắt xanh trở nên u ám.
“Ni Nhĩ Sâm, thích là một chuyện rất quan trọng, cậu phải cảm nhận bằng nội tâm của mình xem có phải cậu thật sự thích Ngải Vi Lạp hay không, chứ không phải người khác thích thì cậu cũng thích theo.”
“Hả?” Ni Nhĩ Sâm lúc nào cũng tùy tiện cẩu thả, cũng sẽ không suy ngẫm vấn đề quá phức tạp. Lời nhắc nhở của Vưu Kim khiến anh ấy rơi vào mê man, lỗ tai màu xám trong cũng cụp xuống: “Vưu Kim, ý của cậu là tôi không phải thật sự thích Ngải Vi Lạp à?”
Vưu Kim không đáp lời, trái lại hỏi tiếp: “Nếu như Ngải Vi Lạp thành niên hóa hình rồi, thật sự sẽ trở thành bạn đời của Bá Cách, cậu có cảm thấy khó chịu không?”
Anh sẽ khó chịu, cũng sẽ không tìm giống cái khác để kết làm bạn đời, sẽ ở trong bóng tối âm thầm bảo vệ cô, chỉ cần thấy cô sống hạnh phúc vui vẻ là được.
Ni Nhĩ Sâm gần như không hề suy nghĩ, lập tức lắc lắc đầu: “Sẽ không, tôi sẽ theo đuổi những giống cái khác.”
Cũng là sau khi nói ra câu này, anh ấy mới đột nhiên hiểu được ý tứ mà Vưu Kim muốn biểu đạt, đôi màu màu xanh thẫm lộ ra vẻ bừng tỉnh vỡ lẽ.
“Hóa ra tôi cũng không phải thật sự thích Ngải Vi Lạp.” Ni Nhĩ Sâm ngượng ngùng toét miệng sói ra mỉm cười, dùng móng vuốt gảy gảy đôi tai sói đã lần nữa dựng thẳng lên trên đỉnh đầu mình.
Như vậy xem ra, anh ấy hình như thật sự chưa có giống cái mình thích đúng không?
Haizz, mặc kệ, đến khi anh ấy trưởng thành rồi nói sau!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.