Chương 5
Manh
03/07/2024
5h sáng cô dậy theo thói quen
" Dậy làm gì thế vợ ơi " Dạ tay thì vẫn ôm cô, mắt nhắm tịt, giọng ngái ngủ
".../// em đi tưới thảo dược " Nguyệt đỏ mặt khi thấy anh gọi mình là vợ
" Tưới thảo dược?? Nhưng đây là nhà anh mà làm gì có thảo dược gì đó chứ " Dạ mở mắt nhìn cô
".... Thảo dược của em... còn Pun pun nữa, pun vẫn ở đó " Nguyệt lầm bầm định xuống giường
" Pun của em đang ngủ ở phòng riêng rồi, thảo dược của em anh cho người đào đất chuyển về đây rồi tầm trưa là có ở đây " Dạ ôm cô ngăn cô lại, gối đầu lên đùi cô
" Vậy sao em cảm ơn " Nguyệt thở phào nhẹ nhõm
" Không cần cảm ơn mấy cái đấy, giờthì ngủ tiếp đi anh buồn ngủ lắm đó vợ " Dạ ôm cô
" Em không buồn ngủ nữa đâu anh ngủ đi, em dậy sớm quen rồi mà " Nguyệt để tay lên đầu anh
" Em không ngủ thì ngồi xem điện thoại nhé, anh muốn ngủ " Dạ với điện thoại mình đưa cho cô, đan tay mình với tay cô
"...... Nhưng em không biết dùng cái này " Nguyệt nhìn điện thoại
"... Anh quên mất để anh dậy em cách sử dụng ha " Dạ nhớ ra, ngồi đằng sau chỉ cho cô
Hai người chăm chú quá mà không chú ý gì đến thời gian
" Cậu chủ bây giờ là 8h rồi ạ, người với tiểu thư có ăn sáng không ạ " Người hầu ở ngoài gõ cửa
" Đã 8h rồi sao " Dạ giật mình nhìn đồng hồ ở điện thoại
Hai người vscn rồi đi xuống dưới nhà, bây giờ nhà anh với bà cô đang trò chuyện với nhau ở phòng khách
" Bà ơi " Nguyệt bước ra khỏi thang máy thấy bà của mình thì vui mừng chạy lại
" Tiểu Nguyệt cháu dậy rồi sao " Bà cô xoa đầu cô
" Hai cháu dậy rồi sao, vào ăn sáng đi nhé " Bà anh
" Vâng '' Dạ đang được cô đẩy xe lăn tự nhiên cô chạy đi, anh thở dài bất lực đành bật công tắc tự lái
" Cháu vào ăn đi dạo này cháu gầy quá rồi " Bà cô
" Vâng ạ " Nguyệt cười
Hai người đi vào nhà ăn
Cô nhìn bàn ăn một hồi nhưng vẫn chưa đụng đũa
" Thức ăn không hợp khẩu vị với em sao ".Dạ nhìn cô một hồi vẫn chưa thấy cô chạm vào đũa
" Không có món chay sao " Nguyệt chớp mắt nhìn anh
".... " Anh với nhóm người hầu nghe vậy liền im lặng nhìn nhau
" Vào làm cho em ấy đi " Dạ nói với người hầu
" Vâng ạ " Người hầu vào bếp
" Hấp em cái bánh bao là được rồi ạ " Nguyệt
" Ăn bánh bao sao có chất được " Dạ nhìn cô nhăn mày
" Không sao không sao, em biết cách cân bằng dinh dưỡng của em mà " Nguyệt cười hì hì
" Chỉ được ăn sáng nay thôi, béo chút ôm mới vừa tay " Dạ
"..... " Nguyệt câm nín
1 lúc sau thì đĩa bánh bao của cô được mang ra
" Cảm ơn ạ " Nguyệt cười
" /// không có gì ạ " người hầu đỏ mặt
Anh chống cằm nhìn cô, cmn cute thế
“ Vợ ơi cho anh hỏi cái này được không ” Dạ nhìn cô, cười cười
“ …….” Nguyệt đỏ mặt, không thèm trả lời
Dạ nghiêng đầu cười cười “ Vợ ơi, vợ sao em không trả lời anh ”
“ Ai vợ anh chứ ” Nguyệt đỏ mặt, lí nhí nói
“ Em không thích gọi là vợ hả vậy gọi lão bà nhé ” Dạ cười trêu, nhìn cô đỏ mặt dễ thương kinh khủng luôn ấy
“ Không ” Nguyệt ăn cái bánh bao, mặt tỏ như trái cà chua
“ Thôi anh không trêu em nữa nhé, cho anh hỏi cái này nhé ” Dạ phì cười, nhìn cô hai má phồng lên khi ăn
“ Vâng ạ ” Nguyệt gật gật đầu nhìn anh
“ Mắt em bị sao à, trước anh thấy nó màu đỏ mà ” Dạ chỉ mặt mình để ý chỉ mắt cô đã đổi màu, hôm qua anh cũng muốn hỏi rồi nhưng thấy hoàn cảnh đó không phù hợp cho lắm nên giờ mới hỏi
Nguyệt à một tiếng rồi giải đáp thắc mắc cho anh “ Em không biết tại sao nó chuyển thành màu trắng như vậy hết, lúc hái hoa sen trắng thì bị vậy á nhưng em thấy mình vẫn khỏe re à, chả bị sao hết”
“ Vậy à, anh hiểu rồi ” Dạ gật đầu, tự nhiên anh nhớ ra nên nói với cô “ Thảo dược của em đã được chuyển đến đây rồi, tí nữa em muốn trồng thì trồng thôi ”
“ Vâng, tí nữa em sẽ ra xem với cả…. nhà anh có chỗ để trồng không ạ ” Nguyệt ngập ngừng nhìn anh, nhỡ may nhà anh không có chỗ trồng thì cô biết trồng ở đâu bây giờ
“ Phụt haha nhà anh to lắm không phải lo cái việc đấy đâu ” Dạ nghe cô hỏi câu ngây thơ như thế thì bật cười, nhà anh to lắm đấy thiếu gì đất trồng thảo dược chứ mà có thiếu thì cũng mua đất về cho cô trồng
Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu rồi tập chung ăn sáng
Sauk hi ăn xong anh dẫn cô ra bên ngoài để chuẩn bị trồng thảo dược, cô vừa bước ra thì há hốc mồm với mức độ giàu có của nhà anh, nhà anh là tư bản à sao giàu đến mức này chứ
Nhà anh đúng kiểu một toàn lâu đài cả, sân cũng rất rộng nữa
" Dậy làm gì thế vợ ơi " Dạ tay thì vẫn ôm cô, mắt nhắm tịt, giọng ngái ngủ
".../// em đi tưới thảo dược " Nguyệt đỏ mặt khi thấy anh gọi mình là vợ
" Tưới thảo dược?? Nhưng đây là nhà anh mà làm gì có thảo dược gì đó chứ " Dạ mở mắt nhìn cô
".... Thảo dược của em... còn Pun pun nữa, pun vẫn ở đó " Nguyệt lầm bầm định xuống giường
" Pun của em đang ngủ ở phòng riêng rồi, thảo dược của em anh cho người đào đất chuyển về đây rồi tầm trưa là có ở đây " Dạ ôm cô ngăn cô lại, gối đầu lên đùi cô
" Vậy sao em cảm ơn " Nguyệt thở phào nhẹ nhõm
" Không cần cảm ơn mấy cái đấy, giờthì ngủ tiếp đi anh buồn ngủ lắm đó vợ " Dạ ôm cô
" Em không buồn ngủ nữa đâu anh ngủ đi, em dậy sớm quen rồi mà " Nguyệt để tay lên đầu anh
" Em không ngủ thì ngồi xem điện thoại nhé, anh muốn ngủ " Dạ với điện thoại mình đưa cho cô, đan tay mình với tay cô
"...... Nhưng em không biết dùng cái này " Nguyệt nhìn điện thoại
"... Anh quên mất để anh dậy em cách sử dụng ha " Dạ nhớ ra, ngồi đằng sau chỉ cho cô
Hai người chăm chú quá mà không chú ý gì đến thời gian
" Cậu chủ bây giờ là 8h rồi ạ, người với tiểu thư có ăn sáng không ạ " Người hầu ở ngoài gõ cửa
" Đã 8h rồi sao " Dạ giật mình nhìn đồng hồ ở điện thoại
Hai người vscn rồi đi xuống dưới nhà, bây giờ nhà anh với bà cô đang trò chuyện với nhau ở phòng khách
" Bà ơi " Nguyệt bước ra khỏi thang máy thấy bà của mình thì vui mừng chạy lại
" Tiểu Nguyệt cháu dậy rồi sao " Bà cô xoa đầu cô
" Hai cháu dậy rồi sao, vào ăn sáng đi nhé " Bà anh
" Vâng '' Dạ đang được cô đẩy xe lăn tự nhiên cô chạy đi, anh thở dài bất lực đành bật công tắc tự lái
" Cháu vào ăn đi dạo này cháu gầy quá rồi " Bà cô
" Vâng ạ " Nguyệt cười
Hai người đi vào nhà ăn
Cô nhìn bàn ăn một hồi nhưng vẫn chưa đụng đũa
" Thức ăn không hợp khẩu vị với em sao ".Dạ nhìn cô một hồi vẫn chưa thấy cô chạm vào đũa
" Không có món chay sao " Nguyệt chớp mắt nhìn anh
".... " Anh với nhóm người hầu nghe vậy liền im lặng nhìn nhau
" Vào làm cho em ấy đi " Dạ nói với người hầu
" Vâng ạ " Người hầu vào bếp
" Hấp em cái bánh bao là được rồi ạ " Nguyệt
" Ăn bánh bao sao có chất được " Dạ nhìn cô nhăn mày
" Không sao không sao, em biết cách cân bằng dinh dưỡng của em mà " Nguyệt cười hì hì
" Chỉ được ăn sáng nay thôi, béo chút ôm mới vừa tay " Dạ
"..... " Nguyệt câm nín
1 lúc sau thì đĩa bánh bao của cô được mang ra
" Cảm ơn ạ " Nguyệt cười
" /// không có gì ạ " người hầu đỏ mặt
Anh chống cằm nhìn cô, cmn cute thế
“ Vợ ơi cho anh hỏi cái này được không ” Dạ nhìn cô, cười cười
“ …….” Nguyệt đỏ mặt, không thèm trả lời
Dạ nghiêng đầu cười cười “ Vợ ơi, vợ sao em không trả lời anh ”
“ Ai vợ anh chứ ” Nguyệt đỏ mặt, lí nhí nói
“ Em không thích gọi là vợ hả vậy gọi lão bà nhé ” Dạ cười trêu, nhìn cô đỏ mặt dễ thương kinh khủng luôn ấy
“ Không ” Nguyệt ăn cái bánh bao, mặt tỏ như trái cà chua
“ Thôi anh không trêu em nữa nhé, cho anh hỏi cái này nhé ” Dạ phì cười, nhìn cô hai má phồng lên khi ăn
“ Vâng ạ ” Nguyệt gật gật đầu nhìn anh
“ Mắt em bị sao à, trước anh thấy nó màu đỏ mà ” Dạ chỉ mặt mình để ý chỉ mắt cô đã đổi màu, hôm qua anh cũng muốn hỏi rồi nhưng thấy hoàn cảnh đó không phù hợp cho lắm nên giờ mới hỏi
Nguyệt à một tiếng rồi giải đáp thắc mắc cho anh “ Em không biết tại sao nó chuyển thành màu trắng như vậy hết, lúc hái hoa sen trắng thì bị vậy á nhưng em thấy mình vẫn khỏe re à, chả bị sao hết”
“ Vậy à, anh hiểu rồi ” Dạ gật đầu, tự nhiên anh nhớ ra nên nói với cô “ Thảo dược của em đã được chuyển đến đây rồi, tí nữa em muốn trồng thì trồng thôi ”
“ Vâng, tí nữa em sẽ ra xem với cả…. nhà anh có chỗ để trồng không ạ ” Nguyệt ngập ngừng nhìn anh, nhỡ may nhà anh không có chỗ trồng thì cô biết trồng ở đâu bây giờ
“ Phụt haha nhà anh to lắm không phải lo cái việc đấy đâu ” Dạ nghe cô hỏi câu ngây thơ như thế thì bật cười, nhà anh to lắm đấy thiếu gì đất trồng thảo dược chứ mà có thiếu thì cũng mua đất về cho cô trồng
Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu rồi tập chung ăn sáng
Sauk hi ăn xong anh dẫn cô ra bên ngoài để chuẩn bị trồng thảo dược, cô vừa bước ra thì há hốc mồm với mức độ giàu có của nhà anh, nhà anh là tư bản à sao giàu đến mức này chứ
Nhà anh đúng kiểu một toàn lâu đài cả, sân cũng rất rộng nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.