Chương 11: Tiểu Tảo nổi tiếng
Sanh Lạc Lạc
20/07/2022
Edit: Tiệm Bánh Sò
Chẳng riêng gì Linda, các đồng nghiệp khác trong văn phòng đều vây quanh lại nhìn, ánh mắt như chỉ hận không thể chọc thủng trên người Chu Tiểu Tảo mấy lỗ. Chu Tiểu Tảo bị mọi người nhìn chằm chằm đến nổi da gà, nhỏ giọng hỏi Linda: "Sao vậy chị?"
Linda gần như phát điên: "Cô dùng bát ăn lớn như vậy hả? Ăn nhiều thế, cô là heo hả!"
Chu Tiểu Tảo vừa định gật đầu nói đúng rồi, may mà cô phản ứng kịp khựng lại. Cô oan ức nói nhỏ: "Không phải chị nói có thể đem theo bộ dụng cụ ăn của mình sao?"
"Có vậy thì của cô cũng..." Linda hít sâu một hơi, tự mặc niệm mình phải bình tĩnh lại, phải thân thiện với đồng nghiệp, không giận không giận: "Cô chắc chắn là phải dùng cái này lấy cơm?"
"Vâng..." Chu Tiểu Tảo ôm bát lớn không buông tay.
"Được." Linda gật đầu: "Để tôi xem lát nữa cô mà để thừa thức ăn thì làm sao." Con nhỏ này sao mà ăn tham thế không biết.
Vì hành động ấy của Chu Tiểu Tảo mà vốn những chị gái xinh đẹp không ăn trưa cũng cùng đến nhà ăn nhân viên. Bộ phận của bọn họ đến đâu như phát sáng đến đó, những người khác đều hâm mộ nhìn theo. Lại gặp được các nữ thần rồi, vui quá đi! Í? Sao trong số đó lại đột nhiên có thêm một con "vịt con xấu xí" kia? Nếu Chu Tiểu Tảo biết suy nghĩ của bọn họ, nhất định cô sẽ phì phò nói, mấy người mới xấu đó, rõ ràng là tôi xinh đẹp thế này mà, cô chỉ ăn mặc không thời thượng lắm thôi...
Một điều khiến người ta chú ý nữa là bộ dụng cụ ăn thật lớn kia của Chu Tiểu Tảo. Hôm nay không tự lấy thức ăn nữa mà phải đến cửa sổ bếp nhận phần ăn. Từng người xếp thành hàng đi lấy cơm, đến lượt Chu Tiểu Tảo, dì múc cơm không ngẩng đầu lên mà chỉ đưa tay: "Đưa bát đây."
Chu Tiểu Tảo thầm nghĩ, dì này không phải người hôm qua, cô vui vẻ đưa hai bát qua: "Cho cháu xin một phần cơm, một phần đồ ăn."
Dì chia cơm cũng không nghĩ đến bát nặng như vậy, dì nhận bằng một tay, thiếu chút nữa đã làm rơi mất. Dì cúi đầu nhìn cái bát lớn trên tay, vẻ mặt khó tả thay đổi nhiều lần rồi mới ngẩng đầu xác nhận với Chu Tiểu Tảo: "Cô dùng nó lấy đồ ăn sao?"
"Vâng, đúng rồi." Chu Tiểu Tảo vui vẻ chỉ vào cánh gà: "Cháu thích cái này."
Dì chia cơm hừ lạnh một tiếng: "Ăn không hết sẽ bị phạt tiền, cô biết chưa?"
Chu Tiểu Tảo thèm đến sắp chảy nước miếng: "Biết ạ."
Dì chia cơm nổi giận xắn tay áo. Được, hôm nay bà sẽ lấy thật nhiều cho cô gái này thỏa lòng, cô ta mà ăn không hết thì bà sẽ phản ánh lên lãnh đạo, phê bình cô ta trên đại hội. Dì chia cơm múc đầy hai bát lớn, lúc đưa lại cho Chu Tiểu Tảo còn cười xấu xa. Chu Tiểu Tảo lại vui vẻ nhận lấy, chất giọng nhẹ nhàng: "Cảm ơn dì!" Chà, Giải trí Tây Qua quả là hơn hẳn tổ chức đa cấp kia nhiều, xem người ta múc cơm nhiều chưa này!
Mỗi tay Chu Tiểu Tảo bưng một bát, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người trong nhà ăn, cô đến chỗ bên cạnh Linda ngồi xuống. So với hai bát cơm lớn của Chu Tiểu Tảo thì phần của Linda lại ít đến đáng thương. Kỳ thật Linda cũng không muốn ngồi cạnh Chu Tiểu Tảo thế này đâu, cuối cùng cô nàng cũng nghiêm túc khuyên Chu Tiểu Tảo một câu: "Cô cứ làm theo ý mình, ăn không hết thì không ai cứu được đâu."
Chu Tiểu Tảo nắm chặt đũa: "Sao có thể ăn không hết chứ!" Đồ ăn ít như vậy, giải quyết nhanh mà!
Tất cả mọi người đều đợi Chu Tiểu Tảo xấu mặt, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra quay video lại. Chu Tiểu Tảo chỉ chuyên tâm ăn, thân hình nhỏ bé, bàn tay nhỏ đến vậy lại ôm cái bát thật lớn, động tác nhai nuốt cũng nhanh gọn. Đúng là chỉ không bao lâu sau, cái bát đã vơi thấy đáy, ánh mắt mọi người cũng bắt đầu chuyển từ khinh thường thành khiếp sợ. Dạ dày cô gái này làm bằng gì vậy, sao mà ăn được nhiều thế, hơn nữa còn chưa căng lên nữa!
Vất vả lắm mới đợi được Chu Tiểu Tảo buông đũa, mọi người nghĩ thầm, chắc là no rồi nhỉ? Không ngờ cô lại bưng bát lên đi lấy lần thứ hai! Linda thiếu chút nữa đã ngã ngửa khỏi ghế. Cô nàng rít gào trong lòng: Rốt cuộc là ông chủ đã tuyển người nào vào thế này! Người khiếp sợ nhất là dì lấy cơm cho Chu Tiểu Tảo. Dạ dày cô cái này là cái động không đáy sao? Chính bà đã trơ mắt nhìn cô ta ăn sạch hết đống đồ ăn đó đấy! Bà muốn phản ánh với lãnh đạo, không được rồi, trong công ty có một vua dạ dày, phải đề xuất xin tăng tiền nguyên liệu nấu ăn. Một mình cô nhóc này là đủ ăn sụp nhà ăn rồi.
Đám người Linda đã ăn xong từ sớm nhưng vẫn không đi, chỉ ngồi đó nhìn chằm chằm Chu Tiểu Tảo. Cô cũng không sợ bị nhìn, có đồ ăn là thích rồi. Không biết là ai nói trước...
"Hay là liên hoan bộ phận lần sau mình chọn nhà hàng Buffet đi?"
Tất cả mọi người đồng loạt gật đầu. Vốn dĩ mọi người để bảo trì dáng người nên không thể ăn nhiều, mấy loại nhà hàng Buffet ăn không lại vốn này mọi người rất ít đến. Giờ có Chu Tiểu Tảo rồi... có lẽ bọn họ sẽ khiêu chiến thử xem. Không ai ý thức được mới chỉ hai ngày thôi, bọn họ đã coi Chu Tiểu Tảo trở thành người một nhà.
Chu Tiểu Tảo ăn xong đợt thứ hai, lúc cô thả bát xuống, Linda nhỏ giọng hỏi: "Cô còn muốn ăn không?"
"Không, no bảy phần là được rồi."
"Cái gì?!" Ăn nhiều như vậy mà mới no bảy phần hả! Thật ra trước đây cô nàng cũng từng xem mấy video của một số vua dạ dày trên mạng, mấy người đó so với Chu Tiểu Tảo thì đúng là... ăn quá ít!
Chu Tiểu Tảo cầm bát đi rửa. Ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn theo dạ dày cô, bọn họ đã tận mắt chúng kiến đống đồ ăn đó bị Chu Tiểu Tảo ăn sạch, sao bụng cô lại không nhô lên chút nào vậy? Bộ dạ dày cô có công năng nén hả? Nếu biết bọn họ nghĩ gì nhất định Chu Tiểu Tảo sẽ nói, dạ dày heo tinh sao mà giống con người được? Tuy heo tinh không thể tung phép thuật như con người tưởng tượng, nhưng vè thể chất lại khác với con người nhiều.
Cất hết dụng cụ ăn, Chu Tiểu Tảo chân thành nói với mọi người cùng bộ phận: "Ăn trưa với mọi người thật sự rất vui, lần sau chúng ta lại đi chung đi."
Mọi người: "..." Không biết nên trả lời thế nào nữa.
"Vậy tôi đi đào tạo tiếp đây." Chu Tiểu Tảo vẫy vẫy tay, vào thang máy.
Hành động trưa nay của Chu Tiểu Tảo quá vĩ đại được quay lại gửi vào diễn đàn Wechat của công ty, cô nổi tiếng ngay lập tức. Có rất nhiều nhân viên bình luận hỏi.
"Nhân viên bộ phận nào vậy? Em gái này xinh thật đó."
"Trời ạ, sao mà ăn khỏe như vậy? Ngày nào cô ấy cũng đến nhà ăn hả? Mai tôi phải đến xem mới được."
"Tôi cũng muốn nữa! Nghe nói cô ấy ăn nhiều như vậy mà bụng không cộm lên tí nào. Hơn nữa tay chân cô ấy nhỏ chưa kìa, đúng là thể chất đáng ghen tị mà!"
"Vua dạ dày trong truyền thuyết đây hả... Cuối cùng mình cũng được chứng kiến rồi..."
Sau dó video được gửi lên vòng bạn bè trên Weibo, phạm vi nổi tiếng của Chu Tiểu Tảo còn nhỏ, đương nhiên, cô không dùng mấy ứng dụng này nên không biết. Những nhân viên tham gia đào tạo cũng nhìn nhận lại Chu Tiểu Tảo một lần nữa, nhưng đã có vết xe đổ Trình An An bị Chu Tiểu Tảo lơ đẹp nên không ai đến tìm cô nói chuyện nữa. Điều khiến mọi người khiếp sợ là khi buổi đào tạo diễn ra được một nửa thì đột nhiên Lộ Cẩn Phong đến thăm. Hắn đứng trước cửa, gõ gõ cửa nom rất phong độ: "Quấy rầy chút, tôi tìm một người."
Nhân viên đào tạo sợ ngây người: "Lộ đổng?"
Vốn dĩ ngoại hình Lộ Cẩn Phong đã rất tuấn tú phong độ, hắn vừa xuất hiện, ánh mắt của tất cả em gái đều dính trên người hắn, vừa nghe thấy xưng hô "Lộ đổng" thì lại bất giác sửa sang áo váy. Trình An An cúi đầu, mặt hơi đỏ. Từ sớm cô ta đã nghe nói chủ tịch Tây Qua vừa trẻ vừa đẹp trai, không ngờ trông anh ấy lại không thua kém gì minh tinh cả. Anh ấy đến tìm ai vậy? Cô ta nhìn một lượt, trong số những người này khí chất và hình tượng của cô ta là tốt nhất... Cô ta cong môi tự tin.
Lộ Cẩn Phong quét mắt nhìn một vòng, Trình An An vừa lấy hết can đảm đối mặt với hắn xong thì lại nghe hắn nói: "Tôi đến tìm Chu Tiểu Tảo."
Chu Tiểu Tảo đang đợi hóng hớt ngơ ngác sững người. Boss Lộ trăm công nghìn việc sao lại đến tìm mình?
Dưới ánh mắt như kim châm của mọi người Chu Tiểu Tảo đứng dậy ra ngoài.Lộ Cẩn Phong đưa Chu Tiểu Tảo đi ra chỗ xa, trên mặt vẫn giữ nụ cười ôn hòa. Hắn đến tìm Chu Tiểu Tảo kỳ thật là vì Lộ Cẩn Lăng, miệng thằng em này quá kín, người anh này cạy không nổi.
"Chu Tiểu Tảo đúng không, cô học đào tạo thế nào rồi? Có tự tin sẽ vượt qua kiểm tra không?" Sổ tay nhân viên rất dày, việc học hành chắc sẽ khó khăn lắm.
Chu Tiểu Tảo cười ngọt ngào: "Chắc không thành vấn đề đâu."
"Vậy thì tốt rồi." Hòi dò xong, Lộ Cẩn Phong bắt đầu vào vấn đề chính: "Sáng nay Cẩn Lăng không đưa cô đi làm sao?"
"Không có, đơn vị anh ấy có việc, lúc tôi dậy thì anh ấy đã đi rồi."
Lộ Cẩn Phong trừng lớn mắt, hình như tin tức này hơi nặng. Hắn vội vàng hỏi: "Cô sống chung với Cẩn Lăng à?"
Chu Tiểu Tảo chớp chớp mắt: "... Xem như vậy." Cô được chú cảnh sát thu lưu mà.
Lộ Cẩn Phong kích động vỗ vỗ vai cô: "Được lắm! Biết ngay là anh đây nghĩ không sai mà!"
Sau đó, hắn cười ha ha quay người đi, để lại Chu Tiểu Tảo ở lại ngơ ngác chả biết gì. Đó là ông chủ của cô thật à? Sao cô cứ cảm thấy Lộ Cẩn Lăng chẳng có bộ dạng của ông chủ chút nào vậy? Hay là mấy ông chủ lớn đầu hiền hòa như vậy?
Đến khi Chu Tiểu Tảo về lại phòng học, ánh mắt mọi người nhìn cô lại càng nóng rực. Sau khi kết thúc tiết đào tạo buổi chiều, Chu Tiểu Tảo đi trước về bộ tuyên truyền báo cái. Trình An An tức như điên, nghĩ thầm, bảo sao không biết gì mà vẫn có thể vào được, hóa ra là đi cửa sau. Mắt nhìn của Lộ Cẩn Phong chỉ vậy thôi hả? Chu Tiểu Tảo thì có gì tốt? Không phải chỉ xinh xắn một chút, dáng người đẹp một chút, giọng nói dễ nghe chút thôi sao, ngoại trừ ăn thì chẳng biết làm gì. Nhất định là Lộ Cẩn Phong chỉ cảm thấy mới mẻ mấy ngày thôi, sớm muộn gì cũng vứt.
Lúc này Chu Tiểu Tảo đang ở bộ phận tuyên truyền nghe Linda chỉ đạo phải bố trí thế nào. Công tác chuẩn bị đã gần xong, giờ chỉ cần chuyển đồ đến những chỗ đã chỉ định trước là được. Chu Tiểu Tảo và Linda chung một tổ, bắt đầu trang trí từ tầng một. Ngoài cửa chính trang trí theo phong cách Halloween, thảm được đổi, hai bên còn có hai cái cây lớn rũ xuống. Mấy con búp bê quỷ được treo trên trần nhà, chúng nhe răng trông rất đáng sợ, nhưng nhìn kỹ lại thì rất đáng yêu. Ngoại trừ những thứ này còn có một đống mạng nhện lớn, treo đủ nhện nhiều màu sắc.
Chu Tiểu Tảo nhìn mấy cô gái khác trong bộ phận hình như hơi sợ, chủ động ôm việc treo mạng nhện. Mấy cô nàng yếu đuối trong bộ tuyên truyền nhìn Chu Tiểu Tảo nhanh nhẹn khỏe mạnh như vậy, lại liên tưởng đến hình ảnh cô dọn đồ hôm qua, tim đập thình thịch. Nếu Chu Tiểu Tảo là một chàng trai cao ráo đẹp trai thì nhất định các cô sẽ theo đuổi ngay!
Trang trí chừng hơn hai tiếng đồng hồ, sau khi xong việc, trong công ty chỉ còn lại người của bộ phận bọn họ. Ngày mai là đêm trước Halloween, William đề nghị: "Tiểu Tảo, mai cô học xong thì lên đây."
Chu Tiểu Tảo ngoan ngoãn đồng ý, hỏi: "Phải tăng ca à?"
"Không phải, ngày kia không phải là Halloween sao, tôi sẽ hóa trang cho cô."
Chẳng riêng gì Linda, các đồng nghiệp khác trong văn phòng đều vây quanh lại nhìn, ánh mắt như chỉ hận không thể chọc thủng trên người Chu Tiểu Tảo mấy lỗ. Chu Tiểu Tảo bị mọi người nhìn chằm chằm đến nổi da gà, nhỏ giọng hỏi Linda: "Sao vậy chị?"
Linda gần như phát điên: "Cô dùng bát ăn lớn như vậy hả? Ăn nhiều thế, cô là heo hả!"
Chu Tiểu Tảo vừa định gật đầu nói đúng rồi, may mà cô phản ứng kịp khựng lại. Cô oan ức nói nhỏ: "Không phải chị nói có thể đem theo bộ dụng cụ ăn của mình sao?"
"Có vậy thì của cô cũng..." Linda hít sâu một hơi, tự mặc niệm mình phải bình tĩnh lại, phải thân thiện với đồng nghiệp, không giận không giận: "Cô chắc chắn là phải dùng cái này lấy cơm?"
"Vâng..." Chu Tiểu Tảo ôm bát lớn không buông tay.
"Được." Linda gật đầu: "Để tôi xem lát nữa cô mà để thừa thức ăn thì làm sao." Con nhỏ này sao mà ăn tham thế không biết.
Vì hành động ấy của Chu Tiểu Tảo mà vốn những chị gái xinh đẹp không ăn trưa cũng cùng đến nhà ăn nhân viên. Bộ phận của bọn họ đến đâu như phát sáng đến đó, những người khác đều hâm mộ nhìn theo. Lại gặp được các nữ thần rồi, vui quá đi! Í? Sao trong số đó lại đột nhiên có thêm một con "vịt con xấu xí" kia? Nếu Chu Tiểu Tảo biết suy nghĩ của bọn họ, nhất định cô sẽ phì phò nói, mấy người mới xấu đó, rõ ràng là tôi xinh đẹp thế này mà, cô chỉ ăn mặc không thời thượng lắm thôi...
Một điều khiến người ta chú ý nữa là bộ dụng cụ ăn thật lớn kia của Chu Tiểu Tảo. Hôm nay không tự lấy thức ăn nữa mà phải đến cửa sổ bếp nhận phần ăn. Từng người xếp thành hàng đi lấy cơm, đến lượt Chu Tiểu Tảo, dì múc cơm không ngẩng đầu lên mà chỉ đưa tay: "Đưa bát đây."
Chu Tiểu Tảo thầm nghĩ, dì này không phải người hôm qua, cô vui vẻ đưa hai bát qua: "Cho cháu xin một phần cơm, một phần đồ ăn."
Dì chia cơm cũng không nghĩ đến bát nặng như vậy, dì nhận bằng một tay, thiếu chút nữa đã làm rơi mất. Dì cúi đầu nhìn cái bát lớn trên tay, vẻ mặt khó tả thay đổi nhiều lần rồi mới ngẩng đầu xác nhận với Chu Tiểu Tảo: "Cô dùng nó lấy đồ ăn sao?"
"Vâng, đúng rồi." Chu Tiểu Tảo vui vẻ chỉ vào cánh gà: "Cháu thích cái này."
Dì chia cơm hừ lạnh một tiếng: "Ăn không hết sẽ bị phạt tiền, cô biết chưa?"
Chu Tiểu Tảo thèm đến sắp chảy nước miếng: "Biết ạ."
Dì chia cơm nổi giận xắn tay áo. Được, hôm nay bà sẽ lấy thật nhiều cho cô gái này thỏa lòng, cô ta mà ăn không hết thì bà sẽ phản ánh lên lãnh đạo, phê bình cô ta trên đại hội. Dì chia cơm múc đầy hai bát lớn, lúc đưa lại cho Chu Tiểu Tảo còn cười xấu xa. Chu Tiểu Tảo lại vui vẻ nhận lấy, chất giọng nhẹ nhàng: "Cảm ơn dì!" Chà, Giải trí Tây Qua quả là hơn hẳn tổ chức đa cấp kia nhiều, xem người ta múc cơm nhiều chưa này!
Mỗi tay Chu Tiểu Tảo bưng một bát, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người trong nhà ăn, cô đến chỗ bên cạnh Linda ngồi xuống. So với hai bát cơm lớn của Chu Tiểu Tảo thì phần của Linda lại ít đến đáng thương. Kỳ thật Linda cũng không muốn ngồi cạnh Chu Tiểu Tảo thế này đâu, cuối cùng cô nàng cũng nghiêm túc khuyên Chu Tiểu Tảo một câu: "Cô cứ làm theo ý mình, ăn không hết thì không ai cứu được đâu."
Chu Tiểu Tảo nắm chặt đũa: "Sao có thể ăn không hết chứ!" Đồ ăn ít như vậy, giải quyết nhanh mà!
Tất cả mọi người đều đợi Chu Tiểu Tảo xấu mặt, thậm chí có người còn lấy điện thoại ra quay video lại. Chu Tiểu Tảo chỉ chuyên tâm ăn, thân hình nhỏ bé, bàn tay nhỏ đến vậy lại ôm cái bát thật lớn, động tác nhai nuốt cũng nhanh gọn. Đúng là chỉ không bao lâu sau, cái bát đã vơi thấy đáy, ánh mắt mọi người cũng bắt đầu chuyển từ khinh thường thành khiếp sợ. Dạ dày cô gái này làm bằng gì vậy, sao mà ăn được nhiều thế, hơn nữa còn chưa căng lên nữa!
Vất vả lắm mới đợi được Chu Tiểu Tảo buông đũa, mọi người nghĩ thầm, chắc là no rồi nhỉ? Không ngờ cô lại bưng bát lên đi lấy lần thứ hai! Linda thiếu chút nữa đã ngã ngửa khỏi ghế. Cô nàng rít gào trong lòng: Rốt cuộc là ông chủ đã tuyển người nào vào thế này! Người khiếp sợ nhất là dì lấy cơm cho Chu Tiểu Tảo. Dạ dày cô cái này là cái động không đáy sao? Chính bà đã trơ mắt nhìn cô ta ăn sạch hết đống đồ ăn đó đấy! Bà muốn phản ánh với lãnh đạo, không được rồi, trong công ty có một vua dạ dày, phải đề xuất xin tăng tiền nguyên liệu nấu ăn. Một mình cô nhóc này là đủ ăn sụp nhà ăn rồi.
Đám người Linda đã ăn xong từ sớm nhưng vẫn không đi, chỉ ngồi đó nhìn chằm chằm Chu Tiểu Tảo. Cô cũng không sợ bị nhìn, có đồ ăn là thích rồi. Không biết là ai nói trước...
"Hay là liên hoan bộ phận lần sau mình chọn nhà hàng Buffet đi?"
Tất cả mọi người đồng loạt gật đầu. Vốn dĩ mọi người để bảo trì dáng người nên không thể ăn nhiều, mấy loại nhà hàng Buffet ăn không lại vốn này mọi người rất ít đến. Giờ có Chu Tiểu Tảo rồi... có lẽ bọn họ sẽ khiêu chiến thử xem. Không ai ý thức được mới chỉ hai ngày thôi, bọn họ đã coi Chu Tiểu Tảo trở thành người một nhà.
Chu Tiểu Tảo ăn xong đợt thứ hai, lúc cô thả bát xuống, Linda nhỏ giọng hỏi: "Cô còn muốn ăn không?"
"Không, no bảy phần là được rồi."
"Cái gì?!" Ăn nhiều như vậy mà mới no bảy phần hả! Thật ra trước đây cô nàng cũng từng xem mấy video của một số vua dạ dày trên mạng, mấy người đó so với Chu Tiểu Tảo thì đúng là... ăn quá ít!
Chu Tiểu Tảo cầm bát đi rửa. Ánh mắt mọi người đều đồng loạt nhìn theo dạ dày cô, bọn họ đã tận mắt chúng kiến đống đồ ăn đó bị Chu Tiểu Tảo ăn sạch, sao bụng cô lại không nhô lên chút nào vậy? Bộ dạ dày cô có công năng nén hả? Nếu biết bọn họ nghĩ gì nhất định Chu Tiểu Tảo sẽ nói, dạ dày heo tinh sao mà giống con người được? Tuy heo tinh không thể tung phép thuật như con người tưởng tượng, nhưng vè thể chất lại khác với con người nhiều.
Cất hết dụng cụ ăn, Chu Tiểu Tảo chân thành nói với mọi người cùng bộ phận: "Ăn trưa với mọi người thật sự rất vui, lần sau chúng ta lại đi chung đi."
Mọi người: "..." Không biết nên trả lời thế nào nữa.
"Vậy tôi đi đào tạo tiếp đây." Chu Tiểu Tảo vẫy vẫy tay, vào thang máy.
Hành động trưa nay của Chu Tiểu Tảo quá vĩ đại được quay lại gửi vào diễn đàn Wechat của công ty, cô nổi tiếng ngay lập tức. Có rất nhiều nhân viên bình luận hỏi.
"Nhân viên bộ phận nào vậy? Em gái này xinh thật đó."
"Trời ạ, sao mà ăn khỏe như vậy? Ngày nào cô ấy cũng đến nhà ăn hả? Mai tôi phải đến xem mới được."
"Tôi cũng muốn nữa! Nghe nói cô ấy ăn nhiều như vậy mà bụng không cộm lên tí nào. Hơn nữa tay chân cô ấy nhỏ chưa kìa, đúng là thể chất đáng ghen tị mà!"
"Vua dạ dày trong truyền thuyết đây hả... Cuối cùng mình cũng được chứng kiến rồi..."
Sau dó video được gửi lên vòng bạn bè trên Weibo, phạm vi nổi tiếng của Chu Tiểu Tảo còn nhỏ, đương nhiên, cô không dùng mấy ứng dụng này nên không biết. Những nhân viên tham gia đào tạo cũng nhìn nhận lại Chu Tiểu Tảo một lần nữa, nhưng đã có vết xe đổ Trình An An bị Chu Tiểu Tảo lơ đẹp nên không ai đến tìm cô nói chuyện nữa. Điều khiến mọi người khiếp sợ là khi buổi đào tạo diễn ra được một nửa thì đột nhiên Lộ Cẩn Phong đến thăm. Hắn đứng trước cửa, gõ gõ cửa nom rất phong độ: "Quấy rầy chút, tôi tìm một người."
Nhân viên đào tạo sợ ngây người: "Lộ đổng?"
Vốn dĩ ngoại hình Lộ Cẩn Phong đã rất tuấn tú phong độ, hắn vừa xuất hiện, ánh mắt của tất cả em gái đều dính trên người hắn, vừa nghe thấy xưng hô "Lộ đổng" thì lại bất giác sửa sang áo váy. Trình An An cúi đầu, mặt hơi đỏ. Từ sớm cô ta đã nghe nói chủ tịch Tây Qua vừa trẻ vừa đẹp trai, không ngờ trông anh ấy lại không thua kém gì minh tinh cả. Anh ấy đến tìm ai vậy? Cô ta nhìn một lượt, trong số những người này khí chất và hình tượng của cô ta là tốt nhất... Cô ta cong môi tự tin.
Lộ Cẩn Phong quét mắt nhìn một vòng, Trình An An vừa lấy hết can đảm đối mặt với hắn xong thì lại nghe hắn nói: "Tôi đến tìm Chu Tiểu Tảo."
Chu Tiểu Tảo đang đợi hóng hớt ngơ ngác sững người. Boss Lộ trăm công nghìn việc sao lại đến tìm mình?
Dưới ánh mắt như kim châm của mọi người Chu Tiểu Tảo đứng dậy ra ngoài.Lộ Cẩn Phong đưa Chu Tiểu Tảo đi ra chỗ xa, trên mặt vẫn giữ nụ cười ôn hòa. Hắn đến tìm Chu Tiểu Tảo kỳ thật là vì Lộ Cẩn Lăng, miệng thằng em này quá kín, người anh này cạy không nổi.
"Chu Tiểu Tảo đúng không, cô học đào tạo thế nào rồi? Có tự tin sẽ vượt qua kiểm tra không?" Sổ tay nhân viên rất dày, việc học hành chắc sẽ khó khăn lắm.
Chu Tiểu Tảo cười ngọt ngào: "Chắc không thành vấn đề đâu."
"Vậy thì tốt rồi." Hòi dò xong, Lộ Cẩn Phong bắt đầu vào vấn đề chính: "Sáng nay Cẩn Lăng không đưa cô đi làm sao?"
"Không có, đơn vị anh ấy có việc, lúc tôi dậy thì anh ấy đã đi rồi."
Lộ Cẩn Phong trừng lớn mắt, hình như tin tức này hơi nặng. Hắn vội vàng hỏi: "Cô sống chung với Cẩn Lăng à?"
Chu Tiểu Tảo chớp chớp mắt: "... Xem như vậy." Cô được chú cảnh sát thu lưu mà.
Lộ Cẩn Phong kích động vỗ vỗ vai cô: "Được lắm! Biết ngay là anh đây nghĩ không sai mà!"
Sau đó, hắn cười ha ha quay người đi, để lại Chu Tiểu Tảo ở lại ngơ ngác chả biết gì. Đó là ông chủ của cô thật à? Sao cô cứ cảm thấy Lộ Cẩn Lăng chẳng có bộ dạng của ông chủ chút nào vậy? Hay là mấy ông chủ lớn đầu hiền hòa như vậy?
Đến khi Chu Tiểu Tảo về lại phòng học, ánh mắt mọi người nhìn cô lại càng nóng rực. Sau khi kết thúc tiết đào tạo buổi chiều, Chu Tiểu Tảo đi trước về bộ tuyên truyền báo cái. Trình An An tức như điên, nghĩ thầm, bảo sao không biết gì mà vẫn có thể vào được, hóa ra là đi cửa sau. Mắt nhìn của Lộ Cẩn Phong chỉ vậy thôi hả? Chu Tiểu Tảo thì có gì tốt? Không phải chỉ xinh xắn một chút, dáng người đẹp một chút, giọng nói dễ nghe chút thôi sao, ngoại trừ ăn thì chẳng biết làm gì. Nhất định là Lộ Cẩn Phong chỉ cảm thấy mới mẻ mấy ngày thôi, sớm muộn gì cũng vứt.
Lúc này Chu Tiểu Tảo đang ở bộ phận tuyên truyền nghe Linda chỉ đạo phải bố trí thế nào. Công tác chuẩn bị đã gần xong, giờ chỉ cần chuyển đồ đến những chỗ đã chỉ định trước là được. Chu Tiểu Tảo và Linda chung một tổ, bắt đầu trang trí từ tầng một. Ngoài cửa chính trang trí theo phong cách Halloween, thảm được đổi, hai bên còn có hai cái cây lớn rũ xuống. Mấy con búp bê quỷ được treo trên trần nhà, chúng nhe răng trông rất đáng sợ, nhưng nhìn kỹ lại thì rất đáng yêu. Ngoại trừ những thứ này còn có một đống mạng nhện lớn, treo đủ nhện nhiều màu sắc.
Chu Tiểu Tảo nhìn mấy cô gái khác trong bộ phận hình như hơi sợ, chủ động ôm việc treo mạng nhện. Mấy cô nàng yếu đuối trong bộ tuyên truyền nhìn Chu Tiểu Tảo nhanh nhẹn khỏe mạnh như vậy, lại liên tưởng đến hình ảnh cô dọn đồ hôm qua, tim đập thình thịch. Nếu Chu Tiểu Tảo là một chàng trai cao ráo đẹp trai thì nhất định các cô sẽ theo đuổi ngay!
Trang trí chừng hơn hai tiếng đồng hồ, sau khi xong việc, trong công ty chỉ còn lại người của bộ phận bọn họ. Ngày mai là đêm trước Halloween, William đề nghị: "Tiểu Tảo, mai cô học xong thì lên đây."
Chu Tiểu Tảo ngoan ngoãn đồng ý, hỏi: "Phải tăng ca à?"
"Không phải, ngày kia không phải là Halloween sao, tôi sẽ hóa trang cho cô."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.