Chương 38
zen li lom
04/06/2015
Tụi hắn cũng lên phòng và ngủ. Ngày hôm sau, nó đang ngủ ngon giấc thì cảm thấy có cái gì đó thứ đó ấm ấm mà cũng mềm mềm, rồi thư đó sao sao á, hơi ấm ở đâu cứ phả vào cổ nó, nó nghĩ chắc nằm mơ mới thế nên ngủ tiếp, nhưng cố ngủ thế nào nó cũng nhận thấy hơi ấm đó cứ từ từ mà phả vào, gì đây? Không lẽ có ai đó thở vào người nó, nó nhíu mày vs suy nghĩ đó, bật ngồi dậy, nhìn xung quanh mờ mắt to ra để nhìn thứ kế bên mình, nó giật mình thì ra hơi ấm đó là…………là…………….thật không ngờ..là……. hắn! Sao hắn ngủ cùng với nó? Thật không ngờ hắn là đồ biến thái! Nó tức giận đến đỏ cà mặt và mang tai, nó đấm mạnh vào hắn một phát rồi lớn giọng nói:
-Biến thái! Anh……….anh dám ngủ cùng vs tôi hả? – nó giận quá mà nói không nên lời, còn hắn vì bị đánh thì đau điếng lấy tay xoa xoa lưng rồi lờ mờ mở mắt toan đập người đánh hắn, nhưng khi mở mắt ra chuẩn bị tư thế đánh người mà gặp ngay khuôn mặt muốn nhào tới xé xác hắn ra thì hắn mới hiểu lí do mình bị đánh và rụt tay lại nói:
-Ừm! cô………cô hiểu lầm rồi! – hắn giải thích thì nó nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi sau đó lần lượt nhìn lại mình thì thấy không có gì bất thường, quần áo còn chỉnh tề, vậy là hắn không làm gì, nó để yên cho hắn nói, khoanh tay trước ngực nó nói:
-Nói đi! Tôi hiểu lầm cái gì? – nó hất mặt nói, hắn thở dài một cái rồi nói:
-Tối qua tôi ngủ ở sofa…- hắn đang nói thì nó chen ngang, tức giận nói:
-Rồi sao lại ở đây? – hắn lại nhìn nó, hắn nói:
-Tôi…lạnh…..nên mới lên đây! – hắn cố nén buồn ngủ mà nói vs nó, nó nghe thấy thế thì cũng nhận ra thời tiết ở đây vào ban đêm thì lạnh lắm lần trước nó ngủ cũng thấy hơi hơi lạnh, nó gật đầu đồng tình quay đầu qua định nói vs hắn vài lời thì thấy hắn ngủ mất tiêu, nó cũng chả muốn đôi co nên đi xuống giường rồi vào WC.
Phòng của Trang:
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!! – Trang ngồi trên giường la hét ầm ĩ, la như chưa từng được la luôn, miệng há rộng âm thanh to làm căn nhà gần như run rinh, vậy mà chả có bóng ma nào chạy qua phòng Trang vì phòng cách âm. Trang chạy tới anh chàng trước mặt đẹp trai trên tóc còn có vài giọt nước rồi từ giọt nước chảy xuống thân hình cường tráng, nói đi nói lại nói tới nói lui là Quân trên người chỉ có mỗi cái khăn tấm, Trang sấn tới chỉ thẳng vào mặt Quân la lớn:
-Anh làm vậy là có ý gì? Mới sáng sớm mà muốn nhát ma tôi rồi à? – à thì ra chị Trang nhìn thấy Quân như thế thì tưởng là con ma, vậy mà t/g cứ tường là chị ấy thấy boby siêu siêu chuẩn ( nổ quá) của Quân thì xấu hổ mà la toáng ấy chứ? Quân lắng tai nghe Trang nói, nghe câu đầu còn thấy được được câu sau thì anh liền liếc Trang một cái sắc lạnh rồi nói:
-Tôi như vậy mà la ma à? – Trang gật đầu một cái rụp, Quân chả nói gì đi lại tủ quần áo lấy chiếc áo thun cùng quần short kaki, Trang chả quan tâm Quân làm gì mà chạy tọt vào WC không quên mang theo đồ.
Phòng của Trúc:
Ánh nắng buổi sáng đang chiếu rọi vạn vật và xuyên qua tấm rèm cửa sổ rồi chiếu thẳng vô cái mặt của Trúc, Trúc liền lăn qua chỗ khác và nhắm mắt ngủ tiếp, Hạo sau khi đi từ Wc bước ra thì đã cố gắng kêu Trúc thức dậy, dù là nhẹ nhàng hay cứng rắn bạo lực thì con heo trên giường vẫn nhất quyết nướng cho đã, Hạo rối trí nghĩ đi nghĩ lại rồi cuối cùng cũng ra một sáng kiến đó là………………Trúc thấy có cái gì đó mềm mềm đang từ từ chạm vào đôi môi anh đào của cô, cô nhíu mày rồi mở to đôi mắt ra thì………………….không thấy cái gì hết, cô tỉnh ngủ hẳn, nhìn xung quanh chỉ thấy có một mình tên Hạo ở đây ( chứ muốn ai nữa), Trúc lên tiếng hỏi:
-Nè! Anh mới làm gì tôi đó! – Hạo nhìn cô, anh cười nhẹ rồi đi lại gần nói:
-Hôn! – Trúc tức giận sắn tay áo, chuẩn bị xé xát tên trước mặt đây mà, Hạo đưa tay đầu hàng nói:
-Khoan khoan! Tôi không có hôn cô! – Trúc khựng lại vài gì rồi nói:
-Chứ ai? – Hạo đưa tay ra, trên tay anh là con gấu bông màu trắng dễ thương, Trúc trố mắt nhìn Hạo, anh gật đầu như hàm ý nói chính là nó, vậy là người hôn Trúc chính là con gấu bông!
30’ sau, tại phòng khách tụi nó đang ngồi xem tivi và ăn bánh uống trà, khung cảnh thật yên bình, xem một hồi thì chán quá nó chuyển kênh, hết kênh này tới kênh khác cho tới khi:
“ Chương trình thời sự ngày hôm nay: Tại khu phố XXX, nhà XX, thành phố X, ông Phùng Minh Tuấn, Phó Giám Đốc công ty WL lúc 00h ngày….tháng….năm….nhận được một món quà, theo như ông nói thì ông sau khi nhận ón quà thì khoảng 2’ sau món quà đó phát nổ, vì do nở mạnh nên nhà của ông bị hư hại không ít, theo như điều tra thì công an cho rằng đây là một vụ trả thù hoặc cảnh cáo gì đó, công an muốn can thiệp sâu hôn nhưng ông Tuấn không đồng ý cho điều tra thêm nên vụ án dược…………bla……bla”. Tụi nó sau khi xem xong thì vô cùng nagc5 nhiên nhìn nhau, thấy cái cảnh ông Tuấn bị đám phóng viên bu đen bu đỏ mà tụi nó thấy thật tội nghiệp, vụ này ai làm ra? Không lẽ có người có cùng kẻ thù vs tụi nó, tụi đang đang ngồi suy nghĩ thì tụi hắn đi xuống lầu.
-Biến thái! Anh……….anh dám ngủ cùng vs tôi hả? – nó giận quá mà nói không nên lời, còn hắn vì bị đánh thì đau điếng lấy tay xoa xoa lưng rồi lờ mờ mở mắt toan đập người đánh hắn, nhưng khi mở mắt ra chuẩn bị tư thế đánh người mà gặp ngay khuôn mặt muốn nhào tới xé xác hắn ra thì hắn mới hiểu lí do mình bị đánh và rụt tay lại nói:
-Ừm! cô………cô hiểu lầm rồi! – hắn giải thích thì nó nhìn hắn từ trên xuống dưới rồi sau đó lần lượt nhìn lại mình thì thấy không có gì bất thường, quần áo còn chỉnh tề, vậy là hắn không làm gì, nó để yên cho hắn nói, khoanh tay trước ngực nó nói:
-Nói đi! Tôi hiểu lầm cái gì? – nó hất mặt nói, hắn thở dài một cái rồi nói:
-Tối qua tôi ngủ ở sofa…- hắn đang nói thì nó chen ngang, tức giận nói:
-Rồi sao lại ở đây? – hắn lại nhìn nó, hắn nói:
-Tôi…lạnh…..nên mới lên đây! – hắn cố nén buồn ngủ mà nói vs nó, nó nghe thấy thế thì cũng nhận ra thời tiết ở đây vào ban đêm thì lạnh lắm lần trước nó ngủ cũng thấy hơi hơi lạnh, nó gật đầu đồng tình quay đầu qua định nói vs hắn vài lời thì thấy hắn ngủ mất tiêu, nó cũng chả muốn đôi co nên đi xuống giường rồi vào WC.
Phòng của Trang:
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!! – Trang ngồi trên giường la hét ầm ĩ, la như chưa từng được la luôn, miệng há rộng âm thanh to làm căn nhà gần như run rinh, vậy mà chả có bóng ma nào chạy qua phòng Trang vì phòng cách âm. Trang chạy tới anh chàng trước mặt đẹp trai trên tóc còn có vài giọt nước rồi từ giọt nước chảy xuống thân hình cường tráng, nói đi nói lại nói tới nói lui là Quân trên người chỉ có mỗi cái khăn tấm, Trang sấn tới chỉ thẳng vào mặt Quân la lớn:
-Anh làm vậy là có ý gì? Mới sáng sớm mà muốn nhát ma tôi rồi à? – à thì ra chị Trang nhìn thấy Quân như thế thì tưởng là con ma, vậy mà t/g cứ tường là chị ấy thấy boby siêu siêu chuẩn ( nổ quá) của Quân thì xấu hổ mà la toáng ấy chứ? Quân lắng tai nghe Trang nói, nghe câu đầu còn thấy được được câu sau thì anh liền liếc Trang một cái sắc lạnh rồi nói:
-Tôi như vậy mà la ma à? – Trang gật đầu một cái rụp, Quân chả nói gì đi lại tủ quần áo lấy chiếc áo thun cùng quần short kaki, Trang chả quan tâm Quân làm gì mà chạy tọt vào WC không quên mang theo đồ.
Phòng của Trúc:
Ánh nắng buổi sáng đang chiếu rọi vạn vật và xuyên qua tấm rèm cửa sổ rồi chiếu thẳng vô cái mặt của Trúc, Trúc liền lăn qua chỗ khác và nhắm mắt ngủ tiếp, Hạo sau khi đi từ Wc bước ra thì đã cố gắng kêu Trúc thức dậy, dù là nhẹ nhàng hay cứng rắn bạo lực thì con heo trên giường vẫn nhất quyết nướng cho đã, Hạo rối trí nghĩ đi nghĩ lại rồi cuối cùng cũng ra một sáng kiến đó là………………Trúc thấy có cái gì đó mềm mềm đang từ từ chạm vào đôi môi anh đào của cô, cô nhíu mày rồi mở to đôi mắt ra thì………………….không thấy cái gì hết, cô tỉnh ngủ hẳn, nhìn xung quanh chỉ thấy có một mình tên Hạo ở đây ( chứ muốn ai nữa), Trúc lên tiếng hỏi:
-Nè! Anh mới làm gì tôi đó! – Hạo nhìn cô, anh cười nhẹ rồi đi lại gần nói:
-Hôn! – Trúc tức giận sắn tay áo, chuẩn bị xé xát tên trước mặt đây mà, Hạo đưa tay đầu hàng nói:
-Khoan khoan! Tôi không có hôn cô! – Trúc khựng lại vài gì rồi nói:
-Chứ ai? – Hạo đưa tay ra, trên tay anh là con gấu bông màu trắng dễ thương, Trúc trố mắt nhìn Hạo, anh gật đầu như hàm ý nói chính là nó, vậy là người hôn Trúc chính là con gấu bông!
30’ sau, tại phòng khách tụi nó đang ngồi xem tivi và ăn bánh uống trà, khung cảnh thật yên bình, xem một hồi thì chán quá nó chuyển kênh, hết kênh này tới kênh khác cho tới khi:
“ Chương trình thời sự ngày hôm nay: Tại khu phố XXX, nhà XX, thành phố X, ông Phùng Minh Tuấn, Phó Giám Đốc công ty WL lúc 00h ngày….tháng….năm….nhận được một món quà, theo như ông nói thì ông sau khi nhận ón quà thì khoảng 2’ sau món quà đó phát nổ, vì do nở mạnh nên nhà của ông bị hư hại không ít, theo như điều tra thì công an cho rằng đây là một vụ trả thù hoặc cảnh cáo gì đó, công an muốn can thiệp sâu hôn nhưng ông Tuấn không đồng ý cho điều tra thêm nên vụ án dược…………bla……bla”. Tụi nó sau khi xem xong thì vô cùng nagc5 nhiên nhìn nhau, thấy cái cảnh ông Tuấn bị đám phóng viên bu đen bu đỏ mà tụi nó thấy thật tội nghiệp, vụ này ai làm ra? Không lẽ có người có cùng kẻ thù vs tụi nó, tụi đang đang ngồi suy nghĩ thì tụi hắn đi xuống lầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.