Chương 106: Chương Ngoại Truyện (Tt)
zen li lom
03/08/2015
Băng nhìn Mỹ Anh, cô không ngở Mỹ Anh lại gan như vậy, thôi thì tìm cách trước đã, Băng nói:
- Nếu chỉ có một máy chơi game chắc anh Minh không giận lắm đâu, hay là mày đi vể xin lỗi ổng là xong xuôi! - Mỹ Anh lắc đầu, con bé thở dài nói:
- Tao sau đó tìm thấy một máy chơi game nữa của ổng và nó cũng tan tành luôn! - Băng trố mắt lần hai trời ơi, con này gan nhở?
Tại một ngôi nhà có vườn hoa hướng dương rực rỡ, một cậu bé đang chơi bắn bi thì tự nhiên một cậu bé khác xòng xọc bước vào. Cậu bé chơi bắn bi nhìn thoáng một cái trào phúng nói:
- Nếu tìm Mỹ Anh thì nó không có ở đây nên làm ơn biến giùm cho nó thoáng! - Thiên Minh nghe thằng bạn trí cốt nói như vậy thì trợn tròn mắt lên. Anh KHôi nhìn nói:
- Tao nói sai à? Lần nào qua đây cũng tìm Mỹ Anh hết nên tao nhắc chừng! - Thiên Minh tức giận nhìn Khôi, cậu bực cái mình hai cái mái chơi game của cậu tan nát ở nhà do bàn tay ma quỷ của em gái cậu, cậu bực muốn chết mà còn gặp Khôi nữa chứ. Khôi rửa tay xong xuôi, lấy ly nước uống sạch mọt hơi nói:
- Lại hư gì à? - Thiên Mình bắt đầu kể cho Khôi cứ tưởng là tìm được sự đồng tình và sự tức giận thay của Khôi ai ngờ Khôi cười té lên té xuống nói:
- Vậy là mày khỏi mà chơi nghe con! - trời ơi! Nghe câu đó 80% người là sẽ nổi khùng lên nhưng Minh thì quá quen nên cũng chỉ liếc xéo Khôi mộ cái. Khôi tự nhiên nói:
- Chắc nó ở nhà Băng đó! - nói rồi Minh kéo Khôi đi đến nhà Băng, vừa tới nhà đã nghe Mỹ Anh nói:
- Mày biết không Băng! Anh hai mà tới đây thì tao đưa mày ra chịu tội thay nha! - Băng không thèm trả lời mà vẫn vuốt lấy mái tóc con búp bê trên tay, Mỹ Anh cũng không buồn mà giận, con bé cầm lấy búp bê mặc đồ vào cho nó.
Minh và Khôi bước vào nhà, Mỹ Anh nhìn thấy Khôi thì tươi cười rạng rỡ rồi tự nhiên méo sẹo qua bên khi thấy Minh mặt đang hầm hầm nhìn cô, ôi! Con bé phải chịu chết sao? Không!!!!!!!!! Minh từ từ đi tới nắm lấy tay Mỹ Anh cừi man rợ một cái nói:
- Anh đem thịt em nấu cho *** nó ăn! -Mỹ Anh sợ đến đứng tim, Khôi thì nắm tay Mỹ Anh lại nói:
- Trời ơi! máy chơi game thì mua lại mấy hồi! - Mỹ Anh liền cười vs Khôi một cái, Minh hạ giận lại một chút rồi nói:
- Vậy em mua lại trả anh! - Mỹ Anh cũng cười cười đồng ý , con bé liền bay qua Băng, Băng nói:
- nà nhá! Tớ là tớ không có tiến nhá! Đùng có mà kêu! - Mỹ Anh nhìn con bạn bực cái mìn , Tự nhiên tiếng bước chân vang lên thì ngay lúc đó mẹ của Mỹ Anh bước vào, ôm lấy cô bé nói:
- Bây giờ chúng ta đi công viên giải trí! - nghe vậy Mỹ Anh nhảy tưng tưng lên người mẹ, nào ngờ nhảy thế nào mà nhảy vào người THiên MInh rồi còn đạp cậu muốn chết, cậu đứng lên đuổi theo Mỹ Anh mà miệng không ngừng la hét:
- MỸ ANH! eM ĐÚNG LẠI CHO ANH! MỸ ANH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
- Nếu chỉ có một máy chơi game chắc anh Minh không giận lắm đâu, hay là mày đi vể xin lỗi ổng là xong xuôi! - Mỹ Anh lắc đầu, con bé thở dài nói:
- Tao sau đó tìm thấy một máy chơi game nữa của ổng và nó cũng tan tành luôn! - Băng trố mắt lần hai trời ơi, con này gan nhở?
Tại một ngôi nhà có vườn hoa hướng dương rực rỡ, một cậu bé đang chơi bắn bi thì tự nhiên một cậu bé khác xòng xọc bước vào. Cậu bé chơi bắn bi nhìn thoáng một cái trào phúng nói:
- Nếu tìm Mỹ Anh thì nó không có ở đây nên làm ơn biến giùm cho nó thoáng! - Thiên Minh nghe thằng bạn trí cốt nói như vậy thì trợn tròn mắt lên. Anh KHôi nhìn nói:
- Tao nói sai à? Lần nào qua đây cũng tìm Mỹ Anh hết nên tao nhắc chừng! - Thiên Minh tức giận nhìn Khôi, cậu bực cái mình hai cái mái chơi game của cậu tan nát ở nhà do bàn tay ma quỷ của em gái cậu, cậu bực muốn chết mà còn gặp Khôi nữa chứ. Khôi rửa tay xong xuôi, lấy ly nước uống sạch mọt hơi nói:
- Lại hư gì à? - Thiên Mình bắt đầu kể cho Khôi cứ tưởng là tìm được sự đồng tình và sự tức giận thay của Khôi ai ngờ Khôi cười té lên té xuống nói:
- Vậy là mày khỏi mà chơi nghe con! - trời ơi! Nghe câu đó 80% người là sẽ nổi khùng lên nhưng Minh thì quá quen nên cũng chỉ liếc xéo Khôi mộ cái. Khôi tự nhiên nói:
- Chắc nó ở nhà Băng đó! - nói rồi Minh kéo Khôi đi đến nhà Băng, vừa tới nhà đã nghe Mỹ Anh nói:
- Mày biết không Băng! Anh hai mà tới đây thì tao đưa mày ra chịu tội thay nha! - Băng không thèm trả lời mà vẫn vuốt lấy mái tóc con búp bê trên tay, Mỹ Anh cũng không buồn mà giận, con bé cầm lấy búp bê mặc đồ vào cho nó.
Minh và Khôi bước vào nhà, Mỹ Anh nhìn thấy Khôi thì tươi cười rạng rỡ rồi tự nhiên méo sẹo qua bên khi thấy Minh mặt đang hầm hầm nhìn cô, ôi! Con bé phải chịu chết sao? Không!!!!!!!!! Minh từ từ đi tới nắm lấy tay Mỹ Anh cừi man rợ một cái nói:
- Anh đem thịt em nấu cho *** nó ăn! -Mỹ Anh sợ đến đứng tim, Khôi thì nắm tay Mỹ Anh lại nói:
- Trời ơi! máy chơi game thì mua lại mấy hồi! - Mỹ Anh liền cười vs Khôi một cái, Minh hạ giận lại một chút rồi nói:
- Vậy em mua lại trả anh! - Mỹ Anh cũng cười cười đồng ý , con bé liền bay qua Băng, Băng nói:
- nà nhá! Tớ là tớ không có tiến nhá! Đùng có mà kêu! - Mỹ Anh nhìn con bạn bực cái mìn , Tự nhiên tiếng bước chân vang lên thì ngay lúc đó mẹ của Mỹ Anh bước vào, ôm lấy cô bé nói:
- Bây giờ chúng ta đi công viên giải trí! - nghe vậy Mỹ Anh nhảy tưng tưng lên người mẹ, nào ngờ nhảy thế nào mà nhảy vào người THiên MInh rồi còn đạp cậu muốn chết, cậu đứng lên đuổi theo Mỹ Anh mà miệng không ngừng la hét:
- MỸ ANH! eM ĐÚNG LẠI CHO ANH! MỸ ANH!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.