Cô Nàng Rắc Rối Và Coldly Boys
Chương 10
Nhược Hàn Thiên
02/06/2016
Sáng sớm tinh mơ, từng tia nắng nhẹ nhàng chiếu xuống trần gian sưởi ấm cho muôn loài, trong căn phòng màu xanh dương nhàn nhạt, cô gái nhỏ mắt vẫn nhắm nghiền đang say trong giấc ngủ, tư thế ngủ tạo nên bức tranh " HOÀN HẢO " chăn gối tứ tung cái đầu quay 180° ,.quần áo xộc xệch ( Đừng nghĩ bậy ) hai tay dang rộng hai chân co lại, cái gối đè lên đầu để tránh cái ánh sáng đáng ghét kia, trên môi nó nở nụ cười tươi tỏa nắng nhưng mà khổ cái nó cũng không biết đang cười.
- Cái con này đi chơi cho đã rồi ngủ nướng - Anh nó hùng hổ bước lên phòng.
" Cốc... Cốc... "
-- Im lặng.
" Rầm.....Rầm "
-- Im lặng
" Đoàng " Cái cửa bị anh nó đạp mở tung ra, cái bản lề như muốn rời ra cánh cửa, con sâu lười vẫn tiếp tục công việc " Ngủ " chả biết trời trăng mây đất gì.
- HÀN BĂNG BĂNG MÀY CÓ CHỊU THỨC DẬY ĐI HỌC CHO ANH MÀY NHỜ - Anh nó hét trấn động cả khu biệt thự.
Vẫn không phản ứng.
- Mày có chịu thức không hả, con sâu lười này - Anh nó vừa nói vừa kéo chăn ra, dùng gối đập mạnh vào người nó.
- Ưm..ư - Nó nghiên mình.
- Chịu thức chưa - Anh nó mất kiên nhẫn
- Vâng, em thức đây Lâm đại ca - Nó nói giọng ngái ngủ.
- Còn 10 phút nữa trường đóng cửa, nhanh đi cho anh mày nhờ - Anh nó đưa tay nhìn đồng hồ, thật ra còn 20 phút nữa cơ.
Nó phóng nhanh vào nhà vệ sinh VSCN với tốc độ ánh sáng, 5, phút sau nó đã yên vị trên xe. Chiếc xe phóng nhanh xé gió chạy đến trường Royal School. Trước cổng trường, một sự thật phũ phàng đập ngay vào mặt nó, nó gầm hét anh nó.
- 10 phút của anh đó hả, ông anh ác độc, ông anh hắc ám, đồ keo kiệt, đồ ông cụ non, anh biết em chưa ăn sáng không, hả, hả - Nó xả một tràng.
- Thôi, trưa anh khao em ăn - Anh nó co người run vai vì sức hét sư tử rầm của nó.
- Coi như anh biết điều - Nó vênh mặt đi lên lớp.
Phải lếch lên mấy tầng cầu thang, vừa bước chân lên lớp tay chân nó rụng rời, đập vào nó là cảnh Quân đút cho nhỏ Như, Bảo làm người hầu quạt mát cho Nguyệt, nó nhìn mà vô cùng gato với hai con bạn. Nó bước vào chỗ ngồi quăn cái balô lên ghế rồi ụp xuống bàn thở dài.
- Chưa ngủ đủ giấc à - Hắn tai đeo headphone nhìn sang nó trêu.
- Tại anh nên tôi mất ngủ đấy - Nó rống lên.
- Làm gì tại tôi - Hắn vênh mặt làm nó tức đến bốc lửa.
- Tại anh chạy xe nhanh thắng không kịp làm tôi..- Má nó ửng đỏ.
- Làm sao - 4 cặp mắt bàn dưới nhìn nó.
- Mấy đứa nhiều chuyện quá hà - Nó đập bàn.
- Mày nha, Mày nha ăn hiếp ba ông này không rũ tao - Như Nguyệt khoanh tay vẻ hờn.
- Mày nha, đánh Quân của ta ra nông nổi vậy hả - Thiên Như đưa tay Quân ra làm bằng chứng.
- Hai bây có trai quên bạn - Nó vênh mặt.
- Kệ tao - hai nhỏ đồng thanh.
Hắn người run vai cười làm bó càng sôi sục máu dồn lên não.
- Cười cái gì, vui lắm à, - Nó giơ tay thành nắm đấm.
- Tôi chỉ cảm động vì cô nhớ tôi đến mắt ngủ - Hắn khích nó.
- Tôi không có thèm nhớ cái mặt chết bầm của anh - Nó trừng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
- Vậy sao cô mất ngủ - Hắn hỏi đểu , càng khích nó muốn " Bùng Nổ "
- TẠI ANH CHẠY XE NHANH LÀM TÔI CHỚI VỚI VÔ TÌNH ANH - Nó hét lớn âm độ khu 12 anh nó cũng nghe.
- Ồ Ồ Ồ Ồ.. vậy đó hả - tụ bạn chọc quê nó.
Các anh mắt hình Viên Đạn cứ nhắm vào nó. Mặt nó đỏ chính người , ước gì bây giờ trái đất nứt ra để nó chui đầu vào nó thề sẽ trả lại hắn cả chì lẫn chài. Hắn thì cười hả hê vì trêu được nó.
Ở đâu đó trong lớp, ánh mắt đỏ rực hình viên đạn đang nhìn chằm chằm vào nó, môi biếm chặc, hai tay nắm chặc cái váy đồng phục, vai run lên vì giận.
* Tùng.. Tùng..Tùng * tiếng trống vang lên cứu nó khỏi sự mắt mặt này. Cô trang bước vào nhỏ lớp trưởng hô lớn.
- Cả Lớp Nghiêm.
- Các em ngồi xuống đi, cô có chuyện thông báo - cô trang giọng nhỏ nhẹ lên tiếng.
- Cô nói đi, em tò mò quá - HS1
- Nói đi cô - HS2
- Mai trường chúng ta sẽ tổ chức đi dã ngoại, lớp chúng ta sẽ cùng nhóm với lớp 12A1. - Cô Trang cười tươi.
- Yeahh.. sướng quá - HS1.
- Được đi chung với hoàng tử khối 12 - HS2.
- Hóng ngày mai quá - HS3.
Nó nòi ngơ ngác, phía dưới nhỏ Như khều nó,
- 12A1 vậy đi với ông Lâm sao.
- Chả muốn đi, nếu có ổng thì đành đi vậy - Nó thở dài.
- Nhớ chuẩn bị đồ ăn nha - Nguyệt chường lên.
- Ukm...Ukm - Nó thở dài.
5 tiết học nhẹ nhàng trôi qua, như đối với một người là vô cùng đau khổ . Trưa anh nó bị nó kéo cả lũ bạn xuống canteen vơ vét cháy ví của Lâm Hoàng Tử nhà ta, lại bị sai làm osin cho đứa em nghịch ngợm, mắt mặt hotboy quá. Nhưng ông trời không phụ lòng người, đã trả nó lại vào vào tole làm bạn. Nó đúng hơn là bác tào tháo đã đến làm bạn với nó.
- Cái con này đi chơi cho đã rồi ngủ nướng - Anh nó hùng hổ bước lên phòng.
" Cốc... Cốc... "
-- Im lặng.
" Rầm.....Rầm "
-- Im lặng
" Đoàng " Cái cửa bị anh nó đạp mở tung ra, cái bản lề như muốn rời ra cánh cửa, con sâu lười vẫn tiếp tục công việc " Ngủ " chả biết trời trăng mây đất gì.
- HÀN BĂNG BĂNG MÀY CÓ CHỊU THỨC DẬY ĐI HỌC CHO ANH MÀY NHỜ - Anh nó hét trấn động cả khu biệt thự.
Vẫn không phản ứng.
- Mày có chịu thức không hả, con sâu lười này - Anh nó vừa nói vừa kéo chăn ra, dùng gối đập mạnh vào người nó.
- Ưm..ư - Nó nghiên mình.
- Chịu thức chưa - Anh nó mất kiên nhẫn
- Vâng, em thức đây Lâm đại ca - Nó nói giọng ngái ngủ.
- Còn 10 phút nữa trường đóng cửa, nhanh đi cho anh mày nhờ - Anh nó đưa tay nhìn đồng hồ, thật ra còn 20 phút nữa cơ.
Nó phóng nhanh vào nhà vệ sinh VSCN với tốc độ ánh sáng, 5, phút sau nó đã yên vị trên xe. Chiếc xe phóng nhanh xé gió chạy đến trường Royal School. Trước cổng trường, một sự thật phũ phàng đập ngay vào mặt nó, nó gầm hét anh nó.
- 10 phút của anh đó hả, ông anh ác độc, ông anh hắc ám, đồ keo kiệt, đồ ông cụ non, anh biết em chưa ăn sáng không, hả, hả - Nó xả một tràng.
- Thôi, trưa anh khao em ăn - Anh nó co người run vai vì sức hét sư tử rầm của nó.
- Coi như anh biết điều - Nó vênh mặt đi lên lớp.
Phải lếch lên mấy tầng cầu thang, vừa bước chân lên lớp tay chân nó rụng rời, đập vào nó là cảnh Quân đút cho nhỏ Như, Bảo làm người hầu quạt mát cho Nguyệt, nó nhìn mà vô cùng gato với hai con bạn. Nó bước vào chỗ ngồi quăn cái balô lên ghế rồi ụp xuống bàn thở dài.
- Chưa ngủ đủ giấc à - Hắn tai đeo headphone nhìn sang nó trêu.
- Tại anh nên tôi mất ngủ đấy - Nó rống lên.
- Làm gì tại tôi - Hắn vênh mặt làm nó tức đến bốc lửa.
- Tại anh chạy xe nhanh thắng không kịp làm tôi..- Má nó ửng đỏ.
- Làm sao - 4 cặp mắt bàn dưới nhìn nó.
- Mấy đứa nhiều chuyện quá hà - Nó đập bàn.
- Mày nha, Mày nha ăn hiếp ba ông này không rũ tao - Như Nguyệt khoanh tay vẻ hờn.
- Mày nha, đánh Quân của ta ra nông nổi vậy hả - Thiên Như đưa tay Quân ra làm bằng chứng.
- Hai bây có trai quên bạn - Nó vênh mặt.
- Kệ tao - hai nhỏ đồng thanh.
Hắn người run vai cười làm bó càng sôi sục máu dồn lên não.
- Cười cái gì, vui lắm à, - Nó giơ tay thành nắm đấm.
- Tôi chỉ cảm động vì cô nhớ tôi đến mắt ngủ - Hắn khích nó.
- Tôi không có thèm nhớ cái mặt chết bầm của anh - Nó trừng mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
- Vậy sao cô mất ngủ - Hắn hỏi đểu , càng khích nó muốn " Bùng Nổ "
- TẠI ANH CHẠY XE NHANH LÀM TÔI CHỚI VỚI VÔ TÌNH ANH - Nó hét lớn âm độ khu 12 anh nó cũng nghe.
- Ồ Ồ Ồ Ồ.. vậy đó hả - tụ bạn chọc quê nó.
Các anh mắt hình Viên Đạn cứ nhắm vào nó. Mặt nó đỏ chính người , ước gì bây giờ trái đất nứt ra để nó chui đầu vào nó thề sẽ trả lại hắn cả chì lẫn chài. Hắn thì cười hả hê vì trêu được nó.
Ở đâu đó trong lớp, ánh mắt đỏ rực hình viên đạn đang nhìn chằm chằm vào nó, môi biếm chặc, hai tay nắm chặc cái váy đồng phục, vai run lên vì giận.
* Tùng.. Tùng..Tùng * tiếng trống vang lên cứu nó khỏi sự mắt mặt này. Cô trang bước vào nhỏ lớp trưởng hô lớn.
- Cả Lớp Nghiêm.
- Các em ngồi xuống đi, cô có chuyện thông báo - cô trang giọng nhỏ nhẹ lên tiếng.
- Cô nói đi, em tò mò quá - HS1
- Nói đi cô - HS2
- Mai trường chúng ta sẽ tổ chức đi dã ngoại, lớp chúng ta sẽ cùng nhóm với lớp 12A1. - Cô Trang cười tươi.
- Yeahh.. sướng quá - HS1.
- Được đi chung với hoàng tử khối 12 - HS2.
- Hóng ngày mai quá - HS3.
Nó nòi ngơ ngác, phía dưới nhỏ Như khều nó,
- 12A1 vậy đi với ông Lâm sao.
- Chả muốn đi, nếu có ổng thì đành đi vậy - Nó thở dài.
- Nhớ chuẩn bị đồ ăn nha - Nguyệt chường lên.
- Ukm...Ukm - Nó thở dài.
5 tiết học nhẹ nhàng trôi qua, như đối với một người là vô cùng đau khổ . Trưa anh nó bị nó kéo cả lũ bạn xuống canteen vơ vét cháy ví của Lâm Hoàng Tử nhà ta, lại bị sai làm osin cho đứa em nghịch ngợm, mắt mặt hotboy quá. Nhưng ông trời không phụ lòng người, đã trả nó lại vào vào tole làm bạn. Nó đúng hơn là bác tào tháo đã đến làm bạn với nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.