Cô Nàng Rắc Rối Và Coldly Boys
Chương 48
Nhược Hàn Thiên
18/06/2016
Thời gian trôi qua nhanh thật, mới đây đã qua một tuần mới, hôm nay là
thứ hai, tất nhiên là phải đi học nhưng Băng Tỷ nhà ta vẫn ở trong chăn
ấm, nệm êm ngủ như chết, Thiên Lâm ngồi dưới phòng ăn 1 phút lại nhìn
vào đồng hồ, gương mặt đen dần, mất hết kiên nhẫn anh phải hùng hồn lếch lên phòng đánh thức " con sâu " ngủ.
* Cạch * Thiên Lâm mở cửa ra, chỉ ló cái đầu vào thôi mà phản ứng vô cùng Shock. Quần áo, báo chí, đồng hồ, giày dép... cái ở Việt Nam, cái thì ở Mĩ, máu nóng dồn lên tới não, và rồi...
- HÀN BĂNG BĂNG . EM DẬY ĐI HỌC CHO ANH.
Tiếng hét Volume full, chim chóc bay tán loạn, người hầu thì ôm đầu bịch tai, xanh cả mặt nhưng có một người vẫn ngủ ngon lành.
- Nếu mày không dậy đừng trách anh mày ác - Thiên Lâm giơ cái chân dài của mình nhắm vào người nó 1s 2s 3s và " Bịch .... Rầm " . Nó nằm yên vị dưới đất, trên đầu có hàng vạn ông sao sáng, mình mẫy đau ê ẩm, nó bực tức mở mắt, hét lên.
- CÁI ĐỨA NÀO DÁM CHỌC PHÁ GIẤC NGỦ NGÀN VÀNG CỦA ....BÀ ..... À ờ Anh Hai đẹp trai.... - Nó nở nụ cười ngượng nghịu, dọt lẹ vào nhà vệ sinh " lánh nạn ".
Mở đầu của buổi sáng không mấy " may mắn " bây giờ nó đã có mặt tại trường, Ngôi trường quý tộc Royal School vẫn các ánh mắt đầy " Yêu Thương " hướng vào nó, vẫn những lời chỉ trích, . Nó bước thẳng vào lớp, bỏ ngoài tai tất cả, nó quen với việc này từ khi bước vào ngôi trường này.
Vừa vào lớp nó đã ỉu xìu gục lên bàn, bọn Như, Nguyệt, Hắn, Quân, Bảo, Yu, Rin và Ron tgì tò mò vô cùng , nhất là trên tay nó có chút bầm, không nói nhiều nữa, cả bọn vây quanh nó " tra khảo "
- Băng tay chị sao thế? - Yu kéo tay nó soi nhìn cái chỗ hơi bị bầm tím..
- Cái con kia đi đánh lộn không rủ tao, bạn kiểu đó á hả? - Nguyệt cay cú, lườm liếc nó muốn cháy da, cháy thịt.
- Không khỏe à? Cần bê lên phòng Y Tế không - Hẳn nhìn nó chầm chầm, cảm giác nhói nhói ở tim và " hụt hẫng ".
Tai nó ù ù, nghe chửi , cảm thấy không được thoải mái nó ngóc đầu lên liếc cả bọn.
- Tụ mày điên à? Đang buồn ngủ xê chỗ khác,. Tao không có đánh lộn, đánh lạo gì hết, và không hề bị bệnh như mấy người đã nói, BỰC MÌNH - Nó xả một tràng, làm cả bọn đơ mặt. Cả lớp thì biết thân biết phận chạy khỏi lớp " tránh nạn ".
- Thế tay chị bị sao vậy? - Yu cầm tay nó lên, nhấn mạnh vào chỗ bầm tím khuôn mặt vô cùng thích thú
- Ái....Đau... Đau - Nó í ới la làng, Giờ nó mới nhìn lại cái tay thân yêu của mình nha, đúng là bầm tím hết, tối qua nó đâu có đánh lộn, đâu có gây sự với ai đâu hay là?......
- Thành quả ông Lâm " ban " cho tao đấy - Nó xoa xoa cái vết bầm.
- Sao ? Ông Lâm đánh mày à, tao sẽ đi lột da ổng. Hừ - Như đứng phất dậy sắn tay áo lên.
- Ấy.. Ấy, Tại tao ngủ nướng nên ổng đạp một cước đáp xuống đất mẹ. Ái..đau
Cả bọn kéo dài chữ ".Trời " rồi về chỗ của mình, giải tán ai làm việc nấy, nó tiếp tục cuối xuống Ngủ. Hắn thì đeo headphone lâu lâu liếc trộm nó, Như và Quân thì chơi game, Bảo với Nguyệt thì nói chuyện nhí nhố với nhau, Rin và Ron thì tám chuyện với Yu.
*Reng..Reng... Reng.. * Tiếng chuông vào học vang lên, cô chủ nhiệm vbước vào và khuôn mặt rất ư? Khả ái, tươi như hoa.
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có 2 học sinh mới, mong các em giúp đỡ hai bạn trong học tập nha - Cô CN ra hiệu cho hai học sinh mới bước vào lớp..
- Xin chào mọi người tớ là Hoàng Gia Ân, em gái của Anh Gia Kỳ, mong mấy bạn giúp đỡ - Gia Ân mở nụ cười tươi, nhưng thật ra là nụ cười ĐỂU, nhìn chầm chầm vào NÓ?
- Xin chào mình là Lý Thanh Tâm, du học sinh ở Mĩ, mong mọi người giúp đở - Tâm nỡ nụ cười thân thiện.
- Thưa cô em đến trễ - Duy từ cửa lớp chạy vào, thở dốc.
- Em và chỗ đi, Tâm em ngồi cùng Duy, Gia Ân em muốn ngồi chỗ nào? - Cô CN .
- Em muốn ngồi cùng anh trai em - Ân nở nụ cười bán nguyệt, chỉ trong 3s là biến mất hầu hết tất cả không thấy ngoại trừ nó. Lúc giới thiệu yên kiêm câu " Em gái Gia Kỳ " nó đã ngóc đầu dậy xem
Cô giáo hơi do dự chút, nhìn xuống nó rồi xoay sang Gia Ân, nó cảm thấy rắt rối liền thu dọn tập vở ngồi cùng bàn với Yu, Ân đắc chí xuống chỗ ngồi vừa " cướp " được của nó.
-------------------------------------------------------------
- Lý Thanh Tâm (17 tuổi ) khá xinh đẹp, là con lai Mĩ-Việt. Thân thiện, khá hòa đồng và vô cùng Ngưỡng Mộ nó.
- Hoàng Gia Ân ( 16 tuổi ) học khá giỏi nên nhảy lớp, tính tình thì các bạn từ từ sẽ hiểu ở các chương sau.
* Cạch * Thiên Lâm mở cửa ra, chỉ ló cái đầu vào thôi mà phản ứng vô cùng Shock. Quần áo, báo chí, đồng hồ, giày dép... cái ở Việt Nam, cái thì ở Mĩ, máu nóng dồn lên tới não, và rồi...
- HÀN BĂNG BĂNG . EM DẬY ĐI HỌC CHO ANH.
Tiếng hét Volume full, chim chóc bay tán loạn, người hầu thì ôm đầu bịch tai, xanh cả mặt nhưng có một người vẫn ngủ ngon lành.
- Nếu mày không dậy đừng trách anh mày ác - Thiên Lâm giơ cái chân dài của mình nhắm vào người nó 1s 2s 3s và " Bịch .... Rầm " . Nó nằm yên vị dưới đất, trên đầu có hàng vạn ông sao sáng, mình mẫy đau ê ẩm, nó bực tức mở mắt, hét lên.
- CÁI ĐỨA NÀO DÁM CHỌC PHÁ GIẤC NGỦ NGÀN VÀNG CỦA ....BÀ ..... À ờ Anh Hai đẹp trai.... - Nó nở nụ cười ngượng nghịu, dọt lẹ vào nhà vệ sinh " lánh nạn ".
Mở đầu của buổi sáng không mấy " may mắn " bây giờ nó đã có mặt tại trường, Ngôi trường quý tộc Royal School vẫn các ánh mắt đầy " Yêu Thương " hướng vào nó, vẫn những lời chỉ trích, . Nó bước thẳng vào lớp, bỏ ngoài tai tất cả, nó quen với việc này từ khi bước vào ngôi trường này.
Vừa vào lớp nó đã ỉu xìu gục lên bàn, bọn Như, Nguyệt, Hắn, Quân, Bảo, Yu, Rin và Ron tgì tò mò vô cùng , nhất là trên tay nó có chút bầm, không nói nhiều nữa, cả bọn vây quanh nó " tra khảo "
- Băng tay chị sao thế? - Yu kéo tay nó soi nhìn cái chỗ hơi bị bầm tím..
- Cái con kia đi đánh lộn không rủ tao, bạn kiểu đó á hả? - Nguyệt cay cú, lườm liếc nó muốn cháy da, cháy thịt.
- Không khỏe à? Cần bê lên phòng Y Tế không - Hẳn nhìn nó chầm chầm, cảm giác nhói nhói ở tim và " hụt hẫng ".
Tai nó ù ù, nghe chửi , cảm thấy không được thoải mái nó ngóc đầu lên liếc cả bọn.
- Tụ mày điên à? Đang buồn ngủ xê chỗ khác,. Tao không có đánh lộn, đánh lạo gì hết, và không hề bị bệnh như mấy người đã nói, BỰC MÌNH - Nó xả một tràng, làm cả bọn đơ mặt. Cả lớp thì biết thân biết phận chạy khỏi lớp " tránh nạn ".
- Thế tay chị bị sao vậy? - Yu cầm tay nó lên, nhấn mạnh vào chỗ bầm tím khuôn mặt vô cùng thích thú
- Ái....Đau... Đau - Nó í ới la làng, Giờ nó mới nhìn lại cái tay thân yêu của mình nha, đúng là bầm tím hết, tối qua nó đâu có đánh lộn, đâu có gây sự với ai đâu hay là?......
- Thành quả ông Lâm " ban " cho tao đấy - Nó xoa xoa cái vết bầm.
- Sao ? Ông Lâm đánh mày à, tao sẽ đi lột da ổng. Hừ - Như đứng phất dậy sắn tay áo lên.
- Ấy.. Ấy, Tại tao ngủ nướng nên ổng đạp một cước đáp xuống đất mẹ. Ái..đau
Cả bọn kéo dài chữ ".Trời " rồi về chỗ của mình, giải tán ai làm việc nấy, nó tiếp tục cuối xuống Ngủ. Hắn thì đeo headphone lâu lâu liếc trộm nó, Như và Quân thì chơi game, Bảo với Nguyệt thì nói chuyện nhí nhố với nhau, Rin và Ron thì tám chuyện với Yu.
*Reng..Reng... Reng.. * Tiếng chuông vào học vang lên, cô chủ nhiệm vbước vào và khuôn mặt rất ư? Khả ái, tươi như hoa.
- Hôm nay lớp chúng ta sẽ có 2 học sinh mới, mong các em giúp đỡ hai bạn trong học tập nha - Cô CN ra hiệu cho hai học sinh mới bước vào lớp..
- Xin chào mọi người tớ là Hoàng Gia Ân, em gái của Anh Gia Kỳ, mong mấy bạn giúp đỡ - Gia Ân mở nụ cười tươi, nhưng thật ra là nụ cười ĐỂU, nhìn chầm chầm vào NÓ?
- Xin chào mình là Lý Thanh Tâm, du học sinh ở Mĩ, mong mọi người giúp đở - Tâm nỡ nụ cười thân thiện.
- Thưa cô em đến trễ - Duy từ cửa lớp chạy vào, thở dốc.
- Em và chỗ đi, Tâm em ngồi cùng Duy, Gia Ân em muốn ngồi chỗ nào? - Cô CN .
- Em muốn ngồi cùng anh trai em - Ân nở nụ cười bán nguyệt, chỉ trong 3s là biến mất hầu hết tất cả không thấy ngoại trừ nó. Lúc giới thiệu yên kiêm câu " Em gái Gia Kỳ " nó đã ngóc đầu dậy xem
Cô giáo hơi do dự chút, nhìn xuống nó rồi xoay sang Gia Ân, nó cảm thấy rắt rối liền thu dọn tập vở ngồi cùng bàn với Yu, Ân đắc chí xuống chỗ ngồi vừa " cướp " được của nó.
-------------------------------------------------------------
- Lý Thanh Tâm (17 tuổi ) khá xinh đẹp, là con lai Mĩ-Việt. Thân thiện, khá hòa đồng và vô cùng Ngưỡng Mộ nó.
- Hoàng Gia Ân ( 16 tuổi ) học khá giỏi nên nhảy lớp, tính tình thì các bạn từ từ sẽ hiểu ở các chương sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.