Cô Nàng Rắc Rối Và Coldly Boys
Chương 8
Nhược Hàn Thiên
02/06/2016
Rạp chiếu phim ba nhỏ đi mua bắp rang, nước uống, ba chàng thì dùng vẻ mỹ nam để mua vé, mà ghê nha chỉ cần Quân cười một cái rõ tươi các chụy mê trai liền nhường đường cho Quân mua vé, hắn và Bảo đứng lắc đầu ngán ngẩm, cả 6 người đã tụ họp đông đủ , cả nhóm bước vào với nhiều ánh mắt gato, và nhắm trai đẹp. Vì mua trễ chỉ còn các ghế thưa thớt, Bảo - Nguyệt ngồi ở ghế đầu hàng thứ 3 . Hắn và nó ngồi hai ghế đầu hàng thứ 1. Quân và Như người hai ghế ở hàng thứ 4 .
Tim nó bây giờ muốn rớt ra khỏi lòng ngực, run cầm cập, hắn biết nó sợ nên mới khích nó, hắn muốn xem vẻ mặt hoảng sợ của nó như thế nào, không biết tại sao hắn hứng thú với nó như vậy. Nhạc phim bất đầu hiện lên, âm thanh full chuẩn càng ma quái, nó ngồi cố tỏ vẻ mặt bình tỉnh không chút sợ hãi, nhưng càng xem càng dị, máu me lem luốc làm nó không thể chịu đựng được nữa liền câu cổ chúi đầu vào vai hắn, thật sự nó sợ lắm, mà công nhận nha ôm hắn ấm thật nó đánh một giấc ngon lành luôn, tụ Nguyệt Như chỉ chỏ về phía nó cứ cười tủm tỉm, nó mà biết là hai nhỏ không toàn thây với nó, đang ngủ ngon lành nguyên phòng chợt hét lên làm nó hoảng hồn theo quán tính quay nhìn lên màn hình chiếu phim, ập vào mặt nó là một thây ma nhem nhuốc máu me nhìn vô cùng dị nó lấp bấp hét lên.
- Ôii má ơi gê quá Aaaaaaaaa - Nó bất trợt gục thẳng thừ vào vai hắn,.
Hắn thì cười vì độ con nít của nó, đám bạn nghe tiếng nó cũng liền quay qua ngó nhưng ập vào mặt là nó gục thẳng vào người hắn, bọn nó cười đắc chí..
90 phút bộ phim cũng kết thúc, hắn lay người nó như thế nào cũng không thức, hắn muốn ném nó ở đây cho rảnh nợ, nhưng nghĩ lại càng không được hắn đành đưa nó lên lưng cỗng về. Hắn cõng nó đi bộ, đưa xe cho bốn đứa kia nhờ Nguyệt báo lại với anh nó sẽ ở nhà hắn một đêm. Màn đêm nhẹ nhàng mờ ảo, trên đường có chàng trai cõng trên lưng cô gái đang ngủ say, nhìn cảnh này bao nhiêu con mắt nhìn mà ganh tỵ, nó nặng thật nhưng hắn cảm thấy trong lòng không còn trống trải nữa cảm giác ấm áp lạ thường, hắn mong thời gian trôi qua từng giây thật chậm để hắn có thể cảm nhận hơi ấm từ nó lâu một tý, Về đến biệt thự hắn bế nó vào một phòng còn trống căn phòng màu cafe sữa khá rộng , hắn đặt nó xuống gường nhẹ nhàng, đắp chăn cho nó xong định về phòng của mình, nhìn khuôn mặt nó có vài sợi tóc phủ xuống mặt của nó hắn lấy tay vén nhẹ lên, trán nó nóng, hình như nó bị sốt, hắn xuống bếp lấy chậu nước nóng và cái khăn nhỏ lên cườm trán cho nó hạ sốt, . Khuôn mặt nó đã xinh lúc ngủ con xinh hơn nữa, cứ như một thiên thần, không chút khuấy bẩn như cái cô gái khác nịnh nọt hắn, ngắm nhìn nó mãi ngủ gục bên gường nó lúc nào cũng chả hay.
----------------------- 6h -------------------------
Nó nheo mày thích nghi với ánh sáng, trần nhà màu cafe sữa chứ không phải màu xanh phòng của nó, phòng của nó, đây đâu phải phòng nó, nó nhìn sang bên cạnh hắn đang gục đầu ngủ, nó ngồi dậy cái khăn từ trán rơi xuống, khuôn mặt lúc ngủ của hắn vô cùng đẹp trai nha, không giống khuôn mặt băng lảnh lúc ở trường nó nhìn mãi ngắm nghía gật đầu như nói " không tệ " . Hắn thức từ lúc nó ương mình ngồi dậy rồi mà lười mở mắt muốn xem nó hành động như thế nào thôi, nó cứ nhìn chằm chằm vào hắn làm mặt hắn vô thức ửng đỏ đành vờ thức giải vây.
- Nhìn đủ rồi, trả tiền đây - Hắn ướng người dụi mắt.
- Sao tôi với anh lại ở chung - Nó lấy hai tay bắt chéo thành chữ X.
- Cô nghĩ cái gì vậy hả, đồ nhác gan - Hắn mặt rõ ngu.
- Định không đi học à, Ông Lâm thuyết giáo nữa - Nó khóc không ra nước mắt.
- Bữa nay là chủ nhật, tôi đã nói anh cô rồi - Hắn.
- Vậy hả, cảm ơn nha - Nó hí hửng.
- Vào VSCN đi rồi xuống ăn sáng - Hắn.
- Đồ đâu? - Nó xè tay.
------------------------------------------------------------
Tới đây thôi nhé, lười quá.
Tim nó bây giờ muốn rớt ra khỏi lòng ngực, run cầm cập, hắn biết nó sợ nên mới khích nó, hắn muốn xem vẻ mặt hoảng sợ của nó như thế nào, không biết tại sao hắn hứng thú với nó như vậy. Nhạc phim bất đầu hiện lên, âm thanh full chuẩn càng ma quái, nó ngồi cố tỏ vẻ mặt bình tỉnh không chút sợ hãi, nhưng càng xem càng dị, máu me lem luốc làm nó không thể chịu đựng được nữa liền câu cổ chúi đầu vào vai hắn, thật sự nó sợ lắm, mà công nhận nha ôm hắn ấm thật nó đánh một giấc ngon lành luôn, tụ Nguyệt Như chỉ chỏ về phía nó cứ cười tủm tỉm, nó mà biết là hai nhỏ không toàn thây với nó, đang ngủ ngon lành nguyên phòng chợt hét lên làm nó hoảng hồn theo quán tính quay nhìn lên màn hình chiếu phim, ập vào mặt nó là một thây ma nhem nhuốc máu me nhìn vô cùng dị nó lấp bấp hét lên.
- Ôii má ơi gê quá Aaaaaaaaa - Nó bất trợt gục thẳng thừ vào vai hắn,.
Hắn thì cười vì độ con nít của nó, đám bạn nghe tiếng nó cũng liền quay qua ngó nhưng ập vào mặt là nó gục thẳng vào người hắn, bọn nó cười đắc chí..
90 phút bộ phim cũng kết thúc, hắn lay người nó như thế nào cũng không thức, hắn muốn ném nó ở đây cho rảnh nợ, nhưng nghĩ lại càng không được hắn đành đưa nó lên lưng cỗng về. Hắn cõng nó đi bộ, đưa xe cho bốn đứa kia nhờ Nguyệt báo lại với anh nó sẽ ở nhà hắn một đêm. Màn đêm nhẹ nhàng mờ ảo, trên đường có chàng trai cõng trên lưng cô gái đang ngủ say, nhìn cảnh này bao nhiêu con mắt nhìn mà ganh tỵ, nó nặng thật nhưng hắn cảm thấy trong lòng không còn trống trải nữa cảm giác ấm áp lạ thường, hắn mong thời gian trôi qua từng giây thật chậm để hắn có thể cảm nhận hơi ấm từ nó lâu một tý, Về đến biệt thự hắn bế nó vào một phòng còn trống căn phòng màu cafe sữa khá rộng , hắn đặt nó xuống gường nhẹ nhàng, đắp chăn cho nó xong định về phòng của mình, nhìn khuôn mặt nó có vài sợi tóc phủ xuống mặt của nó hắn lấy tay vén nhẹ lên, trán nó nóng, hình như nó bị sốt, hắn xuống bếp lấy chậu nước nóng và cái khăn nhỏ lên cườm trán cho nó hạ sốt, . Khuôn mặt nó đã xinh lúc ngủ con xinh hơn nữa, cứ như một thiên thần, không chút khuấy bẩn như cái cô gái khác nịnh nọt hắn, ngắm nhìn nó mãi ngủ gục bên gường nó lúc nào cũng chả hay.
----------------------- 6h -------------------------
Nó nheo mày thích nghi với ánh sáng, trần nhà màu cafe sữa chứ không phải màu xanh phòng của nó, phòng của nó, đây đâu phải phòng nó, nó nhìn sang bên cạnh hắn đang gục đầu ngủ, nó ngồi dậy cái khăn từ trán rơi xuống, khuôn mặt lúc ngủ của hắn vô cùng đẹp trai nha, không giống khuôn mặt băng lảnh lúc ở trường nó nhìn mãi ngắm nghía gật đầu như nói " không tệ " . Hắn thức từ lúc nó ương mình ngồi dậy rồi mà lười mở mắt muốn xem nó hành động như thế nào thôi, nó cứ nhìn chằm chằm vào hắn làm mặt hắn vô thức ửng đỏ đành vờ thức giải vây.
- Nhìn đủ rồi, trả tiền đây - Hắn ướng người dụi mắt.
- Sao tôi với anh lại ở chung - Nó lấy hai tay bắt chéo thành chữ X.
- Cô nghĩ cái gì vậy hả, đồ nhác gan - Hắn mặt rõ ngu.
- Định không đi học à, Ông Lâm thuyết giáo nữa - Nó khóc không ra nước mắt.
- Bữa nay là chủ nhật, tôi đã nói anh cô rồi - Hắn.
- Vậy hả, cảm ơn nha - Nó hí hửng.
- Vào VSCN đi rồi xuống ăn sáng - Hắn.
- Đồ đâu? - Nó xè tay.
------------------------------------------------------------
Tới đây thôi nhé, lười quá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.