Chương 45: Chương 38.4
Cố Tam Tam
08/11/2016
31. Nếu như cảm thấy đối phương hình như đã thay lòng, các cậu sẽ làm gì?
Lục Diệp [cười có chút rợn người]: “Khoá cô ấy lại, không cho đi đâu, chỉ có thể nhìn thấy duy nhất một người là tôi.”
Tác Tử Quân [←_←]
Thiển Thiển: “…”
Thiển Thiển [thận trọng]: “Tôi, tôi tin tưởng cậu ấy sẽ không hay lòng.”
Lục Diệp [nở nụ cười, từ đóng băng vạn dặm đến xuân về hoa nở, không còn chút cảm giác cách biệt nào, kéo tay Thiển Thiển tới bên môi hôn một cái]: “Mình sẽ không cô phụ sự tin tưởng của cậu, Thiển Thiển.”
Thiển Thiển [dè dặt nhìn cậu một cái]: “Cậu đừng khoá mình lại là được rồi.”
Lục Diệp [bật cười một tiếng “phốc” ]: “Chỉ cần cậu không thay lòng.”
Thiển Thiển [qaq]
(P/s:Cái kí hiệu này mình cũng không biết là gì tác giả để sao thì mình để vậy.)
32. Có thể tha thứ khi đối phương thay lòng không?
Lục Diệp [cười quỷ dị]: “Chắc chắn, sẽ không.”
Thiển Thiển [nhíu mày]: “Dĩ nhiên sẽ không.”
33. Nếu như lúc hẹn hò đối phương tới muộn từ một tiếng trở lên các cậu sẽ làm thế nào?
Lục Diệp [lời ít ý nhiều]: “Tìm cô ấy.”
Thiển Thiển: “Tìm cậu ấy.”
(Tác giả viết thiếu câu 34 nha mọi người!)
35. Vẻ mặt hấp dẫn của đối phương?
Lục Diệp [cười mập mờ, giọng trầm thấp]: “Lúc đỏ mặt cùng với tiếng khóc nức nở, vừa nói đau vừa gọi tôi là anh Diệp.”
Thiển Thiển [xấu hổ]: “Đây chỉ là do cậu tự nghĩ ra thôi!”
Lục Diệp [thẳng thắn]: “Không phải tự nghĩ ra, mà là mơ thấy.”
Thiển Thiển: “…”
# Chưa từng thấy người nào mặt dày vô sỉ như người này #
36. Lúc hai người ở cùng nhau, lúc nào thì các cậu cảm thấy tim mình đập rộn ràng?
Lục Diệp: “Không cần làm gì cả, chỉ cần cô ấy ăn mặc quyến rũ một chút đã đủ làm cho tim của tôi đập rộn ràng. Chỉ cần bằng thân hình của cô ấy, cho dù là mặc quần áo bình thường nhất, cũng □□, dụ người phạm tội.”
Thiển Thiển: “Lúc cậu ấy…Làm một vài cử chỉ thân mật.”
Tác Tử Quân [chen miệng]: “Ví dụ?”
Thiển Thiển [đỏ mặt]
Lục Diệp [kéo Thiển Thiển qua, trừng mắt, giọng nói không mấy thân thiện]: “Liên quan gì tới cô?”
Tác Tử Quân [bị doạ cho giật mình, nói lẩm bẩm]: “Tò mò thôi mà…”
Lục Diệp [không khách khí chút nào]: “Đều là do cô viết, cô lại còn không biết?”
Tác Tử Quân: “Cậu nói cũng có lý, tôi không còn gì để nói.”
(Tác giả lại quên 37 rồi T_T)
38. Cảm thấy hạnh phúc nhất là lúc làm chuyện gì?
Lục Diệp [cười]: “Không cần làm gì cả, chỉ cần cô ấy ở bên cạnh tôi.”
Thiển Thiển [ngọt ngào liên tiếp]: “Ừ.”
Tác Tử Quân: “Là ‘người độc thân’ bày tỏ bị tổn thương nghiêm trọng.”
39. Đã từng cãi nhau chưa?
Lục Diệp: “Chưa bao giờ.”
Thiển Thiển: “Không có.”
40. Cũng phải có gây gổ chút gì chứ?
Lục Diệp [cau mày]: “Đã nói là không có gì cả.”
41. Sau này hoà giải bằng cách nào?
Thiển Thiển [bất mãn]: “Không có không có.”
42. Sau khi đầu thai có còn muốn làm người yêu không?
Lục Diệp [nắm lấy vai Thiển Thiển]: “Nếu như có thể, đương nhiên là tôi hi vọng cô ấy có thể đời đời kiếp kiếp đều là người của tôi, nhưng sau khi đầu thai tôi cũng không chắc là còn như bây giờ, tôi sợ tôi đối xử không tốt với cô ấy… Cho nên vẫn nên là nắm chắc kiếp này đi.”
Thiển Thiển [tựa vào ngực Lục Diệp]: “Phúc khí của mỗi người đều có hạn… Tôi cảm thấy đời này tôi đã đem hết phúc khí tôi tích góp tám đời dùng hết, kiếp sau nhất định không gặp được người tốt như vậy rồi… Cho nên, có kiếp này là đủ rồi.”
Lục Diệp [cúi đầu nhìn Thiển Thiển, trách cứ]: “Nói cái gì vậy? Sao lại nói bản thân như thế?
Thiển Thiển [ngả người trong ngực cậu một chút, không nói gì]
43, Lúc nào cảm giác được mình được yêu?
Lục Diệp: “Từ sau khi cô ấy đồng ý lời tỏ tình của tôi.”
Thiển Thiển: “Mọi lúc mọi nơi.”
Tác Tử Quân: “…Sớm biết thì sẽ không viết ngọt ngào như vậy, ngược lại tôi lại thành người bị phụt máu đầy mặt.”
44. Các cậu bày tỏ tình yêu bằng cách gì?
Lục Diệp: “Không gây trở ngại cho cô ấy, cổ vũ cho cô ấy làm bất kì việc gì mà cô ấy muốn.”
Thiển Thiển: “Không làm liên luỵ đến cậu ấy, cùng cậu ấy làm bất kì việc gì mà cậu ấy muốn.”
Lục Diệp [nhíu mày]: “Bất kỳ việc gì mà tôi muốn?”
Thiển Thiển [xấu hổ]: “Có một số việc phải đợi sau khi kết hôn mới có thể làm!”
Lục Diệp [kéo dài giọng]: “À~”
45. Khi nào các cậu cảm thấy “Không còn yêu tôi” ?
Lục Diệp [suy nghĩ một chút]: “Sau khi ở cùng nhau, chưa từng có cảm giác như vậy.”
Thiển Thiển [lắc đầu]: “cho tới bây giờ cũng chưa từng có.”
46. Các cậu cảm thấy đối phương giống loài ?
Lục Diệp [kiêu ngạo]: “Không có bất kì loài hoa xứng với cô ấy.”
Thiển Thiển [nhíu mày]: “Lớp trưởng… Hình như không nên so sánh với hoa chứ?”
47. Hai người có chuyện gì giấu giếm nhau không?
Lục Diệp: “Không có.”
Thiển Thiển: “Không có.”
48. Cảm giác tự ti của các cậu đến từ đâu?
Lục Diệp [cười nhạt]: “Cảm giác tự ti, đó là cái gì?”
Thiển Thiển [mờ mịt]: “Cảm giác tự ti? Vì sao tôi phải tự ti?”
49. Quan hệ giữa hai người là bí mật hay công khai?
Lục Diệp [đắc ý]: “Hiệu trưởng đều đã biết, cô nói xem là công khai hay bí mật?”
Thiển Thiển [xin lỗi]: “Công khai.”
50. Các cậu cảm thấy tình yêu với đối phương có thể duy trì vĩnh cửu được không?
Lục Diệp [khinh thường]: “Nói nhảm.”
Thiển Thiển [gật đầu]: “Dĩ nhiên.”
Tác Tử Quân đã hết máu, hi sinh oanh liệt.
Lục Diệp [cười có chút rợn người]: “Khoá cô ấy lại, không cho đi đâu, chỉ có thể nhìn thấy duy nhất một người là tôi.”
Tác Tử Quân [←_←]
Thiển Thiển: “…”
Thiển Thiển [thận trọng]: “Tôi, tôi tin tưởng cậu ấy sẽ không hay lòng.”
Lục Diệp [nở nụ cười, từ đóng băng vạn dặm đến xuân về hoa nở, không còn chút cảm giác cách biệt nào, kéo tay Thiển Thiển tới bên môi hôn một cái]: “Mình sẽ không cô phụ sự tin tưởng của cậu, Thiển Thiển.”
Thiển Thiển [dè dặt nhìn cậu một cái]: “Cậu đừng khoá mình lại là được rồi.”
Lục Diệp [bật cười một tiếng “phốc” ]: “Chỉ cần cậu không thay lòng.”
Thiển Thiển [qaq]
(P/s:Cái kí hiệu này mình cũng không biết là gì tác giả để sao thì mình để vậy.)
32. Có thể tha thứ khi đối phương thay lòng không?
Lục Diệp [cười quỷ dị]: “Chắc chắn, sẽ không.”
Thiển Thiển [nhíu mày]: “Dĩ nhiên sẽ không.”
33. Nếu như lúc hẹn hò đối phương tới muộn từ một tiếng trở lên các cậu sẽ làm thế nào?
Lục Diệp [lời ít ý nhiều]: “Tìm cô ấy.”
Thiển Thiển: “Tìm cậu ấy.”
(Tác giả viết thiếu câu 34 nha mọi người!)
35. Vẻ mặt hấp dẫn của đối phương?
Lục Diệp [cười mập mờ, giọng trầm thấp]: “Lúc đỏ mặt cùng với tiếng khóc nức nở, vừa nói đau vừa gọi tôi là anh Diệp.”
Thiển Thiển [xấu hổ]: “Đây chỉ là do cậu tự nghĩ ra thôi!”
Lục Diệp [thẳng thắn]: “Không phải tự nghĩ ra, mà là mơ thấy.”
Thiển Thiển: “…”
# Chưa từng thấy người nào mặt dày vô sỉ như người này #
36. Lúc hai người ở cùng nhau, lúc nào thì các cậu cảm thấy tim mình đập rộn ràng?
Lục Diệp: “Không cần làm gì cả, chỉ cần cô ấy ăn mặc quyến rũ một chút đã đủ làm cho tim của tôi đập rộn ràng. Chỉ cần bằng thân hình của cô ấy, cho dù là mặc quần áo bình thường nhất, cũng □□, dụ người phạm tội.”
Thiển Thiển: “Lúc cậu ấy…Làm một vài cử chỉ thân mật.”
Tác Tử Quân [chen miệng]: “Ví dụ?”
Thiển Thiển [đỏ mặt]
Lục Diệp [kéo Thiển Thiển qua, trừng mắt, giọng nói không mấy thân thiện]: “Liên quan gì tới cô?”
Tác Tử Quân [bị doạ cho giật mình, nói lẩm bẩm]: “Tò mò thôi mà…”
Lục Diệp [không khách khí chút nào]: “Đều là do cô viết, cô lại còn không biết?”
Tác Tử Quân: “Cậu nói cũng có lý, tôi không còn gì để nói.”
(Tác giả lại quên 37 rồi T_T)
38. Cảm thấy hạnh phúc nhất là lúc làm chuyện gì?
Lục Diệp [cười]: “Không cần làm gì cả, chỉ cần cô ấy ở bên cạnh tôi.”
Thiển Thiển [ngọt ngào liên tiếp]: “Ừ.”
Tác Tử Quân: “Là ‘người độc thân’ bày tỏ bị tổn thương nghiêm trọng.”
39. Đã từng cãi nhau chưa?
Lục Diệp: “Chưa bao giờ.”
Thiển Thiển: “Không có.”
40. Cũng phải có gây gổ chút gì chứ?
Lục Diệp [cau mày]: “Đã nói là không có gì cả.”
41. Sau này hoà giải bằng cách nào?
Thiển Thiển [bất mãn]: “Không có không có.”
42. Sau khi đầu thai có còn muốn làm người yêu không?
Lục Diệp [nắm lấy vai Thiển Thiển]: “Nếu như có thể, đương nhiên là tôi hi vọng cô ấy có thể đời đời kiếp kiếp đều là người của tôi, nhưng sau khi đầu thai tôi cũng không chắc là còn như bây giờ, tôi sợ tôi đối xử không tốt với cô ấy… Cho nên vẫn nên là nắm chắc kiếp này đi.”
Thiển Thiển [tựa vào ngực Lục Diệp]: “Phúc khí của mỗi người đều có hạn… Tôi cảm thấy đời này tôi đã đem hết phúc khí tôi tích góp tám đời dùng hết, kiếp sau nhất định không gặp được người tốt như vậy rồi… Cho nên, có kiếp này là đủ rồi.”
Lục Diệp [cúi đầu nhìn Thiển Thiển, trách cứ]: “Nói cái gì vậy? Sao lại nói bản thân như thế?
Thiển Thiển [ngả người trong ngực cậu một chút, không nói gì]
43, Lúc nào cảm giác được mình được yêu?
Lục Diệp: “Từ sau khi cô ấy đồng ý lời tỏ tình của tôi.”
Thiển Thiển: “Mọi lúc mọi nơi.”
Tác Tử Quân: “…Sớm biết thì sẽ không viết ngọt ngào như vậy, ngược lại tôi lại thành người bị phụt máu đầy mặt.”
44. Các cậu bày tỏ tình yêu bằng cách gì?
Lục Diệp: “Không gây trở ngại cho cô ấy, cổ vũ cho cô ấy làm bất kì việc gì mà cô ấy muốn.”
Thiển Thiển: “Không làm liên luỵ đến cậu ấy, cùng cậu ấy làm bất kì việc gì mà cậu ấy muốn.”
Lục Diệp [nhíu mày]: “Bất kỳ việc gì mà tôi muốn?”
Thiển Thiển [xấu hổ]: “Có một số việc phải đợi sau khi kết hôn mới có thể làm!”
Lục Diệp [kéo dài giọng]: “À~”
45. Khi nào các cậu cảm thấy “Không còn yêu tôi” ?
Lục Diệp [suy nghĩ một chút]: “Sau khi ở cùng nhau, chưa từng có cảm giác như vậy.”
Thiển Thiển [lắc đầu]: “cho tới bây giờ cũng chưa từng có.”
46. Các cậu cảm thấy đối phương giống loài ?
Lục Diệp [kiêu ngạo]: “Không có bất kì loài hoa xứng với cô ấy.”
Thiển Thiển [nhíu mày]: “Lớp trưởng… Hình như không nên so sánh với hoa chứ?”
47. Hai người có chuyện gì giấu giếm nhau không?
Lục Diệp: “Không có.”
Thiển Thiển: “Không có.”
48. Cảm giác tự ti của các cậu đến từ đâu?
Lục Diệp [cười nhạt]: “Cảm giác tự ti, đó là cái gì?”
Thiển Thiển [mờ mịt]: “Cảm giác tự ti? Vì sao tôi phải tự ti?”
49. Quan hệ giữa hai người là bí mật hay công khai?
Lục Diệp [đắc ý]: “Hiệu trưởng đều đã biết, cô nói xem là công khai hay bí mật?”
Thiển Thiển [xin lỗi]: “Công khai.”
50. Các cậu cảm thấy tình yêu với đối phương có thể duy trì vĩnh cửu được không?
Lục Diệp [khinh thường]: “Nói nhảm.”
Thiển Thiển [gật đầu]: “Dĩ nhiên.”
Tác Tử Quân đã hết máu, hi sinh oanh liệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.