Chương 37: Người Trong Góc (1)
Phàm Phạm er
10/05/2022
“Mấy ngày nay sao không thấy Lý Mông?”
Trên sân thượng, Tiêu Trạch cầm điếu thuốc lá chưa đốt đứng bên cạnh Vương Nhạc, nhớ tới thường ngày quan hệ của Vương Nhạc cùng Lý Mông khá tốt, liền nhân lúc muốn rít điếu thuốc tiện hỏi một chút tình huống gần đây của Lý Mông.
“Đội trưởng anh cũng đã nhìn ra nha, gần đây trong nhà Lý Mông đã xảy ra chút chuyện, cha cậu ta được chẩn đoán là mắc ung thư dạ dày, thời điểm phát hiện đã tới thời kì cuối, mấy hôm trước em nghe thấy cậu ta gọi điện liên hệ với bệnh viện, nghe nói ngày hôm qua vừa mới nằm viện, chuẩn bị phải làm giải phẫu.”
Tiêu Trạch vừa nghe vừa dùng bật lửa đốt thuốc trong tay, hắn hút một ngụm thật mạnh: “Lý Mông hình như là con trai độc nhất trong nhà đi?”
Vương Nhạc gật đầu: “Đúng vậy, nhà cậu ta năm đời đều là độc đinh.”
“Trị cái bệnh này phải tốn không ít tiền,” Tiêu Trạch nói: “Chúng ta tổ chức quyên tiền trong cục đi, có thể giúp chút nào hay chút đó.”
Vương Nhạc thở dài một hơi: “Em có một bạn học, cha nó cũng bị ung thư, vì chữa bệnh đến nghèo rớt mồng tơi, bán nhà, còn mang nợ, cha nó đã qua đời hai năm, đến bây giờ vẫn chưa trả xong nợ......”
Tiêu Trạch: “Đều không dễ dàng......”
- Wattpad Masrhia-
Giờ cơm trưa, Cố Nguyên mở di động, phát hiện trong diễn đàn cục cảnh sát có một bài đăng kêu gọi quyên góp, Cố Nguyên nhấn vào xem, phát hiện là tài khoản một tổ chức nhân đạo nổi danh nào đó.
Nhìn thấy trước tiên là hình ảnh một người đàn ông trên dưới 50 tuổi đang nằm trên giường bệnh, miệng mũi đeo mặt nạ dưỡng khí, gương mặt không hề có chút huyết sắc.
Phía dưới có thêm một thẻ cảnh sát và lời tự thuật toàn bộ sự tình:
“Chào mọi người, tôi là Lý Mông, là cảnh sát của Cục Công An thành phố Nham Hải, người trên ảnh chụp là cha tôi Lý Quân, mấy ngày trước, ông ấy được phát hiện là mắc ung thư dạ dày thời kì cuối......”
Phía dưới có rất nhiều người bình luận.
Ngao du giang hồ: 【 Cảnh sát bảo vệ nhân dân rất vất vả, tôi nguyện ý giúp đỡ chút sức nhỏ bé của mình......】
Một mảnh mộng buồn: 【 Là người thật việc thật, Lý Quân là hàng xóm của tôi......】
Năm tháng vàng son: 【 Hy vọng ông ấy có thể chiến thắng bệnh tật......】
Ngón tay Cố Nguyên nhấn vào nút “Quyên tiền”, sau đó đưa vào một chuỗi năm con số, quyên xong, cậu buông di động, tiếp tục ăn cơm.
Một lát sau, Lý Mông gửi tin nhắn cho cậu: 【 Thật ra cậu không cần quyên nhiều như vậy, tôi đem nhà ở quê bán đi còn có thể cầm cự một thời gian. 】
Cố Nguyên không để ý đến hắn, đem điện thoại cất vào trong túi, một lát sau, cậu lại móc di động ra, gửi lại hai chữ: 【 Nhiều lời. 】
Lý Mông: 【 Chỉ là tôi cảm thấy không yên lòng...】
Cố Nguyên không trở lời hắn.
Lúc tan tầm, Lý Mông lại gửi một cái tin nhắn đến: 【 Tối hôm nay mời cậu và thầy Mặc ăn một bữa cơm, cậu nhất định phải tới đó, bằng không tối nay tôi sẽ ngủ không yên! 】
Cố Nguyên bỗng nhiên nhớ tới năm đó khi mẹ cậu - Đường Viện qua đời, lúc ấy cậu mới vừa vào cấp hai, biết được mẹ bị ung thư gan, cậu thực sự rất bất lực, trong nhà không có ai làm ra tiền, cậu phải xin trường học cho nghỉ đến công trường dọn gạch.
Nhưng phí chữa bệnh thật sự quá cao, tiền trong nhà không bao lâu liền cạn kiệt, cậu đội mưa to đến gõ cửa từng nhà thân thích, mọi người đều biết, số tiền này cho mượn cơ bản chính là có đi không về, không ai ôm kỳ vọng với một học sinh trung học.
Cố Nguyên nắm chặt 500 đồng tiền ướt đẫm về nhà, nhìn mẹ vàng vọt nằm trên giường bệnh bỗng nhiên cảm thấy chính mình thật vô dụng.
Ngày hôm sau, khi cậu từ công trường trở về, đẩy cửa ra chỉ nhìn thấy một thi thể treo cổ ở giữa phòng......
- Wattpad Masrhia-
Lý Mông tới cửa hàng thịt nướng đã hẹn trước, trước tiên gọi một phần cho ba người, nếu ăn không đủ có thể gọi thêm, chủ quán trước tiên đưa lên mấy món khai vị.
Hắn chụp một bức gửi cho Cố Nguyên.
Lý Mông: 【 Tôi tới quán rồi. 】
Sau đó còn nhắn thêm địa chỉ định vị của cửa hàng thịt nướng.
Lý Mông vào nhóm chat, bên trong chỉ có ba người Cố Nguyên, Mặc Lâm và hắn, hắn gửi qua một tin nhắn bằng giọng nói: “Đồ ăn còn chưa lên, hai người có thể từ từ......”
Còn chưa nói xong, một tiếng tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên, ly thủy tinh bị chấn động vỡ nát, tiếng thét chói tai ầm ĩ, ngay sau đó Lý Mông cảm giác được âm thanh ù tai che trời lấp đất......
Tất cả hình ảnh trước mắt dường như bị chậm lại, một cổ sóng nhiệt khổng lồ từ cổng lớn quét đến!
Đầu óc Lý Mông đau nhức đến muốn nổ tung, hắn còn chưa phản ứng lại được, mảnh vụn thủy tinh đã xẹt qua mặt hắn......
Di động rơi xuống mặt sàn tráng gạch men sứ, màn hình vỡ ra như mạng nhện.
Lý Mông chậm chạp cong lưng xuống nhặt di động.
Lúc này Mặc Lâm bỗng nhiên gọi điện thoại đến, Lý Mông choáng váng nhận cuộc gọi.
“Lý Mông, cậu có sao không, có bị thương không?”
“Tôi không có việc gì, nhưng vừa rồi hình như đã xảy ra nổ mạnh...”
- Wattpad Masrhia-
“Xe cứu hỏa cùng xe cảnh sát đã đến hiện trường, số người thương vong ở hiện trường đang được thống kê, cảnh sát đã tham gia điều tra, chúng tôi sẽ liên tục cập nhật tin tức......”
Xe cấp cứu đang ở trong đại sảnh mà một giờ trước được báo động là có một vụ nổ mạnh, quần chúng bị thương ở hiện trường liên tục được đưa đến khoa cấp cứu bệnh viện phụ cận.
Mặt sàn một số căn nhà 4 tầng trong hẻm Mễ Ngư đường 44 bị tạc ra một cái hố lớn.
Lửa ở hiện trường đã bị dập tắt, nước từ lầu 4 dọc theo bức tường loang lổ rỉ xuống, trong không khí tràn ngập tro bụi cháy khét, Cố Nguyên ngồi xổm trước mặt một khối thi thể đốt trọ, ngón tay mang găng tay cao su lật xem khối thi thể duy nhất ở hiện trường.
Quần áo trên người thi thể đã bị lửa đốt sạch sẽ, làn da cũng bị thiêu đến khô quắt, bàn tay cháy khét nắm lại thành quyền, sau khi vụ nổ xảy ra thế lửa rất lớn, cho nên mô mềm ở bàn tay bị nung nóng co rút lại, cuối cùng thu lại thành nắm đấm.
Nhưng không thể căn cứ vào điểm này mà phán đoán người này bị lửa thiêu chết, bởi vì sau khi thi thể người đã chết bị đốt cũng sẽ xuất hiện loại dấu hiệu tay nắm thành đấm này.
Cố Nguyên mở miệng nạn nhân ra, từ trên môi rớt xuống một khối da khô, cái âm thanh này rất giống tiếng bẻ khoai lang nướng.
“Khoang miệng nhìn qua rất sạch sẽ, người này đã chết trước khi vụ nổ xảy ra.” Cố Nguyên đứng lên: “Đưa thi thể về giải phẫu. “
Lại một vụ án hình sự án làm cục cảnh sát bận rộn......
Má phải Lý Mông bị mảnh thủy tinh cắt trúng, lúc này máu đã ngừng chảy, miệng vết thương cũng không quá sâu, Cố Nguyên mang Lý Mông đến hiệu thuốc bên đường mua thuốc sát trùng và băng gạc, xử lý đơn giản miệng vết thương: “Miệng vết thương rất nông, sẽ không lưu sẹo.”
Lý Mông bụm mặt, vẻ mặt uể oải: “Ngại quá, vốn là muốn mời cậu ăn cơm, không nghĩ tới gặp phải loại chuyện thế này... Cơm cũng không thể ăn......”
Cố Nguyên: “Một bữa cơm mà thôi.”
Lý Mông tâm nói: Đây cũng không chỉ là chuyện một bữa cơm mà......
“Hai người ở chỗ này làm cái gì?”
Mặc Lâm đi vào tiệm thuốc, nhìn Lý Mông sửng sốt một giây: “Cậu bị thương? Ai băng bó cho cậu vậy?”
“Vết thương nhỏ thôi, không quan trọng, Cố Nguyên đã giúp tôi xử lý miệng vết thương!”
Mặc Lâm ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Cố Nguyên: “Đúng là vừa khéo tay vừa thông minh......” Nói xong anh móc ra chìa khóa xe: “Đi thôi, đặc biệt tới đón hai người.”
Cố Nguyên: “Trong cục không còn ai sao?”
“Hiện tại mọi người đều rất bận, chỉ có anh rảnh rỗi thôi, nên em không đổi người khác được rồi.”
“Tôi vừa giải phẫu thi thể......”
Cố Nguyên vừa định nói cậu còn chưa tắm rửa, liền thấy một chiếc xe cảnh sát dừng bên ngoài tiệm thuốc.
Mặc Lâm đứng ở trước xe cảnh sát, cười cực kỳ đắc ý: “Anh lái xe cảnh sát đến đây, lên xe đi!”
Ba người trở lại cục cảnh sát, Cố Nguyên mặc đồ giải phẫu phục chỉ lộ ra một đôi mắt, Mặc Lâm ngồi trên ghế xoay cách bàn giải phẫu đài không xa, hai tay ôm ngực, nhìn người đang cẩn thận từng chút giải phẫu thi thể.
Trong không khí tràn ngập hương vị thịt nướng, Lý Mông đứng ở bên cạnh sắc mặt không tốt lắm, hắn nhớ tới bàn thịt nướng hôm nay ở hẻm Mễ Ngư.
Hắn cảm thấy chính mình ít nhất trong vòng ba tháng sẽ không ăn lại thịt nướng.
Cố Nguyên dùng cái nhíp một chút tách ra da đầu đã cháy đen, phát hiện xương sọ đã vỡ vụn.
Trong sách từng nói, người bị thiêu chết thường sẽ có hiện tượng xương sọ bị nứt toạc, xương sọ bị lửa đốt sẽ trở nên giòn xốp, cùng sự dãn nở của mô não, hai nguyên nhân này kết hợp tạo ra loại hiện tượng này.
Vết nứt xương sọ cực kì giống vết nứt của vỏ trứng gà khi nấu. (Masrhia: sương sương nãy giờ là thịt nướng, khoai nướng với trứng gà rùi á •́ ‿,•̀)
Cho nên vết nứt hẳn là phải nứt thành đường mới đúng, mà xương sọ thi thể này lại bị dập nát, hơn nữa có vết lõm rõ ràng, hẳn là do bị đập mạnh.
“Phần đầu có vết thương do va đập, xương chẩm bị dập nát, lõm vào trong, dưới da từng có xuất huyết nghiêm trọng, hẳn là do bị đập mạnh vào đầu, chịu lực mạnh như vậy, dù không tử vong tại chỗ cũng sẽ lập tức hôn mê.”
Cố Nguyên kéo xương cằm ra, quan sát khoang miệng nạn nhân, cậu dùng đèn pin soi một chút: “Khoang miệng không có khói bụi hay dị vật, từ độ mòn của răng phán đoán, tuổi hẳn là khoảng 55, hơn nữa có thói quen nghiến răng thường xuyên, khả năng là phải chịu áp lực về tinh thần.”
Vì để xác minh rõ ràng hơn nguyên nhân cái chết, Cố Nguyên quyết định “đào đầu lưỡi” ( tức là móc đầu lưỡi từ cổ họng, lấy ra cả khí quản và phổi), như vậy có thể hoàn toàn xác định toàn bộ đường hô hấp của nạn nhân, đối với xác minh nguyên nhân tử vong là quan trọng nhất.
Cắt da dọc theo tuyến cằm, cắt đứt phần cả phần cơ ở cổ, từ phần cổ tạo ra một cái vết cắt rồi duỗi tay đi vào, đem đầu lưỡi nạn nhân và cả phần hầu họng phía sau móc ra ngoài.
Đầu lưỡi, họng, khí quản, cùng và phổi bị Cố Nguyên moi ra từ trong lồng ngực, sau đó cẩn thận bày trên khai, tỉ mỉ quan sát, nhìn qua giống như một bàn ăn đồ ăn tươi sống khổng lồ!
“Toàn bộ đường hô hấp đều rất sạch sẽ, không có khói bụi cùng dấu vết bị sặc khói.”
Mặc Lâm đứng bên cạnh cậu, xoa xoa cái mũi của mình, sau đó nhẹ nhàng khụ hai tiếng, không nói gì.
Lý Mông sắc mặt tái nhợt, ngón tay run rẩy nhấn nút chụp ảnh.
Cố Nguyên tìm kiếm trong khoang bụng người chết thật lâu, phát hiện trong thi thể hình như thiếu mất một bộ phận.
Sau khi xác nhận lại vài lần, Cố Nguyên cực kỳ khẳng định nói: “Người chết không có dạ dày.”
“Không có dạ dày? Vậy làm sao ăn cơm?” Lý Mông kinh ngạc nói.
“Chỗ nối giữa thực quản cùng ruột non có dấu vết giải phẫu, nạn nhân trước khi chết đã giải phẫu cắt bỏ toàn bộ dạ dày.”
Lý Mông đối với việc này cũng không xa lạ, bởi vì ngày hôm qua bác sĩ mới nói chuyện với hắn, tình huống của cha hắn có khả năng phải cắt bỏ toàn bộ dạ dày.
“Ung thư dạ dày, hoặc là bệnh dạ dày nghiêm trọng, đều có khả năng phải cắt bỏ dạ dày.” Cố Nguyên nói.
Trên sân thượng, Tiêu Trạch cầm điếu thuốc lá chưa đốt đứng bên cạnh Vương Nhạc, nhớ tới thường ngày quan hệ của Vương Nhạc cùng Lý Mông khá tốt, liền nhân lúc muốn rít điếu thuốc tiện hỏi một chút tình huống gần đây của Lý Mông.
“Đội trưởng anh cũng đã nhìn ra nha, gần đây trong nhà Lý Mông đã xảy ra chút chuyện, cha cậu ta được chẩn đoán là mắc ung thư dạ dày, thời điểm phát hiện đã tới thời kì cuối, mấy hôm trước em nghe thấy cậu ta gọi điện liên hệ với bệnh viện, nghe nói ngày hôm qua vừa mới nằm viện, chuẩn bị phải làm giải phẫu.”
Tiêu Trạch vừa nghe vừa dùng bật lửa đốt thuốc trong tay, hắn hút một ngụm thật mạnh: “Lý Mông hình như là con trai độc nhất trong nhà đi?”
Vương Nhạc gật đầu: “Đúng vậy, nhà cậu ta năm đời đều là độc đinh.”
“Trị cái bệnh này phải tốn không ít tiền,” Tiêu Trạch nói: “Chúng ta tổ chức quyên tiền trong cục đi, có thể giúp chút nào hay chút đó.”
Vương Nhạc thở dài một hơi: “Em có một bạn học, cha nó cũng bị ung thư, vì chữa bệnh đến nghèo rớt mồng tơi, bán nhà, còn mang nợ, cha nó đã qua đời hai năm, đến bây giờ vẫn chưa trả xong nợ......”
Tiêu Trạch: “Đều không dễ dàng......”
- Wattpad Masrhia-
Giờ cơm trưa, Cố Nguyên mở di động, phát hiện trong diễn đàn cục cảnh sát có một bài đăng kêu gọi quyên góp, Cố Nguyên nhấn vào xem, phát hiện là tài khoản một tổ chức nhân đạo nổi danh nào đó.
Nhìn thấy trước tiên là hình ảnh một người đàn ông trên dưới 50 tuổi đang nằm trên giường bệnh, miệng mũi đeo mặt nạ dưỡng khí, gương mặt không hề có chút huyết sắc.
Phía dưới có thêm một thẻ cảnh sát và lời tự thuật toàn bộ sự tình:
“Chào mọi người, tôi là Lý Mông, là cảnh sát của Cục Công An thành phố Nham Hải, người trên ảnh chụp là cha tôi Lý Quân, mấy ngày trước, ông ấy được phát hiện là mắc ung thư dạ dày thời kì cuối......”
Phía dưới có rất nhiều người bình luận.
Ngao du giang hồ: 【 Cảnh sát bảo vệ nhân dân rất vất vả, tôi nguyện ý giúp đỡ chút sức nhỏ bé của mình......】
Một mảnh mộng buồn: 【 Là người thật việc thật, Lý Quân là hàng xóm của tôi......】
Năm tháng vàng son: 【 Hy vọng ông ấy có thể chiến thắng bệnh tật......】
Ngón tay Cố Nguyên nhấn vào nút “Quyên tiền”, sau đó đưa vào một chuỗi năm con số, quyên xong, cậu buông di động, tiếp tục ăn cơm.
Một lát sau, Lý Mông gửi tin nhắn cho cậu: 【 Thật ra cậu không cần quyên nhiều như vậy, tôi đem nhà ở quê bán đi còn có thể cầm cự một thời gian. 】
Cố Nguyên không để ý đến hắn, đem điện thoại cất vào trong túi, một lát sau, cậu lại móc di động ra, gửi lại hai chữ: 【 Nhiều lời. 】
Lý Mông: 【 Chỉ là tôi cảm thấy không yên lòng...】
Cố Nguyên không trở lời hắn.
Lúc tan tầm, Lý Mông lại gửi một cái tin nhắn đến: 【 Tối hôm nay mời cậu và thầy Mặc ăn một bữa cơm, cậu nhất định phải tới đó, bằng không tối nay tôi sẽ ngủ không yên! 】
Cố Nguyên bỗng nhiên nhớ tới năm đó khi mẹ cậu - Đường Viện qua đời, lúc ấy cậu mới vừa vào cấp hai, biết được mẹ bị ung thư gan, cậu thực sự rất bất lực, trong nhà không có ai làm ra tiền, cậu phải xin trường học cho nghỉ đến công trường dọn gạch.
Nhưng phí chữa bệnh thật sự quá cao, tiền trong nhà không bao lâu liền cạn kiệt, cậu đội mưa to đến gõ cửa từng nhà thân thích, mọi người đều biết, số tiền này cho mượn cơ bản chính là có đi không về, không ai ôm kỳ vọng với một học sinh trung học.
Cố Nguyên nắm chặt 500 đồng tiền ướt đẫm về nhà, nhìn mẹ vàng vọt nằm trên giường bệnh bỗng nhiên cảm thấy chính mình thật vô dụng.
Ngày hôm sau, khi cậu từ công trường trở về, đẩy cửa ra chỉ nhìn thấy một thi thể treo cổ ở giữa phòng......
- Wattpad Masrhia-
Lý Mông tới cửa hàng thịt nướng đã hẹn trước, trước tiên gọi một phần cho ba người, nếu ăn không đủ có thể gọi thêm, chủ quán trước tiên đưa lên mấy món khai vị.
Hắn chụp một bức gửi cho Cố Nguyên.
Lý Mông: 【 Tôi tới quán rồi. 】
Sau đó còn nhắn thêm địa chỉ định vị của cửa hàng thịt nướng.
Lý Mông vào nhóm chat, bên trong chỉ có ba người Cố Nguyên, Mặc Lâm và hắn, hắn gửi qua một tin nhắn bằng giọng nói: “Đồ ăn còn chưa lên, hai người có thể từ từ......”
Còn chưa nói xong, một tiếng tiếng nổ mạnh đột nhiên vang lên, ly thủy tinh bị chấn động vỡ nát, tiếng thét chói tai ầm ĩ, ngay sau đó Lý Mông cảm giác được âm thanh ù tai che trời lấp đất......
Tất cả hình ảnh trước mắt dường như bị chậm lại, một cổ sóng nhiệt khổng lồ từ cổng lớn quét đến!
Đầu óc Lý Mông đau nhức đến muốn nổ tung, hắn còn chưa phản ứng lại được, mảnh vụn thủy tinh đã xẹt qua mặt hắn......
Di động rơi xuống mặt sàn tráng gạch men sứ, màn hình vỡ ra như mạng nhện.
Lý Mông chậm chạp cong lưng xuống nhặt di động.
Lúc này Mặc Lâm bỗng nhiên gọi điện thoại đến, Lý Mông choáng váng nhận cuộc gọi.
“Lý Mông, cậu có sao không, có bị thương không?”
“Tôi không có việc gì, nhưng vừa rồi hình như đã xảy ra nổ mạnh...”
- Wattpad Masrhia-
“Xe cứu hỏa cùng xe cảnh sát đã đến hiện trường, số người thương vong ở hiện trường đang được thống kê, cảnh sát đã tham gia điều tra, chúng tôi sẽ liên tục cập nhật tin tức......”
Xe cấp cứu đang ở trong đại sảnh mà một giờ trước được báo động là có một vụ nổ mạnh, quần chúng bị thương ở hiện trường liên tục được đưa đến khoa cấp cứu bệnh viện phụ cận.
Mặt sàn một số căn nhà 4 tầng trong hẻm Mễ Ngư đường 44 bị tạc ra một cái hố lớn.
Lửa ở hiện trường đã bị dập tắt, nước từ lầu 4 dọc theo bức tường loang lổ rỉ xuống, trong không khí tràn ngập tro bụi cháy khét, Cố Nguyên ngồi xổm trước mặt một khối thi thể đốt trọ, ngón tay mang găng tay cao su lật xem khối thi thể duy nhất ở hiện trường.
Quần áo trên người thi thể đã bị lửa đốt sạch sẽ, làn da cũng bị thiêu đến khô quắt, bàn tay cháy khét nắm lại thành quyền, sau khi vụ nổ xảy ra thế lửa rất lớn, cho nên mô mềm ở bàn tay bị nung nóng co rút lại, cuối cùng thu lại thành nắm đấm.
Nhưng không thể căn cứ vào điểm này mà phán đoán người này bị lửa thiêu chết, bởi vì sau khi thi thể người đã chết bị đốt cũng sẽ xuất hiện loại dấu hiệu tay nắm thành đấm này.
Cố Nguyên mở miệng nạn nhân ra, từ trên môi rớt xuống một khối da khô, cái âm thanh này rất giống tiếng bẻ khoai lang nướng.
“Khoang miệng nhìn qua rất sạch sẽ, người này đã chết trước khi vụ nổ xảy ra.” Cố Nguyên đứng lên: “Đưa thi thể về giải phẫu. “
Lại một vụ án hình sự án làm cục cảnh sát bận rộn......
Má phải Lý Mông bị mảnh thủy tinh cắt trúng, lúc này máu đã ngừng chảy, miệng vết thương cũng không quá sâu, Cố Nguyên mang Lý Mông đến hiệu thuốc bên đường mua thuốc sát trùng và băng gạc, xử lý đơn giản miệng vết thương: “Miệng vết thương rất nông, sẽ không lưu sẹo.”
Lý Mông bụm mặt, vẻ mặt uể oải: “Ngại quá, vốn là muốn mời cậu ăn cơm, không nghĩ tới gặp phải loại chuyện thế này... Cơm cũng không thể ăn......”
Cố Nguyên: “Một bữa cơm mà thôi.”
Lý Mông tâm nói: Đây cũng không chỉ là chuyện một bữa cơm mà......
“Hai người ở chỗ này làm cái gì?”
Mặc Lâm đi vào tiệm thuốc, nhìn Lý Mông sửng sốt một giây: “Cậu bị thương? Ai băng bó cho cậu vậy?”
“Vết thương nhỏ thôi, không quan trọng, Cố Nguyên đã giúp tôi xử lý miệng vết thương!”
Mặc Lâm ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Cố Nguyên: “Đúng là vừa khéo tay vừa thông minh......” Nói xong anh móc ra chìa khóa xe: “Đi thôi, đặc biệt tới đón hai người.”
Cố Nguyên: “Trong cục không còn ai sao?”
“Hiện tại mọi người đều rất bận, chỉ có anh rảnh rỗi thôi, nên em không đổi người khác được rồi.”
“Tôi vừa giải phẫu thi thể......”
Cố Nguyên vừa định nói cậu còn chưa tắm rửa, liền thấy một chiếc xe cảnh sát dừng bên ngoài tiệm thuốc.
Mặc Lâm đứng ở trước xe cảnh sát, cười cực kỳ đắc ý: “Anh lái xe cảnh sát đến đây, lên xe đi!”
Ba người trở lại cục cảnh sát, Cố Nguyên mặc đồ giải phẫu phục chỉ lộ ra một đôi mắt, Mặc Lâm ngồi trên ghế xoay cách bàn giải phẫu đài không xa, hai tay ôm ngực, nhìn người đang cẩn thận từng chút giải phẫu thi thể.
Trong không khí tràn ngập hương vị thịt nướng, Lý Mông đứng ở bên cạnh sắc mặt không tốt lắm, hắn nhớ tới bàn thịt nướng hôm nay ở hẻm Mễ Ngư.
Hắn cảm thấy chính mình ít nhất trong vòng ba tháng sẽ không ăn lại thịt nướng.
Cố Nguyên dùng cái nhíp một chút tách ra da đầu đã cháy đen, phát hiện xương sọ đã vỡ vụn.
Trong sách từng nói, người bị thiêu chết thường sẽ có hiện tượng xương sọ bị nứt toạc, xương sọ bị lửa đốt sẽ trở nên giòn xốp, cùng sự dãn nở của mô não, hai nguyên nhân này kết hợp tạo ra loại hiện tượng này.
Vết nứt xương sọ cực kì giống vết nứt của vỏ trứng gà khi nấu. (Masrhia: sương sương nãy giờ là thịt nướng, khoai nướng với trứng gà rùi á •́ ‿,•̀)
Cho nên vết nứt hẳn là phải nứt thành đường mới đúng, mà xương sọ thi thể này lại bị dập nát, hơn nữa có vết lõm rõ ràng, hẳn là do bị đập mạnh.
“Phần đầu có vết thương do va đập, xương chẩm bị dập nát, lõm vào trong, dưới da từng có xuất huyết nghiêm trọng, hẳn là do bị đập mạnh vào đầu, chịu lực mạnh như vậy, dù không tử vong tại chỗ cũng sẽ lập tức hôn mê.”
Cố Nguyên kéo xương cằm ra, quan sát khoang miệng nạn nhân, cậu dùng đèn pin soi một chút: “Khoang miệng không có khói bụi hay dị vật, từ độ mòn của răng phán đoán, tuổi hẳn là khoảng 55, hơn nữa có thói quen nghiến răng thường xuyên, khả năng là phải chịu áp lực về tinh thần.”
Vì để xác minh rõ ràng hơn nguyên nhân cái chết, Cố Nguyên quyết định “đào đầu lưỡi” ( tức là móc đầu lưỡi từ cổ họng, lấy ra cả khí quản và phổi), như vậy có thể hoàn toàn xác định toàn bộ đường hô hấp của nạn nhân, đối với xác minh nguyên nhân tử vong là quan trọng nhất.
Cắt da dọc theo tuyến cằm, cắt đứt phần cả phần cơ ở cổ, từ phần cổ tạo ra một cái vết cắt rồi duỗi tay đi vào, đem đầu lưỡi nạn nhân và cả phần hầu họng phía sau móc ra ngoài.
Đầu lưỡi, họng, khí quản, cùng và phổi bị Cố Nguyên moi ra từ trong lồng ngực, sau đó cẩn thận bày trên khai, tỉ mỉ quan sát, nhìn qua giống như một bàn ăn đồ ăn tươi sống khổng lồ!
“Toàn bộ đường hô hấp đều rất sạch sẽ, không có khói bụi cùng dấu vết bị sặc khói.”
Mặc Lâm đứng bên cạnh cậu, xoa xoa cái mũi của mình, sau đó nhẹ nhàng khụ hai tiếng, không nói gì.
Lý Mông sắc mặt tái nhợt, ngón tay run rẩy nhấn nút chụp ảnh.
Cố Nguyên tìm kiếm trong khoang bụng người chết thật lâu, phát hiện trong thi thể hình như thiếu mất một bộ phận.
Sau khi xác nhận lại vài lần, Cố Nguyên cực kỳ khẳng định nói: “Người chết không có dạ dày.”
“Không có dạ dày? Vậy làm sao ăn cơm?” Lý Mông kinh ngạc nói.
“Chỗ nối giữa thực quản cùng ruột non có dấu vết giải phẫu, nạn nhân trước khi chết đã giải phẫu cắt bỏ toàn bộ dạ dày.”
Lý Mông đối với việc này cũng không xa lạ, bởi vì ngày hôm qua bác sĩ mới nói chuyện với hắn, tình huống của cha hắn có khả năng phải cắt bỏ toàn bộ dạ dày.
“Ung thư dạ dày, hoặc là bệnh dạ dày nghiêm trọng, đều có khả năng phải cắt bỏ dạ dày.” Cố Nguyên nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.