Cô Nhỏ Của Tên Trộm Mộ Trương Câm Điếc Rất Có Tiền
Chương 49: Muốn Kiếm Tiền
Tuế Tuế Thị Chỉ Phôi Miêu
23/06/2024
Cô và Tiểu Hoa hai người còn nhỏ tuổi, các bạn nhỏ nô đùa với nhau, tuân thủ vai vế sẽ dễ trở nên xa lạ!
Tiểu Hoa Gia còn tưởng rằng sẽ bỗng dưng có thêm một trưởng bối, không nghĩ tới vẫn còn có bước ngoặt!
Cô bé còn rất hiểu lòng người, lát nữa sẽ lấy kem cho cô bé.
Tiểu Hoa Gia lại ngứa tay nắm lấy búi tóc nhỏ của Tổ Nhi: “Tổ Nhi đáng yêu quá, búi tóc trên đầu hơi đơn giản, lát nữa anh lấy cho em mấy cái cài tóc đá quý!”
Trương Hưng Tổ lập tức thu cái tay muốn bóp lấy Tiểu Hoa lại, thật không hổ là Giải Ngữ Hoa mà, cô thích nhất là làm bạn với người giàu!
****
Chuyện Nhị Nguyệt Hồng nhận Tổ Nhi làm em gái nuôi cũng không lộ ra, chỉ là người làm trong phủ đổi từ gọi Trương tiểu thư thành gọi tiểu thư.
Tổ Nhi từ chối khéo đề nghị đưa cô đi học của Nhị Nguyệt Hồng, chỉ bảo quản gia đi tìm kiếm hết sách về phương diện kinh tế học có trên thị trường về cho cô.
Mỗi ngày trừ luyện võ cùng với Tiểu Hoa ra, những thời gian khác cô đều bám hết mình vào kinh tế học của cô.
Trong tác phẩm gốc, Trương Khởi Linh là một người rất giỏi kiếm tiền, bảng giá gắp Lạt Ma rất cao, nhưng tên này thường mất đi ký ức lại còn không coi trọng tiền bạc.
Làm bản thân vẫn luôn giống như một tên nghèo rớt mồng tơi, trừ tiêu của Bàn Tử ra thì chính là tiêu của Vô Tà.
Không khoa trương chút nào khi nói ngay cả quần lót cũng là do Bàn Tử tiếp viện, thế này sao có thể nhịn được?
“Thiết tam giác” có hai cạnh không quá đáng tin, Bàn Tử giỏi kiếm tiền cũng giỏi tiêu tiền, từ trước tới giờ đều là một người không giữ được tiền.
Đứa cháu dâu hư hư thực thực thiên chân vô tà kia của cô lại càng xong đời hơn, rõ ràng là dòng độc đinh của nhà giàu, nhưng lại lăn lộn tới ngay cả tiền điện nước cũng không nộp được, tiền lương của người làm thuê cũng không trả được.
Sau đó tiếp nhận cửa tiệm của Ngô Tam Tỉnh, ngược lại là cũng kiếm được tiền, nhưng tốc độ kiếm tiền đó hoàn toàn kém xa so với tốc độ tiêu tiền.
Cuối cùng nhóm thú nuốt vàng này toàn dựa vào Giải Vũ Thần người ta nuôi sống.
Bây giờ tốt xấu gì cô cũng đeo danh tiếng là cô nhỏ của Trương Khởi Linh, nói thế nào cũng không thể để đứa nhỏ nhà mình nghèo khổ vất vả được đúng không?
Bây giờ đang trong tình thế tốt là cải cách mở cửa, với thân thể nhỏ bé này của cô, mở công ty buôn bán thì nhất định là không thể được, nhưng chơi chứng khoán thì vẫn có thể.
Lát nữa bảo Nhị gia mở giúp một tài khoản, mấy chục nghìn đồng trong tay cô đổ hết vào trong đó, tranh thủ ba tháng làm được một tứ hợp viện ở Bắc Kinh cho cháu trai lớn.
Ông ba không đáng tin kia của cô không trông cậy vào nổi, sau này cô gả cho người ta, nhà mẹ đẻ là cháu trai chính là sức mạnh, vì vậy quá nghèo thì không được.
Giải Vũ Thần luyện công xong đi thì về sân thay quần áo, nhìn thấy cô bé đang ngằm trên ghế ôm một quyển “Đại cương kinh tế học” rất dày thì có hơi khó hiểu.
“Sao sách này lại dày như vậy? Em có thể hiểu được không? Tuổi này của em bình thường cũng chỉ mới lên lớp lớn của mẫu giáo, có thể nhận biết được mấy chữ đã là tốt lắm rồi, giờ em đã đọc kinh tế học, còn có để cho người ta sống nữa không hả?”
“Tiểu Hoa Nhi, anh khó chịu à?” Tổ Nhi buồn cười nhìn Giải Vũ Thần: “Giọng điệu này của anh sao nghe giống oán phụ vậy? Có phải là anh trai tôi lại lấy tôi ra để đả kích anh không? Nghĩ thoáng chút đi, chị đây sinh ra đã là tồn tại để đả kích người khác rồi. Anh quen là được!”
Giải Vũ Thần kêu rên: “Anh quen mà! Anh có gì mà không quen chứ? Nhưng vấn đề là sư phụ anh không quen! Rốt cuộc em ăn cái gì mà lớn lên vậy? Sức lực đó của em hoàn toàn không khoa học.”
Trương Hưng Tổ dùng dáng vẻ nghiêm túc nói bậy nói bạ: “Sức lực lớn là bởi vì khi còn nhỏ em uống sữa bò! Uống sữa bò tăng cao sức lực, anh không biết sao?”
“Không thể nào!” Giải Liên Vũ lập tức phản bác: “Anh cũng vẫn uống sữa bò, tại sao sức lực không lớn như em chứ?”
Trương Hưng Tổ nghiêm túc nói bậy: “Bởi vì tư thế uống sữa bò của anh không đúng. Từ khi em mười tháng đã tự nằm ở dưới bụng bò mút sữa, còn phải cướp đầu ti với bê con. Bình thường trước khi uống sữa đều phải đánh một trận với bê con trước đã, đánh thắng mới có thể uống được sữa bò, như vậy sức lực có thể không lớn sao?”
Tiểu Hoa Gia còn tưởng rằng sẽ bỗng dưng có thêm một trưởng bối, không nghĩ tới vẫn còn có bước ngoặt!
Cô bé còn rất hiểu lòng người, lát nữa sẽ lấy kem cho cô bé.
Tiểu Hoa Gia lại ngứa tay nắm lấy búi tóc nhỏ của Tổ Nhi: “Tổ Nhi đáng yêu quá, búi tóc trên đầu hơi đơn giản, lát nữa anh lấy cho em mấy cái cài tóc đá quý!”
Trương Hưng Tổ lập tức thu cái tay muốn bóp lấy Tiểu Hoa lại, thật không hổ là Giải Ngữ Hoa mà, cô thích nhất là làm bạn với người giàu!
****
Chuyện Nhị Nguyệt Hồng nhận Tổ Nhi làm em gái nuôi cũng không lộ ra, chỉ là người làm trong phủ đổi từ gọi Trương tiểu thư thành gọi tiểu thư.
Tổ Nhi từ chối khéo đề nghị đưa cô đi học của Nhị Nguyệt Hồng, chỉ bảo quản gia đi tìm kiếm hết sách về phương diện kinh tế học có trên thị trường về cho cô.
Mỗi ngày trừ luyện võ cùng với Tiểu Hoa ra, những thời gian khác cô đều bám hết mình vào kinh tế học của cô.
Trong tác phẩm gốc, Trương Khởi Linh là một người rất giỏi kiếm tiền, bảng giá gắp Lạt Ma rất cao, nhưng tên này thường mất đi ký ức lại còn không coi trọng tiền bạc.
Làm bản thân vẫn luôn giống như một tên nghèo rớt mồng tơi, trừ tiêu của Bàn Tử ra thì chính là tiêu của Vô Tà.
Không khoa trương chút nào khi nói ngay cả quần lót cũng là do Bàn Tử tiếp viện, thế này sao có thể nhịn được?
“Thiết tam giác” có hai cạnh không quá đáng tin, Bàn Tử giỏi kiếm tiền cũng giỏi tiêu tiền, từ trước tới giờ đều là một người không giữ được tiền.
Đứa cháu dâu hư hư thực thực thiên chân vô tà kia của cô lại càng xong đời hơn, rõ ràng là dòng độc đinh của nhà giàu, nhưng lại lăn lộn tới ngay cả tiền điện nước cũng không nộp được, tiền lương của người làm thuê cũng không trả được.
Sau đó tiếp nhận cửa tiệm của Ngô Tam Tỉnh, ngược lại là cũng kiếm được tiền, nhưng tốc độ kiếm tiền đó hoàn toàn kém xa so với tốc độ tiêu tiền.
Cuối cùng nhóm thú nuốt vàng này toàn dựa vào Giải Vũ Thần người ta nuôi sống.
Bây giờ tốt xấu gì cô cũng đeo danh tiếng là cô nhỏ của Trương Khởi Linh, nói thế nào cũng không thể để đứa nhỏ nhà mình nghèo khổ vất vả được đúng không?
Bây giờ đang trong tình thế tốt là cải cách mở cửa, với thân thể nhỏ bé này của cô, mở công ty buôn bán thì nhất định là không thể được, nhưng chơi chứng khoán thì vẫn có thể.
Lát nữa bảo Nhị gia mở giúp một tài khoản, mấy chục nghìn đồng trong tay cô đổ hết vào trong đó, tranh thủ ba tháng làm được một tứ hợp viện ở Bắc Kinh cho cháu trai lớn.
Ông ba không đáng tin kia của cô không trông cậy vào nổi, sau này cô gả cho người ta, nhà mẹ đẻ là cháu trai chính là sức mạnh, vì vậy quá nghèo thì không được.
Giải Vũ Thần luyện công xong đi thì về sân thay quần áo, nhìn thấy cô bé đang ngằm trên ghế ôm một quyển “Đại cương kinh tế học” rất dày thì có hơi khó hiểu.
“Sao sách này lại dày như vậy? Em có thể hiểu được không? Tuổi này của em bình thường cũng chỉ mới lên lớp lớn của mẫu giáo, có thể nhận biết được mấy chữ đã là tốt lắm rồi, giờ em đã đọc kinh tế học, còn có để cho người ta sống nữa không hả?”
“Tiểu Hoa Nhi, anh khó chịu à?” Tổ Nhi buồn cười nhìn Giải Vũ Thần: “Giọng điệu này của anh sao nghe giống oán phụ vậy? Có phải là anh trai tôi lại lấy tôi ra để đả kích anh không? Nghĩ thoáng chút đi, chị đây sinh ra đã là tồn tại để đả kích người khác rồi. Anh quen là được!”
Giải Vũ Thần kêu rên: “Anh quen mà! Anh có gì mà không quen chứ? Nhưng vấn đề là sư phụ anh không quen! Rốt cuộc em ăn cái gì mà lớn lên vậy? Sức lực đó của em hoàn toàn không khoa học.”
Trương Hưng Tổ dùng dáng vẻ nghiêm túc nói bậy nói bạ: “Sức lực lớn là bởi vì khi còn nhỏ em uống sữa bò! Uống sữa bò tăng cao sức lực, anh không biết sao?”
“Không thể nào!” Giải Liên Vũ lập tức phản bác: “Anh cũng vẫn uống sữa bò, tại sao sức lực không lớn như em chứ?”
Trương Hưng Tổ nghiêm túc nói bậy: “Bởi vì tư thế uống sữa bò của anh không đúng. Từ khi em mười tháng đã tự nằm ở dưới bụng bò mút sữa, còn phải cướp đầu ti với bê con. Bình thường trước khi uống sữa đều phải đánh một trận với bê con trước đã, đánh thắng mới có thể uống được sữa bò, như vậy sức lực có thể không lớn sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.