Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá
Chương 52: Nốt nhạc thứ 52
oOo JessMin oOo
17/11/2014
Tất cả về chỗ ngồi, phim bắt đầu chiếu. Thư hầu như là ăn nhìu hơn coi, cô cứ ôm khư khư tô bắp rang mà ăn
- ngon quá đi, hí hí hí - Thư cười khúc khích
- zì coi phim mà cười thế? Phim phải hay chứ sao ngon? - nhỏ
- đâu có, Thư nói phim hay mà đâu có nói ngon đâu - Thư chối tội
- oh chắc Thy nghe nhầm
.
.
.
Bây zờ đã gần hết phim, nó hắn anh ta và Khải Minh tập trung coi trọn bộ, còn Thy và Thư suốt buổi cứ tám và tám
- cả buổi 2 người cứ tám, thật sự ồn đấy - nó cằn nhằn
- vâng vâng vâng, lần sau ko dám ồn khi tiểu thư Tuyết Nhi coi phim nữa đk chưa?
- ko biết làm đk hay ko mới là quan trọng
- đk chứ tiểu thư - 3 đứa con gái cười vui vẻ, 3 người con trai lại chiến tranh lạnh (haizzz)
Đi ngang qua phòng Mẹ Thư, nó đã nghe đk 1 chuyện mà có thể sẽ liên quan tới chuyện nó cần tìm, mọi người đều ko để ý nên đi 1 lèo lên phòng khách
"Ông nói đúng đó, con bé Tuyết Nhi nó là bạn của Thư, đang ở nhà mình. Ông tìm chỗ nó ở đi, tôi sẽ đến thăm nó thường xuyên nhưng tôi ko mong ông sẽ làm hại zì nó vì nó là con tôi cũng như con ông...bla...bla...."
"Cái zì? Bác ấy là Mẹ mik? Ko thể nào! Ba Thư chính là người đã giết bà của mik sao? Đây là sự thật sao?" Nó đứng đơ ra đó, ko thấy nó đâu Thư liền chạy đi tìm
- hey Tuyết Nhi - tiếng của Thư làm nó và Mẹ Thư giật mik, bà liền mở cửa ra thì thấy nó. Vẻ mặt hốt hoảng
- T...T...Tuyết Nhi, con làm zì ở đây?
- dạ ko có zì - nói rồi nó đi lên phòng khách - về thôi mọi người
- mới đây đã phải về sao? - nhỏ chu mỏ
- nếu Thy thik thì có thể ở lại chơi, Nhi hơi chóng mặt
- thế để anh đưa em về - Khải Minh và hắn đồng thanh
- đk cảm ơn anh Thiên Vũ
- ko có zì, đi thôi
- êh đợi zới, về nha Thư - nhỏ vẫy tay
Mọi người đón taxi rồi về nhà, trong xe nó im lặng hoàn toàn, đầu nó rối bời. Về đến nhà nó chào ông rồi ở luôn trong phòng, ăn cũng ko ăn, uống cũng ko uống, nó càng ko muốn nói chuyện.
- sao Mẹ Thư lại biết Ba ruột mik? Sao Mẹ Thư nói mik là con của bà? Sao Mẹ Thư lại nói Ba Thư ko đk tổn hại zì mik? Rốt cuộc là vì sao chứ? Mik và Mẹ Thư có quan hệ zì? Ba ruột mik và Mẹ Thư từng quen nhau sao? Và...Ba Thư là người giết chết bà nội? Ko thể nào, ko thể nào! - nó khóc, bàn tay nắm chặt lại, nó cắn môi
Cốc...Cốc...Cốc....
Cốc...Cốc...Cốc....
- Tuyết Nhi à, trả lời đi - hắn
- Thiên Vũ à?
- là anh đây, mở...
Cạch...
Hắn zô phòng rồi đóng cửa lại
- em sao thế? Bệnh à?
- ko có, em vẫn khỏe
- thế sao mặt em kì thế?
- em...em ko phải là con cháu nhà họ Lục
- cái zì?
- ngon quá đi, hí hí hí - Thư cười khúc khích
- zì coi phim mà cười thế? Phim phải hay chứ sao ngon? - nhỏ
- đâu có, Thư nói phim hay mà đâu có nói ngon đâu - Thư chối tội
- oh chắc Thy nghe nhầm
.
.
.
Bây zờ đã gần hết phim, nó hắn anh ta và Khải Minh tập trung coi trọn bộ, còn Thy và Thư suốt buổi cứ tám và tám
- cả buổi 2 người cứ tám, thật sự ồn đấy - nó cằn nhằn
- vâng vâng vâng, lần sau ko dám ồn khi tiểu thư Tuyết Nhi coi phim nữa đk chưa?
- ko biết làm đk hay ko mới là quan trọng
- đk chứ tiểu thư - 3 đứa con gái cười vui vẻ, 3 người con trai lại chiến tranh lạnh (haizzz)
Đi ngang qua phòng Mẹ Thư, nó đã nghe đk 1 chuyện mà có thể sẽ liên quan tới chuyện nó cần tìm, mọi người đều ko để ý nên đi 1 lèo lên phòng khách
"Ông nói đúng đó, con bé Tuyết Nhi nó là bạn của Thư, đang ở nhà mình. Ông tìm chỗ nó ở đi, tôi sẽ đến thăm nó thường xuyên nhưng tôi ko mong ông sẽ làm hại zì nó vì nó là con tôi cũng như con ông...bla...bla...."
"Cái zì? Bác ấy là Mẹ mik? Ko thể nào! Ba Thư chính là người đã giết bà của mik sao? Đây là sự thật sao?" Nó đứng đơ ra đó, ko thấy nó đâu Thư liền chạy đi tìm
- hey Tuyết Nhi - tiếng của Thư làm nó và Mẹ Thư giật mik, bà liền mở cửa ra thì thấy nó. Vẻ mặt hốt hoảng
- T...T...Tuyết Nhi, con làm zì ở đây?
- dạ ko có zì - nói rồi nó đi lên phòng khách - về thôi mọi người
- mới đây đã phải về sao? - nhỏ chu mỏ
- nếu Thy thik thì có thể ở lại chơi, Nhi hơi chóng mặt
- thế để anh đưa em về - Khải Minh và hắn đồng thanh
- đk cảm ơn anh Thiên Vũ
- ko có zì, đi thôi
- êh đợi zới, về nha Thư - nhỏ vẫy tay
Mọi người đón taxi rồi về nhà, trong xe nó im lặng hoàn toàn, đầu nó rối bời. Về đến nhà nó chào ông rồi ở luôn trong phòng, ăn cũng ko ăn, uống cũng ko uống, nó càng ko muốn nói chuyện.
- sao Mẹ Thư lại biết Ba ruột mik? Sao Mẹ Thư nói mik là con của bà? Sao Mẹ Thư lại nói Ba Thư ko đk tổn hại zì mik? Rốt cuộc là vì sao chứ? Mik và Mẹ Thư có quan hệ zì? Ba ruột mik và Mẹ Thư từng quen nhau sao? Và...Ba Thư là người giết chết bà nội? Ko thể nào, ko thể nào! - nó khóc, bàn tay nắm chặt lại, nó cắn môi
Cốc...Cốc...Cốc....
Cốc...Cốc...Cốc....
- Tuyết Nhi à, trả lời đi - hắn
- Thiên Vũ à?
- là anh đây, mở...
Cạch...
Hắn zô phòng rồi đóng cửa lại
- em sao thế? Bệnh à?
- ko có, em vẫn khỏe
- thế sao mặt em kì thế?
- em...em ko phải là con cháu nhà họ Lục
- cái zì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.