Cô Nhóc Đáng Iu Và Chàng Trai Lạnh Giá
Chương 75: Nốt nhạc thứ 75
oOo JessMin oOo
22/01/2015
Khánh Du xụ mặt vì sức của nhỏ đạp quá ghê, nó và hắn cười, nhỏ thì xấu hổ liền đổi chủ đề:
- Tuyết Nhi, cậu biết ko? Khi chưa mất trí nhớ cậu và Thiên Vũ là 1 đôi đấy, và 2 người còn nói khi về VN sẽ tổ chức đính hôn đúng ko?
Nó nhìn hắn:
- Có sao?
Hắn gật đầu, nắm tay nó:
- Đúng như thế, chúng ta có nói là khi về VN sẽ tổ chức đính hôn rồi đợi khi em du học về sẽ đám cưới, em nhớ ko?
Nó ngẫm nghĩ, tự nhiên trong đầu nó có những lời nói kì là xung quanh, những hình ảnh mà nó ko hề nhớ.
- Đầu của em, đau đầu quá, đau quá - Nó nằm ôm đầu.
Cả đám liền bấm nút gọi cho bác sĩ, ko lâu sau bác sĩ và y tá tới khám cho nó.
Sau vài phút sau bác sĩ quay qua nói với họ:
- Đừng nên nói cho cô ấy nói những chuyện quá khứ, như thế sẽ làm cho máu bầm lan ra và nặng hơn, chúng tôi đã tiêm thuốc cho cô ấy ngủ.
- Tôi biết rồi!
Bác sĩ đi khỏi, hắn đi lại giường vuốt tóc nó, nhỏ đi lại:
- Anh lo cho Nhi suốt đêm rồi, để em với Khánh Du ở lại cho, anh về nhà nghỉ ngơi đi.
Hắn lắc đầu buồn bã nhìn nó:
- Làm sao yên tâm khi cô ấy bị như thế này?
Nhỏ im lặng, Khánh Du lại khoác vai nhỏ:
- Anh cứ đi về, Thy và tôi chăm sóc cho em ấy đk rồi, anh cứ yên tâm.
Hắn thở dài rồi đứng lên đắp chăn cho nó:
- Thế 2 người chăm sóc cho Nhi dùm tôi.
Nhỏ cười mỉm:
- Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc tốt nhất cho Nhi.
Hắn gật đầu rồi bước đi, nhỏ ngồi xuống ghế thở dài:
- Sao zậy hả trời? Chỉ mới về VN mà đã bị như zầy, số Nhi sao xui thế trời?
Khánh Du vuốt tóc nhỏ:
- Ko sao đâu, Tuyết Nhi sẽ bình phục thôi, em đừng lo quá.
- Ừm, mong là thế, mà Khánh Du à, anh có nghĩ Tuyết Nhi bị tai ạnn là có người cố ý sắp đặt ko?
Khánh Du chống tay suy nghĩ:
- Có thể, mà Tuyết Nhi gây thù zì với cô ta nhờ?
Nhỏ nghiêm túc:
- Em ko biết, khi cảnhs át tới thì cô ta có nói zì đó phải ko?
Khánh Du bất ngờ:
- Sao em biết?
- Chị Tuệ kể em nghe, chị ấy bảo là cô ta rất tức zận khi cảnh sát đến nên đã đẩy Nhi ra để chạy thoát.
- Ah lúc đó cảnh sát đến, cô ta đã tức zận hỏi là ai báo nhưng đâu có ai mà đem tính mạng của Nhi ra để đùa đúng ko? Khi tụi anh nói là ko có báo thì lập tức cô ta tức tối lầm bầm nhưng tụi anh có thể nghe, cô ta nói là thế đó.
Nhỏ nghiêng đầu thở dài, rốt cuộc Nhi đã gây thù với ai cơ chứ? Cô ấy hiền lành tốt bụng tử tế như thế mà, ko lẽ lại vì tình yêu hả? Chắc ko phải đâu nhỉ, haizz thật.
- Tuyết Nhi, cậu biết ko? Khi chưa mất trí nhớ cậu và Thiên Vũ là 1 đôi đấy, và 2 người còn nói khi về VN sẽ tổ chức đính hôn đúng ko?
Nó nhìn hắn:
- Có sao?
Hắn gật đầu, nắm tay nó:
- Đúng như thế, chúng ta có nói là khi về VN sẽ tổ chức đính hôn rồi đợi khi em du học về sẽ đám cưới, em nhớ ko?
Nó ngẫm nghĩ, tự nhiên trong đầu nó có những lời nói kì là xung quanh, những hình ảnh mà nó ko hề nhớ.
- Đầu của em, đau đầu quá, đau quá - Nó nằm ôm đầu.
Cả đám liền bấm nút gọi cho bác sĩ, ko lâu sau bác sĩ và y tá tới khám cho nó.
Sau vài phút sau bác sĩ quay qua nói với họ:
- Đừng nên nói cho cô ấy nói những chuyện quá khứ, như thế sẽ làm cho máu bầm lan ra và nặng hơn, chúng tôi đã tiêm thuốc cho cô ấy ngủ.
- Tôi biết rồi!
Bác sĩ đi khỏi, hắn đi lại giường vuốt tóc nó, nhỏ đi lại:
- Anh lo cho Nhi suốt đêm rồi, để em với Khánh Du ở lại cho, anh về nhà nghỉ ngơi đi.
Hắn lắc đầu buồn bã nhìn nó:
- Làm sao yên tâm khi cô ấy bị như thế này?
Nhỏ im lặng, Khánh Du lại khoác vai nhỏ:
- Anh cứ đi về, Thy và tôi chăm sóc cho em ấy đk rồi, anh cứ yên tâm.
Hắn thở dài rồi đứng lên đắp chăn cho nó:
- Thế 2 người chăm sóc cho Nhi dùm tôi.
Nhỏ cười mỉm:
- Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc tốt nhất cho Nhi.
Hắn gật đầu rồi bước đi, nhỏ ngồi xuống ghế thở dài:
- Sao zậy hả trời? Chỉ mới về VN mà đã bị như zầy, số Nhi sao xui thế trời?
Khánh Du vuốt tóc nhỏ:
- Ko sao đâu, Tuyết Nhi sẽ bình phục thôi, em đừng lo quá.
- Ừm, mong là thế, mà Khánh Du à, anh có nghĩ Tuyết Nhi bị tai ạnn là có người cố ý sắp đặt ko?
Khánh Du chống tay suy nghĩ:
- Có thể, mà Tuyết Nhi gây thù zì với cô ta nhờ?
Nhỏ nghiêm túc:
- Em ko biết, khi cảnhs át tới thì cô ta có nói zì đó phải ko?
Khánh Du bất ngờ:
- Sao em biết?
- Chị Tuệ kể em nghe, chị ấy bảo là cô ta rất tức zận khi cảnh sát đến nên đã đẩy Nhi ra để chạy thoát.
- Ah lúc đó cảnh sát đến, cô ta đã tức zận hỏi là ai báo nhưng đâu có ai mà đem tính mạng của Nhi ra để đùa đúng ko? Khi tụi anh nói là ko có báo thì lập tức cô ta tức tối lầm bầm nhưng tụi anh có thể nghe, cô ta nói là thế đó.
Nhỏ nghiêng đầu thở dài, rốt cuộc Nhi đã gây thù với ai cơ chứ? Cô ấy hiền lành tốt bụng tử tế như thế mà, ko lẽ lại vì tình yêu hả? Chắc ko phải đâu nhỉ, haizz thật.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.