Chương 15
Trúc Nhã
24/06/2013
_Dực nhi, con đừng phá chúng ta – các tăng
lữ nhìn nàng mà không khỏi chán nản, Thiên Dực nàng chỉ mới nhập chùa có ba ngày, mà mọi nơi đều trở nên lộn xộn, gà bay chó chạy cả rồi.
_Hắc… vậy người mau xuống tóc cho con đi a- thực ra mà nói, nàng chính là không được sư thái cho xuống tóc nên mới cố tình quấy phá như vầy a
_Con càng như vầy, ta lại càng không muốn cho con vào chùa, như vầy thì con muốn tịnh tâm ở chỗ nào chứ- sư thái thở dài nhìn nàng
_Con…- Thiên Dực mặt phụng phịu phi thân xuống núi, rồi phi thân về trúc lâm sơn trang
_Chịu quay về rồi – Phi Vũ cốc đầu nàng một cái – thay vì suy nghĩ nhiều như vậy, thì muội giúp tỷ trả thù tốt hơn, bao nhiêu bực tức muội cứ tha hồ trút giận
_Ơ… tam tỷ muốn trả thù ai a – Thiên Dực vểnh tai – muội sẽ cho hắn sống không bằng chết a
_Tốt… có tinh thần như vậy mới đúng là Ngũ muội a – Thiên Bảo nhét một trái đào vào miệng Thiên Dực, tiện thể ngồi xuống bàn nghe Phi Vũ bàn bạc kế hoạch sắp tới
_Muội có ý kiến – Tố Huyên cất lời…rốt cuộc người tam tỷ muốn trả thù là ai a
_Kim Tế Hành….- Phi Vũ gằn giọng – tộc Kim hồ của hắn chính là sai hắn đi tiêu diệt Hỏa Hồ của tỷ a
_Hắc…- Tố Huyên đá mắt với Hướng Linh khiến mọi người khó hiểu- mọi người cứ lên kế hoạch, muội và Hướng Linh sẽ đi tìm dấu vết của tên đó, muội cũng có một số ân oán nói với tên đó a.
_Cẩn thận, muội và Hướng Linh đều không là đối thủ của hắn, để tỷ đi cùng hai muội- Trúc Nhã không an tâm liền muốn đi chung với hai tiểu nha đầu để bảo vệ
_Có thêm nhị tỷ là tốt rồi – Hướng Linh gật gật đầu, Trúc Nhã đem Tố Huyên cùng Hướng Linh phi thân khỏi sơn trang
_Tiểu Dực… muội có sở trường là gì a – Phi Phi nhìn Thiên Dực tò mò
_Độc….- Thiên Dực nhe răng cười mãn nguyện, nếu giang hồ gán cho nhị tỷ là Vô Sắc thần y thì nàng chính là Vô Tình độc y, bởi độc nàng phát tán ra, ngoài nhị tỷ có cách hóa giải, hiện chưa có người thứ hai a.
_Tốt…- Phi Vũ gật gật đầu – ta điều tra được hắn đang ở phía bắc hồ quốc, rất xa chúng ta a
_hắc… không sao a – Thiên Dực cười cười, muội có bằng hữu ở mọi nơi, nếu cần chúng ta cứ đến đó, ắt sẽ có người giúp đỡ chúng ta a, mà chính bản thân nàng cũng muốn đi đâu đó cho khuây khỏa một tý a. Mọi người gật gật đầu thu dọn một ít vật dụng rồi lên đường. Chiếc xe ngựa lọc cọc đưa mọi người rời khỏi sơn trang.
_vậy thì tốt – Phi Phi gật gật đầu người dưa hoàn toàn vào Thiên Kỳ
oOooo………oooOo
Thiên Dực ngồi ở trên chiếc xe ngựa lòng không khỏi có chút bần thần, lòng hỗn độn trăm ngàn thứ, nàng vì sao không quên được tên nam hồ đó chứ. Tác dụng của đại tỷ giúp nàng trưởng thành cũng đã hết, nàng lại hóa nhỏ như xưa, hình ảnh đêm đó nàng không cách nào xóa bỏ được, cả những chuyện xảu ra ở tộc Lam Hồ nàng càng không thể quên, hai chuyện này nó cứ mâu thuẫn đan xen lẫn nhau, một làm nàng hạnh phúc, một làm nàng khó chịu.
_Aaaaa, lũ các ngươi… dám giành ăn với ta sao – một giọng nói trẻ con lanh lảnh cất lên làm nàng chợt bừng tỉnh, Thiên Dực nhanh chóng đi ra ngoài xe ngựa, hóa ra là một đám trẻ ăn mày đang hùa nhau đánh một cô bé nhỏ hơn
_Dừng tay – Thiên Dực nhíu nhíu mày phất tay , đám trẻ kia đều bị dạt sang một bên, nàng đỡ đứa bé Tam Vĩ hắc hồ này xem xét, chỉ là tu luyện vừa hóa được thành người thì đã bị đám người này bắt nạt – ngươi tên gì
_Ngân Tuyết – Ngân Tuyết bĩu bĩu môi, miệng vẫn gặm một cái bánh bao đã hơi cũ vì dính đất cát
_Nhận ta làm sư phụ đi – Thiên Dực mỉm cười xoa xoa đầu Ngân Tuyết
_Làm gì chứ… – Ngân Tuyết nhai bánh bai nhồm nhoàm
_Ngươi không thấy ta xử lý đám người đã đánh ngươi như thế nào sao- Thiên Dực càng nhìn càng hài lòng với đứa bé này, tuy còn nhỏ như khí chất lại rất ngang tàng, bị đánh như thế nhưng lại không tỏ ra chút sợ sệt hay khóc lóc
_Ngươi sẽ giúp ta như thế chứ – Ngân Tuyết gật gật đầu , nàng từ lúc sinh ra đã không thấy mặt cha mẹ, đi ăn xin thì chuyên bị đám trẻ lớn hơn ăn hiếp bắt nạt, nàng rất ghét chúng
_Ân… – Thiên Dực gật gật đầu
_Tốt… ta đi theo ngươi… ngươi làm sư phụ của ta, dù ngươi không lớn hơn ta là bao nhiêu – Tuyết Ngân gật gật đầu, đám tỷ muội còn lại nghe cuộc đối thoại này thì không khỏi buồn cười… tương lai cái tổ hợp này sẽ như thế nào đây a. Thiên Bảo vẫn là chu đáo kiếm một kiện quần áo thay cho Ngân Tuyết rồi sắp xếp cho Ngân Tuyết ngồi chung xe ngựa với Thiên Dực tiện thể cũng đem lương khô cho Ngân Tuyết ăn dằn bụng, định đến thị trấn trước mặt rồi sẽ ăn một trận so say.
_Hắc… vậy người mau xuống tóc cho con đi a- thực ra mà nói, nàng chính là không được sư thái cho xuống tóc nên mới cố tình quấy phá như vầy a
_Con càng như vầy, ta lại càng không muốn cho con vào chùa, như vầy thì con muốn tịnh tâm ở chỗ nào chứ- sư thái thở dài nhìn nàng
_Con…- Thiên Dực mặt phụng phịu phi thân xuống núi, rồi phi thân về trúc lâm sơn trang
_Chịu quay về rồi – Phi Vũ cốc đầu nàng một cái – thay vì suy nghĩ nhiều như vậy, thì muội giúp tỷ trả thù tốt hơn, bao nhiêu bực tức muội cứ tha hồ trút giận
_Ơ… tam tỷ muốn trả thù ai a – Thiên Dực vểnh tai – muội sẽ cho hắn sống không bằng chết a
_Tốt… có tinh thần như vậy mới đúng là Ngũ muội a – Thiên Bảo nhét một trái đào vào miệng Thiên Dực, tiện thể ngồi xuống bàn nghe Phi Vũ bàn bạc kế hoạch sắp tới
_Muội có ý kiến – Tố Huyên cất lời…rốt cuộc người tam tỷ muốn trả thù là ai a
_Kim Tế Hành….- Phi Vũ gằn giọng – tộc Kim hồ của hắn chính là sai hắn đi tiêu diệt Hỏa Hồ của tỷ a
_Hắc…- Tố Huyên đá mắt với Hướng Linh khiến mọi người khó hiểu- mọi người cứ lên kế hoạch, muội và Hướng Linh sẽ đi tìm dấu vết của tên đó, muội cũng có một số ân oán nói với tên đó a.
_Cẩn thận, muội và Hướng Linh đều không là đối thủ của hắn, để tỷ đi cùng hai muội- Trúc Nhã không an tâm liền muốn đi chung với hai tiểu nha đầu để bảo vệ
_Có thêm nhị tỷ là tốt rồi – Hướng Linh gật gật đầu, Trúc Nhã đem Tố Huyên cùng Hướng Linh phi thân khỏi sơn trang
_Tiểu Dực… muội có sở trường là gì a – Phi Phi nhìn Thiên Dực tò mò
_Độc….- Thiên Dực nhe răng cười mãn nguyện, nếu giang hồ gán cho nhị tỷ là Vô Sắc thần y thì nàng chính là Vô Tình độc y, bởi độc nàng phát tán ra, ngoài nhị tỷ có cách hóa giải, hiện chưa có người thứ hai a.
_Tốt…- Phi Vũ gật gật đầu – ta điều tra được hắn đang ở phía bắc hồ quốc, rất xa chúng ta a
_hắc… không sao a – Thiên Dực cười cười, muội có bằng hữu ở mọi nơi, nếu cần chúng ta cứ đến đó, ắt sẽ có người giúp đỡ chúng ta a, mà chính bản thân nàng cũng muốn đi đâu đó cho khuây khỏa một tý a. Mọi người gật gật đầu thu dọn một ít vật dụng rồi lên đường. Chiếc xe ngựa lọc cọc đưa mọi người rời khỏi sơn trang.
_vậy thì tốt – Phi Phi gật gật đầu người dưa hoàn toàn vào Thiên Kỳ
oOooo………oooOo
Thiên Dực ngồi ở trên chiếc xe ngựa lòng không khỏi có chút bần thần, lòng hỗn độn trăm ngàn thứ, nàng vì sao không quên được tên nam hồ đó chứ. Tác dụng của đại tỷ giúp nàng trưởng thành cũng đã hết, nàng lại hóa nhỏ như xưa, hình ảnh đêm đó nàng không cách nào xóa bỏ được, cả những chuyện xảu ra ở tộc Lam Hồ nàng càng không thể quên, hai chuyện này nó cứ mâu thuẫn đan xen lẫn nhau, một làm nàng hạnh phúc, một làm nàng khó chịu.
_Aaaaa, lũ các ngươi… dám giành ăn với ta sao – một giọng nói trẻ con lanh lảnh cất lên làm nàng chợt bừng tỉnh, Thiên Dực nhanh chóng đi ra ngoài xe ngựa, hóa ra là một đám trẻ ăn mày đang hùa nhau đánh một cô bé nhỏ hơn
_Dừng tay – Thiên Dực nhíu nhíu mày phất tay , đám trẻ kia đều bị dạt sang một bên, nàng đỡ đứa bé Tam Vĩ hắc hồ này xem xét, chỉ là tu luyện vừa hóa được thành người thì đã bị đám người này bắt nạt – ngươi tên gì
_Ngân Tuyết – Ngân Tuyết bĩu bĩu môi, miệng vẫn gặm một cái bánh bao đã hơi cũ vì dính đất cát
_Nhận ta làm sư phụ đi – Thiên Dực mỉm cười xoa xoa đầu Ngân Tuyết
_Làm gì chứ… – Ngân Tuyết nhai bánh bai nhồm nhoàm
_Ngươi không thấy ta xử lý đám người đã đánh ngươi như thế nào sao- Thiên Dực càng nhìn càng hài lòng với đứa bé này, tuy còn nhỏ như khí chất lại rất ngang tàng, bị đánh như thế nhưng lại không tỏ ra chút sợ sệt hay khóc lóc
_Ngươi sẽ giúp ta như thế chứ – Ngân Tuyết gật gật đầu , nàng từ lúc sinh ra đã không thấy mặt cha mẹ, đi ăn xin thì chuyên bị đám trẻ lớn hơn ăn hiếp bắt nạt, nàng rất ghét chúng
_Ân… – Thiên Dực gật gật đầu
_Tốt… ta đi theo ngươi… ngươi làm sư phụ của ta, dù ngươi không lớn hơn ta là bao nhiêu – Tuyết Ngân gật gật đầu, đám tỷ muội còn lại nghe cuộc đối thoại này thì không khỏi buồn cười… tương lai cái tổ hợp này sẽ như thế nào đây a. Thiên Bảo vẫn là chu đáo kiếm một kiện quần áo thay cho Ngân Tuyết rồi sắp xếp cho Ngân Tuyết ngồi chung xe ngựa với Thiên Dực tiện thể cũng đem lương khô cho Ngân Tuyết ăn dằn bụng, định đến thị trấn trước mặt rồi sẽ ăn một trận so say.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.