Chương 9
Nhân Khả Mộc Cát
26/08/2021
12/12/2020
Bầu không khí ám muội ngọt ngào trong phòng bị đánh vỡ.
Xấu hổ cùng sợ sệt gặm nhắm cậu, làm cả người cậu run rẩy vì lo lắng. Triệu Nhất Dưỡng cứng đờ ngồi trên đùi Thân Nguyên Cảng, trên tay còn nắm chặt vạt áo ngủ. Nhất thời giữa hai người có một loại cảm xúc không rõ lan tràn trong cả phòng ngủ, như lớp giấy kính bị chọc thủng, lộ ra bản chất dơ bẩn bên trong.
Triệu Nhất Dưỡng là kỹ nam, là kẻ bán thân. Mấy ngày trước chính mình bài xích những vị khách khác cũng chẳng khác gì "vừa làm kỹ nữ vừa lập đền thờ*", trong đầu cậu đang suy nghĩ điều gì thế này? Cậu không phải là người yêu của anh, cậu có nghĩa vụ gì mà phải "giữ trinh tiết"?
Bỏ qua nghĩa vụ công việc, cho dù là người khác đi nữa cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ vì việc này. Nhưng cậu lại cảm thấy vô cùng xấu hổ, ban đầu là vì để người mình thích nhìn thấy bộ dạng xấu xí dơ bẩn nhất của bản thân, hiện tại cậu lại xấu hổ vì chính mình.
*Vừa làm kỹ nữ vừa lập đền thờ 既当婊子又立牌坊 (Jì dāng biǎo zi yòu lì páifāng) câu này có nghĩa là vừa làm gái điếm vừa giả vờ có một cuộc sống cao sang, giả vờ là người trong sáng thuần khiết không biết đến những thứ bẩn thỉu. Tui hong biết chuyển câu này sang tiếng Việt như thế nào cho hợp lí nên tạm để vầy, ai biết thì cmt giúp tui nha
Đối với Thân Nguyên Cảng mà nói, hắn chính là đến chơi gái. Vốn là tới đây tìm thú vui, nơi này thế nào hắn cũng hiểu, làm sao không có việc gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Cho dù hạt sen có xinh đẹp sạch sẽ đến đâu cũng đã bị người khác bóc vỏ, nấu chín ăn mất rồi, đây không phải là đạo lý mà ai cũng hiểu hay sao? Người mà hắn đang ôm trong vòng tay, cùng hắn khiêu vũ cùng hắn quấn quýt hôn nhau, có thể ngày hôm qua lúc hắn còn đang mất ngủ vì nhung nhớ thì cậu đang nằm dưới thân một tên đàn ông nào đó cầu hoan lấy lòng.
Chiếc máy phát nhạc vẫn đang quay, khiến Thân Nguyên Cảng cảm thấy bản thân như phạm phải một chuyện sai lầm, hắn có phải là quá để tâm đến người này rồi không? Hắn thật bối rối, vì sao chính mình nửa đêm mất ngủ uống rượu lại nhớ về cậu, vì sao lại muốn cùng cậu khiêu vũ, vì cậu ấy mà cười thật nhiều...
Vì hắn ghen tỵ.
Hắn không muốn thừa nhận mình bây giờ đang ghen, loại ghen tuông buồn cười vô lý này, hắn không muốn thừa nhận bản thân ấu trĩ ăn dấm chua.
Triệu Nhất Dưỡng cúi đầu rất sâu, cậu không dám nhìn vào mắt của Thân Nguyên Cảng. Cậu cảm giác được ánh mắt của Thân Nguyên Cảng vẫn dán chặt trên người mình, ánh mắt đó rất khó hiểu, không biết hắn đang suy nghĩ gì nhưng chắc chắn có thể nhận ra được hắn không vui, thậm chí là tức giận. Vì vậy cậu với tay cầm lấy máy tính bảng trên đầu giường, muốn nói điều gì đó.
—— Thật xin lỗi, nếu như ngài không hài lòng có thể rời đi, tôi sẽ nói với chị La hôm nay không nhận tiền của ngài.
Cậu viết xong một chữ cuối cùng mới dám ngẩng đầu.
Nhưng cậu chưa kịp biểu hiện gì khác thì cả người đã bị Thân Nguyên Cảng nhấc lên đè lên giường, hai tay bị hắn mạnh mẽ trói lại.
Đôi mắt ngấn nước đối diện với đôi mắt lửa giận.
Triệu Nhất Dưỡng bị dọa đến hé miệng "kêu", âm thanh vẩn đục "A" một tiếng! Cái áo ngủ cậu ôm chặt trong tay đã sớm bị Thân Nguyên Cảng kéo rớt, dấu hôn cùng vết răng trải đầy trên cơ thể Triệu Nhất Dưỡng. Hắn lật ngược cậu lại, phía trên lưng, bên eo, mông, thậm chí là giữa hai đùi cũng đều là dấu vết bị người khác để lại.
Thân Nguyên Cảng tưởng tượng ra hình ảo cậu bị một người khác đè trong đầu, lại như một con sư tử hung tàn đói khát ăn sạch một chú linh dương yếu ớt. Triệu Nhất Dưỡng sẽ phản ứng thế nào đây, cậu sẽ khóc hay là cười?
"Cậu thích lắm sao?" Thân Nguyên Cảng nghiến răng hỏi cậu, bản thân cũng không biết trong giọng nói có bao nhiêu tàn ác.
Triệu Nhất Dưỡng đã tính qua trong mấy ngày nay, hôm nay là ngày cậu khóc kinh khủng nhất. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, rơi bên thái dương của cậu, cả người cậu ướt đẫm thoạt nhìn rất đáng thương.
"Tôi hỏi còn câu trả lời đâu?" Thân Nguyên Cảng siết mạnh cằm Triệu Nhất Dưỡng.
Triệu Nhất Dưỡng liều mạng lắc đầu —— Không phải, em không thích, em ghét nó.
Thân Nguyên Cảng đem Triệu Nhất Dưỡng kéo lên, thô lỗ xé áo ngủ của Triệu Nhất Dưỡng. Hắn nửa quỳ bên cạnh cậu, từ trên cao nhìn xuống ra lệnh: "Tự cởi quần lót ra."
Triệu Nhất Dưỡng vừa nấc lên vừa lấy tay gạt đi nước mắt, ngoan ngoãn cong chân cởi quần lót sang một bên. Thân Nguyên Cảng nhìn cậu một hồi sau đó tự mình bắt đầu cởi quần áo, đến khi chỉ còn lại cái quần lót, quay sang bảo Triệu Nhất Dưỡng, "Cậu tới cởi quần cho tôi," hắn tóm lấy cổ Triệu Nhất Dưỡng áp mặt vào đũng quần hắn, "Dùng miệng."
Triệu Nhất Dưỡng vốn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nói cái gì thì nghe cái đó, đặc biệt là khi hôm nay Thân Nguyên Cảng đang tức giận, mỗi một lời hắn nói ra cậu không dám có bất kì phản đối nào.
Cậu dùng răng cắn mép quần, nằm quỳ dưới hạ bộ, hai tay chống bên hông không dám đụng vào người hắn. Phải mất thật lâu cậu mới cởi được cái quần lót màu đen của Thân Nguyên Cảng, sau đó vẫn duy trì tư thế ngậm quần lót của hắn không dám cử động, loại tư thế này khiến cho cậu có cảm giác bị khuất phục, như một loài động vật nhỏ dưới chân hắn.
Thân Nguyên Cảng nhìn đôi mắt đỏ hoe của cậu, khóe miệng nhếch lên lộ ra hàm răng trắng đang cố gắng cắn cái quần lót của hắn, cả người quỳ "bốn chân" trước mắt hắn lộ ra vòng eo mảnh khảnh, từ góc độ của hắn còn có thể thấy cặp mông tròn cao hơn cả xương vai của cậu. Thân Nguyên Cảng nắm lấy cánh tay cậu để cậu nghiêng người nằm úp sấp, thân dưới vẫn còn treo trên cao. Thân Nguyên Cảng đẩy một cái, cả người cậu hoàn toàn nằm úp xuống.
Hắn đem hai chân Triệu Nhất Dưỡng tách ra, nhìn thấy lỗ nhỏ nhăn nheo cùng dấu hôn đỏ như cánh hoa một vòng quanh nó, một bụng tức giận lại bắt đầu nổi lên. Hắn tàn nhẫn đánh mông Triệu Nhất Dưỡng năm cái, bờ mông trắng trẻo liền hiện lên dấu năm ngón tay. Thân Nguyên Cảng cầm chai bôi trơn, đổ bừa bãi trên mông cậu, lại đánh thêm một cái như hả giận, sau đó đỡ dương v*t động eo một cái hung hăng cắm vào.
Triệu Nhất Dưỡng thẳng cổ ưỡn người, như một chú chó sói lần đầu tiên học cách tru.
Thân Nguyên Cảng như là nóc nhà của Triệu Nhất Dưỡng, cả người hắn che toàn bộ cơ thể cậu. Hắn đè gáy của Triệu Nhất Dưỡng, hai chân ôm lấy cổ chân của cậu. Lúc co rút, các cơ phía sau lưng như người điều khiển, cả cơ thể căng cứng và thả lỏng theo từng nhịp điệu của nó.
Hắn đi vào vừa sâu, tốc độ cũng vừa nhanh mà vừa tàn nhẫn, Triệu Nhất Dưỡng bị hắn đè gáy thao. Cậu vừa ngứa vừa đau, cơ thể không tự chủ được muốn bò lên phía trước, người phía sau hắn lại như cho phép cậu tùy ý, thế nhưng khi dương v*t của hắn sắp rời khỏi miệng huyệt lại lập tức bị hắn nắm eo kéo lại đến tận cùng.
Cổ họng Triệu Nhất Dưỡng phát ra những tiếng rên rỉ ậm ừ, Thân Nguyên Cảng dừng lại sau mấy cái nắc sâu, dùng tay nâng eo cậu lên lại, dùng quy đầu cọ cọ đáy chậu xong lại lần nữa đâm vào. Bởi vì có nhiều dầu bôi trơn khiến huyệt nhỏ vô cùng ướt át, âm thanh nhèm nhẹp đặc biệt dâm đãng, dương v*t nhỏ của Triệu Nhất Dưỡng bị hắn đánh đến lắc lư, đôi khi sức của hắn quá lớn, quy đầu của cậu cũng chạm đến cả bụng dưới.
Triệu Nhất Dưỡng lại lần nữa không chịu được mà hạ eo, làm cho Thân Nguyên Cảng hơi khó chịu, vì vậy hắn lại nhéo eo cậu, nắm eo cậu kéo lên. Nhưng hắn cũng nhìn thấy gương mặt giàn giụa nước mắt của cậu vẫn không ngừng chảy xuống.
Một nửa là vì khoái cảm thoải mái, một nửa là vì chuyện khi nãy.
Thân Nguyên Cảng nhìn thấy gương mặt nhỏ kia tâm lại lập tức rối tinh rối mù muốn mềm lòng, nhưng những thứ dơ bẩn kia vẫn đập vào mắt hắn, trong đầu hắn lại nghĩ đến hình ảnh đó kích thích tâm trí của hắn, lửa giận lại nổi lên hóa thành ham muốn mãnh liệt ở bụng dưới. Hắn muốn che đi đôi mắt của cậu, không muốn nhìn thấy nó làm bản thân mềm lòng.
Thân Nguyên Cảng cầm lên cái quần lót của hắn và của cậu, sau đó che lại gương mặt của cậu.
"Không được nhúc nhích." Thân Nguyên Cảng ngăn cản cái tay của Triệu Nhất Dưỡng muốn lấy cái quần lót xuống, đưa tay nhấc hai chân mềm mại của cậu đặt lên đôi vai rộng của hắn. Vai của hắn, giống như dương v*t của cậu mà lay động, mỗi khi chạm đến điểm nhạy cảm sẽ căng thẳng như một đôi ngọc như ý.
Lần này Triệu Nhất Dưỡng hoàn toàn bị mùi hương Thân Nguyên Cảng bao phủ, loại mùi hương đó thật giống như quen thuộc nhưng cũng thật xa lạ. Cậu không thể nhìn thấy gương mặt mà cậu vừa yêu vừa sợ, làm cơ thể càng thêm nhạy cảm, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào đôi tai và hậu huyệt.
Hơi thở dồn dập vang lên bên tai cậu, là chính cậu, là anh ấy, quấn quýt cùng nhau đến hỗn loạn, phía dưới rất trướng, nhưng không hề từ chối côn th*t to lớn xâm chiếm. Cậu có chút muốn ôm Thân Nguyên Cảng, muốn đem cơ thể mạnh mẽ của anh dán chặt vào mình, bởi vì cậu không thể nhìn thấy, làm cho cậu không có cảm giác an toàn.
Thân Nguyên Cảng lại không như ý muốn của cậu, một tay hắn đè trên đỉnh đầu của cậu, tiếp tục thô lỗ trừu cắm phía sau. Triệu Nhất Dưỡng dưới sự tấn công dồn dập của hắn cũng không chịu được nữa mà cong người bắn ra.
Ngày hôm nay Thân Nguyên Cảng thật sự hưng phấn, không bao lâu sau cũng cúi người, dương v*t nhanh chóng ra vào vài cái liền bắn vào trong. Triệu Nhất Dưỡng bị một cỗ nóng hổi bắn vào, vách tràng co rút, cả người run lên một cái.
"Sảng khoái sao?" Thân Nguyên Cảng hỏi cậu.
"Còn có sảng khoái hơn nữa."
Thân Nguyên Cảng đem chân của cậu thả xuống, rút ra dương v*t đã hơi mềm xuống, đưa đến bên miệng cậu đâm vào cổ họng chật hẹp. Đến khi hắn một lần nữa cứng lên, Thân Nguyên Cảng đẩy Triệu Nhất Dưỡng nằm nghiêng một bên, sau đó động eo đẩy vào.
Đến khi trời tờ mờ sáng bắt đầu chiếu ánh nắng đến phòng ngủ, Thân Nguyên Cảng mới híp mắt đưa tay vén tóc của Triệu Nhất Dưỡng sang một bên, lại ra ra vào vào trong miệng cậu một hồi mới rút ra, đem cẩu đẩy sang một bên.
Triệu Nhất Dưỡng lúc này đã không còn ý thức, cậu nằm nghiêng một bên, trong miệng đầy tinh dịch tanh nồng, cậu không nuốt xuống cũng không nhả ra, phía trong đùi còn có một chất lỏng giống như thế đang trào ra. Cơ thể xinh đẹp tinh xảo như mặt trăng của cậu loang lổ đầy dấu vết mờ ám, như những vết sẹo chằng chịt chồng lên nhau từng tầng, đặc biệt là ở trước ngực, trên eo và khe mông đã bị nhồi đầy bằng tinh dịch.
Thân Nguyên Cảng vội vã bước phòng tắm, sau khi ăn mặc chỉnh tề lại nhìn Triệu Nhất Dưỡng thêm một lần, sau đó không nhìn lại mà quay đầu bước đi.
Triệu Nhất Dưỡng đã ngủ rất lâu, từ nửa đêm hôm qua cậu đã không còn khả năng mở mắt nữa, đồng thời cũng mất đi ý thức và kí ức. Đợi lúc cậu lần nữa mở mắt đã là chạng vạng.
Nhìn thấy căn phòng tối đen, trong nhất thời cậu chưa phản ứng được mình đang ở đâu, đã làm cái gì. Mãi đến khi nhả ra một miệng tinh dịch, chạm đến một mảng tinh dịch đã khô ở phía sau, nhìn thấy một thân đầy vết tích hoan ái, mọi kí ức mới dồn dập chạy về phía cậu.
Đĩa than, máy phát nhạc, điệu Tango.
Người cậu yêu, làm tình, không ngừng nghỉ.
Triệu Nhất Dưỡng khó khăn ngồi xuống, mím mím đôi môi còn vương chất lỏng sền sệt khó nói. Cậu không quan tâm cơ thể có bao nhiêu đau đớn, cuống cuồng đi tìm cái máy phát nhạc học theo cách Thân Nguyên Cảng thả kim máy hát, thế nhưng làm cách nào cũng không đúng. Cậu hoảng hốt tìm hộp sách hướng dẫn.
Đĩa hát rốt cuộc cũng bắt đầu xoay, bài hát Reactionary Tango lại một lần nữa vang lên. Cậu ngồi ngốc ở bên giường, nhắm mắt nghe từng giai điệu quen thuộc kia, dường như nghĩ tới điều gì cậu lập tức ngồi dậy.
Cầm mảnh giấy nhỏ cậu vẫn luôn cất giấu dưới gối ra, chăm chú ngắm nhìn nó.
Nét chữ thanh tú đã nhòe nhoẹt, mực loang lổ khắp nơi, dầu trong mực tràn ra làm chữ viết đen thui một mảnh.
Triệu Nhất Dưỡng tắm rửa sạch sẽ xong lại dọn dẹp gọn gàng lại phòng ngủ, cậu đem máy phát nhạc và đĩa than mà Thân Nguyên cảng tặng cất vào trong tủ của mình rất cẩn thận. Cậu khóa tủ đem hai thứ này đặt sát bên nhau như thể việc đó sẽ ngăn Thân Nguyên Cảng biến mất trong cuộc sống của cậu.
- -------------------------------------------------
Tui vẫn đang chăm chỉ bò lăn bò lết để edit =))))) bộ này chương nào cũng gần 3000 chữ nên mn thông cảm cho con lười này nha huhu
Bầu không khí ám muội ngọt ngào trong phòng bị đánh vỡ.
Xấu hổ cùng sợ sệt gặm nhắm cậu, làm cả người cậu run rẩy vì lo lắng. Triệu Nhất Dưỡng cứng đờ ngồi trên đùi Thân Nguyên Cảng, trên tay còn nắm chặt vạt áo ngủ. Nhất thời giữa hai người có một loại cảm xúc không rõ lan tràn trong cả phòng ngủ, như lớp giấy kính bị chọc thủng, lộ ra bản chất dơ bẩn bên trong.
Triệu Nhất Dưỡng là kỹ nam, là kẻ bán thân. Mấy ngày trước chính mình bài xích những vị khách khác cũng chẳng khác gì "vừa làm kỹ nữ vừa lập đền thờ*", trong đầu cậu đang suy nghĩ điều gì thế này? Cậu không phải là người yêu của anh, cậu có nghĩa vụ gì mà phải "giữ trinh tiết"?
Bỏ qua nghĩa vụ công việc, cho dù là người khác đi nữa cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ vì việc này. Nhưng cậu lại cảm thấy vô cùng xấu hổ, ban đầu là vì để người mình thích nhìn thấy bộ dạng xấu xí dơ bẩn nhất của bản thân, hiện tại cậu lại xấu hổ vì chính mình.
*Vừa làm kỹ nữ vừa lập đền thờ 既当婊子又立牌坊 (Jì dāng biǎo zi yòu lì páifāng) câu này có nghĩa là vừa làm gái điếm vừa giả vờ có một cuộc sống cao sang, giả vờ là người trong sáng thuần khiết không biết đến những thứ bẩn thỉu. Tui hong biết chuyển câu này sang tiếng Việt như thế nào cho hợp lí nên tạm để vầy, ai biết thì cmt giúp tui nha
Đối với Thân Nguyên Cảng mà nói, hắn chính là đến chơi gái. Vốn là tới đây tìm thú vui, nơi này thế nào hắn cũng hiểu, làm sao không có việc gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Cho dù hạt sen có xinh đẹp sạch sẽ đến đâu cũng đã bị người khác bóc vỏ, nấu chín ăn mất rồi, đây không phải là đạo lý mà ai cũng hiểu hay sao? Người mà hắn đang ôm trong vòng tay, cùng hắn khiêu vũ cùng hắn quấn quýt hôn nhau, có thể ngày hôm qua lúc hắn còn đang mất ngủ vì nhung nhớ thì cậu đang nằm dưới thân một tên đàn ông nào đó cầu hoan lấy lòng.
Chiếc máy phát nhạc vẫn đang quay, khiến Thân Nguyên Cảng cảm thấy bản thân như phạm phải một chuyện sai lầm, hắn có phải là quá để tâm đến người này rồi không? Hắn thật bối rối, vì sao chính mình nửa đêm mất ngủ uống rượu lại nhớ về cậu, vì sao lại muốn cùng cậu khiêu vũ, vì cậu ấy mà cười thật nhiều...
Vì hắn ghen tỵ.
Hắn không muốn thừa nhận mình bây giờ đang ghen, loại ghen tuông buồn cười vô lý này, hắn không muốn thừa nhận bản thân ấu trĩ ăn dấm chua.
Triệu Nhất Dưỡng cúi đầu rất sâu, cậu không dám nhìn vào mắt của Thân Nguyên Cảng. Cậu cảm giác được ánh mắt của Thân Nguyên Cảng vẫn dán chặt trên người mình, ánh mắt đó rất khó hiểu, không biết hắn đang suy nghĩ gì nhưng chắc chắn có thể nhận ra được hắn không vui, thậm chí là tức giận. Vì vậy cậu với tay cầm lấy máy tính bảng trên đầu giường, muốn nói điều gì đó.
—— Thật xin lỗi, nếu như ngài không hài lòng có thể rời đi, tôi sẽ nói với chị La hôm nay không nhận tiền của ngài.
Cậu viết xong một chữ cuối cùng mới dám ngẩng đầu.
Nhưng cậu chưa kịp biểu hiện gì khác thì cả người đã bị Thân Nguyên Cảng nhấc lên đè lên giường, hai tay bị hắn mạnh mẽ trói lại.
Đôi mắt ngấn nước đối diện với đôi mắt lửa giận.
Triệu Nhất Dưỡng bị dọa đến hé miệng "kêu", âm thanh vẩn đục "A" một tiếng! Cái áo ngủ cậu ôm chặt trong tay đã sớm bị Thân Nguyên Cảng kéo rớt, dấu hôn cùng vết răng trải đầy trên cơ thể Triệu Nhất Dưỡng. Hắn lật ngược cậu lại, phía trên lưng, bên eo, mông, thậm chí là giữa hai đùi cũng đều là dấu vết bị người khác để lại.
Thân Nguyên Cảng tưởng tượng ra hình ảo cậu bị một người khác đè trong đầu, lại như một con sư tử hung tàn đói khát ăn sạch một chú linh dương yếu ớt. Triệu Nhất Dưỡng sẽ phản ứng thế nào đây, cậu sẽ khóc hay là cười?
"Cậu thích lắm sao?" Thân Nguyên Cảng nghiến răng hỏi cậu, bản thân cũng không biết trong giọng nói có bao nhiêu tàn ác.
Triệu Nhất Dưỡng đã tính qua trong mấy ngày nay, hôm nay là ngày cậu khóc kinh khủng nhất. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, rơi bên thái dương của cậu, cả người cậu ướt đẫm thoạt nhìn rất đáng thương.
"Tôi hỏi còn câu trả lời đâu?" Thân Nguyên Cảng siết mạnh cằm Triệu Nhất Dưỡng.
Triệu Nhất Dưỡng liều mạng lắc đầu —— Không phải, em không thích, em ghét nó.
Thân Nguyên Cảng đem Triệu Nhất Dưỡng kéo lên, thô lỗ xé áo ngủ của Triệu Nhất Dưỡng. Hắn nửa quỳ bên cạnh cậu, từ trên cao nhìn xuống ra lệnh: "Tự cởi quần lót ra."
Triệu Nhất Dưỡng vừa nấc lên vừa lấy tay gạt đi nước mắt, ngoan ngoãn cong chân cởi quần lót sang một bên. Thân Nguyên Cảng nhìn cậu một hồi sau đó tự mình bắt đầu cởi quần áo, đến khi chỉ còn lại cái quần lót, quay sang bảo Triệu Nhất Dưỡng, "Cậu tới cởi quần cho tôi," hắn tóm lấy cổ Triệu Nhất Dưỡng áp mặt vào đũng quần hắn, "Dùng miệng."
Triệu Nhất Dưỡng vốn là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nói cái gì thì nghe cái đó, đặc biệt là khi hôm nay Thân Nguyên Cảng đang tức giận, mỗi một lời hắn nói ra cậu không dám có bất kì phản đối nào.
Cậu dùng răng cắn mép quần, nằm quỳ dưới hạ bộ, hai tay chống bên hông không dám đụng vào người hắn. Phải mất thật lâu cậu mới cởi được cái quần lót màu đen của Thân Nguyên Cảng, sau đó vẫn duy trì tư thế ngậm quần lót của hắn không dám cử động, loại tư thế này khiến cho cậu có cảm giác bị khuất phục, như một loài động vật nhỏ dưới chân hắn.
Thân Nguyên Cảng nhìn đôi mắt đỏ hoe của cậu, khóe miệng nhếch lên lộ ra hàm răng trắng đang cố gắng cắn cái quần lót của hắn, cả người quỳ "bốn chân" trước mắt hắn lộ ra vòng eo mảnh khảnh, từ góc độ của hắn còn có thể thấy cặp mông tròn cao hơn cả xương vai của cậu. Thân Nguyên Cảng nắm lấy cánh tay cậu để cậu nghiêng người nằm úp sấp, thân dưới vẫn còn treo trên cao. Thân Nguyên Cảng đẩy một cái, cả người cậu hoàn toàn nằm úp xuống.
Hắn đem hai chân Triệu Nhất Dưỡng tách ra, nhìn thấy lỗ nhỏ nhăn nheo cùng dấu hôn đỏ như cánh hoa một vòng quanh nó, một bụng tức giận lại bắt đầu nổi lên. Hắn tàn nhẫn đánh mông Triệu Nhất Dưỡng năm cái, bờ mông trắng trẻo liền hiện lên dấu năm ngón tay. Thân Nguyên Cảng cầm chai bôi trơn, đổ bừa bãi trên mông cậu, lại đánh thêm một cái như hả giận, sau đó đỡ dương v*t động eo một cái hung hăng cắm vào.
Triệu Nhất Dưỡng thẳng cổ ưỡn người, như một chú chó sói lần đầu tiên học cách tru.
Thân Nguyên Cảng như là nóc nhà của Triệu Nhất Dưỡng, cả người hắn che toàn bộ cơ thể cậu. Hắn đè gáy của Triệu Nhất Dưỡng, hai chân ôm lấy cổ chân của cậu. Lúc co rút, các cơ phía sau lưng như người điều khiển, cả cơ thể căng cứng và thả lỏng theo từng nhịp điệu của nó.
Hắn đi vào vừa sâu, tốc độ cũng vừa nhanh mà vừa tàn nhẫn, Triệu Nhất Dưỡng bị hắn đè gáy thao. Cậu vừa ngứa vừa đau, cơ thể không tự chủ được muốn bò lên phía trước, người phía sau hắn lại như cho phép cậu tùy ý, thế nhưng khi dương v*t của hắn sắp rời khỏi miệng huyệt lại lập tức bị hắn nắm eo kéo lại đến tận cùng.
Cổ họng Triệu Nhất Dưỡng phát ra những tiếng rên rỉ ậm ừ, Thân Nguyên Cảng dừng lại sau mấy cái nắc sâu, dùng tay nâng eo cậu lên lại, dùng quy đầu cọ cọ đáy chậu xong lại lần nữa đâm vào. Bởi vì có nhiều dầu bôi trơn khiến huyệt nhỏ vô cùng ướt át, âm thanh nhèm nhẹp đặc biệt dâm đãng, dương v*t nhỏ của Triệu Nhất Dưỡng bị hắn đánh đến lắc lư, đôi khi sức của hắn quá lớn, quy đầu của cậu cũng chạm đến cả bụng dưới.
Triệu Nhất Dưỡng lại lần nữa không chịu được mà hạ eo, làm cho Thân Nguyên Cảng hơi khó chịu, vì vậy hắn lại nhéo eo cậu, nắm eo cậu kéo lên. Nhưng hắn cũng nhìn thấy gương mặt giàn giụa nước mắt của cậu vẫn không ngừng chảy xuống.
Một nửa là vì khoái cảm thoải mái, một nửa là vì chuyện khi nãy.
Thân Nguyên Cảng nhìn thấy gương mặt nhỏ kia tâm lại lập tức rối tinh rối mù muốn mềm lòng, nhưng những thứ dơ bẩn kia vẫn đập vào mắt hắn, trong đầu hắn lại nghĩ đến hình ảnh đó kích thích tâm trí của hắn, lửa giận lại nổi lên hóa thành ham muốn mãnh liệt ở bụng dưới. Hắn muốn che đi đôi mắt của cậu, không muốn nhìn thấy nó làm bản thân mềm lòng.
Thân Nguyên Cảng cầm lên cái quần lót của hắn và của cậu, sau đó che lại gương mặt của cậu.
"Không được nhúc nhích." Thân Nguyên Cảng ngăn cản cái tay của Triệu Nhất Dưỡng muốn lấy cái quần lót xuống, đưa tay nhấc hai chân mềm mại của cậu đặt lên đôi vai rộng của hắn. Vai của hắn, giống như dương v*t của cậu mà lay động, mỗi khi chạm đến điểm nhạy cảm sẽ căng thẳng như một đôi ngọc như ý.
Lần này Triệu Nhất Dưỡng hoàn toàn bị mùi hương Thân Nguyên Cảng bao phủ, loại mùi hương đó thật giống như quen thuộc nhưng cũng thật xa lạ. Cậu không thể nhìn thấy gương mặt mà cậu vừa yêu vừa sợ, làm cơ thể càng thêm nhạy cảm, toàn bộ sự chú ý đều tập trung vào đôi tai và hậu huyệt.
Hơi thở dồn dập vang lên bên tai cậu, là chính cậu, là anh ấy, quấn quýt cùng nhau đến hỗn loạn, phía dưới rất trướng, nhưng không hề từ chối côn th*t to lớn xâm chiếm. Cậu có chút muốn ôm Thân Nguyên Cảng, muốn đem cơ thể mạnh mẽ của anh dán chặt vào mình, bởi vì cậu không thể nhìn thấy, làm cho cậu không có cảm giác an toàn.
Thân Nguyên Cảng lại không như ý muốn của cậu, một tay hắn đè trên đỉnh đầu của cậu, tiếp tục thô lỗ trừu cắm phía sau. Triệu Nhất Dưỡng dưới sự tấn công dồn dập của hắn cũng không chịu được nữa mà cong người bắn ra.
Ngày hôm nay Thân Nguyên Cảng thật sự hưng phấn, không bao lâu sau cũng cúi người, dương v*t nhanh chóng ra vào vài cái liền bắn vào trong. Triệu Nhất Dưỡng bị một cỗ nóng hổi bắn vào, vách tràng co rút, cả người run lên một cái.
"Sảng khoái sao?" Thân Nguyên Cảng hỏi cậu.
"Còn có sảng khoái hơn nữa."
Thân Nguyên Cảng đem chân của cậu thả xuống, rút ra dương v*t đã hơi mềm xuống, đưa đến bên miệng cậu đâm vào cổ họng chật hẹp. Đến khi hắn một lần nữa cứng lên, Thân Nguyên Cảng đẩy Triệu Nhất Dưỡng nằm nghiêng một bên, sau đó động eo đẩy vào.
Đến khi trời tờ mờ sáng bắt đầu chiếu ánh nắng đến phòng ngủ, Thân Nguyên Cảng mới híp mắt đưa tay vén tóc của Triệu Nhất Dưỡng sang một bên, lại ra ra vào vào trong miệng cậu một hồi mới rút ra, đem cẩu đẩy sang một bên.
Triệu Nhất Dưỡng lúc này đã không còn ý thức, cậu nằm nghiêng một bên, trong miệng đầy tinh dịch tanh nồng, cậu không nuốt xuống cũng không nhả ra, phía trong đùi còn có một chất lỏng giống như thế đang trào ra. Cơ thể xinh đẹp tinh xảo như mặt trăng của cậu loang lổ đầy dấu vết mờ ám, như những vết sẹo chằng chịt chồng lên nhau từng tầng, đặc biệt là ở trước ngực, trên eo và khe mông đã bị nhồi đầy bằng tinh dịch.
Thân Nguyên Cảng vội vã bước phòng tắm, sau khi ăn mặc chỉnh tề lại nhìn Triệu Nhất Dưỡng thêm một lần, sau đó không nhìn lại mà quay đầu bước đi.
Triệu Nhất Dưỡng đã ngủ rất lâu, từ nửa đêm hôm qua cậu đã không còn khả năng mở mắt nữa, đồng thời cũng mất đi ý thức và kí ức. Đợi lúc cậu lần nữa mở mắt đã là chạng vạng.
Nhìn thấy căn phòng tối đen, trong nhất thời cậu chưa phản ứng được mình đang ở đâu, đã làm cái gì. Mãi đến khi nhả ra một miệng tinh dịch, chạm đến một mảng tinh dịch đã khô ở phía sau, nhìn thấy một thân đầy vết tích hoan ái, mọi kí ức mới dồn dập chạy về phía cậu.
Đĩa than, máy phát nhạc, điệu Tango.
Người cậu yêu, làm tình, không ngừng nghỉ.
Triệu Nhất Dưỡng khó khăn ngồi xuống, mím mím đôi môi còn vương chất lỏng sền sệt khó nói. Cậu không quan tâm cơ thể có bao nhiêu đau đớn, cuống cuồng đi tìm cái máy phát nhạc học theo cách Thân Nguyên Cảng thả kim máy hát, thế nhưng làm cách nào cũng không đúng. Cậu hoảng hốt tìm hộp sách hướng dẫn.
Đĩa hát rốt cuộc cũng bắt đầu xoay, bài hát Reactionary Tango lại một lần nữa vang lên. Cậu ngồi ngốc ở bên giường, nhắm mắt nghe từng giai điệu quen thuộc kia, dường như nghĩ tới điều gì cậu lập tức ngồi dậy.
Cầm mảnh giấy nhỏ cậu vẫn luôn cất giấu dưới gối ra, chăm chú ngắm nhìn nó.
Nét chữ thanh tú đã nhòe nhoẹt, mực loang lổ khắp nơi, dầu trong mực tràn ra làm chữ viết đen thui một mảnh.
Triệu Nhất Dưỡng tắm rửa sạch sẽ xong lại dọn dẹp gọn gàng lại phòng ngủ, cậu đem máy phát nhạc và đĩa than mà Thân Nguyên cảng tặng cất vào trong tủ của mình rất cẩn thận. Cậu khóa tủ đem hai thứ này đặt sát bên nhau như thể việc đó sẽ ngăn Thân Nguyên Cảng biến mất trong cuộc sống của cậu.
- -------------------------------------------------
Tui vẫn đang chăm chỉ bò lăn bò lết để edit =))))) bộ này chương nào cũng gần 3000 chữ nên mn thông cảm cho con lười này nha huhu
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.