Chương 25: Cuộc Tranh Đấu Nảy Lửa (Phần Đầu)
Anna Marita
07/01/2022
Kỳ I - Người Lột Da
Khu rừng cấm có nhiều loài cây lạ kỳ khác hẳn với thế giới bên ngoài. Khu rừng khá rậm rạp che mất đi ánh nắng mặt trời chỉ để lại le lói những tia nắng li ti, trừ ở lối vào hay con sông Mẫu Tử Giang là có ánh mặt trời soi rọi. Trong này có rất nhiều sinh vật quý hiếm như loài rồng hay các loài thú truyền thuyết hoặc trong thần thoại. Các học viện sẽ cho học sinh của họ đến đây khi học đến bài học Chăm sóc sinh vật huyền thoại, hoặc đến thăm các loài vật. Cách xa khu rừng về hướng Nam có dòng sông Mẫu Tử, dòng sông này rất thần bí nếu ai đó mà uống hay rơi xuống nước sẽ nhớ lại khoảnh khắc trước hay nguồn cội vì vậy gọi là dòng sông ký ức. Dòng sông độc nhất ở khu rừng cấm này một không hai, nó rất trong vắt có thể nhìn thấy đáy cỏ ven sông xanh rờn. Ánh mặt trời chiếu rọi xuống mặt hồ trong suốt xuyên thấu rõ ràng rành mạch.
Cô Hairest hóa trang thành người khác chỉ trong chớp mắt, hiện ra trước cửa vào khu rừng. Lối vào được phong bế kết giới bằng cây cỏ không ai dễ dàng nhận ra đây là khu rừng huyền thoại. Cô hô lên:
_ "Rừng Cấm" - Cửa rừng tự động mở ra cho cô đi qua liền sau đó lại khép lại, vị thuật sĩ cai quản rừng ở đây đã biết trước sự hiện diện này. *Hừm ! Kẻ đó giả mạo người thuộc bộ an ninh đi vào đây với lý do gì đó với danh nghĩa của cô Amisa, phải tìm ra để chấm dứt mọi chuyện cứ kéo dài đăng đẳng*.
Bên trong rừng có tiếng kêu của một số con thú lẩn quất, do với sự rậm rạp nên đã làm khu rừng tối hơn bình thường chỉ sáng tờ mờ. Đi vào sâu hơn cô liền gặp ngay một chú nhân mã, đây là người thú mặt người mình ngựa.
_ Chào anh Feto, lâu ngày khỏe không? - Cô Hairest hỏi nhân mã.
Nhân mã đáp:
_ Ồ ! Cô là... - anh chợt nhận ra biết cô là nhân vật đặc biệt, tiếp tục:
_ Tôi khỏe ! Trong khu rừng này khung cảnh thật tươi trẻ, khu rừng cũng khá rộng rãi nữa. Tình hình là cô đang tìm gì à?
Cô Hairest đáp thì thầm vào tai nhân mã:
_ Tôi đang tìm một kẻ thuộc phù thủy hắc, có vẻ như hắn rất thông thạo thay đổi ngoại hình, lột xác như loài ve sầu vậy.
_ Kẻ đó... - Nhân mã lưỡng lự.
_ Anh biết gì à? - Cô Hairest hỏi.
_ Tôi cảm nhận thấy luồng khí đen tối di chuyển đến chỗ của loài rồng, các thuật sĩ đang truy đuổi hắn với các tinh linh. Có vẻ hắn đang muốn làm gì đó tôi không rõ.
_ Hả??? Hắn tính thế nào đây !!? - Cô Hairest chững người lại ngẫm nghĩ.
_ Sao vậy cô?
_ Kẻ đó lai lịch không tốt lắm, tôi phải nhanh đến đó thôi. Kẻo hắn gây nên điều gì thêm. Cảm ơn anh nhé nhân mã. - Cô Hairest gằm giọng. Cô hóa thành chấm sáng bay đi mất.
*Theo như trong truyền thuyết thì mồ hôi rồng làm người ta sống lại thêm lần nữa, còn máu rồng sẽ trở nên bất tử. Dù sao ta cũng đến xem thử hắn đang tính toán điều gì* Chấm sang bay như sao xẹt thật nhanh thoáng chốc cô đã ở nơi vùng đất có màu vàng, khắp nơi tràn ngập ánh sáng từ các bụi ma thuật. Bên trong hang động khá rộng lớn là hào nước là nơi con rồng tắm, chỉ cần tắm ở đây một lần thì chết đi sống lại một lần duy nhất dù thành tàn tro.
Con rồng thấy có người đi vào đó là người thuộc bộ pháp thuật tỏ ra khiêm nhượng. Rồng hỏi:
_ Chào cô, cô đến đây làm gì vậy?
_ Chào ngài ! Khu rừng cấm này đã có kẻ hành tung bất thường lọt vào, tôi muốn ngăn kẻ đó sẽ gây nên điều gì. Hắn là người lột da.
Con rồng đáp sửng sốt:
_ Thật vậy sao? Vậy thì ta cần có biện pháp phòng vệ tránh để những chuyện không hay. Vào thời trung cổ có kẻ đã hại loài chúng ta chỉ để bất tử nên bộ pháp thuật mới có lệnh cấm từ xa xưa.
Phía bên ngoài sân vàng người lột da đã nhắm nhìn từ các cành cây kẽ lá.
*Cuối cùng thì ta cũng đã đến lãnh địa loài rồng, ta muốn xem sẽ làm thế nào đây, các loài sinh vật huyền thoại trong này được bảo vệ nghiêm ngặt nên ít ai mò tới ta thật may mắn. Chắc hẳn ta sẽ kiếm vài thần thú trong này về hắc địa, dù gì cũng đã vào được đây*
Thanh điểu bay trên không trung với tầm nhìn xa xăm, nó phát hiện có kẻ lò dò tới lãnh địa loài rồng. Nó tạo ra các loại khí hỗn độn làm cho kẻ địch mù mịt, báo cáo cho bộ pháp thuật. Chủ nhiệm bộ pháp thuật nhận được tin báo:
_ Vậy là chúng ta đã để tên săn thần thú lẻn vào rừng cấm rồi, hắn là người thuộc phù thủy đen tỏ vẻ khát máu. Không hay rồi.
Con chim phượng hoàng lửa của giáo chủ đậu trên hiên tòa nhà tia chớp bộ pháp thuật nghe qua thông tin. Chim phượng bay đi đến bên giáo chủ hóa thành người ở thần điện.
_ Có chuyện gì mà ngươi sốt sắng vậy?
Chim phượng đáp:
_ Thưa ngài có kẻ lọt đến khu rừng cấm nơi lãnh địa rồng.
Giáo chủ:
_ Vậy thì ta cần ra tay thôi, sao hắn lại có thể vào được đó chứ.
Ngài lập tức triệu tập cô Amisa của bộ an ninh để chọn ra những người cần thiết để ngăn chặn và bắt được kẻ đó. Cô Amisa hiện ra trong cơn gió:
_ Chào ngài đệ tứ.
Giáo chủ nói ngay:
_ Cô hãy chọn ra người cần thiết để ta ứng phó tình huống không hay. Ta từng nghe nói bên phù thủy đen có kẻ là người lột da hắn có khả năng tách da khỏi cơ thể tạo nên loại da mới như loài ve sầu. Hơn nữa hắn còn là kẻ khát máu trong việc săn bắt thần thú huyền thoại. Có vẻ như hắn đã lọt vào trong rừng cấm mất rồi. Hãy hành động ngay.
Cô Amisa đáp rõ to:
_ Rõ !
_ Hừm ! Toàn mấy chuyện rắc rối ! - Giáo chủ bức xúc.
Giáo chủ cưỡi lên lưng chim phượng bay đến rừng cấm. Trên tay ngài có cầm quyền trượng ngôi sao mười cánh đi mất. Theo sau là toán ma pháp sư đã được cử đi theo ngài.
✨
Nhóm bạn Ana, Amy và Yumiko ở trong thị trấn. Các cô gái trong bộ đồ phù thủy truyền thống họ ngồi trên cán chổi bay trên bầu trời trò chuyện với nhau, họ bàn về cuộc thi vừa rồi. Yumi nói:
_ Hai bạn à ! Cuộc thi Tam Pháp Thuật vừa rồi mọi người thấy thế nào, các bạn nghĩ tụi mình có thể lọt vào thắng giải nhận chứng chỉ phù thủy.
Yumiko hồn nhiên trả lời:
_ Các bạn cứ tự tin vào bản thân, mình nghĩ sẽ đạt kết quả chung cuộc. Lúc đó đích thân giáo chủ sẽ tuyên bố trao giải. Ngài sẽ bổ nhiệm làm nhiệm vụ nào đó tùy theo năng lực mỗi người.
Ana nghe hai cô bạn nói, cô đặt tay lên ngực dịu nhẹ:
_ Mình rất tự tin với bài thi mình thực hiện.
Yumiko cười nói:
_ Khả năng của bạn quá tuyệt đấy, Ana à !
Ana gãi đầu thẹn thùng:
_ Các bạn nói quá, mình thấy khả năng cô bạn Jane mới đáng nói.
Nhắc đến Jane, Amy nhớ lại lúc phút cuối cuộc thi, giọng the thé:
_ Nè ! Như các cậu vào cuối cuộc thi tự dưng có kẻ nào đó tấn công phá rối tùm lum.
Yumiko kinh hãi hai tay đặt lên môi rưng rưng:
_ Đây là cuộc thi pháp thuật thiêng liêng tuyển dụng, không biết kẻ phá rối nào làm hỏng phần cuối. Lại còn bắt cóc ai đó đi nữa, tớ nghe phong thanh người đó tên là Jane.
Ana đáp:
_ Cô bạn đó đã được giải thoát rồi mà. Với lại tớ tin rằng cuộc thi vẫn trọn vẹn kết quả, bộ pháp thuật đã bố trí người sẽ làm lâu nay trên lãnh địa chúng ta luôn xảy ra các phi vụ khó hiểu. Tớ tin các bạn không cần phải lo nghĩ nhiều như vậy.
Amy và Yumiko lúc này tỏ ra nhẹ nhõm, trên gương mặt họ nở nụ cười tươi sáng.
Bên cạnh họ có rất nhiều người cũng bay đi bay lại không chỉ bằng chổi mà bằng thảm bay. Có khi trên cỗ xe tất nhiên không cần máy móc gì hết mà nó được điều khiển bằng ma pháp. Có người còn bay mà không cần tới phương tiện gì, bay lướt lướt nhẹ nhàng như chim. Ngoài ra một số tạo ra đôi cánh để bay nữa thật tuyệt vời.
Băng qua ngọn núi của tộc người đá, họ nhìn thấy các anh chàng người đá lực lưỡng đi lại. Các anh ấy đặt chiếc bàn tròn bằng đá trên cái trụ vừa phải, ngồi trên ba chiếc ghế đá trò chuyện bàn bạc công việc của họ. Amy nói:
_ Đây là làng của riêng bộ tộc người đá, họ rất khỏe. Các ngọn núi đá ở đây thật hùng vĩ, các ngôi nhà được xây dựng bằng đá thật đẹp mắt từ các hang động.
Phía dưới có tiếng ồ ồ, anh chàng người đá khổng lồ cầm theo cái búa và rìu họ muốn thực hiện xây dựng công trình riêng. Những người khác rời khỏi chiếc ghế đang ngồi họ cũng đi theo. Cách chỗ họ, là những người đá khác hoạt động sinh hoạt thông thường.
Được một lúc họ bay qua khỏi làng đá thì gặp cô bạn với mái tóc vừa phải. Cô ấy cũng ngồi trên chổi như họ, bay lại gần tiếp chuyện:
_ Chào mọi người, các bạn đi đâu vậy?
_ À ! Tụi mình đi dạo, sau cuộc thi tụi mình muốn được khuây khỏa. Cuộc thi áp lực quá nên muốn thoải mái tinh thần. À ! Mà bạn làm gì ở đây vậy, tại sao trong cuộc thi không thấy bạn nhỉ mà bạn tên gì? - Ana hỏi lạ lùng.
Cô bạn đặt tay trước ngực dịu giọng đáp:
_ Mình là Mizumi tên Anna, cứ gọi mình là Anna nhé !
Cả ba cô bạn gật đầu:
_ Được rồi !
Anna tiếp tục:
_ Mình sống ở bên ngoài thị trấn này cách xa với tòa lâu đài, tiếc rằng mình chưa đạt đủ điểm để tham gia cuộc thi tuyển chọn này. Chỉ thiếu nửa điểm nữa thôi, nhưng mình sẽ cố gắng lần thi tuyển sinh lần sau mình sẽ ghi danh.
_ Ồ ! - Cả ba cô bạn chăm chú vào câu nói.
_ Ừ ! Chúc bạn thành công. - Amy nháy mắt vỗ vai cô bạn.
Lúc sau đó có thêm vài cô cậu bạn nữa, họ có vẻ lo lắng bay qua nơi họ đang bay trò chuyện:
_ Có chuyện không hay rồi, có kẻ lạ mặt lọt vào rừng cấm. Hình như hắn là kẻ khát máu nhắm đến thần thú trong đó, không biết hắn âm mưu gì. Mình thấy ở bộ an ninh và bộ pháp thuật đang ầm ĩ cả lên.
Ana và cô bạn nghe qua thót tim như không tin vào tai mình, Ana liền hỏi:
_ Này, các bạn. Xảy ra chuyện gì vậy?
Cô bạn có mái tóc cột đuôi ngựa đáp như thét lên:
_ Ủa? Các bạn không biết gì à? Các thần thú đang gặp nguy hiểm, họ đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều trong việc học tập. Giờ sao lại lọt vào kẻ nào đó được chứ, phải tìm cách giúp họ một tay.
_ HẢ !!!? - Ana cùng các bạn há hốc mồm sửng sờ.
_ Giờ bọn mình đang nghĩ cách để cứu họ, dù biết rằng thực lực của hắn hơn hẳn chúng ta gấp nhiều lần. - Cô bạn đăm chiêu thẫn thờ.
Cậu bạn trai tiếp lời:
_ Đúng vậy ! Ngài giáo chủ đích thân ra tay với bộ an ninh và bộ pháp thuật không để chuyện đi quá xa.
_ Thật à? - Ana, Yumiko và Hane dịu giọng.
Cô bạn tóc ngắn trong nhóm cô cậu bạn gật đầu. Bạn gái tóc đuôi ngựa nói tiếp:
_ Mình nghĩ cần có kế hoạch giúp họ tất nhiên không làm cản trở công việc của mọi người. Chúng ta sẽ cùng hợp tác để có thể làm điều gì đó có ích được chứ.
Hane tủm tỉm đáp:
_ Có vẻ được đấy, tất nhiên đừng làm gián đoạn hay họ gặp rắc rối sẽ bị nạt đó.
Cô bạn tóc ngắn nhóm các cô cậu bạn như nhớ ra điều gì:
_ À ! Chúng ta chưa giới thiệu qua tên, mình tên Xiphi.
Cô bạn tóc đuôi ngựa:
_ Mình là Lina.
Đến lượt cậu bạn trai:
_ Còn mình là Vigast !
Nhóm Ana cũng vậy, khi Ana vừa giới thiệu tên xong thì cô bạn tóc đuôi ngựa với cả nhóm trầm trồ:
_ A ! Bạn là Ana, mình đã xem trận đấu của bạn trong cuộc thi vừa rồi. Mình rất hâm mộ bạn lắm đó.
_ Bọn mình cũng thế ! - Cậu bạn Vigast và Lina cũng chung suy nghĩ này.
_ Mình đến rừng cấm được chứ !?? - Lina hỏi.
Yumiko xua tay nói:
_ Mình nghĩ giờ này bên ngoài khu rừng cấm đó đã được bảo vệ nghiêm ngặt từ phía ngoài rồi, có thể kết giới đã được tạo ra để ngăn không cho kẻ ấy ra ngoài.
_ Chậc ! Chẳng lẽ ngồi yên không làm gì ! - Xiphi cắn răng trong lòng vô cùng nóng bỏng.
Cậu bạn trai vòng tay nhẹ nhàng nói:
_ Cần phải có đối sách gì đó chứ thế này ai cũng thấp thỏm trong lòng không yên.
Lina đáp:
_ Đúng đó ! Đúng đó !
Cả sáu người hóa sáu chiếc chổi thành hình lục giác, ở giữa hiện ra con chim nhạn đặt ở giữa. Họ ngồi lơ lửng giữa không trung họp xem nên sẽ làm thế nào. Xiphi làm xoay tay làm ít phép di chuyển tất cả đã hạ cánh xuống dãy núi nhỏ gần thị trấn nằm giữa ngọn núi có tòa lâu đài và núi của tộc người đá.
Riêng chị em Jane đang ở phòng riêng trong tòa lâu đài, tông chủ đang cố gắng điều trị cho Jane hóa giải tà lực từ ma cụ. Ông lắc đầu suy ngẫm:
*Đã có thể áp chế nó tạm thời, còn lại phải dựa vào bản thân cô bé. Cảm xúc mang tính quyết định cho mọi chuyện, ta sẽ tạm ấn phong ngăn chặn. Không thể để quá khích mà nó bộc phát được*.
Ông nói:
_ Ta đã có thể tạm thời ngăn nó bộc phát chứ không thể triệt để vì ma cụ nó đã sử dụng quá mức để giải phóng năng lượng. Dù gì ta cần phải tìm hộ pháp để hoá giải hoặc đồng hóa các căn nguyên thành bình thường. Con hãy đừng để cảm xúc lấn át quá sẽ làm nó bộc lộ tiêu cực, hãy dựa vào bản thân và ý chí của mình.
_ Dạ ! - Jane đáp.
Ông biến đi mất, ông về trụ sở nhưng ông vẫn cố gắng tìm ra cách thức để có thể phá giải ma cụ hoàn toàn. Khi vừa tới nơi thì môn đệ của ông báo cáo:
_ Báo cáo tông chủ, có kẻ nào đó đã lẻn vào rừng cấm nghe nói hắn từng liên quan đến săn thần thú thì phải. Giáo chủ và hai bộ pháp thuật và an ninh đang truy tìm hắn ạ.
Cụ tông chủ vô cùng bàng hoàng khi biết tin, ông nhanh chóng trấn tĩnh nói:
_ Thần thú là các sinh vật huyền thoại từ thuở xa xưa từ thời huyền sử đến nay đã mấy ngàn năm. Sinh vật hỗ trợ cho các vị thần và các pháp sư trong việc đi lại cũng như chiến đấu. Tại sao lại xuất hiện kẻ này?
Môn đệ đáp:
_ Dạ ! Thưa ngài, theo thông tin con được biết thì hắn từng đi theo kẻ tấn công chúng ta từ sau cuộc thi. Hắn ẩn náu ở trong quân đoàn an ninh thời gian, hắn có thể biến hóa hay lột xác như cởi áo ra vậy.
Tông chủ đặt các ngón tay lên miệng trầm ngâm đi đi lại lại trong khuôn viên:
_ Gay go ! Kiểu này khó đối phó đấy, công nhận phù thủy đen nó huấn luyện đáng sợ đến mức nào. Chốn thâm cung thiên đường địa ngục ở hắc địa được coi như là nơi luyện ngục như địa ngục vậy. Bọn họ ghê thật, phải có cách nào đó để giải quyết việc này.
Trên trời bỗng nhiên xuất hiện các chấm sáng phóng về phía tông chủ đang đứng, chấm sáng xanh đỏ tím vàng... hiện ra. Các chấm sáng hóa ra một người, họ là những vị tộc trưởng của các gia tộc có thế lực trong dân gian và là thành viên cấp cao của Thập sư tộc.
Tông chủ hồ hởi:
_ Các vị đã đến rồi à ! Tôi đang khúc mắc thông tin vừa xảy ra đây.
Các tộc trưởng tóc búi trên đỉnh đầu, cung kính chào:
_ Kính chào tông chủ, thông tin về người lột da đang dần nóng lên chúng tôi thấy cần phải làm gì đó không để mọi người lo ngại nữa.
Tông chủ đáp:
_ Phải ! Thập sư tộc có vai trò bảo vệ an ninh cho toàn lãnh địa từ thời nguyên thủy khi các bộ lạc còn phân chia. Giờ hãy lên kế hoạch thật sự vì kẻ này không dễ đối phó dù hắn chỉ có một tên. Mời mọi người vào bên trong chúng ta còn họp bàn hỗ trợ giáo chủ và mọi người.
Tất cả cùng bước vào bên trong ngồi vào chiếc ghế có đặt chiếc bàn dài hình chữ O khá lớn. Tông chủ ngồi trên cùng nhìn xuống dưới, ngài nói giọng bức xúc:
_ Phi vụ lần này có vẻ rất nghiêm trọng, không ngờ sau các vụ việc gây rối trong thời gian qua đã làm cho mọi người nhức nhối dân tình bức bối. Các việc không giải thích được gần chục năm nay tưởng vào hồi kết, vậy mà giờ lại nảy sinh chuyện này. Người lột da ở phù thủy đen đã có từ mấy thế kỷ trước từng gây xáo trộn, giờ lại trở lại. Kẻ này bất phàm khó đối phó cần phải tìm ra bộ mặt thật của hắn, hắn biến hóa thành nhiều và hóa trang thành rất nhiều khuôn mặt nên chẳng biết đâu là mặt thật của hắn. Các thần thú trong rừng cấm được bảo vệ nghiêm ngặt để không cho kẻ nào đụng chạm tới họ. Từ thời cổ chí kim, họ đã giúp chúng ta trong nhiều trận đấu vào sinh ra tử với tà ác trong vũ trụ tính từ trước và sau thời thượng cổ đến bây giờ. Các vị cần phải có biện pháp chặn đứng tên gây sự đó ra trước ánh nắng mặt trời.
Tộc trưởng gia tộc thủy với mái tóc màu xanh lục bạc đáp:
_ Theo tôi, hắn có nhiều khả năng sẽ dễ qua mặt được. Phải nhìn thấu hắn thế nào mới có thể biết và tóm gọn kẻ rắc rối, dù mọi người đã vào cuộc nhưng chưa chắc gì đã làm được điều gì.
Còn tộc trưởng hoả tộc lại cho rằng:
_ Dù kết giới đã được lập nên nhưng không dám đảm bảo sẽ ngăn cản hắn thoát được. Cần phải làm trận địa đồ để dàn dựng lưới trời và chấm dứt mọi chuyện.
Các tộc trưởng khác có những ý kiến khác nhau, tông chủ đưa ra lập luận:
_ Các vị nói đều không sai, nhưng chưa đồng nhất quan điểm. Cần có đối sách nhanh chóng nếu không vụ việc sẽ quá muộn thì chẳng làm gì được đâu.
Các tộc trưởng đồng ý, họ liền trầm ngâm suy nghĩ để có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất. Tình hình rất căng, họ vẫn lấy lại phong thái để không bị rối trí cho lần vào cuộc này.
Sau tòa chính điện chính, các trưởng lão cũng họp mặt để có ý kiến cho công cuộc. Họ tính sẽ làm ổn thỏa, vị trưởng ban hội đồng trưởng lão đã tán thành ý kiến của các thành viên. Họ rời khỏi lâu đài cho cuộc chiến đấu với kẻ đó với cách thức được công nhận.
Ba chị em Jane định rời khỏi phòng thì gặp nhân viên an ninh đứng ngoài cửa, Anne hỏi:
_ Chú cho chúng cháu rời khỏi đây nhé !
Nhân viên an ninh đáp:
_ Được thôi ! Trừ Jane thì chúng tôi cần thẩm tra thêm vì đây là lệnh của bộ pháp thuật, dù được tông chủ giúp nhưng cũng cần phải dõi theo. Cảm xúc mà nổi lên là nhọc lắm, còn hai em ra ngoài đi. Các pháp sư trị liệu sẽ còn chú ý thêm nữa.
Anne và Fuiko rời khỏi lâu đài hóa ra cây chổi bay lên không trung. Chị em họ thấy mọi người chung quanh có vẻ nháo nhác đặc biệt là các pháp sư an ninh.
_ Có chuyện gì đã xảy ra thì phải? Sao mọi người có vẻ lo lắng quá vậy? - Anne tự hỏi lòng mình.
Các cây chổi khác lần lượt bay qua hai bên hay trước mặt họ, Fuiko hỏi một cô bé cưỡi chổi qua hỏi:
_ Có chuyện gì mà mọi người có vẻ bơ phờ vậy?
Cô bé đáp:
_ Cậu chưa biết gì sao, có kẻ nào đó đã lọt vào rừng cấm săn thần thú. Mình nghe phong thanh là vậy !
_ Hả !!? - Anne và Fuiko há hốc mồm.
Cô bé bay đi mất, hai cô cậu nhìn nhau họ liền nghĩ là làm sao có thể, Anne nghĩ đến Jane - cô bé từng chơi với các thần thú từ nhỏ nên vô cùng gắn bó, nếu biết thì chắc sẽ biết kết quả sẽ ra sao. Cô đoán rằng chắc chắn Jane sẽ nổi xung lên và muốn can thiệp lập tức, lúc đó cảm xúc sẽ không thể kìm nén nổi điều gì sẽ xảy ra. Anne và Fuiko đưa mắt nhìn nhau là không cho Jane biết, họ tiếp tục bay đi.
Bà Mana hiện ra trước cửa tòa lâu đài thấy hai con mình mới rời khỏi, bà vào phòng Jane gõ cửa
//Cốc cốc//
_ Dạ ! Ai ở ngoài cửa đó ạ !!?
Bà Mana đáp:
_ Mẹ đây ! Mẹ nghe nói ngài tông chủ đã giúp cho con, dù sao thì trị tà lực do ma cụ đó thì cần phải có hộ pháp thực sự.
Jane ngồi sát bên động viên mẹ:
_ Không sao đâu mẹ, con cảm thấy nó rất bình thường mà.
Bà Mana vuốt ve mái tóc dài ánh kim của cô bé thướt tha, vài giọt nước mắt rơi xuống đất.
_ Chị và em con mẹ thấy họ mới rời khỏi đây xong, họ ở lại khi tông chủ còn ở đây à !??
_ Vâng ! Thưa mẹ, ông ấy thật nhiệt tình. Chị Anne và Fuiko xem ông thủ thuật từ đầu đến cuối.
_ Ồ ! Bà Mana chu môi.
Bên ngoài cửa phòng, tiếng bước chân chạy lải rải không ngừng. Có vẻ như đội an ninh phát hiện ra điều gì đó, họ xem thử qua thì thấy các dấu vết ma thuật ẩn do người lột da để lại.
_ Chậc ! Vết này đã có từ trước, hắn ta đã ở đây trong suốt thời gian sau cuộc thi vừa rồi biết hết mọi ngõ ngách. Ghê thật !
_ Ừ ! Giờ trong rừng cấm mọi người đang chiến đấu, không biết có khả quan không.
Các nhân viên an ninh thì thầm to nhỏ với nhau, họ dùng thần giao cách cảm báo cáo cho thuật sĩ Tasat và cô Amisa biết. Cả hai người đều có cùng ý với nhau:*Ra vậy, hắn đã luẩn quẩn trong lâu đài để dò xét. Thảo nào mọi chuyện chúng ta làm đều bị biết trước. Chán quá đi !*
Chủ nhiệm bộ pháp thuật nhận được thông tin từ quả cầu thủy tinh do một nhân viên an ninh báo lại, ông không đích thân tham gia mà phải ở lại bộ mà chỉ đạo.
_ Kính thưa chủ nhiệm, tôi đã tìm ra các dấu hiệu phép thuật mà kẻ lột da để lại. Nó không chỉ ở bộ an ninh mà ngay cả toàn bộ lâu đài này đều có dấu tích. Xem ra ta đã để hắn nắm rõ tình hình rồi, phải làm sao đây thưa ngài?
Vị chủ nhiệm giờ mới nhớ ra có lần ông với hai thuật sĩ đi lại ở hành lang trò chuyện thảo luận ở gần chính điện chính, lần đó ông có nói đến phù thủy huyền thoại và một số vấn đề liên quan. Lúc này mới ngã ngửa là lúc đó có kẻ lén theo dõi để nắm bắt cơ hội để hành động.
Ông tặc lưỡi thộn người đi nói không nên lời:
_ Gay thật ! Vậy là hắn đã...
Đập mạnh tay xuống bàn, ông tính sẽ sửa lại sai lầm vô ý này. Ông cho gọi bà Riana tới văn phòng thông qua tín hiệu đũa thần. Bà Riana hiện đang ở bên ngoài khu vực không vào rừng cấm mà chỉ dõi theo sát sao theo kế hoạch của hội đồng trưởng lão. Nhận tin báo, bà cho phân thân của mình từ thần ngọc, qua đó không làm ảnh hưởng mọi việc mà vẫn có thể gặp trực tiếp nói chuyện. Đến trước văn phòng bộ pháp thuật, bà vòng tay phải trước ngực cúi đầu chào:
_ Có chuyện gì vậy thưa, chủ nhiệm?
Chủ nhiệm hớt hải kể rõ vấn đề bị kẻ lạ nghe lén lần ở hành lang dạo nọ cho bà nghe. Bà thất kinh, liền nói:
_ Không trách ngài được, hắn đã làm trò này nhiều nơi rồi. Giờ phải bắt kẻ này để chấm dứt tình trạng phiền não này, hắn có lẽ khó đối phó hơn vì nhiều cách thức biến đổi. Chắc phải tìm rõ gương mặt thật mới bắt được kẻ đó.
Chủ nhiệm chồm dậy hỏi:
_ Vậy thưa bà ! Chúng ta làm gì tiếp theo?
_ Hội đồng trưởng lão đã nhất trí sẽ tìm được người có khả năng nhìn xuyên thấu bộ mặt thật người lột da, tuy thần nhãn chúng ta có thể thấy nó lại bị khắc chế bởi bí thuật. Điều đó làm ảnh hưởng tầm nhìn của mắt thần, chắc chắn phù thủy đen cũng đã tính đến điều này từ lâu. Phải có một người có khả năng nhìn xuyên thấu bí thuật đó là có thể giải quyết được vấn đề.
Chủ nhiệm đứng dậy đi lại trên chỗ làm việc băn khoăn:
_ Chà ! Giữa dòng người rộng lớn này tìm được người đó thì khó đấy, liệu những ma pháp sư trong toàn lãnh địa này có người nào không.
_ Chuyện đó hội đồng trưởng lão đã có tính toán, ngài đừng lo. Các bô lão đã chủ trì cuộc họp kín để có thể chặn đứng ý đồ của hắn, ngài sẽ thấy. - Bà mỉm cười.
Chủ nhiệm thẫn thờ nghe bà Riana nói, ông chưa rõ bà định làm gì. Nhưng với vị phù thủy thượng cổ như bà thì chắc có thể tin cậy. Bà biến mất ngay sau đó trước sự ngỡ ngàng của chủ nhiệm.
Chủ nhiệm ngẫm lại suy xét từng lời bà nói, ông tỏ ra vững vàng hơn trong kế hoạch lần này so với trước lúc gặp bà.
Bà Riana trở lại khu vực của mình nhập lại với chính thể, không ngừng theo dõi sự vận hành của kết giới. Đảm bảo không để kẻ mà họ đang hướng tới rời khỏi khu vực đã định.
Bên trong khu rừng cấm, người lột da đang thủ sẵn con dao nhọn của đạo sĩ. Nó có khả năng sẽ không để thần thú có thể làm gì được nó, nhưng rồi hắn cảm thấy nguy hiểm khi cảm thấy như đang bị theo dõi.*Hình như có kẻ theo dõi mình*, hắn thấy một người đang đi lén lút trong những hàng cây.
_ Quả nhiên là có người đang theo dõi, thú vị thật. Ta không để ngươi bắt được ta đâu. - Nói rồi ! Da trên người hắn nhão ra thả xuống đất với hình hài con người, còn hắn thì mất dạng không thấy đâu.
Thuật sĩ đến nơi thì thấy chỉ là bộ da, cầm lên xem bực bội:
_ Để hắn thoát rồi, ngay cả bộ da cũng không để lại bộ mặt thật của hắn.
Thiên tinh nhỏ bé từ trên cao hạ xuống với đôi cánh nhỏ bé, hỏi:
_ Vậy là ta để mất dấu vết từ hắn sao, tôi thấy hắn rất bí hiểm. Ngay cả lột da xong mà không để lại bộ mặt thật, mọi thứ liên quan đến hắn hay khí của hắn cũng không để sót lại. Vậy là không thể có thể nắm bắt hắn được rồi. Mà bộ da sau khi trút bỏ khỏi thân xác thì không tồn tại lâu.
Thuật sĩ cho hóa ra cái túi lộ thiên cất giữ bộ da vào, anh tính sẽ đem về viện hàn lâm ma pháp kiểm tra. Anh tỏ ra phân vân:
_ Không biết giờ hắn lạc đi hướng nào rồi !
Thiên tinh bay lên cao, nhắm mắt lại ánh mắt từ đen đã trở thành màu xám. Giờ có thể nhận thấy kẻ họ đang nhắm tới. Thiên tinh nói trỏ ngón tay ra trước về sau bìa rừng ở hướng Nam:
_ Hắn đi về hướng đó, thiên tinh chúng tôi rất nhạy cảm về định hướng và chỉ lối đi !
Thuật sĩ đáp:
_ Cảm ơn nhiều !
Vị thuật sĩ rời khỏi lần này anh lại cảm giác thấy kẻ anh muốn tìm, giờ anh không sơ suất như lần trước nữa mà làm mất dấu.
Bìa rừng cách xa chỗ lãnh địa loài rồng đoạn đường, người lột da vô cùng tức tối con mồi đã ở phía trước mà để kẻ khác hớt mất. Hắn rít lên:
_ Kẻ phá đám, xém chút là ta có thể vào bên trong điện rồng rồi.
Bên trong có hồ nước có mồ hôi rồng, cô Hairest đã biết có kẻ theo dõi vì cô đoán chắc mà vị thuật sĩ cũng đã báo cho cô. Cô tính kế hoạch với thủ lĩnh rồng và ông ấy đã có kế hoạch cụ thể không để bị kẻ khác làm hại như thời xa xưa.
Trong rừng có thần thú khác thuộc dòng miêu tinh đi qua nhanh nhạy. Người lột da trông thấy nhưng hắn nghĩ*Ta không cần loài mèo, dù là những thần thú phép thuật trong khu rừng cấm này*.
Tư lệnh Ara có tham gia cuộc tranh đấu này dẫn đầu nhóm ma pháp sư an ninh. Màn chạy săn đuổi trong rừng cấm ngày càng trở nên gay go, người lột da nghĩ thầm trong bụng:*Xem ra ta có nhiều vị khách tiếp đón quá, ha ha ha !!!*
Người lột da liền biến hóa thành năm nhân vật khác ở những phân thân bằng bí thuật, còn kẻ chính thì bỏ đi mất. Tư lệnh Ara với quân đoàn ma pháp sư dùng thần khí chiến đấu, song khi chạm vào các phân thân này chẳng ảnh hưởng gì. Lần này các phân thân chia ra các nơi khác nhau ra tay, chỉ một mình duy nhất đấu với nhóm của tư lệnh Ara.
Phân thân đối diện với nhóm của tư lệnh Ara đưa hai tay ra:
_ "Tung Hoả Bì" - Lập tức các bụi vỏ bắn vào người của những người đứng phía trước nó dính chặt không thể nào gỡ bỏ khỏi cơ thể.
_ Cái gì thế này? Cái thứ này không sao mà gỡ bỏ khỏi được.
Thấy nhốn nháo, kẻ phân thân định lợi dụng sơ hở tấn công thị tư lệnh Ara hô lên không để mọi người mất tinh thần tũng trí:
_ Hãy thắp lửa lên mọi người.
Các ma pháp sư hiểu ý, họ ngã ngửa bàn tay hô lên:
_ "Lửa thiêng" - Ngọn lửa bùng lên trên chính cơ thể họ, vô cùng nóng bỏng cháy hết cái vết dính trên cơ thể. Dù phải chịu cơn nóng nhưng đành chịu vì chỉ có lửa mới gỡ bỏ được loại phép này.
nữ vào nhau:
_ "Lôi điện sấm cuồng" - Các tia sét bùng lên từ các ngón tay người lột da phóng về phía mọi người. Tư lệnh Ara đưa bàn tay ra trước, hô lên:
_ "Tường đất !" - Mặt đất bên dưới động đậy hóa thành bức tường lớn cản và hút mọi lôi điện vào trong.
_ Vẫn chưa được à? Có vẻ ta quá coi thường quá đây.
Tư lệnh Ara cho rằng bọn phân thân này chỉ là để giữ chân mọi người để kẻ chính dễ dàng hành động. Ngài thét lên:
_ Công nhận bọn này dù là phân thân nhưng có khả năng tương tự như chính thể, cần phải chặn đứng tên thực sự mới được. Hãy chiến đấu với bọn giả mạo này, nên nhớ chúng có thể chịu bất cứ đòn tấn công nào.
Kẻ chính thể lột da đến trước điện rồng, cười:
_ Ha ha ! Ta sẽ lấy huyết rồng về, nó rất có lợi cho chúng ta, ngoài bất tử ra nó còn chế tạo ra nhiều thứ thú vị hơn.
Cô Hairest hiện ra trước mặt kẻ lột da lên tiếng:
_ Ngươi đến rồi à? Ngươi đừng hòng bước qua đây nữa bước.
Người lột da cười nhạo:
_ Ô ô ! Sợ quá ! Để xem ta đang gặp ai thế này, có vẻ ta có biết cô cách đây mấy trăm năm trước dù chỉ nghe qua. Cô là phù thủy hóa trang huyền thoại Hairest phải không, không ngờ ta lại có phúc gặp cô.
Cô Hairest với mái tóc dài bay bồng bềnh, cột lại ở gần cuối đuôi tóc cô nói:
_ Ngươi biết ta, thú vị thật. Ngươi có thể cho ta biết ngươi là ai không?
_ Là ai? Ha ha ha ! Muốn biết thì cứ đấu tay đôi với ta xem, nếu được ta sẽ tiết lộ cho. Nếu không thì ta sẽ vào bên trong làm điều ta muốn.
Cuộc tranh đấu bắt đầu, cô Hairest trong trang phục màu đen đưa hai bàn tay ra trước gióng vào nhau, linh cầu màu trắng hiện ra giữa lòng hai tay tung đòn ra trước:
_ "Thần châu phát xạ !" - Quả cầu năng lượng phóng ra trước với lực có thể sẽ xé cả tòa thành kiên cố lao tới. Nó tạo ra cơn lốc với siêu từ trường tốc độ. Với kinh nghiệm trăm năm cô không cần dùng lực quá lớn mà vẫn phát huy tối đa sức mạnh.
Người lột da kinh hoảng:
_ Đòn này ghê quá, trúng phải chắc tiêu luôn !
Hắn trở thành khói đen tránh né tránh được thế đòn này rồi nhập lại như cũ. Hắn cười nhe răng chế nhạo:
_ Không xi nhê chút nào ! Trúng đòn đó chắc xong luôn, nhưng cô có thể làm sao đánh trúng được tôi.
Cô nghĩ thầm:*Ừm ! Có vẻ hắn đã được học những điều này ở hắc địa, nơi này được xem là luyện ngục thứ hai nên khả năng hắn ta mới đạt cảnh giới đó*
_ Hê hê ! - Hắn cười. - Giờ đến tôi tấn công nhé !
_ "Hắc Địa Công Phá" - Một cơn bão xoáy cuốn theo đá văng theo kèm theo các sự rung chuyển cả mặt đất dữ dội. Đất đá dưới chân sụp đổ làm chảy cả mọi thứ gần đó lao tới.
*Nguy quá ! Thế này lãnh địa này sụp đổ mất phải ngăn lại*
Cô nhắm mắt lại giang hai tay sang ngang:
_ "Kết giới phòng vệ diện rộng" - Bức tường năng lượng phủ kín cả lãnh địa rồng, khi cơn xoáy đến nơi gặp rào cản ngăn chặn.
//Tách Tách// - Kết giới dường như đang bị rạn với cú tấn công cực mạnh từ nguồn năng lượng khá lớn, cô nhanh chóng nhận ra điều này và vá lại như lúc ban đầu.
_ Năng lượng mạnh thật, không ngờ hắn có khả năng siêu công phá nguy hiểm này. - Mồ hôi trên người cô đang dần đổ xuống, tất nhiên không làm cô mất đi sự tranh đấu này.
Trong kết giới này có nghệ thuật triệt tiêu năng lượng nó đã hóa giải mọi lực tấn công từ bên ngoài, người lột da cũng sửng sốt khi thấy tận mắt khung cảnh trước mắt.
Hắn chống hông trầm trồ:
_ Giỏi đấy ! Không ngờ ngươi có thể phá đòn hủy diệt của ta, nếu không cả khu này thành bình địa rồi ! Ha ha ha ! Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi thì nhằm nhò gì, ta còn có nhiều thứ cho ngươi xem thử đấy.
Nói rồi hắn bật người lên vung hai tay lên hô:
_ "Trận tuyết đen hắc ám" - Nguồn năng lượng khủng khiếp bùng lên, tuyết lạnh lại có khí độc đụng đến cái gì sẽ làm thứ đó tan chảy.
Cô Hairest xuýt xoa:
_ Sao hắn toàn chơi trò hiểm độc quá vậy, toàn trò ác mà thôi. Những thứ này đậm chất hủy diệt, theo như mình đọc trong dữ liệu xa xưa người lột da toàn thích xài tà thuật hắc đạo nó mang tính chất không tưởng tượng nổi.
Người lột da nghe thấu từng câu chữ cô đang thốt ra, hắn kể lại với giọng mỉa mai:
_ Ngươi nói đúng rồi đấy, ta từng sống trong thời kỳ cuối cổ đại sau đó chết vì bọn ngươi đã xử ta trong vụ việc săn rồng và các thần thú huyền thoại hàng loạt này thời trung cổ. Giờ ta chuyển sinh do thủ lĩnh phù thủy đen giúp đỡ vào thế kỷ 18 giờ ta sẽ trả lễ, ký ức kiếp trước của ta không hề bị mai một mà nhớ rõ như in không sai được.
_ Hả !?? Đó là tội danh quá lớn mà bộ pháp thuật phải y án đó, việc gì trả thù vì việc làm ngốc đó chứ? - Cô Hairest đáp lại.
_ Bây giờ chuẩn bị cho trận đấu giữa chúng ta, ta đã cầm chân bọn người kia bằng ảo thuật ma pháp thú vị. Họ có khả năng y như ta vậy, dù không phải là người thật nhưng họ mạnh lắm đấy. - Người lột da khinh thường.
*Chậc ! Hết nói nổi với hắn, cò cưa thế này lãnh địa này không giữ được mất. Hắn lại khó ứng phó lại rất mạnh, phải có cách đuổi hắn đi nơi khác tránh xa nơi này. Phải bảo vệ lãnh địa này bằng cả tính mạng.* - Cô Hairest thầm nghĩ.
Trong trận quyết đấu sinh tử với người lột da ở lãnh địa rồng thì ở bên trong rừng giáo chủ và con chim phượng hoàng lại gặp phải kẻ ảo thân do hắn tạo ra.
_ Hắn cố tình tạo ra thứ này để cản đường chúng ta bắt được hắn, mà đối phó với bọn ảo thân này cũng chẳng đơn giản. Thế này thì phiền phức đây, nếu có thể dẹp bỏ thứ hoang phế này đi. - Giáo chủ nhận định.
Kẻ ảo thân hô hô tự đắc:
_ Các người làm sao có thể đối phó được ta nhỉ, không dễ chạm vào ta đâu vì là ảo ảnh. Nhưng sức mạnh của ta thì thật không phải ảo đâu.
_ Thú vị thật ! - Thần thú phượng hoàng trong trạng thái người cười khinh khỉnh.
Giáo chủ dự tính sẽ tạo thuật từ khả năng của phù thủy tối thượng, là vị vua phù thủy ngài sẽ cần xài thủ thuật đó nếu thực sự cần đến. Tất nhiên nó là thuật sẽ làm ảnh hưởng không nhỏ đến các quy trình có khi cả tính mạng.
*
* *
Ở vùng trời xa xôi, phù thủy không gian theo dõi trận chiến qua gương thần. Cô liên lạc với các phù thủy pháp sư trên toàn vũ trụ trên trời dưới đất hỏi họ có thể tính sao với việc hiện đang diễn ra. Phù thủy không gian hỏi pháp sư ngân hà về cuộc đấu chiến dữ dội ở khu rừng cấm. Nếu cần họ sẽ ra tay giúp đỡ không để chuyện không hay xảy ra.
Pháp sư ở ngân hà đáp:
_ Thưa cô, dù chúng ta là những người cai quản hàng ngàn năm ở vị trí cố định này. Nếu lãnh địa gặp chuyện lớn chúng ta cũng cần phải làm gì đó để ngăn chặn những vụ việc không hay. Tôi đã chuẩn bị những thứ cần thiết nếu cần mới hành động, tất cả những nơi khác cũng thế.
_ Tốt đấy ! - Phù Thủy không gian vĩnh cửu hài lòng.
Trong khu rừng cấm các cuộc tranh đấu không ngừng diễn ra, các đòn ma pháp liên tục và cùng với sự liên hoàn không ngừng nghỉ.
Bên ngoài khu rừng cấm, thập sư tộc đã cho bủa vây bên ngoài với các xung kích nguyên tố tự nhiên. Tông chủ đặt vòng bát quái ở giữa trận địa để tiện thời giăng lưới không để người lột da chạy thoát.
_ Dù trong tình cảnh nào cũng phải bắt bằng được tên ác quỷ này, hắn đã từng gây ra sóng gió từ thời cổ. Dù hắn biến hóa thế nào cũng không để thoát ! - Tông chủ ra lệnh.
_ Rõ ! - Tộc trưởng các sư tộc đáp.
Thời gian này ở thánh địa tháp ngôi sao đen, đại thủ lĩnh đang xem xét mọi thứ qua quả cầu thủy tinh. Anh muốn nhìn thấu rõ mọi thứ qua đây, anh tâm tư:
_ Chà ! Có vẻ như có biến cố gì đó mà mình không rõ, ta thử đoán xem vấn đề gì.
Bấm độn ngón tay anh từng học nó khi còn là học trò của giáo chủ lúc còn ở phù thủy trắng. *Ra thế ! Người lột da đã hành động rồi à? - Anh tự hỏi. Anh chắc mẩn lần này sẽ có chuyện hay để xem, cười khà khà:
_ Thú vị đấy ! Không ngờ tên người lột da đó đã lọt vào rừng cấm, nơi đó là nơi mà bạch phù thủy nuôi các thần thú huyền thoại. Những thần thú mà người ta nghĩ chỉ trong tưởng tượng hay cổ tích thần thoại, ha ha ha. Ta chuyển sinh cho hắn kiếp này thật sự thế nào để giúp phù thủy đen chúng ta, tất nhiên hắn vẫn mạnh và ký ức vẫn như kiếp trước có khi còn mạnh hơn.
Đại thủ lĩnh cười vang dội cả tòa tháp chính, bên ngoài tháp mây gió phe phẩy dìu dịu. Thông qua quả cầu thủy tinh, đại thủ lĩnh muốn nhìn thấy phía bên lãnh địa phù thủy trắng. Lần này anh không thu hái được gì vì bộ pháp thuật đã ngăn không cho kẻ khác cứ nhìn vào nơi họ quản lý.
Bức xạ từ trường kết giới ngăn cách của bạch phù thủy lần này trở nên mờ ảo, khó đoán định hướng vị trí. Nếu muốn thông quan thì phải có sự báo cáo rõ ràng với bộ hay các ngành liên quan. Phía bên trong kết giới được bao phủ lớp màn quan ngăn sự liên lạc tín hiệu trái phép, trừ tín hiệu từ bộ pháp thuật và đại hội đồng. Chủ nhiệm bộ pháp thuật ra đứng trước hiên tòa nhà tia chớp, ông cảm thấy không khí mọi nơi không được tốt vì tin đồn về người lột da đã lan truyền trong cộng đồng.
_ Nếu cứ thế này thì loạn mất, phải dập tắt sự rúng động này trong dư luận. - Chủ nhiệm bộ pháp thuật tự nhủ. Ông đi vào phòng đến trước quả cầu thủy tinh liên hệ với phó ban an ninh là thuật sĩ Tasat, ông muốn trấn an dư luận không để xảy ra vụ việc không hay nào.
Anne và Fuiko muốn tìm đến khu rừng cấm nhưng có thể sẽ không được phép tới nơi đó. Khả năng phù thủy không gian của Anne lại giới hạn nên khó có thể mở cổng kết giới. Vào đến phía sau bìa rừng cấm thì gặp nhóm Ana và các bạn đang ở gần đó.
Ana trông thấy Anne đang bay lượn là là trên cán chổi sát mặt đất. Cô hỏi:
_ A ! Chị Anne, chị cũng biết tin vụ này à?
Anne gật đầu, nói:
_ Ừa ! Bây giờ mọi người chắc đang lo chiến đấu với kẻ lột da gì đó. Có vẻ hắn rất đáng sợ.
Ana đáp:
_ Dạ ! Em nghe nói phải có người nhìn xuyên thấu bộ mặt thật của hắn mới bắt được kẻ đó, bí thuật của hắn rất khó lường. Em không rõ kết giới mọi người dàn dựng này có thể cản bước hắn lâu không?
Fuiko mấp máy môi:
_ Chuyện đó...
Bây giờ Ana mới chú ý là thiếu mất nhân vật là Jane liền hỏi:
_ A ! Chị Anne, bạn Jane đâu rồi?
Anne gượng gạo:
_ Em ấy... em ấy ở trong lâu đài, bộ pháp thuật không cho ra ngoài.
_ Sao vậy? - Yumiko tò mò hỏi.
_ Các em có biết vụ bắt cóc vừa rồi không, có vẻ em ấy bị ép buộc bởi ma cụ để phát huy tiềm năng... - Anne nói đứt quãng hai ngón tay chập vào nhau mặt tái nhợt.
_ À ! Ra thế ! Em hiểu rồi ! Tội nghiệp bạn ấy quá ! - Nhóm bạn của Ana thủ thỉ.
Amy chuyển chủ đề:
_ Thôi ! Nói chuyện khác đi, giờ kế hoạch thế nào để giúp đỡ mọi người vụ um xùm này.
Yumiko liếc mắt nhìn Amy châm chọc:
_ Hì ! Bạn Amy à, bạn đừng giấu tài nghệ nữa. Mình nghĩ có thể bạn ánh mắt có thể soi tỏ xuyên thấu mọi thứ, biết đâu lại thấy được mặt thật tên lột da kia thì sao? Bạn còn có thể nhìn thấy cả quá khứ người đó nữa dù là kiếp trước thì phải?
Amy mặt đỏ bừng, Ana phẩy tay cuời:
_ Thôi mà Yumiko đừng chọc bạn ấy nữa đi !
Nói đến đây thì Anne và Fuiko nhớ lại dạo trước khi đi cắm trại thuốc phép của Jane bị thiếu mà Amy có thể biết được chỉ nhìn thoáng qua đã biết ký ức rồi.
------------------------------------------------
Lãnh địa rồng được sự bảo vệ của cô Hairest vẫn bình an vô sự, khi người lột da tung ra đòn tuyết đen hắc ám để chôn vùi tất cả thì cô Hairest đành chọn phương án quyết tử với kẻ lột da.
_ Có vẻ ngươi đã chuẩn bị cho tất cả để có thể vào được khu rừng cấm này.
Người lột da ha hả thét lớn:
_ Đúng ! Để xem ngươi có chặn đứng được đòn đánh của ta không?
Cô Hairest đanh giọng như hét lên, toàn thân cô phát ra nguồn năng lượng khủng khiếp tỏa ra tứ phía:
_ Vậy sao? "Năng lượng phục sinh".
Nguồn năng lượng mà Hairest phát ra trắng xóa đã đẩy người lột da với năng lượng hủy diệt kia ra xa kêu:
_ Cô làm trò gì vậy, có vẻ là đòn đánh dùng năng lượng tiềm tàng đây.
Đây có lẽ là cuộc giải phóng năng lượng mạnh nhất chưa từng có mà Hairest thực hiện, nó có thể sẽ rất nguy hiểm với bản thân khi sử dụng nó. Người lột da có vẻ mệt mỏi với đòn quá lớn áp lực cao đến vậy. Hắn thểu thào như muốn rời khỏi, hắn có mánh khóe riêng nên sẽ không để cho kẻ khác tìm thấy dễ dàng. Hắn có khả năng tự cường hóa nên lát sau hắn lấy lại phong độ qua cuộc tay đôi với Hairest. Lúc này các ảo thân của hắn lần lượt bị tiêu diệt bởi nhóm ma pháp sư theo sau cô Amisa, họ biết rằng khi lúc người lột da suy yếu sẽ ảnh hưởng đến các ảo thân. Luồng ánh sáng trắng xóa kia mọi người đều trông thấy trên bầu trời, ai cũng đoán ra người làm điều đó.
Cô Amisa gặp người lột da thật sự khi hắn bắt đầu tấn công vào lãnh địa rồng lần hai.
_ Giờ ngươi không được tiến vào đó thêm bước nữa, chúng ta đã bao vây mọi nơi rồi.
Người lột da cười ngất:
_ Bao vây? Mèo khóc chuột, ta sẽ rời khỏi đây cho các ngươi thấy.
Nhóm ma pháp sư trị liệu chạy tới bên cô Hairest trị liệu cho cô, các hộ pháp cường hóa đưa cô vào bên trong điện rồng giúp cô hồi phục. Thủ lĩnh rồng theo dõi trận chiến vô cùng cảm kích trước tấm lòng của cô Hairest, ông bước đến bên cô:
_ Cảm ơn cô đã mạo hiểm giúp đỡ chúng tôi thoát khỏi tên săn thần thú nguy hiểm đó.
Thủ lĩnh rồng vừa chạm nhẹ tay vào người cô toàn thân cô trở lại như lúc trước khi chiến đấu gấp ngàn lần. Họ đã chốt chặn nên sẽ vô cùng an toàn cho mọi người.
Phía bên ngoài, người lột da ha hả muốn phá tung lưới trời do mọi người lập ra. Bộ mặt thật của hắn vẫn chưa thể xác định được nên không biết đâu là tâm điểm để có thể khai phá. Hắn vung tay mọi thứ chao đảo, luồng khí tỏa ra mãnh liệt.
_ Lần này ta không thành công, nhưng không có lần khác đâu.
Hắn chỉ tay chỉ thiên kết giới vỡ tung ra hắn rời khỏi rừng cấm.
_ Chậc ! Kết giới chả là gì với hắn, làm sao đây bây giờ. - Giáo chủ lo lắng.
Ra ngoài khu rừng cấm, hắn hóa thân thành người khác để không ai có thể biết hắn là ai. Ung dung như những người đi lại vãng lai, ngay cả nhóm của tông chủ cũng không nhận ra có kẻ lướt qua mà không biết là hắn.
Các môn đệ của các sư tộc báo cáo với các tộc trưởng là người lột da thoát khỏi rừng cấm rồi, không biết hắn giờ đang đi đâu.
Tông chủ giữa hàng trăm người dàn lưới phép thuật, ông không hài lòng với kết quả này:
_ Xem ra thực lực của chúng ta không thể giữ được hắn, chỉ cần biết mặt thật thì sẽ phát hiện ra tâm điểm là sẽ tóm gọn được kẻ này. Theo sách cổ mà tôi tìm hiểu yếu điểm chính là tâm điểm mà ta phải biết đó, nhưng quan trọng là phải tìm ra người có khả năng thấy được nó.
Bên trong rừng cấm trước lãnh địa rồng, giáo chủ và mọi người ngồi xuống các phiến đá nhấp nhô trong rừng thành vòng tròn bàn kế hoạch tiếp theo.
Cô Hairest lên tiếng:
_ Thưa mọi người, tên người lột da đó thật khó đối phó lại dùng các loại tà thuật hiểm độc. Khả năng cường hóa của hắn và hồi phục nhanh chóng, hắn có muôn mặt không biết đâu là chính hắn thế này thật khó đánh bại hắn. Giờ hắn đã rời khỏi đây rồi lại trong vai trò khác như vãng lai hay này nọ phải tính sao?
Cô Amisa tiếp lời:
_ Khả năng của hắn khá giống con bé Yako nhưng con bé không có khả năng lột da kiểu bí thuật bí hiểm đó. Chiêu thuật thoát xác bình thường phòng thủ thế thân thì trong chúng ta ai cũng biết mà. Cần tìm ra người có thể phá giải bí thuật đó dù là ai không kể dị giới miễn có thể đưa ra lời giải thật sự. Nhưng phải bí mật vì hắn biết sẽ đề phòng thì rách việc.
Giáo chủ trong tay với cây quyền trượng ngôi sao mười cánh vàng chống xuống đất ngậm ngùi:
_ Đành là vậy ! Ta nghĩ kẻ như hắn sẽ không động tay động chân bừa đâu. Nhưng ta đoán chắc hẳn hắn sẽ tìm mọi cách để có thể làm chuyện vừa nãy lần nữa. Cách làm mỗi lần không giống nhau khó phát giác, nên người ta mới gọi hắn là kẻ trung chuyển tức thay đổi liên tục không rập khuôn. Hắn cũng có thể gọi là tắc kè cũng vì thay đổi tùy tình huống.
Thuật sĩ Fara là người theo đuổi kẻ lột da từ đầu phủ nhận:
_ Vâng ! Lúc tôi đã dõi theo hắn đến sát lãnh địa rồng thì hắn lột lớp da người bỏ lại lặn tăm hơi, sau đó không còn tìm thấy hắn đâu nữa kể cả mùi của hắn. Nhờ có sự giúp đỡ của thiên tinh mà tôi đã tìm lại được hắn tiếp tục theo dõi.
Mọi người cúi gằm mặt xuống thở dài
_ Vậy anh có mang theo bộ da đó không? Lớp da người hắn bỏ lại ấy? - Cô Amisa dựng người lên trỏ tay ra trước.
_ A...A ! Có ạ ! - Nói đoạn, thuật sĩ thò tay vào trong túi áo chùng màu xanh thẫm lấy ra cái túi lộ thiên màu đen. Túi nhìn thì nhỏ vừa phải nhưng có thể bỏ được mọi thứ vô hạn. Bộ da người từ trên xuống dưới nguyên rỗng, lớp da bị lột ra nguyên vỏ.
Ai thấy đều kinh hoảng cố trấn tĩnh lại. Thuật sĩ Fara nói:
_ Đây là bộ da hắn để lại như con ve sầu thoát khỏi vỏ cũ vậy, không để lại một vết rạch dù nhỏ nhất. Khuôn mặt này cũng không phải khuôn mặt thật của hắn, kiểu thế thân ghê rợn.
_ Ghê quá đi ! - Cô Amisa thu người lại nói.
_ Phải ! Trong bạch phù thủy chúng ta không xài kiểu lột da này, mà thuộc phù thủy đen đối lập. Loại tà thuật này đã có từ rất lâu, ta đã chứng kiến một lần duy nhất cách đây ngàn năm trước khi chưa ở ngôi vị hiện tại. - Giáo chủ trầm giọng nhẹ nhàng.
_ Ừ ! Đó là thời kỳ thần giáo rơi vào rối ren do vị giáo chủ tiền nhiệm chuyên quyền, thập sư tộc thay mặt mọi người chiến đấu chống lại điều đó. Phù thủy đen lợi dụng để gây rối cùng nhiều thế lực bên ngoài. - Cô Amisa nhớ lại lúc cô còn là thành viên phó ban an ninh.
_ Đó là câu chuyện lịch sử phép thuật thăng trầm nhất từ thời huyền sử thượng cổ đến nay ở lãnh địa này. - Cô Hairest nói.
Lịch sử phép thuật phù thủy này kế tục sau khi thời đại thần thánh đi trên những chặng đường cuối cùng. Giáo chủ hội ý với mọi người sẽ chiến đấu với kẻ lột da chấm dứt vĩnh viễn, không để chuyện tương tự tiếp diễn như thời trung cổ. Cuộc trưng cầu ý kiến mọi người diễn ra được một lúc, ai cũng có ý kiến riêng. Người quyết định ý kiến là giáo chủ sau khi ý kiến đã được sự đồng thuận của tất cả các thành viên. Trong lúc họ đang hội bàn thì thủ lĩnh rồng có bước ra khỏi điện nghe qua tâm ý.
Gần đó có một số thần thú huyền thoại khác vất vưởng chạy qua lại trong rừng, có cả ngựa một sừng trắng phau nè kèm theo đôi cánh trắng. Hội ý xong mọi người rời khỏi rừng cấm làm tiếp việc đã bàn. Cánh cửa rừng cấm mở ra họ gặp ngay người của thập sư tộc đang ở đó.
Tông chủ đại diện của các sư tộc đến bên giáo chủ:
_ Giáo vương à ! Chúng tôi đã nỗ lực dàn dựng kết giới phong tỏa mọi cửa ra vào mà không thể chặn đứng được hắn.
Giáo chủ vỗ vai tông chủ thông cảm:
_ Không sao thưa ngài, hắn quá mạnh cùng bí thuật rất xa vời mà ta lại chưa nắm rõ được nên không thành thôi. Nhưng tôi tin rằng sẽ sớm bắt được kẻ này, không thể đùa với hắn được.
_ Được rồi ! Giờ chúng ta sẽ cùng tìm ra tâm thuật và mọi cách để giải quyết ổn thỏa. - Tông chủ trịnh trọng.
Nhóm Lina nghe thấy giọng nói của mọi người tỏ ra phân vân trong khi đó nhóm Ana lại ở chỗ khác trong thị trấn, Lina nói:
_ Chậc ! Hắn lại thoát rồi à ! Cần phải có cách gì để bắt được chứ.
Vigast tỏ ra bồn chồn:
_ Vậy thì nguy mất, phải làm sao đây?
Xiphi bẵm môi:
_ Theo khả năng tiên đoán của mình thì giờ này hắn chắc luẩn quất trong thị trấn chờ cơ hội khác. Trước kia theo như mọi người bàn tán hắn ở trong tòa lâu đài một thời gian kể từ khi vụ tấn công sau khi cuộc thi vừa dứt.
_ Hả !!? - Vigast và Lina há hốc mồm kinh ngạc.
_Vậy ai có thể tìm thấy được hắn trong hàng ngàn người trên toàn lãnh địa, đặc biệt hắn còn có thể biến hóa hóa trang không biết tính sao nữa. - Lina nghiến răng xòe hai tay hai bên rùng mình bơ phờ.
Xiphi thì tỏ ra tươi cười vì đã biết tìm người lý giải chuyện người lột da, thấy thế Vigast và Lina tò mò:
_ Sao bạn có vẻ điềm tĩnh vui vẻ vậy?
Xiphi thú vị:
_ Mình đã biết ai sẽ cho ra lời giải bài toán này rồi !
_ Ai vậy??? - Cả Vigast và Lina đồng thanh.
Xiphi nói nhỏ vào tai hai bạn người đó liên quan đến nhóm Ana mà họ từng gặp. Giờ cả Lina và Vigast mới bừng tỉnh như sau giấc ngủ say.
Vigast vòng tay nói:
_ Ra vậy ! Bọn mình và các bạn ấy mới gặp chưa lâu nên không biết khả năng của nhau. Không ngờ trong đám trẻ tụi mình lại có người lại biết tâm thuật thú vị mà trước đã có sẵn từ nhỏ.
Lina nắm hai tay chùng xuống ánh mắt thích thú rồi riết chặt bàn tay:
_ Vậy thì càng tốt ! Bọn mình sẽ cùng họ tìm ra kẻ giấu mặt đó, lâu nay cứ chuyện này chuyện kia ai ai cũng bất bình. Không để kẻ đó gây nên sóng gió nữa mà sẽ thanh bình như xưa.
_ Ừ ! - Vigast và Xiphi thuận ý.
_ Chúng ta đi thôi ! - Xiphi ngã ngửa bàn tay hóa ra cây chổi ngồi lên bay đi, hai bạn của cô cũng vậy.
Giáo chủ cùng mọi người trở thành ngọn gió đến trước tòa lâu đài. Ngài vào trong chính điện với các sư tộc ngồi vào ghế của hội đồng trò chuyện. Chủ bộ pháp thuật thấy có cơn gió lướt qua đoán là giáo chủ đã trở lại lâu đài với mọi người.
Khu rừng cấm có nhiều loài cây lạ kỳ khác hẳn với thế giới bên ngoài. Khu rừng khá rậm rạp che mất đi ánh nắng mặt trời chỉ để lại le lói những tia nắng li ti, trừ ở lối vào hay con sông Mẫu Tử Giang là có ánh mặt trời soi rọi. Trong này có rất nhiều sinh vật quý hiếm như loài rồng hay các loài thú truyền thuyết hoặc trong thần thoại. Các học viện sẽ cho học sinh của họ đến đây khi học đến bài học Chăm sóc sinh vật huyền thoại, hoặc đến thăm các loài vật. Cách xa khu rừng về hướng Nam có dòng sông Mẫu Tử, dòng sông này rất thần bí nếu ai đó mà uống hay rơi xuống nước sẽ nhớ lại khoảnh khắc trước hay nguồn cội vì vậy gọi là dòng sông ký ức. Dòng sông độc nhất ở khu rừng cấm này một không hai, nó rất trong vắt có thể nhìn thấy đáy cỏ ven sông xanh rờn. Ánh mặt trời chiếu rọi xuống mặt hồ trong suốt xuyên thấu rõ ràng rành mạch.
Cô Hairest hóa trang thành người khác chỉ trong chớp mắt, hiện ra trước cửa vào khu rừng. Lối vào được phong bế kết giới bằng cây cỏ không ai dễ dàng nhận ra đây là khu rừng huyền thoại. Cô hô lên:
_ "Rừng Cấm" - Cửa rừng tự động mở ra cho cô đi qua liền sau đó lại khép lại, vị thuật sĩ cai quản rừng ở đây đã biết trước sự hiện diện này. *Hừm ! Kẻ đó giả mạo người thuộc bộ an ninh đi vào đây với lý do gì đó với danh nghĩa của cô Amisa, phải tìm ra để chấm dứt mọi chuyện cứ kéo dài đăng đẳng*.
Bên trong rừng có tiếng kêu của một số con thú lẩn quất, do với sự rậm rạp nên đã làm khu rừng tối hơn bình thường chỉ sáng tờ mờ. Đi vào sâu hơn cô liền gặp ngay một chú nhân mã, đây là người thú mặt người mình ngựa.
_ Chào anh Feto, lâu ngày khỏe không? - Cô Hairest hỏi nhân mã.
Nhân mã đáp:
_ Ồ ! Cô là... - anh chợt nhận ra biết cô là nhân vật đặc biệt, tiếp tục:
_ Tôi khỏe ! Trong khu rừng này khung cảnh thật tươi trẻ, khu rừng cũng khá rộng rãi nữa. Tình hình là cô đang tìm gì à?
Cô Hairest đáp thì thầm vào tai nhân mã:
_ Tôi đang tìm một kẻ thuộc phù thủy hắc, có vẻ như hắn rất thông thạo thay đổi ngoại hình, lột xác như loài ve sầu vậy.
_ Kẻ đó... - Nhân mã lưỡng lự.
_ Anh biết gì à? - Cô Hairest hỏi.
_ Tôi cảm nhận thấy luồng khí đen tối di chuyển đến chỗ của loài rồng, các thuật sĩ đang truy đuổi hắn với các tinh linh. Có vẻ hắn đang muốn làm gì đó tôi không rõ.
_ Hả??? Hắn tính thế nào đây !!? - Cô Hairest chững người lại ngẫm nghĩ.
_ Sao vậy cô?
_ Kẻ đó lai lịch không tốt lắm, tôi phải nhanh đến đó thôi. Kẻo hắn gây nên điều gì thêm. Cảm ơn anh nhé nhân mã. - Cô Hairest gằm giọng. Cô hóa thành chấm sáng bay đi mất.
*Theo như trong truyền thuyết thì mồ hôi rồng làm người ta sống lại thêm lần nữa, còn máu rồng sẽ trở nên bất tử. Dù sao ta cũng đến xem thử hắn đang tính toán điều gì* Chấm sang bay như sao xẹt thật nhanh thoáng chốc cô đã ở nơi vùng đất có màu vàng, khắp nơi tràn ngập ánh sáng từ các bụi ma thuật. Bên trong hang động khá rộng lớn là hào nước là nơi con rồng tắm, chỉ cần tắm ở đây một lần thì chết đi sống lại một lần duy nhất dù thành tàn tro.
Con rồng thấy có người đi vào đó là người thuộc bộ pháp thuật tỏ ra khiêm nhượng. Rồng hỏi:
_ Chào cô, cô đến đây làm gì vậy?
_ Chào ngài ! Khu rừng cấm này đã có kẻ hành tung bất thường lọt vào, tôi muốn ngăn kẻ đó sẽ gây nên điều gì. Hắn là người lột da.
Con rồng đáp sửng sốt:
_ Thật vậy sao? Vậy thì ta cần có biện pháp phòng vệ tránh để những chuyện không hay. Vào thời trung cổ có kẻ đã hại loài chúng ta chỉ để bất tử nên bộ pháp thuật mới có lệnh cấm từ xa xưa.
Phía bên ngoài sân vàng người lột da đã nhắm nhìn từ các cành cây kẽ lá.
*Cuối cùng thì ta cũng đã đến lãnh địa loài rồng, ta muốn xem sẽ làm thế nào đây, các loài sinh vật huyền thoại trong này được bảo vệ nghiêm ngặt nên ít ai mò tới ta thật may mắn. Chắc hẳn ta sẽ kiếm vài thần thú trong này về hắc địa, dù gì cũng đã vào được đây*
Thanh điểu bay trên không trung với tầm nhìn xa xăm, nó phát hiện có kẻ lò dò tới lãnh địa loài rồng. Nó tạo ra các loại khí hỗn độn làm cho kẻ địch mù mịt, báo cáo cho bộ pháp thuật. Chủ nhiệm bộ pháp thuật nhận được tin báo:
_ Vậy là chúng ta đã để tên săn thần thú lẻn vào rừng cấm rồi, hắn là người thuộc phù thủy đen tỏ vẻ khát máu. Không hay rồi.
Con chim phượng hoàng lửa của giáo chủ đậu trên hiên tòa nhà tia chớp bộ pháp thuật nghe qua thông tin. Chim phượng bay đi đến bên giáo chủ hóa thành người ở thần điện.
_ Có chuyện gì mà ngươi sốt sắng vậy?
Chim phượng đáp:
_ Thưa ngài có kẻ lọt đến khu rừng cấm nơi lãnh địa rồng.
Giáo chủ:
_ Vậy thì ta cần ra tay thôi, sao hắn lại có thể vào được đó chứ.
Ngài lập tức triệu tập cô Amisa của bộ an ninh để chọn ra những người cần thiết để ngăn chặn và bắt được kẻ đó. Cô Amisa hiện ra trong cơn gió:
_ Chào ngài đệ tứ.
Giáo chủ nói ngay:
_ Cô hãy chọn ra người cần thiết để ta ứng phó tình huống không hay. Ta từng nghe nói bên phù thủy đen có kẻ là người lột da hắn có khả năng tách da khỏi cơ thể tạo nên loại da mới như loài ve sầu. Hơn nữa hắn còn là kẻ khát máu trong việc săn bắt thần thú huyền thoại. Có vẻ như hắn đã lọt vào trong rừng cấm mất rồi. Hãy hành động ngay.
Cô Amisa đáp rõ to:
_ Rõ !
_ Hừm ! Toàn mấy chuyện rắc rối ! - Giáo chủ bức xúc.
Giáo chủ cưỡi lên lưng chim phượng bay đến rừng cấm. Trên tay ngài có cầm quyền trượng ngôi sao mười cánh đi mất. Theo sau là toán ma pháp sư đã được cử đi theo ngài.
✨
Nhóm bạn Ana, Amy và Yumiko ở trong thị trấn. Các cô gái trong bộ đồ phù thủy truyền thống họ ngồi trên cán chổi bay trên bầu trời trò chuyện với nhau, họ bàn về cuộc thi vừa rồi. Yumi nói:
_ Hai bạn à ! Cuộc thi Tam Pháp Thuật vừa rồi mọi người thấy thế nào, các bạn nghĩ tụi mình có thể lọt vào thắng giải nhận chứng chỉ phù thủy.
Yumiko hồn nhiên trả lời:
_ Các bạn cứ tự tin vào bản thân, mình nghĩ sẽ đạt kết quả chung cuộc. Lúc đó đích thân giáo chủ sẽ tuyên bố trao giải. Ngài sẽ bổ nhiệm làm nhiệm vụ nào đó tùy theo năng lực mỗi người.
Ana nghe hai cô bạn nói, cô đặt tay lên ngực dịu nhẹ:
_ Mình rất tự tin với bài thi mình thực hiện.
Yumiko cười nói:
_ Khả năng của bạn quá tuyệt đấy, Ana à !
Ana gãi đầu thẹn thùng:
_ Các bạn nói quá, mình thấy khả năng cô bạn Jane mới đáng nói.
Nhắc đến Jane, Amy nhớ lại lúc phút cuối cuộc thi, giọng the thé:
_ Nè ! Như các cậu vào cuối cuộc thi tự dưng có kẻ nào đó tấn công phá rối tùm lum.
Yumiko kinh hãi hai tay đặt lên môi rưng rưng:
_ Đây là cuộc thi pháp thuật thiêng liêng tuyển dụng, không biết kẻ phá rối nào làm hỏng phần cuối. Lại còn bắt cóc ai đó đi nữa, tớ nghe phong thanh người đó tên là Jane.
Ana đáp:
_ Cô bạn đó đã được giải thoát rồi mà. Với lại tớ tin rằng cuộc thi vẫn trọn vẹn kết quả, bộ pháp thuật đã bố trí người sẽ làm lâu nay trên lãnh địa chúng ta luôn xảy ra các phi vụ khó hiểu. Tớ tin các bạn không cần phải lo nghĩ nhiều như vậy.
Amy và Yumiko lúc này tỏ ra nhẹ nhõm, trên gương mặt họ nở nụ cười tươi sáng.
Bên cạnh họ có rất nhiều người cũng bay đi bay lại không chỉ bằng chổi mà bằng thảm bay. Có khi trên cỗ xe tất nhiên không cần máy móc gì hết mà nó được điều khiển bằng ma pháp. Có người còn bay mà không cần tới phương tiện gì, bay lướt lướt nhẹ nhàng như chim. Ngoài ra một số tạo ra đôi cánh để bay nữa thật tuyệt vời.
Băng qua ngọn núi của tộc người đá, họ nhìn thấy các anh chàng người đá lực lưỡng đi lại. Các anh ấy đặt chiếc bàn tròn bằng đá trên cái trụ vừa phải, ngồi trên ba chiếc ghế đá trò chuyện bàn bạc công việc của họ. Amy nói:
_ Đây là làng của riêng bộ tộc người đá, họ rất khỏe. Các ngọn núi đá ở đây thật hùng vĩ, các ngôi nhà được xây dựng bằng đá thật đẹp mắt từ các hang động.
Phía dưới có tiếng ồ ồ, anh chàng người đá khổng lồ cầm theo cái búa và rìu họ muốn thực hiện xây dựng công trình riêng. Những người khác rời khỏi chiếc ghế đang ngồi họ cũng đi theo. Cách chỗ họ, là những người đá khác hoạt động sinh hoạt thông thường.
Được một lúc họ bay qua khỏi làng đá thì gặp cô bạn với mái tóc vừa phải. Cô ấy cũng ngồi trên chổi như họ, bay lại gần tiếp chuyện:
_ Chào mọi người, các bạn đi đâu vậy?
_ À ! Tụi mình đi dạo, sau cuộc thi tụi mình muốn được khuây khỏa. Cuộc thi áp lực quá nên muốn thoải mái tinh thần. À ! Mà bạn làm gì ở đây vậy, tại sao trong cuộc thi không thấy bạn nhỉ mà bạn tên gì? - Ana hỏi lạ lùng.
Cô bạn đặt tay trước ngực dịu giọng đáp:
_ Mình là Mizumi tên Anna, cứ gọi mình là Anna nhé !
Cả ba cô bạn gật đầu:
_ Được rồi !
Anna tiếp tục:
_ Mình sống ở bên ngoài thị trấn này cách xa với tòa lâu đài, tiếc rằng mình chưa đạt đủ điểm để tham gia cuộc thi tuyển chọn này. Chỉ thiếu nửa điểm nữa thôi, nhưng mình sẽ cố gắng lần thi tuyển sinh lần sau mình sẽ ghi danh.
_ Ồ ! - Cả ba cô bạn chăm chú vào câu nói.
_ Ừ ! Chúc bạn thành công. - Amy nháy mắt vỗ vai cô bạn.
Lúc sau đó có thêm vài cô cậu bạn nữa, họ có vẻ lo lắng bay qua nơi họ đang bay trò chuyện:
_ Có chuyện không hay rồi, có kẻ lạ mặt lọt vào rừng cấm. Hình như hắn là kẻ khát máu nhắm đến thần thú trong đó, không biết hắn âm mưu gì. Mình thấy ở bộ an ninh và bộ pháp thuật đang ầm ĩ cả lên.
Ana và cô bạn nghe qua thót tim như không tin vào tai mình, Ana liền hỏi:
_ Này, các bạn. Xảy ra chuyện gì vậy?
Cô bạn có mái tóc cột đuôi ngựa đáp như thét lên:
_ Ủa? Các bạn không biết gì à? Các thần thú đang gặp nguy hiểm, họ đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều trong việc học tập. Giờ sao lại lọt vào kẻ nào đó được chứ, phải tìm cách giúp họ một tay.
_ HẢ !!!? - Ana cùng các bạn há hốc mồm sửng sờ.
_ Giờ bọn mình đang nghĩ cách để cứu họ, dù biết rằng thực lực của hắn hơn hẳn chúng ta gấp nhiều lần. - Cô bạn đăm chiêu thẫn thờ.
Cậu bạn trai tiếp lời:
_ Đúng vậy ! Ngài giáo chủ đích thân ra tay với bộ an ninh và bộ pháp thuật không để chuyện đi quá xa.
_ Thật à? - Ana, Yumiko và Hane dịu giọng.
Cô bạn tóc ngắn trong nhóm cô cậu bạn gật đầu. Bạn gái tóc đuôi ngựa nói tiếp:
_ Mình nghĩ cần có kế hoạch giúp họ tất nhiên không làm cản trở công việc của mọi người. Chúng ta sẽ cùng hợp tác để có thể làm điều gì đó có ích được chứ.
Hane tủm tỉm đáp:
_ Có vẻ được đấy, tất nhiên đừng làm gián đoạn hay họ gặp rắc rối sẽ bị nạt đó.
Cô bạn tóc ngắn nhóm các cô cậu bạn như nhớ ra điều gì:
_ À ! Chúng ta chưa giới thiệu qua tên, mình tên Xiphi.
Cô bạn tóc đuôi ngựa:
_ Mình là Lina.
Đến lượt cậu bạn trai:
_ Còn mình là Vigast !
Nhóm Ana cũng vậy, khi Ana vừa giới thiệu tên xong thì cô bạn tóc đuôi ngựa với cả nhóm trầm trồ:
_ A ! Bạn là Ana, mình đã xem trận đấu của bạn trong cuộc thi vừa rồi. Mình rất hâm mộ bạn lắm đó.
_ Bọn mình cũng thế ! - Cậu bạn Vigast và Lina cũng chung suy nghĩ này.
_ Mình đến rừng cấm được chứ !?? - Lina hỏi.
Yumiko xua tay nói:
_ Mình nghĩ giờ này bên ngoài khu rừng cấm đó đã được bảo vệ nghiêm ngặt từ phía ngoài rồi, có thể kết giới đã được tạo ra để ngăn không cho kẻ ấy ra ngoài.
_ Chậc ! Chẳng lẽ ngồi yên không làm gì ! - Xiphi cắn răng trong lòng vô cùng nóng bỏng.
Cậu bạn trai vòng tay nhẹ nhàng nói:
_ Cần phải có đối sách gì đó chứ thế này ai cũng thấp thỏm trong lòng không yên.
Lina đáp:
_ Đúng đó ! Đúng đó !
Cả sáu người hóa sáu chiếc chổi thành hình lục giác, ở giữa hiện ra con chim nhạn đặt ở giữa. Họ ngồi lơ lửng giữa không trung họp xem nên sẽ làm thế nào. Xiphi làm xoay tay làm ít phép di chuyển tất cả đã hạ cánh xuống dãy núi nhỏ gần thị trấn nằm giữa ngọn núi có tòa lâu đài và núi của tộc người đá.
Riêng chị em Jane đang ở phòng riêng trong tòa lâu đài, tông chủ đang cố gắng điều trị cho Jane hóa giải tà lực từ ma cụ. Ông lắc đầu suy ngẫm:
*Đã có thể áp chế nó tạm thời, còn lại phải dựa vào bản thân cô bé. Cảm xúc mang tính quyết định cho mọi chuyện, ta sẽ tạm ấn phong ngăn chặn. Không thể để quá khích mà nó bộc phát được*.
Ông nói:
_ Ta đã có thể tạm thời ngăn nó bộc phát chứ không thể triệt để vì ma cụ nó đã sử dụng quá mức để giải phóng năng lượng. Dù gì ta cần phải tìm hộ pháp để hoá giải hoặc đồng hóa các căn nguyên thành bình thường. Con hãy đừng để cảm xúc lấn át quá sẽ làm nó bộc lộ tiêu cực, hãy dựa vào bản thân và ý chí của mình.
_ Dạ ! - Jane đáp.
Ông biến đi mất, ông về trụ sở nhưng ông vẫn cố gắng tìm ra cách thức để có thể phá giải ma cụ hoàn toàn. Khi vừa tới nơi thì môn đệ của ông báo cáo:
_ Báo cáo tông chủ, có kẻ nào đó đã lẻn vào rừng cấm nghe nói hắn từng liên quan đến săn thần thú thì phải. Giáo chủ và hai bộ pháp thuật và an ninh đang truy tìm hắn ạ.
Cụ tông chủ vô cùng bàng hoàng khi biết tin, ông nhanh chóng trấn tĩnh nói:
_ Thần thú là các sinh vật huyền thoại từ thuở xa xưa từ thời huyền sử đến nay đã mấy ngàn năm. Sinh vật hỗ trợ cho các vị thần và các pháp sư trong việc đi lại cũng như chiến đấu. Tại sao lại xuất hiện kẻ này?
Môn đệ đáp:
_ Dạ ! Thưa ngài, theo thông tin con được biết thì hắn từng đi theo kẻ tấn công chúng ta từ sau cuộc thi. Hắn ẩn náu ở trong quân đoàn an ninh thời gian, hắn có thể biến hóa hay lột xác như cởi áo ra vậy.
Tông chủ đặt các ngón tay lên miệng trầm ngâm đi đi lại lại trong khuôn viên:
_ Gay go ! Kiểu này khó đối phó đấy, công nhận phù thủy đen nó huấn luyện đáng sợ đến mức nào. Chốn thâm cung thiên đường địa ngục ở hắc địa được coi như là nơi luyện ngục như địa ngục vậy. Bọn họ ghê thật, phải có cách nào đó để giải quyết việc này.
Trên trời bỗng nhiên xuất hiện các chấm sáng phóng về phía tông chủ đang đứng, chấm sáng xanh đỏ tím vàng... hiện ra. Các chấm sáng hóa ra một người, họ là những vị tộc trưởng của các gia tộc có thế lực trong dân gian và là thành viên cấp cao của Thập sư tộc.
Tông chủ hồ hởi:
_ Các vị đã đến rồi à ! Tôi đang khúc mắc thông tin vừa xảy ra đây.
Các tộc trưởng tóc búi trên đỉnh đầu, cung kính chào:
_ Kính chào tông chủ, thông tin về người lột da đang dần nóng lên chúng tôi thấy cần phải làm gì đó không để mọi người lo ngại nữa.
Tông chủ đáp:
_ Phải ! Thập sư tộc có vai trò bảo vệ an ninh cho toàn lãnh địa từ thời nguyên thủy khi các bộ lạc còn phân chia. Giờ hãy lên kế hoạch thật sự vì kẻ này không dễ đối phó dù hắn chỉ có một tên. Mời mọi người vào bên trong chúng ta còn họp bàn hỗ trợ giáo chủ và mọi người.
Tất cả cùng bước vào bên trong ngồi vào chiếc ghế có đặt chiếc bàn dài hình chữ O khá lớn. Tông chủ ngồi trên cùng nhìn xuống dưới, ngài nói giọng bức xúc:
_ Phi vụ lần này có vẻ rất nghiêm trọng, không ngờ sau các vụ việc gây rối trong thời gian qua đã làm cho mọi người nhức nhối dân tình bức bối. Các việc không giải thích được gần chục năm nay tưởng vào hồi kết, vậy mà giờ lại nảy sinh chuyện này. Người lột da ở phù thủy đen đã có từ mấy thế kỷ trước từng gây xáo trộn, giờ lại trở lại. Kẻ này bất phàm khó đối phó cần phải tìm ra bộ mặt thật của hắn, hắn biến hóa thành nhiều và hóa trang thành rất nhiều khuôn mặt nên chẳng biết đâu là mặt thật của hắn. Các thần thú trong rừng cấm được bảo vệ nghiêm ngặt để không cho kẻ nào đụng chạm tới họ. Từ thời cổ chí kim, họ đã giúp chúng ta trong nhiều trận đấu vào sinh ra tử với tà ác trong vũ trụ tính từ trước và sau thời thượng cổ đến bây giờ. Các vị cần phải có biện pháp chặn đứng tên gây sự đó ra trước ánh nắng mặt trời.
Tộc trưởng gia tộc thủy với mái tóc màu xanh lục bạc đáp:
_ Theo tôi, hắn có nhiều khả năng sẽ dễ qua mặt được. Phải nhìn thấu hắn thế nào mới có thể biết và tóm gọn kẻ rắc rối, dù mọi người đã vào cuộc nhưng chưa chắc gì đã làm được điều gì.
Còn tộc trưởng hoả tộc lại cho rằng:
_ Dù kết giới đã được lập nên nhưng không dám đảm bảo sẽ ngăn cản hắn thoát được. Cần phải làm trận địa đồ để dàn dựng lưới trời và chấm dứt mọi chuyện.
Các tộc trưởng khác có những ý kiến khác nhau, tông chủ đưa ra lập luận:
_ Các vị nói đều không sai, nhưng chưa đồng nhất quan điểm. Cần có đối sách nhanh chóng nếu không vụ việc sẽ quá muộn thì chẳng làm gì được đâu.
Các tộc trưởng đồng ý, họ liền trầm ngâm suy nghĩ để có thể đưa ra lựa chọn tốt nhất. Tình hình rất căng, họ vẫn lấy lại phong thái để không bị rối trí cho lần vào cuộc này.
Sau tòa chính điện chính, các trưởng lão cũng họp mặt để có ý kiến cho công cuộc. Họ tính sẽ làm ổn thỏa, vị trưởng ban hội đồng trưởng lão đã tán thành ý kiến của các thành viên. Họ rời khỏi lâu đài cho cuộc chiến đấu với kẻ đó với cách thức được công nhận.
Ba chị em Jane định rời khỏi phòng thì gặp nhân viên an ninh đứng ngoài cửa, Anne hỏi:
_ Chú cho chúng cháu rời khỏi đây nhé !
Nhân viên an ninh đáp:
_ Được thôi ! Trừ Jane thì chúng tôi cần thẩm tra thêm vì đây là lệnh của bộ pháp thuật, dù được tông chủ giúp nhưng cũng cần phải dõi theo. Cảm xúc mà nổi lên là nhọc lắm, còn hai em ra ngoài đi. Các pháp sư trị liệu sẽ còn chú ý thêm nữa.
Anne và Fuiko rời khỏi lâu đài hóa ra cây chổi bay lên không trung. Chị em họ thấy mọi người chung quanh có vẻ nháo nhác đặc biệt là các pháp sư an ninh.
_ Có chuyện gì đã xảy ra thì phải? Sao mọi người có vẻ lo lắng quá vậy? - Anne tự hỏi lòng mình.
Các cây chổi khác lần lượt bay qua hai bên hay trước mặt họ, Fuiko hỏi một cô bé cưỡi chổi qua hỏi:
_ Có chuyện gì mà mọi người có vẻ bơ phờ vậy?
Cô bé đáp:
_ Cậu chưa biết gì sao, có kẻ nào đó đã lọt vào rừng cấm săn thần thú. Mình nghe phong thanh là vậy !
_ Hả !!? - Anne và Fuiko há hốc mồm.
Cô bé bay đi mất, hai cô cậu nhìn nhau họ liền nghĩ là làm sao có thể, Anne nghĩ đến Jane - cô bé từng chơi với các thần thú từ nhỏ nên vô cùng gắn bó, nếu biết thì chắc sẽ biết kết quả sẽ ra sao. Cô đoán rằng chắc chắn Jane sẽ nổi xung lên và muốn can thiệp lập tức, lúc đó cảm xúc sẽ không thể kìm nén nổi điều gì sẽ xảy ra. Anne và Fuiko đưa mắt nhìn nhau là không cho Jane biết, họ tiếp tục bay đi.
Bà Mana hiện ra trước cửa tòa lâu đài thấy hai con mình mới rời khỏi, bà vào phòng Jane gõ cửa
//Cốc cốc//
_ Dạ ! Ai ở ngoài cửa đó ạ !!?
Bà Mana đáp:
_ Mẹ đây ! Mẹ nghe nói ngài tông chủ đã giúp cho con, dù sao thì trị tà lực do ma cụ đó thì cần phải có hộ pháp thực sự.
Jane ngồi sát bên động viên mẹ:
_ Không sao đâu mẹ, con cảm thấy nó rất bình thường mà.
Bà Mana vuốt ve mái tóc dài ánh kim của cô bé thướt tha, vài giọt nước mắt rơi xuống đất.
_ Chị và em con mẹ thấy họ mới rời khỏi đây xong, họ ở lại khi tông chủ còn ở đây à !??
_ Vâng ! Thưa mẹ, ông ấy thật nhiệt tình. Chị Anne và Fuiko xem ông thủ thuật từ đầu đến cuối.
_ Ồ ! Bà Mana chu môi.
Bên ngoài cửa phòng, tiếng bước chân chạy lải rải không ngừng. Có vẻ như đội an ninh phát hiện ra điều gì đó, họ xem thử qua thì thấy các dấu vết ma thuật ẩn do người lột da để lại.
_ Chậc ! Vết này đã có từ trước, hắn ta đã ở đây trong suốt thời gian sau cuộc thi vừa rồi biết hết mọi ngõ ngách. Ghê thật !
_ Ừ ! Giờ trong rừng cấm mọi người đang chiến đấu, không biết có khả quan không.
Các nhân viên an ninh thì thầm to nhỏ với nhau, họ dùng thần giao cách cảm báo cáo cho thuật sĩ Tasat và cô Amisa biết. Cả hai người đều có cùng ý với nhau:*Ra vậy, hắn đã luẩn quẩn trong lâu đài để dò xét. Thảo nào mọi chuyện chúng ta làm đều bị biết trước. Chán quá đi !*
Chủ nhiệm bộ pháp thuật nhận được thông tin từ quả cầu thủy tinh do một nhân viên an ninh báo lại, ông không đích thân tham gia mà phải ở lại bộ mà chỉ đạo.
_ Kính thưa chủ nhiệm, tôi đã tìm ra các dấu hiệu phép thuật mà kẻ lột da để lại. Nó không chỉ ở bộ an ninh mà ngay cả toàn bộ lâu đài này đều có dấu tích. Xem ra ta đã để hắn nắm rõ tình hình rồi, phải làm sao đây thưa ngài?
Vị chủ nhiệm giờ mới nhớ ra có lần ông với hai thuật sĩ đi lại ở hành lang trò chuyện thảo luận ở gần chính điện chính, lần đó ông có nói đến phù thủy huyền thoại và một số vấn đề liên quan. Lúc này mới ngã ngửa là lúc đó có kẻ lén theo dõi để nắm bắt cơ hội để hành động.
Ông tặc lưỡi thộn người đi nói không nên lời:
_ Gay thật ! Vậy là hắn đã...
Đập mạnh tay xuống bàn, ông tính sẽ sửa lại sai lầm vô ý này. Ông cho gọi bà Riana tới văn phòng thông qua tín hiệu đũa thần. Bà Riana hiện đang ở bên ngoài khu vực không vào rừng cấm mà chỉ dõi theo sát sao theo kế hoạch của hội đồng trưởng lão. Nhận tin báo, bà cho phân thân của mình từ thần ngọc, qua đó không làm ảnh hưởng mọi việc mà vẫn có thể gặp trực tiếp nói chuyện. Đến trước văn phòng bộ pháp thuật, bà vòng tay phải trước ngực cúi đầu chào:
_ Có chuyện gì vậy thưa, chủ nhiệm?
Chủ nhiệm hớt hải kể rõ vấn đề bị kẻ lạ nghe lén lần ở hành lang dạo nọ cho bà nghe. Bà thất kinh, liền nói:
_ Không trách ngài được, hắn đã làm trò này nhiều nơi rồi. Giờ phải bắt kẻ này để chấm dứt tình trạng phiền não này, hắn có lẽ khó đối phó hơn vì nhiều cách thức biến đổi. Chắc phải tìm rõ gương mặt thật mới bắt được kẻ đó.
Chủ nhiệm chồm dậy hỏi:
_ Vậy thưa bà ! Chúng ta làm gì tiếp theo?
_ Hội đồng trưởng lão đã nhất trí sẽ tìm được người có khả năng nhìn xuyên thấu bộ mặt thật người lột da, tuy thần nhãn chúng ta có thể thấy nó lại bị khắc chế bởi bí thuật. Điều đó làm ảnh hưởng tầm nhìn của mắt thần, chắc chắn phù thủy đen cũng đã tính đến điều này từ lâu. Phải có một người có khả năng nhìn xuyên thấu bí thuật đó là có thể giải quyết được vấn đề.
Chủ nhiệm đứng dậy đi lại trên chỗ làm việc băn khoăn:
_ Chà ! Giữa dòng người rộng lớn này tìm được người đó thì khó đấy, liệu những ma pháp sư trong toàn lãnh địa này có người nào không.
_ Chuyện đó hội đồng trưởng lão đã có tính toán, ngài đừng lo. Các bô lão đã chủ trì cuộc họp kín để có thể chặn đứng ý đồ của hắn, ngài sẽ thấy. - Bà mỉm cười.
Chủ nhiệm thẫn thờ nghe bà Riana nói, ông chưa rõ bà định làm gì. Nhưng với vị phù thủy thượng cổ như bà thì chắc có thể tin cậy. Bà biến mất ngay sau đó trước sự ngỡ ngàng của chủ nhiệm.
Chủ nhiệm ngẫm lại suy xét từng lời bà nói, ông tỏ ra vững vàng hơn trong kế hoạch lần này so với trước lúc gặp bà.
Bà Riana trở lại khu vực của mình nhập lại với chính thể, không ngừng theo dõi sự vận hành của kết giới. Đảm bảo không để kẻ mà họ đang hướng tới rời khỏi khu vực đã định.
Bên trong khu rừng cấm, người lột da đang thủ sẵn con dao nhọn của đạo sĩ. Nó có khả năng sẽ không để thần thú có thể làm gì được nó, nhưng rồi hắn cảm thấy nguy hiểm khi cảm thấy như đang bị theo dõi.*Hình như có kẻ theo dõi mình*, hắn thấy một người đang đi lén lút trong những hàng cây.
_ Quả nhiên là có người đang theo dõi, thú vị thật. Ta không để ngươi bắt được ta đâu. - Nói rồi ! Da trên người hắn nhão ra thả xuống đất với hình hài con người, còn hắn thì mất dạng không thấy đâu.
Thuật sĩ đến nơi thì thấy chỉ là bộ da, cầm lên xem bực bội:
_ Để hắn thoát rồi, ngay cả bộ da cũng không để lại bộ mặt thật của hắn.
Thiên tinh nhỏ bé từ trên cao hạ xuống với đôi cánh nhỏ bé, hỏi:
_ Vậy là ta để mất dấu vết từ hắn sao, tôi thấy hắn rất bí hiểm. Ngay cả lột da xong mà không để lại bộ mặt thật, mọi thứ liên quan đến hắn hay khí của hắn cũng không để sót lại. Vậy là không thể có thể nắm bắt hắn được rồi. Mà bộ da sau khi trút bỏ khỏi thân xác thì không tồn tại lâu.
Thuật sĩ cho hóa ra cái túi lộ thiên cất giữ bộ da vào, anh tính sẽ đem về viện hàn lâm ma pháp kiểm tra. Anh tỏ ra phân vân:
_ Không biết giờ hắn lạc đi hướng nào rồi !
Thiên tinh bay lên cao, nhắm mắt lại ánh mắt từ đen đã trở thành màu xám. Giờ có thể nhận thấy kẻ họ đang nhắm tới. Thiên tinh nói trỏ ngón tay ra trước về sau bìa rừng ở hướng Nam:
_ Hắn đi về hướng đó, thiên tinh chúng tôi rất nhạy cảm về định hướng và chỉ lối đi !
Thuật sĩ đáp:
_ Cảm ơn nhiều !
Vị thuật sĩ rời khỏi lần này anh lại cảm giác thấy kẻ anh muốn tìm, giờ anh không sơ suất như lần trước nữa mà làm mất dấu.
Bìa rừng cách xa chỗ lãnh địa loài rồng đoạn đường, người lột da vô cùng tức tối con mồi đã ở phía trước mà để kẻ khác hớt mất. Hắn rít lên:
_ Kẻ phá đám, xém chút là ta có thể vào bên trong điện rồng rồi.
Bên trong có hồ nước có mồ hôi rồng, cô Hairest đã biết có kẻ theo dõi vì cô đoán chắc mà vị thuật sĩ cũng đã báo cho cô. Cô tính kế hoạch với thủ lĩnh rồng và ông ấy đã có kế hoạch cụ thể không để bị kẻ khác làm hại như thời xa xưa.
Trong rừng có thần thú khác thuộc dòng miêu tinh đi qua nhanh nhạy. Người lột da trông thấy nhưng hắn nghĩ*Ta không cần loài mèo, dù là những thần thú phép thuật trong khu rừng cấm này*.
Tư lệnh Ara có tham gia cuộc tranh đấu này dẫn đầu nhóm ma pháp sư an ninh. Màn chạy săn đuổi trong rừng cấm ngày càng trở nên gay go, người lột da nghĩ thầm trong bụng:*Xem ra ta có nhiều vị khách tiếp đón quá, ha ha ha !!!*
Người lột da liền biến hóa thành năm nhân vật khác ở những phân thân bằng bí thuật, còn kẻ chính thì bỏ đi mất. Tư lệnh Ara với quân đoàn ma pháp sư dùng thần khí chiến đấu, song khi chạm vào các phân thân này chẳng ảnh hưởng gì. Lần này các phân thân chia ra các nơi khác nhau ra tay, chỉ một mình duy nhất đấu với nhóm của tư lệnh Ara.
Phân thân đối diện với nhóm của tư lệnh Ara đưa hai tay ra:
_ "Tung Hoả Bì" - Lập tức các bụi vỏ bắn vào người của những người đứng phía trước nó dính chặt không thể nào gỡ bỏ khỏi cơ thể.
_ Cái gì thế này? Cái thứ này không sao mà gỡ bỏ khỏi được.
Thấy nhốn nháo, kẻ phân thân định lợi dụng sơ hở tấn công thị tư lệnh Ara hô lên không để mọi người mất tinh thần tũng trí:
_ Hãy thắp lửa lên mọi người.
Các ma pháp sư hiểu ý, họ ngã ngửa bàn tay hô lên:
_ "Lửa thiêng" - Ngọn lửa bùng lên trên chính cơ thể họ, vô cùng nóng bỏng cháy hết cái vết dính trên cơ thể. Dù phải chịu cơn nóng nhưng đành chịu vì chỉ có lửa mới gỡ bỏ được loại phép này.
nữ vào nhau:
_ "Lôi điện sấm cuồng" - Các tia sét bùng lên từ các ngón tay người lột da phóng về phía mọi người. Tư lệnh Ara đưa bàn tay ra trước, hô lên:
_ "Tường đất !" - Mặt đất bên dưới động đậy hóa thành bức tường lớn cản và hút mọi lôi điện vào trong.
_ Vẫn chưa được à? Có vẻ ta quá coi thường quá đây.
Tư lệnh Ara cho rằng bọn phân thân này chỉ là để giữ chân mọi người để kẻ chính dễ dàng hành động. Ngài thét lên:
_ Công nhận bọn này dù là phân thân nhưng có khả năng tương tự như chính thể, cần phải chặn đứng tên thực sự mới được. Hãy chiến đấu với bọn giả mạo này, nên nhớ chúng có thể chịu bất cứ đòn tấn công nào.
Kẻ chính thể lột da đến trước điện rồng, cười:
_ Ha ha ! Ta sẽ lấy huyết rồng về, nó rất có lợi cho chúng ta, ngoài bất tử ra nó còn chế tạo ra nhiều thứ thú vị hơn.
Cô Hairest hiện ra trước mặt kẻ lột da lên tiếng:
_ Ngươi đến rồi à? Ngươi đừng hòng bước qua đây nữa bước.
Người lột da cười nhạo:
_ Ô ô ! Sợ quá ! Để xem ta đang gặp ai thế này, có vẻ ta có biết cô cách đây mấy trăm năm trước dù chỉ nghe qua. Cô là phù thủy hóa trang huyền thoại Hairest phải không, không ngờ ta lại có phúc gặp cô.
Cô Hairest với mái tóc dài bay bồng bềnh, cột lại ở gần cuối đuôi tóc cô nói:
_ Ngươi biết ta, thú vị thật. Ngươi có thể cho ta biết ngươi là ai không?
_ Là ai? Ha ha ha ! Muốn biết thì cứ đấu tay đôi với ta xem, nếu được ta sẽ tiết lộ cho. Nếu không thì ta sẽ vào bên trong làm điều ta muốn.
Cuộc tranh đấu bắt đầu, cô Hairest trong trang phục màu đen đưa hai bàn tay ra trước gióng vào nhau, linh cầu màu trắng hiện ra giữa lòng hai tay tung đòn ra trước:
_ "Thần châu phát xạ !" - Quả cầu năng lượng phóng ra trước với lực có thể sẽ xé cả tòa thành kiên cố lao tới. Nó tạo ra cơn lốc với siêu từ trường tốc độ. Với kinh nghiệm trăm năm cô không cần dùng lực quá lớn mà vẫn phát huy tối đa sức mạnh.
Người lột da kinh hoảng:
_ Đòn này ghê quá, trúng phải chắc tiêu luôn !
Hắn trở thành khói đen tránh né tránh được thế đòn này rồi nhập lại như cũ. Hắn cười nhe răng chế nhạo:
_ Không xi nhê chút nào ! Trúng đòn đó chắc xong luôn, nhưng cô có thể làm sao đánh trúng được tôi.
Cô nghĩ thầm:*Ừm ! Có vẻ hắn đã được học những điều này ở hắc địa, nơi này được xem là luyện ngục thứ hai nên khả năng hắn ta mới đạt cảnh giới đó*
_ Hê hê ! - Hắn cười. - Giờ đến tôi tấn công nhé !
_ "Hắc Địa Công Phá" - Một cơn bão xoáy cuốn theo đá văng theo kèm theo các sự rung chuyển cả mặt đất dữ dội. Đất đá dưới chân sụp đổ làm chảy cả mọi thứ gần đó lao tới.
*Nguy quá ! Thế này lãnh địa này sụp đổ mất phải ngăn lại*
Cô nhắm mắt lại giang hai tay sang ngang:
_ "Kết giới phòng vệ diện rộng" - Bức tường năng lượng phủ kín cả lãnh địa rồng, khi cơn xoáy đến nơi gặp rào cản ngăn chặn.
//Tách Tách// - Kết giới dường như đang bị rạn với cú tấn công cực mạnh từ nguồn năng lượng khá lớn, cô nhanh chóng nhận ra điều này và vá lại như lúc ban đầu.
_ Năng lượng mạnh thật, không ngờ hắn có khả năng siêu công phá nguy hiểm này. - Mồ hôi trên người cô đang dần đổ xuống, tất nhiên không làm cô mất đi sự tranh đấu này.
Trong kết giới này có nghệ thuật triệt tiêu năng lượng nó đã hóa giải mọi lực tấn công từ bên ngoài, người lột da cũng sửng sốt khi thấy tận mắt khung cảnh trước mắt.
Hắn chống hông trầm trồ:
_ Giỏi đấy ! Không ngờ ngươi có thể phá đòn hủy diệt của ta, nếu không cả khu này thành bình địa rồi ! Ha ha ha ! Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi thì nhằm nhò gì, ta còn có nhiều thứ cho ngươi xem thử đấy.
Nói rồi hắn bật người lên vung hai tay lên hô:
_ "Trận tuyết đen hắc ám" - Nguồn năng lượng khủng khiếp bùng lên, tuyết lạnh lại có khí độc đụng đến cái gì sẽ làm thứ đó tan chảy.
Cô Hairest xuýt xoa:
_ Sao hắn toàn chơi trò hiểm độc quá vậy, toàn trò ác mà thôi. Những thứ này đậm chất hủy diệt, theo như mình đọc trong dữ liệu xa xưa người lột da toàn thích xài tà thuật hắc đạo nó mang tính chất không tưởng tượng nổi.
Người lột da nghe thấu từng câu chữ cô đang thốt ra, hắn kể lại với giọng mỉa mai:
_ Ngươi nói đúng rồi đấy, ta từng sống trong thời kỳ cuối cổ đại sau đó chết vì bọn ngươi đã xử ta trong vụ việc săn rồng và các thần thú huyền thoại hàng loạt này thời trung cổ. Giờ ta chuyển sinh do thủ lĩnh phù thủy đen giúp đỡ vào thế kỷ 18 giờ ta sẽ trả lễ, ký ức kiếp trước của ta không hề bị mai một mà nhớ rõ như in không sai được.
_ Hả !?? Đó là tội danh quá lớn mà bộ pháp thuật phải y án đó, việc gì trả thù vì việc làm ngốc đó chứ? - Cô Hairest đáp lại.
_ Bây giờ chuẩn bị cho trận đấu giữa chúng ta, ta đã cầm chân bọn người kia bằng ảo thuật ma pháp thú vị. Họ có khả năng y như ta vậy, dù không phải là người thật nhưng họ mạnh lắm đấy. - Người lột da khinh thường.
*Chậc ! Hết nói nổi với hắn, cò cưa thế này lãnh địa này không giữ được mất. Hắn lại khó ứng phó lại rất mạnh, phải có cách đuổi hắn đi nơi khác tránh xa nơi này. Phải bảo vệ lãnh địa này bằng cả tính mạng.* - Cô Hairest thầm nghĩ.
Trong trận quyết đấu sinh tử với người lột da ở lãnh địa rồng thì ở bên trong rừng giáo chủ và con chim phượng hoàng lại gặp phải kẻ ảo thân do hắn tạo ra.
_ Hắn cố tình tạo ra thứ này để cản đường chúng ta bắt được hắn, mà đối phó với bọn ảo thân này cũng chẳng đơn giản. Thế này thì phiền phức đây, nếu có thể dẹp bỏ thứ hoang phế này đi. - Giáo chủ nhận định.
Kẻ ảo thân hô hô tự đắc:
_ Các người làm sao có thể đối phó được ta nhỉ, không dễ chạm vào ta đâu vì là ảo ảnh. Nhưng sức mạnh của ta thì thật không phải ảo đâu.
_ Thú vị thật ! - Thần thú phượng hoàng trong trạng thái người cười khinh khỉnh.
Giáo chủ dự tính sẽ tạo thuật từ khả năng của phù thủy tối thượng, là vị vua phù thủy ngài sẽ cần xài thủ thuật đó nếu thực sự cần đến. Tất nhiên nó là thuật sẽ làm ảnh hưởng không nhỏ đến các quy trình có khi cả tính mạng.
*
* *
Ở vùng trời xa xôi, phù thủy không gian theo dõi trận chiến qua gương thần. Cô liên lạc với các phù thủy pháp sư trên toàn vũ trụ trên trời dưới đất hỏi họ có thể tính sao với việc hiện đang diễn ra. Phù thủy không gian hỏi pháp sư ngân hà về cuộc đấu chiến dữ dội ở khu rừng cấm. Nếu cần họ sẽ ra tay giúp đỡ không để chuyện không hay xảy ra.
Pháp sư ở ngân hà đáp:
_ Thưa cô, dù chúng ta là những người cai quản hàng ngàn năm ở vị trí cố định này. Nếu lãnh địa gặp chuyện lớn chúng ta cũng cần phải làm gì đó để ngăn chặn những vụ việc không hay. Tôi đã chuẩn bị những thứ cần thiết nếu cần mới hành động, tất cả những nơi khác cũng thế.
_ Tốt đấy ! - Phù Thủy không gian vĩnh cửu hài lòng.
Trong khu rừng cấm các cuộc tranh đấu không ngừng diễn ra, các đòn ma pháp liên tục và cùng với sự liên hoàn không ngừng nghỉ.
Bên ngoài khu rừng cấm, thập sư tộc đã cho bủa vây bên ngoài với các xung kích nguyên tố tự nhiên. Tông chủ đặt vòng bát quái ở giữa trận địa để tiện thời giăng lưới không để người lột da chạy thoát.
_ Dù trong tình cảnh nào cũng phải bắt bằng được tên ác quỷ này, hắn đã từng gây ra sóng gió từ thời cổ. Dù hắn biến hóa thế nào cũng không để thoát ! - Tông chủ ra lệnh.
_ Rõ ! - Tộc trưởng các sư tộc đáp.
Thời gian này ở thánh địa tháp ngôi sao đen, đại thủ lĩnh đang xem xét mọi thứ qua quả cầu thủy tinh. Anh muốn nhìn thấu rõ mọi thứ qua đây, anh tâm tư:
_ Chà ! Có vẻ như có biến cố gì đó mà mình không rõ, ta thử đoán xem vấn đề gì.
Bấm độn ngón tay anh từng học nó khi còn là học trò của giáo chủ lúc còn ở phù thủy trắng. *Ra thế ! Người lột da đã hành động rồi à? - Anh tự hỏi. Anh chắc mẩn lần này sẽ có chuyện hay để xem, cười khà khà:
_ Thú vị đấy ! Không ngờ tên người lột da đó đã lọt vào rừng cấm, nơi đó là nơi mà bạch phù thủy nuôi các thần thú huyền thoại. Những thần thú mà người ta nghĩ chỉ trong tưởng tượng hay cổ tích thần thoại, ha ha ha. Ta chuyển sinh cho hắn kiếp này thật sự thế nào để giúp phù thủy đen chúng ta, tất nhiên hắn vẫn mạnh và ký ức vẫn như kiếp trước có khi còn mạnh hơn.
Đại thủ lĩnh cười vang dội cả tòa tháp chính, bên ngoài tháp mây gió phe phẩy dìu dịu. Thông qua quả cầu thủy tinh, đại thủ lĩnh muốn nhìn thấy phía bên lãnh địa phù thủy trắng. Lần này anh không thu hái được gì vì bộ pháp thuật đã ngăn không cho kẻ khác cứ nhìn vào nơi họ quản lý.
Bức xạ từ trường kết giới ngăn cách của bạch phù thủy lần này trở nên mờ ảo, khó đoán định hướng vị trí. Nếu muốn thông quan thì phải có sự báo cáo rõ ràng với bộ hay các ngành liên quan. Phía bên trong kết giới được bao phủ lớp màn quan ngăn sự liên lạc tín hiệu trái phép, trừ tín hiệu từ bộ pháp thuật và đại hội đồng. Chủ nhiệm bộ pháp thuật ra đứng trước hiên tòa nhà tia chớp, ông cảm thấy không khí mọi nơi không được tốt vì tin đồn về người lột da đã lan truyền trong cộng đồng.
_ Nếu cứ thế này thì loạn mất, phải dập tắt sự rúng động này trong dư luận. - Chủ nhiệm bộ pháp thuật tự nhủ. Ông đi vào phòng đến trước quả cầu thủy tinh liên hệ với phó ban an ninh là thuật sĩ Tasat, ông muốn trấn an dư luận không để xảy ra vụ việc không hay nào.
Anne và Fuiko muốn tìm đến khu rừng cấm nhưng có thể sẽ không được phép tới nơi đó. Khả năng phù thủy không gian của Anne lại giới hạn nên khó có thể mở cổng kết giới. Vào đến phía sau bìa rừng cấm thì gặp nhóm Ana và các bạn đang ở gần đó.
Ana trông thấy Anne đang bay lượn là là trên cán chổi sát mặt đất. Cô hỏi:
_ A ! Chị Anne, chị cũng biết tin vụ này à?
Anne gật đầu, nói:
_ Ừa ! Bây giờ mọi người chắc đang lo chiến đấu với kẻ lột da gì đó. Có vẻ hắn rất đáng sợ.
Ana đáp:
_ Dạ ! Em nghe nói phải có người nhìn xuyên thấu bộ mặt thật của hắn mới bắt được kẻ đó, bí thuật của hắn rất khó lường. Em không rõ kết giới mọi người dàn dựng này có thể cản bước hắn lâu không?
Fuiko mấp máy môi:
_ Chuyện đó...
Bây giờ Ana mới chú ý là thiếu mất nhân vật là Jane liền hỏi:
_ A ! Chị Anne, bạn Jane đâu rồi?
Anne gượng gạo:
_ Em ấy... em ấy ở trong lâu đài, bộ pháp thuật không cho ra ngoài.
_ Sao vậy? - Yumiko tò mò hỏi.
_ Các em có biết vụ bắt cóc vừa rồi không, có vẻ em ấy bị ép buộc bởi ma cụ để phát huy tiềm năng... - Anne nói đứt quãng hai ngón tay chập vào nhau mặt tái nhợt.
_ À ! Ra thế ! Em hiểu rồi ! Tội nghiệp bạn ấy quá ! - Nhóm bạn của Ana thủ thỉ.
Amy chuyển chủ đề:
_ Thôi ! Nói chuyện khác đi, giờ kế hoạch thế nào để giúp đỡ mọi người vụ um xùm này.
Yumiko liếc mắt nhìn Amy châm chọc:
_ Hì ! Bạn Amy à, bạn đừng giấu tài nghệ nữa. Mình nghĩ có thể bạn ánh mắt có thể soi tỏ xuyên thấu mọi thứ, biết đâu lại thấy được mặt thật tên lột da kia thì sao? Bạn còn có thể nhìn thấy cả quá khứ người đó nữa dù là kiếp trước thì phải?
Amy mặt đỏ bừng, Ana phẩy tay cuời:
_ Thôi mà Yumiko đừng chọc bạn ấy nữa đi !
Nói đến đây thì Anne và Fuiko nhớ lại dạo trước khi đi cắm trại thuốc phép của Jane bị thiếu mà Amy có thể biết được chỉ nhìn thoáng qua đã biết ký ức rồi.
------------------------------------------------
Lãnh địa rồng được sự bảo vệ của cô Hairest vẫn bình an vô sự, khi người lột da tung ra đòn tuyết đen hắc ám để chôn vùi tất cả thì cô Hairest đành chọn phương án quyết tử với kẻ lột da.
_ Có vẻ ngươi đã chuẩn bị cho tất cả để có thể vào được khu rừng cấm này.
Người lột da ha hả thét lớn:
_ Đúng ! Để xem ngươi có chặn đứng được đòn đánh của ta không?
Cô Hairest đanh giọng như hét lên, toàn thân cô phát ra nguồn năng lượng khủng khiếp tỏa ra tứ phía:
_ Vậy sao? "Năng lượng phục sinh".
Nguồn năng lượng mà Hairest phát ra trắng xóa đã đẩy người lột da với năng lượng hủy diệt kia ra xa kêu:
_ Cô làm trò gì vậy, có vẻ là đòn đánh dùng năng lượng tiềm tàng đây.
Đây có lẽ là cuộc giải phóng năng lượng mạnh nhất chưa từng có mà Hairest thực hiện, nó có thể sẽ rất nguy hiểm với bản thân khi sử dụng nó. Người lột da có vẻ mệt mỏi với đòn quá lớn áp lực cao đến vậy. Hắn thểu thào như muốn rời khỏi, hắn có mánh khóe riêng nên sẽ không để cho kẻ khác tìm thấy dễ dàng. Hắn có khả năng tự cường hóa nên lát sau hắn lấy lại phong độ qua cuộc tay đôi với Hairest. Lúc này các ảo thân của hắn lần lượt bị tiêu diệt bởi nhóm ma pháp sư theo sau cô Amisa, họ biết rằng khi lúc người lột da suy yếu sẽ ảnh hưởng đến các ảo thân. Luồng ánh sáng trắng xóa kia mọi người đều trông thấy trên bầu trời, ai cũng đoán ra người làm điều đó.
Cô Amisa gặp người lột da thật sự khi hắn bắt đầu tấn công vào lãnh địa rồng lần hai.
_ Giờ ngươi không được tiến vào đó thêm bước nữa, chúng ta đã bao vây mọi nơi rồi.
Người lột da cười ngất:
_ Bao vây? Mèo khóc chuột, ta sẽ rời khỏi đây cho các ngươi thấy.
Nhóm ma pháp sư trị liệu chạy tới bên cô Hairest trị liệu cho cô, các hộ pháp cường hóa đưa cô vào bên trong điện rồng giúp cô hồi phục. Thủ lĩnh rồng theo dõi trận chiến vô cùng cảm kích trước tấm lòng của cô Hairest, ông bước đến bên cô:
_ Cảm ơn cô đã mạo hiểm giúp đỡ chúng tôi thoát khỏi tên săn thần thú nguy hiểm đó.
Thủ lĩnh rồng vừa chạm nhẹ tay vào người cô toàn thân cô trở lại như lúc trước khi chiến đấu gấp ngàn lần. Họ đã chốt chặn nên sẽ vô cùng an toàn cho mọi người.
Phía bên ngoài, người lột da ha hả muốn phá tung lưới trời do mọi người lập ra. Bộ mặt thật của hắn vẫn chưa thể xác định được nên không biết đâu là tâm điểm để có thể khai phá. Hắn vung tay mọi thứ chao đảo, luồng khí tỏa ra mãnh liệt.
_ Lần này ta không thành công, nhưng không có lần khác đâu.
Hắn chỉ tay chỉ thiên kết giới vỡ tung ra hắn rời khỏi rừng cấm.
_ Chậc ! Kết giới chả là gì với hắn, làm sao đây bây giờ. - Giáo chủ lo lắng.
Ra ngoài khu rừng cấm, hắn hóa thân thành người khác để không ai có thể biết hắn là ai. Ung dung như những người đi lại vãng lai, ngay cả nhóm của tông chủ cũng không nhận ra có kẻ lướt qua mà không biết là hắn.
Các môn đệ của các sư tộc báo cáo với các tộc trưởng là người lột da thoát khỏi rừng cấm rồi, không biết hắn giờ đang đi đâu.
Tông chủ giữa hàng trăm người dàn lưới phép thuật, ông không hài lòng với kết quả này:
_ Xem ra thực lực của chúng ta không thể giữ được hắn, chỉ cần biết mặt thật thì sẽ phát hiện ra tâm điểm là sẽ tóm gọn được kẻ này. Theo sách cổ mà tôi tìm hiểu yếu điểm chính là tâm điểm mà ta phải biết đó, nhưng quan trọng là phải tìm ra người có khả năng thấy được nó.
Bên trong rừng cấm trước lãnh địa rồng, giáo chủ và mọi người ngồi xuống các phiến đá nhấp nhô trong rừng thành vòng tròn bàn kế hoạch tiếp theo.
Cô Hairest lên tiếng:
_ Thưa mọi người, tên người lột da đó thật khó đối phó lại dùng các loại tà thuật hiểm độc. Khả năng cường hóa của hắn và hồi phục nhanh chóng, hắn có muôn mặt không biết đâu là chính hắn thế này thật khó đánh bại hắn. Giờ hắn đã rời khỏi đây rồi lại trong vai trò khác như vãng lai hay này nọ phải tính sao?
Cô Amisa tiếp lời:
_ Khả năng của hắn khá giống con bé Yako nhưng con bé không có khả năng lột da kiểu bí thuật bí hiểm đó. Chiêu thuật thoát xác bình thường phòng thủ thế thân thì trong chúng ta ai cũng biết mà. Cần tìm ra người có thể phá giải bí thuật đó dù là ai không kể dị giới miễn có thể đưa ra lời giải thật sự. Nhưng phải bí mật vì hắn biết sẽ đề phòng thì rách việc.
Giáo chủ trong tay với cây quyền trượng ngôi sao mười cánh vàng chống xuống đất ngậm ngùi:
_ Đành là vậy ! Ta nghĩ kẻ như hắn sẽ không động tay động chân bừa đâu. Nhưng ta đoán chắc hẳn hắn sẽ tìm mọi cách để có thể làm chuyện vừa nãy lần nữa. Cách làm mỗi lần không giống nhau khó phát giác, nên người ta mới gọi hắn là kẻ trung chuyển tức thay đổi liên tục không rập khuôn. Hắn cũng có thể gọi là tắc kè cũng vì thay đổi tùy tình huống.
Thuật sĩ Fara là người theo đuổi kẻ lột da từ đầu phủ nhận:
_ Vâng ! Lúc tôi đã dõi theo hắn đến sát lãnh địa rồng thì hắn lột lớp da người bỏ lại lặn tăm hơi, sau đó không còn tìm thấy hắn đâu nữa kể cả mùi của hắn. Nhờ có sự giúp đỡ của thiên tinh mà tôi đã tìm lại được hắn tiếp tục theo dõi.
Mọi người cúi gằm mặt xuống thở dài
_ Vậy anh có mang theo bộ da đó không? Lớp da người hắn bỏ lại ấy? - Cô Amisa dựng người lên trỏ tay ra trước.
_ A...A ! Có ạ ! - Nói đoạn, thuật sĩ thò tay vào trong túi áo chùng màu xanh thẫm lấy ra cái túi lộ thiên màu đen. Túi nhìn thì nhỏ vừa phải nhưng có thể bỏ được mọi thứ vô hạn. Bộ da người từ trên xuống dưới nguyên rỗng, lớp da bị lột ra nguyên vỏ.
Ai thấy đều kinh hoảng cố trấn tĩnh lại. Thuật sĩ Fara nói:
_ Đây là bộ da hắn để lại như con ve sầu thoát khỏi vỏ cũ vậy, không để lại một vết rạch dù nhỏ nhất. Khuôn mặt này cũng không phải khuôn mặt thật của hắn, kiểu thế thân ghê rợn.
_ Ghê quá đi ! - Cô Amisa thu người lại nói.
_ Phải ! Trong bạch phù thủy chúng ta không xài kiểu lột da này, mà thuộc phù thủy đen đối lập. Loại tà thuật này đã có từ rất lâu, ta đã chứng kiến một lần duy nhất cách đây ngàn năm trước khi chưa ở ngôi vị hiện tại. - Giáo chủ trầm giọng nhẹ nhàng.
_ Ừ ! Đó là thời kỳ thần giáo rơi vào rối ren do vị giáo chủ tiền nhiệm chuyên quyền, thập sư tộc thay mặt mọi người chiến đấu chống lại điều đó. Phù thủy đen lợi dụng để gây rối cùng nhiều thế lực bên ngoài. - Cô Amisa nhớ lại lúc cô còn là thành viên phó ban an ninh.
_ Đó là câu chuyện lịch sử phép thuật thăng trầm nhất từ thời huyền sử thượng cổ đến nay ở lãnh địa này. - Cô Hairest nói.
Lịch sử phép thuật phù thủy này kế tục sau khi thời đại thần thánh đi trên những chặng đường cuối cùng. Giáo chủ hội ý với mọi người sẽ chiến đấu với kẻ lột da chấm dứt vĩnh viễn, không để chuyện tương tự tiếp diễn như thời trung cổ. Cuộc trưng cầu ý kiến mọi người diễn ra được một lúc, ai cũng có ý kiến riêng. Người quyết định ý kiến là giáo chủ sau khi ý kiến đã được sự đồng thuận của tất cả các thành viên. Trong lúc họ đang hội bàn thì thủ lĩnh rồng có bước ra khỏi điện nghe qua tâm ý.
Gần đó có một số thần thú huyền thoại khác vất vưởng chạy qua lại trong rừng, có cả ngựa một sừng trắng phau nè kèm theo đôi cánh trắng. Hội ý xong mọi người rời khỏi rừng cấm làm tiếp việc đã bàn. Cánh cửa rừng cấm mở ra họ gặp ngay người của thập sư tộc đang ở đó.
Tông chủ đại diện của các sư tộc đến bên giáo chủ:
_ Giáo vương à ! Chúng tôi đã nỗ lực dàn dựng kết giới phong tỏa mọi cửa ra vào mà không thể chặn đứng được hắn.
Giáo chủ vỗ vai tông chủ thông cảm:
_ Không sao thưa ngài, hắn quá mạnh cùng bí thuật rất xa vời mà ta lại chưa nắm rõ được nên không thành thôi. Nhưng tôi tin rằng sẽ sớm bắt được kẻ này, không thể đùa với hắn được.
_ Được rồi ! Giờ chúng ta sẽ cùng tìm ra tâm thuật và mọi cách để giải quyết ổn thỏa. - Tông chủ trịnh trọng.
Nhóm Lina nghe thấy giọng nói của mọi người tỏ ra phân vân trong khi đó nhóm Ana lại ở chỗ khác trong thị trấn, Lina nói:
_ Chậc ! Hắn lại thoát rồi à ! Cần phải có cách gì để bắt được chứ.
Vigast tỏ ra bồn chồn:
_ Vậy thì nguy mất, phải làm sao đây?
Xiphi bẵm môi:
_ Theo khả năng tiên đoán của mình thì giờ này hắn chắc luẩn quất trong thị trấn chờ cơ hội khác. Trước kia theo như mọi người bàn tán hắn ở trong tòa lâu đài một thời gian kể từ khi vụ tấn công sau khi cuộc thi vừa dứt.
_ Hả !!? - Vigast và Lina há hốc mồm kinh ngạc.
_Vậy ai có thể tìm thấy được hắn trong hàng ngàn người trên toàn lãnh địa, đặc biệt hắn còn có thể biến hóa hóa trang không biết tính sao nữa. - Lina nghiến răng xòe hai tay hai bên rùng mình bơ phờ.
Xiphi thì tỏ ra tươi cười vì đã biết tìm người lý giải chuyện người lột da, thấy thế Vigast và Lina tò mò:
_ Sao bạn có vẻ điềm tĩnh vui vẻ vậy?
Xiphi thú vị:
_ Mình đã biết ai sẽ cho ra lời giải bài toán này rồi !
_ Ai vậy??? - Cả Vigast và Lina đồng thanh.
Xiphi nói nhỏ vào tai hai bạn người đó liên quan đến nhóm Ana mà họ từng gặp. Giờ cả Lina và Vigast mới bừng tỉnh như sau giấc ngủ say.
Vigast vòng tay nói:
_ Ra vậy ! Bọn mình và các bạn ấy mới gặp chưa lâu nên không biết khả năng của nhau. Không ngờ trong đám trẻ tụi mình lại có người lại biết tâm thuật thú vị mà trước đã có sẵn từ nhỏ.
Lina nắm hai tay chùng xuống ánh mắt thích thú rồi riết chặt bàn tay:
_ Vậy thì càng tốt ! Bọn mình sẽ cùng họ tìm ra kẻ giấu mặt đó, lâu nay cứ chuyện này chuyện kia ai ai cũng bất bình. Không để kẻ đó gây nên sóng gió nữa mà sẽ thanh bình như xưa.
_ Ừ ! - Vigast và Xiphi thuận ý.
_ Chúng ta đi thôi ! - Xiphi ngã ngửa bàn tay hóa ra cây chổi ngồi lên bay đi, hai bạn của cô cũng vậy.
Giáo chủ cùng mọi người trở thành ngọn gió đến trước tòa lâu đài. Ngài vào trong chính điện với các sư tộc ngồi vào ghế của hội đồng trò chuyện. Chủ bộ pháp thuật thấy có cơn gió lướt qua đoán là giáo chủ đã trở lại lâu đài với mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.