Chương 14: Những Ngày Cắm Trại Cùng Gia Đình (Phần Cuối)
Anna Marita
07/01/2022
Kỳ Cuối: Ngày Trở Về
Do sự giận dữ nhất thời hắc thuật sĩ đã sử dụng thuật chú mạnh nhất của anh ta để đánh đáp lại không hề suy nghĩ, sức mạnh đó làm trời đất rung chuyển các tầng mây đen xám xịt đến bất thường. Toàn bộ không gian trở nên âm u thêm những trận sấm sét liên hoàn, mặt đất rung chuyển dữ dội như động đất vậy. Mặt đất nứt ra thành từng miếng, các thớ đất tan chảy thành bùn lầy đẩy mọi thứ chùn sâu xuống dưới lòng đất như là cơn động đất cực đại vậy, điều này nằm ngoài dự tính của Naran.
Cậu không ngờ rằng kẻ cầm đầu nhóm phù thủy đen này lại điên loạn đến thế. Hắn ra đòn này làm mọi thứ chao đảo rung chuyển mạnh làm cả nhóm không làm thế nào đứng vững, lại thêm mặt đất càng lúc càng lún. Do yếu tố bất ngờ nên không thể tính toán vẹn toàn được. Trong khi đó, hắn và đồng bọn tạo bí thuật giữ mình mà cậu không biết đến. Toàn thân chúng phát ra ánh sáng màu tím ngăn các sự xáo trộn bên ngoài ảnh hưởng. Các kỹ năng bí ẩn của chúng cùng hành tung khó nắm bắt.
Cậu và các bạn đang từ từ như bị rơi xuống vực thẳm không đáy cùng với đất cát. Như vừa xảy ra một trận đại hồng thủy khủng khiếp làm mọi thứ tan biến. Nhìn thấy cảnh tượng rợn người này nữ pháp sư Amisa và mẹ cô là bà Mana rất muốn can thiệp vào để giải cứu tương trợ, khi họ định ra tay nhằm giúp đỡ chị em Jane và các bạn thì thấy luồng sáng lạ kỳ phóng lên từ lòng đất thẳng lên nền trời xoắn ốc vần vũ. Bà Mana và cô pháp sư Amisa theo dõi qua màn ảnh ảo pháp như chiếc màn hình lớn trước mặt ở hai địa điểm khác nhau.
Gặp tình cảnh nguy ngập ép buộc nhưng không vì thế mà Naran không bị xao động dẫn đến mất phương hướng, cậu liền dùng thuật truyền âm để liên lạc với Nina và các bạn để hỗ trợ động viên tinh thần:
"Mọi người không sao chứ, tôi muốn hỏi thăm qua tình hình của mọi người".
"Ừ ! Cảm ơn bạn, vì mưa cát và bụi cùng với tà thuật của tên đó mà chúng tôi không thể nhìn qua nhãn thuật như lúc bình thường, chỉ có thể dùng sóng truyền âm này thôi" - Các bạn đáp lại.
"Tôi nghĩ mọi người đang lúng túng nên chưa thể làm hiệu quả của khả năng mình, nào hãy trấn an mình mà làm điều gì đó đi, hãy phát huy những gì đã học được trong thời gian qua và cải tiến nó để hoàn chỉnh tất cả." - Naran động viên tinh thần các bạn.
"Cảm ơn bạn nhé, Naran" - Nina đáp lại làm Naran đỏ bừng khuôn mặt. Qua lời nói của Naran mọi người như thức tỉnh, vì quá lo sợ mà họ quên mất đi điều quan trọng. Họ dùng các kỹ thuật hộ thể để ngăn không cho các sự rơi tự do nữa. Toàn thân họ phát sáng quanh mình từ từ bay lên, nhưng trên cao bụi đất vẫn không ngừng chảy xuống. Các lớp đất đó rơi vào các hộ thể của mọi người làm cho nó bị bong tróc dần dần vỡ ra làm cho họ lại bị rơi xuống tưởng chừng không có thể thoát được. Trong lúc tuyệt vọng nhất thì hào quang hiện ra xuất hiện vị thần hộ mệnh cao lớn mà Nina đã gọi trước đó đã hiện ra làm cho mặt đất ngừng chảy, cả nhóm sáu người Jane đã trở lại mặt đất với sự giúp đỡ của thần trong vầng quang sáng vút thẳng tận trời cao, bọn hắc đạo không thể nhìn hay nhận thấy sự hiện diện của thần. Đây là điều mà bọn hắc đạo không ngờ tới, họ trồi khỏi vực chuẩn bị chiến đấu mới. Vị thần hộ mệnh biến mất sau khi cứu họ khỏi lưỡi hái tử thần đó, phần còn lại thì cả nhóm phải tự mình chiến đấu với kẻ thù.
Hắc thuật sĩ lên giọng:
_ Ồ ! Các ngươi vẫn còn sống à, khá quá nhỉ. Bọn ta tưởng các ngươi đã ngủm cả rồi chứ.
Yano tức mình nhưng do dùng thuật quá mạnh lúc nãy nên không đủ khả năng chiến đấu, Jane bước lên chống hông đanh giọng:
_ Này bọn kia, làm chuyện như vậy là không nên đâu nha !
_ Ô ! Ngươi bắt đầu dạy đời chúng ta đấy à, con nhóc kia. Có giỏi thì đấu với bọn ta một trận để xem tài cao thấp. - Hắc thuật sĩ ngước mắt lên khinh thường.
_ Được thôi, nếu chúng ta thắng bọn phù thủy đen các ngươi không được lấn lướt phù thủy trắng chúng ta nữa. - Jane giọng điệu hùng hồn làm cho thân thể toát ra khí pháp ghê rợn, làn tóc và bộ trang phục tung bay.
_ Chuyện đó để xem đã... - Hắc thuật sĩ cười cợt có ý không coi ý kiến đó là gì. Vẻ mặt của hắn và hai kẻ còn lại vênh váo dữ tợn. Dù vậy chúng thấy pháp khí của Jane nên tỏ ra phấn khích. Hắc thuật sĩ thầm nghĩ:*Chà ! Luồng khí pháp đó thật tuyệt đấy, thảo nào thủ lĩnh chúng ta lại để ý tới cô ta đến thế*.
Trong lúc Jane đang đấu khẩu với kẻ địch thì Nina đã dùng khả năng cường hóa và trị liệu để giúp mọi người lành lặn vết thương, phục hồi như trước khi đánh trận. Nina khác với các bạn là với khả năng cường hóa và trị liệu rất mạnh, thân thể của cô các vết thương dù nặng cũng phục hồi trong giây lát lành lặn như ban đầu, toàn thân trở nên sung sức như trước khi đánh trận vậy. Cô đặt bàn tay nhẹ lên chỗ bị thương bàn tay phát sáng chỉ vài giây là vết thương không còn một dấu tích nào nữa. Riêng với Jane thì cô cũng có thể phục hồi được như Nina nhưng kém hơn một chút, lại không có khả năng cường hóa đối với đối phương. Cô phân thân thành nhiều người giống mình, tất nhiên đều là người thật không phải ảnh ảo. Vận dụng chân khí đánh thức sức mạnh toàn thân để phát huy tác dụng của chính mình. Các phân thân đó vây quanh kẻ địch hướng bàn tay phải ra trước, hô lớn:
_ "Áp Ma Diệu Pháp" - Từ các bàn tay phóng ra luồng sáng chiếu vào ba tên, chúng gào rú trong kinh hoàng. Hắc thuật sĩ không chịu thua, muốn bật tung nó ra để mở ra thế chiến mới. Anne nhảy vào vòng chiến nhanh như chớp kế sau em gái phân thân làm ba người bay lên trên cao muốn đánh chúng đòn kết thúc. Cô tung hai tay phóng thẳng xuống phía dưới:
_ "Ma Quang Pháp !" - Đòn năng lượng phóng xuống thẳng thừng nhằm vào địch trắng xóa.
Ầm ! Ầm !!!!
Tiếng nổ lớn khói bay mù mịt sau đòn tấn công của Anne, chị em Jane thu hồi các phân thân của họ liền sau đó.
Tưởng chừng đã đạt kết quả không ngờ sau khi đám bụi mù bay biến, chúng cười ồ lên:
_ Thú vị ! Công nhận các ngươi giỏi đấy, nhưng chỉ có bấy nhiêu thôi ư ! Ha ha ha ha !
_ Chưa đạt kết quả gì à? - Cả ba chị em há hốc mồm kinh ngạc và Yano cũng vậy. Riêng Nina và Naran thì cho rằng đòn đó mà đấu với bọn chúng với công phu đó là không được ổn, cho rằng lưới phép thuật đã đứt nhưng lò phản ứng ma thuật thì cậu đã bí mật cho vào một không gian nào đó ở nơi đặt chân kết giới. Đến lúc thật sự sẽ kích hoạt lại, có thể đó sẽ là "vũ khí" tối mật.
_ Giờ đến lượt bọn ta, có vẻ lúc nãy các ngươi may mắn với đòn tấn công tuyệt chiêu của bọn ta. Bây giờ sẽ cần thêm gia vị cho cuộc chiến. - Hắc thuật sĩ chỉ trỏ hắng giọng.
_ "Thuật pháp chi phong, hàn vũ phong ba". - Gió toàn khu vực trỗi dậy kéo theo khí lạnh cùng với mưa đá lớn, các cơn gió tạo nên vòi rồng xoắn bay mọi thứ. Trên nền trời hình thành vòng xoắn ốc đen trắng do mây kết lại mà thành ngày càng cuồn cuộn và đỏ rực, nó khá giống với thời mà phù thủy huyền thoại chiến đấu cách đây trăm năm về trước, chỉ khác là không có nhật và nguyệt thực mà thôi. Không còn chút không khí và ở trạng thái gần như dưới mặt nước và thêm cả áp lực nước mà không hề có nước. Toàn bộ nhóm của Jane phải dùng phép hộ thể để không bị đá và bão tố phang trúng, cậu bé Fuiko dùng bùa chú để bảo vệ mình. Họ giờ được bao bọc trong quả cầu vô hình vách chắn phòng thủ đã hoàn thiện.
_ Xem ra lần này chúng ngày càng ác chiến thật rồi, vậy thì ta sẽ kết thúc trò này sớm thôi. - Naran cùng Nina biến thành những tia sáng phóng thẳng lên trời cao, thành những tinh tú sáng lung linh. Mọi người nhìn lên không hiểu hai người đó đang làm gì, trừ Yano. Tạm thời cậu chàng chưa thể tự mình bay lên được vì cần nghỉ ngơi sau khi được trị liệu. Những ngôi sao trên nền trời trở nên sáng hơn như mặt trăng soi sáng cả bầu trời. Hắc thuật sĩ thốt lên:
_ Bọn chúng tính làm chuyện gì kìa?
_ "Tinh Tú Vân Tinh" - Nina và Naran đã hóa thân mình thành các ngôi sao hoà cùng các đám mây. Nền trời đã có các bước chuyển biến mới, các tinh vân làm tinh chuyển vòng xoắn ốc làm biến đổi trận cuồng phong vòi rồng.
Hắc thuật sĩ liền hiểu chuyện coi thường liếc nhìn khinh khỉnh vuốt trán:
_ Hừ ! Muốn hóa giải chiêu thuật này của ta với bấy nhiêu đó sao, đừng có mơ. Cho dù đã làm đúng phương thức rồi nhưng ma lực không đủ để phá vỡ được nó đâu, ha ha ha ha. Ta nghĩ chỉ một chút nữa thôi các ngươi sẽ rớt xuống đây và,..... ha ha ha...
Yano lườm tên hắc thuật sĩ chỉ muốn lại đập hắn một trận, câu đó mà cũng nói được. Cậu liền nghĩ thầm*Hai người họ không đủ sức để đánh thức lò phản ứng ma thuật được, cần phải có thêm ta nữa*. Nghĩ xong, cậu hóa thành tia sét phóng thẳng lên tâm xoắn ốc giữa bầu trời đen kịt. Từ đây, các tinh vân sáng rực lên len lỏi qua các vệt xoắn màu trắng chiếu xuống mặt đất. Sấm sét bùng lên, mặt đất nổi cơn gió lạnh băng kết. Vòng tròn bát quái âm dương ngũ hành hiện ra trên mặt đất xoay chuyển, mặt trắng của bát quái phát sáng phóng thẳng lên trời thẳng vào tâm xoắn. Mặt đất như chuyển mình, các lò phản ứng từ trong không gian mở ra làm nên kết giới lần nữa.
_ Chuyện gì vậy nhỉ? - Hắc pháp sư tò mò không rõ sao lại có chuyện lạ như vậy. Cả ba chị em nhà Jane cũng ngước nhìn lên theo đường ánh sáng màu vàng kỳ diệu này. Cột ánh sáng trong suốt không lẫn một chút nhiễu tạp nào. Các tinh tú dần dần xóa nhòa đi vòng xoắn ốc thay thế vị trí của mình làm nền trời đã trở lại như lúc đầu dù vẫn còn chút mây đen che đi vầng dương. Các cơn gió đen tối đã bị triệt tiêu, không còn dấu tích của vòi rồng nữa.
Cả ba chị em Jane reo lên:
_ Họ làm được rồi, không còn dấu tích hắc thuật nữa.
Fuiko thắc mắc:
_ Đó là thuật gì vậy các chị?
_ À ! Là thuật tinh vân tinh tú giải trừ hắc thuật ! Biến thân thể thành các vì sao và mây trắng.- Jane đã hiểu ra ngay sau khi Naran và Nina trở thành các tinh tú sau đó vì cô nhớ mang máng thuật này khi đọc ở thư viện tại hội không lâu. Không những thế loại kết trận này còn làm cho kẻ địch tự suy đi mà không thể biết được vì âm thầm.
_ Hả ? Đây là loại phép mà phù thủy huyền thoại đã thực hiện cách đây hơn trăm năm trước. - Fuiko sửng sốt.
_ Đó là loại phép từ trung cao pháp sư mà ! - Anne hỏi.
_ Điều đó em không rõ nữa, dạo này trong em cảm thấy có sự biến đổi kỳ lạ. Đôi khi có một người khác bên trong em cứ muốn trỗi dậy, có lúc trong vô thức ngày càng mạnh lên. - Jane phân vân.
_ Ừm ! Chị cũng cảm thấy vậy ! Nhưng em thuộc bẩm sinh nên khác lạ là phải. - Anne đăm chiêu cắn móng tay.
Các áng mây đen vần vũ che mất nền trời cùng các cơn cuồng phong đã bị nhóm người Naran làm cho tan biến, tia nắng mặt trời lại trở lại soi sáng mặt đất. Phép hóa giải của nhóm ba người Naran đã hiệu quả thật sự, điều này làm cho bọn hắc thuật sĩ sửng sốt không nói nên lời. Làm xong thì ba tia sáng sa xuống mặt đất trở lại nguyên hình.
_ Các bạn giỏi quá, đã có thể hoá giải hắc thuật làm che mất nền trời. - Ba chị em Jane đập tay vào tay các bạn tung hô.
_ Khá khen cho các ngươi có thể hoá giải được nó với khả năng siêu cấp đó, trình độ đó có vẻ phải thuộc pháp sư từ trung cấp trở lên mà các ngươi dễ dàng gọn ghẽ đấy. Ta cảm thấy khâm phục và tức giận các ngươi có thể qua mặt bọn ta như vậy. Xem ra, ta cần phải thực hiện điều thuật mới để tiếp tục. - Hắc thuật sĩ cười nhạt.
_ "Phép Chuyển Đổi"
Vừa thực hiện xong thì sáu người phía bên Jane thấy mình đang bị biến dạng gần như động vật. Nina nhìn thấy các bạn đang dần bị biến đổi từ từ tức lên thấy bọn chúng như muốn trêu chọc mình, đứng thẳng người tung hết lực từ hai tay ra trước hô lớn:
_ "Băng Ma Pháp: Vườn Ma Băng" - Chiêu thuật này làm đóng băng về phía được tung ra, nếu trúng đòn thì mất hết khả năng kháng cự. Muốn thi triển thuật sẽ vô cùng khó khăn hay không thể thực hiện được, ngoại trừ nếu họ mà mạnh hơn tạo nên kỳ tích lại là chuyện khác. Phe địch lúc nãy ra nhiều chiêu thuật đã quá đà, giờ không phải đối thủ của chiêu thuật mà cô tung ra. Đây chính là đòn kết thúc sự gây sự của phù thủy đen trong chuyến hành trình này.
Naran khen cả ba chị em Jane:
_ Trong trận chiến vừa rồi là thực tế với kẻ địch thực sự, các cô cậu đã thể hiện rất tốt các khả năng mà mình đã học. Anne và Jane phát huy rất tốt thuật Chân thân và các loại pháp thuật cùng sự phòng vệ. Riêng Fuiko thì cậu đã sử dụng tốt thuật bùa chú, tôi tin rằng cậu sau cuộc thi sắp tới cậu nhất định trở thành thuật sĩ bùa chú.
Cả ba chị em hớn hở đập tay vào nhau chúc mừng thắng lợi.
Vừa lúc, có vệt sáng trên bầu trời giáng xuống biến ra đội tuần cảnh an ninh do thuật sĩ Tasat - phó trưởng ban an ninh dẫn đầu đã hiện diện. Các nhân viên an ninh với các pháp khí trong tay vây quanh mấy tên địch giương ra trước họ, họ sẽ bắt những tên này về nhà lao.
_ Chúng cháu chào ngài !
Thuật sĩ Tasat nhìn khung cảnh hoang tàn của hiện trường xung quanh cùng với mọi người ở đây giọng khen ngợi rồi tạ lỗi khi không thể hiện diện sớm hơn trong cuộc tranh đấu này, ông không ngờ rằng họ có thể thực chiến tốt như vậy, nói:
_ Vất vả cho các cháu quá đã phải đối diện với kẻ địch thật sự. Cô Amisa - Trưởng ban pháp sư an ninh có lời khen là các cháu ứng phó với chúng rất kiên cường và quyết đoán. Nhưng ta nghĩ cuộc chiến với bọn chúng đó chỉ là một phần rất nhỏ thôi, thật sự thì vấn đề này còn rất dài. Quả thật chúng ta định sẽ can thiệp sớm hơn nhưng có số việc liên quan đến chúng từ các nơi khác nhau nên không thể tới nhanh hơn.
_ Vâng ! - Cả sáu người đáp lại.
Ông nhìn chị em Jane và nhóm bạn với ánh mắt trìu mến và có dự định sẽ thông qua điều này sẽ trình lên hội đồng phù thủy để có thể chấp nhận khả năng của họ để xem xét trình độ. Nữ pháp sư Amisa và ông đồng ý kiến này để tiến bước tới con đường phía trước. Trong điều kiện này nữ pháp sư đã mời các thuật sĩ và phù thủy hay các ẩn sĩ để họ hợp tác để truy bắt những kẻ gây sự mà bí mật không để kinh động đến phù thủy đen.
Rồi ông quay sang nhóm mặc đồ đen trách cứ:
_ Hừm ! Các ngươi luôn tìm bắt các phù thủy có tiềm năng để có ý gì?
Bọn hắc đạo không nói gì chỉ cúi gằm mặt xuống đất. Ba kẻ đã bị dây trói vô hình trói lại.
Ông ra lệnh cho đội an ninh:
_ Các anh hãy đưa mấy tên này về trụ sở để giải quyết, đồng thời để xem xét tình hình về ý đồ của chúng.
_ Rõ ! - Đội tuần tra vòng tay trước ngực đáp rõ to. Khi họ vừa định áp giải thì một luồng sáng màu tím đã đưa ba tên mặc đồ đen thoát khỏi đội quân an ninh phù thủy trắng. Người đó là nữ phù thủy đã theo dõi quá trình của cuộc chiến vừa rồi bất thình lình hiện ra.
_ Ha ha ha ha ! Các ngươi muốn động đến phù thủy đen bọn ta, đừng mơ tưởng. - Tiếng cười rộn lên từ nữ phù thủy. Luồng sáng màu tím phóng ra khỏi không gian chỉ trong tích tắc.
Rời khỏi không gian, hắc thuật sĩ nói lời cảm tạ với nữ phù thủy:
_ Cảm ơn thánh cô đã ra tay tương trợ.
Nữ phù thủy đáp:
_ Đừng gọi ta như vậy, gọi là nữ phù thủy là được rồi. - Cô liền đổi giọng khiển trách:
_ Các ngươi đúng là đần, tự dưng nổi giận ngu xuẩn để cả chục người còn ba. Giờ thì sao đây, thủ lĩnh biết được sẽ'vui' lắm đấy. Các ngươi hãy về chịu tội với thủ lĩnh đi là vừa. Ta có việc phải làm rồi, bọn Voremo có vẻ đã nhòm ngó chúng ta nên cần phải có cách tránh đi. - Nữ phù thủy biến mất cùng các hắc thuật sĩ bằng thuật dịch chuyển tức thời không gian qua mắt bọn giám sát.
_ Thưa ngài ! Lúc đó quả thật là.... - Một người khác lên tiếng.
_ Rồi ! Rồi ! Không cần nói nữa, với một thuật sĩ phải biết nên thế nào. - Nữ phù thủy không muốn nghe thêm gạt đi và đưa họ đi qua các đám mây đen dày đặc, mặt trời không thể chiếu tới. Kết giới mở ra lộ ra là một tòa nhà màu xám. Nữ phù thủy nói:
_ Ta đã xong nhiệm vụ rồi, các ngươi cứ ở lại thần cung này. Tạm biệt ! - Cô biến mất ngay sau đó hòa vào làn gió đi mất.
????
Trong thời gian thần hộ mệnh giúp nhóm người Naran và chị em Jane thì trận chiến giữa giáo chủ và anh thư ký với con quái vật đang diễn ra gay go. Liền ngay tia hy vọng đang thổi bùng lên trong thâm tâm thì một tia sáng vút qua xông vào, ngài trong trang phục màu vàng với chòm râu và bộ tóc dài bạc phơ.
_ "Huyền Thiên Công Phá !" - Người ấy đảo hai tay qua trái phải rồi vung tay tới trước với lực cực mạnh. Đòn tấn công đó đã làm tiêu tan hết mọi khí độc.
_ Ai vậy? - Cả ba quay người lại ngạc nhiên.
_ À ! Ra là đại tông chủ của thập sư tộc đây mà, ai dè đến phá việc tốt của ta. - Veto điên cuồng.
_ Việc tốt? Ta nghĩ ngươi đang có mưu đồ gây nguy hiểm thì có. - Tông chủ lên giọng, ngài tiếp:
_ Dạo này tình hình an ninh không mấy tốt lắm luôn bị quấy phá. Bọn phù thủy đen luôn tìm mọi cách để bày trò. À ! Mà ngươi là người của ma giới cơ mà, sao lại theo bọn tà đạo đó. Điều này cần sự can thiệp của vua ma giới để ngăn ngươi chạy theo phe hắc ám.
_ Chuyện đó à... - Veto tròn xoe mắt ra, hắn nói:
_ Muốn ngăn chặn ta, đừng có nằm mơ. - Con quái vật vươn mình hóa nên khổng lồ làm trần của ngọn núi rớt xuống lộ ra bầu trời. Nó đập phá tấn công cả ba người.
_ Chà ! Cần phải ra tay diệt trừ con quái thú này, hoặc thu phục nó trả về cho ma giới. - Đại tông chủ nhìn sang giáo chủ.
_ Đành vậy, chứ biết làm sao. - Giáo chủ thuận tình. Nói xong, cả ba người bay lên cao để thi thuật.
_"Thi Chú Quan Ma" - Các dòng khí xoay vòng quanh con quái vật như muốn ép bắt nó lại. Nhưng rồi bị bật tung ra làm chiến thuật này không thành công. Cả ba không nản chí tiếp tục chiến đấu chấm dứt sự rắc rối này. Họ thấy con quái đang biến đổi thân hình phân thân thành hai con như hệt.
_ "Ấn Thủ Pháp" - Tông chủ ra dấu phóng xuống làm con quái trở lại lúc đầu. Không đợi con quái có thêm thời gian nữa, họ quyết định sẽ phong ấn lại. Họ bay trên không dàn theo hình tam giác:
_ "Tam Pháp Thu Minh" - Hình tam giác vàng phóng xuống vây lấy con quái, đưa nó trở lại như lúc đầu. Nhốt lại trong pháp bảo hình cái bát quái. Giờ họ hạ xuống đất thở phào sau trận chiến này.
_ Tốt rồi ! Giờ mọi thứ đã đâu vào đấy rồi, ngài có thể yên tâm hơn rồi đấy. Dù sao các pháp sư an ninh vẫn phải lo vụ các dấu ấn phép thuật đen đó. - Tông chủ khích lệ.
_ Cảm ơn ngài đã giúp chúng tôi lo liệu tên Veto đó. Mà sao ngài biết được chúng tôi gặp nạn mà đến giúp. - Anh thư ký cảm động.
_ Phải ! Tôi cảm thấy qua thông linh về tín hiệu nguy hiểm từ làn độc này. Tên Veto đó theo tôi được biết hắn rất mạnh đấy, tôi đã từng xem qua lịch sử phép thuật của ma giới. - Tông chủ vuốt râu tỏ ra trầm ngâm.
_ Được rồi ! Sắp tới sẽ có cuộc họp hội đồng phù thủy mong ngài hãy đến để cùng bàn vấn đề này. - Giáo chủ ngõ lời.
_ Được ! Được thôi ! Đây là an ninh trật tự cho toàn lãnh địa mà, tôi sẽ đến để cùng các ngài lo việc phải làm. - Tông chủ đáp lại.
_ Vâng ! Cảm ơn ngài nhiều. Giờ ta cần sửa lại hòn núi này rồi về thôi. - Giáo chủ nói. Ngài rút quyền trượng ra vung lên, các mớ đất đá vỡ vụn bay lên nối tiếp trở lại trước khi bị phá hoại. Tông chủ theo dõi ngài làm rồi ôn tồn nói:
_ Dù sao thì ma thạch là thứ có thể đem đến cho người ta sức mạnh hay ngược lại, nó có thể làm cho người ta tăng cường sức chiến đấu và hồi phục mạnh và nhanh hơn rất nhiều sự cường hóa và hồi phục bình thường. Nếu rơi vào tay kẻ xấu thì không biết sẽ xảy ra điều gì nữa.
_ Ngài nói đúng, đây là điều trong sách pháp thuật về nó có nói. - Giáo chủ gật đầu.
_ Thôi ! Giờ tôi phải về trụ sở của thập gia thôi, tôi xin cáo từ. - Tông chủ nhắm mắt nói rồi cúi người xuống chào.
_ Vâng ! Xin chào từ biệt ngài. - Giáo chủ cúi đầu chào lại, anh thư ký cũng vậy.
Tông chủ biến mất.
_Giờ chúng ta nên về lâu đài thôi, các viên ma thạch này cần phải cất giữ bí mật chu đáo. Nếu không sẽ rắc rối lớn, gây nên mối lo ngại không cần thiết. - Giáo chủ cân nhắc.
_ Dạ ! Con nghĩ vụ an ninh trên đã được bộ pháp thuật và an ninh lo liệu cả rồi. Dù sao thì việc họp hội đồng để mọi người cùng đưa ra ý kiến tránh sai sót. - Anh thư ký đáp.
_ Ừ ! Nhưng trước đó ta cần hỏi qua ý kiến của các trưởng lão, vì kinh nghiệm họ rất dày dặn qua thời gian. - Giáo chủ nhẹ nhàng.
_ Dạ ! Chúng ta về thôi thưa ngài. - Anh thư ký nói.
Giáo chủ đồng ý. Cả hai hóa thành tia sáng bay đi mất nhanh như chớp. Chỉ trong chớp mắt đã có mặt tại trước tòa lâu đài, họ bước vào bên trong. Một toán pháp sư an ninh canh gác lâu đài bước tới vòng tay trước ngực cúi chào:
_ Trình kiến giáo chủ.
_ Ừm ! Chào mọi người. Ta có nghe qua chuyện đã tìm thấy dấu hiệu ấn chú phép thuật đen. Các đội tuần tra đã được cử đi xác minh điều trên, truy tìm dấu vết bọn hắc đạo. - Giáo chủ ậm ừ.
Đúng lúc đó thì thuật sĩ Tasat cũng về tới cùng với nhóm tuần tra an ninh sau lưng giáo chủ và cộng sự. Ông lên tiếng:
_ Ô ! Ngài đã về rồi, mọi việc ổn cả chứ ạ !?
_ À ! Vâng, dù sao cũng có chút biến cố nhưng vẫn ổn cả. - Giáo chủ đáp.
_ Biến cố gì ạ? - Thuật sĩ hỏi.
_ Trong chuyện phong du này ta muốn tìm hiểu một số thứ, đặc biệt là gặp phải đối thủ thuộc phe hắc đạo. - Giáo chủ kể qua cuộc hành trình.
_ Hừm ! Có vẻ cần rà soát lại an ninh toàn lãnh địa thôi, các bí thuật của phù thủy đen ngăn cản thần nhãn chúng ta thấy vậy cảm nhận được sự hiện diện của chúng. Điều đó thật tệ. - Thuật sĩ cảm thấy bối rối.
_ Ừ ! Vì vậy cần phải có biện pháp khắc phục sự cố này càng sớm càng tốt. - Giáo chủ kiên quyết.
Thuật sĩ đưa nhóm an ninh đến khu vực khác ngay sau đó, ông muốn tìm hiểu thêm thủ đoạn của chúng thế nào. Rà soát quanh ngọn núi đặt tòa lâu đài và các nơi gần đó. Nhóm tuần tra của thuật sĩ Tasat vừa rời đi, giáo chủ và anh thư ký bước vào tòa lâu đài thì cũng là lúc vị đạo sĩ bước từ trong tranh đi ra tới tận cửa.
Đạo sĩ cất lời chào:
_ Kính chào ngài, ngài đã về đã về, cả anh Arita nữa.
_ Vâng ! Chào ngài Yato, chúng tôi đã hoàn thành công việc được giao. - Giáo chủ niềm nở.
_ Vâng ! Chào ngài. - Anh thư ký đáp lời.
_ Ồ ! Vậy bần đạo có thể giúp gì được cho ngài không? - Đạo sĩ hỏi.
_ Vâng ! Tình hình an ninh và các mối liên kết kết giới có vẻ như có lỗ hổng đâu đó ngăn ngừa tà đạo đi vào, mà không rõ có kẻ nào đã bí mật mở chỗ nào làm chúng làm loạn cả lên. Ngài cũng đã biết rồi đấy, các vụ phép thuật đột biến đã xong lại gặp chuyện khác tương tự. - Giáo chủ giải trình.
_ Ừm ! Bần đạo sẽ khảo tra lại đồng thời xem có gián điệp nào xâm nhập với tà ý không để còn giải quyết, phi vụ thần nhãn bị hạn chế thì bần đạo nghi ngờ có kẻ giở trò. Tôi sẽ không để kẻ xấu nào làm hội chúng ta mất cân bằng được. - Đạo sĩ khó chịu với tình hình hiện nay.
_ Còn ngài thì sao, ngài đến với hội đường này làm gì ạ? - Anh thư ký hỏi.
_ À ! Tôi có chút chuyện hỏi giáo chủ đời trước, thăm thú qua thời đại mà ngài ấy còn đương chức. Ngài ấy là pháp sư tài ba trị vì hai ngàn năm trước, sống bằng linh hồn trong bức tranh. Xem lại thời kỳ huy hoàng đó mà học tập để phát triển hội như thời của ngài. - Đạo sĩ đáp.
_ Ồ ! Ra vậy ! - Anh thư ký và giáo chủ há hốc mồm.
_ Từ thời đệ tam nửa cuối thời đến nay toàn các biến động không đâu vào đâu, tôi thấy làm thất vọng. Mong rằng, xã hội này lại trở lại như lúc thăng hoa. - Đạo sĩ nhớ lại khi hoàn cảnh lúc đó, ngài tiếp:
_Thế giờ ngài định làm gì thưa ngài?
_ À ! Tôi muốn hỏi qua ý kiến của các trưởng bối để có thể dẹp loạn cùng với các tình hình này. - Giáo chủ nói.
_ À ! Ra thế ! - Đạo sĩ chu môi.
_ Thôi ! Chào ngài, tôi vào bên trong đây. - Giáo chủ nói.
_ Được ! Tạm biệt ngài. - Đạo sĩ đáp.
Anh thư ký Arita cùng giáo chủ vào bên trong hội đường, những người trong các bức tranh cúi chào họ. Giáo chủ tiền nhiệm hiện là linh hồn trong bức tranh đang ngắm nhìn hai người. Bức tranh phát sáng, linh hồn bước ra đặt chân xuống đất.
_ Chào hai vị, ta nghe tình hình hiện giờ quá bối rối nên muốn xem nên giải quyết thế nào.
_ Dạ ! Kính chào ngài đệ nhị, vụ việc này thật khó lường thưa ngài. - Anh thư ký đáp.
_ Ừm ! Thật vậy, đúng là nan giải thật. Phù thủy đen càng lúc càng giỏi bí thuật, quan trọng là Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám thì chúng phát triển hơn rất nhiều. Ta được biết thủ lĩnh của chúng là người giỏi môn ấy, bùa chú và Độc Dược. Sẽ có giải pháp để hóa giải và đưa ra cách kháng lại và trung hòa nó. Dù sao hắn trước kia cũng là học trò của ngài mà giáo chủ hiện thời. - Linh hồn giáo chủ tiền nhiệm cau mày.
_ Vâng, thưa ngài, đó là lỗi lầm trước của tôi đã không chú ý hắn nhiều hơn để hắn sa vào tà đạo. Điều đó làm tôi thấy rất nhức đầu với kẻ đã bán linh hồn cho thế lực đen tối đó. Chuyện này cần phải có biện pháp mạnh để hắn không gây thêm điều gì nữa. - Giáo chủ hiện thời nói.
_ Ngài đừng tự trách mình nữa, giờ hãy cho tôi xem lại cái kết trận cùng với thần nhãn bị ức chế bởi nguyên nhân nào đó mà bọn hắc đạo dễ dàng xâm nhập đến vậy. Mà ta có biết qua việc phù thủy chuyển thế huyền thoại bị tấn công, rồi giữa ngài cũng bị ám sát hụt. - Cựu giáo chủ trắng bệch mặt ra. Ngay toàn bộ phòng tranh đã hiện ra kết trận toàn khu vực mà giáo chủ hiện thời dùng quyền trượng mô phỏng và cựu giáo chủ đã nhìn thấy các lỗ hổng đó qua khả năng của bà. Trận đồ mô phỏng đã nhanh chóng biến đi tức khắc ngay sau đó, họ lại tiếp tục câu chuyện:
_ Đúng là có chuyện đó, tôi sẽ cho họp mặt các trưởng lão họp kín để ra tay ngầm với chúng. Còn hội đồng ma thuật tối cao phù thủy thì có lẽ có kẻ nào đó là gián điệp không rõ. Chuyện chúng ta làm luôn bị kẻ gian đánh động cho lũ tà đạo biết để hành động. - Giáo chủ hiện thời nói giọng lo ngại.
_ Chuyện này à.....đúng là khó đoán thật ! Cần phải hành động bí mật tránh 'rút giây động rừng'. Tôi sẽ chỉ ra các ma pháp sư cần thiết cho đợt hành động đó mà không để chúng biết được ý định của chúng ta. - Cựu giáo chủ tiền nhiệm đưa ra ý kiến.
_ Vâng ! - Giáo chủ hiện thời cùng anh thư ký đáp.
Cuộc gặp gỡ này cả ba đã có sự bàn bạc cần thiết để có thể triệt phá tận gốc vụ việc này. Quan điểm tuy chưa đồng nhất, họ đã nêu ra các vấn đề để cùng tham khảo xem xét.
Bên ngoài tòa lâu đài những màn tinh sương bao phủ làm bầu trời khá ẩm ướt nhẹ bay các hạt sương li ti. Một số cây chổi bay, thảm bay và các phương tiện di chuyển khác. Đội ngũ tuần tra pháp sư đã mở rộng xem xét các cứ địa, lần này có sự hỗ trợ của các tinh linh đã làm mọi việc có chiều hướng tốt.
Cuộc bàn luận của cả ba người trong khung tranh đã đến hồi kết sau một thời gian đàm thoại, giáo chủ và anh thư ký rời khỏi. Tuy rằng, giáo chủ cũng thấy cần thận trọng vì đã từng xảy ra vừa rồi. Lần này, ngài đã tạo ra bằng thuật giả để có thể ở lại lâu đài mà không bị chú ý. Thuật tạo lập chân thân làm người giống bản sao như mình để có thể đánh lừa tránh bị theo dõi. Điều này cựu giáo chủ tán thành ý kiến này. Ngài đã thiết lập không gian riêng biệt trong hội đường, dù có ai đi qua hay xuyên qua cũng không hề biết hay cảm nhận được sự tồn tại. Ngài dùng Thần Giao Cách Cảm để có thể liên lạc với các vị trưởng lão, họ là người thuộc hội đồng trưởng lão và một số thuộc hội đồng tối cao. Sóng liên lạc được phát đi thần tốc không ai có thể cảm nhận được trừ những người được mời. Chỉ trong phút chốc đã có luồng sáng phóng đến hiện ra và có tận mấy chục người tham dự. Cựu giáo chủ cũng tham dự trong buổi họp kín này để có thể đưa ra ý kiến nếu cần thiết.
Giáo chủ giang rộng hai tay hồ hởi:
_ Chào các vị trưởng bối, các vị đã đến đầy đủ rồi. Chúng ta cần có buổi họp kín để xử lý các vấn đề quan ngại trước mắt.
Các trưởng lão nói:
_ Vâng ! Chào các ngài.
Các ghế đã đặt đầy đủ theo hình vòng cung để cho các trưởng lão ngồi, còn hai vị giáo chủ cùng anh thư ký thì ngồi quay mặt lại nhìn xuống. Giáo chủ nói:
_ Giờ mọi người vào việc luôn đi, tình hình dạo này các vị biết rồi. Tôi muốn sẽ sớm chấm dứt tình thế này càng sớm càng tốt. Các vị hãy đưa ra ý kiến của mình để mọi người cùng thảo luận, cùng hành động nhưng phải bí mật.
Ông Raman giơ tay lên phát biểu, giáo chủ chỉ định:
_ Mời ngài.
Ông Raman ngồi bên ngoài cùng đứng lên nói:
_ Thưa giáo chủ và các vị, qua thông tin đã nhận được cũng như từ cuốn sách tiên tri cùng lời cảnh báo từ gương thần. Tôi đã biết qua tình hình đã diễn ra trong thời gian qua, tôi khẳng định trong chúng ta có gián điệp từ địch mà chưa rõ là ai. Phải sớm có hành động để không để xảy ra các vụ việc hiện giờ, tôi nhận thấy kết giới đã có sự biến đổi không mong muốn do kẻ đó bày trò, cộng thêm mọi hoạt động của chúng ta đều bị chú ý. Quan trọng hơn là giáo chủ suýt bị hắn ra tay, may nhờ tông chủ sớm xuất hiện nên không có chuyện gì. Qua các vụ đột biến, tôi nhận định rằng cần làm gì đó để sớm kết thúc chuyện này. Chúng ta cần xem xét các lỗ rò rỉ kết giới, tìm xem kẻ nào đã qua gây ra lỗ hổng đó để kẻ ngoài lọt vào. Cần phải bí mật tiến hành tránh để bị lộ liễu mà hắn biết được.
_ Phải rồi ! - Các trưởng lão khác bàn tán xôn xao.
_ Theo tôi được biết thì phía bên phù thủy đen có hai thế lực đối lập luôn đối phó nhau từ sau khi Voremo truất và ám sát thủ lĩnh bên đó ở gần cuối thế kỷ 17 lại là kẻ theo phe hắc ám. Phù thủy huyền thoại hậu kiếp mà ta đang bảo vệ bị kẻ đối lập đó tấn công. Cần phải có kế hoạch chiến lược để đưa mọi thứ trở lại cân bằng. Xin hết ! - Ông Raman tiếp tục.
Cựu giáo chủ phủ quyết:
_ Phải ! Vấn đề về chúng có từ trước cả thời ta còn cai trị trước kia, sự kiện liên quan tới chúng luôn làm ta thấy khó xử. Hàng ngàn năm mà vẫn chưa chấm dứt sự phiền não này.
Cựu giáo chủ than thở:
_ Đúng vậy ! Đó là chuyện rất dài, giữa chính và tà đạo luôn đối lập với nhau trải qua hàng ngàn năm. Hiệp hội ma pháp trong cộng đồng nhiều lần kiến nghị là gần đây luôn xảy ra các biến cố bí ẩn không giải thích được. Họ cho rằng có kẻ nào đó đã gây ra vấn đề này.
Bà Riana giơ tay lên phát biểu, giáo chủ cho phép. Bà đứng dậy nói:
_ Thưa các ngài, tôi đã cho điều tra đã phát hiện có các dấu hiệu một vài dấu hiệu phép thuật đen rất mù mờ. Nhưng tôi khẳng định đã có thể có bàn tay đen tối nào vô tình để lại.
_ Thật sao? - Nghe bà nói ai nấy đều tỏ ra sửng sốt như muốn đứng bật dậy.
_ Thật vậy ! Tôi cũng cảm thấy bất ngờ khi biết kết quả trên. - Bà Riana khẳng định.
_ Vậy thì cần phải cho mật vụ lo liệu nhằm tránh sự chú ý của hắn là tốt nhất. Để phù thủy trắng chúng ta trở nên ổn định và bình yên hơn. - Cựu giáo chủ trịnh trọng.
_ Chúng tôi cũng có ý đó thưa bà. - Các thành viên xôn xao.
Cựu giáo chủ thấy mọi người chấp nhận quan điểm nên lấy làm hài lòng. Cuộc họp kín còn kéo dài thêm thời gian nữa để bàn luận sẽ đề cử ai và công cuộc lập lại cân bằng, ổn định.
Bên ngoài tòa lâu đài, những cơn gió nhẹ nhàng thổi, những tiếng chim xa xa đâu đây. Ánh quang chiếu từ các bột màu nhiệm làm sáng tỏ cả ban đêm, một số cô cậu bé vẫn cưỡi chổi lướt bay. Nhìn xuống phía dưới, phong cảnh đẹp tươi và rạng rỡ sắc màu. Cậu bé Yata cho chổi bay hạ cánh xuống từ từ đến trước cổng nhà cô bé Nitami. Cánh cổng được bao phủ bởi kết giới, nên cậu không vào được. Mỗi gia đình hay các nơi họ sẽ có kết giới của họ, như chiếc khóa cửa vậy và phải có chiêu thức kèm theo với câu chú nhất định. Ngoài ra, kết giới còn được vận dụng trong các trường hợp khác.
_Natami ơi ! Mở cửa cho mình vào chơi cùng bạn !
- Yata gọi cửa.
Cô bé Nitami đang dọn dẹp phòng mình chút xíu và sau vườn. Cây chổi tự quét lấy sân sau, cô bé đặt lại các thứ lại. Nghe tiếng bạn gọi, cô cầm lấy chổi bay ra xuyên ngôi nhà ra sân trước.
_Chào bạn Yata, tìm mình có việc gì !? - Natami hỏi.
_ Ừm ! Mình muốn rủ bạn sang nhà mình chơi, các bạn đang tập trung ở nhà mình đang biểu diễn các bài tập. - Yata hớn hở.
_Cảm ơn bạn ! Mình hôm nay không đi được, ba mẹ mình có chút việc bận không về được nên mình phải ở nhà. Còn nếu bạn vào chơi thì mình sẽ mở kết giới cho bạn. - Natami xua tay.
_Thôi ! Lát nữa mình qua, giờ mình đang có hẹn. Mình đang thi tập cùng bạn bè. Bye bạn !!! - Yata xua tay rồi giơ tay chào.
_ Bye-bye ! - Natami giơ tay chào đáp lại tươi cười. Cô chỉ gượng cười nhưng trong lòng hơi nao nao, Yata bay đi khuất cô trở vào trong nhà mặt buồn rười rượi. Vào đến phòng mình, nhác nhìn thấy mấy con búp bê. Cô phẩy nhẹ tay, các tia sáng bay lại phía các con búp bê và họ đã trở nên sống động. Thẫn thờ ngồi nhìn các con búp bê đang làm việc, họ thật ngộ nghĩnh làm cho cô bé thấy tươi hơn một tý. Nhìn lên cao, thấy chiếc đồng hồ cát đang chảy trên dưới giờ bằng nhau về cát. Cô nghĩ không nên giết thời gian vậy mãi, cần phải thực tập các thủ thuật phù thủy để xem khả năng đến đâu. Cô gọi cuốn sách phù thủy gia đình ra, cuốn sách từ trong tủ bay ra và hạ nhẹ nhàng xuống rồi giở ra trang cần xem. Cô thay đổi kích thước các con búp bê cho bằng mình và cùng tập theo sách hướng dẫn.Các con búp bê đã được thay đổi kích thước giờ họ đã lớn bằng cô bé, họ sống động như người thật luôn. Natami nói với mấy con búp bê:
_ Các em giỏi quá, có thể làm được giống chị. Lần sau, chị sẽ học phép biến đổi sẽ làm thay đổi thể trạng thực sự. Học viện phép thuật sẽ dạy cho người ta rất nhiều điều, lần tới sẽ là các khả năng thú vị. Học luyện tốt hơn nữa chị sẽ sớm nhận được chứng chỉ phù thủy để trở thành phù thủy thực thụ.
Phía bên ngoài ngôi nhà, một số cây chổi hay thảm bay qua lượn lờ. Nữ pháp sư an ninh cầm cây quyền trượng cưỡi thảm bay cùng với một đoàn phù thủy tuần tra cưỡi chổi lướt qua bầu trời. Cô nói:
_ Mọi người hãy truy tìm dấu tích cho tôi, tôi muốn toàn lãnh địa này không có chỗ cho bọn phù thủy đen nào nữa. Bộ pháp thuật và an ninh sẽ cùng hành động để làm trong sạch mọi thứ.
_ Rõ ! - Các pháp sư phù thủy đồng thanh. Mọi người biến thành các vệt sáng bay biến đi trong đêm. Người dân thị trấn bảo nhau là nên cẩn thận không để xảy ra điều không hay.
????
Trong lúc này thì ở thế giới không gian, Jane và các mọi người vừa trải qua thực chiến lần đầu trong đời. Họ nhẹ nhõm khi vượt qua điều đó và căn dặn nhau nếu xảy ra trường hợp tương tự hãy tùy cơ ứng biến. Jane vòng tay trước ngực ôn tồn nói:
Qua thực chiến vừa rồi thật căng thẳng và gay gắt với kẻ địch thuộc nhóm công cán của bọn hắc đạo. Chúng rất mạnh, đây là lần đầu tiên chúng ta phải đối diện với chúng bằng thực lực của mình.
_ Phải ! Chị cũng thấy thế, hắc thuật của chúng có sức bộc phá rất lớn. Đặc biệt là khi cảm xúc lên mạnh thì đáng sợ thật.
_ Em cũng thấy thế các chị ạ, đặc biệt là thuật làm đất đá tan chảy làm em thấy ghê rợn tóc gáy. - Fuiko lên tiếng.
_ Ừa ! Đó là chú thuật từ trước tới giờ chị mới được trải nghiệm qua nạn này. Nhưng điều đó làm cho chị thấy cần phải phấn đấu để đạt kết quả bền vững hơn nữa. Trong cuộc sống này không biết lúc nào sẽ gặp lại bọn nó lần nữa, chị cần mạnh hơn để có ngày đối mặt với chúng. - Jane co tay lại nắm chặt với đôi mắt như sáng lên, giọng cứng rắn.
Anne nghe em gái nói bước lên vài bước chắp hai bàn tay lại mắt long lanh như nhặt cục vàng:
_ Ô ! Em gái nhà ta có vẻ quyết tâm ghê ha, chị nhận thấy qua thực chiến vừa rồi em thể hiện quá tốt. - Rồi nhìn sang Fuiko tiếp tục:
_ Cả em Fuiko cũng vậy,.......
Fuiko nghe nói tên mình ngẩn ngơ nhìn Anne xem chị đang nói gì, giọng Anne vẫn đang tiếp diễn:
........em thực hiện các thủ thuật bùa chú rất tài tình, em có thể trở thành thuật sĩ bùa chú được đấy.
_ Chị nói quá rồi, em đâu được như vậy chứ. - Fuiko thẹn thùng đỏ bừng khuôn mặt.
Anne lấy làm thú vị vỗ vào vai em trai, cười:
_ Đừng khiêm tốn nữa mà, chị nói thật đấy.
Cả ba chị em nhìn nhau cười.
Trong lúc chị em Jane đang luận bàn riêng tư thì nhóm Naran như đang chụm đầu bàn bạc điều gì. Naran tự trách mình:
_ Thật rắc rối, sự hiện diện của bọn phù thủy đen là nằm ngoài dự kiến. Tôi không nghĩ chúng lại mạnh đến vậy và đáng sợ vậy. Dù vậy, tôi vẫn nhận định rằng họ và chúng ta đã nắm rõ khả năng thực sự. Và cần biết rằng phải củng cố hơn nữa để có thể vượt xa những điều mình biết.
Nina tiếp lời:
_ Mình cũng cho vậy, đó là bài học cho mỗi người để có thể biết mình như thế nào. Có thể phát huy toàn trí và năng lực mức đột phá.
_ Ồ ! Dù sao tôi thấy cần phải cảm ơn cô đã gọi thần hộ mệnh trợ giúp trước khi mọi chuyện xảy ra. Thần đã giúp ta thoát khỏi cái bờ vực thẳm không đáy đó. - Naran chăm chú nhìn cô mặt ửng hồng.
Yano xen vào:
_ Ờ ! Rất tuyệt ! Khả năng gọi thần hộ mệnh chỉ có cô thôi, chúng ta vẫn phải thực thuật nhiều mới có thể.
Naran và Nina nhìn cậu cười, thấy nhóm Jane bàn luận gần xong thì bước tới. Giọng Naran cất lên:
_ Các cô cậu đã xuất sắc thể hiện mình rất tốt. Tôi có có lời khen đấy.
Ba chị em quay người ra sau đứng giãn ra. Naran tiếp:
_ Qua thực chiến vừa rồi, tôi thấy thuật Chân pháp của Anne và Jane đã gần như hoàn hảo rồi chỉ nhanh hơn chút nữa là hoàn hảo rồi. Còn Fuiko thì bùa chú rất tài tình, thể hiện rất tốt đấy.
Ba chị em cúi đầu:
_ Cảm ơn cậu.
Yano và Nina bước tới, Yano như muốn cắt ngang lời Naran:
_ Tuy vậy, tôi thấy cần phải tập luyện hơn để có thể tiến xa hơn nữa.
Nina quay mặt nhìn quanh thấy quang cảnh hoang tàn, cô nói:
_ Tôi muốn đưa quang cảnh này về ban đầu.
_ Cô cứ tự nhiên. - Naran nói. Nina liền đưa tay phải lên khỏi đầu búng nhẹ ngón tay. Một vòng sáng từ tay cô phát ra toả rộng khắp, toàn bộ vùng đất như sa mạc bãi lầy hay cháy rạp đã trở lại là thảo nguyên xanh trong chớp mắt.
Yano vòng tay sau đầu:
_Chỉ phút chốc mà toàn bộ thảo nguyên rộng lớn đã được phủ xanh. Thú vị thật !
_ Ừ ! Đó là phép Thuần Hóa và Làm Lành đó cậu. - Nina dịu dàng hai tay thõng xuống đan xen.
_ Ồ ! Tôi thì chưa thể đạt trình độ này. - Yano gãi đầu.
_ Tốt ! Chúng ta tạm nghỉ ngơi đã, rồi tính tiếp. - Naran nói. Mọi người cùng ngồi xuống nền cỏ vừa nói chuyện vừa vui đùa, Naran ngả bàn tay hóa ra cuốn sách Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám lên tiếng:
_ Tôi nghĩ các cô cậu nên học nó để có thể tự phòng vệ và cải thiện bản thân hơn.
Cuốn sách màu đen với ngôi sao năm cánh trắng khá dày.
_ Đó là... - Ba chị chồm người ta trước kinh ngạc.
_ Ừ ! Nó sẽ giúp các cô cậu ngăn ngừa mọi chuyện nếu như xảy ra chuyện vừa rồi. Cái này sẽ dạy cho họ cách để thoát khỏi nếu bị kẻ địch dùng hắc thuật mà hóa giải. Cuốn sách này trong các lớp học ở học viện ma thuật là quan trọng, giáo chủ luôn cho cất nhắc để các học viên mình có thể tự bảo vệ mình nếu xảy ra nguy hiểm. - Naran chắc nịch.
_ Ồ ! - Anne nhận lấy cuốn sách từ tay Naran. Jane và Fuiko cũng cúi lấy để xem cuốn sách, Fuiko muốn hai chị bỏ cuốn sách xuống nền cỏ cùng xem. Nhóm Naran ngồi đối diện họ thấy cử chỉ ngộ này làm họ bật cười, họ che mặt cười không để lộ.
* *
*
Ở thế giới khác tại lâu đài phù thủy bên trong kết giới ảo pháp, ai nấy đều tỏ ra bình lặng trước các luận bàn để đưa ra các đối sách cần thiết để thực hiện. Cuộc họp kín vẫn đang tiếp diễn với nội dung liên quan tới cuộc thi ma thuật sắp tới. Tuy với tư thế chuẩn bị nhưng do sự thúc giục của bộ pháp thuật nên giáo chủ cho hỏi qua trước với các vị trưởng lão, trước khi cuộc họp chính thức của hội đồng tối cao thời gian tới.
Anh thư ký trịnh trọng:
_ Bẩm cụ, đây là thông thư từ bộ pháp thuật của lâu đài tia chớp. - Anh thư ký trình lên thông tư. Giáo chủ nhận lấy xem qua:
_ Ồ ! Bộ pháp thuật muốn ta tổ chức cuộc thi Tam Pháp Thuật nhằm tuyển chọn các pháp sư phù thủy mới dựa theo khả năng và trình độ của họ. Họ thấy nạn tiêu cực ở một số nơi dần gia tăng không phát huy đúng khả năng của mình mà lại dựa theo thành quả của kẻ khác hay mua điểm. Lần này bộ sẽ nghiêm ngặt cho các thuật sĩ ẩn mình theo dõi để có thể chọn đúng người.
Các trưởng lão ồ lên cái lớn, ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Giáo chủ trịnh trọng tiếp:
_Vấn đề sắp tới vô cùng quan trọng, khác với mọi năm. Hiệp hội ma thuật đã công bố việc triển khai cuộc thi cực kỳ quy mô và theo các loại khác nhau. Đặc biệt, các đại sứ của tộc và các quốc gia sẽ đến tham dự cuộc thi. Chúng ta phải làm cho cuộc thi sống động và tuyệt vời nhất.
Có người giơ tay.
_ Mời ngài Tanaga. - Giáo chủ chỉ định.
Ông Tanaga đứng dậy.
_ Thưa vâng, kính thưa đại hội đồng. Đây là thời điểm để nắm bắt thực lực của mỗi người, phát huy sức mạnh của mỗi cá nhân không phải là cuộc thi bên nào thắng hay thua. Sẽ biết được thực lực và sẽ tuyển chọn, dù là phù thủy hay bán phù thủy hoặc Muggle (phàm nhân) cũng không có ngoại lệ. Đây là điều đại hội ma thuật 7 năm trước đã đề cập tới. Xin hết ! - Ông Tanaga nói xong và ngồi xuống.
Giáo chủ nói:
_ Ai có phát biểu gì khác nữa không ? Nếu không thì thư ký của Hội sẽ bắt đầu phổ biến vấn đề họp bàn !?
Có người giơ tay.
_ Xin mời cô Riana ! - Giáo chủ đưa tay ra mời.
Cô Riana đứng dậy trong bộ áo chùng màu tím dài chấm đất, đầu tóc búi ra sau.
_ Kính thưa Đại hội đồng ! Tôi cho rằng các ý kiến trên đều rất đáng quan tâm và chú trọng. Chúng ta sẽ cố gắng và giúp đỡ các học viên, quan trọng nhất là việc tự giác chấp hành và tự học. Tránh các vấn đề tiêu cực với bất kỳ hình thức nào. Phấn đấu đạt thành quả tốt nhất, tránh việc lạm dụng hay bệnh thành tích mà gây thiệt hại không đáng có. Vậy tôi xin nhấn mạnh trước Đại hội đồng, chúng ta sẽ phấn đấu công bằng và vững tin đạt những thành quả tốt. Xây dựng Hội trở nên tốt đẹp và hoàn thiện hơn. Xin hết ! - Bà Riana ngồi xuống.
Cả hội đồng vỗ tay vang dội.
_Ý kiến rất tuyệt vời ! - Giáo chủ hô vang.
Trước khi cuộc họp kín đi vào hồi kết giáo chủ lên tiếng:
_ Nhân đây mọi người có thêm ý kiến gì để kết thúc cuộc họp kín hôm nay, trước khi cuộc họp chính thức sắp diễn ra.
Ông Raman đứng dậy nói:
_ Thưa các ngài, tôi mong rằng sẽ sớm đưa mọi vấn đề còn đang tồn đọng ra ánh sáng. Tôi không muốn lúc nào cũng rục rịch những chuyện rắc rối này cứ như cái vòng luẩn quẩn như vậy nữa.
Các trưởng lão khác giơ nắm đấm vút lên hô vang:
_ Chúng tôi tán thành ý kiến của ngài Raman.
_ Được rồi mọi người, hãy cùng hành động để đưa mọi việc đi vào nề nếp. Không để các thế lực bên ngoài hay thế lực ngầm nào làm bất ổn hội của chúng ta. Cuộc họp chính thức sẽ bắt đầu sau mấy giờ nữa. - Giáo chủ đứng dậy cùng mọi người sau cuộc họp kín dài, ngài chào từ biệt:
_ Tạm biệt các vị, chúc các vị thượng lộ bình an.
_ Vâng ! Cảm ơn ngài. - Các trưởng lão hóa thành luồng biến mất.
Giáo chủ nói với anh thư ký:
_ Anh hãy đi mời các vị của hội đồng từ các thế giới khác nhau đến để tham gia cuộc họp chính thức.
_ Dạ ! - Anh thư ký biến đi.
Giáo chủ quay sang nói với cựu giáo chủ:
_ Cảm ơn ngài đã cùng chúng tôi tham dự cuộc họp kín này để cùng đưa ra ý kiến đóng góp để đưa hội qua khỏi mọi vấn đề.
Cựu giáo chủ đáp:
_ Không có gì, để xây dựng hội trở nên tốt hơn thôi.
Cả hai bắt tay nhau chào từ biệt nhau, cựu giáo chủ về phòng tranh của bà còn giáo chủ thì về phòng làm việc để chuẩn bị cho cuộc họp chính thức sắp tới.
????
Vài giờ sau tại thế giới thật nơi cắm trại, chị em Jane rời khỏi thế giới không gian. Nhóm Naran lại trở lại là những con búp bê. Không gian lần này lại mở ra trên không do sự hiện diện của phù thủy đen trước đây. Phía dưới là khu cắm trại và tạm thời họ chỉ có thể cưỡi chổi bay xuống được thôi, các khả năng khác tạm thời bị ngưng lại. Anne thắc mắc:
_ Chuyện gì vậy nhỉ? Bây giờ mà bay xuống đó, mọi người sẽ biết bí mật của chúng ta mất. Hội phù cấm kỵ tiết lộ bí mật nếu không được phép từ bộ.
_ Có vẻ phép tàng hình không hoạt động. - Fuiko nói.
_ Ừm ! Cuộc chiến bất ngờ với bọn hắc đạo không lường trước được. - Jane nói. Cả ba tỏ ra lo lắng và chưa có cách giải quyết nào thì Naran hiện ra trước mắt. Naran giải thích:
_ Ồ ! Các cô cậu chưa làm chủ được phép thuật thôi, vậy để tôi hướng dẫn cho. Do các cô cậu mới gặp chuyện này lần đầu nên chẳng có gì lạ.
_ Vậy cậu tính thế nào? - Jane hỏi.
Naran biến thành các vầng sáng vây quanh chiếu xuyên qua tâm thức ba người rồi biến mất. Giờ họ đã biết mình nên sẽ làm thế nào để đánh thức được cái bế tắc đó.
Jane đứng trên cán chổi rất vững, vung tay hai bên đảo chiều trái ngược nhau. Hai bàn tay gặp nhau ở trước ngực, bàn tay phải đứng thẳng hướng lên trên. Tay trái cũng tương tự và đặt chồng lên năm ngón tay kia. Hít thật sâu thở ra thật mạnh, toàn bộ nội lực tiềm ẩn trong cơ thể cô bùng lên toát ra ngoài. Từ đó cô đã có thể làm điều mình muốn trước sự kinh ngạc của Anne và Fuiko.
_ Hay đấy ! - Anne đưa ngón tay ra dấu khen em gái đã làm tốt công chuyện. Jane cho biến ra ba cái chổi nữa đặt nằm ngang ba cái của ba chị em dệt nên cái tấm thảm có thể ngồi trên. Sợ rằng là chị và em trai không thể đứng trên cây chổi bay như mình hay nhiều lý do khác nhau. Những cây chổi như đã dệt nên tấm thảm vô hình, ba chị em có thể ngồi hay đứng trên tùy ý. Tứ phía có màng bảo vệ vô hình nên không sợ bị rơi xuống. Đúng như dự đoán Fuiko có sự bất trắc trong việc giải phóng năng lượng, riêng Anne không vấn đề gì. Hai cô chị lại gần bên em chạm vào tay cậu thấy thân thể cậu lúc nóng lúc lạnh. Jane hơi lo lắng:
_ À ! Chắc hẳn lần đầu nên em ấy chưa quen nên mới có chút sự cố.
_ Vậy chúng ta nên làm gì? - Anne hỏi.
_ Vận khí điều hòa sẽ làm ổn định lại thôi mà. - Jane đáp. Dứt lời, hai cô chị ngồi xếp bằng sau lưng cậu bé đưa hai bàn tay ra trước. Bàn tay của các cô sáng lên màu trắng, khí của hai cô hóa thành một vòng tròn vây lấy cậu bé. Làm vậy trong vòng vài giờ thì con búp bê nữ mặc bộ đầm đen trong túi lộ thiên của Jane hoá thành tia sáng xẹt qua vòng quanh cả ba chị em rồi biến mất, trở lại như cũ. Tia sáng vừa tắt thì toàn bộ cơ thể cậu bé phát sáng, toàn bộ năng lượng được giải phóng. Hai cô chị đứng lên cảm thấy hài lòng tán gẫu:
_ Vậy là em ấy đã hoá giải "bế tắc" rồi, giờ cậu bé có thể phát huy tốt pháp lực của mình.
_ Phải ! Có thể từ đây chị tin rằng em ấy sẽ là thuật sĩ bùa chú sau này cho xem.
Jane đồng ý.
Hết việc, các cô cậu đã mạnh hơn rất nhiều so với trước. Họ biến thành những chấm sáng mờ nhạt phóng vào lều trại nhà mình mà không ai nhìn thấy được.
Ba người hiện thân ra từ các chấm sáng đó, họ bước ra từ góc trong lán trại. Các phân thân của họ đã tan biến khi họ trở về ngay sau đó. Bà Mana vừa về trại thì gặp họ hỏi:
_ Thế nào rồi các con?
_ Tốt rồi mẹ ạ, chúng con đã hoàn thành điều mình muốn rồi. - Cả ba cùng đáp.
_ Ồ ! Thế thì tốt ! - Bà Mana vui vẻ rồi tiếp:
_ Tuy nhiên mẹ thấy cần phải nói với các con đôi lời, qua chuyện vừa rồi mẹ thấy cần cho các con lời khuyên cần thiết. Hôm nay đã là đã được mười một ngày cắm trại rồi đấy các con, mẹ nghĩ các con cứ thư thả sau chuyện vừa rồi. Vài ngày nữa chúng ta mới về nhà mà. Vấn đề học cách hộ vệ cho bản thân thì tất nhiên các con phải học thật kỹ, vì có thể sẽ xảy ra chuyện tương tự mà không biết trước.
_ Dạ ! Được ạ ! - Cả ba chị em đáp.
_ May thay các phù thủy búp bê đó lại giỏi đến vậy, nhất là cái cậu Naran rất thao lược mưu trí. Còn Nina thì có khả năng đặc biệt giúp việc hồi phục và cường hóa tối đa. Riêng cậu Yano thì khả năng thi triển lại giỏi. Họ đã giúp đỡ các con rất nhiều để thoát khỏi bọn hắc đạo ấy. - Bà Mana nói.
Cả ba chị em nhìn nhau cười.
_ Trời đã gần tối rồi, các con mau phụ mẹ một tay đi.
Cả ba đáp lời rồi ai vào việc nấy để bữa cơm tối sớm được đưa ra.
Đêm hôm ấy...........
Trên nền trời đêm có những ngôi sao sáng lung linh nhiều màu sắc soi tỏ cùng với ánh trăng khuyết có vầng lượn lờ trong những đám mây vừa lên đến lưng chừng mờ nhạt. Trong những ngôi sao ấy có ngôi không đứng yên ở vị trí nhất định mà chuyển dời như sao băng xẹt qua nền trời. Ngôi sao ấy sa xuống trúng vào lều trại mà gia đình nhà chị em Jane đang ngủ rồi sáng lên trắng xoá trong lều. Bà Mana và chị em Jane tỉnh dậy xem chuyện gì thì ngôi sao ấy biến thành anh thư ký được giao trọng trách đi mời các đại diện hội đồng đến lâu đài dự họp. Anh trong bộ đồ màu trắng dài chấm gót chân, đầu quấn qua lớp khăn. Anh thư ký bay lơ lửng trên không trung hạ xuống đất cầm theo thư mời:
_ Chào bà và các cháu, tôi có tin từ giáo chủ. Ngày mai sẽ có cuộc họp hội đồng mong bà đến tham dự để giải trừ các vấn đề nóng hiện nay.
Cả bốn người kinh ngạc nhìn vị sứ giả - anh thư ký rút ra thư mời màu trắng có ngôi sao sáu cánh màu vàng chính giữa. Thấy chị em Jane ngơ ngác xung quanh, anh thư ký nói:
_ Tôi đã cho tạm dừng thời gian lúc này, mọi hoạt động của người thường như bất động trong thời gian này. Tôi không muốn có điều gián đoạn và xảy ra điều không cần thiết.
Bà Mana giở thông điệp ra xem đã hiểu mọi chuyện.
_ Được ! Tôi sẽ xuất phát ngay.
_ Rất tốt ! Chào tạm biệt bà và các cháu. - Anh thư ký vẩy tay chào nhoẻn cười hóa thành luồng sáng phóng thẳng lên trời mất hút. Dòng thời gian tiếp tục chuyển động như cũ, đâu lại vào đấy.
_ Có chuyện gì vậy thưa mẹ. - Cả ba chị em tò mò hỏi.
_ À ! Cuộc họp sắp tới của hội đồng họ muốn mẹ tham gia.
Chị em nhìn qua thông điệp gật gù, thông điệp tự hủy sau đó.
Bà Mana:
_ Mẹ cần thu xếp để cho cuộc họp, các con hãy ở lại rồi tính ngày về nhé !
Cả ba đồng ý, còn bà Mana phân thân ra người giống mình ở lại. Còn người thật thì biến thành tia sáng vút đi luôn.
_ Mẹ đi rồi, theo lời mời họp của đại hội đồng. Chắc có chuyện gì đó quan trọng. - Fuiko nhìn theo tia sáng bay lượn qua bầu trời cho đến lúc mất hẳn.
_ Ừ ! Thôi, chúng ta vào ngủ tiếp đi ! - Phân thân của bà Mana thúc giục.
_ Dạ ! Vâng ! - Cả ba chị em đáp.
Vài ngày sau.........
Trời ban chiều khá thanh không có chút nắng râm mát cùng các cơn gió nhẹ. Đây lấy ngày cuối cùng của cuộc cắm trại, cả gia đình Jane đi chào từ biệt mọi người để chuẩn bị về nhà. Jane đã nhanh chóng sử dụng thuật che mắt trong kết trận rộng lớn để mọi người dù có nhìn thấy họ cũng chỉ như bình thường. Chờ khi ánh mặt trời hoàng hôn dần hạ san, Anne cho biến ra chiếc thảm bay để về nhà cho cả gia đình, các thành viên trong gia đình lên trên thảm và thảm tự động phóng đi lên những áng mây xám trên trời. Jane đã khám phá ra bí mật chiếc thảm bay này, có căn đường cầu thang đi xuống bên dưới chiếc thảm nhìn bình thường bên ngoài thì chẳng khác gì tấm thảm thôi. Bên trong đầy đủ tiện nghi như căn phòng khá rộng lớn, ngôi sao năm cánh lớn nằm chính giữa sàn nhà sáng màu hồng nhạt.
_ Cuộc dã ngoại này thật thú vị, chưa bao giờ ba được vui đến như vậy ! - Ông Darast rộng mở.
_ Phải ! Lần đầu tiên đấy, lại còn có cô cháu gái đưa tiễn bằng thảm bay như trong cổ tích nữa. - Bà cụ Rame hiền hậu.
_ Dù sao cháu cũng đủ tuổi để làm người lái thảm bay nên đây như cuộc phiêu lưu kỳ thú ấy ! - Ông cụ Jamast đáp lời bà.
_ À ! Cháu này, nếu chúng ta muốn đến thế giới đó thì sao? - Bà cụ Rame tò mò.
_ Dạ ! Theo quy định của hội thì người bình thường không được đặt chân đến trừ khi có sự đồng ý của hội đồng. Nếu không thì sẽ bị hoá thành cái gì đó, trừ khi nếu đã trở thành phù thuỷ lại là chuyện khác. - Jane đáp lời bà.
_ À ! Ra thế ! - Ông bà cụ như tỉnh ra.
Họ lấy ra đồ ăn cắm trại ra để thưởng thức bữa tối trong chuyến bay náy cùng ngắm cảnh thông qua chiếc thảm có thể thấy dù trong bóng tối. Chiếc thảm bay bay lướt gió với tốc độ ánh sáng băng xuyên qua các đám mây, như ngôi sao băng xẹt qua bầu trời nhanh hơn cả gió. Chỉ trong vòng chưa đầy ba giờ đồng hồ đã về đến nhà dù vượt qua cả hàng ngàn cây số. Về đến nhà thì đồng hồ điểm tám giờ vừa xong chuyến hành trình dã ngoại dài ngày. Mọi người ngồi thong thả ở phòng khách một hồi lâu mới trở lại phong mình, riêng ông Darast thì vào trong phòng làm việc thu xếp tài liêu để mai bắt đầu đến công sở. Chị em Jane lên phong ngay sau đó lục lọi ra các thứ thuốc phép để có thể hoàn thiện tốt, giờ họ rất tự tin với công việc. Jane thì thấy cần đến cái thế giới mà Hane đã nói từ thế giới khác để có thể thành công được. Ba chị em tập trung trong phòng Jane nói chuyên phiếm một lúc rồi cười nghiêng ngả, sau đó lấy ra bộ bài ma thuật chơi để xem ai tạo hình tốt hơn. Nhưng Jane luôn cầm phàn thắng nhiều và nhanh hơn. Chơi đến khi tiếng chuông đồng hồ đánh tiếng mười giờ thì tất cả đã có giấc ngủ ngon lành mỉm cười với màn đêm vô tận.
⭐
⏩⏩⏩⏩HẾT PHẦN I⏪⏪⏪⏪
Do sự giận dữ nhất thời hắc thuật sĩ đã sử dụng thuật chú mạnh nhất của anh ta để đánh đáp lại không hề suy nghĩ, sức mạnh đó làm trời đất rung chuyển các tầng mây đen xám xịt đến bất thường. Toàn bộ không gian trở nên âm u thêm những trận sấm sét liên hoàn, mặt đất rung chuyển dữ dội như động đất vậy. Mặt đất nứt ra thành từng miếng, các thớ đất tan chảy thành bùn lầy đẩy mọi thứ chùn sâu xuống dưới lòng đất như là cơn động đất cực đại vậy, điều này nằm ngoài dự tính của Naran.
Cậu không ngờ rằng kẻ cầm đầu nhóm phù thủy đen này lại điên loạn đến thế. Hắn ra đòn này làm mọi thứ chao đảo rung chuyển mạnh làm cả nhóm không làm thế nào đứng vững, lại thêm mặt đất càng lúc càng lún. Do yếu tố bất ngờ nên không thể tính toán vẹn toàn được. Trong khi đó, hắn và đồng bọn tạo bí thuật giữ mình mà cậu không biết đến. Toàn thân chúng phát ra ánh sáng màu tím ngăn các sự xáo trộn bên ngoài ảnh hưởng. Các kỹ năng bí ẩn của chúng cùng hành tung khó nắm bắt.
Cậu và các bạn đang từ từ như bị rơi xuống vực thẳm không đáy cùng với đất cát. Như vừa xảy ra một trận đại hồng thủy khủng khiếp làm mọi thứ tan biến. Nhìn thấy cảnh tượng rợn người này nữ pháp sư Amisa và mẹ cô là bà Mana rất muốn can thiệp vào để giải cứu tương trợ, khi họ định ra tay nhằm giúp đỡ chị em Jane và các bạn thì thấy luồng sáng lạ kỳ phóng lên từ lòng đất thẳng lên nền trời xoắn ốc vần vũ. Bà Mana và cô pháp sư Amisa theo dõi qua màn ảnh ảo pháp như chiếc màn hình lớn trước mặt ở hai địa điểm khác nhau.
Gặp tình cảnh nguy ngập ép buộc nhưng không vì thế mà Naran không bị xao động dẫn đến mất phương hướng, cậu liền dùng thuật truyền âm để liên lạc với Nina và các bạn để hỗ trợ động viên tinh thần:
"Mọi người không sao chứ, tôi muốn hỏi thăm qua tình hình của mọi người".
"Ừ ! Cảm ơn bạn, vì mưa cát và bụi cùng với tà thuật của tên đó mà chúng tôi không thể nhìn qua nhãn thuật như lúc bình thường, chỉ có thể dùng sóng truyền âm này thôi" - Các bạn đáp lại.
"Tôi nghĩ mọi người đang lúng túng nên chưa thể làm hiệu quả của khả năng mình, nào hãy trấn an mình mà làm điều gì đó đi, hãy phát huy những gì đã học được trong thời gian qua và cải tiến nó để hoàn chỉnh tất cả." - Naran động viên tinh thần các bạn.
"Cảm ơn bạn nhé, Naran" - Nina đáp lại làm Naran đỏ bừng khuôn mặt. Qua lời nói của Naran mọi người như thức tỉnh, vì quá lo sợ mà họ quên mất đi điều quan trọng. Họ dùng các kỹ thuật hộ thể để ngăn không cho các sự rơi tự do nữa. Toàn thân họ phát sáng quanh mình từ từ bay lên, nhưng trên cao bụi đất vẫn không ngừng chảy xuống. Các lớp đất đó rơi vào các hộ thể của mọi người làm cho nó bị bong tróc dần dần vỡ ra làm cho họ lại bị rơi xuống tưởng chừng không có thể thoát được. Trong lúc tuyệt vọng nhất thì hào quang hiện ra xuất hiện vị thần hộ mệnh cao lớn mà Nina đã gọi trước đó đã hiện ra làm cho mặt đất ngừng chảy, cả nhóm sáu người Jane đã trở lại mặt đất với sự giúp đỡ của thần trong vầng quang sáng vút thẳng tận trời cao, bọn hắc đạo không thể nhìn hay nhận thấy sự hiện diện của thần. Đây là điều mà bọn hắc đạo không ngờ tới, họ trồi khỏi vực chuẩn bị chiến đấu mới. Vị thần hộ mệnh biến mất sau khi cứu họ khỏi lưỡi hái tử thần đó, phần còn lại thì cả nhóm phải tự mình chiến đấu với kẻ thù.
Hắc thuật sĩ lên giọng:
_ Ồ ! Các ngươi vẫn còn sống à, khá quá nhỉ. Bọn ta tưởng các ngươi đã ngủm cả rồi chứ.
Yano tức mình nhưng do dùng thuật quá mạnh lúc nãy nên không đủ khả năng chiến đấu, Jane bước lên chống hông đanh giọng:
_ Này bọn kia, làm chuyện như vậy là không nên đâu nha !
_ Ô ! Ngươi bắt đầu dạy đời chúng ta đấy à, con nhóc kia. Có giỏi thì đấu với bọn ta một trận để xem tài cao thấp. - Hắc thuật sĩ ngước mắt lên khinh thường.
_ Được thôi, nếu chúng ta thắng bọn phù thủy đen các ngươi không được lấn lướt phù thủy trắng chúng ta nữa. - Jane giọng điệu hùng hồn làm cho thân thể toát ra khí pháp ghê rợn, làn tóc và bộ trang phục tung bay.
_ Chuyện đó để xem đã... - Hắc thuật sĩ cười cợt có ý không coi ý kiến đó là gì. Vẻ mặt của hắn và hai kẻ còn lại vênh váo dữ tợn. Dù vậy chúng thấy pháp khí của Jane nên tỏ ra phấn khích. Hắc thuật sĩ thầm nghĩ:*Chà ! Luồng khí pháp đó thật tuyệt đấy, thảo nào thủ lĩnh chúng ta lại để ý tới cô ta đến thế*.
Trong lúc Jane đang đấu khẩu với kẻ địch thì Nina đã dùng khả năng cường hóa và trị liệu để giúp mọi người lành lặn vết thương, phục hồi như trước khi đánh trận. Nina khác với các bạn là với khả năng cường hóa và trị liệu rất mạnh, thân thể của cô các vết thương dù nặng cũng phục hồi trong giây lát lành lặn như ban đầu, toàn thân trở nên sung sức như trước khi đánh trận vậy. Cô đặt bàn tay nhẹ lên chỗ bị thương bàn tay phát sáng chỉ vài giây là vết thương không còn một dấu tích nào nữa. Riêng với Jane thì cô cũng có thể phục hồi được như Nina nhưng kém hơn một chút, lại không có khả năng cường hóa đối với đối phương. Cô phân thân thành nhiều người giống mình, tất nhiên đều là người thật không phải ảnh ảo. Vận dụng chân khí đánh thức sức mạnh toàn thân để phát huy tác dụng của chính mình. Các phân thân đó vây quanh kẻ địch hướng bàn tay phải ra trước, hô lớn:
_ "Áp Ma Diệu Pháp" - Từ các bàn tay phóng ra luồng sáng chiếu vào ba tên, chúng gào rú trong kinh hoàng. Hắc thuật sĩ không chịu thua, muốn bật tung nó ra để mở ra thế chiến mới. Anne nhảy vào vòng chiến nhanh như chớp kế sau em gái phân thân làm ba người bay lên trên cao muốn đánh chúng đòn kết thúc. Cô tung hai tay phóng thẳng xuống phía dưới:
_ "Ma Quang Pháp !" - Đòn năng lượng phóng xuống thẳng thừng nhằm vào địch trắng xóa.
Ầm ! Ầm !!!!
Tiếng nổ lớn khói bay mù mịt sau đòn tấn công của Anne, chị em Jane thu hồi các phân thân của họ liền sau đó.
Tưởng chừng đã đạt kết quả không ngờ sau khi đám bụi mù bay biến, chúng cười ồ lên:
_ Thú vị ! Công nhận các ngươi giỏi đấy, nhưng chỉ có bấy nhiêu thôi ư ! Ha ha ha ha !
_ Chưa đạt kết quả gì à? - Cả ba chị em há hốc mồm kinh ngạc và Yano cũng vậy. Riêng Nina và Naran thì cho rằng đòn đó mà đấu với bọn chúng với công phu đó là không được ổn, cho rằng lưới phép thuật đã đứt nhưng lò phản ứng ma thuật thì cậu đã bí mật cho vào một không gian nào đó ở nơi đặt chân kết giới. Đến lúc thật sự sẽ kích hoạt lại, có thể đó sẽ là "vũ khí" tối mật.
_ Giờ đến lượt bọn ta, có vẻ lúc nãy các ngươi may mắn với đòn tấn công tuyệt chiêu của bọn ta. Bây giờ sẽ cần thêm gia vị cho cuộc chiến. - Hắc thuật sĩ chỉ trỏ hắng giọng.
_ "Thuật pháp chi phong, hàn vũ phong ba". - Gió toàn khu vực trỗi dậy kéo theo khí lạnh cùng với mưa đá lớn, các cơn gió tạo nên vòi rồng xoắn bay mọi thứ. Trên nền trời hình thành vòng xoắn ốc đen trắng do mây kết lại mà thành ngày càng cuồn cuộn và đỏ rực, nó khá giống với thời mà phù thủy huyền thoại chiến đấu cách đây trăm năm về trước, chỉ khác là không có nhật và nguyệt thực mà thôi. Không còn chút không khí và ở trạng thái gần như dưới mặt nước và thêm cả áp lực nước mà không hề có nước. Toàn bộ nhóm của Jane phải dùng phép hộ thể để không bị đá và bão tố phang trúng, cậu bé Fuiko dùng bùa chú để bảo vệ mình. Họ giờ được bao bọc trong quả cầu vô hình vách chắn phòng thủ đã hoàn thiện.
_ Xem ra lần này chúng ngày càng ác chiến thật rồi, vậy thì ta sẽ kết thúc trò này sớm thôi. - Naran cùng Nina biến thành những tia sáng phóng thẳng lên trời cao, thành những tinh tú sáng lung linh. Mọi người nhìn lên không hiểu hai người đó đang làm gì, trừ Yano. Tạm thời cậu chàng chưa thể tự mình bay lên được vì cần nghỉ ngơi sau khi được trị liệu. Những ngôi sao trên nền trời trở nên sáng hơn như mặt trăng soi sáng cả bầu trời. Hắc thuật sĩ thốt lên:
_ Bọn chúng tính làm chuyện gì kìa?
_ "Tinh Tú Vân Tinh" - Nina và Naran đã hóa thân mình thành các ngôi sao hoà cùng các đám mây. Nền trời đã có các bước chuyển biến mới, các tinh vân làm tinh chuyển vòng xoắn ốc làm biến đổi trận cuồng phong vòi rồng.
Hắc thuật sĩ liền hiểu chuyện coi thường liếc nhìn khinh khỉnh vuốt trán:
_ Hừ ! Muốn hóa giải chiêu thuật này của ta với bấy nhiêu đó sao, đừng có mơ. Cho dù đã làm đúng phương thức rồi nhưng ma lực không đủ để phá vỡ được nó đâu, ha ha ha ha. Ta nghĩ chỉ một chút nữa thôi các ngươi sẽ rớt xuống đây và,..... ha ha ha...
Yano lườm tên hắc thuật sĩ chỉ muốn lại đập hắn một trận, câu đó mà cũng nói được. Cậu liền nghĩ thầm*Hai người họ không đủ sức để đánh thức lò phản ứng ma thuật được, cần phải có thêm ta nữa*. Nghĩ xong, cậu hóa thành tia sét phóng thẳng lên tâm xoắn ốc giữa bầu trời đen kịt. Từ đây, các tinh vân sáng rực lên len lỏi qua các vệt xoắn màu trắng chiếu xuống mặt đất. Sấm sét bùng lên, mặt đất nổi cơn gió lạnh băng kết. Vòng tròn bát quái âm dương ngũ hành hiện ra trên mặt đất xoay chuyển, mặt trắng của bát quái phát sáng phóng thẳng lên trời thẳng vào tâm xoắn. Mặt đất như chuyển mình, các lò phản ứng từ trong không gian mở ra làm nên kết giới lần nữa.
_ Chuyện gì vậy nhỉ? - Hắc pháp sư tò mò không rõ sao lại có chuyện lạ như vậy. Cả ba chị em nhà Jane cũng ngước nhìn lên theo đường ánh sáng màu vàng kỳ diệu này. Cột ánh sáng trong suốt không lẫn một chút nhiễu tạp nào. Các tinh tú dần dần xóa nhòa đi vòng xoắn ốc thay thế vị trí của mình làm nền trời đã trở lại như lúc đầu dù vẫn còn chút mây đen che đi vầng dương. Các cơn gió đen tối đã bị triệt tiêu, không còn dấu tích của vòi rồng nữa.
Cả ba chị em Jane reo lên:
_ Họ làm được rồi, không còn dấu tích hắc thuật nữa.
Fuiko thắc mắc:
_ Đó là thuật gì vậy các chị?
_ À ! Là thuật tinh vân tinh tú giải trừ hắc thuật ! Biến thân thể thành các vì sao và mây trắng.- Jane đã hiểu ra ngay sau khi Naran và Nina trở thành các tinh tú sau đó vì cô nhớ mang máng thuật này khi đọc ở thư viện tại hội không lâu. Không những thế loại kết trận này còn làm cho kẻ địch tự suy đi mà không thể biết được vì âm thầm.
_ Hả ? Đây là loại phép mà phù thủy huyền thoại đã thực hiện cách đây hơn trăm năm trước. - Fuiko sửng sốt.
_ Đó là loại phép từ trung cao pháp sư mà ! - Anne hỏi.
_ Điều đó em không rõ nữa, dạo này trong em cảm thấy có sự biến đổi kỳ lạ. Đôi khi có một người khác bên trong em cứ muốn trỗi dậy, có lúc trong vô thức ngày càng mạnh lên. - Jane phân vân.
_ Ừm ! Chị cũng cảm thấy vậy ! Nhưng em thuộc bẩm sinh nên khác lạ là phải. - Anne đăm chiêu cắn móng tay.
Các áng mây đen vần vũ che mất nền trời cùng các cơn cuồng phong đã bị nhóm người Naran làm cho tan biến, tia nắng mặt trời lại trở lại soi sáng mặt đất. Phép hóa giải của nhóm ba người Naran đã hiệu quả thật sự, điều này làm cho bọn hắc thuật sĩ sửng sốt không nói nên lời. Làm xong thì ba tia sáng sa xuống mặt đất trở lại nguyên hình.
_ Các bạn giỏi quá, đã có thể hoá giải hắc thuật làm che mất nền trời. - Ba chị em Jane đập tay vào tay các bạn tung hô.
_ Khá khen cho các ngươi có thể hoá giải được nó với khả năng siêu cấp đó, trình độ đó có vẻ phải thuộc pháp sư từ trung cấp trở lên mà các ngươi dễ dàng gọn ghẽ đấy. Ta cảm thấy khâm phục và tức giận các ngươi có thể qua mặt bọn ta như vậy. Xem ra, ta cần phải thực hiện điều thuật mới để tiếp tục. - Hắc thuật sĩ cười nhạt.
_ "Phép Chuyển Đổi"
Vừa thực hiện xong thì sáu người phía bên Jane thấy mình đang bị biến dạng gần như động vật. Nina nhìn thấy các bạn đang dần bị biến đổi từ từ tức lên thấy bọn chúng như muốn trêu chọc mình, đứng thẳng người tung hết lực từ hai tay ra trước hô lớn:
_ "Băng Ma Pháp: Vườn Ma Băng" - Chiêu thuật này làm đóng băng về phía được tung ra, nếu trúng đòn thì mất hết khả năng kháng cự. Muốn thi triển thuật sẽ vô cùng khó khăn hay không thể thực hiện được, ngoại trừ nếu họ mà mạnh hơn tạo nên kỳ tích lại là chuyện khác. Phe địch lúc nãy ra nhiều chiêu thuật đã quá đà, giờ không phải đối thủ của chiêu thuật mà cô tung ra. Đây chính là đòn kết thúc sự gây sự của phù thủy đen trong chuyến hành trình này.
Naran khen cả ba chị em Jane:
_ Trong trận chiến vừa rồi là thực tế với kẻ địch thực sự, các cô cậu đã thể hiện rất tốt các khả năng mà mình đã học. Anne và Jane phát huy rất tốt thuật Chân thân và các loại pháp thuật cùng sự phòng vệ. Riêng Fuiko thì cậu đã sử dụng tốt thuật bùa chú, tôi tin rằng cậu sau cuộc thi sắp tới cậu nhất định trở thành thuật sĩ bùa chú.
Cả ba chị em hớn hở đập tay vào nhau chúc mừng thắng lợi.
Vừa lúc, có vệt sáng trên bầu trời giáng xuống biến ra đội tuần cảnh an ninh do thuật sĩ Tasat - phó trưởng ban an ninh dẫn đầu đã hiện diện. Các nhân viên an ninh với các pháp khí trong tay vây quanh mấy tên địch giương ra trước họ, họ sẽ bắt những tên này về nhà lao.
_ Chúng cháu chào ngài !
Thuật sĩ Tasat nhìn khung cảnh hoang tàn của hiện trường xung quanh cùng với mọi người ở đây giọng khen ngợi rồi tạ lỗi khi không thể hiện diện sớm hơn trong cuộc tranh đấu này, ông không ngờ rằng họ có thể thực chiến tốt như vậy, nói:
_ Vất vả cho các cháu quá đã phải đối diện với kẻ địch thật sự. Cô Amisa - Trưởng ban pháp sư an ninh có lời khen là các cháu ứng phó với chúng rất kiên cường và quyết đoán. Nhưng ta nghĩ cuộc chiến với bọn chúng đó chỉ là một phần rất nhỏ thôi, thật sự thì vấn đề này còn rất dài. Quả thật chúng ta định sẽ can thiệp sớm hơn nhưng có số việc liên quan đến chúng từ các nơi khác nhau nên không thể tới nhanh hơn.
_ Vâng ! - Cả sáu người đáp lại.
Ông nhìn chị em Jane và nhóm bạn với ánh mắt trìu mến và có dự định sẽ thông qua điều này sẽ trình lên hội đồng phù thủy để có thể chấp nhận khả năng của họ để xem xét trình độ. Nữ pháp sư Amisa và ông đồng ý kiến này để tiến bước tới con đường phía trước. Trong điều kiện này nữ pháp sư đã mời các thuật sĩ và phù thủy hay các ẩn sĩ để họ hợp tác để truy bắt những kẻ gây sự mà bí mật không để kinh động đến phù thủy đen.
Rồi ông quay sang nhóm mặc đồ đen trách cứ:
_ Hừm ! Các ngươi luôn tìm bắt các phù thủy có tiềm năng để có ý gì?
Bọn hắc đạo không nói gì chỉ cúi gằm mặt xuống đất. Ba kẻ đã bị dây trói vô hình trói lại.
Ông ra lệnh cho đội an ninh:
_ Các anh hãy đưa mấy tên này về trụ sở để giải quyết, đồng thời để xem xét tình hình về ý đồ của chúng.
_ Rõ ! - Đội tuần tra vòng tay trước ngực đáp rõ to. Khi họ vừa định áp giải thì một luồng sáng màu tím đã đưa ba tên mặc đồ đen thoát khỏi đội quân an ninh phù thủy trắng. Người đó là nữ phù thủy đã theo dõi quá trình của cuộc chiến vừa rồi bất thình lình hiện ra.
_ Ha ha ha ha ! Các ngươi muốn động đến phù thủy đen bọn ta, đừng mơ tưởng. - Tiếng cười rộn lên từ nữ phù thủy. Luồng sáng màu tím phóng ra khỏi không gian chỉ trong tích tắc.
Rời khỏi không gian, hắc thuật sĩ nói lời cảm tạ với nữ phù thủy:
_ Cảm ơn thánh cô đã ra tay tương trợ.
Nữ phù thủy đáp:
_ Đừng gọi ta như vậy, gọi là nữ phù thủy là được rồi. - Cô liền đổi giọng khiển trách:
_ Các ngươi đúng là đần, tự dưng nổi giận ngu xuẩn để cả chục người còn ba. Giờ thì sao đây, thủ lĩnh biết được sẽ'vui' lắm đấy. Các ngươi hãy về chịu tội với thủ lĩnh đi là vừa. Ta có việc phải làm rồi, bọn Voremo có vẻ đã nhòm ngó chúng ta nên cần phải có cách tránh đi. - Nữ phù thủy biến mất cùng các hắc thuật sĩ bằng thuật dịch chuyển tức thời không gian qua mắt bọn giám sát.
_ Thưa ngài ! Lúc đó quả thật là.... - Một người khác lên tiếng.
_ Rồi ! Rồi ! Không cần nói nữa, với một thuật sĩ phải biết nên thế nào. - Nữ phù thủy không muốn nghe thêm gạt đi và đưa họ đi qua các đám mây đen dày đặc, mặt trời không thể chiếu tới. Kết giới mở ra lộ ra là một tòa nhà màu xám. Nữ phù thủy nói:
_ Ta đã xong nhiệm vụ rồi, các ngươi cứ ở lại thần cung này. Tạm biệt ! - Cô biến mất ngay sau đó hòa vào làn gió đi mất.
????
Trong thời gian thần hộ mệnh giúp nhóm người Naran và chị em Jane thì trận chiến giữa giáo chủ và anh thư ký với con quái vật đang diễn ra gay go. Liền ngay tia hy vọng đang thổi bùng lên trong thâm tâm thì một tia sáng vút qua xông vào, ngài trong trang phục màu vàng với chòm râu và bộ tóc dài bạc phơ.
_ "Huyền Thiên Công Phá !" - Người ấy đảo hai tay qua trái phải rồi vung tay tới trước với lực cực mạnh. Đòn tấn công đó đã làm tiêu tan hết mọi khí độc.
_ Ai vậy? - Cả ba quay người lại ngạc nhiên.
_ À ! Ra là đại tông chủ của thập sư tộc đây mà, ai dè đến phá việc tốt của ta. - Veto điên cuồng.
_ Việc tốt? Ta nghĩ ngươi đang có mưu đồ gây nguy hiểm thì có. - Tông chủ lên giọng, ngài tiếp:
_ Dạo này tình hình an ninh không mấy tốt lắm luôn bị quấy phá. Bọn phù thủy đen luôn tìm mọi cách để bày trò. À ! Mà ngươi là người của ma giới cơ mà, sao lại theo bọn tà đạo đó. Điều này cần sự can thiệp của vua ma giới để ngăn ngươi chạy theo phe hắc ám.
_ Chuyện đó à... - Veto tròn xoe mắt ra, hắn nói:
_ Muốn ngăn chặn ta, đừng có nằm mơ. - Con quái vật vươn mình hóa nên khổng lồ làm trần của ngọn núi rớt xuống lộ ra bầu trời. Nó đập phá tấn công cả ba người.
_ Chà ! Cần phải ra tay diệt trừ con quái thú này, hoặc thu phục nó trả về cho ma giới. - Đại tông chủ nhìn sang giáo chủ.
_ Đành vậy, chứ biết làm sao. - Giáo chủ thuận tình. Nói xong, cả ba người bay lên cao để thi thuật.
_"Thi Chú Quan Ma" - Các dòng khí xoay vòng quanh con quái vật như muốn ép bắt nó lại. Nhưng rồi bị bật tung ra làm chiến thuật này không thành công. Cả ba không nản chí tiếp tục chiến đấu chấm dứt sự rắc rối này. Họ thấy con quái đang biến đổi thân hình phân thân thành hai con như hệt.
_ "Ấn Thủ Pháp" - Tông chủ ra dấu phóng xuống làm con quái trở lại lúc đầu. Không đợi con quái có thêm thời gian nữa, họ quyết định sẽ phong ấn lại. Họ bay trên không dàn theo hình tam giác:
_ "Tam Pháp Thu Minh" - Hình tam giác vàng phóng xuống vây lấy con quái, đưa nó trở lại như lúc đầu. Nhốt lại trong pháp bảo hình cái bát quái. Giờ họ hạ xuống đất thở phào sau trận chiến này.
_ Tốt rồi ! Giờ mọi thứ đã đâu vào đấy rồi, ngài có thể yên tâm hơn rồi đấy. Dù sao các pháp sư an ninh vẫn phải lo vụ các dấu ấn phép thuật đen đó. - Tông chủ khích lệ.
_ Cảm ơn ngài đã giúp chúng tôi lo liệu tên Veto đó. Mà sao ngài biết được chúng tôi gặp nạn mà đến giúp. - Anh thư ký cảm động.
_ Phải ! Tôi cảm thấy qua thông linh về tín hiệu nguy hiểm từ làn độc này. Tên Veto đó theo tôi được biết hắn rất mạnh đấy, tôi đã từng xem qua lịch sử phép thuật của ma giới. - Tông chủ vuốt râu tỏ ra trầm ngâm.
_ Được rồi ! Sắp tới sẽ có cuộc họp hội đồng phù thủy mong ngài hãy đến để cùng bàn vấn đề này. - Giáo chủ ngõ lời.
_ Được ! Được thôi ! Đây là an ninh trật tự cho toàn lãnh địa mà, tôi sẽ đến để cùng các ngài lo việc phải làm. - Tông chủ đáp lại.
_ Vâng ! Cảm ơn ngài nhiều. Giờ ta cần sửa lại hòn núi này rồi về thôi. - Giáo chủ nói. Ngài rút quyền trượng ra vung lên, các mớ đất đá vỡ vụn bay lên nối tiếp trở lại trước khi bị phá hoại. Tông chủ theo dõi ngài làm rồi ôn tồn nói:
_ Dù sao thì ma thạch là thứ có thể đem đến cho người ta sức mạnh hay ngược lại, nó có thể làm cho người ta tăng cường sức chiến đấu và hồi phục mạnh và nhanh hơn rất nhiều sự cường hóa và hồi phục bình thường. Nếu rơi vào tay kẻ xấu thì không biết sẽ xảy ra điều gì nữa.
_ Ngài nói đúng, đây là điều trong sách pháp thuật về nó có nói. - Giáo chủ gật đầu.
_ Thôi ! Giờ tôi phải về trụ sở của thập gia thôi, tôi xin cáo từ. - Tông chủ nhắm mắt nói rồi cúi người xuống chào.
_ Vâng ! Xin chào từ biệt ngài. - Giáo chủ cúi đầu chào lại, anh thư ký cũng vậy.
Tông chủ biến mất.
_Giờ chúng ta nên về lâu đài thôi, các viên ma thạch này cần phải cất giữ bí mật chu đáo. Nếu không sẽ rắc rối lớn, gây nên mối lo ngại không cần thiết. - Giáo chủ cân nhắc.
_ Dạ ! Con nghĩ vụ an ninh trên đã được bộ pháp thuật và an ninh lo liệu cả rồi. Dù sao thì việc họp hội đồng để mọi người cùng đưa ra ý kiến tránh sai sót. - Anh thư ký đáp.
_ Ừ ! Nhưng trước đó ta cần hỏi qua ý kiến của các trưởng lão, vì kinh nghiệm họ rất dày dặn qua thời gian. - Giáo chủ nhẹ nhàng.
_ Dạ ! Chúng ta về thôi thưa ngài. - Anh thư ký nói.
Giáo chủ đồng ý. Cả hai hóa thành tia sáng bay đi mất nhanh như chớp. Chỉ trong chớp mắt đã có mặt tại trước tòa lâu đài, họ bước vào bên trong. Một toán pháp sư an ninh canh gác lâu đài bước tới vòng tay trước ngực cúi chào:
_ Trình kiến giáo chủ.
_ Ừm ! Chào mọi người. Ta có nghe qua chuyện đã tìm thấy dấu hiệu ấn chú phép thuật đen. Các đội tuần tra đã được cử đi xác minh điều trên, truy tìm dấu vết bọn hắc đạo. - Giáo chủ ậm ừ.
Đúng lúc đó thì thuật sĩ Tasat cũng về tới cùng với nhóm tuần tra an ninh sau lưng giáo chủ và cộng sự. Ông lên tiếng:
_ Ô ! Ngài đã về rồi, mọi việc ổn cả chứ ạ !?
_ À ! Vâng, dù sao cũng có chút biến cố nhưng vẫn ổn cả. - Giáo chủ đáp.
_ Biến cố gì ạ? - Thuật sĩ hỏi.
_ Trong chuyện phong du này ta muốn tìm hiểu một số thứ, đặc biệt là gặp phải đối thủ thuộc phe hắc đạo. - Giáo chủ kể qua cuộc hành trình.
_ Hừm ! Có vẻ cần rà soát lại an ninh toàn lãnh địa thôi, các bí thuật của phù thủy đen ngăn cản thần nhãn chúng ta thấy vậy cảm nhận được sự hiện diện của chúng. Điều đó thật tệ. - Thuật sĩ cảm thấy bối rối.
_ Ừ ! Vì vậy cần phải có biện pháp khắc phục sự cố này càng sớm càng tốt. - Giáo chủ kiên quyết.
Thuật sĩ đưa nhóm an ninh đến khu vực khác ngay sau đó, ông muốn tìm hiểu thêm thủ đoạn của chúng thế nào. Rà soát quanh ngọn núi đặt tòa lâu đài và các nơi gần đó. Nhóm tuần tra của thuật sĩ Tasat vừa rời đi, giáo chủ và anh thư ký bước vào tòa lâu đài thì cũng là lúc vị đạo sĩ bước từ trong tranh đi ra tới tận cửa.
Đạo sĩ cất lời chào:
_ Kính chào ngài, ngài đã về đã về, cả anh Arita nữa.
_ Vâng ! Chào ngài Yato, chúng tôi đã hoàn thành công việc được giao. - Giáo chủ niềm nở.
_ Vâng ! Chào ngài. - Anh thư ký đáp lời.
_ Ồ ! Vậy bần đạo có thể giúp gì được cho ngài không? - Đạo sĩ hỏi.
_ Vâng ! Tình hình an ninh và các mối liên kết kết giới có vẻ như có lỗ hổng đâu đó ngăn ngừa tà đạo đi vào, mà không rõ có kẻ nào đã bí mật mở chỗ nào làm chúng làm loạn cả lên. Ngài cũng đã biết rồi đấy, các vụ phép thuật đột biến đã xong lại gặp chuyện khác tương tự. - Giáo chủ giải trình.
_ Ừm ! Bần đạo sẽ khảo tra lại đồng thời xem có gián điệp nào xâm nhập với tà ý không để còn giải quyết, phi vụ thần nhãn bị hạn chế thì bần đạo nghi ngờ có kẻ giở trò. Tôi sẽ không để kẻ xấu nào làm hội chúng ta mất cân bằng được. - Đạo sĩ khó chịu với tình hình hiện nay.
_ Còn ngài thì sao, ngài đến với hội đường này làm gì ạ? - Anh thư ký hỏi.
_ À ! Tôi có chút chuyện hỏi giáo chủ đời trước, thăm thú qua thời đại mà ngài ấy còn đương chức. Ngài ấy là pháp sư tài ba trị vì hai ngàn năm trước, sống bằng linh hồn trong bức tranh. Xem lại thời kỳ huy hoàng đó mà học tập để phát triển hội như thời của ngài. - Đạo sĩ đáp.
_ Ồ ! Ra vậy ! - Anh thư ký và giáo chủ há hốc mồm.
_ Từ thời đệ tam nửa cuối thời đến nay toàn các biến động không đâu vào đâu, tôi thấy làm thất vọng. Mong rằng, xã hội này lại trở lại như lúc thăng hoa. - Đạo sĩ nhớ lại khi hoàn cảnh lúc đó, ngài tiếp:
_Thế giờ ngài định làm gì thưa ngài?
_ À ! Tôi muốn hỏi qua ý kiến của các trưởng bối để có thể dẹp loạn cùng với các tình hình này. - Giáo chủ nói.
_ À ! Ra thế ! - Đạo sĩ chu môi.
_ Thôi ! Chào ngài, tôi vào bên trong đây. - Giáo chủ nói.
_ Được ! Tạm biệt ngài. - Đạo sĩ đáp.
Anh thư ký Arita cùng giáo chủ vào bên trong hội đường, những người trong các bức tranh cúi chào họ. Giáo chủ tiền nhiệm hiện là linh hồn trong bức tranh đang ngắm nhìn hai người. Bức tranh phát sáng, linh hồn bước ra đặt chân xuống đất.
_ Chào hai vị, ta nghe tình hình hiện giờ quá bối rối nên muốn xem nên giải quyết thế nào.
_ Dạ ! Kính chào ngài đệ nhị, vụ việc này thật khó lường thưa ngài. - Anh thư ký đáp.
_ Ừm ! Thật vậy, đúng là nan giải thật. Phù thủy đen càng lúc càng giỏi bí thuật, quan trọng là Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám thì chúng phát triển hơn rất nhiều. Ta được biết thủ lĩnh của chúng là người giỏi môn ấy, bùa chú và Độc Dược. Sẽ có giải pháp để hóa giải và đưa ra cách kháng lại và trung hòa nó. Dù sao hắn trước kia cũng là học trò của ngài mà giáo chủ hiện thời. - Linh hồn giáo chủ tiền nhiệm cau mày.
_ Vâng, thưa ngài, đó là lỗi lầm trước của tôi đã không chú ý hắn nhiều hơn để hắn sa vào tà đạo. Điều đó làm tôi thấy rất nhức đầu với kẻ đã bán linh hồn cho thế lực đen tối đó. Chuyện này cần phải có biện pháp mạnh để hắn không gây thêm điều gì nữa. - Giáo chủ hiện thời nói.
_ Ngài đừng tự trách mình nữa, giờ hãy cho tôi xem lại cái kết trận cùng với thần nhãn bị ức chế bởi nguyên nhân nào đó mà bọn hắc đạo dễ dàng xâm nhập đến vậy. Mà ta có biết qua việc phù thủy chuyển thế huyền thoại bị tấn công, rồi giữa ngài cũng bị ám sát hụt. - Cựu giáo chủ trắng bệch mặt ra. Ngay toàn bộ phòng tranh đã hiện ra kết trận toàn khu vực mà giáo chủ hiện thời dùng quyền trượng mô phỏng và cựu giáo chủ đã nhìn thấy các lỗ hổng đó qua khả năng của bà. Trận đồ mô phỏng đã nhanh chóng biến đi tức khắc ngay sau đó, họ lại tiếp tục câu chuyện:
_ Đúng là có chuyện đó, tôi sẽ cho họp mặt các trưởng lão họp kín để ra tay ngầm với chúng. Còn hội đồng ma thuật tối cao phù thủy thì có lẽ có kẻ nào đó là gián điệp không rõ. Chuyện chúng ta làm luôn bị kẻ gian đánh động cho lũ tà đạo biết để hành động. - Giáo chủ hiện thời nói giọng lo ngại.
_ Chuyện này à.....đúng là khó đoán thật ! Cần phải hành động bí mật tránh 'rút giây động rừng'. Tôi sẽ chỉ ra các ma pháp sư cần thiết cho đợt hành động đó mà không để chúng biết được ý định của chúng ta. - Cựu giáo chủ tiền nhiệm đưa ra ý kiến.
_ Vâng ! - Giáo chủ hiện thời cùng anh thư ký đáp.
Cuộc gặp gỡ này cả ba đã có sự bàn bạc cần thiết để có thể triệt phá tận gốc vụ việc này. Quan điểm tuy chưa đồng nhất, họ đã nêu ra các vấn đề để cùng tham khảo xem xét.
Bên ngoài tòa lâu đài những màn tinh sương bao phủ làm bầu trời khá ẩm ướt nhẹ bay các hạt sương li ti. Một số cây chổi bay, thảm bay và các phương tiện di chuyển khác. Đội ngũ tuần tra pháp sư đã mở rộng xem xét các cứ địa, lần này có sự hỗ trợ của các tinh linh đã làm mọi việc có chiều hướng tốt.
Cuộc bàn luận của cả ba người trong khung tranh đã đến hồi kết sau một thời gian đàm thoại, giáo chủ và anh thư ký rời khỏi. Tuy rằng, giáo chủ cũng thấy cần thận trọng vì đã từng xảy ra vừa rồi. Lần này, ngài đã tạo ra bằng thuật giả để có thể ở lại lâu đài mà không bị chú ý. Thuật tạo lập chân thân làm người giống bản sao như mình để có thể đánh lừa tránh bị theo dõi. Điều này cựu giáo chủ tán thành ý kiến này. Ngài đã thiết lập không gian riêng biệt trong hội đường, dù có ai đi qua hay xuyên qua cũng không hề biết hay cảm nhận được sự tồn tại. Ngài dùng Thần Giao Cách Cảm để có thể liên lạc với các vị trưởng lão, họ là người thuộc hội đồng trưởng lão và một số thuộc hội đồng tối cao. Sóng liên lạc được phát đi thần tốc không ai có thể cảm nhận được trừ những người được mời. Chỉ trong phút chốc đã có luồng sáng phóng đến hiện ra và có tận mấy chục người tham dự. Cựu giáo chủ cũng tham dự trong buổi họp kín này để có thể đưa ra ý kiến nếu cần thiết.
Giáo chủ giang rộng hai tay hồ hởi:
_ Chào các vị trưởng bối, các vị đã đến đầy đủ rồi. Chúng ta cần có buổi họp kín để xử lý các vấn đề quan ngại trước mắt.
Các trưởng lão nói:
_ Vâng ! Chào các ngài.
Các ghế đã đặt đầy đủ theo hình vòng cung để cho các trưởng lão ngồi, còn hai vị giáo chủ cùng anh thư ký thì ngồi quay mặt lại nhìn xuống. Giáo chủ nói:
_ Giờ mọi người vào việc luôn đi, tình hình dạo này các vị biết rồi. Tôi muốn sẽ sớm chấm dứt tình thế này càng sớm càng tốt. Các vị hãy đưa ra ý kiến của mình để mọi người cùng thảo luận, cùng hành động nhưng phải bí mật.
Ông Raman giơ tay lên phát biểu, giáo chủ chỉ định:
_ Mời ngài.
Ông Raman ngồi bên ngoài cùng đứng lên nói:
_ Thưa giáo chủ và các vị, qua thông tin đã nhận được cũng như từ cuốn sách tiên tri cùng lời cảnh báo từ gương thần. Tôi đã biết qua tình hình đã diễn ra trong thời gian qua, tôi khẳng định trong chúng ta có gián điệp từ địch mà chưa rõ là ai. Phải sớm có hành động để không để xảy ra các vụ việc hiện giờ, tôi nhận thấy kết giới đã có sự biến đổi không mong muốn do kẻ đó bày trò, cộng thêm mọi hoạt động của chúng ta đều bị chú ý. Quan trọng hơn là giáo chủ suýt bị hắn ra tay, may nhờ tông chủ sớm xuất hiện nên không có chuyện gì. Qua các vụ đột biến, tôi nhận định rằng cần làm gì đó để sớm kết thúc chuyện này. Chúng ta cần xem xét các lỗ rò rỉ kết giới, tìm xem kẻ nào đã qua gây ra lỗ hổng đó để kẻ ngoài lọt vào. Cần phải bí mật tiến hành tránh để bị lộ liễu mà hắn biết được.
_ Phải rồi ! - Các trưởng lão khác bàn tán xôn xao.
_ Theo tôi được biết thì phía bên phù thủy đen có hai thế lực đối lập luôn đối phó nhau từ sau khi Voremo truất và ám sát thủ lĩnh bên đó ở gần cuối thế kỷ 17 lại là kẻ theo phe hắc ám. Phù thủy huyền thoại hậu kiếp mà ta đang bảo vệ bị kẻ đối lập đó tấn công. Cần phải có kế hoạch chiến lược để đưa mọi thứ trở lại cân bằng. Xin hết ! - Ông Raman tiếp tục.
Cựu giáo chủ phủ quyết:
_ Phải ! Vấn đề về chúng có từ trước cả thời ta còn cai trị trước kia, sự kiện liên quan tới chúng luôn làm ta thấy khó xử. Hàng ngàn năm mà vẫn chưa chấm dứt sự phiền não này.
Cựu giáo chủ than thở:
_ Đúng vậy ! Đó là chuyện rất dài, giữa chính và tà đạo luôn đối lập với nhau trải qua hàng ngàn năm. Hiệp hội ma pháp trong cộng đồng nhiều lần kiến nghị là gần đây luôn xảy ra các biến cố bí ẩn không giải thích được. Họ cho rằng có kẻ nào đó đã gây ra vấn đề này.
Bà Riana giơ tay lên phát biểu, giáo chủ cho phép. Bà đứng dậy nói:
_ Thưa các ngài, tôi đã cho điều tra đã phát hiện có các dấu hiệu một vài dấu hiệu phép thuật đen rất mù mờ. Nhưng tôi khẳng định đã có thể có bàn tay đen tối nào vô tình để lại.
_ Thật sao? - Nghe bà nói ai nấy đều tỏ ra sửng sốt như muốn đứng bật dậy.
_ Thật vậy ! Tôi cũng cảm thấy bất ngờ khi biết kết quả trên. - Bà Riana khẳng định.
_ Vậy thì cần phải cho mật vụ lo liệu nhằm tránh sự chú ý của hắn là tốt nhất. Để phù thủy trắng chúng ta trở nên ổn định và bình yên hơn. - Cựu giáo chủ trịnh trọng.
_ Chúng tôi cũng có ý đó thưa bà. - Các thành viên xôn xao.
Cựu giáo chủ thấy mọi người chấp nhận quan điểm nên lấy làm hài lòng. Cuộc họp kín còn kéo dài thêm thời gian nữa để bàn luận sẽ đề cử ai và công cuộc lập lại cân bằng, ổn định.
Bên ngoài tòa lâu đài, những cơn gió nhẹ nhàng thổi, những tiếng chim xa xa đâu đây. Ánh quang chiếu từ các bột màu nhiệm làm sáng tỏ cả ban đêm, một số cô cậu bé vẫn cưỡi chổi lướt bay. Nhìn xuống phía dưới, phong cảnh đẹp tươi và rạng rỡ sắc màu. Cậu bé Yata cho chổi bay hạ cánh xuống từ từ đến trước cổng nhà cô bé Nitami. Cánh cổng được bao phủ bởi kết giới, nên cậu không vào được. Mỗi gia đình hay các nơi họ sẽ có kết giới của họ, như chiếc khóa cửa vậy và phải có chiêu thức kèm theo với câu chú nhất định. Ngoài ra, kết giới còn được vận dụng trong các trường hợp khác.
_Natami ơi ! Mở cửa cho mình vào chơi cùng bạn !
- Yata gọi cửa.
Cô bé Nitami đang dọn dẹp phòng mình chút xíu và sau vườn. Cây chổi tự quét lấy sân sau, cô bé đặt lại các thứ lại. Nghe tiếng bạn gọi, cô cầm lấy chổi bay ra xuyên ngôi nhà ra sân trước.
_Chào bạn Yata, tìm mình có việc gì !? - Natami hỏi.
_ Ừm ! Mình muốn rủ bạn sang nhà mình chơi, các bạn đang tập trung ở nhà mình đang biểu diễn các bài tập. - Yata hớn hở.
_Cảm ơn bạn ! Mình hôm nay không đi được, ba mẹ mình có chút việc bận không về được nên mình phải ở nhà. Còn nếu bạn vào chơi thì mình sẽ mở kết giới cho bạn. - Natami xua tay.
_Thôi ! Lát nữa mình qua, giờ mình đang có hẹn. Mình đang thi tập cùng bạn bè. Bye bạn !!! - Yata xua tay rồi giơ tay chào.
_ Bye-bye ! - Natami giơ tay chào đáp lại tươi cười. Cô chỉ gượng cười nhưng trong lòng hơi nao nao, Yata bay đi khuất cô trở vào trong nhà mặt buồn rười rượi. Vào đến phòng mình, nhác nhìn thấy mấy con búp bê. Cô phẩy nhẹ tay, các tia sáng bay lại phía các con búp bê và họ đã trở nên sống động. Thẫn thờ ngồi nhìn các con búp bê đang làm việc, họ thật ngộ nghĩnh làm cho cô bé thấy tươi hơn một tý. Nhìn lên cao, thấy chiếc đồng hồ cát đang chảy trên dưới giờ bằng nhau về cát. Cô nghĩ không nên giết thời gian vậy mãi, cần phải thực tập các thủ thuật phù thủy để xem khả năng đến đâu. Cô gọi cuốn sách phù thủy gia đình ra, cuốn sách từ trong tủ bay ra và hạ nhẹ nhàng xuống rồi giở ra trang cần xem. Cô thay đổi kích thước các con búp bê cho bằng mình và cùng tập theo sách hướng dẫn.Các con búp bê đã được thay đổi kích thước giờ họ đã lớn bằng cô bé, họ sống động như người thật luôn. Natami nói với mấy con búp bê:
_ Các em giỏi quá, có thể làm được giống chị. Lần sau, chị sẽ học phép biến đổi sẽ làm thay đổi thể trạng thực sự. Học viện phép thuật sẽ dạy cho người ta rất nhiều điều, lần tới sẽ là các khả năng thú vị. Học luyện tốt hơn nữa chị sẽ sớm nhận được chứng chỉ phù thủy để trở thành phù thủy thực thụ.
Phía bên ngoài ngôi nhà, một số cây chổi hay thảm bay qua lượn lờ. Nữ pháp sư an ninh cầm cây quyền trượng cưỡi thảm bay cùng với một đoàn phù thủy tuần tra cưỡi chổi lướt qua bầu trời. Cô nói:
_ Mọi người hãy truy tìm dấu tích cho tôi, tôi muốn toàn lãnh địa này không có chỗ cho bọn phù thủy đen nào nữa. Bộ pháp thuật và an ninh sẽ cùng hành động để làm trong sạch mọi thứ.
_ Rõ ! - Các pháp sư phù thủy đồng thanh. Mọi người biến thành các vệt sáng bay biến đi trong đêm. Người dân thị trấn bảo nhau là nên cẩn thận không để xảy ra điều không hay.
????
Trong lúc này thì ở thế giới không gian, Jane và các mọi người vừa trải qua thực chiến lần đầu trong đời. Họ nhẹ nhõm khi vượt qua điều đó và căn dặn nhau nếu xảy ra trường hợp tương tự hãy tùy cơ ứng biến. Jane vòng tay trước ngực ôn tồn nói:
Qua thực chiến vừa rồi thật căng thẳng và gay gắt với kẻ địch thuộc nhóm công cán của bọn hắc đạo. Chúng rất mạnh, đây là lần đầu tiên chúng ta phải đối diện với chúng bằng thực lực của mình.
_ Phải ! Chị cũng thấy thế, hắc thuật của chúng có sức bộc phá rất lớn. Đặc biệt là khi cảm xúc lên mạnh thì đáng sợ thật.
_ Em cũng thấy thế các chị ạ, đặc biệt là thuật làm đất đá tan chảy làm em thấy ghê rợn tóc gáy. - Fuiko lên tiếng.
_ Ừa ! Đó là chú thuật từ trước tới giờ chị mới được trải nghiệm qua nạn này. Nhưng điều đó làm cho chị thấy cần phải phấn đấu để đạt kết quả bền vững hơn nữa. Trong cuộc sống này không biết lúc nào sẽ gặp lại bọn nó lần nữa, chị cần mạnh hơn để có ngày đối mặt với chúng. - Jane co tay lại nắm chặt với đôi mắt như sáng lên, giọng cứng rắn.
Anne nghe em gái nói bước lên vài bước chắp hai bàn tay lại mắt long lanh như nhặt cục vàng:
_ Ô ! Em gái nhà ta có vẻ quyết tâm ghê ha, chị nhận thấy qua thực chiến vừa rồi em thể hiện quá tốt. - Rồi nhìn sang Fuiko tiếp tục:
_ Cả em Fuiko cũng vậy,.......
Fuiko nghe nói tên mình ngẩn ngơ nhìn Anne xem chị đang nói gì, giọng Anne vẫn đang tiếp diễn:
........em thực hiện các thủ thuật bùa chú rất tài tình, em có thể trở thành thuật sĩ bùa chú được đấy.
_ Chị nói quá rồi, em đâu được như vậy chứ. - Fuiko thẹn thùng đỏ bừng khuôn mặt.
Anne lấy làm thú vị vỗ vào vai em trai, cười:
_ Đừng khiêm tốn nữa mà, chị nói thật đấy.
Cả ba chị em nhìn nhau cười.
Trong lúc chị em Jane đang luận bàn riêng tư thì nhóm Naran như đang chụm đầu bàn bạc điều gì. Naran tự trách mình:
_ Thật rắc rối, sự hiện diện của bọn phù thủy đen là nằm ngoài dự kiến. Tôi không nghĩ chúng lại mạnh đến vậy và đáng sợ vậy. Dù vậy, tôi vẫn nhận định rằng họ và chúng ta đã nắm rõ khả năng thực sự. Và cần biết rằng phải củng cố hơn nữa để có thể vượt xa những điều mình biết.
Nina tiếp lời:
_ Mình cũng cho vậy, đó là bài học cho mỗi người để có thể biết mình như thế nào. Có thể phát huy toàn trí và năng lực mức đột phá.
_ Ồ ! Dù sao tôi thấy cần phải cảm ơn cô đã gọi thần hộ mệnh trợ giúp trước khi mọi chuyện xảy ra. Thần đã giúp ta thoát khỏi cái bờ vực thẳm không đáy đó. - Naran chăm chú nhìn cô mặt ửng hồng.
Yano xen vào:
_ Ờ ! Rất tuyệt ! Khả năng gọi thần hộ mệnh chỉ có cô thôi, chúng ta vẫn phải thực thuật nhiều mới có thể.
Naran và Nina nhìn cậu cười, thấy nhóm Jane bàn luận gần xong thì bước tới. Giọng Naran cất lên:
_ Các cô cậu đã xuất sắc thể hiện mình rất tốt. Tôi có có lời khen đấy.
Ba chị em quay người ra sau đứng giãn ra. Naran tiếp:
_ Qua thực chiến vừa rồi, tôi thấy thuật Chân pháp của Anne và Jane đã gần như hoàn hảo rồi chỉ nhanh hơn chút nữa là hoàn hảo rồi. Còn Fuiko thì bùa chú rất tài tình, thể hiện rất tốt đấy.
Ba chị em cúi đầu:
_ Cảm ơn cậu.
Yano và Nina bước tới, Yano như muốn cắt ngang lời Naran:
_ Tuy vậy, tôi thấy cần phải tập luyện hơn để có thể tiến xa hơn nữa.
Nina quay mặt nhìn quanh thấy quang cảnh hoang tàn, cô nói:
_ Tôi muốn đưa quang cảnh này về ban đầu.
_ Cô cứ tự nhiên. - Naran nói. Nina liền đưa tay phải lên khỏi đầu búng nhẹ ngón tay. Một vòng sáng từ tay cô phát ra toả rộng khắp, toàn bộ vùng đất như sa mạc bãi lầy hay cháy rạp đã trở lại là thảo nguyên xanh trong chớp mắt.
Yano vòng tay sau đầu:
_Chỉ phút chốc mà toàn bộ thảo nguyên rộng lớn đã được phủ xanh. Thú vị thật !
_ Ừ ! Đó là phép Thuần Hóa và Làm Lành đó cậu. - Nina dịu dàng hai tay thõng xuống đan xen.
_ Ồ ! Tôi thì chưa thể đạt trình độ này. - Yano gãi đầu.
_ Tốt ! Chúng ta tạm nghỉ ngơi đã, rồi tính tiếp. - Naran nói. Mọi người cùng ngồi xuống nền cỏ vừa nói chuyện vừa vui đùa, Naran ngả bàn tay hóa ra cuốn sách Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám lên tiếng:
_ Tôi nghĩ các cô cậu nên học nó để có thể tự phòng vệ và cải thiện bản thân hơn.
Cuốn sách màu đen với ngôi sao năm cánh trắng khá dày.
_ Đó là... - Ba chị chồm người ta trước kinh ngạc.
_ Ừ ! Nó sẽ giúp các cô cậu ngăn ngừa mọi chuyện nếu như xảy ra chuyện vừa rồi. Cái này sẽ dạy cho họ cách để thoát khỏi nếu bị kẻ địch dùng hắc thuật mà hóa giải. Cuốn sách này trong các lớp học ở học viện ma thuật là quan trọng, giáo chủ luôn cho cất nhắc để các học viên mình có thể tự bảo vệ mình nếu xảy ra nguy hiểm. - Naran chắc nịch.
_ Ồ ! - Anne nhận lấy cuốn sách từ tay Naran. Jane và Fuiko cũng cúi lấy để xem cuốn sách, Fuiko muốn hai chị bỏ cuốn sách xuống nền cỏ cùng xem. Nhóm Naran ngồi đối diện họ thấy cử chỉ ngộ này làm họ bật cười, họ che mặt cười không để lộ.
* *
*
Ở thế giới khác tại lâu đài phù thủy bên trong kết giới ảo pháp, ai nấy đều tỏ ra bình lặng trước các luận bàn để đưa ra các đối sách cần thiết để thực hiện. Cuộc họp kín vẫn đang tiếp diễn với nội dung liên quan tới cuộc thi ma thuật sắp tới. Tuy với tư thế chuẩn bị nhưng do sự thúc giục của bộ pháp thuật nên giáo chủ cho hỏi qua trước với các vị trưởng lão, trước khi cuộc họp chính thức của hội đồng tối cao thời gian tới.
Anh thư ký trịnh trọng:
_ Bẩm cụ, đây là thông thư từ bộ pháp thuật của lâu đài tia chớp. - Anh thư ký trình lên thông tư. Giáo chủ nhận lấy xem qua:
_ Ồ ! Bộ pháp thuật muốn ta tổ chức cuộc thi Tam Pháp Thuật nhằm tuyển chọn các pháp sư phù thủy mới dựa theo khả năng và trình độ của họ. Họ thấy nạn tiêu cực ở một số nơi dần gia tăng không phát huy đúng khả năng của mình mà lại dựa theo thành quả của kẻ khác hay mua điểm. Lần này bộ sẽ nghiêm ngặt cho các thuật sĩ ẩn mình theo dõi để có thể chọn đúng người.
Các trưởng lão ồ lên cái lớn, ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Giáo chủ trịnh trọng tiếp:
_Vấn đề sắp tới vô cùng quan trọng, khác với mọi năm. Hiệp hội ma thuật đã công bố việc triển khai cuộc thi cực kỳ quy mô và theo các loại khác nhau. Đặc biệt, các đại sứ của tộc và các quốc gia sẽ đến tham dự cuộc thi. Chúng ta phải làm cho cuộc thi sống động và tuyệt vời nhất.
Có người giơ tay.
_ Mời ngài Tanaga. - Giáo chủ chỉ định.
Ông Tanaga đứng dậy.
_ Thưa vâng, kính thưa đại hội đồng. Đây là thời điểm để nắm bắt thực lực của mỗi người, phát huy sức mạnh của mỗi cá nhân không phải là cuộc thi bên nào thắng hay thua. Sẽ biết được thực lực và sẽ tuyển chọn, dù là phù thủy hay bán phù thủy hoặc Muggle (phàm nhân) cũng không có ngoại lệ. Đây là điều đại hội ma thuật 7 năm trước đã đề cập tới. Xin hết ! - Ông Tanaga nói xong và ngồi xuống.
Giáo chủ nói:
_ Ai có phát biểu gì khác nữa không ? Nếu không thì thư ký của Hội sẽ bắt đầu phổ biến vấn đề họp bàn !?
Có người giơ tay.
_ Xin mời cô Riana ! - Giáo chủ đưa tay ra mời.
Cô Riana đứng dậy trong bộ áo chùng màu tím dài chấm đất, đầu tóc búi ra sau.
_ Kính thưa Đại hội đồng ! Tôi cho rằng các ý kiến trên đều rất đáng quan tâm và chú trọng. Chúng ta sẽ cố gắng và giúp đỡ các học viên, quan trọng nhất là việc tự giác chấp hành và tự học. Tránh các vấn đề tiêu cực với bất kỳ hình thức nào. Phấn đấu đạt thành quả tốt nhất, tránh việc lạm dụng hay bệnh thành tích mà gây thiệt hại không đáng có. Vậy tôi xin nhấn mạnh trước Đại hội đồng, chúng ta sẽ phấn đấu công bằng và vững tin đạt những thành quả tốt. Xây dựng Hội trở nên tốt đẹp và hoàn thiện hơn. Xin hết ! - Bà Riana ngồi xuống.
Cả hội đồng vỗ tay vang dội.
_Ý kiến rất tuyệt vời ! - Giáo chủ hô vang.
Trước khi cuộc họp kín đi vào hồi kết giáo chủ lên tiếng:
_ Nhân đây mọi người có thêm ý kiến gì để kết thúc cuộc họp kín hôm nay, trước khi cuộc họp chính thức sắp diễn ra.
Ông Raman đứng dậy nói:
_ Thưa các ngài, tôi mong rằng sẽ sớm đưa mọi vấn đề còn đang tồn đọng ra ánh sáng. Tôi không muốn lúc nào cũng rục rịch những chuyện rắc rối này cứ như cái vòng luẩn quẩn như vậy nữa.
Các trưởng lão khác giơ nắm đấm vút lên hô vang:
_ Chúng tôi tán thành ý kiến của ngài Raman.
_ Được rồi mọi người, hãy cùng hành động để đưa mọi việc đi vào nề nếp. Không để các thế lực bên ngoài hay thế lực ngầm nào làm bất ổn hội của chúng ta. Cuộc họp chính thức sẽ bắt đầu sau mấy giờ nữa. - Giáo chủ đứng dậy cùng mọi người sau cuộc họp kín dài, ngài chào từ biệt:
_ Tạm biệt các vị, chúc các vị thượng lộ bình an.
_ Vâng ! Cảm ơn ngài. - Các trưởng lão hóa thành luồng biến mất.
Giáo chủ nói với anh thư ký:
_ Anh hãy đi mời các vị của hội đồng từ các thế giới khác nhau đến để tham gia cuộc họp chính thức.
_ Dạ ! - Anh thư ký biến đi.
Giáo chủ quay sang nói với cựu giáo chủ:
_ Cảm ơn ngài đã cùng chúng tôi tham dự cuộc họp kín này để cùng đưa ra ý kiến đóng góp để đưa hội qua khỏi mọi vấn đề.
Cựu giáo chủ đáp:
_ Không có gì, để xây dựng hội trở nên tốt hơn thôi.
Cả hai bắt tay nhau chào từ biệt nhau, cựu giáo chủ về phòng tranh của bà còn giáo chủ thì về phòng làm việc để chuẩn bị cho cuộc họp chính thức sắp tới.
????
Vài giờ sau tại thế giới thật nơi cắm trại, chị em Jane rời khỏi thế giới không gian. Nhóm Naran lại trở lại là những con búp bê. Không gian lần này lại mở ra trên không do sự hiện diện của phù thủy đen trước đây. Phía dưới là khu cắm trại và tạm thời họ chỉ có thể cưỡi chổi bay xuống được thôi, các khả năng khác tạm thời bị ngưng lại. Anne thắc mắc:
_ Chuyện gì vậy nhỉ? Bây giờ mà bay xuống đó, mọi người sẽ biết bí mật của chúng ta mất. Hội phù cấm kỵ tiết lộ bí mật nếu không được phép từ bộ.
_ Có vẻ phép tàng hình không hoạt động. - Fuiko nói.
_ Ừm ! Cuộc chiến bất ngờ với bọn hắc đạo không lường trước được. - Jane nói. Cả ba tỏ ra lo lắng và chưa có cách giải quyết nào thì Naran hiện ra trước mắt. Naran giải thích:
_ Ồ ! Các cô cậu chưa làm chủ được phép thuật thôi, vậy để tôi hướng dẫn cho. Do các cô cậu mới gặp chuyện này lần đầu nên chẳng có gì lạ.
_ Vậy cậu tính thế nào? - Jane hỏi.
Naran biến thành các vầng sáng vây quanh chiếu xuyên qua tâm thức ba người rồi biến mất. Giờ họ đã biết mình nên sẽ làm thế nào để đánh thức được cái bế tắc đó.
Jane đứng trên cán chổi rất vững, vung tay hai bên đảo chiều trái ngược nhau. Hai bàn tay gặp nhau ở trước ngực, bàn tay phải đứng thẳng hướng lên trên. Tay trái cũng tương tự và đặt chồng lên năm ngón tay kia. Hít thật sâu thở ra thật mạnh, toàn bộ nội lực tiềm ẩn trong cơ thể cô bùng lên toát ra ngoài. Từ đó cô đã có thể làm điều mình muốn trước sự kinh ngạc của Anne và Fuiko.
_ Hay đấy ! - Anne đưa ngón tay ra dấu khen em gái đã làm tốt công chuyện. Jane cho biến ra ba cái chổi nữa đặt nằm ngang ba cái của ba chị em dệt nên cái tấm thảm có thể ngồi trên. Sợ rằng là chị và em trai không thể đứng trên cây chổi bay như mình hay nhiều lý do khác nhau. Những cây chổi như đã dệt nên tấm thảm vô hình, ba chị em có thể ngồi hay đứng trên tùy ý. Tứ phía có màng bảo vệ vô hình nên không sợ bị rơi xuống. Đúng như dự đoán Fuiko có sự bất trắc trong việc giải phóng năng lượng, riêng Anne không vấn đề gì. Hai cô chị lại gần bên em chạm vào tay cậu thấy thân thể cậu lúc nóng lúc lạnh. Jane hơi lo lắng:
_ À ! Chắc hẳn lần đầu nên em ấy chưa quen nên mới có chút sự cố.
_ Vậy chúng ta nên làm gì? - Anne hỏi.
_ Vận khí điều hòa sẽ làm ổn định lại thôi mà. - Jane đáp. Dứt lời, hai cô chị ngồi xếp bằng sau lưng cậu bé đưa hai bàn tay ra trước. Bàn tay của các cô sáng lên màu trắng, khí của hai cô hóa thành một vòng tròn vây lấy cậu bé. Làm vậy trong vòng vài giờ thì con búp bê nữ mặc bộ đầm đen trong túi lộ thiên của Jane hoá thành tia sáng xẹt qua vòng quanh cả ba chị em rồi biến mất, trở lại như cũ. Tia sáng vừa tắt thì toàn bộ cơ thể cậu bé phát sáng, toàn bộ năng lượng được giải phóng. Hai cô chị đứng lên cảm thấy hài lòng tán gẫu:
_ Vậy là em ấy đã hoá giải "bế tắc" rồi, giờ cậu bé có thể phát huy tốt pháp lực của mình.
_ Phải ! Có thể từ đây chị tin rằng em ấy sẽ là thuật sĩ bùa chú sau này cho xem.
Jane đồng ý.
Hết việc, các cô cậu đã mạnh hơn rất nhiều so với trước. Họ biến thành những chấm sáng mờ nhạt phóng vào lều trại nhà mình mà không ai nhìn thấy được.
Ba người hiện thân ra từ các chấm sáng đó, họ bước ra từ góc trong lán trại. Các phân thân của họ đã tan biến khi họ trở về ngay sau đó. Bà Mana vừa về trại thì gặp họ hỏi:
_ Thế nào rồi các con?
_ Tốt rồi mẹ ạ, chúng con đã hoàn thành điều mình muốn rồi. - Cả ba cùng đáp.
_ Ồ ! Thế thì tốt ! - Bà Mana vui vẻ rồi tiếp:
_ Tuy nhiên mẹ thấy cần phải nói với các con đôi lời, qua chuyện vừa rồi mẹ thấy cần cho các con lời khuyên cần thiết. Hôm nay đã là đã được mười một ngày cắm trại rồi đấy các con, mẹ nghĩ các con cứ thư thả sau chuyện vừa rồi. Vài ngày nữa chúng ta mới về nhà mà. Vấn đề học cách hộ vệ cho bản thân thì tất nhiên các con phải học thật kỹ, vì có thể sẽ xảy ra chuyện tương tự mà không biết trước.
_ Dạ ! Được ạ ! - Cả ba chị em đáp.
_ May thay các phù thủy búp bê đó lại giỏi đến vậy, nhất là cái cậu Naran rất thao lược mưu trí. Còn Nina thì có khả năng đặc biệt giúp việc hồi phục và cường hóa tối đa. Riêng cậu Yano thì khả năng thi triển lại giỏi. Họ đã giúp đỡ các con rất nhiều để thoát khỏi bọn hắc đạo ấy. - Bà Mana nói.
Cả ba chị em nhìn nhau cười.
_ Trời đã gần tối rồi, các con mau phụ mẹ một tay đi.
Cả ba đáp lời rồi ai vào việc nấy để bữa cơm tối sớm được đưa ra.
Đêm hôm ấy...........
Trên nền trời đêm có những ngôi sao sáng lung linh nhiều màu sắc soi tỏ cùng với ánh trăng khuyết có vầng lượn lờ trong những đám mây vừa lên đến lưng chừng mờ nhạt. Trong những ngôi sao ấy có ngôi không đứng yên ở vị trí nhất định mà chuyển dời như sao băng xẹt qua nền trời. Ngôi sao ấy sa xuống trúng vào lều trại mà gia đình nhà chị em Jane đang ngủ rồi sáng lên trắng xoá trong lều. Bà Mana và chị em Jane tỉnh dậy xem chuyện gì thì ngôi sao ấy biến thành anh thư ký được giao trọng trách đi mời các đại diện hội đồng đến lâu đài dự họp. Anh trong bộ đồ màu trắng dài chấm gót chân, đầu quấn qua lớp khăn. Anh thư ký bay lơ lửng trên không trung hạ xuống đất cầm theo thư mời:
_ Chào bà và các cháu, tôi có tin từ giáo chủ. Ngày mai sẽ có cuộc họp hội đồng mong bà đến tham dự để giải trừ các vấn đề nóng hiện nay.
Cả bốn người kinh ngạc nhìn vị sứ giả - anh thư ký rút ra thư mời màu trắng có ngôi sao sáu cánh màu vàng chính giữa. Thấy chị em Jane ngơ ngác xung quanh, anh thư ký nói:
_ Tôi đã cho tạm dừng thời gian lúc này, mọi hoạt động của người thường như bất động trong thời gian này. Tôi không muốn có điều gián đoạn và xảy ra điều không cần thiết.
Bà Mana giở thông điệp ra xem đã hiểu mọi chuyện.
_ Được ! Tôi sẽ xuất phát ngay.
_ Rất tốt ! Chào tạm biệt bà và các cháu. - Anh thư ký vẩy tay chào nhoẻn cười hóa thành luồng sáng phóng thẳng lên trời mất hút. Dòng thời gian tiếp tục chuyển động như cũ, đâu lại vào đấy.
_ Có chuyện gì vậy thưa mẹ. - Cả ba chị em tò mò hỏi.
_ À ! Cuộc họp sắp tới của hội đồng họ muốn mẹ tham gia.
Chị em nhìn qua thông điệp gật gù, thông điệp tự hủy sau đó.
Bà Mana:
_ Mẹ cần thu xếp để cho cuộc họp, các con hãy ở lại rồi tính ngày về nhé !
Cả ba đồng ý, còn bà Mana phân thân ra người giống mình ở lại. Còn người thật thì biến thành tia sáng vút đi luôn.
_ Mẹ đi rồi, theo lời mời họp của đại hội đồng. Chắc có chuyện gì đó quan trọng. - Fuiko nhìn theo tia sáng bay lượn qua bầu trời cho đến lúc mất hẳn.
_ Ừ ! Thôi, chúng ta vào ngủ tiếp đi ! - Phân thân của bà Mana thúc giục.
_ Dạ ! Vâng ! - Cả ba chị em đáp.
Vài ngày sau.........
Trời ban chiều khá thanh không có chút nắng râm mát cùng các cơn gió nhẹ. Đây lấy ngày cuối cùng của cuộc cắm trại, cả gia đình Jane đi chào từ biệt mọi người để chuẩn bị về nhà. Jane đã nhanh chóng sử dụng thuật che mắt trong kết trận rộng lớn để mọi người dù có nhìn thấy họ cũng chỉ như bình thường. Chờ khi ánh mặt trời hoàng hôn dần hạ san, Anne cho biến ra chiếc thảm bay để về nhà cho cả gia đình, các thành viên trong gia đình lên trên thảm và thảm tự động phóng đi lên những áng mây xám trên trời. Jane đã khám phá ra bí mật chiếc thảm bay này, có căn đường cầu thang đi xuống bên dưới chiếc thảm nhìn bình thường bên ngoài thì chẳng khác gì tấm thảm thôi. Bên trong đầy đủ tiện nghi như căn phòng khá rộng lớn, ngôi sao năm cánh lớn nằm chính giữa sàn nhà sáng màu hồng nhạt.
_ Cuộc dã ngoại này thật thú vị, chưa bao giờ ba được vui đến như vậy ! - Ông Darast rộng mở.
_ Phải ! Lần đầu tiên đấy, lại còn có cô cháu gái đưa tiễn bằng thảm bay như trong cổ tích nữa. - Bà cụ Rame hiền hậu.
_ Dù sao cháu cũng đủ tuổi để làm người lái thảm bay nên đây như cuộc phiêu lưu kỳ thú ấy ! - Ông cụ Jamast đáp lời bà.
_ À ! Cháu này, nếu chúng ta muốn đến thế giới đó thì sao? - Bà cụ Rame tò mò.
_ Dạ ! Theo quy định của hội thì người bình thường không được đặt chân đến trừ khi có sự đồng ý của hội đồng. Nếu không thì sẽ bị hoá thành cái gì đó, trừ khi nếu đã trở thành phù thuỷ lại là chuyện khác. - Jane đáp lời bà.
_ À ! Ra thế ! - Ông bà cụ như tỉnh ra.
Họ lấy ra đồ ăn cắm trại ra để thưởng thức bữa tối trong chuyến bay náy cùng ngắm cảnh thông qua chiếc thảm có thể thấy dù trong bóng tối. Chiếc thảm bay bay lướt gió với tốc độ ánh sáng băng xuyên qua các đám mây, như ngôi sao băng xẹt qua bầu trời nhanh hơn cả gió. Chỉ trong vòng chưa đầy ba giờ đồng hồ đã về đến nhà dù vượt qua cả hàng ngàn cây số. Về đến nhà thì đồng hồ điểm tám giờ vừa xong chuyến hành trình dã ngoại dài ngày. Mọi người ngồi thong thả ở phòng khách một hồi lâu mới trở lại phong mình, riêng ông Darast thì vào trong phòng làm việc thu xếp tài liêu để mai bắt đầu đến công sở. Chị em Jane lên phong ngay sau đó lục lọi ra các thứ thuốc phép để có thể hoàn thiện tốt, giờ họ rất tự tin với công việc. Jane thì thấy cần đến cái thế giới mà Hane đã nói từ thế giới khác để có thể thành công được. Ba chị em tập trung trong phòng Jane nói chuyên phiếm một lúc rồi cười nghiêng ngả, sau đó lấy ra bộ bài ma thuật chơi để xem ai tạo hình tốt hơn. Nhưng Jane luôn cầm phàn thắng nhiều và nhanh hơn. Chơi đến khi tiếng chuông đồng hồ đánh tiếng mười giờ thì tất cả đã có giấc ngủ ngon lành mỉm cười với màn đêm vô tận.
⭐
⏩⏩⏩⏩HẾT PHẦN I⏪⏪⏪⏪
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.