Chương 3: Thực Tập Phép Thuật
Anna Marita
04/04/2021
Bầu trời trong xanh thoáng đãng không chút gợn mây. Thoang thoảng đâu đây tiếng chim hót líu lo lúc trầm lúc bổng. Sân trường ngày đầu tuần thật nhộn nhịp và sống động. Cả bốn người bước qua ngưỡng cửa cổng trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, những hàng bàn ghế lộ ra màu vàng. Tòa nhà được đặt theo hình vòng cung, chính giữa vòng cung là Ban Giám Hiệu và Hội đồng nhà trường. Bên trái Hội đồng trường là các lớp cấp hai, còn bên phải là các lớp cấp ba. Sân trường rất rộng rãi lát đá, trong sân được trồng các loại cây để phủ bóng râm mát cho những ngày hè. Cây anh đào lớn hai bên sân trường cành lá xum xuê, cây Phượng trải rộng làm đỏ rực cả một góc trời. Những cành lá bàng vươn ra rợp bóng. Trên những tán lá non vẫn còn đọng lại một chút hạt sương sớm như hạt ngọc. Ánh nắng chói chang tạo nên quang cảnh thiên nhiên đẹp tuyệt vời. Lá cờ tung bay phơi phới trên đỉnh cột cờ trước Hội đồng trường. Lúc này khán đài đang được dựng lên để chuẩn bị cho lễ chào cờ đầu tuần. Những chiếc ghế được sắp xếp gần khán đài để dành cho các giáo viên dự lễ. Trên khán đài thầy hiệu trưởng, cô hiệu phó cùng Hội trưởng Hội Học Sinh đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ. Chính giữa sân trường các cô cậu học trò đang chuẩn bị cho buổi lễ sắp diễn ra.
_ Hôm nay là ngày đầu tuần, bắt đầu tiết chào cờ đầu tuần rồi đấy. - Cậu bạn cùng đi với Jane nói.
Bốn người đứng trước cổng trường nhìn thẳng nơi đặt khán đài. Chiếc trống nằm im bên cạnh một bên phòng giám hiệu. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên:
"Tùng! Tùng! Tùng!", thế là giờ học bắt đầu.
Các lớp đứng thành một hàng thẳng, mắt hướng lên khán đài. Lớp trưởng mỗi lớp đi lại xung quanh hàng lớp mình để điều chỉnh hàng ngũ. Hội trưởng Hội Học Sinh bước lên bục khán đài để điều khiển buổi lễ. Lá cờ được hạ xuống, không khí trang nghiêm tất cả mọi người đều đứng dậy. Các lớp đứng thành một hàng thẳng, mắt hướng lên khán đài. Lớp trưởng mỗi lớp đi lại xung quanh hàng lớp mình để điều chỉnh hàng ngũ. Hội trưởng Hội Học Sinh bước lên bục khán đài để điều khiển buổi lễ. Lá cờ được hạ xuống, không khí trang nghiêm tất cả mọi người đều đứng dậy. Hội trưởng Hội Học Sinh đứng chính giữa cùng hai người phụ trách. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của Hội trưởng Hội Học Sinh từ loa vang lên:
_ Mời các thầy cô giáo và toàn thể các bạn học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ. "Nghiêm! Chào cờ... Chào!".
- Quốc ca ! - Hội trưởng Hội Học Sinh hô đồng thời lá cờ được kéo lên.
Toàn thể học sinh hát vang.
Sau khi buổi lễ chấm dứt, Hội trưởng Hội Học Sinh cho tất cả ngồi xuống. Mọi người ngồi xuống ghế chuẩn bị nghe thuyết trình đầu tuần. Hội trưởng Hội Học Sinh đứng lên bục khán đài cầm micro lên phát biểu:
- Kính thưa các thầy cô giáo và các bạn học sinh thân mến. Thời điểm bây giờ đã sắp đến cuối năm học. Từ giây phút này cho đến kỳ thi cuối năm, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần phấn đấu để đạt kết quả tốt nhất.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy. Hội trưởng Hội Học Sinh nhìn sang bên phải, ghế các giáo viên đang ngồi nhìn xuống các học sinh.
_ Em xin kính mời cô Tekana - hiệu phó nhà trường lên phát biểu ý kiến.
Cô Tekana đang ngồi ở hàng ghế thứ hai, cô diện trang phục màu xanh dương. Mái tóc hoa râm được cột ra phía sau đầu. Cô đứng dậy bước lên bục khán đài.
_ Kính thưa các thầy cô giáo và các em học sinh thân mến. Chúng ta đã bước đến tháng cuối cùng của năm học, chỉ còn hơn hai tuần nữa chúng ta phải bắt đầu bước vào ôn tập để cho cuộc thi cuối năm. Thời gian qua các em đã có nhiều đóng góp rất lớn cho nhà trường. Cô mong muốn các em hãy củng cố tinh thần và phấn đấu để có thể đạt được kết quả tốt nhất. - Cô hiệu phó vừa nói vừa nhìn xuống các học sinh đang ngồi.
Cả trường vỗ tay tán thưởng.
Trên bầu trời những đàn chim bay ngang qua bầu trời xanh thẳm, ánh dương soi sáng làm nên khung cảnh thiên nhiên thật đẹp và tràn đầy cảm xúc.
Sau khi cô hiệu phó rời khỏi, thầy hiệu trưởng lên phát biểu qua về các vấn đề học tập và rèn luyện. Các chương trình thi cử cùng các vấn đề tốt nghiệp và học sinh giỏi. Cuối cùng, cô trưởng ban kỷ luật lên phát biểu các vấn đề an ninh và kỷ cương trong trường.
Hội trưởng Hội Học Sinh bước lên khán đài nói những lời cuối cùng và tuyên bố kết thúc buổi lễ. Tiếng vỗ tay vang lên, mọi người đồng loạt đứng dậy vào lớp của mình. Giờ ra chơi chỉ diễn ra khoảng năm phút rồi tiếng trống trường lại vang lên.
Anne học lớp phía bên tay phải hội đồng trường, lớp cô nằm ở lầu hai nằm ở giữa dãy nên lên xuống hai bên cầu thang, bên nào cũng thuận tiện. Còn lớp của Jane và Fuiko nằm ở lầu ba nhưng bên trái và sát phòng hội đồng trường cũng ngay bên cầu thang lên xuống nơi đặt chiếc trống trường. Diện tích lớp tương đối rộng, có thể ngồi và di chuyển một cách thoải mái. Tường được quét vôi màu vàng nhạt nhẹ nhàng dịu mát. Cửa lớp được làm bằng gỗ, sơn màu xanh dương. Bước vào lớp ta thấy ngay bục giảng. Bục giảng được xây cao bằng xi măng, bên ngoài được tô lớp đá mài màu xanh lá cây. Góc trong của bục giảng được xây to hơn thành hình chữ L để đặt bàn giáo viên ở đó. Phía trên bục giảng là chiếc bảng đen lớn thẳng tầm mắt của các học sinh dưới lớp. Bàn ghế ở phòng học được kê làm bốn dãy. Mỗi dãy có sáu cái bàn, mỗi bàn ngồi được hai học sinh. Bàn ghế được ốp mi-ca màu vàng chanh. Ghế với bàn dính liền nhau làm bằng sắt.
Khi giáo viên vào lớp, những tiếng huyên náo trong lớp đã dứt. Ngoài sân trường lúc này vắng lặng văng vẳng đâu đây tiếng chim hót giữa ngày hè.
_ Cả lớp ! Đứng ! - Lớp trưởng hô.
Cả lớp đứng dậy nghiêm trang.
Cô giáo đứng một lát nhìn cả lớp một lát. Cô diện bộ áo dài màu xanh nhạt, tóc cột ra phía sau đầu.
_ Mời các em ngồi xuống. - Cô giáo nhẹ nhàng nói đồng thời bước lên bục giảng ngồi vào ghế giáo viên. Học sinh mọi người ngồi lại xuống ghế. Jane ngồi ở bàn thứ hai gần cửa lớp. Fuiko thì ngồi ở dãy thứ ba từ phía cửa lớp vào.
Cả lớp mọi người chăm chú lên bảng. Ngồi bên cạnh Jane là Hina, cô là một người bí ẩn mới vào lớp vào tháng 10 năm học này. Cô ấy mái tóc dài màu tím chấm lưng, cột lỏng tóc phía sau để mái cùng thả lỏng một ít tóc dài hai bên mang tai. Nhìn cô khá sắc sảo và lạnh lùng.
Phía bên kia sân trường, lớp của Anne. Cô nàng ngồi gần cửa sổ đối diện cửa ra vào ngay trước mặt bàn giáo viên.
Ngoài trời, không một chút gió thổi. Ánh nắng ngày một gay gắt, đường phố phía bên ngoài thì ngày càng nhộn nhịp đông đảo. Jane ngồi trong lớp nhìn một chút ra ngoài trời. Cô thấy những tán lá bàng trải rộng ra cùng những lá non tuyệt đẹp. Quả bàng chín mọng trên những cành cây. Gần đó, cây phượng cũng ra hoa nở rộ và tán lá trải rộng như một góc trời. Còn phía đối diện thì có trồng cây anh đào. Cô chỉ nhìn qua rồi lại chăm chú nghe cô giáo giảng tiếp.
Chỉ thoáng chốc, giờ phút ra chơi lại đến. Các học sinh ra ngoài hành lang chơi. Jane cùng các bạn trải chiếu và ngồi dưới tán cây anh đào phía bên tòa nhà lớp cô. Hina và Jane ngồi đối diện nhau, ánh mắt Hina như muốn dò xét gì đó nhưng cô không thể hiện ra bên ngoài. Fuiko cũng ngồi trong chiếu ngay cạnh chị mình. Giờ ra chơi này kéo dài 15 phút nên mọi người rất thong thả. Mọi người lấy bánh ra đặt nơi chiếu chia nhau ăn nói cười vui vẻ. Được một lát, Anne từ hành lang lớp mình chạy lại chỗ Jane. Mọi người nhìn lên Anne một lúc rồi tiếp tục câu chuyện. Riêng Jane và Fuiko thì nói chuyện với chị mình. Rồi, Anne ngồi vào chiếu trò chuyện cho đến hết giờ chơi.
Trên nền trời xanh thẳm không chút gợn mây nên bầu trời sáng rõ. Những hàng cây xanh trong sân trường phủ bóng nên thật thuận lợi cho mọi người.
Thời gian không ngừng trôi, giây phút tan trường đã đến. Bác bảo vệ mở rộng cổng trường để học sinh ra về. Khi ra khỏi cổng trường đi được một đoạn ngắn để về nhà thì mắc kẹt giao thông.
_ Chuyện gì thế này? Trời nắng chang chang mà tắc đường. - Có người phàn nàn.
_ Thì đây tiếp giáp đô thị mà, hôm nay đường phố đông quá chắc phải đợi một lúc nữa. - Có tiếng đáp lại.
Hina dõi theo ba chị em để tay lên miệng, cô nghĩ:
*Hi ! Chuyện này các cô cậu giải quyết sao đây, làm sao vượt qua cảnh rắc rối này. Tất nhiên đây là do tự nhiên.* Hina đứng một mình gần đó dùng nhãn quang của mình xét xem xung quanh rồi trở nên vô hình hóa thành cơn gió nhẹ bay lên nóc ngôi nhà gần đó.
*Ta không thể tiết lộ thân phận của ta cho đến khi các cô cậu hoàn thành công việc phù thủy của mình. Đây là điều cụ giáo chủ đã giao cho ta âm thầm giám sát cho đến ngày Cuộc thi ma thuật mùa hè năm tới* - Hina trong trang phục phù thủy màu tím đội chiếc nón nhọn.
*Tất nhiên các cô cậu không thể nhìn thấy ta được dù cũng là phù thủy* - Hina cười thầm.
_ Làm sao đây chị? - Fuiko bức xúc nói. - Ở đây đông người nên chắc không dùng được. Mọi con đường về nhà mình đều bị kẹt rồi. - Cậu bé gãi đầu tức tối.
_Thế thì quay lại thôi, rồi dùng di chuyển để về nhà. - Jane nhanh ý.
_ Chắc phải vậy thôi ! Ở đây mà dùng cái đó sẽ chẳng phải ý hay. - Anne chỉ tay nhẹ nhàng nói.
_ Quay lại ạ ! - Fuiko thắc mắc.
*" Ừ ! Không thể để người ta biết mình là phù thủy được ! Đi thôi !"* - Anne dùng Truyền Âm trò chuyện. Ba người quay lại một đoạn, lách vào con hẻm nhỏ nắm tay nhau xuyên qua bức tường rồi tia sáng phóng vụt đi.
*Quá thú vị ! Xem ra thủ thuật Di chuyển của các cô rất sâu sắc.* - Hina cười nhạt rồi biến mất.
Tia sáng hiện ra ngay tại hành lang lầu hai. Ba người bước vào phòng cất cặp ngồi xuống giường một lát thở phào, đồng thời thay bộ đồng phục nhà trường đi. Riêng Jane thì cô búng nhẹ tay đã có ngay bộ đồ ở nhà. Ngồi một chút, ba chị em đi xuống cầu thang nhà bếp chào mẹ ở phòng bếp và ông bà ở nhà trên.
Bà Mana vừa sửa chữa và thu dọn sau vườn bước vào cùng lúc ba chị em đi xuống.
_ Các con đã về rồi đó à? - Bà Mana nhìn các con mình.
_ Dạ ! Chúng con chào mẹ ! - Ba chị em đồng thanh. Nhìn qua vẻ mặt của các con mình, bà từ gương mặt vui vẻ sang trầm lắng hỏi:
_ Có chuyện gì à ?
_ Dạ ! Đường phố hôm nay đông quá, mọi đường về nhà đều vô phương, nên... - Anne vừa nói vừa chán nản xòe hai tay ra hai bên vai.
_ Ừm ! Thôi ! Các con giúp mẹ dọn dẹp trước sau chút xíu nhé ! - Bà Mana đề nghị.
_ Dạ ! - Cả ba đồng thanh. Đáp lại mẹ xong, cả ba định bắt tay vào công việc nhưng......
_ À quên nè các con ! - Bà Mana chợt nhớ ra.
_Gì hả mẹ? - Anne hỏi. Cả ba tạm dừng bước quay người lại.
_ Mẹ nghĩ trong tuần này các con sẽ học thuật hộ thể. - Bà Mana liếc mắt nhìn lên vòng tay lại.
_ Chuyện đó....... - Cả ba ngơ ngác há hốc mồm.
_ Việc đi học à ! Mẹ sẽ nhờ gương thần giúp một tay, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Gương Nhân Bản sẽ sao chép lại và tạo ra con người y hệt các con. Khi về, nó sẽ đưa kiến thức vào đầu các con khi cả hai hòa làm một. - Bà Mana nháy mắt với ba chị em mỉm cười. - Cuối tuần các con phải đi đến đó rồi phải qua đường không gian. - Bà tiếp.
_ Vâng ! Cũng được ! - Cả ba mỉm cười.
_ Giờ các con hãy bắt đầu công việc đi, thời gian còn sớm để làm bữa cơm trưa. - Bà Mana nhẹ cười.
_ Vâng ! - Ba chị em cùng nói và đi ra thực hiện công việc.
Fuiko dọn dẹp phía sân trước, Jane ra vườn sau và Anne cô muốn chỉnh lại các chậu cây cảnh xung quanh nhà. Anne dùng ma pháp để điều chỉnh lại các cây trồng trong chậu, tăng cường chăm sóc. Ở vườn sau, Jane nhổ cỏ và dọn dẹp sạch sẽ. Với khả năng hoàn sinh cô có thể làm tái sinh và làm lành lại những sinh vật đã chết.
Mọi việc rồi cũng xong, ba chị em chạy vào nhà và chuẩn bị cho bữa trưa. Sửa soạn được một lúc thì tiếng xe taxi ngoài cổng, ông Darast về.
_ Chúng con chào ba, ba mới về. - Ba chị em tươi cười chào ba.
_ Chào các con - Ông Darast nhìn các con mỉm cười đáp lại. Ông vào phòng cất cặp rồi bước ra.
Chỉ sau 15 phút, bữa trưa đã sẵn sàng.
✡✡✡
Bữa trưa đã qua hơn một tiếng, chị em đã tập trung trên lầu phòng Anne. Cả ba đang ngồi nơi chiếc giường trò chuyện với gương mặt vui vẻ. Hình như cả ba mới có vấn đề gì đó rất là vui, cả ba không nhịn nổi cười.
Chợt....
"Cốc cốc" - Có tiếng gõ cửa. Cả ba đang trò chuyện và đang cười khúc khích nhưng lặng lại nhìn ra phía cửa ra vào.
_ Dạ ! Ai ngoài cửa đó ạ ! - Anne hỏi với ra.
_ Mẹ đây ! Mẹ vào được không !?? - Tiếng bà Mana ngoài cửa.
_ Dạ ! Mẹ cứ tự nhiên đi ạ !!! - Jane nhanh nhẹn nói. Bà Mana bước vào nhìn các con mình nhẹ nhàng hỏi:
_ Các con có chuyện gì mà hôm nay rôm rả vậy !?
_ Dạ ! Thưa mẹ ! Chuyện ở trường tụi con ấy ạ ! - Jane nhẹ nhàng đáp lại.
_ Ồ ! Mà này các con, từ chiều ngày hôm nay các con hãy học thuật hộ thể đi nhé ! Việc tập luyện này không thể ngày một ngày hai được, có khi phải qua đêm. - Bà Mana lấy chiếc ghế ở bàn học ( cũng là bàn thí nghiệm) đặt trước mặt ba ngườì ngồi xuống nghiêm nghị.
_ Thật vậy hả mẹ !?? - Cả ba kinh ngạc há hốc mồm nhìn mẹ mình.
- Phải ! Các con chuẩn bị tinh thần đi ! Nhưng địa điểm tập không phải ở đây. - Bà Mana nhìn ra xung quanh tay để lên cằm suy nghĩ. - Địa điểm tập, các con sẽ vào thế giới không gian. Anne này, con có thể mở ra một không gian tương tự thế giới này được không? - Bà Mana lo lắng hỏi.
_ Dạ ! Thuật Chuyển Dời Không Gian là chuyện nhỏ với con ! - Anne nhìn vào mắt mẹ mình co tay lên ngực nắm chặt ánh mắt nghiêm nghị.
_ Tốt ! - Bà Mana cũng ánh nhìn tương tự. Đồng thời bà cũng hóa ra cuốn sách Hộ Thể phù thủy. Bìa cuốn sách màu xanh lam và hơi dày, hình vẽ bìa trước có hình ngôi sao sáu cánh màu vàng nằm trong vòng tròn màu trắng.
_ Đây ! Mẹ đã đem cuốn sách đó lên đây cho các con rồi đấy ! Bà cầm cuốn sách lên rồi đưa cho hai chị em gái.
_ Chúng con cảm ơn mẹ ạ ! - Anne và Jane hồn nhiên đáp. Jane nhận lấy cuốn sách.
Hai chị em đặt cuốn sách lên đùi, giở cuốn sách ra cùng xem. Fuiko cũng tò mò ngó nghiêng. Bà Mana thấy thế lấy ra luôn cuốn sách dành cho phù thủy mới bắt đầu.
_ Fuiko à ! Đây là cuốn sách con nên nghiên cứu và thực tập. Cuốn Hộ Thể kia đòi hỏi phải có đủ thực lực, con chưa thực hiện được đâu vì con chưa thể phát huy sức mạnh tiềm ẩn thực sự và cũng chưa đủ trình độ. - Bà Mana nhìn cậu con trai khuyên.
_ Dạ ! Con hiểu ý mẹ ! Con cần nâng cao khả năng hơn mới có thể dùng đến nó phải không ạ ??? - Cậu bé tỏ ra hiểu biết.
_ Đúng rồi ! Nhưng trong cuốn tập sự cũng có hình thức tự vệ riêng của nó. - Bà Mana nhẹ nhàng.
_ Thật ạ !?? - Cậu bé gương mặt háo hức.
Bà Mana mỉm cười gật đầu.
_ Thôi ! Các con, chúng ta bắt đầu công việc nào ! - Bà ngả lòng bàn tay phải ra, chỉ ngón tay cái bàn tay trái vào đó, tia sáng hiện ra chiếc gương thần hiện ra. Cả bốn người cùng đứng dậy, bà Mana cất cái ghế vào chỗ cũ. Chiếc gương màu xanh nhạt, có cái quai để cầm.
_ Các con bước tới trước mấy bước đi ! - Bà Mana đề nghị.
_ Dạ ! - Cả ba cùng đáp đồng thời tiến lên phía trước vài bước.
Gương thần từ tay bà Mana tự động bay lên không trung nói:
_ Chào mọi người ! Bây giờ mọi người muốn tạo nên một nhân bản cho mình, phải không?
_ Vâng ! Thưa ngài ! Ba chị em chúng tôi cần một người tương tự như chúng tôi về mọi mặt, nhưng không nhất thiết cũng là phù thủy thật. - Jane yêu cầu.
_ Được ! Tôi hiểu ý các cô cậu rồi. Yêu cầu được chấp nhận ! - Ánh sáng chói loà chiếu rọi vào ba người, lập tức người thứ hai trong ba người bước ra.
_ Theo yêu cầu của các cô, ba người họ chỉ là phù thủy cơ bản thôi. Chúc các cô cậu may mắn ! - Gương thần trở lại tay bà Mana và biến mất.
_ Con chào mẹ ! - Ba nhân bản nhìn bà Mana đồng thanh.
Bà Mana ánh mắt dịu dàng nhìn ba nhân bản gật đầu.
Nhân bản Anne đại diện bước lên:
_ Chúng tôi rất hân hạnh được giúp đỡ các bạn để các bạn hoàn thành tốt công việc của mình. Lúc này chúng tôi chỉ là phù thủy cơ bản không như các bạn. Khi nào xong việc hoàn toàn chúng ta sẽ hòa làm một.
_ Được ! Cảm ơn các bạn ! Chúng tôi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. - Anne chủ thể đáp.
_ Rất tốt ! - Anne nhân bản đặt tay lên vai Anne thực thể gật đầu.
Bà Mana từ nãy giờ chỉ chú ý mọi người nói chuyện, giờ mới bước tới:
_ Được rồi ! Bắt đầu thôi các con ! Con thực hiện thuật Chuyển Dời Không Gian đi ! Anne ! - Bà Mana dứt khoát.
_ Dạ ! - Anne ngoảnh đầu lại nhìn mẹ. Cô đưa hai tay tới trước nhắm mắt lại:
_ "Hỡi quyền năng của ta, hãy mở ra một thế giới khác song hành nhưng chỉ như phản chiếu lại thế giới này (như trong gương soi)".
Một lỗ đen hiện ra trước mặt mọi người tập trung nhìn vào lỗ đen.Cả bốn người quay đầu lại vẩy tay chào ba nhân bản. Ba nhân bản cũng vẫy tay chào mỉm cười đáp lại. Được một lúc, cả bốn người bước qua đó. Thế giới này chỉ tương tự thế giới thật nhưng không có bất kỳ ai, chỉ hiển thị như ở trong gương thôi. Nhưng khác với gương là ở đây mọi thứ đều sống động như thế giới thật. Có mưa, nắng, sáng, tối... bình thường. Mọi thực vật đều sống không phải tượng trưng. Thức ăn, nước uống đầy đủ và bình thường như thế giới thật. Lúc này mọi người đang ở phòng Anne nhưng ở thế giới không gian.
_ Được rồi đấy các con ! Chúng ta bắt đầu thôi ! - Bà Mana nói. - Mẹ sẽ tạo ra một người để người đó tập luyện cho các con. Một con búp bê lớn cỡ người bình thường với sức mạnh của mẹ ! - Bà Mana tiếp tục.
_ Mẹ à ! Ở đây là nhà mình ở không gian khác, nhưng thế này thì đâu khác gì thế giới thật không có chỗ nào trống để... - Anne thắc mắc.
_ Phải ! Các con chờ chút nhé ! Mẹ sẽ triệu hồi con rối của mẹ tới đây đã. - Bà Mana đang lục lại tâm trí của mình về con rối Ông Kẹ của mình để chỗ nào đáp lại. Ba chị em đứng nhìn với ánh mắt chưa rõ mẹ của mình đang có ý định gì, thấy nét mặt mẹ đang suy nghĩ nên không tiện hỏi.
Mặt bà tự nhiên tươi hẳn lên, bà nhớ ra con rối trong chiếc hộp tường phòng ngủ của bà cất giấu bằng ma thuật tại thế giới thật.
_ Thuật Triệu Hồi ! - Bà nghĩ đến con rối trong hộp tường và đập mạnh bàn tay xuống nền đất hô lớn. Lập tức một làn khói trắng bay vụ lên như đập tay vào bụi than. Con rối Ông Kẹ xuất hiện ngay trước mặt bà.
_ "Hỡi quyền năng của ta hãy ban cho con rối này trở thành người và sức mạnh ma thuật mạnh nhất". - Bà để tay lên con rối của mình nhắm mắt lại. Ngay tức khắc con rối hóa thành người diện bộ áo chùng nâu nhạt, tóc để dài chấm vai và cài băng đô. - Được rồi đó, Ta đặt tên ngươi là Tena, chúng ta có thể triển khai thực tập được rồi ! Ngươi hãy giúp cho hai cô bé tập thuật Hộ Thể nhé ! - Bà chỉ vào con rối nói.
_ Dạ ! Tôi hiểu thưa bà. - Con rối đáp.
_ Ừ ! Ngươi hãy giúp họ nhé !
- Bà nghiêm nghị. Cuộc trò chuyện giữa bà Mana và Tena vừa kết thúc thì giọng nói của Anne vang lên, cô nhìn quanh:
_ Muốn có nơi tập trung luyện tập thì phải là khu đất trống, tuy là thế giới tạo dựng mà nhà cửa nhiều thế này thì....
_ Chuyện đó thì...dễ thôi ! - Bà Mana suy nghĩ giây lát rồi nháy mắt với Anne giơ tay lên búng làm hiệu.
Bà chụm hai cổ tay với nhau giơ lên cao, hô lớn:
_ Thuật Tạo Dựng ! - Bà suy nghĩ đến vùng cỏ thảo nguyên lúc dùng thuật. Thảo nguyên hiện ra và trải rộng toàn bộ. - Sao rồi các con ! Có thể thực hiện được rồi chứ !?? - Bà nhìn ba người con cười hỏi.
_ Dạ ! Quá được luôn ! Thảo nguyên thật đẹp và thanh mát. - Ba chị em co tay lại nắm chặt ánh mắt đầy thích thú.
_ Được rồi ! Các con chuẩn bị đi ! Mẹ phải về đây, giờ này ba con sắp đến giờ đi làm rồi, chúc các con tập luyện tốt ! - Bà đặt tay lên ngực, vòng tròn ma pháp hiện lên và mờ nhạt dần rồi biến mất.
_ Chúng con chào mẹ ! Tạm biệt ! - Ba chị em đưa tay lên chào từ biệt.
_ Chúng ta bắt đầu học thuật Hộ Thể nhé, Jane !?? - Anne đi tới mấy bước nhìn em gái đứng bên trái. Tiếp đó, cô nhìn sang em trai đứng bên phải quay người sang cô khom người xuống nhấn mạnh rồi thắng bàn tay. Jane cũng ngoảnh mặt nhìn em mình.
_ Còn em Fuiko, thủ thuật này em chưa thể tập luyện được, em hãy học thuật cơ bản của phù thủy tập sự nhé ! Hãy cố gắng lên, ngày em trở thành phù thủy chính thức không còn xa nữa !!!
_ Dạ vâng ! Em hiểu ! - Fuiko nhẹ nhàng gật đầu rồi cậu nhìn lên đúng ngay ánh mắt của Jane và cô chỉ cười. Cô bất chợp nhìn sang Anne đề nghị liếc nhìn qua Fuiko đi phía sau lưng Anne lo lắng:
_ Chị hai à ! Em trai của chúng ta mới bắt đầu bước vào thời kỳ tập sự cho nên em nghĩ chúng ta tạo ra một kết giới ngăn cách. Ngộ nhỡ khi chúng ta giao đấu tập luyện sẽ ảnh hưởng bất lợi cho cậu bé !
_ Ừm ! Em gái nói chị mới để ý, tạo kết giới ngăn cách, em ấy vẫn thấy chúng ta nhưng không đi qua được. Vì đây có thể là một cuộc tập luyện gian nan để tự vệ tránh các trường hợp va chạm ! - Anne đang bước đi bỗng dừng lại gãi cằm chỉ tay nhìn lên.
_ Các chị à ! Xung quanh đây chỉ có nền cỏ, còn có một số cây cối xung quanh và cái hồ nước trước mặt. Mà có vẻ chẳng có cái nhà nào ! - Cậu bé Fuiko ngơ ngác nhìn quanh thắc mắc.
_ Chuyện đó có gì khó ! Với phù thủy chúng ta thì hô lê hấp là xong chứ gì ! - Jane thắng tay phải lên nhấn mạnh. - Xem nào ! Hướng chúng ta đang đi là hướng mặt trời mọc. - Cô thầm lặng tính toán rồi nhìn ra xung quanh với giọng nhỏ nhẹ. Tính toán xong, cô quay người chút ít, liền đưa bàn tay ra hướng mặt trời lặn. Lập tức, các luồng gió các từ các hướng thổi tới kèm theo các tán lá tập trung tụ hội vào chính giữa tạo nên vòng xoáy cách chỗ mọi người đứng 10m. Làn tóc và trang phục mọi người tung bay theo chiều gió. Các tán lá cùng gió hóa ra căn nhà nhỏ. Cậu bé Fuiko theo dõi từng chi tiết một của chị Jane. Anne và Tena ngoảnh đầu lại nhìn sự việc kinh ngạc, còn Fuiko thì miệng há hốc.
_ Em...em có thể làm...được điều đó..sao !?? - Anne lắp bắp như không tin vào mắt mình.
_ Dạ ! Bình thường thôi mà ! Em ít khi xài phép này ! - Jane gãi đầu thẹn thùng.
_ Được rồi ! Các cô sắp xếp nhanh lên ! Trước khi bắt đầu hãy xem qua thủ thuật mình sẽ thực hiện. - Tena liếc nhìn xung quanh chút rồi nhắm mắt nắm tay để lên miệng giọng nghiêm chỉnh.
_ Được ! - Anne và Jane nắm tay lại gật gật. Hai cô đứng thẳng lên chỉn chu lại, Anne búng tay lập tức trang phục thường ngày trở thành áo chùng phù thủy đầu đội nón chóp nhọn. Riêng Jane, cô muốn thay đổi trang phục bằng cách hoàn toàn mới. Cô nhắm mắt lại đưa chân trái lên trước rồi ra sau mấy lần một luồng gió thổi lên làm tung bay trang phục hiện tại. Tay phải giơ lên cao gió rồi hóa ra trang phục phù thủy.
Tóc của cô buông xõa bây giờ thành búi tóc hai bên đầu, tóc sau đầu vẫn buông xõa.
_ Ái chà ! Em có thuật thay đổi trang phục mới à ! - Anne chắp tay lại tỏ ra ngạc nhiên.
_ Dạ ! - Jane đáp.
_ Hai chị ơi ! Giờ em lại ngôi nhà mà chị Jane tạo ra nhé ! Các chị hãy toàn tâm toàn ý phấn đấu nhé ! - Fuiko thắng tay lên ánh mắt tràn đầy khích lệ.
- Ừ ! Cảm ơn em ! Bọn chị sẽ cố gắng hết mình. - Anne và Jane gương mặt nghiêm nghị cùng nói.
Anne đi cùng Tena bước tới trước, Jane nhìn vào mắt Anne đầy chủ ý và cô gật đầu. Jane nán lại nói với em trai một lát.
_ Chị lên trước nha ! - Anne vừa đi vừa đưa bàn tay lên vẫy chào.
_ Dạ ! - Jane ngoảnh mặt lại đáp. Cô quay đầu lại nhìn em trai với ánh mắt không đổi:
_ Giờ em lại căn nhà đó đi và đồng thời hãy nghiên cứu các thủ thuật, kỹ năng phù thủy khi mới bắt đầu. Chị phải tạo dựng kết giới ngăn cách phòng tránh chuyện ngoài ý muốn. Được chứ !??
_ Dạ ! Nhất định rồi ! - Cậu bé đáp dứt khoát.
_ À ! Gượm đã ! Còn vấn đề cơm nước nữa chúng ta phải lo, vì chúng ta có thể ở lại đây nguyên tuần này !!? - Jane đặt tay lên miệng cau mày nghi vấn.
_ Chuyện đó ạ ! Chúng ta có chiếc khăn dọn bàn ăn mà. - Fuiko nhìn chị định hỏi rồi cậu bé nói luôn khi nghe xong.
_ Ờ ! Phải rồi ! - Jane nhanh chóng thay đổi sắc mặt. Rồi, cô thò tay vào trong túi áo chùng của mình lấy ra chiếc túi ma thuật, cô tiếp:
_ Đây ! Em cầm lấy chiếc túi thần kỳ này khi nào cần dùng tới thì lấy ra. Có thể chị phải tập luyện không có thời gian nấu nướng đâu. Chị phải đi đây, chị hai và Tena đang đợi chị đằng kia.
Cô đưa chiếc túi nhỏ màu đen cho Fuiko giơ tay lên xem đồng hồ:
_ Ối ! Gần 2h đúng rồi, mấy phút nữa thôi. Gương mặt Jane biến sắc hét lên.
_ Thôi ! Em đi đây, chào chị ! - Cậu bé nhìn về phía ngôi nhà nhỏ trước mặt.
_ Đi thế lâu lắm, chị đưa em đi ! - Nói xong, cô đưa bàn tay ra các tia sáng bay ra từ lòng bàn tay cô rồi vây quanh cậu bé. Phút chốc cậu thấy mình đã ở trước ngôi nhà rồi.
Sau khi cậu bé rời khỏi, cô đưa bàn tay hướng về phía căn nhà kết giới vô hình được hình thành với ba lớp ngăn cách cách chỗ cô đứng 6m. Tiếp rồi, cô cất tay của mình lên cô biến mất trong đốm sáng hiện ra ngay bên cạnh Anne và Tena.
_ Ừm ! Vừa kịp lúc ! - Jane để tay lên ngực thở phào.
_ Sao rồi em !?? - Anne nhìn sang hỏi.
_ Xong cả rồi chị ạ ! Em đã tạo ra"Vùng cắt kết nối không gian" để tách biệt chỗ chúng ta cần tập luyện, ba lớp kết giới luôn đó. - Jane nói nhấn mạnh.
_ Ừm ! - Anne gật gật.
Cùng lúc này, Tena bước lên trước mặt hai người một đoạn vỗ vỗ hai tay lại:
_ Mọi người trật tự nào ! Hôm nay, à không trong tuần lễ này chúng ta sẽ thực tập Hộ Thể thuật để nhằm phòng ngừa những vấn đề bất thường khó đoán định. Hôm nay, các cô hãy tham khảo thủ thuật mình chọn rồi dùng Nhập Thức thuật đưa những cái mình học vào tâm thức. Các cô hiểu rồi chứ? - Tena chỉ tay vào cái đầu của mình.
_ Vâng, chúng tôi đã hiểu ! - Anne và Jane gật đầu.
_ Tốt lắm ! Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu công việc, nhưng cũng có thể sẽ sớm hơn. Tôi lưu ý luôn cho các cô, trong quá trình tập luyện tôi sẽ không nhẹ tay đâu như vậy mới có thể đạt được kết quả tốt. - Tena đưa hai tay lên bầu trời, kết giới bao phủ toàn bộ nền trời.
_ Cô vừa làm gì vậy? Tena ? - Anne và Jane thấy lạ.
_ À ! Tôi vừa tạo một kết giới lớn bao phủ không gian nếu chưa hoàn thành bài tập, thì không thể rời khỏi thế giới này được. - Tena vòng tay lại lạnh lùng nói.
_ Cô thật là... - Anne bức xúc. Riêng Jane không nói gì.
_ Phải làm vậy thôi ! - Tena nghiêm mặt ánh mắt lạnh lùng nói rồi biến mất trong ánh lửa.
Jane cùng Anne ngồi xuống thảm cỏ xanh mượt. Jane rút cuốn sách Hộ Thể khỏi chiếc áo chùng của mình. Cô đặt bàn tay gần cuốn sách để trên thảm cỏ hô lên:
_ Phép Nhân Đôi !
Cuốn sách đã thành hai cuốn tương đương nhau.
_ Em có thể làm nhân đôi được, chị cũng vậy !!! - Anne nhìn Jane trầm trồ.
_ Phải ! Việc nhân đôi vật thể em có thể làm nhưng với sinh vật thì chưa thể. Thuốc Nhân Bản vẫn chưa hoàn thiện vì mấy ngày nay không có thời gian. - Jane tiếc nuối.
_ Ừm ! - Anne vẫn để cuốn sách ở trên thảm cỏ, Jane cũng vậy.
_ Nhập Thức Ma Pháp ! - Anne và Jane nắm chặt tay hai ngón cái, giữa thẳng lên niệm chú. Các dòng chữ trong cuốn sách bay ra nhập vào tâm trí không thiếu sót.
Chỉ sau vài giờ tập trung đọc thuộc lòng, những dòng chữ màu vàng và các trang sách bay vòng quanh hai người. Hai người cảm thấy mình bay bổng lên trong vòng xoáy chữ và các trang sách. Rồi ! Các trang sách trở lại cuốn sách như cũ, hai người ngồi lại trên thảm cỏ tỏ ra phấn khích.
_ Các cô đã hoàn thành tốt nhập thức thuật. Vậy là chúng ta có thể thực hiện thực tập Hộ Thể được rồi. Tạm thời hãy nghỉ ngơi chúng ta sẽ sớm bắt đầu thôi. - Giọng Tena văng vẳng. Hai cô ngước mắt nhìn lên trời.
_ Giờ chúng ta hãy sang bên xem em Fuiko thế nào đi. - Anne đề nghị.
_ Dạ ! - Jane ngước mắt nhìn chị gật đầu. Nói xong, hai người dùng thuật di chuyển hiện ra trước căn nhà nhỏ mà Jane đã tạo ra. Hai người thấy em trai đang dạo quanh thảm cỏ.
_ Chào em ! Thế nào rồi? - Anne và Jane cùng nói rồi nhìn nhau.
_ A ! Hai chị, em đã đọc và tìm hiểu cuốn sách Phù Thủy Tập Sự rồi. Em nghĩ cần phải nghiên cứu và thể hiện để trở thành phù thủy thực sự. - Fuiko thắng tay giọng khoan khoái.
_ Tốt ! Hãy cố gắng phát huy nha ! - Anne xoa dầu Fuiko híp mắt lại.
_ Giờ chúng ta ăn gì đó đi. - Jane chỉ tay đề nghị. Cô liền hóa ra chiếc khăn dọn bàn ăn. Trải chiếc khăn ra là lập tức các món ăn mình muốn hiện ra trên chiếc khăn.
_ Mọi người ăn đi ! - Anne nói.
Cùng lúc chị em Anne dùng thuật Nhập Thức thì ở thế giới thật nhân bản của ba người chuẩn bị cho đi học buổi chiều.
Nhân bản của ba chị em Anne mọi hành động không khác gì người thật, hành động tự nhiên như ba chị em Anne thường ngày vẫn thực hiện. Nhưng điều đó không qua nổi ánh mắt của Hina.
Với ánh mắt đầu tiên khi cô nhìn thấy cô đã cảm thấy có gì khác biệt.
*Đây chắc chắn là Nhân Bản do gương thần tạo ra* - Hina đứng ở hành lang lớp mình tay vòng lại cười thầm nhưng gương mặt không thể hiện. Mái tóc dài của cô nhẹ nhàng lay động bởi những cơn gió nhẹ.
Trong giờ học Toán, mọi người đều chú ý nghe giảng. Hina tảng lờ như không biết những vấn đề hiện tại. Cô chăm chú lên bảng và ghi chép các công thức tính toán. Giải các bài toán trong SGK đưa ra. Khi giờ ra chơi tới, cô vẫn đứng ở hành lang vừa trò chuyện với các bạn vừa để ý chuyện lúc nãy.
*Lạ thật ! Hôm nay ba chị em Anne sao không đi mà dùng đến nhân bản, chắc có chuyện gì rồi !??* - Cô tự hỏi trong đầu.
Trước sân trường, ba chị em Anne vẫn vui đùa với các bạn như thường lệ, mọi người ai cũng cảm thấy rất phấn chấn.
Hina ngắm nhìn cười mỉm.
Thời gian nhanh chóng trôi, giờ tan học đã đến. Hina đứng trước cửa lớp mái tóc và trang phục tung bay.
*Hôm nay sẽ rất thú vị lắm đấy, ngày đầu của mặt trăng* - Đứng lặng mỉm cười một lúc cô cùng các ra về. Nhà của cô đối diện với trường, ngôi nhà khá khang trang lợp ngói màu đỏ, cửa cổng làm bằng cửa cuốn. Xung quanh ngôi nhà nhiều loại cây cảnh và các cây hoa được trồng, đặc biệt là các loại cây về thảo mộc. Ngôi nhà được sơn màu xanh dương, bên trong ngôi nhà có treo các bức tranh các thế hệ phù thủy từ đời đầu tiên đến thế hệ hiện hành. Nhưng được ngụy trang thành những bức tranh bình thường. Hina bước vào căn phòng bếp, cô lên khúc khuỷu cầu thang rồi dùng cái ghế bước lên chỉnh lại cây đèn cổ, lập tức cầu thang đường hầm mở ra căn phòng mật thất. Cô bước vào trong ngồi vào trước bàn có cái gương thần treo trên tường:
"Gương kia ngự ở trên tường
Hãy cho ta biết ba phù thủy nhỏ làm gì" - Hina chỉ tay vào gương.
Trong gương hiện ra ba chị em đang ở thế giới không gian. Cô tò mò khi thấy ba người ở đây, cô xem xét kỹ lưỡng hơn.
_ Thật thú vị ! Đang tập luyện Hộ Thể thuật à ! - Hina để tay lên miệng cười khúc khích. Cô rút cây kim cài tóc, cây kim hóa ra cây thần trượng nhỏ dài cỡ 1m. Cây trượng màu trắng đầu trượng là hình tam giác gắn lên. Cô cầm lấy đi đến cuối đường hầm, cái vạc phù thủy đặt ở đây.
_Cần thêm một chút điều thú vị vào ngày đầu của mặt trăng. - Cô cười ha hả, đặt cây thần trượng lên cái bàn nhỏ vách tường. Hina dùng đũa khuấy đều nước thuốc đang sôi trong vạc. Các nguyên liệu đều đầy đủ các thành phần.
Cô đứng thẳng lên nhắm mắt lại thẳng hai tay ra trước lòng bàn tay hướng vào nhau, chính giữa hai lòng bàn tay cô hiện ra quả cầu ánh sáng làm sáng lên trong không gian tối tăm. Cô cất lên:
_ Hỡi quyền năng chuyển giao giữa ánh sáng và bóng tối, hãy cho ta thấy điều kỳ diệu. Ánh sáng màu nhiệm tràn đầy hào quang linh diệu. - Cây thần trượng tự động bay lên cao rồi hạ xuống chính giữa quả cầu ánh sáng. Hướng cây trượng tới trước thẳng vào cái vạc đang sôi sùng sục. Một ánh sáng màu trắng phóng lên cao hiện thành màu ngũ sắc uốn lượn xung quanh cô.
_ Tốt rồi ! Chắc hẳn canh ba đêm nay sẽ có chuyện vui. - Hina cười lớn rồi biến mất rồi theo cơn gió hòa vào không gian.
Cùng lúc đó ở thế giới khác, Hội phù thủy. Các thành viên rời Hội đường khi cuộc họp mặt đã kết thúc. Riêng giáo chủ vẫn đứng ở bục thêm một lát thì có người đi vào.
_ Thưa cụ ! Có sứ giả của Hội Pháp Sư, đây là thông điệp của họ. - Phù thủy an ninh khoác bộ trang phục màu xanh dương. Người này còn tướng mạo tầm trung đội mũ cùng màu, với ngôi sao sáu cánh đính trên. Anh đặt tay lên ngực cúi đầu chào.
_ Ồ ! Có phản hồi từ họ rồi sao? - Cụ giáo chủ niềm nở quay người lại nhận lấy thông điệp giở ra xem.
_ Tôi xin được phép cáo lui ! - Phù thủy an ninh đặt tay lên ngực cúi đầu.
_ Ừ ! - Cụ rời mắt khỏi thông điệp nhìn anh rồi tiếp tục xem tiếp.
Anh lùi mấy bước rồi quay người đi.
Cùng lúc đó ở thế giới thật. Ánh nắng ngày càng yếu ớt, những cơn gió chỉ thổi nhẹ. Tại nhà của Anne, bà Mana từ ngoài cổng bước vào kèm theo mấy món bà mới mua về chuẩn bị cho bữa cơm tối.
* *
*
Một tiếng sau, sau bữa cơm tối và dọn dẹp đã hoàn tất, bà Mana để tay lên trán thoáng nghĩ:
*Không biết tụi nhỏ tập luyện đến đâu rồi ?*. Nghĩ xong, bà đưa ngón tay vẽ vòng tròn nhỏ trong không gian. Trước mặt hiện ra Anne và Jane đang tập luyện cùng với cơn gió.
Quay lại thế giới không gian, lúc đồng hồ điểm bảy tiếng buổi tối. Ba chị em Anne đang ở trước ngôi nhà nhỏ trò chuyện. Bất chợt, nền trời sáng lên cùng với tiếng nói của Tena:
_ Bắt đầu thực hiện thuật Hộ Thể rồi, chuẩn bị đi ! - Ba chị em ngước nhìn lên bầu trời.
_ Em ở đây nhé, bọn chị bắt đầu thôi ! - Anne cùng Jane đứng dậy nhìn Fuiko, Anne nói.
_ Dạ ! - Fuiko nhìn lên đáp.
Hai cô nhìn cậu bé thêm một chút rồi biến mất hiện ra bên kia kết giới cùng với trang phục phù thủy của mình.
Cơn gió thổi tới và dần mạnh lên thành gió xoáy, thảm cỏ cùng cây cối rung chuyển.
_ Cơn gió càng ngày càng mạnh em ạ ! - Anne nói rồi đưa bàn tay ra trước hô lớn:
_ "Tường chắn !" - Một bức tường vô hình cản cơn gió lại và chỉ tạm thời cầm cự mấy phút. Cơn gió phá vỡ thuật chắn và càn quét hơn. Lúc này cơn gió như muốn hút tất cả vào bên trong vòng xoáy, Anne cảm thấy chân mình đang rời khỏi mặt đất.
_ Nguy hiểm ! Xem ta đây ! "Khiên Chắn Ảo thuật". - Jane đưa bàn tay ra trước bàn ta hóa thành tấm khiên chắn. Cơn cuồng phong dần dần bị giảm đi và tan biến.
_ Em giỏi thật đấy ! Jane ! - Anne nhìn em gái khen.
Tiếp đó, một ngọn lửa bùng lên trước mặt hai người hóa ra một con búp bê phù thủy xinh đẹp tết tóc hai bên có cài nơ, diện trang bộ đầm nâu nhạt gương mặt vô hồn lạnh lùng.
_ Cô là ai? - Anne nhẹ nhàng cởi mở.
_ Chào các cô, ta là Mizune một phù thủy búp bê hôm nay ta sẽ tiếp chiêu với các cô. Chúng ta bắt đầu đi. Nói xong, Mizune đưa bàn tay ra trước:
_ "Atu Nerat" (Sét giật). - Các tia sét phóng từ bàn tay Mizune tới trước.
_ "Enty Zinita"(Tường Đất) ! - Giọng Anne vang lên. Đất xung quanh tụ thành bức tường hút các tia sét.
_ "Saka Nexut" (Lốc xoáy) ! - Từ ngón tay Mizune chỉ.
_ "Terakuba Rutam" (Khiên Chắn) - Bàn tay Jane hóa thành tấm khiên cỡ lớn.
*Kiểu này thì chẳng đi tới đâu cả ! Được rồi ! Thử chiêu này thử xem* - Mizune ngừng tấn công để ngón tay lên miệng đăm chiêu.
Hai chị em Jane lạ lùng thấy đối phương dừng lại, đột nhiên hai cô cảm thấy cái gì đó đang trồi lên từ mặt đất quấn chặt hai chân.
_ Đây là thuật dùng thân cây leo, gay go. - Anne nhìn xuống chân mình. Hai cô cố gắng bứt ra hay chuyển động đều vô hiệu.
_ Hàn băng thuật ! - Jane hô nhưng không có gì xảy ra cả, tiếp đó dùng thử một vài chiêu thuật như di chuyển cũng không được.
* Chắc cô ta dùng ma thuật niêm ấn nên cởi bỏ theo cách thông thường không hiệu quả.* - Anne và Jane cùng một ý nghĩ.
_ Thú vị lắm phải không? Niêm ấn đó có tên là niêm ấn không gian, nó sẽ ngăn cản những thủ thuật, dù dùng băng hay lửa cũng không làm nó đông cứng hay cháy được sợi dây leo đó. - Mizune ngắm nhìn hai người một lúc cau mày lạnh lùng nói.
_ Ra thế ! Đây là thủ thuật liên quan đến không gian, em cảm giác có gì đó vừa lạ vừa quen. - Jane nhìn sang Anne.
_ Chị cũng không rõ lắm ! - Anne xua tay.
Cùng lúc hai chị em đang phân vân thì Mizune giang hai tay chùng xuống từ từ bay lên cao ngang với nóc nhà rồi để hai tay ngang bụng nhắm mắt lại lòng bàn tay hướng vào nhau như ôm quả cầu, ngọn lửa trong lòng bàn tay tạo ra quả cầu đầy sức nóng.
_ "Satami Jazut (Quả cầu lửa)"
Anne và Jane ngước nhìn lên.
_ Nexta Hitagis (Bức tường nước). - Anne hô lớn.
Nước từ dưới mặt đất phóng lên tạo ra bức tường chắn ngọn lửa lao tới. Nhưng quả cầu lửa có uy lực lớn nên bức tường nước không hiệu quả còn bị bốc hơi.
_ Kết giới chắn sóng ! - Hai chị em chắp tập trung tinh thần hai tay lại nhằm tạo ngăn đòn tấn công. Vòng tròn ma pháp hiện ra, cơn bão xoáy quanh vòng xoắn lên cao tạo nên kết giới bao phủ. Quả cầu lửa bị văng ra rồi tạo ra vòng tròn lửa vây quanh.
_ Thú vị đấy ! - Mizune bay lơ lửng trên không trung đặt tay lên miệng một mắt nhắm lại gương mặt cười.
*Vậy là tránh khỏi quả cầu lửa... nhưng có vẻ như...* - Jane ngó nghiêng xung quanh với gương mặt phòng trừ.
Bên ngoài kết giới có những cơn gió mạnh kèm theo mưa đá lẫn sấm sét do Mizune tạo ra.
*Chà ! Có vẻ mưa gió thất thường đây*. - Anne nhìn ra bên ngoài kết giới.
_ Cơn mưa gió này có vẻ còn kéo dài, kết giới của chúng ta có thể sẽ không chịu nổi lâu đâu, giông tố này càng lúc càng mạnh mà đôi chân chúng ta thì bị kẹt. - Anne cảm thấy bất an.
Đúng như lời Anne, kết giới đã bị rò ở chỗ nào đó nên gió thổi vào trong dù rất nhỏ.
"*Kiểu này kết giới tiêu mất, cần phải tìm biện pháp đối phó đi, chị Anne*" - Jane dùng Truyền Âm.
*Phải nhanh lên thôi, cô ta là phù thủy lạnh lùng và rất mạnh đấy* - Anne nhìn ngước nhìn lên ra ngoài kết giới hình bóng mờ nhạt của Mizune trên không trung.
_Tách... Tách...... - Tiếng nứt đâu đó của kết giới khe khẽ. Những cơn gió rít thổi vào ngày càng rõ rệt.
* Mình chưa thể dùng Vòng tròn bảo vệ được vì mình...* - Anne toát mồ hôi.
_ Chị tự tin lên đi, em chắc chắn chị sẽ làm được. - Jane đoán biết, cô nói lớn. Nghe lời em, cô nhanh chóng lấy lại tinh thần để có thể phát huy toàn bộ năng lực của mình.
_ Xoảng ! - Một tiếng rơi vỡ lớn,kết giới vỡ tan, mưa gió kèm sấm sét tấn công cục bộ. Đây cũng là lúc một quả cầu ảo bao bọc quanh Anne.
_ "Thông Linh thuật !" - Giọng Jane. Màn bảo vệ mới nhưng hai người đắn đo tìm ra cách hóa giải hoàn toàn.
_ Như vậy vẫn chưa nhằm nhò gì đâu, hà hà ! Ta thích nhất là dùng Vòi Rồng thuật cơ. - Mizune cười nhạt.
_ Đúng rồi ! - Tia sáng lướt qua đầu Jane.*Muốn phá giải thuật dây leo niêm ấn này thì phải dùng đến nó thôi* - Jane nhớ lại bài viết trong một cuốn sách thần chú cô xem gần đây, cô ngồi xuống.
"*Chị chịu đựng chút nhé, giữ nguyên tình thế vậy nhé*" - Jane nói qua ý nghĩ.
"*Em định làm gì !??*" - Anne ngạc nhiên hỏi qua tâm trí.
*Em sẽ phá giải thuật dây leo niêm ấn bằng ma chú mạnh này cho xem*- Gương mặt Jane mạnh mẽ nghiêm nghị mái tóc tung bay.
"*Em đừng nói là !??*" - Anne tỏ ra.
Jane ngước lên nhìn chị gật đầu.
_ "Xung Điện đại pháp !" - Hai bàn tay Jane nắm giữ chặt dây leo dưới chân, cô nhắm mắt lại tập trung năng lượng. Lòng bàn tay cô phát ra dòng điện cực mạnh lan tỏa xung kích có thể có cảm giác bị giật. Điều đó đã phá vỡ dây leo niêm ấn của Mizune.
Hai cô thở phào nhẹ nhõm.
_ Cuối cùng cũng thoát khỏi thuật pháp này rồi ! - Anne để tay lên ngực nói. - Mà chị bây giờ cảm thấy rất phấn khích với cuộc chiến này rồi. - Cô vừa nói vừa bẻ các ngón tay cười giọng điệu hứng thú. Jane lặng lẽ nhìn chị mình.
Hai cô tự mình bay lên cao qua cùng lớp bảo vệ hiện có.
_ Chúng tôi sẽ đấu thực sự với cô. Cuộc chiến bây giờ mới thực sự bắt đầu. - Anne chỉ tay vào đối thủ nói mạnh mẽ thẳng thừng.
_ Được ! Vậy thì tôi rất hân hạnh đấu với hai cô. - Mizune nhắm mắt gương mặt cười nhẹ biến mất.
Cùng khi Mizune biến mất, vòng tròn ma thuật hiện ngay dưới nền đất ánh sáng đỏ rực. Điều đó làm nên lực hút cực mạnh cùng những cơn gió thổi dưới nền đất và những hiện tượng khác.
Jane và Anne cảm thấy mình đang bị hút rơi xuống với lực hút khủng khiếp.
*Chắc Mizune bày ra trò này* - Anne nhìn xuống nền đất sáng đỏ cả một vùng trời.
_ "Cố định thuật !" - Cả hai lập ra để không bị sức hút từ trường.
_ Chị cảm giác lực từ trường ngày càng tăng lên. - Anne co tay lên nói lớn, rồi cô cảm thấy mình đang bị sức hút kéo xuống.
_ Jane.. Jane.... - Giọng Anne thất thanh. Nghe tiếng gọi bên dưới cách chỗ cô năm phân.
Jane quay người lại nhìn xuống dưới đưa hai bàn tay ra trước hướng xuống đất hô lớn:
_ "Lực Hút Từ Tính" - Sức hút từ trường từ bàn tay Jane hút Anne bay lên rồi cô cầm tay của chị mình.
_ Chà ! Coi bộ ngày càng nguy hiểm đây ! Xem ra thuật cố định của chị chưa được hoàn thiện lắm, có thể năng lực của chị còn hạn chế. - Anne cắn ngón tay tự trách mình.
Nền trời đã gần kề nửa đêm, các ngôi sao sáng lấp lánh bao phủ lung linh huyền ảo. Ánh sáng đỏ rực phản chiếu từ vòng tròn ma pháp ở nền đất càng ngày sáng rõ hơn nữa.
_ Nửa đêm canh ba là thời điểm ma pháp đạt đỉnh, có thể cần phải tạo nên một xung kích hóa giải ma trận này. - Jane ngoảnh mặt nhìn chị ánh mắt nghiêm nghị.
_ Ừ ! - Anne nhìn em gái gật đầu trong tư trạng thái thở hổn hển nhưng cô vẫn nở nụ cười.
Hina cầm cây thần trượng hiện diện mờ nhạt trong những áng mây theo dõi trận quyết đấu.
_ Sắp đến thời điểm tạo nên điều thú vị rồi. Chà ! Không biết họ có giải pháp nào cho ma trận này. - Hina cười nhạt rồi cô nhìn sang bên phía đối diện bên kia kết giới, căn nhà nhỏ được đặt ở đó thì thấy cậu bé đã chìm vào giấc ngủ sau khi cố gắng tìm hiểu cuốn sách Phù Thủy Nhập Môn.
_ Từ giờ phút này trận đồ sẽ tạo ra nhiều chướng ngại và mọi vấn đề, chúng ta phải thận trọng hơn. Em sẽ sớm tìm ra giải pháp hóa giải thế trận rắc rối này ! - Jane dõng dạc nói.
Đúng như lời cô bé, ma đồ phát xung điện từ các phía. Từ trường xung quanh cũng được phát động.
Vòng tròn bảo vệ của Anne ngày càng mỏng dần, cô tạo thêm lá chắn ngăn sự xung kích. Jane đặt tay lên trán nhắm mắt thầm tính lấm tấm mồ hôi.
*Chà ! Vụ này công nhận mệt thật, nhưng mình sẽ cố gắng hết mình.* - Anne thầm nghĩ.
_ "Rakata Mibuta" (Ma đạn liên hoàn) ! - Anne đưa bàn tay tập trung năng lượng xuống nền đất chính giữa vòng ma pháp. Các tia năng lượng như các viên đạn bắn liên tục vào hồng tâm mong muốn triệt tiêu phản ứng ma pháp nhưng kết quả không như mong đợi. Điều đó khiến cho sự phản hồi lại gấp nhiều lần.
_ Ma đạn đang phản hồi đây, không những về sức mạnh mà cả về sự phản hồi. Cần phải có một nguồn năng lượng cực đại nhằm vào chính giữa hồng tâm lò phản ứng nằm ở đó. - Jane nói lớn đồng thời đưa hai bàn tay ra trước:
_ "Ratkami Kutora" (Vách chắn năng lượng) ! - Một vách ngăn sự phản hồi được tạo ra, ma đạn bị triệt tiêu. Bất ngờ, tia sét giáng xuống xen ngang giữa hai người.
_ Hừm ! - Jane nhìn lên cảm thấy tức mình. Jane điểm lại các vấn đề rồi nói:
_ Em nghĩ chúng ta đừng nên ra đòn của mình tấn công bình thường nữa, nó có lực phản hồi rất cao. Càng tấn công thì nó sẽ đáp lại mạnh mẽ hơn. Cần phải có một đòn thật mạnh sẽ dứt điểm hoàn toàn mà không sợ bị phản hồi lại.
Anne để tay lên miệng ngẫm nghĩ gật đầu.
*Mọi thứ đều do sự ảnh hưởng của vòng ma pháp dưới kia, phản ứng ngày càng dữ dội tính sao đây?* - Cô tự hỏi trong bất an.
"
Hộ Pháp Thần Quang" - Có tiếng nói vang lên trong đầu của Jane.
_ Ai nói vậy? - Jane nhìn ra xung quanh.
"Bạn đừng sợ, tôi ở bên trong bạn. Tôi là ai lúc này không quan trọng, điều quan trọng là vấn đề trước mắt kìa" - Tiếng nói lại vang vọng.
*Được ! Bạn hãy nói đi !* - Jane đáp.
"Tôi sẽ chỉ dẫn cho bạn ! Nào, nhắm mắt lại thả lỏng toàn thân hai bàn bàn tay nắm chặt đưa lên ngực tập trung tư tưởng. Hãy nghĩ rằng, một luồng năng lượng bao quanh bạn, dùng ý thức thúc đẩy sự mạnh mẽ của nó".
_ Em sao vậy Jane? Có kế hoạch gì đi? - Anne nhìn sang Jane.
Không có tiếng trả lời đáp lại.
_ Jane ! Jane.... - Anne gọi lớn. Cô bỗng giật mình thấy xung quanh Jane có luồng năng lượng kỳ lạ rồi cái ánh sáng trắng đó vây quanh cô. Các sự phản hồi đều bị gạt ra ngoài.
_ Phản công thôi chị? Chúng ta sẽ dùng ma công thuật liên hoàn giải trừ ma trận này. - Jane mở mắt ra đề nghị.
_ Ma công pháp sao? - Anne ngơ ngác nhìn lên. - Dùng nó, có được không !?? - Anne tỏ ra bối rối.
_ Chị cứ tin ở em ! - Ánh mắt Jane nghiêm nghị.
Nhìn thấy sự nghiêm túc qua ánh mắt của em gái, Jane gật đầu. Hai người đang ở trên không trung.
_ "Abutana Satmari" (Ma công pháp liên hoàn) ! - Hai nguồn năng lượng phóng thẳng hồng tâm lò phản ứng ma pháp.
Ầm ! - Tiếng nổ lớn vang lên. Vòng ma pháp của Mizune biến mất, mọi phản ứng cũng không còn tồn tại. Không khí đã trở dịu dàng như trước. Lúc này cũng vừa đúng nửa đêm, tiếng chuông đồng hồ vang vọng xa xa.
_ Hà hà ! Các cô làm ta thật ngưỡng mộ, chúc mừng các cô ! Nhưng điều đó chưa phải là tất cả. - Bóng dáng của Hina mờ nhạt trong những áng mây.
_ Đã đúng chính giữa đêm chuyển giao giữa hai ngày thời khắc giao ước đã điểm. - Hina nhìn xuống toàn cảnh bên dưới nói. Cô giơ cây thần trượng lên cao, ánh sáng chói loà từ trên nền trời tạo ra một luồng ánh sáng trắng bao trùm toàn không gian.
_ Chuyện gì vậy ta !?? - Hai chị em nhìn lên trời không rõ chuyện gì.
Về phần Fuiko, cậu bé sau khi ăn xong cậu đi dạo một lúc, sau đó nhìn qua kết giới xem diễn biến. Chỉ sau một tiếng sau cậu chìm vào giấc ngủ ngon.
Khi tiếng nổ lớn sau đòn tấn công pháp liên hoàn đã làm cho cậu bé giật mình tỉnh giấc. Ánh sáng trắng xóa bao phủ không gian của Hina cũng làm cậu bé thấy lạ lùng. Cậu bé thốt lên:
_ Ánh sáng nào kỳ lạ vậy?
Chợt, các tia sáng tập hợp lại hóa thành một cô gái trẻ tóc đen tóc ngắn ngang vai diện trang phục màu trắng hiện ra sau lưng cậu bé, đó là do Hina biến thành.
Cậu bé quay người lại tỏ vẻ bất ngờ:
_ Cô là ai vậy?
_ Tôi là Haren, cậu đang thực tập phù thủy đúng không? - Haren không đáp.
_ Vâng ! Thưa cô, nhưng tôi không hiểu rõ cho lắm về cách thức cùng các thủ thuật. - Cậu bé tỏ ra khó khăn.
_ Rồi cậu sẽ nắm được thôi ! Cậu hãy thong thả chứ đừng vội vàng, như vậy mau nản. Đầu tiên, hãy học những câu thần chú cùng cách thức thể hiện cơ bản nhất của lý thuyết. Hãy thực hành và thể hiện kỹ càng từng chi tiết, khi hoàn tất bài cũ cậu nhớ xem lại mới chuyển sang bài mới. Khi cậu không thấy thoải mái cứ thư giãn làm các hoạt động khác. Như vậy, sẽ dễ dàng tiếp thu bài học hơn. Đó là điều quan trọng trong việc trở thành phù thủy thực sự. - Haren nở nụ cười hiền đặt tay lên vai cậu bé động viên.
_ Cảm ơn cô ! - Fuiko cảm động. Haren để lại nụ cười hóa thành đốm sáng rồi biến đi.
Lúc này, hai chị em Anne đã có thể thở phào, nhưng Mizune hiện ra trước mặt:
_ Các cô khá lắm ! Ta nghĩ hai cô đã tìm ra thủ thuật Hộ Thể cho mình rồi ! Bây giờ, hãy tìm hiểu thủ thuật của mình. Chúc các cô hoàn thành tốt khóa học của mình. Hẹn gặp lại các cô chiều mai. - Mizune vòng tay lạnh lùng nói, tiếp đó nhắm mắt chắp hai tay lại cúi đầu chào rồi hoá thành đốm sáng biến mất.
_ Hôm nay là ngày đầu tuần, bắt đầu tiết chào cờ đầu tuần rồi đấy. - Cậu bạn cùng đi với Jane nói.
Bốn người đứng trước cổng trường nhìn thẳng nơi đặt khán đài. Chiếc trống nằm im bên cạnh một bên phòng giám hiệu. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên:
"Tùng! Tùng! Tùng!", thế là giờ học bắt đầu.
Các lớp đứng thành một hàng thẳng, mắt hướng lên khán đài. Lớp trưởng mỗi lớp đi lại xung quanh hàng lớp mình để điều chỉnh hàng ngũ. Hội trưởng Hội Học Sinh bước lên bục khán đài để điều khiển buổi lễ. Lá cờ được hạ xuống, không khí trang nghiêm tất cả mọi người đều đứng dậy. Các lớp đứng thành một hàng thẳng, mắt hướng lên khán đài. Lớp trưởng mỗi lớp đi lại xung quanh hàng lớp mình để điều chỉnh hàng ngũ. Hội trưởng Hội Học Sinh bước lên bục khán đài để điều khiển buổi lễ. Lá cờ được hạ xuống, không khí trang nghiêm tất cả mọi người đều đứng dậy. Hội trưởng Hội Học Sinh đứng chính giữa cùng hai người phụ trách. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của Hội trưởng Hội Học Sinh từ loa vang lên:
_ Mời các thầy cô giáo và toàn thể các bạn học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ. "Nghiêm! Chào cờ... Chào!".
- Quốc ca ! - Hội trưởng Hội Học Sinh hô đồng thời lá cờ được kéo lên.
Toàn thể học sinh hát vang.
Sau khi buổi lễ chấm dứt, Hội trưởng Hội Học Sinh cho tất cả ngồi xuống. Mọi người ngồi xuống ghế chuẩn bị nghe thuyết trình đầu tuần. Hội trưởng Hội Học Sinh đứng lên bục khán đài cầm micro lên phát biểu:
- Kính thưa các thầy cô giáo và các bạn học sinh thân mến. Thời điểm bây giờ đã sắp đến cuối năm học. Từ giây phút này cho đến kỳ thi cuối năm, mọi người hãy chuẩn bị tinh thần phấn đấu để đạt kết quả tốt nhất.
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm dậy. Hội trưởng Hội Học Sinh nhìn sang bên phải, ghế các giáo viên đang ngồi nhìn xuống các học sinh.
_ Em xin kính mời cô Tekana - hiệu phó nhà trường lên phát biểu ý kiến.
Cô Tekana đang ngồi ở hàng ghế thứ hai, cô diện trang phục màu xanh dương. Mái tóc hoa râm được cột ra phía sau đầu. Cô đứng dậy bước lên bục khán đài.
_ Kính thưa các thầy cô giáo và các em học sinh thân mến. Chúng ta đã bước đến tháng cuối cùng của năm học, chỉ còn hơn hai tuần nữa chúng ta phải bắt đầu bước vào ôn tập để cho cuộc thi cuối năm. Thời gian qua các em đã có nhiều đóng góp rất lớn cho nhà trường. Cô mong muốn các em hãy củng cố tinh thần và phấn đấu để có thể đạt được kết quả tốt nhất. - Cô hiệu phó vừa nói vừa nhìn xuống các học sinh đang ngồi.
Cả trường vỗ tay tán thưởng.
Trên bầu trời những đàn chim bay ngang qua bầu trời xanh thẳm, ánh dương soi sáng làm nên khung cảnh thiên nhiên thật đẹp và tràn đầy cảm xúc.
Sau khi cô hiệu phó rời khỏi, thầy hiệu trưởng lên phát biểu qua về các vấn đề học tập và rèn luyện. Các chương trình thi cử cùng các vấn đề tốt nghiệp và học sinh giỏi. Cuối cùng, cô trưởng ban kỷ luật lên phát biểu các vấn đề an ninh và kỷ cương trong trường.
Hội trưởng Hội Học Sinh bước lên khán đài nói những lời cuối cùng và tuyên bố kết thúc buổi lễ. Tiếng vỗ tay vang lên, mọi người đồng loạt đứng dậy vào lớp của mình. Giờ ra chơi chỉ diễn ra khoảng năm phút rồi tiếng trống trường lại vang lên.
Anne học lớp phía bên tay phải hội đồng trường, lớp cô nằm ở lầu hai nằm ở giữa dãy nên lên xuống hai bên cầu thang, bên nào cũng thuận tiện. Còn lớp của Jane và Fuiko nằm ở lầu ba nhưng bên trái và sát phòng hội đồng trường cũng ngay bên cầu thang lên xuống nơi đặt chiếc trống trường. Diện tích lớp tương đối rộng, có thể ngồi và di chuyển một cách thoải mái. Tường được quét vôi màu vàng nhạt nhẹ nhàng dịu mát. Cửa lớp được làm bằng gỗ, sơn màu xanh dương. Bước vào lớp ta thấy ngay bục giảng. Bục giảng được xây cao bằng xi măng, bên ngoài được tô lớp đá mài màu xanh lá cây. Góc trong của bục giảng được xây to hơn thành hình chữ L để đặt bàn giáo viên ở đó. Phía trên bục giảng là chiếc bảng đen lớn thẳng tầm mắt của các học sinh dưới lớp. Bàn ghế ở phòng học được kê làm bốn dãy. Mỗi dãy có sáu cái bàn, mỗi bàn ngồi được hai học sinh. Bàn ghế được ốp mi-ca màu vàng chanh. Ghế với bàn dính liền nhau làm bằng sắt.
Khi giáo viên vào lớp, những tiếng huyên náo trong lớp đã dứt. Ngoài sân trường lúc này vắng lặng văng vẳng đâu đây tiếng chim hót giữa ngày hè.
_ Cả lớp ! Đứng ! - Lớp trưởng hô.
Cả lớp đứng dậy nghiêm trang.
Cô giáo đứng một lát nhìn cả lớp một lát. Cô diện bộ áo dài màu xanh nhạt, tóc cột ra phía sau đầu.
_ Mời các em ngồi xuống. - Cô giáo nhẹ nhàng nói đồng thời bước lên bục giảng ngồi vào ghế giáo viên. Học sinh mọi người ngồi lại xuống ghế. Jane ngồi ở bàn thứ hai gần cửa lớp. Fuiko thì ngồi ở dãy thứ ba từ phía cửa lớp vào.
Cả lớp mọi người chăm chú lên bảng. Ngồi bên cạnh Jane là Hina, cô là một người bí ẩn mới vào lớp vào tháng 10 năm học này. Cô ấy mái tóc dài màu tím chấm lưng, cột lỏng tóc phía sau để mái cùng thả lỏng một ít tóc dài hai bên mang tai. Nhìn cô khá sắc sảo và lạnh lùng.
Phía bên kia sân trường, lớp của Anne. Cô nàng ngồi gần cửa sổ đối diện cửa ra vào ngay trước mặt bàn giáo viên.
Ngoài trời, không một chút gió thổi. Ánh nắng ngày một gay gắt, đường phố phía bên ngoài thì ngày càng nhộn nhịp đông đảo. Jane ngồi trong lớp nhìn một chút ra ngoài trời. Cô thấy những tán lá bàng trải rộng ra cùng những lá non tuyệt đẹp. Quả bàng chín mọng trên những cành cây. Gần đó, cây phượng cũng ra hoa nở rộ và tán lá trải rộng như một góc trời. Còn phía đối diện thì có trồng cây anh đào. Cô chỉ nhìn qua rồi lại chăm chú nghe cô giáo giảng tiếp.
Chỉ thoáng chốc, giờ phút ra chơi lại đến. Các học sinh ra ngoài hành lang chơi. Jane cùng các bạn trải chiếu và ngồi dưới tán cây anh đào phía bên tòa nhà lớp cô. Hina và Jane ngồi đối diện nhau, ánh mắt Hina như muốn dò xét gì đó nhưng cô không thể hiện ra bên ngoài. Fuiko cũng ngồi trong chiếu ngay cạnh chị mình. Giờ ra chơi này kéo dài 15 phút nên mọi người rất thong thả. Mọi người lấy bánh ra đặt nơi chiếu chia nhau ăn nói cười vui vẻ. Được một lát, Anne từ hành lang lớp mình chạy lại chỗ Jane. Mọi người nhìn lên Anne một lúc rồi tiếp tục câu chuyện. Riêng Jane và Fuiko thì nói chuyện với chị mình. Rồi, Anne ngồi vào chiếu trò chuyện cho đến hết giờ chơi.
Trên nền trời xanh thẳm không chút gợn mây nên bầu trời sáng rõ. Những hàng cây xanh trong sân trường phủ bóng nên thật thuận lợi cho mọi người.
Thời gian không ngừng trôi, giây phút tan trường đã đến. Bác bảo vệ mở rộng cổng trường để học sinh ra về. Khi ra khỏi cổng trường đi được một đoạn ngắn để về nhà thì mắc kẹt giao thông.
_ Chuyện gì thế này? Trời nắng chang chang mà tắc đường. - Có người phàn nàn.
_ Thì đây tiếp giáp đô thị mà, hôm nay đường phố đông quá chắc phải đợi một lúc nữa. - Có tiếng đáp lại.
Hina dõi theo ba chị em để tay lên miệng, cô nghĩ:
*Hi ! Chuyện này các cô cậu giải quyết sao đây, làm sao vượt qua cảnh rắc rối này. Tất nhiên đây là do tự nhiên.* Hina đứng một mình gần đó dùng nhãn quang của mình xét xem xung quanh rồi trở nên vô hình hóa thành cơn gió nhẹ bay lên nóc ngôi nhà gần đó.
*Ta không thể tiết lộ thân phận của ta cho đến khi các cô cậu hoàn thành công việc phù thủy của mình. Đây là điều cụ giáo chủ đã giao cho ta âm thầm giám sát cho đến ngày Cuộc thi ma thuật mùa hè năm tới* - Hina trong trang phục phù thủy màu tím đội chiếc nón nhọn.
*Tất nhiên các cô cậu không thể nhìn thấy ta được dù cũng là phù thủy* - Hina cười thầm.
_ Làm sao đây chị? - Fuiko bức xúc nói. - Ở đây đông người nên chắc không dùng được. Mọi con đường về nhà mình đều bị kẹt rồi. - Cậu bé gãi đầu tức tối.
_Thế thì quay lại thôi, rồi dùng di chuyển để về nhà. - Jane nhanh ý.
_ Chắc phải vậy thôi ! Ở đây mà dùng cái đó sẽ chẳng phải ý hay. - Anne chỉ tay nhẹ nhàng nói.
_ Quay lại ạ ! - Fuiko thắc mắc.
*" Ừ ! Không thể để người ta biết mình là phù thủy được ! Đi thôi !"* - Anne dùng Truyền Âm trò chuyện. Ba người quay lại một đoạn, lách vào con hẻm nhỏ nắm tay nhau xuyên qua bức tường rồi tia sáng phóng vụt đi.
*Quá thú vị ! Xem ra thủ thuật Di chuyển của các cô rất sâu sắc.* - Hina cười nhạt rồi biến mất.
Tia sáng hiện ra ngay tại hành lang lầu hai. Ba người bước vào phòng cất cặp ngồi xuống giường một lát thở phào, đồng thời thay bộ đồng phục nhà trường đi. Riêng Jane thì cô búng nhẹ tay đã có ngay bộ đồ ở nhà. Ngồi một chút, ba chị em đi xuống cầu thang nhà bếp chào mẹ ở phòng bếp và ông bà ở nhà trên.
Bà Mana vừa sửa chữa và thu dọn sau vườn bước vào cùng lúc ba chị em đi xuống.
_ Các con đã về rồi đó à? - Bà Mana nhìn các con mình.
_ Dạ ! Chúng con chào mẹ ! - Ba chị em đồng thanh. Nhìn qua vẻ mặt của các con mình, bà từ gương mặt vui vẻ sang trầm lắng hỏi:
_ Có chuyện gì à ?
_ Dạ ! Đường phố hôm nay đông quá, mọi đường về nhà đều vô phương, nên... - Anne vừa nói vừa chán nản xòe hai tay ra hai bên vai.
_ Ừm ! Thôi ! Các con giúp mẹ dọn dẹp trước sau chút xíu nhé ! - Bà Mana đề nghị.
_ Dạ ! - Cả ba đồng thanh. Đáp lại mẹ xong, cả ba định bắt tay vào công việc nhưng......
_ À quên nè các con ! - Bà Mana chợt nhớ ra.
_Gì hả mẹ? - Anne hỏi. Cả ba tạm dừng bước quay người lại.
_ Mẹ nghĩ trong tuần này các con sẽ học thuật hộ thể. - Bà Mana liếc mắt nhìn lên vòng tay lại.
_ Chuyện đó....... - Cả ba ngơ ngác há hốc mồm.
_ Việc đi học à ! Mẹ sẽ nhờ gương thần giúp một tay, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Gương Nhân Bản sẽ sao chép lại và tạo ra con người y hệt các con. Khi về, nó sẽ đưa kiến thức vào đầu các con khi cả hai hòa làm một. - Bà Mana nháy mắt với ba chị em mỉm cười. - Cuối tuần các con phải đi đến đó rồi phải qua đường không gian. - Bà tiếp.
_ Vâng ! Cũng được ! - Cả ba mỉm cười.
_ Giờ các con hãy bắt đầu công việc đi, thời gian còn sớm để làm bữa cơm trưa. - Bà Mana nhẹ cười.
_ Vâng ! - Ba chị em cùng nói và đi ra thực hiện công việc.
Fuiko dọn dẹp phía sân trước, Jane ra vườn sau và Anne cô muốn chỉnh lại các chậu cây cảnh xung quanh nhà. Anne dùng ma pháp để điều chỉnh lại các cây trồng trong chậu, tăng cường chăm sóc. Ở vườn sau, Jane nhổ cỏ và dọn dẹp sạch sẽ. Với khả năng hoàn sinh cô có thể làm tái sinh và làm lành lại những sinh vật đã chết.
Mọi việc rồi cũng xong, ba chị em chạy vào nhà và chuẩn bị cho bữa trưa. Sửa soạn được một lúc thì tiếng xe taxi ngoài cổng, ông Darast về.
_ Chúng con chào ba, ba mới về. - Ba chị em tươi cười chào ba.
_ Chào các con - Ông Darast nhìn các con mỉm cười đáp lại. Ông vào phòng cất cặp rồi bước ra.
Chỉ sau 15 phút, bữa trưa đã sẵn sàng.
✡✡✡
Bữa trưa đã qua hơn một tiếng, chị em đã tập trung trên lầu phòng Anne. Cả ba đang ngồi nơi chiếc giường trò chuyện với gương mặt vui vẻ. Hình như cả ba mới có vấn đề gì đó rất là vui, cả ba không nhịn nổi cười.
Chợt....
"Cốc cốc" - Có tiếng gõ cửa. Cả ba đang trò chuyện và đang cười khúc khích nhưng lặng lại nhìn ra phía cửa ra vào.
_ Dạ ! Ai ngoài cửa đó ạ ! - Anne hỏi với ra.
_ Mẹ đây ! Mẹ vào được không !?? - Tiếng bà Mana ngoài cửa.
_ Dạ ! Mẹ cứ tự nhiên đi ạ !!! - Jane nhanh nhẹn nói. Bà Mana bước vào nhìn các con mình nhẹ nhàng hỏi:
_ Các con có chuyện gì mà hôm nay rôm rả vậy !?
_ Dạ ! Thưa mẹ ! Chuyện ở trường tụi con ấy ạ ! - Jane nhẹ nhàng đáp lại.
_ Ồ ! Mà này các con, từ chiều ngày hôm nay các con hãy học thuật hộ thể đi nhé ! Việc tập luyện này không thể ngày một ngày hai được, có khi phải qua đêm. - Bà Mana lấy chiếc ghế ở bàn học ( cũng là bàn thí nghiệm) đặt trước mặt ba ngườì ngồi xuống nghiêm nghị.
_ Thật vậy hả mẹ !?? - Cả ba kinh ngạc há hốc mồm nhìn mẹ mình.
- Phải ! Các con chuẩn bị tinh thần đi ! Nhưng địa điểm tập không phải ở đây. - Bà Mana nhìn ra xung quanh tay để lên cằm suy nghĩ. - Địa điểm tập, các con sẽ vào thế giới không gian. Anne này, con có thể mở ra một không gian tương tự thế giới này được không? - Bà Mana lo lắng hỏi.
_ Dạ ! Thuật Chuyển Dời Không Gian là chuyện nhỏ với con ! - Anne nhìn vào mắt mẹ mình co tay lên ngực nắm chặt ánh mắt nghiêm nghị.
_ Tốt ! - Bà Mana cũng ánh nhìn tương tự. Đồng thời bà cũng hóa ra cuốn sách Hộ Thể phù thủy. Bìa cuốn sách màu xanh lam và hơi dày, hình vẽ bìa trước có hình ngôi sao sáu cánh màu vàng nằm trong vòng tròn màu trắng.
_ Đây ! Mẹ đã đem cuốn sách đó lên đây cho các con rồi đấy ! Bà cầm cuốn sách lên rồi đưa cho hai chị em gái.
_ Chúng con cảm ơn mẹ ạ ! - Anne và Jane hồn nhiên đáp. Jane nhận lấy cuốn sách.
Hai chị em đặt cuốn sách lên đùi, giở cuốn sách ra cùng xem. Fuiko cũng tò mò ngó nghiêng. Bà Mana thấy thế lấy ra luôn cuốn sách dành cho phù thủy mới bắt đầu.
_ Fuiko à ! Đây là cuốn sách con nên nghiên cứu và thực tập. Cuốn Hộ Thể kia đòi hỏi phải có đủ thực lực, con chưa thực hiện được đâu vì con chưa thể phát huy sức mạnh tiềm ẩn thực sự và cũng chưa đủ trình độ. - Bà Mana nhìn cậu con trai khuyên.
_ Dạ ! Con hiểu ý mẹ ! Con cần nâng cao khả năng hơn mới có thể dùng đến nó phải không ạ ??? - Cậu bé tỏ ra hiểu biết.
_ Đúng rồi ! Nhưng trong cuốn tập sự cũng có hình thức tự vệ riêng của nó. - Bà Mana nhẹ nhàng.
_ Thật ạ !?? - Cậu bé gương mặt háo hức.
Bà Mana mỉm cười gật đầu.
_ Thôi ! Các con, chúng ta bắt đầu công việc nào ! - Bà ngả lòng bàn tay phải ra, chỉ ngón tay cái bàn tay trái vào đó, tia sáng hiện ra chiếc gương thần hiện ra. Cả bốn người cùng đứng dậy, bà Mana cất cái ghế vào chỗ cũ. Chiếc gương màu xanh nhạt, có cái quai để cầm.
_ Các con bước tới trước mấy bước đi ! - Bà Mana đề nghị.
_ Dạ ! - Cả ba cùng đáp đồng thời tiến lên phía trước vài bước.
Gương thần từ tay bà Mana tự động bay lên không trung nói:
_ Chào mọi người ! Bây giờ mọi người muốn tạo nên một nhân bản cho mình, phải không?
_ Vâng ! Thưa ngài ! Ba chị em chúng tôi cần một người tương tự như chúng tôi về mọi mặt, nhưng không nhất thiết cũng là phù thủy thật. - Jane yêu cầu.
_ Được ! Tôi hiểu ý các cô cậu rồi. Yêu cầu được chấp nhận ! - Ánh sáng chói loà chiếu rọi vào ba người, lập tức người thứ hai trong ba người bước ra.
_ Theo yêu cầu của các cô, ba người họ chỉ là phù thủy cơ bản thôi. Chúc các cô cậu may mắn ! - Gương thần trở lại tay bà Mana và biến mất.
_ Con chào mẹ ! - Ba nhân bản nhìn bà Mana đồng thanh.
Bà Mana ánh mắt dịu dàng nhìn ba nhân bản gật đầu.
Nhân bản Anne đại diện bước lên:
_ Chúng tôi rất hân hạnh được giúp đỡ các bạn để các bạn hoàn thành tốt công việc của mình. Lúc này chúng tôi chỉ là phù thủy cơ bản không như các bạn. Khi nào xong việc hoàn toàn chúng ta sẽ hòa làm một.
_ Được ! Cảm ơn các bạn ! Chúng tôi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. - Anne chủ thể đáp.
_ Rất tốt ! - Anne nhân bản đặt tay lên vai Anne thực thể gật đầu.
Bà Mana từ nãy giờ chỉ chú ý mọi người nói chuyện, giờ mới bước tới:
_ Được rồi ! Bắt đầu thôi các con ! Con thực hiện thuật Chuyển Dời Không Gian đi ! Anne ! - Bà Mana dứt khoát.
_ Dạ ! - Anne ngoảnh đầu lại nhìn mẹ. Cô đưa hai tay tới trước nhắm mắt lại:
_ "Hỡi quyền năng của ta, hãy mở ra một thế giới khác song hành nhưng chỉ như phản chiếu lại thế giới này (như trong gương soi)".
Một lỗ đen hiện ra trước mặt mọi người tập trung nhìn vào lỗ đen.Cả bốn người quay đầu lại vẩy tay chào ba nhân bản. Ba nhân bản cũng vẫy tay chào mỉm cười đáp lại. Được một lúc, cả bốn người bước qua đó. Thế giới này chỉ tương tự thế giới thật nhưng không có bất kỳ ai, chỉ hiển thị như ở trong gương thôi. Nhưng khác với gương là ở đây mọi thứ đều sống động như thế giới thật. Có mưa, nắng, sáng, tối... bình thường. Mọi thực vật đều sống không phải tượng trưng. Thức ăn, nước uống đầy đủ và bình thường như thế giới thật. Lúc này mọi người đang ở phòng Anne nhưng ở thế giới không gian.
_ Được rồi đấy các con ! Chúng ta bắt đầu thôi ! - Bà Mana nói. - Mẹ sẽ tạo ra một người để người đó tập luyện cho các con. Một con búp bê lớn cỡ người bình thường với sức mạnh của mẹ ! - Bà Mana tiếp tục.
_ Mẹ à ! Ở đây là nhà mình ở không gian khác, nhưng thế này thì đâu khác gì thế giới thật không có chỗ nào trống để... - Anne thắc mắc.
_ Phải ! Các con chờ chút nhé ! Mẹ sẽ triệu hồi con rối của mẹ tới đây đã. - Bà Mana đang lục lại tâm trí của mình về con rối Ông Kẹ của mình để chỗ nào đáp lại. Ba chị em đứng nhìn với ánh mắt chưa rõ mẹ của mình đang có ý định gì, thấy nét mặt mẹ đang suy nghĩ nên không tiện hỏi.
Mặt bà tự nhiên tươi hẳn lên, bà nhớ ra con rối trong chiếc hộp tường phòng ngủ của bà cất giấu bằng ma thuật tại thế giới thật.
_ Thuật Triệu Hồi ! - Bà nghĩ đến con rối trong hộp tường và đập mạnh bàn tay xuống nền đất hô lớn. Lập tức một làn khói trắng bay vụ lên như đập tay vào bụi than. Con rối Ông Kẹ xuất hiện ngay trước mặt bà.
_ "Hỡi quyền năng của ta hãy ban cho con rối này trở thành người và sức mạnh ma thuật mạnh nhất". - Bà để tay lên con rối của mình nhắm mắt lại. Ngay tức khắc con rối hóa thành người diện bộ áo chùng nâu nhạt, tóc để dài chấm vai và cài băng đô. - Được rồi đó, Ta đặt tên ngươi là Tena, chúng ta có thể triển khai thực tập được rồi ! Ngươi hãy giúp cho hai cô bé tập thuật Hộ Thể nhé ! - Bà chỉ vào con rối nói.
_ Dạ ! Tôi hiểu thưa bà. - Con rối đáp.
_ Ừ ! Ngươi hãy giúp họ nhé !
- Bà nghiêm nghị. Cuộc trò chuyện giữa bà Mana và Tena vừa kết thúc thì giọng nói của Anne vang lên, cô nhìn quanh:
_ Muốn có nơi tập trung luyện tập thì phải là khu đất trống, tuy là thế giới tạo dựng mà nhà cửa nhiều thế này thì....
_ Chuyện đó thì...dễ thôi ! - Bà Mana suy nghĩ giây lát rồi nháy mắt với Anne giơ tay lên búng làm hiệu.
Bà chụm hai cổ tay với nhau giơ lên cao, hô lớn:
_ Thuật Tạo Dựng ! - Bà suy nghĩ đến vùng cỏ thảo nguyên lúc dùng thuật. Thảo nguyên hiện ra và trải rộng toàn bộ. - Sao rồi các con ! Có thể thực hiện được rồi chứ !?? - Bà nhìn ba người con cười hỏi.
_ Dạ ! Quá được luôn ! Thảo nguyên thật đẹp và thanh mát. - Ba chị em co tay lại nắm chặt ánh mắt đầy thích thú.
_ Được rồi ! Các con chuẩn bị đi ! Mẹ phải về đây, giờ này ba con sắp đến giờ đi làm rồi, chúc các con tập luyện tốt ! - Bà đặt tay lên ngực, vòng tròn ma pháp hiện lên và mờ nhạt dần rồi biến mất.
_ Chúng con chào mẹ ! Tạm biệt ! - Ba chị em đưa tay lên chào từ biệt.
_ Chúng ta bắt đầu học thuật Hộ Thể nhé, Jane !?? - Anne đi tới mấy bước nhìn em gái đứng bên trái. Tiếp đó, cô nhìn sang em trai đứng bên phải quay người sang cô khom người xuống nhấn mạnh rồi thắng bàn tay. Jane cũng ngoảnh mặt nhìn em mình.
_ Còn em Fuiko, thủ thuật này em chưa thể tập luyện được, em hãy học thuật cơ bản của phù thủy tập sự nhé ! Hãy cố gắng lên, ngày em trở thành phù thủy chính thức không còn xa nữa !!!
_ Dạ vâng ! Em hiểu ! - Fuiko nhẹ nhàng gật đầu rồi cậu nhìn lên đúng ngay ánh mắt của Jane và cô chỉ cười. Cô bất chợp nhìn sang Anne đề nghị liếc nhìn qua Fuiko đi phía sau lưng Anne lo lắng:
_ Chị hai à ! Em trai của chúng ta mới bắt đầu bước vào thời kỳ tập sự cho nên em nghĩ chúng ta tạo ra một kết giới ngăn cách. Ngộ nhỡ khi chúng ta giao đấu tập luyện sẽ ảnh hưởng bất lợi cho cậu bé !
_ Ừm ! Em gái nói chị mới để ý, tạo kết giới ngăn cách, em ấy vẫn thấy chúng ta nhưng không đi qua được. Vì đây có thể là một cuộc tập luyện gian nan để tự vệ tránh các trường hợp va chạm ! - Anne đang bước đi bỗng dừng lại gãi cằm chỉ tay nhìn lên.
_ Các chị à ! Xung quanh đây chỉ có nền cỏ, còn có một số cây cối xung quanh và cái hồ nước trước mặt. Mà có vẻ chẳng có cái nhà nào ! - Cậu bé Fuiko ngơ ngác nhìn quanh thắc mắc.
_ Chuyện đó có gì khó ! Với phù thủy chúng ta thì hô lê hấp là xong chứ gì ! - Jane thắng tay phải lên nhấn mạnh. - Xem nào ! Hướng chúng ta đang đi là hướng mặt trời mọc. - Cô thầm lặng tính toán rồi nhìn ra xung quanh với giọng nhỏ nhẹ. Tính toán xong, cô quay người chút ít, liền đưa bàn tay ra hướng mặt trời lặn. Lập tức, các luồng gió các từ các hướng thổi tới kèm theo các tán lá tập trung tụ hội vào chính giữa tạo nên vòng xoáy cách chỗ mọi người đứng 10m. Làn tóc và trang phục mọi người tung bay theo chiều gió. Các tán lá cùng gió hóa ra căn nhà nhỏ. Cậu bé Fuiko theo dõi từng chi tiết một của chị Jane. Anne và Tena ngoảnh đầu lại nhìn sự việc kinh ngạc, còn Fuiko thì miệng há hốc.
_ Em...em có thể làm...được điều đó..sao !?? - Anne lắp bắp như không tin vào mắt mình.
_ Dạ ! Bình thường thôi mà ! Em ít khi xài phép này ! - Jane gãi đầu thẹn thùng.
_ Được rồi ! Các cô sắp xếp nhanh lên ! Trước khi bắt đầu hãy xem qua thủ thuật mình sẽ thực hiện. - Tena liếc nhìn xung quanh chút rồi nhắm mắt nắm tay để lên miệng giọng nghiêm chỉnh.
_ Được ! - Anne và Jane nắm tay lại gật gật. Hai cô đứng thẳng lên chỉn chu lại, Anne búng tay lập tức trang phục thường ngày trở thành áo chùng phù thủy đầu đội nón chóp nhọn. Riêng Jane, cô muốn thay đổi trang phục bằng cách hoàn toàn mới. Cô nhắm mắt lại đưa chân trái lên trước rồi ra sau mấy lần một luồng gió thổi lên làm tung bay trang phục hiện tại. Tay phải giơ lên cao gió rồi hóa ra trang phục phù thủy.
Tóc của cô buông xõa bây giờ thành búi tóc hai bên đầu, tóc sau đầu vẫn buông xõa.
_ Ái chà ! Em có thuật thay đổi trang phục mới à ! - Anne chắp tay lại tỏ ra ngạc nhiên.
_ Dạ ! - Jane đáp.
_ Hai chị ơi ! Giờ em lại ngôi nhà mà chị Jane tạo ra nhé ! Các chị hãy toàn tâm toàn ý phấn đấu nhé ! - Fuiko thắng tay lên ánh mắt tràn đầy khích lệ.
- Ừ ! Cảm ơn em ! Bọn chị sẽ cố gắng hết mình. - Anne và Jane gương mặt nghiêm nghị cùng nói.
Anne đi cùng Tena bước tới trước, Jane nhìn vào mắt Anne đầy chủ ý và cô gật đầu. Jane nán lại nói với em trai một lát.
_ Chị lên trước nha ! - Anne vừa đi vừa đưa bàn tay lên vẫy chào.
_ Dạ ! - Jane ngoảnh mặt lại đáp. Cô quay đầu lại nhìn em trai với ánh mắt không đổi:
_ Giờ em lại căn nhà đó đi và đồng thời hãy nghiên cứu các thủ thuật, kỹ năng phù thủy khi mới bắt đầu. Chị phải tạo dựng kết giới ngăn cách phòng tránh chuyện ngoài ý muốn. Được chứ !??
_ Dạ ! Nhất định rồi ! - Cậu bé đáp dứt khoát.
_ À ! Gượm đã ! Còn vấn đề cơm nước nữa chúng ta phải lo, vì chúng ta có thể ở lại đây nguyên tuần này !!? - Jane đặt tay lên miệng cau mày nghi vấn.
_ Chuyện đó ạ ! Chúng ta có chiếc khăn dọn bàn ăn mà. - Fuiko nhìn chị định hỏi rồi cậu bé nói luôn khi nghe xong.
_ Ờ ! Phải rồi ! - Jane nhanh chóng thay đổi sắc mặt. Rồi, cô thò tay vào trong túi áo chùng của mình lấy ra chiếc túi ma thuật, cô tiếp:
_ Đây ! Em cầm lấy chiếc túi thần kỳ này khi nào cần dùng tới thì lấy ra. Có thể chị phải tập luyện không có thời gian nấu nướng đâu. Chị phải đi đây, chị hai và Tena đang đợi chị đằng kia.
Cô đưa chiếc túi nhỏ màu đen cho Fuiko giơ tay lên xem đồng hồ:
_ Ối ! Gần 2h đúng rồi, mấy phút nữa thôi. Gương mặt Jane biến sắc hét lên.
_ Thôi ! Em đi đây, chào chị ! - Cậu bé nhìn về phía ngôi nhà nhỏ trước mặt.
_ Đi thế lâu lắm, chị đưa em đi ! - Nói xong, cô đưa bàn tay ra các tia sáng bay ra từ lòng bàn tay cô rồi vây quanh cậu bé. Phút chốc cậu thấy mình đã ở trước ngôi nhà rồi.
Sau khi cậu bé rời khỏi, cô đưa bàn tay hướng về phía căn nhà kết giới vô hình được hình thành với ba lớp ngăn cách cách chỗ cô đứng 6m. Tiếp rồi, cô cất tay của mình lên cô biến mất trong đốm sáng hiện ra ngay bên cạnh Anne và Tena.
_ Ừm ! Vừa kịp lúc ! - Jane để tay lên ngực thở phào.
_ Sao rồi em !?? - Anne nhìn sang hỏi.
_ Xong cả rồi chị ạ ! Em đã tạo ra"Vùng cắt kết nối không gian" để tách biệt chỗ chúng ta cần tập luyện, ba lớp kết giới luôn đó. - Jane nói nhấn mạnh.
_ Ừm ! - Anne gật gật.
Cùng lúc này, Tena bước lên trước mặt hai người một đoạn vỗ vỗ hai tay lại:
_ Mọi người trật tự nào ! Hôm nay, à không trong tuần lễ này chúng ta sẽ thực tập Hộ Thể thuật để nhằm phòng ngừa những vấn đề bất thường khó đoán định. Hôm nay, các cô hãy tham khảo thủ thuật mình chọn rồi dùng Nhập Thức thuật đưa những cái mình học vào tâm thức. Các cô hiểu rồi chứ? - Tena chỉ tay vào cái đầu của mình.
_ Vâng, chúng tôi đã hiểu ! - Anne và Jane gật đầu.
_ Tốt lắm ! Ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu công việc, nhưng cũng có thể sẽ sớm hơn. Tôi lưu ý luôn cho các cô, trong quá trình tập luyện tôi sẽ không nhẹ tay đâu như vậy mới có thể đạt được kết quả tốt. - Tena đưa hai tay lên bầu trời, kết giới bao phủ toàn bộ nền trời.
_ Cô vừa làm gì vậy? Tena ? - Anne và Jane thấy lạ.
_ À ! Tôi vừa tạo một kết giới lớn bao phủ không gian nếu chưa hoàn thành bài tập, thì không thể rời khỏi thế giới này được. - Tena vòng tay lại lạnh lùng nói.
_ Cô thật là... - Anne bức xúc. Riêng Jane không nói gì.
_ Phải làm vậy thôi ! - Tena nghiêm mặt ánh mắt lạnh lùng nói rồi biến mất trong ánh lửa.
Jane cùng Anne ngồi xuống thảm cỏ xanh mượt. Jane rút cuốn sách Hộ Thể khỏi chiếc áo chùng của mình. Cô đặt bàn tay gần cuốn sách để trên thảm cỏ hô lên:
_ Phép Nhân Đôi !
Cuốn sách đã thành hai cuốn tương đương nhau.
_ Em có thể làm nhân đôi được, chị cũng vậy !!! - Anne nhìn Jane trầm trồ.
_ Phải ! Việc nhân đôi vật thể em có thể làm nhưng với sinh vật thì chưa thể. Thuốc Nhân Bản vẫn chưa hoàn thiện vì mấy ngày nay không có thời gian. - Jane tiếc nuối.
_ Ừm ! - Anne vẫn để cuốn sách ở trên thảm cỏ, Jane cũng vậy.
_ Nhập Thức Ma Pháp ! - Anne và Jane nắm chặt tay hai ngón cái, giữa thẳng lên niệm chú. Các dòng chữ trong cuốn sách bay ra nhập vào tâm trí không thiếu sót.
Chỉ sau vài giờ tập trung đọc thuộc lòng, những dòng chữ màu vàng và các trang sách bay vòng quanh hai người. Hai người cảm thấy mình bay bổng lên trong vòng xoáy chữ và các trang sách. Rồi ! Các trang sách trở lại cuốn sách như cũ, hai người ngồi lại trên thảm cỏ tỏ ra phấn khích.
_ Các cô đã hoàn thành tốt nhập thức thuật. Vậy là chúng ta có thể thực hiện thực tập Hộ Thể được rồi. Tạm thời hãy nghỉ ngơi chúng ta sẽ sớm bắt đầu thôi. - Giọng Tena văng vẳng. Hai cô ngước mắt nhìn lên trời.
_ Giờ chúng ta hãy sang bên xem em Fuiko thế nào đi. - Anne đề nghị.
_ Dạ ! - Jane ngước mắt nhìn chị gật đầu. Nói xong, hai người dùng thuật di chuyển hiện ra trước căn nhà nhỏ mà Jane đã tạo ra. Hai người thấy em trai đang dạo quanh thảm cỏ.
_ Chào em ! Thế nào rồi? - Anne và Jane cùng nói rồi nhìn nhau.
_ A ! Hai chị, em đã đọc và tìm hiểu cuốn sách Phù Thủy Tập Sự rồi. Em nghĩ cần phải nghiên cứu và thể hiện để trở thành phù thủy thực sự. - Fuiko thắng tay giọng khoan khoái.
_ Tốt ! Hãy cố gắng phát huy nha ! - Anne xoa dầu Fuiko híp mắt lại.
_ Giờ chúng ta ăn gì đó đi. - Jane chỉ tay đề nghị. Cô liền hóa ra chiếc khăn dọn bàn ăn. Trải chiếc khăn ra là lập tức các món ăn mình muốn hiện ra trên chiếc khăn.
_ Mọi người ăn đi ! - Anne nói.
Cùng lúc chị em Anne dùng thuật Nhập Thức thì ở thế giới thật nhân bản của ba người chuẩn bị cho đi học buổi chiều.
Nhân bản của ba chị em Anne mọi hành động không khác gì người thật, hành động tự nhiên như ba chị em Anne thường ngày vẫn thực hiện. Nhưng điều đó không qua nổi ánh mắt của Hina.
Với ánh mắt đầu tiên khi cô nhìn thấy cô đã cảm thấy có gì khác biệt.
*Đây chắc chắn là Nhân Bản do gương thần tạo ra* - Hina đứng ở hành lang lớp mình tay vòng lại cười thầm nhưng gương mặt không thể hiện. Mái tóc dài của cô nhẹ nhàng lay động bởi những cơn gió nhẹ.
Trong giờ học Toán, mọi người đều chú ý nghe giảng. Hina tảng lờ như không biết những vấn đề hiện tại. Cô chăm chú lên bảng và ghi chép các công thức tính toán. Giải các bài toán trong SGK đưa ra. Khi giờ ra chơi tới, cô vẫn đứng ở hành lang vừa trò chuyện với các bạn vừa để ý chuyện lúc nãy.
*Lạ thật ! Hôm nay ba chị em Anne sao không đi mà dùng đến nhân bản, chắc có chuyện gì rồi !??* - Cô tự hỏi trong đầu.
Trước sân trường, ba chị em Anne vẫn vui đùa với các bạn như thường lệ, mọi người ai cũng cảm thấy rất phấn chấn.
Hina ngắm nhìn cười mỉm.
Thời gian nhanh chóng trôi, giờ tan học đã đến. Hina đứng trước cửa lớp mái tóc và trang phục tung bay.
*Hôm nay sẽ rất thú vị lắm đấy, ngày đầu của mặt trăng* - Đứng lặng mỉm cười một lúc cô cùng các ra về. Nhà của cô đối diện với trường, ngôi nhà khá khang trang lợp ngói màu đỏ, cửa cổng làm bằng cửa cuốn. Xung quanh ngôi nhà nhiều loại cây cảnh và các cây hoa được trồng, đặc biệt là các loại cây về thảo mộc. Ngôi nhà được sơn màu xanh dương, bên trong ngôi nhà có treo các bức tranh các thế hệ phù thủy từ đời đầu tiên đến thế hệ hiện hành. Nhưng được ngụy trang thành những bức tranh bình thường. Hina bước vào căn phòng bếp, cô lên khúc khuỷu cầu thang rồi dùng cái ghế bước lên chỉnh lại cây đèn cổ, lập tức cầu thang đường hầm mở ra căn phòng mật thất. Cô bước vào trong ngồi vào trước bàn có cái gương thần treo trên tường:
"Gương kia ngự ở trên tường
Hãy cho ta biết ba phù thủy nhỏ làm gì" - Hina chỉ tay vào gương.
Trong gương hiện ra ba chị em đang ở thế giới không gian. Cô tò mò khi thấy ba người ở đây, cô xem xét kỹ lưỡng hơn.
_ Thật thú vị ! Đang tập luyện Hộ Thể thuật à ! - Hina để tay lên miệng cười khúc khích. Cô rút cây kim cài tóc, cây kim hóa ra cây thần trượng nhỏ dài cỡ 1m. Cây trượng màu trắng đầu trượng là hình tam giác gắn lên. Cô cầm lấy đi đến cuối đường hầm, cái vạc phù thủy đặt ở đây.
_Cần thêm một chút điều thú vị vào ngày đầu của mặt trăng. - Cô cười ha hả, đặt cây thần trượng lên cái bàn nhỏ vách tường. Hina dùng đũa khuấy đều nước thuốc đang sôi trong vạc. Các nguyên liệu đều đầy đủ các thành phần.
Cô đứng thẳng lên nhắm mắt lại thẳng hai tay ra trước lòng bàn tay hướng vào nhau, chính giữa hai lòng bàn tay cô hiện ra quả cầu ánh sáng làm sáng lên trong không gian tối tăm. Cô cất lên:
_ Hỡi quyền năng chuyển giao giữa ánh sáng và bóng tối, hãy cho ta thấy điều kỳ diệu. Ánh sáng màu nhiệm tràn đầy hào quang linh diệu. - Cây thần trượng tự động bay lên cao rồi hạ xuống chính giữa quả cầu ánh sáng. Hướng cây trượng tới trước thẳng vào cái vạc đang sôi sùng sục. Một ánh sáng màu trắng phóng lên cao hiện thành màu ngũ sắc uốn lượn xung quanh cô.
_ Tốt rồi ! Chắc hẳn canh ba đêm nay sẽ có chuyện vui. - Hina cười lớn rồi biến mất rồi theo cơn gió hòa vào không gian.
Cùng lúc đó ở thế giới khác, Hội phù thủy. Các thành viên rời Hội đường khi cuộc họp mặt đã kết thúc. Riêng giáo chủ vẫn đứng ở bục thêm một lát thì có người đi vào.
_ Thưa cụ ! Có sứ giả của Hội Pháp Sư, đây là thông điệp của họ. - Phù thủy an ninh khoác bộ trang phục màu xanh dương. Người này còn tướng mạo tầm trung đội mũ cùng màu, với ngôi sao sáu cánh đính trên. Anh đặt tay lên ngực cúi đầu chào.
_ Ồ ! Có phản hồi từ họ rồi sao? - Cụ giáo chủ niềm nở quay người lại nhận lấy thông điệp giở ra xem.
_ Tôi xin được phép cáo lui ! - Phù thủy an ninh đặt tay lên ngực cúi đầu.
_ Ừ ! - Cụ rời mắt khỏi thông điệp nhìn anh rồi tiếp tục xem tiếp.
Anh lùi mấy bước rồi quay người đi.
Cùng lúc đó ở thế giới thật. Ánh nắng ngày càng yếu ớt, những cơn gió chỉ thổi nhẹ. Tại nhà của Anne, bà Mana từ ngoài cổng bước vào kèm theo mấy món bà mới mua về chuẩn bị cho bữa cơm tối.
* *
*
Một tiếng sau, sau bữa cơm tối và dọn dẹp đã hoàn tất, bà Mana để tay lên trán thoáng nghĩ:
*Không biết tụi nhỏ tập luyện đến đâu rồi ?*. Nghĩ xong, bà đưa ngón tay vẽ vòng tròn nhỏ trong không gian. Trước mặt hiện ra Anne và Jane đang tập luyện cùng với cơn gió.
Quay lại thế giới không gian, lúc đồng hồ điểm bảy tiếng buổi tối. Ba chị em Anne đang ở trước ngôi nhà nhỏ trò chuyện. Bất chợt, nền trời sáng lên cùng với tiếng nói của Tena:
_ Bắt đầu thực hiện thuật Hộ Thể rồi, chuẩn bị đi ! - Ba chị em ngước nhìn lên bầu trời.
_ Em ở đây nhé, bọn chị bắt đầu thôi ! - Anne cùng Jane đứng dậy nhìn Fuiko, Anne nói.
_ Dạ ! - Fuiko nhìn lên đáp.
Hai cô nhìn cậu bé thêm một chút rồi biến mất hiện ra bên kia kết giới cùng với trang phục phù thủy của mình.
Cơn gió thổi tới và dần mạnh lên thành gió xoáy, thảm cỏ cùng cây cối rung chuyển.
_ Cơn gió càng ngày càng mạnh em ạ ! - Anne nói rồi đưa bàn tay ra trước hô lớn:
_ "Tường chắn !" - Một bức tường vô hình cản cơn gió lại và chỉ tạm thời cầm cự mấy phút. Cơn gió phá vỡ thuật chắn và càn quét hơn. Lúc này cơn gió như muốn hút tất cả vào bên trong vòng xoáy, Anne cảm thấy chân mình đang rời khỏi mặt đất.
_ Nguy hiểm ! Xem ta đây ! "Khiên Chắn Ảo thuật". - Jane đưa bàn tay ra trước bàn ta hóa thành tấm khiên chắn. Cơn cuồng phong dần dần bị giảm đi và tan biến.
_ Em giỏi thật đấy ! Jane ! - Anne nhìn em gái khen.
Tiếp đó, một ngọn lửa bùng lên trước mặt hai người hóa ra một con búp bê phù thủy xinh đẹp tết tóc hai bên có cài nơ, diện trang bộ đầm nâu nhạt gương mặt vô hồn lạnh lùng.
_ Cô là ai? - Anne nhẹ nhàng cởi mở.
_ Chào các cô, ta là Mizune một phù thủy búp bê hôm nay ta sẽ tiếp chiêu với các cô. Chúng ta bắt đầu đi. Nói xong, Mizune đưa bàn tay ra trước:
_ "Atu Nerat" (Sét giật). - Các tia sét phóng từ bàn tay Mizune tới trước.
_ "Enty Zinita"(Tường Đất) ! - Giọng Anne vang lên. Đất xung quanh tụ thành bức tường hút các tia sét.
_ "Saka Nexut" (Lốc xoáy) ! - Từ ngón tay Mizune chỉ.
_ "Terakuba Rutam" (Khiên Chắn) - Bàn tay Jane hóa thành tấm khiên cỡ lớn.
*Kiểu này thì chẳng đi tới đâu cả ! Được rồi ! Thử chiêu này thử xem* - Mizune ngừng tấn công để ngón tay lên miệng đăm chiêu.
Hai chị em Jane lạ lùng thấy đối phương dừng lại, đột nhiên hai cô cảm thấy cái gì đó đang trồi lên từ mặt đất quấn chặt hai chân.
_ Đây là thuật dùng thân cây leo, gay go. - Anne nhìn xuống chân mình. Hai cô cố gắng bứt ra hay chuyển động đều vô hiệu.
_ Hàn băng thuật ! - Jane hô nhưng không có gì xảy ra cả, tiếp đó dùng thử một vài chiêu thuật như di chuyển cũng không được.
* Chắc cô ta dùng ma thuật niêm ấn nên cởi bỏ theo cách thông thường không hiệu quả.* - Anne và Jane cùng một ý nghĩ.
_ Thú vị lắm phải không? Niêm ấn đó có tên là niêm ấn không gian, nó sẽ ngăn cản những thủ thuật, dù dùng băng hay lửa cũng không làm nó đông cứng hay cháy được sợi dây leo đó. - Mizune ngắm nhìn hai người một lúc cau mày lạnh lùng nói.
_ Ra thế ! Đây là thủ thuật liên quan đến không gian, em cảm giác có gì đó vừa lạ vừa quen. - Jane nhìn sang Anne.
_ Chị cũng không rõ lắm ! - Anne xua tay.
Cùng lúc hai chị em đang phân vân thì Mizune giang hai tay chùng xuống từ từ bay lên cao ngang với nóc nhà rồi để hai tay ngang bụng nhắm mắt lại lòng bàn tay hướng vào nhau như ôm quả cầu, ngọn lửa trong lòng bàn tay tạo ra quả cầu đầy sức nóng.
_ "Satami Jazut (Quả cầu lửa)"
Anne và Jane ngước nhìn lên.
_ Nexta Hitagis (Bức tường nước). - Anne hô lớn.
Nước từ dưới mặt đất phóng lên tạo ra bức tường chắn ngọn lửa lao tới. Nhưng quả cầu lửa có uy lực lớn nên bức tường nước không hiệu quả còn bị bốc hơi.
_ Kết giới chắn sóng ! - Hai chị em chắp tập trung tinh thần hai tay lại nhằm tạo ngăn đòn tấn công. Vòng tròn ma pháp hiện ra, cơn bão xoáy quanh vòng xoắn lên cao tạo nên kết giới bao phủ. Quả cầu lửa bị văng ra rồi tạo ra vòng tròn lửa vây quanh.
_ Thú vị đấy ! - Mizune bay lơ lửng trên không trung đặt tay lên miệng một mắt nhắm lại gương mặt cười.
*Vậy là tránh khỏi quả cầu lửa... nhưng có vẻ như...* - Jane ngó nghiêng xung quanh với gương mặt phòng trừ.
Bên ngoài kết giới có những cơn gió mạnh kèm theo mưa đá lẫn sấm sét do Mizune tạo ra.
*Chà ! Có vẻ mưa gió thất thường đây*. - Anne nhìn ra bên ngoài kết giới.
_ Cơn mưa gió này có vẻ còn kéo dài, kết giới của chúng ta có thể sẽ không chịu nổi lâu đâu, giông tố này càng lúc càng mạnh mà đôi chân chúng ta thì bị kẹt. - Anne cảm thấy bất an.
Đúng như lời Anne, kết giới đã bị rò ở chỗ nào đó nên gió thổi vào trong dù rất nhỏ.
"*Kiểu này kết giới tiêu mất, cần phải tìm biện pháp đối phó đi, chị Anne*" - Jane dùng Truyền Âm.
*Phải nhanh lên thôi, cô ta là phù thủy lạnh lùng và rất mạnh đấy* - Anne nhìn ngước nhìn lên ra ngoài kết giới hình bóng mờ nhạt của Mizune trên không trung.
_Tách... Tách...... - Tiếng nứt đâu đó của kết giới khe khẽ. Những cơn gió rít thổi vào ngày càng rõ rệt.
* Mình chưa thể dùng Vòng tròn bảo vệ được vì mình...* - Anne toát mồ hôi.
_ Chị tự tin lên đi, em chắc chắn chị sẽ làm được. - Jane đoán biết, cô nói lớn. Nghe lời em, cô nhanh chóng lấy lại tinh thần để có thể phát huy toàn bộ năng lực của mình.
_ Xoảng ! - Một tiếng rơi vỡ lớn,kết giới vỡ tan, mưa gió kèm sấm sét tấn công cục bộ. Đây cũng là lúc một quả cầu ảo bao bọc quanh Anne.
_ "Thông Linh thuật !" - Giọng Jane. Màn bảo vệ mới nhưng hai người đắn đo tìm ra cách hóa giải hoàn toàn.
_ Như vậy vẫn chưa nhằm nhò gì đâu, hà hà ! Ta thích nhất là dùng Vòi Rồng thuật cơ. - Mizune cười nhạt.
_ Đúng rồi ! - Tia sáng lướt qua đầu Jane.*Muốn phá giải thuật dây leo niêm ấn này thì phải dùng đến nó thôi* - Jane nhớ lại bài viết trong một cuốn sách thần chú cô xem gần đây, cô ngồi xuống.
"*Chị chịu đựng chút nhé, giữ nguyên tình thế vậy nhé*" - Jane nói qua ý nghĩ.
"*Em định làm gì !??*" - Anne ngạc nhiên hỏi qua tâm trí.
*Em sẽ phá giải thuật dây leo niêm ấn bằng ma chú mạnh này cho xem*- Gương mặt Jane mạnh mẽ nghiêm nghị mái tóc tung bay.
"*Em đừng nói là !??*" - Anne tỏ ra.
Jane ngước lên nhìn chị gật đầu.
_ "Xung Điện đại pháp !" - Hai bàn tay Jane nắm giữ chặt dây leo dưới chân, cô nhắm mắt lại tập trung năng lượng. Lòng bàn tay cô phát ra dòng điện cực mạnh lan tỏa xung kích có thể có cảm giác bị giật. Điều đó đã phá vỡ dây leo niêm ấn của Mizune.
Hai cô thở phào nhẹ nhõm.
_ Cuối cùng cũng thoát khỏi thuật pháp này rồi ! - Anne để tay lên ngực nói. - Mà chị bây giờ cảm thấy rất phấn khích với cuộc chiến này rồi. - Cô vừa nói vừa bẻ các ngón tay cười giọng điệu hứng thú. Jane lặng lẽ nhìn chị mình.
Hai cô tự mình bay lên cao qua cùng lớp bảo vệ hiện có.
_ Chúng tôi sẽ đấu thực sự với cô. Cuộc chiến bây giờ mới thực sự bắt đầu. - Anne chỉ tay vào đối thủ nói mạnh mẽ thẳng thừng.
_ Được ! Vậy thì tôi rất hân hạnh đấu với hai cô. - Mizune nhắm mắt gương mặt cười nhẹ biến mất.
Cùng khi Mizune biến mất, vòng tròn ma thuật hiện ngay dưới nền đất ánh sáng đỏ rực. Điều đó làm nên lực hút cực mạnh cùng những cơn gió thổi dưới nền đất và những hiện tượng khác.
Jane và Anne cảm thấy mình đang bị hút rơi xuống với lực hút khủng khiếp.
*Chắc Mizune bày ra trò này* - Anne nhìn xuống nền đất sáng đỏ cả một vùng trời.
_ "Cố định thuật !" - Cả hai lập ra để không bị sức hút từ trường.
_ Chị cảm giác lực từ trường ngày càng tăng lên. - Anne co tay lên nói lớn, rồi cô cảm thấy mình đang bị sức hút kéo xuống.
_ Jane.. Jane.... - Giọng Anne thất thanh. Nghe tiếng gọi bên dưới cách chỗ cô năm phân.
Jane quay người lại nhìn xuống dưới đưa hai bàn tay ra trước hướng xuống đất hô lớn:
_ "Lực Hút Từ Tính" - Sức hút từ trường từ bàn tay Jane hút Anne bay lên rồi cô cầm tay của chị mình.
_ Chà ! Coi bộ ngày càng nguy hiểm đây ! Xem ra thuật cố định của chị chưa được hoàn thiện lắm, có thể năng lực của chị còn hạn chế. - Anne cắn ngón tay tự trách mình.
Nền trời đã gần kề nửa đêm, các ngôi sao sáng lấp lánh bao phủ lung linh huyền ảo. Ánh sáng đỏ rực phản chiếu từ vòng tròn ma pháp ở nền đất càng ngày sáng rõ hơn nữa.
_ Nửa đêm canh ba là thời điểm ma pháp đạt đỉnh, có thể cần phải tạo nên một xung kích hóa giải ma trận này. - Jane ngoảnh mặt nhìn chị ánh mắt nghiêm nghị.
_ Ừ ! - Anne nhìn em gái gật đầu trong tư trạng thái thở hổn hển nhưng cô vẫn nở nụ cười.
Hina cầm cây thần trượng hiện diện mờ nhạt trong những áng mây theo dõi trận quyết đấu.
_ Sắp đến thời điểm tạo nên điều thú vị rồi. Chà ! Không biết họ có giải pháp nào cho ma trận này. - Hina cười nhạt rồi cô nhìn sang bên phía đối diện bên kia kết giới, căn nhà nhỏ được đặt ở đó thì thấy cậu bé đã chìm vào giấc ngủ sau khi cố gắng tìm hiểu cuốn sách Phù Thủy Nhập Môn.
_ Từ giờ phút này trận đồ sẽ tạo ra nhiều chướng ngại và mọi vấn đề, chúng ta phải thận trọng hơn. Em sẽ sớm tìm ra giải pháp hóa giải thế trận rắc rối này ! - Jane dõng dạc nói.
Đúng như lời cô bé, ma đồ phát xung điện từ các phía. Từ trường xung quanh cũng được phát động.
Vòng tròn bảo vệ của Anne ngày càng mỏng dần, cô tạo thêm lá chắn ngăn sự xung kích. Jane đặt tay lên trán nhắm mắt thầm tính lấm tấm mồ hôi.
*Chà ! Vụ này công nhận mệt thật, nhưng mình sẽ cố gắng hết mình.* - Anne thầm nghĩ.
_ "Rakata Mibuta" (Ma đạn liên hoàn) ! - Anne đưa bàn tay tập trung năng lượng xuống nền đất chính giữa vòng ma pháp. Các tia năng lượng như các viên đạn bắn liên tục vào hồng tâm mong muốn triệt tiêu phản ứng ma pháp nhưng kết quả không như mong đợi. Điều đó khiến cho sự phản hồi lại gấp nhiều lần.
_ Ma đạn đang phản hồi đây, không những về sức mạnh mà cả về sự phản hồi. Cần phải có một nguồn năng lượng cực đại nhằm vào chính giữa hồng tâm lò phản ứng nằm ở đó. - Jane nói lớn đồng thời đưa hai bàn tay ra trước:
_ "Ratkami Kutora" (Vách chắn năng lượng) ! - Một vách ngăn sự phản hồi được tạo ra, ma đạn bị triệt tiêu. Bất ngờ, tia sét giáng xuống xen ngang giữa hai người.
_ Hừm ! - Jane nhìn lên cảm thấy tức mình. Jane điểm lại các vấn đề rồi nói:
_ Em nghĩ chúng ta đừng nên ra đòn của mình tấn công bình thường nữa, nó có lực phản hồi rất cao. Càng tấn công thì nó sẽ đáp lại mạnh mẽ hơn. Cần phải có một đòn thật mạnh sẽ dứt điểm hoàn toàn mà không sợ bị phản hồi lại.
Anne để tay lên miệng ngẫm nghĩ gật đầu.
*Mọi thứ đều do sự ảnh hưởng của vòng ma pháp dưới kia, phản ứng ngày càng dữ dội tính sao đây?* - Cô tự hỏi trong bất an.
"
Hộ Pháp Thần Quang" - Có tiếng nói vang lên trong đầu của Jane.
_ Ai nói vậy? - Jane nhìn ra xung quanh.
"Bạn đừng sợ, tôi ở bên trong bạn. Tôi là ai lúc này không quan trọng, điều quan trọng là vấn đề trước mắt kìa" - Tiếng nói lại vang vọng.
*Được ! Bạn hãy nói đi !* - Jane đáp.
"Tôi sẽ chỉ dẫn cho bạn ! Nào, nhắm mắt lại thả lỏng toàn thân hai bàn bàn tay nắm chặt đưa lên ngực tập trung tư tưởng. Hãy nghĩ rằng, một luồng năng lượng bao quanh bạn, dùng ý thức thúc đẩy sự mạnh mẽ của nó".
_ Em sao vậy Jane? Có kế hoạch gì đi? - Anne nhìn sang Jane.
Không có tiếng trả lời đáp lại.
_ Jane ! Jane.... - Anne gọi lớn. Cô bỗng giật mình thấy xung quanh Jane có luồng năng lượng kỳ lạ rồi cái ánh sáng trắng đó vây quanh cô. Các sự phản hồi đều bị gạt ra ngoài.
_ Phản công thôi chị? Chúng ta sẽ dùng ma công thuật liên hoàn giải trừ ma trận này. - Jane mở mắt ra đề nghị.
_ Ma công pháp sao? - Anne ngơ ngác nhìn lên. - Dùng nó, có được không !?? - Anne tỏ ra bối rối.
_ Chị cứ tin ở em ! - Ánh mắt Jane nghiêm nghị.
Nhìn thấy sự nghiêm túc qua ánh mắt của em gái, Jane gật đầu. Hai người đang ở trên không trung.
_ "Abutana Satmari" (Ma công pháp liên hoàn) ! - Hai nguồn năng lượng phóng thẳng hồng tâm lò phản ứng ma pháp.
Ầm ! - Tiếng nổ lớn vang lên. Vòng ma pháp của Mizune biến mất, mọi phản ứng cũng không còn tồn tại. Không khí đã trở dịu dàng như trước. Lúc này cũng vừa đúng nửa đêm, tiếng chuông đồng hồ vang vọng xa xa.
_ Hà hà ! Các cô làm ta thật ngưỡng mộ, chúc mừng các cô ! Nhưng điều đó chưa phải là tất cả. - Bóng dáng của Hina mờ nhạt trong những áng mây.
_ Đã đúng chính giữa đêm chuyển giao giữa hai ngày thời khắc giao ước đã điểm. - Hina nhìn xuống toàn cảnh bên dưới nói. Cô giơ cây thần trượng lên cao, ánh sáng chói loà từ trên nền trời tạo ra một luồng ánh sáng trắng bao trùm toàn không gian.
_ Chuyện gì vậy ta !?? - Hai chị em nhìn lên trời không rõ chuyện gì.
Về phần Fuiko, cậu bé sau khi ăn xong cậu đi dạo một lúc, sau đó nhìn qua kết giới xem diễn biến. Chỉ sau một tiếng sau cậu chìm vào giấc ngủ ngon.
Khi tiếng nổ lớn sau đòn tấn công pháp liên hoàn đã làm cho cậu bé giật mình tỉnh giấc. Ánh sáng trắng xóa bao phủ không gian của Hina cũng làm cậu bé thấy lạ lùng. Cậu bé thốt lên:
_ Ánh sáng nào kỳ lạ vậy?
Chợt, các tia sáng tập hợp lại hóa thành một cô gái trẻ tóc đen tóc ngắn ngang vai diện trang phục màu trắng hiện ra sau lưng cậu bé, đó là do Hina biến thành.
Cậu bé quay người lại tỏ vẻ bất ngờ:
_ Cô là ai vậy?
_ Tôi là Haren, cậu đang thực tập phù thủy đúng không? - Haren không đáp.
_ Vâng ! Thưa cô, nhưng tôi không hiểu rõ cho lắm về cách thức cùng các thủ thuật. - Cậu bé tỏ ra khó khăn.
_ Rồi cậu sẽ nắm được thôi ! Cậu hãy thong thả chứ đừng vội vàng, như vậy mau nản. Đầu tiên, hãy học những câu thần chú cùng cách thức thể hiện cơ bản nhất của lý thuyết. Hãy thực hành và thể hiện kỹ càng từng chi tiết, khi hoàn tất bài cũ cậu nhớ xem lại mới chuyển sang bài mới. Khi cậu không thấy thoải mái cứ thư giãn làm các hoạt động khác. Như vậy, sẽ dễ dàng tiếp thu bài học hơn. Đó là điều quan trọng trong việc trở thành phù thủy thực sự. - Haren nở nụ cười hiền đặt tay lên vai cậu bé động viên.
_ Cảm ơn cô ! - Fuiko cảm động. Haren để lại nụ cười hóa thành đốm sáng rồi biến đi.
Lúc này, hai chị em Anne đã có thể thở phào, nhưng Mizune hiện ra trước mặt:
_ Các cô khá lắm ! Ta nghĩ hai cô đã tìm ra thủ thuật Hộ Thể cho mình rồi ! Bây giờ, hãy tìm hiểu thủ thuật của mình. Chúc các cô hoàn thành tốt khóa học của mình. Hẹn gặp lại các cô chiều mai. - Mizune vòng tay lạnh lùng nói, tiếp đó nhắm mắt chắp hai tay lại cúi đầu chào rồi hoá thành đốm sáng biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.