Chương 209
Thảo Nhiên
17/12/2021
Quân Dao chọn trang điểm đơn giản, điểm
nhấn là đôi mắt màu xám khói và đường eyeliner tỉ mỉ. Tô thêm chút son màu đỏ rượu, Quân Dao nhìn mình trong gương, cô cảm thấy khá hài lòng. Bộ đồ này vừa kín đáo, lịch sự nhưng cũng đủ trang trọng.
“Thiếu phu nhân xong chưa, chúng ta đi thôi.” Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa và giọng nói của Tiểu Hoa.
Quân Dao liền bỏ điện thoại và thẻ ngân hàng vào ví, rồi mở cửa bước ra, mỉm cười nói, “Tôi xong rồi.”
Tiểu Hoa hơi ngây người vài giây, sau đó gật đầu đầy tán thưởng.
“Hôm nay thiếu phu nhân trông lạ quá.”
“Không đẹp à?” Quân Dao hơi hồi hộp.
Tiểu Hoa lập tức lắc đầu, “Không phải là đẹp mà là quá đẹp! Thiếu phu nhân như này nhìn khí chất ngút ngàn, khác hẳn vẻ dịu dàng ngày thường. Ngầu!” Tiểu Hoa giơ ngón cái, nháy mắt.
“Chúng ta đi thôi” Quân Dao lên tiếng.
“Thiếu phu nhân, tôi thật ghen tị với thiếu gia” Tiểu Hoa chậc lưỡi, nói.
“Hả? Có chuyện gì sao?” Quân Dao lấy làm lạ.
“Còn không phải vì thiếu gia có một người vợ xinh đẹp lại tuyệt vời như thiếu phu nhân sao”
Nghĩ đến câu nói sáng nay của anh, khi ở trong phòng tắm, mặc dù lúc ấy cả người cô đã mềm
nhũn, chân cũng không đứng vững nữa rồi nhưng vẫn nghe rõ câu “Vợ anh tuyệt vời quá!” của anh. Bây giờ mặc dù câu nói của Tiểu Hoa vô cùng trong sáng nhưng cũng khiến cô đỏ mặt, vội đi nhanh chân hơn, không trả lời.
Tiểu Hoa cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi theo, mở cửa xe cho cô.
“Thiếu phu nhân, anh em chúng tôi hơi rừng rú, mặc dù thô lỗ nhưng đều tất cả, thiếu phu nhân đừng hoảng sợ nhé”
Quân Dao mỉm cười lắc đầu, “Không đâu!”
Quân Dao chọn trang điểm đơn giản, điểm
nhấn là đôi mắt màu xám khói và đường eyeliner tỉ mỉ. Tô thêm chút son màu đỏ rượu, Quân Dao nhìn mình trong gương, cô cảm thấy khá hài lòng. Bộ đồ này vừa kín đáo, lịch sự nhưng cũng đủ trang trọng.
“Thiếu phu nhân xong chưa, chúng ta đi thôi.” Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa và giọng nói của Tiểu Hoa.
Quân Dao liền bỏ điện thoại và thẻ ngân hàng vào ví, rồi mở cửa bước ra, mỉm cười nói, “Tôi xong rồi.”
Tiểu Hoa hơi ngây người vài giây, sau đó gật đầu đầy tán thưởng.
“Hôm nay thiếu phu nhân trông lạ quá.”
“Không đẹp à?” Quân Dao hơi hồi hộp.
Tiểu Hoa lập tức lắc đầu, “Không phải là đẹp mà là quá đẹp! Thiếu phu nhân như này nhìn khí chất ngút ngàn, khác hẳn vẻ dịu dàng ngày thường. Ngầu!” Tiểu Hoa giơ ngón cái, nháy mắt.
“Chúng ta đi thôi” Quân Dao lên tiếng.
“Thiếu phu nhân, tôi thật ghen tị với thiếu gia” Tiểu Hoa chậc lưỡi, nói.
“Hả? Có chuyện gì sao?” Quân Dao lấy làm lạ.
“Còn không phải vì thiếu gia có một người vợ xinh đẹp lại tuyệt vời như thiếu phu nhân sao”
Nghĩ đến câu nói sáng nay của anh, khi ở trong phòng tắm, mặc dù lúc ấy cả người cô đã mềm
nhũn, chân cũng không đứng vững nữa rồi nhưng vẫn nghe rõ câu “Vợ anh tuyệt vời quá!” của anh. Bây giờ mặc dù câu nói của Tiểu Hoa vô cùng trong sáng nhưng cũng khiến cô đỏ mặt, vội đi nhanh chân hơn, không trả lời.
Tiểu Hoa cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi theo, mở cửa xe cho cô.
“Thiếu phu nhân, anh em chúng tôi hơi rừng rú, mặc dù thô lỗ nhưng đều tất cả, thiếu phu nhân đừng hoảng sợ nhé”
Quân Dao mỉm cười lắc đầu, “Không đâu!”
nhấn là đôi mắt màu xám khói và đường eyeliner tỉ mỉ. Tô thêm chút son màu đỏ rượu, Quân Dao nhìn mình trong gương, cô cảm thấy khá hài lòng. Bộ đồ này vừa kín đáo, lịch sự nhưng cũng đủ trang trọng.
“Thiếu phu nhân xong chưa, chúng ta đi thôi.” Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa và giọng nói của Tiểu Hoa.
Quân Dao liền bỏ điện thoại và thẻ ngân hàng vào ví, rồi mở cửa bước ra, mỉm cười nói, “Tôi xong rồi.”
Tiểu Hoa hơi ngây người vài giây, sau đó gật đầu đầy tán thưởng.
“Hôm nay thiếu phu nhân trông lạ quá.”
“Không đẹp à?” Quân Dao hơi hồi hộp.
Tiểu Hoa lập tức lắc đầu, “Không phải là đẹp mà là quá đẹp! Thiếu phu nhân như này nhìn khí chất ngút ngàn, khác hẳn vẻ dịu dàng ngày thường. Ngầu!” Tiểu Hoa giơ ngón cái, nháy mắt.
“Chúng ta đi thôi” Quân Dao lên tiếng.
“Thiếu phu nhân, tôi thật ghen tị với thiếu gia” Tiểu Hoa chậc lưỡi, nói.
“Hả? Có chuyện gì sao?” Quân Dao lấy làm lạ.
“Còn không phải vì thiếu gia có một người vợ xinh đẹp lại tuyệt vời như thiếu phu nhân sao”
Nghĩ đến câu nói sáng nay của anh, khi ở trong phòng tắm, mặc dù lúc ấy cả người cô đã mềm
nhũn, chân cũng không đứng vững nữa rồi nhưng vẫn nghe rõ câu “Vợ anh tuyệt vời quá!” của anh. Bây giờ mặc dù câu nói của Tiểu Hoa vô cùng trong sáng nhưng cũng khiến cô đỏ mặt, vội đi nhanh chân hơn, không trả lời.
Tiểu Hoa cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi theo, mở cửa xe cho cô.
“Thiếu phu nhân, anh em chúng tôi hơi rừng rú, mặc dù thô lỗ nhưng đều tất cả, thiếu phu nhân đừng hoảng sợ nhé”
Quân Dao mỉm cười lắc đầu, “Không đâu!”
Quân Dao chọn trang điểm đơn giản, điểm
nhấn là đôi mắt màu xám khói và đường eyeliner tỉ mỉ. Tô thêm chút son màu đỏ rượu, Quân Dao nhìn mình trong gương, cô cảm thấy khá hài lòng. Bộ đồ này vừa kín đáo, lịch sự nhưng cũng đủ trang trọng.
“Thiếu phu nhân xong chưa, chúng ta đi thôi.” Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa và giọng nói của Tiểu Hoa.
Quân Dao liền bỏ điện thoại và thẻ ngân hàng vào ví, rồi mở cửa bước ra, mỉm cười nói, “Tôi xong rồi.”
Tiểu Hoa hơi ngây người vài giây, sau đó gật đầu đầy tán thưởng.
“Hôm nay thiếu phu nhân trông lạ quá.”
“Không đẹp à?” Quân Dao hơi hồi hộp.
Tiểu Hoa lập tức lắc đầu, “Không phải là đẹp mà là quá đẹp! Thiếu phu nhân như này nhìn khí chất ngút ngàn, khác hẳn vẻ dịu dàng ngày thường. Ngầu!” Tiểu Hoa giơ ngón cái, nháy mắt.
“Chúng ta đi thôi” Quân Dao lên tiếng.
“Thiếu phu nhân, tôi thật ghen tị với thiếu gia” Tiểu Hoa chậc lưỡi, nói.
“Hả? Có chuyện gì sao?” Quân Dao lấy làm lạ.
“Còn không phải vì thiếu gia có một người vợ xinh đẹp lại tuyệt vời như thiếu phu nhân sao”
Nghĩ đến câu nói sáng nay của anh, khi ở trong phòng tắm, mặc dù lúc ấy cả người cô đã mềm
nhũn, chân cũng không đứng vững nữa rồi nhưng vẫn nghe rõ câu “Vợ anh tuyệt vời quá!” của anh. Bây giờ mặc dù câu nói của Tiểu Hoa vô cùng trong sáng nhưng cũng khiến cô đỏ mặt, vội đi nhanh chân hơn, không trả lời.
Tiểu Hoa cũng không nghĩ nhiều, lập tức đi theo, mở cửa xe cho cô.
“Thiếu phu nhân, anh em chúng tôi hơi rừng rú, mặc dù thô lỗ nhưng đều tất cả, thiếu phu nhân đừng hoảng sợ nhé”
Quân Dao mỉm cười lắc đầu, “Không đâu!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.