Cổ Thụ Chi Đế: Mộng Đế Vương

Chương 12

Phát Nhàn Rỗi

21/05/2023

Thương Hành đi theo sự chỉ dẫn bên trên viên đá, không ngừng lọ mọ mò đường, chẳng mất bao nhiêu lâu thời gian liền đã nhìn thấy trước mắt mình là một cái khu viện lớn đến độ khủng bố có hai tòa nhà được đặt song song với nhau, Thương Hành nhìn qua một trong hai tòa nhà rồi âm thầm cảm nhận, "Tòa nhà bên phải còn rất mới, hình như vẫn còn lưu lại một chút linh khí của Đại ca. Nếu đã là chỗ mà huynh ấy ở nhất định là vô cùng an toàn, nếu như vậy thì chọn nó đi, dù sao mình cũng chẳng có kiến thức nào về kiến trúc hay phong thủy cả."

Cậu vừa nói bàn chân liền bước vào, khẽ đẩy bàn tay mình mở cái cánh cửa đã bám đầy bụi bẩn, nhìn sơ qua một cái khung cảnh bên trong, đã khiến cho cậu lóa hết cả hai mắt mình bất ngờ, "Mình cũng biết là đại ca có sở thích sưu tập vũ khí của những kẽ mà huynh ấy từng đả bại, nhưng mà nhiêu đây vĩ khí thì cũng nhiều quá rồi đấy, hơn nữa hình như mỗi món đến là tứ phẩm, ngũ phẩm, còn có cả lục phẩm, thất phẩm bảo khí. Đại ca cứ vứt ở nhà không sợ ai đến lấy hay sao?" Thương Hành vừa nói vừa lại nhìn hết đống vũ khí này một lần, miệng khẽ nở nụ cười ma quái, "Cả đống vũ khí không tệ này đều đã đóng bụi một lớp dày như vậy rồi, sợ là đại ca cũng đã quên mất sự tồn tại của tụi nó, thôi thì người đệ đệ yêu quý đây sẽ giữ chúng giúp huynh a."

Vừa nói liền phất bàn tay mình đến, thu thập hết tất cả vũ khí bên dưới đất về phía chiếc nhẫn trự vật còn đang đeo trên tay. Vừa thu hồi xong thì cười tươi thích thú, "Hahaha đúng là may mắn mà, nhiêu đây đồ bán ra thì không biết là có thể đổi được không biết bao nhiêu linh thạch luôn đây. Nếu như thế tình hình tài nguyên tu luyện đã được giải quyết xong, ngay bây giờ có thể bắt đầu hành trình tu luyện được rồi a."

Cậu vừa nói xong, luôn tay luôn chân dọn dẹp lại căn nhà lộn xộn bừa bãi với đủ thứ đồ đạt ném lung tùng này của Đại ca mình, sau khi đã xong rồi mới nhìn sang bên ngoài, đã thấy từ đằng xa có hai bóng người đi dần đến, hình như chính là người cô nương mà cậu từng nhìn thấy lúc nãy, "Cô gái đó đến thứ ba hơn nữa hình như cũng chẳng chậm hơn mình bao nhiêu, nếu như tính đúng thì thực lực cũng không kém, nói không chừng có được tuyệt chiêu đặc biệt gì đó của Bát Phẩm võ hồn hoặc huyết mạch cường địa, mà mình thì lần này chiến thắng được công lớn nhất vẫn là Tắc Thiên. Lớp rào chắn gió của cô ấy hoạt động rất tốt, đã phát hết lực cản thành ra mình mới có thể thành công.

Thương Hành vừa nói liền chạy đến bên ngoài, cậu không hứng thú với cô chút nào, nhưng mà người sư phụ cô đi bên cạnh thì có một chút. Lúc này nhìn thấy bà ngồi đằng trên cao, Thương Hành đã chú ý ngay lập tức đến bà rồi, bởi vì dù sao thanh kiếm trên người của bà cũng phảng phất đến một loại ý niệm gì đó rất kì lạ, lại còn đang không ngừng thu hút, giống như có một loại cỗ lực vô hình nào đó thôi thúc cậu tìm hiểu chân tướng của thanh kiếm ấy, Thương Hành chạy đến trước mắt cả hai, tay vòng lại ôm quyền mình kính cẩn lên tiếng," Đệ tử kính chào trưởng lão, người có thể cho đệ tử hỏi, thanh kiếm trên tay người là thứ gì được không? "

Trưởng Lão đánh ánh mắt nhìn sang cậu rồi khẽ gật đầu mình, lời mời rất kính cẩn, hơn nữa yêu cầu cũng không tính là quá đáng, chả có lí do gì để từ chối cả, dù bà có muốn làm điều đó đến thế nào," Cũng được thôi, thanh kiếm này tên là Thiên Tước kiếm. Là bảo kiếm cửu phẩm được rèn từ một cái xương và vài sợi lông của một con chu tước thuần huyết. Ngươi hỏi về nó có chuyện gì sao? "Thương Hành nghe bà nói đến chu tước, tự nhiên lại nhớ đến ngày trước vân du từng được đại ca cho một cái lông, có khả năng phát quang rực rỡ một luồng ánh sáng vàng cam. Nhiệt độ cực kì khoa trương, lúc ấy đại ca cậu chỉ nói đấy là cái lông chim thông thường, nhưng mà lông thường quái nào lại bốc ra lửa, Thương Hành cũng từng định kiểm tra qua một chút nhưng rồi cũng quên bén luôn chuyện ấy, thế nên từ lúc thu về không gian cũng chưa từng tìm hiểu qua nó là cái gì.

Lúc này lấy ra một cái lông ấy hướng thẳng về phía bà," Trưởng Lão người xem giúp đệ tử, cái này có phải lông Chu tước thuần huyết hay không vậy? "Vừa nói vừa đưa cái lông ấy đến, trưởng lão cầm lên nhìn qua rồi khẽ gật đầu mình," Đúng là lông của Chu Tước thuần huyết, Thứ này nếu như biết cách sử dụng hợp lí, còn có thể là bảo vật bảo vệ tính mạng cực kì mạnh mẽ, hơn nữa có khả năng tịnh hóa tà ma trấn an tinh thần cũng rất bá đạo dù sao Chu Tước cũng mang một chút dòng máu Phượng Hoàng mà, nhưng thứ hiếm có như thế này, có thể nói là bảo vật trấn quốc của một quốc gia, ngươi lấy được nó ở đâu sao? "

Thương Hành nhìn qua, tay đưa đến đón nhận cầm lại chiếc lông này, ánh mắt thể hiện chút vẻ bất ngờ, vì cậu cũng từng nghĩ nó là lông của một sinh vậy nào đó kì lạ, nhưng là lông của một con chu tướng quyền quý như thế thì, đúng là cũng có một chút bất ngờ," Lông Chu Tước thuần huyết sao, vậy thứ này chắc hẳn là một món đồ rất đáng tiền. Là Thương Hải sư huynh cho đệ tử, lúc ấy huynh ấy chỉ nói là lông chim thôi, không ngờ lại là đồ tốt như vậy? "

Bà nhìn sang cậu rồi khẽ gật đầu," Vậy sao, thế chắc hẳn cái lông này đến từ con Chu Tước thuần huyết mà đại ca ngươi nuôi. Được rồi, nếu như không còn chuyện gì để hỏi nữa, thì mau chóng mà tránh đường sang một bên đi. "Thương Hành nghe bà nói rồi, khẽ nhìn sang cô nương đứng bên kia," Cô là hàng xóm của ta sao, xin chào.. "Đang vẫy vẫy tay mình còn chưa kịp giới thiệu thì bà cùng cô nương kia đã lướt đi luôn, chẳng thèm quan tâm cậu đang nói chuyện gì. Thương Hành đánh ánh mắt mình nhìn lại," Đúng như đại ca nói nhỉ, cường giả người nào cũng rất khó kết giao, hơn nữa cô nương bên cạnh, có vẻ như thân phận rất cao, chắc là khinh thường mình gia cảnh không bằng rồi không chừng.. "

Thương Hành vừa nói, bàn tay vừa cầm lại quyển trục kia, bắt đầu công cuộc dò đường của mình," Tuyệt Thế tông có tổng cộng thập tứ các, mỗi các lại có sự chia nhỏ bên trong, sư phụ không giảng giải nhiều, phần lớn đều do các đệ tử tự mình luyện tập mà đột phá, tự mình cố gắng nổ lực tìm ra con đường mình phải đi, tính ra cũng không tệ đâu a. Hơn nữa còn có không biết bao nhiêu cái bí cảnh đề cày điểm cống hiến luôn này. Với thực lực hiện tại của mình, chắc hẳn nên làm nhiệm vụ dễ dàng trước. "



Thương Hành cầm trên tay mình lệnh bài, liền suy nghĩ về nơi có thể nhận nhiệm vụ kiếm điểm tống hiến bên trong tông môn, liền nhìn thấy một còn đường hiện lên trước mắt mình," Đây rồi, đi thôi. "Thương Hành cất bàn chân mình bước đi, phúc chốc xuyên qua không biết bao nhiêu cành cây khẽ lá đến xuất hiện trước mắt một cái vòng tròn lớn, Thương Hành vừa cầm lệnh bài bước vào thì liền đã nghe thấy có tiếng người vang đến quanh đầu," Xác nhận. Đệ Tử nội môn đặc biệt Chu Thương Hành, vui lòng xác nhận muốn đến nơi nào? "Thương Hành nghe thấy thanh giọng này vừa dứt lời liền đáp lại luôn, cánh tay mình ôm quyền," Xin chào vị tiền bối, ta muốn đến nơi mọi người đăng kí làm nhiệm vụ, không biết là ở nơi nào? "

Vừa nói dứt lời liền nhận được luôn phản hồi từ giọng nói kia vang đến, nhắc nhở Thương Hành cũng như hướng dẫn cho cậu cách dùng của lệnh bài Đệ tử nội môn đặc biệt," Nơi nhận nhiệm vụ ở sảnh đường nhiệm vụ tại ngoại môn, sau này nếu như muốn di chuyển nhanh hơn, cầm lệnh bài đệ tử nội môn đặc biệt, suy nghĩ về nơi ngươi muốn đến, rồi nói Di để đi, không cần phải đi thông đạo này nữa. "Cậu nghe thanh giọng này hướng dẫn sử dụng tấm lệnh bài kia liền gật đầu mình đầy cảm kích, ôm quyền cảm ơn.

Vừa bước ra đến không gian bên ngoài của Ngoại môn đệ tử trong tông môn đã nhìn thấy diện tích nơi này rộng rãi đến cái mức độ khó tin rồi. Con đường đều được lát đá cẩn thậnm được xây dựng rộng rãi nối dài với địa thế như tựa vào núi đá, cheo leo trên các tầng mây, xung quanh người đi qua lại tấp nập đông không kể xiết so với số lượng đệ tử mà cậu đã nhìn thấy trong kì thi tuyển là nhiều hơn đến mấy chục nghìn lần. Bọn họ vừa đi vừa cùng nhau nói chuyện tán dóc, trên người mang theo đao gươm vũ khí, nhìn qua các trang phục bên ngoài là đã biết đều là những nhân vật không tầm thường, trai gái đều có đủ cả. Trên người mỗi người họ đều lan tỏa đến một lại sức mạnh kinh người khiến cho Thương Hành vô cùng hứng thú. Đúng là tuyệt đại môn phái mà, nhìn chỗ nào cũng bất phàm cả, từ đệ tử, đến các phong cách kiến trúc trong tông môn đều khiến con người ta trầm trồ thán phục, không ngờ đây mới là dáng vẻ của một tuyệt đại môn phái thật sự, những nhất đẳng môn phái khác bên dưới tầng mây này nếu như so với nó thì giống như đom đóm dưới trăng vậy, gần như không hề là một phép so sánh tương đồng và tử tế chút nào. Chẳng biết phải đến bao giờ bọn họ mới có khả năng đuổi kịp một góc của Tuyệt Thế Tông nữa.

Thương Hành lướt bàn chân mình đi, cậu khẽ đánh ánh mắt quan sát hết tất cả chung quanh, từ những bước tượng những sân đấu tập giữa các đệ tử. Hay những kiến trúc nhà cửa. Đều xa hoa đến khiến cậu ngưỡng mộ. Đảo bước bàn chân mình, ánh mắt di chuyển quanh khắp nơi tìm chút thứ hay ho, đôi tai lại không ngừng lắng nghe những lời mời gia nhập từ tất cả mọi người xung quanh đổ về, một vài lời mời gia nhập, xung quanh truyền đến không ít tiếng người," Chúng ta còn đang thiếu một người luyện khí kì đây. Có ai muốn tham gia không? "," Chúng ta còn đang thiếu một kim đan kì đây. Ai muốn gia nhập không? "Thương Hành nhìn qua nhìn lại, hầu như đều là những người tìm kiếm chiêu mộ đồng đội đang mời chào mọi người, cậu cũng muốn tham gia một phen, nhưng mà hình như nghe đi nghe lại thật kĩ cũng chẳng có ai cần một trúc cơ kì đỉnh phong như cậu cả. Phút chốc khiến cậu phần nào chán nản.

Lúc này liền có một nam tử mặc đạo bào trắng phiếu lên tiếng hỏi mọi người," Chúng ta còn đang thiếu một trúc cơ đỉnh phong, ai muốn gia nhập không? "Thương Hành đứng sớ rớ chỉ còn chờ đợi thời cơ này nữa thôi. Còn may mắn hơn cả buồn ngủ vớ được chiếu manh nữa, liền lập tức giơ bàn tay mình nhảy lên," Ta, ta để ta. "Nói rồi liền chạy đến chỗ người thiếu niên kia, Người mặc đạo bào trắng phiếu nhìn qua y phục của cậu một cái, đã liền suy đoán Thương Hành nhất định không phải con nhà quyền quý gia thế, dù sao cậu mang y phục đã cũ còn chỗ rách chỗ vá từa lưa hết nên chẳng ai nhìn ra nổi cậu có thân phận gì cũng không sai.

Người kia rất vui vẻ, đưa bàn tay tới bắt tay với cậu," Thiếu niên, cậu có tu vi trúc cơ đỉnh phong phải không? "Thương Hành nghe thấy liền gật đầu mình, thể hiện ra một chút tu vi của bản thân để xác nhận cùng người kia, rồi mới lên tiếng hỏi," Vị Huynh đệ này không biết chúng ta nên xưng hô với nhau như thế nào? "Người mang bạch y nhìn cậu vỗ vỗ vài liền mấy cái, chỉ về mình rồi cũng chỉ ta hết về mọi người bên cạnh," Ta tên là Phong Luân, nhóm chúng ta vừa có thêm cậu vào nữa là đủ năm người. "Nói đến chỉ bàn tay mình về cô nương mặc y phục xanh lục," Cô ấy tên là Bích Dao. "Rồi lại chỉ đến người cô nương mặt y phục xám xám ngã màu," Con cô nương này tên là Lục Vân. "Chỉ đến người đang mang y phục lộ nữa người đến bên ngoài nói tiếp," Còn người này là Tẫn Liệt. Còn cậu thiếu niên cậu tên là gì? "

Thương Hành nghe thấy bàn tay mình xoa xoa đầu rồi nhảy số đến cái tên nào thì nói luôn," Ta tên là Thiếu Hạo, lên núi đã rất lâu rồi nhưng bây giờ mới có cơ hội được tham gia làm một nhiệm vụ nào đó, lần đầu chắc còn nhiều thiếu xót nên mong mọi người sẽ giúp đỡ, nhưng mà có thể cho ta hỏi, nhiệm vụ của chúng ta là cái gì vậy? "

Thiếu Niên áo trắng nhìn về cậu rồi đưa đến tay Thương Hành một cuộc giấy được cuộn lại cẩn thận," Chúng ta nhận nhiệm vụ tiêu diệt một con kình ngư khồng lồ có tu vi trúc cơ đại viên mãn đang tàn hại bá tánh trên sông Nguyên Nhất. Đội hình chúng ta đều là tu vi trúc cơ đỉnh phong. Hơn nữa cũng không giấu gì cậu, bọn ta cũng giống như cậu đều là lần đầu tiên xuống núi đi làm nhiệm vụ, thế nên mong là mọi người đều sẽ cùng giúp đỡ lẫn nhau."Thương Hành thì chẳng quan tâm làm quái gì đến vế sau họ nói, tai chỉ cần nghe đến cái gì mà Kình Ngư đã cảm thấy hình như chuyện này có chút gì đó không ổn, khẽ đánh ánh mắt sang lần nữa, đọc thật kĩ tờ giấy nhiệm vụ này.

Kình Ngư có tu vi trúc cơ đỉnh phong, là một đối thủ không dễ xơi chút nào với mấy người bọn họ, nhìn qua những người thì có thể đoán được sơ bộ, bọn họ chắc hẳn đều là những công tử tiểu thư còn chưa từng trãi qua cảm giác sống chết chỉ cách biệt một khắc trên chiến trường, cảm thấy hoàn toàn không thể tin tưởng nổi vào thực lực của họ. Mà Yêu Thú thì vô cùng đặc biệt, trong những khoảng khắc sống chết, nếu như là Kình Ngư thì có thể bộc phát thực lực đạt đến ngưỡng Kim Đan nhất tầng, hoặc thậm chí còn cao hơn cả thế, mình có nên khuyên bọn họ hay là bỏ nhiệm vụ này đi không nhỉ, đánh cược tính mạng khá lớn, mà phần thưởng hình như chẳng có chút nào giá trị tương xứng cả hoặc ít nhất là mình nghĩ như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cổ Thụ Chi Đế: Mộng Đế Vương

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook