Cô Thư Ký Quyền Lực Của Tổng Tài
Chương 4: Ăn em
Tú An365
15/04/2021
Tù bữa cơm hôm đó, cả hai đã thân nhau hơn, cô làm ở tập đoàn cũng gần được một tháng. Sáng nay cô đến công ty thì gặp được Hà Tần Quyên, bà ấy là mẹ anh nhưng cô chưa biết, thấy bà đi lễn, cô lễ phép đến
- ***Dạ thưa không biết cô tìm ai ạ***
- ***Cháu là ai thế***
- ***Dạ cháu là trợ lý của Tổng Giám đốc ạ***
- ***À vậy phiền cháu nói với nó rằng có mẫu hậu nó đến, yêu cầu nó ra gấp để đón cô lên***.
- ***Dạ vâng cô chờ cháu một lát ạ***
Nói rồi cô nhanh chân đi lên phòng Tổng Giám đốc, gõ cửa và vào
- ***Thưa sếp, mẹ anh đang chờ anh ở dưới sảnh, bà ấy kêu tôi lên nói anh xuống đón bà ấy***.
- ***Được rồi, tôi xuống ngay, em đi pha cho tôi tách trà sen***
- ***Vâng ạ***
Anh đi xuống sảnh thì đã thấy mẫu hậu của mình đứng ngay cửa thang máy khiến anh giật mình
- ***mẹ này mẹ định dọa chết con à. Con còn chưa đem con dâu mẹ về đâu đấy***
- ***Hừ, mày làm mẹ đợi hơi lâu đấy. Nay mẹ đến để nói con sắp xếp thời gian đi gặp mặt con gái nhà Tô gia***.
- ***Con bận lắm, không đi được đâu. Mẹ hủy*** đi.
Khi cả hai lên đến phòng thì cô cũng bê trà vào
- ***Này cháu, theo lịch thì khi nào thằng này nó trống lịch vậy***
- ***Dạ thưa cô là từ thứ 4 đến cuối tuần sếp đều rảnh từ 5h chiều ạ***
- ***À rồi cảm ơn con***.
Xong việc cô trở về phòng mình, còn mẹ anh và ***anh***.
- ***Thằng nhải ranh này mày giám nói dối mẹ, sao mày bảo mày bận hả***?????
- ***Mẹ này, con chưa nói hết mà, con bận đi tán cô ấy rồi, con cũng tìm được người con thích nên mẹ đừng có bắt con đi coi mắt gì nữa vậy nhé***.
- ***Con nói ai, cô gái trợ lý lúc nãy hả***?
- ***Dạ vâng. Mẹ thấy cô ấy được không***
- ***Được chứ, rất được là khác, thôi ta về. Con ráng mà cưa đổ con bé đấy đi không ta cho con ra đường ở***.
Anh đi sang phòng cô
- ***Thứ 7*** ***Hàn gia có tiệc, em sắp xếp đi chung với tôi nhé***.
- ***Dạ vâng ạ***
- ***Tối nay tôi đưa em về sẵn đi mua đồ luôn. Đừng chối nhé***.
Nói xong anh vọt lẹ ra ngoài không cho cô nói lời nào.
Chiều khi tan làm, anh qua phòng cô rồi cả hai đi chung, Hoàng Thiên chở cô vào một trung tâm thương mại lớn, chính anh đi tìm trang phục cho cô, là một chiếc đầm màu đen, rất sang trọng và nó khoe được tất cả đường cong trên người cô, khi cô bước ra cho anh xem
thì anh đứng đơ người ra, làm cô lo lắng
- ***Này sếp, anh thấy tôi được không***??
- ***Sếp***!!!!
- ***Hả***
- ***Tôi như thế nào, được không***??
- ***Em đẹp lắm***!!
anh khen làm cô đỏ mặt. Chiếc váy cô mặc cùng màu với bộ vest của anh. nó là chiếc váy cúp ngực, phần dưới hơi xòe ra trên đó có đính những viên pha lê sáng lên rất đẹp
Sau khi chọn đồ xong thì cô quay qua hỏi anh
- ***Sếp có muốn qua nhà tôi ăn tối không?? coi như tôi cảm ơn anh vì chiếc đầm này***.
- ***Được thôi, em có lòng thì tôi nhận***
- ***Đi vào trong kia mua đồ đi. Anh thích ăn gì***??
- ***Ăn em***
- ***Anhhhhh***
cô nhìn anh rồi khẽ thục tay vào bụng anh làm anh đau điếng
- ***Đó là cái giá vì tội không nghiêm túc đấy. Anh ăn gì***??
- ***Tôi không kén ăn đâu, gì cũng được***.
Cả hai tung tăng đi mua đồ rồi về căn hộ của cô cũng đã gần 7h. Cô nấu ăn còn anh đứng kế bên "Phụ" làm cô điên người
- ***Anh ra ngoài kia đi, để tôi tự làm một mình***
- ***Thôi cho tôi đứng đây đi, tôi sẽ ngoan***
30p sau trên bàn có 1 món canh 2 món mặn được bày lên, anh ăn rất ngon miệng.
- ***Này, mẹ anh bỏ đói anh hay sao mà ăn ghê thế***??
- ***Tại em nấu ngon quá đấy. Nhưng em nói cũng đúng, nếu tôi không mang con dâu về cho bà ấy thì chắc tôi bị bỏ đói thật đấy chứ không đùa***.
- ***Hahaha Vương tổng cũng bị mẹ đuổi à***.
- ***Dạ thưa không biết cô tìm ai ạ***
- ***Cháu là ai thế***
- ***Dạ cháu là trợ lý của Tổng Giám đốc ạ***
- ***À vậy phiền cháu nói với nó rằng có mẫu hậu nó đến, yêu cầu nó ra gấp để đón cô lên***.
- ***Dạ vâng cô chờ cháu một lát ạ***
Nói rồi cô nhanh chân đi lên phòng Tổng Giám đốc, gõ cửa và vào
- ***Thưa sếp, mẹ anh đang chờ anh ở dưới sảnh, bà ấy kêu tôi lên nói anh xuống đón bà ấy***.
- ***Được rồi, tôi xuống ngay, em đi pha cho tôi tách trà sen***
- ***Vâng ạ***
Anh đi xuống sảnh thì đã thấy mẫu hậu của mình đứng ngay cửa thang máy khiến anh giật mình
- ***mẹ này mẹ định dọa chết con à. Con còn chưa đem con dâu mẹ về đâu đấy***
- ***Hừ, mày làm mẹ đợi hơi lâu đấy. Nay mẹ đến để nói con sắp xếp thời gian đi gặp mặt con gái nhà Tô gia***.
- ***Con bận lắm, không đi được đâu. Mẹ hủy*** đi.
Khi cả hai lên đến phòng thì cô cũng bê trà vào
- ***Này cháu, theo lịch thì khi nào thằng này nó trống lịch vậy***
- ***Dạ thưa cô là từ thứ 4 đến cuối tuần sếp đều rảnh từ 5h chiều ạ***
- ***À rồi cảm ơn con***.
Xong việc cô trở về phòng mình, còn mẹ anh và ***anh***.
- ***Thằng nhải ranh này mày giám nói dối mẹ, sao mày bảo mày bận hả***?????
- ***Mẹ này, con chưa nói hết mà, con bận đi tán cô ấy rồi, con cũng tìm được người con thích nên mẹ đừng có bắt con đi coi mắt gì nữa vậy nhé***.
- ***Con nói ai, cô gái trợ lý lúc nãy hả***?
- ***Dạ vâng. Mẹ thấy cô ấy được không***
- ***Được chứ, rất được là khác, thôi ta về. Con ráng mà cưa đổ con bé đấy đi không ta cho con ra đường ở***.
Anh đi sang phòng cô
- ***Thứ 7*** ***Hàn gia có tiệc, em sắp xếp đi chung với tôi nhé***.
- ***Dạ vâng ạ***
- ***Tối nay tôi đưa em về sẵn đi mua đồ luôn. Đừng chối nhé***.
Nói xong anh vọt lẹ ra ngoài không cho cô nói lời nào.
Chiều khi tan làm, anh qua phòng cô rồi cả hai đi chung, Hoàng Thiên chở cô vào một trung tâm thương mại lớn, chính anh đi tìm trang phục cho cô, là một chiếc đầm màu đen, rất sang trọng và nó khoe được tất cả đường cong trên người cô, khi cô bước ra cho anh xem
thì anh đứng đơ người ra, làm cô lo lắng
- ***Này sếp, anh thấy tôi được không***??
- ***Sếp***!!!!
- ***Hả***
- ***Tôi như thế nào, được không***??
- ***Em đẹp lắm***!!
anh khen làm cô đỏ mặt. Chiếc váy cô mặc cùng màu với bộ vest của anh. nó là chiếc váy cúp ngực, phần dưới hơi xòe ra trên đó có đính những viên pha lê sáng lên rất đẹp
Sau khi chọn đồ xong thì cô quay qua hỏi anh
- ***Sếp có muốn qua nhà tôi ăn tối không?? coi như tôi cảm ơn anh vì chiếc đầm này***.
- ***Được thôi, em có lòng thì tôi nhận***
- ***Đi vào trong kia mua đồ đi. Anh thích ăn gì***??
- ***Ăn em***
- ***Anhhhhh***
cô nhìn anh rồi khẽ thục tay vào bụng anh làm anh đau điếng
- ***Đó là cái giá vì tội không nghiêm túc đấy. Anh ăn gì***??
- ***Tôi không kén ăn đâu, gì cũng được***.
Cả hai tung tăng đi mua đồ rồi về căn hộ của cô cũng đã gần 7h. Cô nấu ăn còn anh đứng kế bên "Phụ" làm cô điên người
- ***Anh ra ngoài kia đi, để tôi tự làm một mình***
- ***Thôi cho tôi đứng đây đi, tôi sẽ ngoan***
30p sau trên bàn có 1 món canh 2 món mặn được bày lên, anh ăn rất ngon miệng.
- ***Này, mẹ anh bỏ đói anh hay sao mà ăn ghê thế***??
- ***Tại em nấu ngon quá đấy. Nhưng em nói cũng đúng, nếu tôi không mang con dâu về cho bà ấy thì chắc tôi bị bỏ đói thật đấy chứ không đùa***.
- ***Hahaha Vương tổng cũng bị mẹ đuổi à***.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.