Chương 14
Raanj
22/02/2024
cô bị các bạn chê cười vì ngoại hình hơi xấu xí nhất là lần đầu tiên cô thấy rung động thời thiếu niên thì tình cảm cô bị trêu đùa vì ngoại hình vì gia cảnh vì ghen tị.Rồi những hình ảnh những cảm giác kinh tởm qua lời nói và hành động ghê tởm tối qua Nghiên Vũ liền bật khóc.Dù lúc đó Tử Sâm đã đến cứu cô nhưng chuyện đó vẫn xảy ra cô vẫn nhớ rằng đêm qua là cô đã cầu xin anh giúp đỡ cô thấy mình thật thảm hại.Chẳng nghĩ nhiều cô quay trở ra gọi điện công ty xin nghỉ sau đó nhảy bịch lên giường trùm chăn thút thít một lúc rồi ngủ luôn
Ở bên này Tử Sâm thì cảm xúc trái ngược hoàn toàn với cô anh thấy cuộc đời này đã màu hồng không còn khoảng màu đen u buồn.Anh thấy lời ông nói đúng "nếu đã có duyên có phận đến với nhau thì không cần làm gì cả.Đặc biệt yêu thật lòng một ai đó sẽ không cần lí do chỉ cần biết có họ đời con sẽ hạnh phúc".Khi đó anh thấy lời ông nói có vẻ không đúng nhưng từ lúc gặp cô lòng anh đã thay luôn bộ mới luôn rồi, não anh cũng thông luôn. Tử Sâm chẳng nghỉ ngơi nhiều đối với anh đêm qua như vậy được ôm trọn người mình yêu vào lòng như nạp năng lượng cho anh cả ngày chắc sau này có cô anh chẳng phải ăn uống gì mất vì nhìn Nghiên Vũ anh cũng thấy no luôn rồi.Mang tâm trạng vui vẻ đến công ty anh liền tăng lương gấp đôi cho tất cả nhân viên cho họ nghỉ thêm một ngày trong tháng.Hắc Long và Hắc Báo qua chuyện đêm qua thì quá hiểu vấn đề rồi chắc sau này muốn đời tươi đẹp hơn hai anh phải có lòng với bà chủ tương lai ngay từ bây giờ mới được.Tử Sâm cũng biết được chuyện nay cô nghỉ tự dưng thấy có lỗi với cô chắc cô mệt lắm bị như vậy rồi anh còn chẳng biết kìm chế dục vọng bản thân sau này vì cô phải điều tiết lại.Tầm trưa Hắc Long đưa Tử Sâm tới căn cứ hôm nay chẳng như những lần khác anh ngồi ở ghế giữa xem họ bị trừng phạt nữa mà cởi vest tháo cà vạt, mở hai cúc áo ở tay ánh mắt sát khí đùng đùng cầm roi da hơ nóng tiến lại tên đó
- Mày là ai mà có mắt như mù có biết tao là ai không mà dám đụng tới
Tử Sâm chẳng nghe lọt tai từ nào không nương tay vung roi quất thẳng vào người hắn.Hắc Long,Hắc Báo và đàn em trong tổ chức đứng xếp hàng mà lạnh cả người. Tên thiếu gia kia chịu một roi như trời đánh cảm giác như hắn đang đứng giữa bờ vực sự sống và cái chết đau đớn vô cùng.Lúc đó Tử Sâm đang còn nương tay mới dùng 70% sức vì nếu hắn chết ngay sau một roi của anh thì không đủ mà phải hành hạ hắn chết đi sống lại mới có thể khiến anh vơi đi phần nào sự tức giận khi dám đụng tới Nghiên Vũ
Hồn về với xác tên kia chẳng còn kiêu căng gì van xin anh. Truyện Full
- Tôi xin anh tha cho tôi tôi hứa nếu anh tha cho tôi bao nhiêu tiền hay địa vị tôi đều sẽ cho anh tất
- Haha tiền, địa vị?? haha
Tử Sâm nở nụ cười man rợ anh mà cần tiền và địa vị của một tên thiếu gia của một công ty mỹ phẩm quèn cũng dám nói anh câu đó thật nực cười.
- Tối qua những ngón tay nào mày đã đụng vào cô ấy?
- Không không tôi không đụng vào cô ta là người của tôi bắt được làm ra cả tôi tôi chưa làm gì cả xin anh tin tôi tha cho tôi
- Mày nghĩ tao tin mày?
- Chặt từng ngón tay trên bàn tay của hắn rồi vứt xác hắn vào lồng Mao Mao đi
Nói về con Mao Mao đó thì thực sự đáng sợ đó là một con sư tử anh nuôi nó là thú cưng của anh vứt vào đó thì đời hắn xong rồi.
Hôm sau cuối cùng Nghiên Vũ cũng lấy lại được tinh thần cô quay trở lại làm việc nếu gặp Tử Sâm cô cứ xem như chưa xảy ra việc gì là được.
- Nghiên Vũ cô đến rồi sao?
- Chào mọi người
Nghiên Vũ mỉm cười chào đồng nghiệp rồi tiến về chỗ ngồi. Đến giờ ăn trưa tên trưởng phòng Nhật Nhất thấy cô vẫn ngồi làm việc thì quay sang hỏi
- Đến giờ ăn trưa rồi cô mới đến hay tôi dẫn cô cùng đi cho vui nhé
Nhìn gương mặt anh ta cũng biết chẳng phải thứ gì tốt lành rồi. Linh Nhu đàn chị đồng nghiệp thấy tên dê già kia lại bắt đầu giở thói với nhân viên mới thì liền lên tiếng giải vây cho cô
- Nghiên Vũ hôm trước có hẹn với tôi rồi trưởng phòng giờ tôi xong việc chúng tôi đi ngay đây
- À ra vậy
Gương mặt dâm dê của hắn ta thoáng vẻ khó chịu và tiếc nuối.Hắn ta cũng là một tên có năng lực gia đình hắn cũng thuộc quyền quý bố hắn là thẩm phán có tiếng mẹ thì là bác sĩ khá giỏi của giới thượng lưu nhưng chúng đều là mớ rác rưởi kể cả hắn, chuyên gia đi xàm sỡ nhân viên mới nếu không được thì ra sức chèn ép họ vậy nên các nhân viên nữ tại đây rất khổ họ phải chịu đựng và phải
Ở bên này Tử Sâm thì cảm xúc trái ngược hoàn toàn với cô anh thấy cuộc đời này đã màu hồng không còn khoảng màu đen u buồn.Anh thấy lời ông nói đúng "nếu đã có duyên có phận đến với nhau thì không cần làm gì cả.Đặc biệt yêu thật lòng một ai đó sẽ không cần lí do chỉ cần biết có họ đời con sẽ hạnh phúc".Khi đó anh thấy lời ông nói có vẻ không đúng nhưng từ lúc gặp cô lòng anh đã thay luôn bộ mới luôn rồi, não anh cũng thông luôn. Tử Sâm chẳng nghỉ ngơi nhiều đối với anh đêm qua như vậy được ôm trọn người mình yêu vào lòng như nạp năng lượng cho anh cả ngày chắc sau này có cô anh chẳng phải ăn uống gì mất vì nhìn Nghiên Vũ anh cũng thấy no luôn rồi.Mang tâm trạng vui vẻ đến công ty anh liền tăng lương gấp đôi cho tất cả nhân viên cho họ nghỉ thêm một ngày trong tháng.Hắc Long và Hắc Báo qua chuyện đêm qua thì quá hiểu vấn đề rồi chắc sau này muốn đời tươi đẹp hơn hai anh phải có lòng với bà chủ tương lai ngay từ bây giờ mới được.Tử Sâm cũng biết được chuyện nay cô nghỉ tự dưng thấy có lỗi với cô chắc cô mệt lắm bị như vậy rồi anh còn chẳng biết kìm chế dục vọng bản thân sau này vì cô phải điều tiết lại.Tầm trưa Hắc Long đưa Tử Sâm tới căn cứ hôm nay chẳng như những lần khác anh ngồi ở ghế giữa xem họ bị trừng phạt nữa mà cởi vest tháo cà vạt, mở hai cúc áo ở tay ánh mắt sát khí đùng đùng cầm roi da hơ nóng tiến lại tên đó
- Mày là ai mà có mắt như mù có biết tao là ai không mà dám đụng tới
Tử Sâm chẳng nghe lọt tai từ nào không nương tay vung roi quất thẳng vào người hắn.Hắc Long,Hắc Báo và đàn em trong tổ chức đứng xếp hàng mà lạnh cả người. Tên thiếu gia kia chịu một roi như trời đánh cảm giác như hắn đang đứng giữa bờ vực sự sống và cái chết đau đớn vô cùng.Lúc đó Tử Sâm đang còn nương tay mới dùng 70% sức vì nếu hắn chết ngay sau một roi của anh thì không đủ mà phải hành hạ hắn chết đi sống lại mới có thể khiến anh vơi đi phần nào sự tức giận khi dám đụng tới Nghiên Vũ
Hồn về với xác tên kia chẳng còn kiêu căng gì van xin anh. Truyện Full
- Tôi xin anh tha cho tôi tôi hứa nếu anh tha cho tôi bao nhiêu tiền hay địa vị tôi đều sẽ cho anh tất
- Haha tiền, địa vị?? haha
Tử Sâm nở nụ cười man rợ anh mà cần tiền và địa vị của một tên thiếu gia của một công ty mỹ phẩm quèn cũng dám nói anh câu đó thật nực cười.
- Tối qua những ngón tay nào mày đã đụng vào cô ấy?
- Không không tôi không đụng vào cô ta là người của tôi bắt được làm ra cả tôi tôi chưa làm gì cả xin anh tin tôi tha cho tôi
- Mày nghĩ tao tin mày?
- Chặt từng ngón tay trên bàn tay của hắn rồi vứt xác hắn vào lồng Mao Mao đi
Nói về con Mao Mao đó thì thực sự đáng sợ đó là một con sư tử anh nuôi nó là thú cưng của anh vứt vào đó thì đời hắn xong rồi.
Hôm sau cuối cùng Nghiên Vũ cũng lấy lại được tinh thần cô quay trở lại làm việc nếu gặp Tử Sâm cô cứ xem như chưa xảy ra việc gì là được.
- Nghiên Vũ cô đến rồi sao?
- Chào mọi người
Nghiên Vũ mỉm cười chào đồng nghiệp rồi tiến về chỗ ngồi. Đến giờ ăn trưa tên trưởng phòng Nhật Nhất thấy cô vẫn ngồi làm việc thì quay sang hỏi
- Đến giờ ăn trưa rồi cô mới đến hay tôi dẫn cô cùng đi cho vui nhé
Nhìn gương mặt anh ta cũng biết chẳng phải thứ gì tốt lành rồi. Linh Nhu đàn chị đồng nghiệp thấy tên dê già kia lại bắt đầu giở thói với nhân viên mới thì liền lên tiếng giải vây cho cô
- Nghiên Vũ hôm trước có hẹn với tôi rồi trưởng phòng giờ tôi xong việc chúng tôi đi ngay đây
- À ra vậy
Gương mặt dâm dê của hắn ta thoáng vẻ khó chịu và tiếc nuối.Hắn ta cũng là một tên có năng lực gia đình hắn cũng thuộc quyền quý bố hắn là thẩm phán có tiếng mẹ thì là bác sĩ khá giỏi của giới thượng lưu nhưng chúng đều là mớ rác rưởi kể cả hắn, chuyên gia đi xàm sỡ nhân viên mới nếu không được thì ra sức chèn ép họ vậy nên các nhân viên nữ tại đây rất khổ họ phải chịu đựng và phải
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.