Chương 32
Raanj
04/03/2024
Tuyết Giai ả ta bị nói trúng càng tức giận mà vung tay tát Nghiên Vũ khiến cô có phần choáng váng. Mọi người bắt đầu nhốn nháo
- Tuyết Giai mày dám đánh cậu ấy sao?
Ly Ly định tiến tới ra tay thì tên Hiên Trạch kia không biết liêm sĩ mà túm tay cô đẩy ngã
- Các người dựa vào đâu mà nói Giai Giai như vậy hôm nay hai người không xong đâu
- VẬY SAO?
Một giọng nói trầm pha lẫn sự tức giận gằn lên. Người đàn ông thân âu phục đen cùng với đôi chân thon dài bước vào, khuôn mặt như tạc tượng đẹp mê mẫn nhưng đôi mắt chết chóc lạnh đến tận sống lưng, phía sau là năm người đàn ông to lớn khác
- Vũ Vũ nào anh xem, có sao không? mới rời đi một lúc mà đã bị bắt nạt thế này
Tử Sâm tiến tới ôm Nghiên Vũ vào lòng thay đổi nét mặt nhìn cô yêu thương vô hạn vuốt nhẹ lên mái tóc liếc qua dấu đỏ lằn tay trên mặt cô mà xót xa. Hắc Long cùng lúc đó chạy tới đỡ Ly Ly dậy phủi quần áo cho cô rồi rút súng lên đạn. Nghe tiếng lên đạn súng cả bốn vệ sĩ cũng rút hàng nóng ra ngắm về phía hai kẻ không biết trời cao đất dày kia. Mọi người thấy vậy thì choáng ngợp trong sợ hãi
- Thật không biết kẻ nào muốn khi dễ người phụ nữ của Tử Sâm này?
- Tử Sâm … Phúc Minh
Tên Hiên Trạch lộ ra vẻ lo sợ lẩm nhẩm trong miệng như chợt nhận ra điều gì đó
- Ngài ngài Phúc sao?
Buông Nghiên Vũ ra dần tiến về phía trước đôi tay không kiềm được tức giận mà cởi cà vạt quấn chặt vào tay, anh thật muốn tự ra tay ngay bây giờ với hai kẻ này. Nghiên Vũ từ lúc anh bắt đầu yêu cô đến bây giờ thì cô chính là báu vật mà Tử Sâm anh nâng niu chỉ hận rằng không thể cất cô vào trong tim bảo vệ cô hết lòng mà những kẻ này cứ điềm nhiên gây tổn hại tới cô hôm nay anh phải cho chúng biết như thế nào là sống không bằng chết khi dám bắt nạt người anh yêu
- Đời này Tử Sâm tao chỉ sợ cô ấy bị tổn thương dù chỉ là rụng một cọng tóc, thứ mà cô ấy muốn dù là thế giới này Tử Sâm này sẽ không ngại thu nhỏ mà đặt dưới chân cô ấy mà các ngươi lại điềm nhiên đụng tới cô ấy như vậy mày nghĩ tao phải làm sao với mày mới xứng đáng đây?
Nói rồi Tử Sâm vung tay đấm mạnh hết sức về mặt tên Hiên Trạch khiến hắn phọt máu mũi máu mồm
- Ngài ngài Phúc thật sự tôi không biết cô ấy là ai nên mới khi dễ như vậy xin ngài lượng thứ cho
Tên Hiên Trạch vừa đau đớn vừa sợ hãi, ôm chân anh van nài hắn chỉ mong rằng hôm nay có thể còn thở ra khỏi đây là may mắn lắm rồi hắn đâu ngờ trước được việc này. Ả Tuyết Giai cũng sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu sợ hãi đến mức chôn chân tại chỗ
- Tử Sâm thôi vậy là đủ rồi anh đừng đánh nữa em muốn về nhà
Nghe được lời khuyên của Nghiên Vũ anh vung chân té bàn tay dơ bẩn có kẻ dưới đất rồi nhẹ giọng
- Ừm được đi thôi. Mọi chuyện ở đây cậu xử lí đi
- Vâng lão đại
Bóng dáng hai người khuất dần sau cánh cửa mọi người thở phào hơn một tí cảm giác Tử Sâm tới đây như thần chết ghé thăm vậy họ sẽ có thể chết bất cứ lúc nào. Tử Sâm đưa cô vào xe về nhà cả đoạn đường Nghiên Vũ chỉ dựa đầu vào vai anh trầm tư cả hai không ai nói với nhau câu nào. Về tới biệt thự Tử Sâm không nói gì bế cô kiểu công chúa đi thẳng lên tầng trên đường đi không quên nhắc người làm đem đá và thuốc cho cô. Lên đến phòng nhẹ nhàng đặt cô xuống giường mà vào nhà tắm lấy một chậu nước ấm đi ra quỳ bên cô lau nhẹ mặt, tay rồi chân cho cô. Nghiên Vũ ngồi yên nhìn người đàn ông trước mặt, bình thường anh cao thượng khiến ai cũng nể sợ như vậy chỉ có kẻ khác quỳ dưới chân anh còn anh chưa từng nhưng anh có thể quỳ dưới chân cô mà rửa chân cho cô như vậy khiến cô hạnh phúc vô cùng thầm cảm ơn trời đất đã cho anh là của cô
- Tuyết Giai mày dám đánh cậu ấy sao?
Ly Ly định tiến tới ra tay thì tên Hiên Trạch kia không biết liêm sĩ mà túm tay cô đẩy ngã
- Các người dựa vào đâu mà nói Giai Giai như vậy hôm nay hai người không xong đâu
- VẬY SAO?
Một giọng nói trầm pha lẫn sự tức giận gằn lên. Người đàn ông thân âu phục đen cùng với đôi chân thon dài bước vào, khuôn mặt như tạc tượng đẹp mê mẫn nhưng đôi mắt chết chóc lạnh đến tận sống lưng, phía sau là năm người đàn ông to lớn khác
- Vũ Vũ nào anh xem, có sao không? mới rời đi một lúc mà đã bị bắt nạt thế này
Tử Sâm tiến tới ôm Nghiên Vũ vào lòng thay đổi nét mặt nhìn cô yêu thương vô hạn vuốt nhẹ lên mái tóc liếc qua dấu đỏ lằn tay trên mặt cô mà xót xa. Hắc Long cùng lúc đó chạy tới đỡ Ly Ly dậy phủi quần áo cho cô rồi rút súng lên đạn. Nghe tiếng lên đạn súng cả bốn vệ sĩ cũng rút hàng nóng ra ngắm về phía hai kẻ không biết trời cao đất dày kia. Mọi người thấy vậy thì choáng ngợp trong sợ hãi
- Thật không biết kẻ nào muốn khi dễ người phụ nữ của Tử Sâm này?
- Tử Sâm … Phúc Minh
Tên Hiên Trạch lộ ra vẻ lo sợ lẩm nhẩm trong miệng như chợt nhận ra điều gì đó
- Ngài ngài Phúc sao?
Buông Nghiên Vũ ra dần tiến về phía trước đôi tay không kiềm được tức giận mà cởi cà vạt quấn chặt vào tay, anh thật muốn tự ra tay ngay bây giờ với hai kẻ này. Nghiên Vũ từ lúc anh bắt đầu yêu cô đến bây giờ thì cô chính là báu vật mà Tử Sâm anh nâng niu chỉ hận rằng không thể cất cô vào trong tim bảo vệ cô hết lòng mà những kẻ này cứ điềm nhiên gây tổn hại tới cô hôm nay anh phải cho chúng biết như thế nào là sống không bằng chết khi dám bắt nạt người anh yêu
- Đời này Tử Sâm tao chỉ sợ cô ấy bị tổn thương dù chỉ là rụng một cọng tóc, thứ mà cô ấy muốn dù là thế giới này Tử Sâm này sẽ không ngại thu nhỏ mà đặt dưới chân cô ấy mà các ngươi lại điềm nhiên đụng tới cô ấy như vậy mày nghĩ tao phải làm sao với mày mới xứng đáng đây?
Nói rồi Tử Sâm vung tay đấm mạnh hết sức về mặt tên Hiên Trạch khiến hắn phọt máu mũi máu mồm
- Ngài ngài Phúc thật sự tôi không biết cô ấy là ai nên mới khi dễ như vậy xin ngài lượng thứ cho
Tên Hiên Trạch vừa đau đớn vừa sợ hãi, ôm chân anh van nài hắn chỉ mong rằng hôm nay có thể còn thở ra khỏi đây là may mắn lắm rồi hắn đâu ngờ trước được việc này. Ả Tuyết Giai cũng sợ đến mức mặt cắt không còn giọt máu sợ hãi đến mức chôn chân tại chỗ
- Tử Sâm thôi vậy là đủ rồi anh đừng đánh nữa em muốn về nhà
Nghe được lời khuyên của Nghiên Vũ anh vung chân té bàn tay dơ bẩn có kẻ dưới đất rồi nhẹ giọng
- Ừm được đi thôi. Mọi chuyện ở đây cậu xử lí đi
- Vâng lão đại
Bóng dáng hai người khuất dần sau cánh cửa mọi người thở phào hơn một tí cảm giác Tử Sâm tới đây như thần chết ghé thăm vậy họ sẽ có thể chết bất cứ lúc nào. Tử Sâm đưa cô vào xe về nhà cả đoạn đường Nghiên Vũ chỉ dựa đầu vào vai anh trầm tư cả hai không ai nói với nhau câu nào. Về tới biệt thự Tử Sâm không nói gì bế cô kiểu công chúa đi thẳng lên tầng trên đường đi không quên nhắc người làm đem đá và thuốc cho cô. Lên đến phòng nhẹ nhàng đặt cô xuống giường mà vào nhà tắm lấy một chậu nước ấm đi ra quỳ bên cô lau nhẹ mặt, tay rồi chân cho cô. Nghiên Vũ ngồi yên nhìn người đàn ông trước mặt, bình thường anh cao thượng khiến ai cũng nể sợ như vậy chỉ có kẻ khác quỳ dưới chân anh còn anh chưa từng nhưng anh có thể quỳ dưới chân cô mà rửa chân cho cô như vậy khiến cô hạnh phúc vô cùng thầm cảm ơn trời đất đã cho anh là của cô
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.