Chương 8
Raanj
22/02/2024
" Đúng là khinh người mà mình lịch sự chào hỏi thế mà"
- Tiểu thư xe bên này cậu chủ bảo tôi đưa cô về nhà
- Nói với cậu chủ của anh khỏi cần tôi có chân tự đi được
Nói rồi tiến lại xách vali của mình rời đi
Về tới nhà cô mệt mỏi nằm nhoài ra giường đánh một giấc.Hai hôm ở London cô như bị giam giữ chỉ được người tên kia đưa đi kí hợp đồng rồi bay về ngay đáng ra định mấy khi có dịp sang đây sẽ đi dạo một vòng ai ngờ hazz
Tại một nơi bí mật nơi đây bày trí như những nhà tù nhưng ở đây có rất nhiều vật dụng hành hình như roi sắt, dao...và các loại chất hóa học uống vào không chết mà khiến con người ta đau đớn tột cùng.Tử Sâm ngồi trên chiếc ghế gỗ kê giữa sàn nhà phía trước là mấy tên ám sát anh.
- Nói đi ngươi là người của ai thì sẽ còn cơ hội sống
Hắc Báo gằn lên giận dữ
- Còn lâu bọn tao nói bọn tao đã ám sát mày thì sẽ đoán trước được cái chết cận kề rồi
haha.Tử Sâm cười lớn nụ cười đến lạnh sống lưng Hắc Long tiến lên mở chiếc laptop lên
- Sao mấy người có thể đụng tới họ?
- Mấy người nghĩ kẻ đứng đằng sau mấy người sẽ thực sự bảo vệ người thân của các ngươi sao? Ngu ngốc
Tử Sâm lạnh giọng nói
- Đừng bỉ ổi như vậy có gì ngắm đến chúng tôi này
- Tao cũng nhắm mày rồi nhưng mình mày chưa đủ vui
- Vậy tôi xin anh hãy tha cho gia đình chúng tôi chúng tôi sẽ hi sinh mạng mình nhưng anh Phúc xin anh hãy tha cho họ
- Nếu mấy người nói lão đại sẽ tha mạng của mấy người cho mấy người rời đi sang nơi khác không ai tìm được, sống với vợ con nếu các ngươi muốn
Những tay sát thủ đã đồng ý với lời Hắc Long
- Đó là bang Hạo Thiên thưa ngài
Tại biệt thư Uyển Trạch
- Lại là bang Hạo Thiên đó lão đại anh tính sao
- Đó là một bang lớn cũng ngang tầm chúng ta chưa từng lộ diện kẻ đứng đầu chắc muốn thâu tóm luôn giới này cậu hãy điều tra nhanh lai lịch kẻ cầm đầu đi
- Dạ
...----------------...
- Có một việc như vậy mấy người cũng làm không xong đáng chết. Bây giờ còn để bọn nó biết được dẫn người nhà chúng đi
Một người đàn ông trẻ tuổi gằn lên vừa nói vừa lấy roi da quất vào đám thuộc hạ của mình
- Anh Hạo chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để lập ra kế hoạch mới mong anh cho chúng tôi thêm cơ hội
Ting ting tiếng điện thoại người đàn ông vang lên đánh bay sự bực tức và hung dữ như con quỷ trong anh ta nụ cười theo đó mà xuất hiện trên gương mặt điển trai khác xa so với vẻ mặt hung tợn vừa rồi
- Tôi về nước sáng nay rồi mọi việc đều ổn cảm ơn anh chuyện phòng khách sạn khi ở Anh
- Không có gì em vui là tốt rồi
Nhắn xong vứt chiếc điện thoại lên trên bàn
- Các người ra ngoài đi kế hoạch lần này chuẩn bị cho kĩ vào rồi hãy hành động
- Vâng cảm ơn anh Hạo
Tại công ty Hải Thịnh
- Nghiên Vũ việc bàn bạc giao dịch hợp tác bên Anh cô làm rất tốt
- Dạ
- Dù cô mới ít tuổi nhưng kinh nghiệm cách làm việc của cô rất tốt vậy nên bây giờ công ty có một hợp đồng lớn muốn giao cho cô
- Chị cho em xem hợp đồng và công ty với ạ
- Hợp đồng thì tôi đưa mẫu cô về soạn đi còn công ty đó là công ty toàn cầu Phúc Minh
Lần hợp tác này nghìn năm có một chủ tịch đã liên hệ cô cố gắng soạn hợp đồng hợp lí nói sao thêm tính thuyết phục để có thể kí kết thêm vốn công ty
- Em biết rồi giám đốc Lý
- Được cô ra ngoài đi
- Ây dô đúng là oan gia
Một giọng nói chua ngoa vang lên đó là Tuyết Giai đúng như lời cô ta nói Nghiên Vũ và cô ta quả thật oan gia.Khi cô vừa nộp đơn vào đây cô ta cũng cùng vào nhưng may thay cô ta bên mảng thiết kế còn cô bên mảng luật sư, pháp lí của công ty
- Hư
Nghiên Vũ nhếch mép. Cô chán ghét cô ta vô cùng cô chưa hề quên điều mà xưa kia cô ta đã làm với gia đình cô đến giờ không hiểu sao khi đã trưởng thành cô ta vẫn kiểu đấy.
- Này cô đứng lại cô đừng tưởng bây giờ mình xinh đẹp được chủ tịch Tề theo đuổi mà vênh váo suy cho cùng thấp kém là thấp kém cổ tích không xuất hiện ở đời thực để biến cô thành lọ lem được đâu
Nghiên Vũ quay gót giày cô đã cố lờ đi mà ả ta thật sự quá kiêu căng và thích gây sự.Cô tiến lên từng bước từng bước lại gần Tuyết Giai ả ta lo cô sẽ giở mấy món võ kia mà ra tay với ả lùi lại sau
- Cô định làm gì đừng quên vì cư xử như cách lưu manh...
Nghiên Vũ không để cô ta nói hết đưa tay lên đang nói trong run rẫy ả ta nhắm chặt mắt
- Haha bớt tào lao lắm mồm đi tôi mệt mỏi với cô quá đừng xen vào cuộc sống của tôi.Chuyện ngày xưa sao? nhớ chứ cả đời này Nghiên Vũ tôi không bao giờ quên nhưng hiện tại tôi vẫn sẽ làm vậy nếu cô cứ sân si như thế đấy
- Tiểu thư xe bên này cậu chủ bảo tôi đưa cô về nhà
- Nói với cậu chủ của anh khỏi cần tôi có chân tự đi được
Nói rồi tiến lại xách vali của mình rời đi
Về tới nhà cô mệt mỏi nằm nhoài ra giường đánh một giấc.Hai hôm ở London cô như bị giam giữ chỉ được người tên kia đưa đi kí hợp đồng rồi bay về ngay đáng ra định mấy khi có dịp sang đây sẽ đi dạo một vòng ai ngờ hazz
Tại một nơi bí mật nơi đây bày trí như những nhà tù nhưng ở đây có rất nhiều vật dụng hành hình như roi sắt, dao...và các loại chất hóa học uống vào không chết mà khiến con người ta đau đớn tột cùng.Tử Sâm ngồi trên chiếc ghế gỗ kê giữa sàn nhà phía trước là mấy tên ám sát anh.
- Nói đi ngươi là người của ai thì sẽ còn cơ hội sống
Hắc Báo gằn lên giận dữ
- Còn lâu bọn tao nói bọn tao đã ám sát mày thì sẽ đoán trước được cái chết cận kề rồi
haha.Tử Sâm cười lớn nụ cười đến lạnh sống lưng Hắc Long tiến lên mở chiếc laptop lên
- Sao mấy người có thể đụng tới họ?
- Mấy người nghĩ kẻ đứng đằng sau mấy người sẽ thực sự bảo vệ người thân của các ngươi sao? Ngu ngốc
Tử Sâm lạnh giọng nói
- Đừng bỉ ổi như vậy có gì ngắm đến chúng tôi này
- Tao cũng nhắm mày rồi nhưng mình mày chưa đủ vui
- Vậy tôi xin anh hãy tha cho gia đình chúng tôi chúng tôi sẽ hi sinh mạng mình nhưng anh Phúc xin anh hãy tha cho họ
- Nếu mấy người nói lão đại sẽ tha mạng của mấy người cho mấy người rời đi sang nơi khác không ai tìm được, sống với vợ con nếu các ngươi muốn
Những tay sát thủ đã đồng ý với lời Hắc Long
- Đó là bang Hạo Thiên thưa ngài
Tại biệt thư Uyển Trạch
- Lại là bang Hạo Thiên đó lão đại anh tính sao
- Đó là một bang lớn cũng ngang tầm chúng ta chưa từng lộ diện kẻ đứng đầu chắc muốn thâu tóm luôn giới này cậu hãy điều tra nhanh lai lịch kẻ cầm đầu đi
- Dạ
...----------------...
- Có một việc như vậy mấy người cũng làm không xong đáng chết. Bây giờ còn để bọn nó biết được dẫn người nhà chúng đi
Một người đàn ông trẻ tuổi gằn lên vừa nói vừa lấy roi da quất vào đám thuộc hạ của mình
- Anh Hạo chúng tôi sẽ cố gắng hết sức để lập ra kế hoạch mới mong anh cho chúng tôi thêm cơ hội
Ting ting tiếng điện thoại người đàn ông vang lên đánh bay sự bực tức và hung dữ như con quỷ trong anh ta nụ cười theo đó mà xuất hiện trên gương mặt điển trai khác xa so với vẻ mặt hung tợn vừa rồi
- Tôi về nước sáng nay rồi mọi việc đều ổn cảm ơn anh chuyện phòng khách sạn khi ở Anh
- Không có gì em vui là tốt rồi
Nhắn xong vứt chiếc điện thoại lên trên bàn
- Các người ra ngoài đi kế hoạch lần này chuẩn bị cho kĩ vào rồi hãy hành động
- Vâng cảm ơn anh Hạo
Tại công ty Hải Thịnh
- Nghiên Vũ việc bàn bạc giao dịch hợp tác bên Anh cô làm rất tốt
- Dạ
- Dù cô mới ít tuổi nhưng kinh nghiệm cách làm việc của cô rất tốt vậy nên bây giờ công ty có một hợp đồng lớn muốn giao cho cô
- Chị cho em xem hợp đồng và công ty với ạ
- Hợp đồng thì tôi đưa mẫu cô về soạn đi còn công ty đó là công ty toàn cầu Phúc Minh
Lần hợp tác này nghìn năm có một chủ tịch đã liên hệ cô cố gắng soạn hợp đồng hợp lí nói sao thêm tính thuyết phục để có thể kí kết thêm vốn công ty
- Em biết rồi giám đốc Lý
- Được cô ra ngoài đi
- Ây dô đúng là oan gia
Một giọng nói chua ngoa vang lên đó là Tuyết Giai đúng như lời cô ta nói Nghiên Vũ và cô ta quả thật oan gia.Khi cô vừa nộp đơn vào đây cô ta cũng cùng vào nhưng may thay cô ta bên mảng thiết kế còn cô bên mảng luật sư, pháp lí của công ty
- Hư
Nghiên Vũ nhếch mép. Cô chán ghét cô ta vô cùng cô chưa hề quên điều mà xưa kia cô ta đã làm với gia đình cô đến giờ không hiểu sao khi đã trưởng thành cô ta vẫn kiểu đấy.
- Này cô đứng lại cô đừng tưởng bây giờ mình xinh đẹp được chủ tịch Tề theo đuổi mà vênh váo suy cho cùng thấp kém là thấp kém cổ tích không xuất hiện ở đời thực để biến cô thành lọ lem được đâu
Nghiên Vũ quay gót giày cô đã cố lờ đi mà ả ta thật sự quá kiêu căng và thích gây sự.Cô tiến lên từng bước từng bước lại gần Tuyết Giai ả ta lo cô sẽ giở mấy món võ kia mà ra tay với ả lùi lại sau
- Cô định làm gì đừng quên vì cư xử như cách lưu manh...
Nghiên Vũ không để cô ta nói hết đưa tay lên đang nói trong run rẫy ả ta nhắm chặt mắt
- Haha bớt tào lao lắm mồm đi tôi mệt mỏi với cô quá đừng xen vào cuộc sống của tôi.Chuyện ngày xưa sao? nhớ chứ cả đời này Nghiên Vũ tôi không bao giờ quên nhưng hiện tại tôi vẫn sẽ làm vậy nếu cô cứ sân si như thế đấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.