Cố Tiên Sinh, Không Kết Hôn Xin Đừng Trêu Ghẹo
Chương 32: Tưởng Tượng Với Thực Tế Lại Cách Nhau Cả Ngàn Vạn Cây Số
Diệp Tri Thu
21/12/2022
“Đây là nhà của tôi, phòng ngủ cũng là của tôi!”
Nói cách khác là anh có thể ngủ bất cứ nơi nào mà anh muốn!
Tôi thật sự không quan tâm đến chuyện anh muốn ngủ ở đâu, nhưng mà… Không phải anh ghét tôi lắm sao? Từ ngày đầu tiên kết hôn anh chưa một lần nghỉ lại ở đây chứ đừng nói đến là cùng tôi ngủ chung trên một chiếc giường! Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy chứ?
...
Mặc kệ Cố Tử Ngôn náo loạn ở đâu, tôi vẫn nhanh chóng chìm vào giấc mơ vì bản thân đã quá mệt mỏi về cả thể chất lẫn tinh thần. Tôi ngủ rất sâu, thậm chí còn mơ được cả một giấc mộng đẹp đẽ ngọt ngào. Trong giấc mơ, con của tôi và Cố Tử Ngôn được sinh ra, là một cô công chúa nhỏ rất xinh đẹp, cũng rất đáng yêu. Cố Tử Ngôn ôm nó, rất nhanh anh nở một nụ cười thật đẹp, tựa như bông hoa hướng dương dưới ánh mặt trời. Tôi chưa bao giờ thấy anh cười đẹp như vậy!
Thật ra, anh chưa bao giờ cười với tôi, cười một cách chân thành.
Vì vậy tôi rất muốn sờ thử, xem xem đó có đúng thật sự là anh không, ai ngờ vừa đưa tay ra thì đã tỉnh rồi!
Sau khi tỉnh dậy, trong lòng tôi thực sự cảm thấy hối tiếc. Nếu như Cố Tử Ngôn có thể mỉm cười với tôi như vậy thì thật là tốt! Thế nhưng thật không may là tưởng tượng với thực tế lại cách nhau cả ngàn vạn cây số.
Tôi vội vàng rời giường vệ sinh cá nhân, lúc thay quần áo chợt phát hiện vết bầm trên đầu gối của tôi đã được bôi một lớp thuốc mỡ. Tôi sững sờ trong giây lát, thuốc mỡ này… là Cố Tử Ngôn bôi cho tôi sao? Không, tôi nên mạnh dạn bỏ từ ‘sao’ đi, chỉ có hai người là tôi và Cố Tử Ngôn, suy cho cùng tôi cũng không thể tự bôi cho mình trong lúc ngủ được!
Sự tiếc nuối vừa nãy phút chốc đã được thay thế bởi niềm vui khôn tả, thậm chí ngay cả sự buồn bã khi nghe được thông tin Mễ Đoá sắp về nước giờ phút này đã không cánh mà bay! Tuy nhiên, nếu tôi biết rằng không lâu sau đó bản thân sẽ phải rơi vào địa ngục trần gian một lần nữa chỉ vì cái tên Mễ Đoá này, thì chắc chắn tôi sẽ không lơ là cảnh giác. Nhưng lúc này đây, tôi lại chỉ đang hào hứng thay quần áo, gọi điện cho Trình Vũ Huy nói rằng tôi đã đồng ý trở về công ty làm việc, sau đó thuận tiện bắt một chiếc xe đi đến Thanh Liên.
Ngay khi tôi đến công ty, Trình Vũ Huy đã gọi tôi đến văn phòng và đưa cho tôi một bản tư liệu.
“Đây là danh sách mà chúng ta vừa mới nhận được. Đó là một hạng mục bất động sản của DS, một căn biệt thự có sân golf và có cả nơi để tiến hành các liệu trình spa chăm sóc sức khỏe. Nó hướng đến các khách hàng cao cấp. Đây là tài liệu thiết kế và bảng quy hoạch của họ. Cô hãy xem thử đi.”
Trình Vũ Huy gõ gõ bàn:
“Dự án này rất quan trọng đối với chúng ta, nếu làm tốt, nó không chỉ giúp công ty chúng ta khẳng định tên tuổi mà còn giúp nâng giá trị quan của công ty.Vì vậy, tôi có thể hứa rằng, chỉ cần phương án kế hoạch của cô được đối phương chấp nhận, tôi sẽ lập tức tăng gấp đôi lương cho cô.”
Tôi nhẹ nhàng gật đầu:
“Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Trình Vũ Huy dường như sợ rằng tôi vẫn còn bất bình vì những chuyện trước đây, liền mặt dày nói:
“Vũ Phỉ, dự án này quyết định đến tồn vong của công ty chúng ta, tôi hi vọng cô có thể gạt bỏ hết những bất bình cá nhân trước đây của mình. Bây giờ toàn công ty chỉ trông chờ vào một mình cô, cô nhất định phải dốc hết sức mà làm!”
Nói cách khác là anh có thể ngủ bất cứ nơi nào mà anh muốn!
Tôi thật sự không quan tâm đến chuyện anh muốn ngủ ở đâu, nhưng mà… Không phải anh ghét tôi lắm sao? Từ ngày đầu tiên kết hôn anh chưa một lần nghỉ lại ở đây chứ đừng nói đến là cùng tôi ngủ chung trên một chiếc giường! Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy chứ?
...
Mặc kệ Cố Tử Ngôn náo loạn ở đâu, tôi vẫn nhanh chóng chìm vào giấc mơ vì bản thân đã quá mệt mỏi về cả thể chất lẫn tinh thần. Tôi ngủ rất sâu, thậm chí còn mơ được cả một giấc mộng đẹp đẽ ngọt ngào. Trong giấc mơ, con của tôi và Cố Tử Ngôn được sinh ra, là một cô công chúa nhỏ rất xinh đẹp, cũng rất đáng yêu. Cố Tử Ngôn ôm nó, rất nhanh anh nở một nụ cười thật đẹp, tựa như bông hoa hướng dương dưới ánh mặt trời. Tôi chưa bao giờ thấy anh cười đẹp như vậy!
Thật ra, anh chưa bao giờ cười với tôi, cười một cách chân thành.
Vì vậy tôi rất muốn sờ thử, xem xem đó có đúng thật sự là anh không, ai ngờ vừa đưa tay ra thì đã tỉnh rồi!
Sau khi tỉnh dậy, trong lòng tôi thực sự cảm thấy hối tiếc. Nếu như Cố Tử Ngôn có thể mỉm cười với tôi như vậy thì thật là tốt! Thế nhưng thật không may là tưởng tượng với thực tế lại cách nhau cả ngàn vạn cây số.
Tôi vội vàng rời giường vệ sinh cá nhân, lúc thay quần áo chợt phát hiện vết bầm trên đầu gối của tôi đã được bôi một lớp thuốc mỡ. Tôi sững sờ trong giây lát, thuốc mỡ này… là Cố Tử Ngôn bôi cho tôi sao? Không, tôi nên mạnh dạn bỏ từ ‘sao’ đi, chỉ có hai người là tôi và Cố Tử Ngôn, suy cho cùng tôi cũng không thể tự bôi cho mình trong lúc ngủ được!
Sự tiếc nuối vừa nãy phút chốc đã được thay thế bởi niềm vui khôn tả, thậm chí ngay cả sự buồn bã khi nghe được thông tin Mễ Đoá sắp về nước giờ phút này đã không cánh mà bay! Tuy nhiên, nếu tôi biết rằng không lâu sau đó bản thân sẽ phải rơi vào địa ngục trần gian một lần nữa chỉ vì cái tên Mễ Đoá này, thì chắc chắn tôi sẽ không lơ là cảnh giác. Nhưng lúc này đây, tôi lại chỉ đang hào hứng thay quần áo, gọi điện cho Trình Vũ Huy nói rằng tôi đã đồng ý trở về công ty làm việc, sau đó thuận tiện bắt một chiếc xe đi đến Thanh Liên.
Ngay khi tôi đến công ty, Trình Vũ Huy đã gọi tôi đến văn phòng và đưa cho tôi một bản tư liệu.
“Đây là danh sách mà chúng ta vừa mới nhận được. Đó là một hạng mục bất động sản của DS, một căn biệt thự có sân golf và có cả nơi để tiến hành các liệu trình spa chăm sóc sức khỏe. Nó hướng đến các khách hàng cao cấp. Đây là tài liệu thiết kế và bảng quy hoạch của họ. Cô hãy xem thử đi.”
Trình Vũ Huy gõ gõ bàn:
“Dự án này rất quan trọng đối với chúng ta, nếu làm tốt, nó không chỉ giúp công ty chúng ta khẳng định tên tuổi mà còn giúp nâng giá trị quan của công ty.Vì vậy, tôi có thể hứa rằng, chỉ cần phương án kế hoạch của cô được đối phương chấp nhận, tôi sẽ lập tức tăng gấp đôi lương cho cô.”
Tôi nhẹ nhàng gật đầu:
“Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.”
Trình Vũ Huy dường như sợ rằng tôi vẫn còn bất bình vì những chuyện trước đây, liền mặt dày nói:
“Vũ Phỉ, dự án này quyết định đến tồn vong của công ty chúng ta, tôi hi vọng cô có thể gạt bỏ hết những bất bình cá nhân trước đây của mình. Bây giờ toàn công ty chỉ trông chờ vào một mình cô, cô nhất định phải dốc hết sức mà làm!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.