Chương 935
Khuyết Danh
02/09/2024
Tên tuổi của “thần y” ngược lại không hấp dẫn Lý Tự Ngôn bằng chức nghiệp “quân y” này, ông ấy cũng không tin người buổi tối ngày đó cứu Lý Nhĩ Tân trở về từ trạng thái chết lâm sàng lại là một cô gái trẻ tuổi như vậy.
Mà làm một vị bác sĩ, một con người yêu nước, quân y luôn có thể được người khác tôn sùng.
Mơ ước của Lý Tự Ngôn chính là làm một quân y, nhưng không hiểu sao cuối cùng lại ổn định ở huyện Thanh An, làm một vị bác sĩ ngoại khoa ở chỗ này, ông ấy kết hôn sinh con ở nơi này, an cư lập nghiệp, không còn dâng lên ý định rời đi.
Cố Tiểu Tây gật đầu: “Đúng vậy, quân khu thứ tám của thành phố Hoài Hải.”
Lý Tự Ngôn nhìn Cố Tiểu Tây từ trên xuống dưới, ánh mắt phức tạp.
Ông ấy đương nhiên biết làm quân y phiền toái biết bao nhiêu, tuổi tác cô còn nhỏ như thế đã có thể gia nhập quân khu làm quân y, đủ để thuyết minh sau lưng cô có bối cảnh lớn, vả lại lần trước ở trên xe lửa ông ấy cũng nhìn thấy, đây không phải là một cô gái đơn giản.
Lý Tự Ngôn không hỏi nhiều nữa, ông ấy thở dài: "Vậy cô cứ ở lại ngoại khoa, đi theo tôi học tập.”
“Thật tốt quá!” Bạch Mân vui mừng khôn xiết, kéo lấy cánh tay Cố Tiểu Tây hồi lâu không bỏ.
Bên môi Cố Tiểu Tây cũng nở nụ cười nhàn nhạt, có thể học thêm chút bản lĩnh trước khi đến quân khu, cũng là chuyện tốt.
Cứ như vậy, Cố Tiểu Tây ở lại bệnh viện huyện, không cần tham gia lớp huấn luyện với mọi người đến từ đại đội, chỉ cần đi theo bên cạnh Lý Tự Ngôn, học hỏi tri thức về phương diện giải phẫu với ông ấy, ngày tháng như vậy tiếp tục trôi qua một tháng.
Trong thời gian này, Cố Tiểu Tây đã cùng Cố Đình Hoài đến thành phố Phong một chuyến, lại đưa qua số lượng lương thực lớn.
Về việc Cố Đình Hoài đi đến thành phố Phong trước để hỗ trợ Hình Kiện, người sau không hề có chút ý kiến, ngược lại mừng rỡ mặt mày hớn hở, gã ta thẳng thắn nói bản thân thật sự không muốn tiếp tục thương nghị với Tống Kim An nữa, anh cả nhà họ Cố đến, đúng lúc giải cứu gã ta.
Tống Kim An người này, càng ngày càng bới lông tìm vết, nói chuyện với người khác lúc này cũng giở giọng quan trên, làm khó xử người khác cũng không chút khách khí.
Hình Kiện là loại người ghét nhất những lễ nghi phiền phức, mỗi lần ở cùng một chỗ với Tống Kim An, cả người đều cảm thấy khó chịu.
Với sự giúp đỡ của Hình Kiện, Cố Đình Hoài đã đứng vững vàng gót chân ở thành phố Phong dễ như trở bàn tay.
Còn có một điều rất quan trọng, đó chính là không lâu sau khi hợp đồng giữa Tống Kim An và phố lương thực được ký kết, quản đốc Thái Phượng Bình của xưởng Lưu Ly tại thành phố Phong đã bị điều tra về vấn đề đánh giá rủi ro, ngay sau đó sự kiện tham ô cũng gây xôn xao dư luận lớn, một khoản tiền lớn hai trăm ngàn!
Vụ án tham ô này có nhiệt độ cực cao, thậm chí khiến cho phía trên chú ý, xử tội công khai, bắn chết.
Còn Tống Kim An bởi vì đã nhổ được khối u ác tính lớn trong nhà xưởng, thành công thừa thế, thuận lợi lên làm chủ nhiệm của Ủy ban Cách mạng thành phố.
Tuổi còn trẻ, bản thân đã có địa vị cao như vậy, tuy rằng trong đó có chiến tích anh ta tự mình bắt được quản đốc Thái Phượng Bình của xưởng Lưu Ly, nhưng bên cạnh đó không thể thiếu quá trình Tống Lâm đứng sau điều hành, đều đã là thời đại nào rồi, có người hỗ trợ, thăng chức là việc sớm muộn.
Khi lần đầu tiên Cố Tiểu Tây nghe nói đến tin tức này, chỉ cười nhạt, cũng không có gì ngạc nhiên.
Kiếp trước tuy rằng Tống Kim An không đi đến thành phố Phong, nhưng vẫn giành được một danh hiệu chức quan ở trong thủ đô, có Tống Lâm ở phía trước ra sức lao tới, anh ta chỉ cần làm một tên thuộc thế hệ thứ hai là được, hoàn toàn không cần liều mạng như vậy, thật ra đời này mệnh tốt hơn chút.
Nơi này, điều duy nhất nằm ngoài dự đoán của cô, là Điền Tĩnh không có đến thành phố Phong.
Một vụ tham nhũng lớn như Thái Phượng Bình được chấn chỉnh, danh tiếng của Tống Kim An gần như vang vọng toàn bộ nước Z, tất cả các trang báo chí đều đưa tin tức về anh ta, không có lý do gì mà Điền Tĩnh không thấy, nhưng cô ta vẫn luôn không đi, điều này thật sự rất kỳ lạ.
Mà làm một vị bác sĩ, một con người yêu nước, quân y luôn có thể được người khác tôn sùng.
Mơ ước của Lý Tự Ngôn chính là làm một quân y, nhưng không hiểu sao cuối cùng lại ổn định ở huyện Thanh An, làm một vị bác sĩ ngoại khoa ở chỗ này, ông ấy kết hôn sinh con ở nơi này, an cư lập nghiệp, không còn dâng lên ý định rời đi.
Cố Tiểu Tây gật đầu: “Đúng vậy, quân khu thứ tám của thành phố Hoài Hải.”
Lý Tự Ngôn nhìn Cố Tiểu Tây từ trên xuống dưới, ánh mắt phức tạp.
Ông ấy đương nhiên biết làm quân y phiền toái biết bao nhiêu, tuổi tác cô còn nhỏ như thế đã có thể gia nhập quân khu làm quân y, đủ để thuyết minh sau lưng cô có bối cảnh lớn, vả lại lần trước ở trên xe lửa ông ấy cũng nhìn thấy, đây không phải là một cô gái đơn giản.
Lý Tự Ngôn không hỏi nhiều nữa, ông ấy thở dài: "Vậy cô cứ ở lại ngoại khoa, đi theo tôi học tập.”
“Thật tốt quá!” Bạch Mân vui mừng khôn xiết, kéo lấy cánh tay Cố Tiểu Tây hồi lâu không bỏ.
Bên môi Cố Tiểu Tây cũng nở nụ cười nhàn nhạt, có thể học thêm chút bản lĩnh trước khi đến quân khu, cũng là chuyện tốt.
Cứ như vậy, Cố Tiểu Tây ở lại bệnh viện huyện, không cần tham gia lớp huấn luyện với mọi người đến từ đại đội, chỉ cần đi theo bên cạnh Lý Tự Ngôn, học hỏi tri thức về phương diện giải phẫu với ông ấy, ngày tháng như vậy tiếp tục trôi qua một tháng.
Trong thời gian này, Cố Tiểu Tây đã cùng Cố Đình Hoài đến thành phố Phong một chuyến, lại đưa qua số lượng lương thực lớn.
Về việc Cố Đình Hoài đi đến thành phố Phong trước để hỗ trợ Hình Kiện, người sau không hề có chút ý kiến, ngược lại mừng rỡ mặt mày hớn hở, gã ta thẳng thắn nói bản thân thật sự không muốn tiếp tục thương nghị với Tống Kim An nữa, anh cả nhà họ Cố đến, đúng lúc giải cứu gã ta.
Tống Kim An người này, càng ngày càng bới lông tìm vết, nói chuyện với người khác lúc này cũng giở giọng quan trên, làm khó xử người khác cũng không chút khách khí.
Hình Kiện là loại người ghét nhất những lễ nghi phiền phức, mỗi lần ở cùng một chỗ với Tống Kim An, cả người đều cảm thấy khó chịu.
Với sự giúp đỡ của Hình Kiện, Cố Đình Hoài đã đứng vững vàng gót chân ở thành phố Phong dễ như trở bàn tay.
Còn có một điều rất quan trọng, đó chính là không lâu sau khi hợp đồng giữa Tống Kim An và phố lương thực được ký kết, quản đốc Thái Phượng Bình của xưởng Lưu Ly tại thành phố Phong đã bị điều tra về vấn đề đánh giá rủi ro, ngay sau đó sự kiện tham ô cũng gây xôn xao dư luận lớn, một khoản tiền lớn hai trăm ngàn!
Vụ án tham ô này có nhiệt độ cực cao, thậm chí khiến cho phía trên chú ý, xử tội công khai, bắn chết.
Còn Tống Kim An bởi vì đã nhổ được khối u ác tính lớn trong nhà xưởng, thành công thừa thế, thuận lợi lên làm chủ nhiệm của Ủy ban Cách mạng thành phố.
Tuổi còn trẻ, bản thân đã có địa vị cao như vậy, tuy rằng trong đó có chiến tích anh ta tự mình bắt được quản đốc Thái Phượng Bình của xưởng Lưu Ly, nhưng bên cạnh đó không thể thiếu quá trình Tống Lâm đứng sau điều hành, đều đã là thời đại nào rồi, có người hỗ trợ, thăng chức là việc sớm muộn.
Khi lần đầu tiên Cố Tiểu Tây nghe nói đến tin tức này, chỉ cười nhạt, cũng không có gì ngạc nhiên.
Kiếp trước tuy rằng Tống Kim An không đi đến thành phố Phong, nhưng vẫn giành được một danh hiệu chức quan ở trong thủ đô, có Tống Lâm ở phía trước ra sức lao tới, anh ta chỉ cần làm một tên thuộc thế hệ thứ hai là được, hoàn toàn không cần liều mạng như vậy, thật ra đời này mệnh tốt hơn chút.
Nơi này, điều duy nhất nằm ngoài dự đoán của cô, là Điền Tĩnh không có đến thành phố Phong.
Một vụ tham nhũng lớn như Thái Phượng Bình được chấn chỉnh, danh tiếng của Tống Kim An gần như vang vọng toàn bộ nước Z, tất cả các trang báo chí đều đưa tin tức về anh ta, không có lý do gì mà Điền Tĩnh không thấy, nhưng cô ta vẫn luôn không đi, điều này thật sự rất kỳ lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.