Chương 938
Khuyết Danh
02/09/2024
Chẳng qua, nếu như lợi dụng thân phận quân y của quân khu thứ tám, hẳn cũng có thể moi từ trong miệng anh ta ra một ít tin tức hữu dụng, cho dù chỉ là một chút, cô chỉ cần biết Yến Thiếu Ngu có an toàn hay không, như vậy là đủ rồi, nếu không lúc nào cũng lo lắng đề phòng, thật sự khó chịu.
Hạ Hồng Chương bị gãy xương ngực và bụng, cần nằm viện mấy ngày, mà trong khoảng thời gian này, người phụ trách khám sức khỏe cho anh ta chính là Cố Tiểu Tây.
Một ngày sau ca phẫu thuật, Cố Tiểu Tây cầm bệnh án đến kiểm tra phòng, còn chưa bước vào phòng bệnh, đã nghe thấy tiếng mắng tức giận của Hạ Hồng Chương: "Rác rưởi, rác rưởi! Đến một người cũng không tìm thấy, tôi tốn tiền nuôi các người có ích lợi gì?!”
Cố Tiểu Tây vẻ mặt hơi nghiêm nghị, đứng ở cửa không vội mở cửa.
Trong phòng nhanh chóng vang lên một giọng nam rất khó xử: “Thư ký Hạ, chỗ đó gần nước M, gần đây là khoảng thời gian rất loạn, người của chúng ta không có cách tới gần biên giới, thật sự không biết đồng chí Tiểu Hạ bị nhốt ở nơi nào.”
Giọng nói của Hạ Hồng Chương hiển nhiên đang kiềm chế bạo nộ, có vẻ dữ tợn: "Cái gì gọi là không biết? Biên giới chỉ có nhiêu đó thôi!”
Giọng nam kia nghe xong, càng thêm khó xử, hạ giọng nói: “Thư ký Hạ, mối quan hệ gần đây giữa nước Z chúng ta và nước M có chút vi diệu, tiền tuyến liên tục xảy ra chiến tranh, trung đội 168 nơi đồng chí Tiểu Hạ ở mấy tháng nay lập nhiều chiến công, chính là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt nước M, đừng nói chúng ta, bây giờ ngay cả quân đội nước M cũng đang tìm người trong núi, chúng ta chỉ có thể né tránh thôi.”
"Cái rắm! Làm cái gì mà làm? Trực tiếp làm bọn họ! Một đám giặc tây!" Hạ Hồng Chương không nhịn được phun ra tiếng chửi thề.
Giọng nam lại nói: "Thư ký Hạ, hiện tại không phải thời điểm hành động theo cảm tính… Chúng ta…”
Người đó còn chưa kịp dứt lời, đã bị Hạ Hồng Chương ngắt lời: "Đây không phải thời điểm hành động theo cảm tính? Vậy anh nói cho tôi biết hiện tại là khi nào? Một khi bị đám giặc tây đó tìm được người, em trai tôi còn có thể bình an trở về không? Còn có thể không?!”
Theo lời Hạ Hồng Chương nói, trong phòng bệnh vang lên một trận bùm bùm giòn vang, ngay sau đó, chính là tiếng hít ngược khí lạnh của Hạ Hồng Chương, hiển nhiên là ảnh hưởng đến xương lồng ngực sau khi bạo nộ, khiến miệng vết thương lại bắt đầu đau.
Giọng nam trở nên khẩn trương, vội vàng nói: “Thư ký Hạ! Anh có sao không?!”
Cố Tiểu Tây mím chặt môi, đẩy cửa đi vào, liếc mắt nhìn thấy người đàn ông trung niên ở bên cạnh giường bệnh của Hạ Hồng Chương.
Hai người nghe thấy tiếng động, không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy Cố Tiểu Tây, lại lần lượt nhíu mày, hiển nhiên Hạ Hồng Chương là một người tính tình gắt gỏng, tức giận nói: “Cô có biết gõ cửa hay không? Chỗ nào cũng có thể xông vào à?!”
Hạ Hồng Chương sống trong một gian phòng bệnh đơn, tuy rằng không trang trí gì, nhưng trông vẫn rất sạch sẽ và rộng rãi.
Cố Tiểu Tây căn bản không nói điều vô nghĩa, lạnh mặt, nói thẳng: “Trung đội 168 là tân binh của quân khu thứ tám?”
Cô nhớ rõ lần trước khi Yến Thiếu Ngu nhận nhiệm vụ, rõ ràng là đi chấp hành cùng những bộ đội lão làng, người mới không có tư cách tham dự, vì sao tình hình bỗng nhiên thay đổi? Vậy trung đội 168, nơi Hạ Lâm Chương ở, liệu có liên quan gì đến Yến Thiếu Ngu không
Tưởng tượng đến việc Yến Thiếu Ngu bị quân lính nước M bao vây tới trong núi, tâm trạng của cô liền khó có thể bình phục.
“Cô nghe lén chúng tôi nói chuyện?!” Hạ Hồng Chương hai mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nhìn Cố Tiểu Tây.
Cố Tiểu Tây lười tranh cãi với người khác, dùng ống tay áo blouse che giấy, lấy thư giới thiệu quân y của bản thân từ trong không gian Tu Di ra, mở ra trước mặt Hạ Hồng Chương: “Tôi là quân y chưa nhậm chức của quân khu thứ tám, cũng là bạn của Hạ Lam Chương.”
Hạ Hồng Chương nhíu mày, còn người đàn ông trung niên bên cạnh anh ta nhìn kỹ hơn, chỗ ký tên trong thư giới thiệu chính là con dấu của Từ Xuyên Cốc.
Sắc mặt người đó thay đổi, nhỏ giọng nói vài câu bên tai Hạ Hồng Chương.
Hạ Hồng Chương hơi nheo mắt lại, nhìn Cố Tiểu Tây từ trên xuống dưới, khiến anh ta không hiểu tại sao một bác sĩ huyện như vậy lại dính dáng có quan hệ với Từ Xuyên Cốc, thủ trưởng của quân khu thứ tám, nhưng thư giới thiệu là thật sự, không phải làm giả.
Hạ Hồng Chương bị gãy xương ngực và bụng, cần nằm viện mấy ngày, mà trong khoảng thời gian này, người phụ trách khám sức khỏe cho anh ta chính là Cố Tiểu Tây.
Một ngày sau ca phẫu thuật, Cố Tiểu Tây cầm bệnh án đến kiểm tra phòng, còn chưa bước vào phòng bệnh, đã nghe thấy tiếng mắng tức giận của Hạ Hồng Chương: "Rác rưởi, rác rưởi! Đến một người cũng không tìm thấy, tôi tốn tiền nuôi các người có ích lợi gì?!”
Cố Tiểu Tây vẻ mặt hơi nghiêm nghị, đứng ở cửa không vội mở cửa.
Trong phòng nhanh chóng vang lên một giọng nam rất khó xử: “Thư ký Hạ, chỗ đó gần nước M, gần đây là khoảng thời gian rất loạn, người của chúng ta không có cách tới gần biên giới, thật sự không biết đồng chí Tiểu Hạ bị nhốt ở nơi nào.”
Giọng nói của Hạ Hồng Chương hiển nhiên đang kiềm chế bạo nộ, có vẻ dữ tợn: "Cái gì gọi là không biết? Biên giới chỉ có nhiêu đó thôi!”
Giọng nam kia nghe xong, càng thêm khó xử, hạ giọng nói: “Thư ký Hạ, mối quan hệ gần đây giữa nước Z chúng ta và nước M có chút vi diệu, tiền tuyến liên tục xảy ra chiến tranh, trung đội 168 nơi đồng chí Tiểu Hạ ở mấy tháng nay lập nhiều chiến công, chính là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt nước M, đừng nói chúng ta, bây giờ ngay cả quân đội nước M cũng đang tìm người trong núi, chúng ta chỉ có thể né tránh thôi.”
"Cái rắm! Làm cái gì mà làm? Trực tiếp làm bọn họ! Một đám giặc tây!" Hạ Hồng Chương không nhịn được phun ra tiếng chửi thề.
Giọng nam lại nói: "Thư ký Hạ, hiện tại không phải thời điểm hành động theo cảm tính… Chúng ta…”
Người đó còn chưa kịp dứt lời, đã bị Hạ Hồng Chương ngắt lời: "Đây không phải thời điểm hành động theo cảm tính? Vậy anh nói cho tôi biết hiện tại là khi nào? Một khi bị đám giặc tây đó tìm được người, em trai tôi còn có thể bình an trở về không? Còn có thể không?!”
Theo lời Hạ Hồng Chương nói, trong phòng bệnh vang lên một trận bùm bùm giòn vang, ngay sau đó, chính là tiếng hít ngược khí lạnh của Hạ Hồng Chương, hiển nhiên là ảnh hưởng đến xương lồng ngực sau khi bạo nộ, khiến miệng vết thương lại bắt đầu đau.
Giọng nam trở nên khẩn trương, vội vàng nói: “Thư ký Hạ! Anh có sao không?!”
Cố Tiểu Tây mím chặt môi, đẩy cửa đi vào, liếc mắt nhìn thấy người đàn ông trung niên ở bên cạnh giường bệnh của Hạ Hồng Chương.
Hai người nghe thấy tiếng động, không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, khi nhìn thấy Cố Tiểu Tây, lại lần lượt nhíu mày, hiển nhiên Hạ Hồng Chương là một người tính tình gắt gỏng, tức giận nói: “Cô có biết gõ cửa hay không? Chỗ nào cũng có thể xông vào à?!”
Hạ Hồng Chương sống trong một gian phòng bệnh đơn, tuy rằng không trang trí gì, nhưng trông vẫn rất sạch sẽ và rộng rãi.
Cố Tiểu Tây căn bản không nói điều vô nghĩa, lạnh mặt, nói thẳng: “Trung đội 168 là tân binh của quân khu thứ tám?”
Cô nhớ rõ lần trước khi Yến Thiếu Ngu nhận nhiệm vụ, rõ ràng là đi chấp hành cùng những bộ đội lão làng, người mới không có tư cách tham dự, vì sao tình hình bỗng nhiên thay đổi? Vậy trung đội 168, nơi Hạ Lâm Chương ở, liệu có liên quan gì đến Yến Thiếu Ngu không
Tưởng tượng đến việc Yến Thiếu Ngu bị quân lính nước M bao vây tới trong núi, tâm trạng của cô liền khó có thể bình phục.
“Cô nghe lén chúng tôi nói chuyện?!” Hạ Hồng Chương hai mắt đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi nhìn Cố Tiểu Tây.
Cố Tiểu Tây lười tranh cãi với người khác, dùng ống tay áo blouse che giấy, lấy thư giới thiệu quân y của bản thân từ trong không gian Tu Di ra, mở ra trước mặt Hạ Hồng Chương: “Tôi là quân y chưa nhậm chức của quân khu thứ tám, cũng là bạn của Hạ Lam Chương.”
Hạ Hồng Chương nhíu mày, còn người đàn ông trung niên bên cạnh anh ta nhìn kỹ hơn, chỗ ký tên trong thư giới thiệu chính là con dấu của Từ Xuyên Cốc.
Sắc mặt người đó thay đổi, nhỏ giọng nói vài câu bên tai Hạ Hồng Chương.
Hạ Hồng Chương hơi nheo mắt lại, nhìn Cố Tiểu Tây từ trên xuống dưới, khiến anh ta không hiểu tại sao một bác sĩ huyện như vậy lại dính dáng có quan hệ với Từ Xuyên Cốc, thủ trưởng của quân khu thứ tám, nhưng thư giới thiệu là thật sự, không phải làm giả.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.