Chương 674: Bí mật của Khiết Thần
Mẫn Hạ
15/10/2022
Chẳng có ai là kẻ ngốc cả mà chỉ nói vài câu chân thành đã tin cả. Đạo lý này Hứa Tịnh Nhi cũng hiểu rõ hơn ai hết.
Cô cũng không hi vọng mình mới nói vài câu mà Tả An đã đồng ý. Vì vậy trước khi lên tiếng, đương nhiên cô đã có sự chuẩn bị.
“Thời gian gần đây tôi luôn điều tra về Khiết Thần. Chắc anh cũng biết?”
Tả An gật đầu: “Tôi biết”.
Đã tới nước này rồi thì chẳng còn gì phải giấu giếm. Thực tế, từ lúc Hứa Tịnh Nhi bước vào tập đoàn Cố Thị thì nhất cử nhất động của cô đều nằm trong tầm kiểm soát của anh ta.
Anh ta cố tình đẩy Hứa Tịnh Nhi về với Khiết Thần. Chỉ cần Hứa Tịnh Nhi về bên Khiết Thần thì cô sẽ lại trở thành điểm yếu của Khiết Thần.
Tả An lúc này cũng không thật sự hiểu về Hứa Tịnh Nhi. Có phải là cô hết cảm giác với Khiết Thần thật rồi hay chỉ là đang diễn. Thế nên anh ta cũng không phản ứng gì, chỉ thăm dò cô bằng cách bày ra sự cố trong thang máy.
Khi đó mặc dù Khiết Thần cứu Hứa Tịnh Nhi nhưng sự việc đã không như Tả An tưởng tượng. Anh ta vốn tưởng Khiết Thần và Hứa Tịnh Nhi trong cơn hoạn nạn sẽ thể hiện tình cảm thật, không ngờ lại càng rạn nứt hơn.Thậm chí còn tới mức Hứa Tịnh Nhi muốn báo thù.
Anh ta có chỉ có thể nói rằng Hứa Tịnh Nhi thật sự là người mà khiến người khác luôn cảm thấy bất ngờ.
Anh ta vốn coi cô là quân cờ mà không biết từ khi nào bỗng càng lúc càng cảm thấy tò mò về cô gái này. Anh ta tưởng rằng mình đã hiểu cô nhưng lúc này mới phát hiện ra điều anh hiểu chỉ là bề nổi của tảng băng chìm mà thôi.
“Tôi phát hiện ra một bí mật của anh ta. Một bí mật có thể giúp ích cho anh”.
“Ồ!”
Hứa Tịnh Nhi ngoắc tay, ra hiệu cho anh ta sát gần lại.
Tả An cũng không thích vòng vo, thế là cúi đầu về phía cô gái.
Cô gái tiến sát tới anh, giọng điệu tỏ ra đầy oán hận. Lúc cô nói, hơi thở phả ra bên tai Tả An: “Sức khỏe của Khiết Thần có vấn đề. Có vẻ khá nghiêm trọng. Tôi đã nhìn thấy hai lần. Giờ anh ta phải dùng thuốc để duy trì. Dù tạm thời tôi không biết đó là bệnh gì nhưng chỉ cần có chứng cứ thì những cổ đông ủng hộ anh ta cũng sẽ bị hạ gục thôi”.
Trước mắt đã không còn cổ phần của ông cụ. Chỉ dựa vào cổ phần trong tay Khiết Thần thì không đủ để duy trì cái ghế sếp tổng. Một khi những cổ đông ủng hộ anh cũng bị hạ gục thì Tả An có thể thuận lợi trở thành người tiếp quản tập đoàn Cố Thị.
Việc Khiết Thần có vấn đề sức khỏe, đúng là Tả An cũng đang cảm thấy nghi ngờ. Chỉ có điều Khiết Thần giấu kỹ quá, không biểu hiện bất kỳ điều gì trước mặt người khác. Anh ta muốn điều tra nhưng Khiết Thần cũng không phải tay mơ. Những người anh ta cử đi, đừng nói tới việc điều tra, ngay cả việc tiếp cận được Khiết Thần thôi cũng khó.
Lúc này Hứa Tịnh Nhi nói ra thông tin này thì đồng nghĩa với việc anh ta đã nắm được thóp của Khiết Thần. Hơn nữa anh ta cũng không cần nghi ngờ những lời Hứa Tịnh Nhi nói.
Bởi vì Hứa Tịnh Nhi có thể tiếp cận được Khiết Thần nên đương nhiên đây là sự thật.
Thế nhưng Hứa Tịnh Nhi cũng nhẫn tâm quá.
Một khi anh ta mà điều tra ra được bệnh của Khiết Thần thì thật sự là Khiết Thần không còn cơ hội để ngóc đầu nữa.
Tả An im lặng một lúc: “Cô thật sự hận Khiết Thần như vậy sao? Lật mặt tới mức vô tình như vậy à?”
Hứa Tịnh Nhi chỉ cảm thấy nực cười. Cô hỏi lại: “Tại sao tôi không thể hận anh ta? Có phải đàn ông các anh cho rằng sau khi khiến người khác bị tổn thương thì chúng tôi chỉ có thể chấp nhận, chịu đựng tổn thương không?”
Cô cũng không hi vọng mình mới nói vài câu mà Tả An đã đồng ý. Vì vậy trước khi lên tiếng, đương nhiên cô đã có sự chuẩn bị.
“Thời gian gần đây tôi luôn điều tra về Khiết Thần. Chắc anh cũng biết?”
Tả An gật đầu: “Tôi biết”.
Đã tới nước này rồi thì chẳng còn gì phải giấu giếm. Thực tế, từ lúc Hứa Tịnh Nhi bước vào tập đoàn Cố Thị thì nhất cử nhất động của cô đều nằm trong tầm kiểm soát của anh ta.
Anh ta cố tình đẩy Hứa Tịnh Nhi về với Khiết Thần. Chỉ cần Hứa Tịnh Nhi về bên Khiết Thần thì cô sẽ lại trở thành điểm yếu của Khiết Thần.
Tả An lúc này cũng không thật sự hiểu về Hứa Tịnh Nhi. Có phải là cô hết cảm giác với Khiết Thần thật rồi hay chỉ là đang diễn. Thế nên anh ta cũng không phản ứng gì, chỉ thăm dò cô bằng cách bày ra sự cố trong thang máy.
Khi đó mặc dù Khiết Thần cứu Hứa Tịnh Nhi nhưng sự việc đã không như Tả An tưởng tượng. Anh ta vốn tưởng Khiết Thần và Hứa Tịnh Nhi trong cơn hoạn nạn sẽ thể hiện tình cảm thật, không ngờ lại càng rạn nứt hơn.Thậm chí còn tới mức Hứa Tịnh Nhi muốn báo thù.
Anh ta có chỉ có thể nói rằng Hứa Tịnh Nhi thật sự là người mà khiến người khác luôn cảm thấy bất ngờ.
Anh ta vốn coi cô là quân cờ mà không biết từ khi nào bỗng càng lúc càng cảm thấy tò mò về cô gái này. Anh ta tưởng rằng mình đã hiểu cô nhưng lúc này mới phát hiện ra điều anh hiểu chỉ là bề nổi của tảng băng chìm mà thôi.
“Tôi phát hiện ra một bí mật của anh ta. Một bí mật có thể giúp ích cho anh”.
“Ồ!”
Hứa Tịnh Nhi ngoắc tay, ra hiệu cho anh ta sát gần lại.
Tả An cũng không thích vòng vo, thế là cúi đầu về phía cô gái.
Cô gái tiến sát tới anh, giọng điệu tỏ ra đầy oán hận. Lúc cô nói, hơi thở phả ra bên tai Tả An: “Sức khỏe của Khiết Thần có vấn đề. Có vẻ khá nghiêm trọng. Tôi đã nhìn thấy hai lần. Giờ anh ta phải dùng thuốc để duy trì. Dù tạm thời tôi không biết đó là bệnh gì nhưng chỉ cần có chứng cứ thì những cổ đông ủng hộ anh ta cũng sẽ bị hạ gục thôi”.
Trước mắt đã không còn cổ phần của ông cụ. Chỉ dựa vào cổ phần trong tay Khiết Thần thì không đủ để duy trì cái ghế sếp tổng. Một khi những cổ đông ủng hộ anh cũng bị hạ gục thì Tả An có thể thuận lợi trở thành người tiếp quản tập đoàn Cố Thị.
Việc Khiết Thần có vấn đề sức khỏe, đúng là Tả An cũng đang cảm thấy nghi ngờ. Chỉ có điều Khiết Thần giấu kỹ quá, không biểu hiện bất kỳ điều gì trước mặt người khác. Anh ta muốn điều tra nhưng Khiết Thần cũng không phải tay mơ. Những người anh ta cử đi, đừng nói tới việc điều tra, ngay cả việc tiếp cận được Khiết Thần thôi cũng khó.
Lúc này Hứa Tịnh Nhi nói ra thông tin này thì đồng nghĩa với việc anh ta đã nắm được thóp của Khiết Thần. Hơn nữa anh ta cũng không cần nghi ngờ những lời Hứa Tịnh Nhi nói.
Bởi vì Hứa Tịnh Nhi có thể tiếp cận được Khiết Thần nên đương nhiên đây là sự thật.
Thế nhưng Hứa Tịnh Nhi cũng nhẫn tâm quá.
Một khi anh ta mà điều tra ra được bệnh của Khiết Thần thì thật sự là Khiết Thần không còn cơ hội để ngóc đầu nữa.
Tả An im lặng một lúc: “Cô thật sự hận Khiết Thần như vậy sao? Lật mặt tới mức vô tình như vậy à?”
Hứa Tịnh Nhi chỉ cảm thấy nực cười. Cô hỏi lại: “Tại sao tôi không thể hận anh ta? Có phải đàn ông các anh cho rằng sau khi khiến người khác bị tổn thương thì chúng tôi chỉ có thể chấp nhận, chịu đựng tổn thương không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.