Chương 707: Chán làm rồi phải không?
Mẫn Hạ
21/10/2022
Giúp cô uống thuốc xong, Tả An lấy một cái gối kê dưới đầu Hứa Tịnh Nhi.
Văn phòng của anh ta không chuẩn bị chăn hay gì, chỉ có duy nhất chiếc áo vest. Thế là anh ta cẩn thận đắp lên bụng của Hứa Tịnh Nhi. Sau đó Tả An lấy điều khiển, bật chế độ sưởi ấm trong phòng.
Căn phòng dần trở nên ấm áp hơn. Tả An thấy sắc mặt Hứa Tịnh Nhi đã đỡ hơn thì thở phào, về bàn làm việc tiếp.
Thang máy lên tới đỉnh tòa nhà.
Khiết Thần và trợ lý Lâm bước ra, đi về phía phòng làm việc. Lúc đi qua văn phòng của Tả An, thấy nhân viên không hề làm việc mà túm lại với nhau như đang xem gì đó. Họ vừa xem còn vừa bàn tán vô cùng hào hứng.
Khiết Thần và trợ lý Lâm bước tới mà họ cũng chẳng để ý. Vẫn đang tập trung thảo luận.
Nhân viên 1: “Trước đây tôi đã cảm thấy giữa họ có gì đó không ổn rồi. Quả nhiên, giác quan thứ sáu luôn chuẩn mà”.
Nhân viên 2: “Nói vậy thì lẽ nào bọn họ đã yêu nhau rồi? Trời ơi, cô ấy may mắn ghê, gặp được một người đàn ông siêu cấp. Tại sao không phải là tôi chứ?”
Nhân viên thứ ba: “Đó không phải là may mắn mà là phải có chiêu. Cô xem… cô ngây ngô thế kia thì làm được gì?”
Nhân viên 4: “Nhìn thấy cảnh tượng này thật đúng là…Ước gì mình được như cô ấy”.
Trợ lý Lâm cảm thấy tò mò. Có chuyện yêu đương gì ở đây vậy? Ai thế ai thế?
Thế là thói hóng hớt nổi nên, anh ta bèn hỏi: “Mọi người đang nói ai đấy?”
Nhân viên không nhận ra giọng ai nên đáp lại một cách vô thức: “Không phải là rõ ràng lắm rồi sao? Phó tổng giám đốc và thư ký Hứa đó”.
“…”
Trợ lý Lâm khựng người, đôi mắt ánh lên vẻ kinh hoàng. Anh ta nhìn Khiết Thần theo phản xạ, mong là Khiết Thần không nghe thấy. Thế nhưng Khiết Thần cũng đã khựng bước.
Trợ lý Lâm giật mình.
Lúc này tất cả đều nhìn Khiết Thần. Họ sợ tới tái mặt. Một nhân viên vội vàng nói với người đang phát đoạn video: “Mau, tắt đi, Cố tổng, Cố tổng…”
Thế nhưng người nhân viên kia cũng hoảng loạn, không kịp phản ứng đã làm rơi điện thoại xuống đất mất rồi. Đoạn video vẫn đang phát.
Trợ lý Lâm nhìn xuống, đó là đoạn video khoảng một phút. Người trong đoạn video chính là Tả An và Hứa Tịnh Nhi.
Lúc anh ta ngẩng đầu lên thì thấy sếp mình cũng đang nhìn chăm chăm video.
Trợ lý Lâm vội vàng bước tới, cúi người nhặt điện thoại, nhanh chóng xóa đoạn video rồi tức giận đập vào đầu đám nhân viên kia: “Giờ đi làm, ai cho phép làm mấy chuyện vớ vẩn này vậy? Hơn nữa, còn dám quay trộm lãnh đạo, xì xầm bàn tán, có phải chán làm rồi không?”
Lúc trợ lý Lâm đang giáo huấn đám nhân viên thì Khiết Thần vẫn đứng chết lặng tại chỗ. Sau đó anh không nói gì, cứ thế quay người đi thẳng vào trong phòng làm việc.
Năm phút sau, trợ lý Lâm gõ cửa phòng.
Văn phòng của anh ta không chuẩn bị chăn hay gì, chỉ có duy nhất chiếc áo vest. Thế là anh ta cẩn thận đắp lên bụng của Hứa Tịnh Nhi. Sau đó Tả An lấy điều khiển, bật chế độ sưởi ấm trong phòng.
Căn phòng dần trở nên ấm áp hơn. Tả An thấy sắc mặt Hứa Tịnh Nhi đã đỡ hơn thì thở phào, về bàn làm việc tiếp.
Thang máy lên tới đỉnh tòa nhà.
Khiết Thần và trợ lý Lâm bước ra, đi về phía phòng làm việc. Lúc đi qua văn phòng của Tả An, thấy nhân viên không hề làm việc mà túm lại với nhau như đang xem gì đó. Họ vừa xem còn vừa bàn tán vô cùng hào hứng.
Khiết Thần và trợ lý Lâm bước tới mà họ cũng chẳng để ý. Vẫn đang tập trung thảo luận.
Nhân viên 1: “Trước đây tôi đã cảm thấy giữa họ có gì đó không ổn rồi. Quả nhiên, giác quan thứ sáu luôn chuẩn mà”.
Nhân viên 2: “Nói vậy thì lẽ nào bọn họ đã yêu nhau rồi? Trời ơi, cô ấy may mắn ghê, gặp được một người đàn ông siêu cấp. Tại sao không phải là tôi chứ?”
Nhân viên thứ ba: “Đó không phải là may mắn mà là phải có chiêu. Cô xem… cô ngây ngô thế kia thì làm được gì?”
Nhân viên 4: “Nhìn thấy cảnh tượng này thật đúng là…Ước gì mình được như cô ấy”.
Trợ lý Lâm cảm thấy tò mò. Có chuyện yêu đương gì ở đây vậy? Ai thế ai thế?
Thế là thói hóng hớt nổi nên, anh ta bèn hỏi: “Mọi người đang nói ai đấy?”
Nhân viên không nhận ra giọng ai nên đáp lại một cách vô thức: “Không phải là rõ ràng lắm rồi sao? Phó tổng giám đốc và thư ký Hứa đó”.
“…”
Trợ lý Lâm khựng người, đôi mắt ánh lên vẻ kinh hoàng. Anh ta nhìn Khiết Thần theo phản xạ, mong là Khiết Thần không nghe thấy. Thế nhưng Khiết Thần cũng đã khựng bước.
Trợ lý Lâm giật mình.
Lúc này tất cả đều nhìn Khiết Thần. Họ sợ tới tái mặt. Một nhân viên vội vàng nói với người đang phát đoạn video: “Mau, tắt đi, Cố tổng, Cố tổng…”
Thế nhưng người nhân viên kia cũng hoảng loạn, không kịp phản ứng đã làm rơi điện thoại xuống đất mất rồi. Đoạn video vẫn đang phát.
Trợ lý Lâm nhìn xuống, đó là đoạn video khoảng một phút. Người trong đoạn video chính là Tả An và Hứa Tịnh Nhi.
Lúc anh ta ngẩng đầu lên thì thấy sếp mình cũng đang nhìn chăm chăm video.
Trợ lý Lâm vội vàng bước tới, cúi người nhặt điện thoại, nhanh chóng xóa đoạn video rồi tức giận đập vào đầu đám nhân viên kia: “Giờ đi làm, ai cho phép làm mấy chuyện vớ vẩn này vậy? Hơn nữa, còn dám quay trộm lãnh đạo, xì xầm bàn tán, có phải chán làm rồi không?”
Lúc trợ lý Lâm đang giáo huấn đám nhân viên thì Khiết Thần vẫn đứng chết lặng tại chỗ. Sau đó anh không nói gì, cứ thế quay người đi thẳng vào trong phòng làm việc.
Năm phút sau, trợ lý Lâm gõ cửa phòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.