Chương 288: Sự cố
Mẫn Hạ
31/08/2022
Cô mở tin thời sự mới nhất. Tin tức liên quan tới nhân công rơi xuống tầng lần này của tập đoàn Cố Thị đã được đưa lên
đầu báo, đập vào mắt vô cùng rõ ràng.
Sau đó cô lại mở zalo. Quả nhiên cũng như vậy, sự việc đã lên đầu báo. Tin tức mới nhất nói rằng sau khi được cấp cứu, người công nhân đã không còn nguy hiểm tới tính mạng, nhưng không may là anh ta bị liệt hai chân.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, vô số những lời bình luận xuất hiện trên các diễn đàn, phần lớn…đều là những ý kiến tiêu cực.
Cô ấn vào phần bình luận: “năm mới tết đến vẫn còn bắt công nhân làm việc. Nghe nói do thời lượng làm việc một ngày quá lớn khiến bị kiệt sức nên mới bất cẩn rơi xuống”.
“Lúc người nhân công này rơi xuống, anh ta định chộp vào một thanh xà ngang của khu vui chơi. Kết quả, thanh xà ngang đó không chịu nổi trọng lực nên anh ta mới bị ngã nghiêm trọng như vậy”.
Nói cách khác, tập đoàn Cố Thị vì lợi nhuận đã mua những vật liệu xây dựng không đạt chuẩn. Đó còn là một khu vui chơi quy mô lớn, sau này có khi còn xảy ra sự cố chết người đấy.
Trong nháy mắt, tập đoàn Cố Thị bị gắn mác vô lương tâm, gian thương, bị cư dân mạng chửi tơi bời.
Hứa Tịnh Nhi xem xong bèn chau mày, ánh mắt trở nên u tối.
Tình huống này căn bản không thể nói là ‘không nghiêm trọng” như Khiết Thần vừa nói được. Một khi không xử lý thỏa đáng, tập đoàn Cố Thị sẽ gặp phải rắc rối rất lớn. Tín nhiệm là điều quan trọng nhất của một doanh nghiệp. Nếu như để mất đi lòng tin thì doanh nghiệp sẽ rất khó hoạt động.
Nhưng đó là chuyện của Khiết Thần, không tới lượt cô lo lắng. Cô nghĩ nhiều làm gì?
Hứa Tịnh Nhi ép bản thân không đọc nữa. Cô vào phòng ngủ, đi tắm. Sau đó cô bước ra, nằm lên giường và nhắm mắt lại.
Thế nhưng cô chẳng thể ngủ được. Trong lòng cảm thấy nặng nề giống như bị thứ gì đó chèn ép, khiến cô không cả thở nổi.
Ngày hôm sau trời vừa sáng cô đã vội mở mắt, cầm điện thoại nhìn. Mới có bảy rưỡi.
Cô nhắm mắt lại định ngủ thêm lúc nữa. Nhưng một phút sau, cô đành ngồi dậy, rửa mặt, đổi sang bộ đồ thể thao. Cô đi xuống lầu và chạy một vòng quanh khu dân cư.
Sau khi mồ hôi nhễ nhại đầy người, cô về tắm rửa sơ qua rồi nấu bữa sáng, pha cafe. Sau khi ăn uống đủ đầy, cô lại cầm điện thoại chẳng chút suy nghĩ và mở zalo.
Chín giờ sáng, một đám nhân công đã tập trung trước cổng chi nhánh của tập đoàn Cố Thị. Họ giơ biển, giơ băng rôn biểu tình, yêu cầu tập đoàn Cố Thị có lời giải thích thích đáng.
Còn có một bộ phận những người hô lớn rằng doanh nghiệp vô lương tâm, không quan tâm tới sinh mạng người khác. Họ chèn ép tập đoàn Cố Thị
Có không ít phóng viên có mặt tại hiện trường, đang tiến hành phát trực tiếp. Hứa Tịnh Nhi do dự rồi vẫn bật lên xem.
Hiện trường có phần hỗn loạn. Những người nhân công kia đang vô cùng kích động, họ đối kháng với bảo vệ. Bỗng nhiên có người hét lên: “Lãnh đạo của Cố Thị đến rồi”.
Máy quay đổi chiều, nhằm thẳng vào chiếc xe màu đen đang chạy tới. Hứa Tịnh Nhi nhìn thấy Khiết Thần và trợ lý Lâm bước xuống. Khuôn mặt tuấn tú của anh lạnh như băng. Không thể nào nắm bắt được bất kỳ cảm xúc gì từ ánh mắt anh.
Anh không hề bỏ qua đám người đó mà đi tới trước mặt họ. Đôi mắt đen láy của anh quét qua đám đông một lượt.
Khí thế của anh trấn nhiếp toàn bộ đám đông. Những người công nhân la hét khi nãy cũng tự dưng im bặt. Hiện trường bỗng trở nên im lặng.
Sau đó cô lại mở zalo. Quả nhiên cũng như vậy, sự việc đã lên đầu báo. Tin tức mới nhất nói rằng sau khi được cấp cứu, người công nhân đã không còn nguy hiểm tới tính mạng, nhưng không may là anh ta bị liệt hai chân.
Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, vô số những lời bình luận xuất hiện trên các diễn đàn, phần lớn…đều là những ý kiến tiêu cực.
Cô ấn vào phần bình luận: “năm mới tết đến vẫn còn bắt công nhân làm việc. Nghe nói do thời lượng làm việc một ngày quá lớn khiến bị kiệt sức nên mới bất cẩn rơi xuống”.
“Lúc người nhân công này rơi xuống, anh ta định chộp vào một thanh xà ngang của khu vui chơi. Kết quả, thanh xà ngang đó không chịu nổi trọng lực nên anh ta mới bị ngã nghiêm trọng như vậy”.
Nói cách khác, tập đoàn Cố Thị vì lợi nhuận đã mua những vật liệu xây dựng không đạt chuẩn. Đó còn là một khu vui chơi quy mô lớn, sau này có khi còn xảy ra sự cố chết người đấy.
Trong nháy mắt, tập đoàn Cố Thị bị gắn mác vô lương tâm, gian thương, bị cư dân mạng chửi tơi bời.
Hứa Tịnh Nhi xem xong bèn chau mày, ánh mắt trở nên u tối.
Tình huống này căn bản không thể nói là ‘không nghiêm trọng” như Khiết Thần vừa nói được. Một khi không xử lý thỏa đáng, tập đoàn Cố Thị sẽ gặp phải rắc rối rất lớn. Tín nhiệm là điều quan trọng nhất của một doanh nghiệp. Nếu như để mất đi lòng tin thì doanh nghiệp sẽ rất khó hoạt động.
Nhưng đó là chuyện của Khiết Thần, không tới lượt cô lo lắng. Cô nghĩ nhiều làm gì?
Hứa Tịnh Nhi ép bản thân không đọc nữa. Cô vào phòng ngủ, đi tắm. Sau đó cô bước ra, nằm lên giường và nhắm mắt lại.
Thế nhưng cô chẳng thể ngủ được. Trong lòng cảm thấy nặng nề giống như bị thứ gì đó chèn ép, khiến cô không cả thở nổi.
Ngày hôm sau trời vừa sáng cô đã vội mở mắt, cầm điện thoại nhìn. Mới có bảy rưỡi.
Cô nhắm mắt lại định ngủ thêm lúc nữa. Nhưng một phút sau, cô đành ngồi dậy, rửa mặt, đổi sang bộ đồ thể thao. Cô đi xuống lầu và chạy một vòng quanh khu dân cư.
Sau khi mồ hôi nhễ nhại đầy người, cô về tắm rửa sơ qua rồi nấu bữa sáng, pha cafe. Sau khi ăn uống đủ đầy, cô lại cầm điện thoại chẳng chút suy nghĩ và mở zalo.
Chín giờ sáng, một đám nhân công đã tập trung trước cổng chi nhánh của tập đoàn Cố Thị. Họ giơ biển, giơ băng rôn biểu tình, yêu cầu tập đoàn Cố Thị có lời giải thích thích đáng.
Còn có một bộ phận những người hô lớn rằng doanh nghiệp vô lương tâm, không quan tâm tới sinh mạng người khác. Họ chèn ép tập đoàn Cố Thị
Có không ít phóng viên có mặt tại hiện trường, đang tiến hành phát trực tiếp. Hứa Tịnh Nhi do dự rồi vẫn bật lên xem.
Hiện trường có phần hỗn loạn. Những người nhân công kia đang vô cùng kích động, họ đối kháng với bảo vệ. Bỗng nhiên có người hét lên: “Lãnh đạo của Cố Thị đến rồi”.
Máy quay đổi chiều, nhằm thẳng vào chiếc xe màu đen đang chạy tới. Hứa Tịnh Nhi nhìn thấy Khiết Thần và trợ lý Lâm bước xuống. Khuôn mặt tuấn tú của anh lạnh như băng. Không thể nào nắm bắt được bất kỳ cảm xúc gì từ ánh mắt anh.
Anh không hề bỏ qua đám người đó mà đi tới trước mặt họ. Đôi mắt đen láy của anh quét qua đám đông một lượt.
Khí thế của anh trấn nhiếp toàn bộ đám đông. Những người công nhân la hét khi nãy cũng tự dưng im bặt. Hiện trường bỗng trở nên im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.