Cô Vợ Ăn Xin

Chương 19: Chương 7.2

Tống Vũ Đồng

19/04/2017

Nhà Trắng, Mĩ

Sau hai mươi bốn giờ khi Phạm Tích bị Calne Ti buộc mời đến Arab làm, Tổng Thống Mĩ liền nhận được mật báo, ông ta nhanh chóng triệu tập hội nghị tư nhân khẩn cấp, tham dự hội nghị nhân viên bao gồm người đứng đầu ngàng hàng không Phạm Trác Lâm, Jon Tư người Mĩ gốc Hoa con của tổng giám đốc ngân hàng lớn nhất, Arthur An con của châu trưởng Washington, Vu Hoài Lý tổng giám đốc vận tải đường thuỷ lớn nhất Mĩ, cùng với Tổng Thống và trợ lý đặc biệt của ngài.

"Tôi nghĩ trước hết tôi phải hiểu rõ cuối cùng là chuyện gì xảy ra." Tổng Thống mở miệng hỏi đầu tiên.

Hội nghị khẩn cấp này được mở trong lúc cấp bách, ông không có quá nhiều thời gian, lại hết sức coi trọng chuyện này, không thể không dẫn đầu xử lý.

"Chuyện là thế này, sáng sớm hôm nay, quốc vương Saudi Arabia tự mình gọi điện thoại cho tôi, nói cho tôi biết Phạm Tích bị con gái của ông ta Calne Ti mời đến Saudi làm khách, trong thời gian ngắn sẽ không trở về, còn nữa, ông ta nói tôi, Phạm Tích với Tam công chúa Kathi Nhã lén lút kết hôn làm ông ta rất không hài lòng." Phạm Trác Lâm cau mày, nhất ngũ nhất thập đem nội dung cuộc điện thoại buổi sáng báo cáo nhanh cho Tổng Thống biết.

"Phạm Tích với Tam công chúa Kathi Nhã?" Tổng Thống ngạc nhiên, "Đây là chuyện gì xảy ra?"

"Đúng vậy nha, bác Phạm, Phạm Tích làm sao có thể cưới Tam công chúa Saudi? Anh ta cưới rõ ràng chính là một đứa ăn xin bên vệ đường ở Bố Lạp Cách. . . . . ."

Vu Hoài Lý nhanh tai nhanh tay, vội ngăn miệng Jon Tư lại, "Không có gì, bác Phạm, bác nói tiếp đi ạ."

Phạm Trác Lâm cổ quái nhìn cử chỉ dị thường của bọn họ, "Các cậu có chuyện gì giấu tôi sao?"

"Không có, bác Phạm, bác cứ tiếp tục đi, Tổng Thống còn không có nhiều thời gian." Arthur An ôn hòa nhắc nhở.

Phạm Trác Lâm gật đầu, chuyển sang Tổng Thống nói: "Là như vậy đó, ngài Tổng Thống, tuần trước Phạm Tích chưa đượ sự đồng ý của tôi đã kết hôn ở Bố Lạp Cách mộng ảo cổ bảo, mấy tiểu tử này còn là nhân chứng đây, không nghĩ tới đánh bậy đánh bạ, lại cưới một công chúa đã trốn đi nửa năm con gái của Mạch Nạp Mã Kathi Nhã, Mạch Nạp Mã thậm chí còn cho rằng Phạm Tích dụ dỗ Tam công chúa, ông ta muốn nhất định phải cho ông ta một lời giải thích hợp lý, nếu không, Saudi sẽ vu khống chính phủ Mĩ mượn cơ hội giam lỏng Tam công chúa của Saudi. . . . . ."

"Buồn cười! Mạch Nạp Mã này thật là quá đáng, căn bản đây là chuyện giả dối." Tổng Thống tức giận đập bàn.

Những người đang ngồi tựa hồ không có ai bị hành động vỗ bàn này làm cho giật mình, nhất là Jon Tư, sự chú ý của anh ta luôn luôn đặt ở câu nói trước đó.



"Cái gì? Cái con nhỏ ăn xin đó lại là công chúa Saudi sao?" Miệng của anh mở thật to, tự mình lẩm bẩm, "Trời ạ! Thật là muốn tránh cũng không tránh được, Tích thật đáng thương."

Phạm Tích còn có tâm tư nhỏ cẩn thận ký hiệp ước, thậm chí đã yêu cầu đối phương kí vào đơn ly hôn rồi, vì chính là phòng ngừa khả năng bị dây dưa không rõ, bây giờ thì tốt rồi.

Đối phương cũng là công chúa! Hơn nữa mọi người đều biết bọn họ kết hôn, coi như cậu ta có hợp đồng trong tay thì sao? Cưới công chúa người ta, muốn ly hôn nhưng cũng là một sự kiện quốc tế, chắc chắn sẽ làm cho mọi người đều biết, náo loạn là không thể, hơn nữa trước mắt là quan hệ giữa Mĩ và Arab. . . . . .

Ai ai ai, cái người vợ ăn xin, không, là vợ công chúa, có thể muốn bỏ cũng bỏ không được rồi, cái này kêu là gì ta?

"Nhân duyên trời định." Vu Hoài Lý cười một tiếng, kinh ngạc cũng có, nhưng cũng không phải là ngoài ý muốn.

Cái cô Kathi đó bỏ đi bộ quần áo ăn xin kia, điệu cười, dáng đi, cùng với cánh nói chuyện như vậy, hiển nhiên là một cô gái được nuôi dạy tốt, cái này, anh đã sớm phát hiện .

"Oa, Vu ca ca, anh là con giun trong bụng em à? Em đang suy nghĩ gì anh cũng biết?" Jon Tư khoa trương kêu to, tay chân múa may.

"Tôi không phải là con giun trong bụng cậu, mà là những gì trong đầu cậu muốn nói, tất cả đều đồng bộ từ miệng của cậu nói ra, tôi tự nhiên biết được thôi."

"Cái gì? !" Jon Tư lại một lần nữa thét lên, liên tục không ngừng che miệng lại.

" Ăn xin?Công chúa của một nước thế nhưng lại chạy ra nước ngoài làm một đứa ăn xin? Hừ, bản thân quản giáo con gái không được, còn đỗ lỗi cho chính phủ Mĩ." A mẫu đạt cũng hết sức không vui.

"Nói đúng." Phạm Trác Lâm thầm mắng một tiếng đáng chết, đôi mắt lượn qua người Jon Tư một vòng, mới nói: "Nhưng giao tình của tôi cùng với các ngài mọi người đều biết, Phạm Tích tiểu tử này cũng thật sự cưới con gái người ta , tuy nói Mạch Nạp Mã nếu thật muốn đem hết sai lầm đổ lên đầu chúng ta, chúng ta đương nhiên là không thể bỏ mặc."

Phạm Trác Lâm thở dài, lấy chiếc khăn tay lau mồ hôi trên đầu, tiếp tục nói: "Vấn đề là, kể từ sự kiện 11-9, truyền thông Mĩ tại các nước Ả Rập không thân thiện, thường mượn cơ hội phát biểu Arab chính là đồng lõa phần tử kinh khủng phía sau màn lớn, Arab đối với cáo buộc như vậy vô cùng không vui, rồi sau đó ngăn hàng loạt sản phẩm tiêu thụ Mĩ, yêu cầu Mĩ rút lui ra khỏi địa phương đóng quân, không chỉ ở chính trị, tại vị trí chiến lược, ngay cả ở kinh tế, chúng ta cùng Arab đã gây nhiều hiểu lầm cũng tạo cho Mĩ nhiều khó khăn, vì vậy, chuyện này tuy nhỏ, nhưng có thể lấy được lớn, phải thận trọng."

Tổng Thống gật đầu, "Trác Lâm nói đúng, chuyện này phải bàn bạc kỹ hơn."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Cô Vợ Ăn Xin

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook