Chương 47: .2 Mặt Trái Tin Tức
Mễ Phân
14/07/2021
Hôm sau, nhật báo Quất Tử đã đăng bài viết chính lên. Không chỉ đăng báo, mà các ứng dụng và trang web dưới tên công ty, các tin tức nóng hổi gây bất lợi cho Lục Diệp cũng đến từ bốn phía.
Vì thế, Lục Diệp cũng thừa cơ hội này lên hot search.
Tất cả trang web, báo chí, mọi thứ đều nhằm vào tin tức của cô bị người nuôi dưỡng. Vì thế, tất cả các cư dân mạng trên diễn đàn, Weibo, trang web bắt đầu kịch liệt thảo luận.
Có vài nơi toàn là tiếng mắng chửi, nhưng fan trung thành của Lục Diệp trước kia đều không quên cô, trong khoảng thời gian họ xuất hiện để bảo vệ thần tượng của mình.
Mà lúc này, trong biệt thự Vân Lâm.
Lục Diệp vừa cắn hạt dưa vừa ở trên giường lướt Weibo.
Rất nhanh cô lướt thấy tin tức này.
Cô mới nhìn thấy thì Bạch Dã Đồng liền điện thoại cho cô.
“Lục Diệp, em không sao chứ?” Bạch Dã Đồng vừa thấy tin tức liền gọi điện thoại tới an ủi cô ngay lập tức.
Trước kia Lục Diệp vô cùng chú ý hình tượng và tin tức, lúc đó côchưa đến hai mươi tuổi, tất nhiên cô còn coi trọng ánh mắt của người khác.
Lúc đó Lục Diệp nhìn thấy trên mạng có người mắng cô, cô còn lén khóc.
Nhưng hiện tại thì khác rồi, sau khi trải qua chuyện Giang Văn Thăng và Lục Lăng Tuyết, Lục Diệp không bao giờ để loại chuyện này ở trong lòng.
“Không có việc gì, có phải anh đang nói tin tức trên hot search?”
“Không sai, anh nhìn thấy một vài người trên mạng nói rất khó nghe, em có muốn ra mặt giải thích không? Anh có thể an bài người quen cho em.”
Lục Diệp lập tức thoải mái nói: “Không cần, không phải như vậy cũng khá tốt sao?”
“Hả?”
Lục Diệp lột hạt dưa không nhanh không chậm nói: “Lăng xê đó, trước tiên cứ để mọi người cãi nhau một trận, càng ồn ào càng tốt. Cứ để vậy qua một thời gian, cơ hội tuyệt vời để em come back sẽ tới thôi.”
Cô đã sớm nghĩ kỹ rồi, Lục Lăng Tuyết Không có khả năng buông tha cô một cách dễ dàng như vậy.
Trong buổi họp báo phóng viên lúc trước, Lục Diệp làm nổi bật trước mặt Lục Lăng Tuyết như vậy, cô ta khẳng định sẽ không thiện bãi cam hưu.
Lục Diệp vẫn luôn đợi đến lúc Lục Lăng Tuyết bôi đen mình.
Cô ta có thể bôi đen cô như thế nào?
Chuyện xấu hổ của Lục Lăng Tuyết vào lễ trao giải là sự thật, mà tin tức bị bao dưỡng của cô lại là giả.
Cô không tin cái giả không đấu lại sự thật.
“Em không sợ đến lúc đó không dễ khống chế dư luận sao?”
Bạch Dã Đồng xem như một lòng một dạ lo lắng cho Lục Diệp.
Bài viết về Lục Lăng Tuyết chính là một ví dụ rất tốt, cô ta bị rất nhiều gièm pha, ngay từ đầu lăng xê cũng thì thôi, nếu cô ta cứ lăng xê như vậy, một ngày nào đó dư luận cũng sẽ mất đi phương hướng. Đến lúc đó cô ta muốn tẩy trắng sẽ rất khó khăn.
“Không thể khống chế thì không thể khống chế, em cũng không thật sự được bao dưỡng. Tiểu Bạch, anh cứ yên tâm đi!”
Cô muốn dạy dỗ Lục Lăng Tuyết từ sớm.
Nếu cô ta muốn thấy cô sống không được tốt, vậy cô cũng muốn dẫm lên Lục Lăng Tuyết để nhảy lên vị trí cao nhất.
Ừ, chính là như vậy.
Lục Diệp vô cùng chắc chắn, cô nghiêng đầu nói: “Thôi, không nói chuyện với anh nữa, lát nữa em còn có việc.”
Bạch Dã Đồng cũng coi như yên tâm, nhưng anh vẫn muốn giải quyết chuyện này cho Lục Diệp.
Mà lúc này cửa phòng Lục Diệp bị mở ra.
Bánh bao nhỏ chui vào từ kẹt cửa, cậu tung ta tung tăng chạy tới.
“Nhóc con, cháu có muốn ăn hạt dưa hay không?”
Lục Diệp càng nhìn càng bánh bao nhỏ càng cảm thấy thân thiết, cô cũng càng thích.
Nếu mình không “Sinh non”, thì hẳn là con cô cũng lớn bằng bánh bao nhỏ.
Có thể là bởi vì mình từng mất đi một đứa bé, cho nên Lục Diệp gần như chuyển tất cả tiếc nuối của mình lên người bánh bao nhỏ.
Cô dựa cả người lên giường nên hoàn toàn không ý thức được, phía sau bánh bao nhỏ có một bóng người.
Vì thế, Lục Diệp cũng thừa cơ hội này lên hot search.
Tất cả trang web, báo chí, mọi thứ đều nhằm vào tin tức của cô bị người nuôi dưỡng. Vì thế, tất cả các cư dân mạng trên diễn đàn, Weibo, trang web bắt đầu kịch liệt thảo luận.
Có vài nơi toàn là tiếng mắng chửi, nhưng fan trung thành của Lục Diệp trước kia đều không quên cô, trong khoảng thời gian họ xuất hiện để bảo vệ thần tượng của mình.
Mà lúc này, trong biệt thự Vân Lâm.
Lục Diệp vừa cắn hạt dưa vừa ở trên giường lướt Weibo.
Rất nhanh cô lướt thấy tin tức này.
Cô mới nhìn thấy thì Bạch Dã Đồng liền điện thoại cho cô.
“Lục Diệp, em không sao chứ?” Bạch Dã Đồng vừa thấy tin tức liền gọi điện thoại tới an ủi cô ngay lập tức.
Trước kia Lục Diệp vô cùng chú ý hình tượng và tin tức, lúc đó côchưa đến hai mươi tuổi, tất nhiên cô còn coi trọng ánh mắt của người khác.
Lúc đó Lục Diệp nhìn thấy trên mạng có người mắng cô, cô còn lén khóc.
Nhưng hiện tại thì khác rồi, sau khi trải qua chuyện Giang Văn Thăng và Lục Lăng Tuyết, Lục Diệp không bao giờ để loại chuyện này ở trong lòng.
“Không có việc gì, có phải anh đang nói tin tức trên hot search?”
“Không sai, anh nhìn thấy một vài người trên mạng nói rất khó nghe, em có muốn ra mặt giải thích không? Anh có thể an bài người quen cho em.”
Lục Diệp lập tức thoải mái nói: “Không cần, không phải như vậy cũng khá tốt sao?”
“Hả?”
Lục Diệp lột hạt dưa không nhanh không chậm nói: “Lăng xê đó, trước tiên cứ để mọi người cãi nhau một trận, càng ồn ào càng tốt. Cứ để vậy qua một thời gian, cơ hội tuyệt vời để em come back sẽ tới thôi.”
Cô đã sớm nghĩ kỹ rồi, Lục Lăng Tuyết Không có khả năng buông tha cô một cách dễ dàng như vậy.
Trong buổi họp báo phóng viên lúc trước, Lục Diệp làm nổi bật trước mặt Lục Lăng Tuyết như vậy, cô ta khẳng định sẽ không thiện bãi cam hưu.
Lục Diệp vẫn luôn đợi đến lúc Lục Lăng Tuyết bôi đen mình.
Cô ta có thể bôi đen cô như thế nào?
Chuyện xấu hổ của Lục Lăng Tuyết vào lễ trao giải là sự thật, mà tin tức bị bao dưỡng của cô lại là giả.
Cô không tin cái giả không đấu lại sự thật.
“Em không sợ đến lúc đó không dễ khống chế dư luận sao?”
Bạch Dã Đồng xem như một lòng một dạ lo lắng cho Lục Diệp.
Bài viết về Lục Lăng Tuyết chính là một ví dụ rất tốt, cô ta bị rất nhiều gièm pha, ngay từ đầu lăng xê cũng thì thôi, nếu cô ta cứ lăng xê như vậy, một ngày nào đó dư luận cũng sẽ mất đi phương hướng. Đến lúc đó cô ta muốn tẩy trắng sẽ rất khó khăn.
“Không thể khống chế thì không thể khống chế, em cũng không thật sự được bao dưỡng. Tiểu Bạch, anh cứ yên tâm đi!”
Cô muốn dạy dỗ Lục Lăng Tuyết từ sớm.
Nếu cô ta muốn thấy cô sống không được tốt, vậy cô cũng muốn dẫm lên Lục Lăng Tuyết để nhảy lên vị trí cao nhất.
Ừ, chính là như vậy.
Lục Diệp vô cùng chắc chắn, cô nghiêng đầu nói: “Thôi, không nói chuyện với anh nữa, lát nữa em còn có việc.”
Bạch Dã Đồng cũng coi như yên tâm, nhưng anh vẫn muốn giải quyết chuyện này cho Lục Diệp.
Mà lúc này cửa phòng Lục Diệp bị mở ra.
Bánh bao nhỏ chui vào từ kẹt cửa, cậu tung ta tung tăng chạy tới.
“Nhóc con, cháu có muốn ăn hạt dưa hay không?”
Lục Diệp càng nhìn càng bánh bao nhỏ càng cảm thấy thân thiết, cô cũng càng thích.
Nếu mình không “Sinh non”, thì hẳn là con cô cũng lớn bằng bánh bao nhỏ.
Có thể là bởi vì mình từng mất đi một đứa bé, cho nên Lục Diệp gần như chuyển tất cả tiếc nuối của mình lên người bánh bao nhỏ.
Cô dựa cả người lên giường nên hoàn toàn không ý thức được, phía sau bánh bao nhỏ có một bóng người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.