Chương 176: Boss phong trả lời rồi
Diệp Sương
23/11/2022
Dàn diễn viên tham gia trong bộ phim lần này có đến mấy người là hoa đán đang nổi tiếng của công ty Đại Thiên, lúc bọn họ được phóng viên phỏng vấn, đều bị hỏi ít nhiều đến chuyện giữa Mạn Nhu và Phong Miên.
Đối mặt với những câu hỏi không liên quan, mấy tiểu hoa đán trong Đại Thiên đều không để lộ chút không vui nào mà tự trả lời: "Chúng tôi tin tưởng giám đốc Phong, cũng tin tưởng Mạn Nhu."
Phóng viên hỏi dò mấy lần đều không có kết quả gì nên cũng lần lượt từ bỏ.
Một bên khác, Phong Miên cố ý không đi theo đường đặc biệt mà quang minh chính đại bước ra cửa lớn, cho cánh phóng viên cơ hội bao vây lấy cô.
"Thưa giám đốc Phong, xin cô tiếp nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi!"
Phong Miên thấy phóng viên đều không dám hỏi thẳng, thế là mới muốn dẫn dắt họ mà hỏi lại: "Muốn phỏng vấn cái gì?"
Phóng viên ý thức được đây là cơ hội tốt nhất để phỏng vấn Phong Miên, bởi vì cô trả lời phóng viên rồi! Thế là có người dũng cảm hỏi: "Hiện nay trên mạng có tin Mạn Nhu và Lặng Diệp đang qua lại với nhau, cũng nói cô và Mạn Nhu có quan hệ mật thiết, lẽ nào các cô thật sự là tình yêu tay ba sao?"
"Tôi cảm thấy cho dù có trả lời câu hỏi này cũng không có ý nghĩa gì hết, tôi không trả lời tin đồn nhảm."
Ba chữ, đã xác định tất cả các tin tức đang được lan truyền trên mạng.
Phóng viên lập tức hiểu được, Phong Miên đang thanh minh cho Mạn Nhu, bọn họ lần lượt đẩy mic qua: "Vậy tình hình bây giờ của Mạn Nhu thế nào rồi? Sau khi nhìn thấy những tấm hình đó cô ấy phản ứng như thế nào?"
"Mạn Nhu rất bình tĩnh, bởi vì cô ấy vốn không hề thân thích gì với Lăng Diệp."
Hiếm có lần Phong Miên mở miệng bàn về nghệ nhân trong Đại Thiên, mà nghe lời cô nói cũng thấy được cô rất mực bảo vệ Mạn Nhu.
Lẽ ra bọn họ đều không phải là dạng người thích sao tác, có thể mở miệng giải thích đã là chuyện hiếm thấy lắm rồi.
Vốn dĩ Phong Miên rất ít khi nào nhắc đến Mạn Nhu ở nơi công cộng, huống hồ chi dưới tình huống như bây giờ kia chứ, nhưng chỉ với hai câu đơn giản của cô đã trả lại sự trong sạch cho nàng rồi, cũng vạch lên một ranh giới giữa Mạn Nhu và Lăng Diệp.
"Cũng có ý là, Mạn Nhu không bị chuyện này ảnh hưởng hay sao?"
"Chuyện của một người không có bất kỳ quan hệ nào với cô ấy dựng lên thì có thể ảnh hưởng gì đến cô ấy?" Phong Miên trả lời bằng một câu hỏi lại.
Phóng viên lại hỏi tiếp: "Vậy việc Mạn Nhu với Lăng Diệp gặp nhau ở nước ngoài là thế nào?"
"Chuyện này Đại Thiên sẽ thảo luận vào buổi họp báo chiều nay." Phong Miên vừa dứt lời đã đưa mắt nhìn người phụ trách bên cạnh, người phụ trách lập tức tiến lên trước, hộ tống Phong Miên rời khỏi đây.
Tất cả những chuyện cô nói đều dựa trên thân phận người quản lý.
Ý chính là, tất cả lời đồn trên mạng đều là giả, Lăng Diệp tự mình dối trả dựng lên mà thôi, không có bất kỳ quan hệ nào với Mạn Nhu hết.
Hơn nữa Mạn Nhu không bị mấy chuyện này ảnh hưởng xíu nào, cô ấy vẫn rất ổn.
Mạn Nhu là nghệ nhân của công ty chúng tôi, không muốn dính líu chút nào với Long Đằng, hy vọng mọi người yên tĩnh đón xem kịch, cầm dưa lên sẵn.
Mặc dù Phong Miên không trả lời thẳng các câu hỏi của phóng viên, nhưng thái độ của cô đã rất rõ ràng rồi.
Vài phút sau đó, tất cả những lời cô vừa nói đều được đưa lên mạng, làm mọi người tranh luận sôi nổi.
"Tui đợi là đợi câu nói này đấy! Hoàn hảo, không hổ là thiên thần hộ mệnh của Mạn Nhu nhà tui!"
"Lúc đó chắc Boss Phong ngẩn người luôn, sau đó thay Mạn Nhu trả lời, ai chớ? Lăng Diệp là ai? Ngại quá, không có thân!"
"Đây rõ ràng là điên cuồng vả mặt Lăng Diệp, há há há..."
"Đợi tí, boss Phong nói Đại Thiên sắp tổ chức họp báo, đưa bằng chứng ra á, ngồi đợi thôi!"
"Nói cho mấy người từ lâu rồi mà, đừng có tin tưởng ba cái tin nhảm nhí trên mạng, hôm nay boss Phong nói vậy mới đáng tin đây này, cái tên Lăng gì gì đấy, phiền tránh ra một bên đi."
Sau khi mọi người xem xong đoạn video trả lời phỏng vấn của Phong Miên, đều hiểu ra rằng Mạn Nhu là người bị hại, nàng bị người ta vu oan giá họa, bởi vì Phong Miên vốn không chuyên về chuyện tạo hiệu ứng cặp đôi, cô sẽ không không nói dối lừa gạt mọi người.
Trên đường rời khỏi hiện trường, Phong Miên lại bấm số điện thoại thêm lần nữa.
"Nói với người của Long Đằng, đợi đến buổi họp báo chiều nay tôi muốn nhìn thấy Lăng Diệp, nếu anh ta không đến, hậu quả tự gánh."
"Thưa giám đốc, có cần phải đón Mạn Nhu đến không ạ?"
"Không cần." Phong Miên trả lời, cô không muốn để vợ cô nhìn thấy thằng khốn Lăng Diệp kia thêm lần nào nữa, bằng không sợ là Mạn Nhu lại thấy tởm lợm.
"Dạ được, tôi sẽ đi xử lý ngay."
Sau khi Phong Miên cúp máy, cô nhìn ra đường phố bên phía ngoài cửa sổ rồi nói với Trần Viễn đang ngồi ở ghế phó lái: "Cậu có biết làm sao để tạo tài khoản xã hội không?"
Trần Viễn ngớ người, anh có một dự cảm, có chuyện gì lớn lắm sắp xảy ra rồi.
Giám đốc Phong vẫn không muốn để lộ cuộc sống riêng tư của mình với công chúng lại chủ động đòi tạo tài khoản mạng xã hội!
Cô ấy muốn làm gì?
Để thanh minh...hay là để công khai?
"Tôi sẽ tạo cho cô một cái ngay." Trần Viễn cầm điện thoại lên.
Lúc ấy, trong phòng khách nhà họ Lăng.
Lăng Triển đã bị Lăng Diệp chọc tức đến ngất đi hai lần, quản gia và bác sĩ gia đình chầu chực bên cạnh, nhìn thấy sắc mặt ông trắng bệch, quản gia mới nói: "Ông chủ, ông đợi thêm một lát nữa đi ạ, cậu chủ sắp về đến rồi..."
Trên thực tế, Lăng Diệp không xuất hiện ở nhà họ Lăng ba ngày rồi, đến điện thoại của Lăng Triển cũng tắt.
Lăng Triển ôm ngực, tức đến mức giơ tay lên, chỉ ra ngoài cửa: "Đi tìm cái thằng ngỗ nghịch đó về đây, ép nó tới buổi họp báo của Đại Thiên! Bằng không thì, nhà họ Lăng xảy ra chuyện lớn rồi!"
"Dạ thưa ông chủ."
Mặc dù Lăng Triển tức đến phát bệnh, nhưng người trong cuộc là Lăng Diệp lại không mảy may phản ứng tí nào, anh ta vẫn la cà ở các hộp đêm, tay ôm tay ấp diễn viên người mẫu, thưởng thức rượu ngon...
"Cậu Lăng, bây giờ cậu không về nhà mà thuê khách sạn luôn rồi à?"
"Bây giờ vì chuyện của cô diễn viên thuộc công ty Đại Thiên đó mà tất cả mọi người đều tìm cậu khắp nơi, em nghe nói cha cậu bị anh chọc tức đến bệnh luôn rồi, có phải ông ấy giả vờ để lừa cậu về không?"
"Hồi nãy em nghe nói lúc phóng viên phỏng vấn Phong Miên, cô ta công khai nói rằng, cái cô diễn viên quèn Mạn Nhu đó không thân thiết gì với cậu hết, lẽ nào mấy tấm hình cậu đăng là đồ giả hả?"
Lăng Diệp nghe nói vậy, bàn tay cầm rượu của anh ta siết chặt lại.
"Dựa vào thân phận của cậu mà lại rớt giá đến độ đi hãm hại một cô diễn viên sao?"
Nếu mà là vậy thì mất mặt ghê.
Sắc mặt Lăng Diệp thoắt chốc trở nên khó coi vô cùng, nhưng mà anh ta đã lên kế hoạch từ lâu rồi, làm sao thừa nhận cho được!
Bởi vậy anh ta lập tức đuổi cô gái xinh đẹp bên cạnh mình đi, đứng dậy nói: "Bây giờ tôi sẽ đến họp báo của Đại Thiên, nói cho bọn họ biết sự thật là như thế nào!"
"Cậu đi như vậy thì ai mà tin?" Đám hồ bằng cẩu hữu của anh ta cười cười nói.
Lăng Diệp nhấc chân đá cái sô pha bên cạnh, sau đó móc tấm hình trong túi ra, ném lên mặt bàn, người trong hình là anh ta kêu cao thủ photoshop thành hình chụp chung, xử lý tấm hình hôn môi mà phòng làm việc Vĩnh Tín chụp được, photoshop người hôn Mạn Nhu thành anh ta.
"Quào! Người trong hình là cậu thật đó hả?"
"Không thể chớ, cậu với Mạn Nhu quen nhau từ khi nào vậy?"
Đối mặt với những câu hỏi không liên quan, mấy tiểu hoa đán trong Đại Thiên đều không để lộ chút không vui nào mà tự trả lời: "Chúng tôi tin tưởng giám đốc Phong, cũng tin tưởng Mạn Nhu."
Phóng viên hỏi dò mấy lần đều không có kết quả gì nên cũng lần lượt từ bỏ.
Một bên khác, Phong Miên cố ý không đi theo đường đặc biệt mà quang minh chính đại bước ra cửa lớn, cho cánh phóng viên cơ hội bao vây lấy cô.
"Thưa giám đốc Phong, xin cô tiếp nhận cuộc phỏng vấn của chúng tôi!"
Phong Miên thấy phóng viên đều không dám hỏi thẳng, thế là mới muốn dẫn dắt họ mà hỏi lại: "Muốn phỏng vấn cái gì?"
Phóng viên ý thức được đây là cơ hội tốt nhất để phỏng vấn Phong Miên, bởi vì cô trả lời phóng viên rồi! Thế là có người dũng cảm hỏi: "Hiện nay trên mạng có tin Mạn Nhu và Lặng Diệp đang qua lại với nhau, cũng nói cô và Mạn Nhu có quan hệ mật thiết, lẽ nào các cô thật sự là tình yêu tay ba sao?"
"Tôi cảm thấy cho dù có trả lời câu hỏi này cũng không có ý nghĩa gì hết, tôi không trả lời tin đồn nhảm."
Ba chữ, đã xác định tất cả các tin tức đang được lan truyền trên mạng.
Phóng viên lập tức hiểu được, Phong Miên đang thanh minh cho Mạn Nhu, bọn họ lần lượt đẩy mic qua: "Vậy tình hình bây giờ của Mạn Nhu thế nào rồi? Sau khi nhìn thấy những tấm hình đó cô ấy phản ứng như thế nào?"
"Mạn Nhu rất bình tĩnh, bởi vì cô ấy vốn không hề thân thích gì với Lăng Diệp."
Hiếm có lần Phong Miên mở miệng bàn về nghệ nhân trong Đại Thiên, mà nghe lời cô nói cũng thấy được cô rất mực bảo vệ Mạn Nhu.
Lẽ ra bọn họ đều không phải là dạng người thích sao tác, có thể mở miệng giải thích đã là chuyện hiếm thấy lắm rồi.
Vốn dĩ Phong Miên rất ít khi nào nhắc đến Mạn Nhu ở nơi công cộng, huống hồ chi dưới tình huống như bây giờ kia chứ, nhưng chỉ với hai câu đơn giản của cô đã trả lại sự trong sạch cho nàng rồi, cũng vạch lên một ranh giới giữa Mạn Nhu và Lăng Diệp.
"Cũng có ý là, Mạn Nhu không bị chuyện này ảnh hưởng hay sao?"
"Chuyện của một người không có bất kỳ quan hệ nào với cô ấy dựng lên thì có thể ảnh hưởng gì đến cô ấy?" Phong Miên trả lời bằng một câu hỏi lại.
Phóng viên lại hỏi tiếp: "Vậy việc Mạn Nhu với Lăng Diệp gặp nhau ở nước ngoài là thế nào?"
"Chuyện này Đại Thiên sẽ thảo luận vào buổi họp báo chiều nay." Phong Miên vừa dứt lời đã đưa mắt nhìn người phụ trách bên cạnh, người phụ trách lập tức tiến lên trước, hộ tống Phong Miên rời khỏi đây.
Tất cả những chuyện cô nói đều dựa trên thân phận người quản lý.
Ý chính là, tất cả lời đồn trên mạng đều là giả, Lăng Diệp tự mình dối trả dựng lên mà thôi, không có bất kỳ quan hệ nào với Mạn Nhu hết.
Hơn nữa Mạn Nhu không bị mấy chuyện này ảnh hưởng xíu nào, cô ấy vẫn rất ổn.
Mạn Nhu là nghệ nhân của công ty chúng tôi, không muốn dính líu chút nào với Long Đằng, hy vọng mọi người yên tĩnh đón xem kịch, cầm dưa lên sẵn.
Mặc dù Phong Miên không trả lời thẳng các câu hỏi của phóng viên, nhưng thái độ của cô đã rất rõ ràng rồi.
Vài phút sau đó, tất cả những lời cô vừa nói đều được đưa lên mạng, làm mọi người tranh luận sôi nổi.
"Tui đợi là đợi câu nói này đấy! Hoàn hảo, không hổ là thiên thần hộ mệnh của Mạn Nhu nhà tui!"
"Lúc đó chắc Boss Phong ngẩn người luôn, sau đó thay Mạn Nhu trả lời, ai chớ? Lăng Diệp là ai? Ngại quá, không có thân!"
"Đây rõ ràng là điên cuồng vả mặt Lăng Diệp, há há há..."
"Đợi tí, boss Phong nói Đại Thiên sắp tổ chức họp báo, đưa bằng chứng ra á, ngồi đợi thôi!"
"Nói cho mấy người từ lâu rồi mà, đừng có tin tưởng ba cái tin nhảm nhí trên mạng, hôm nay boss Phong nói vậy mới đáng tin đây này, cái tên Lăng gì gì đấy, phiền tránh ra một bên đi."
Sau khi mọi người xem xong đoạn video trả lời phỏng vấn của Phong Miên, đều hiểu ra rằng Mạn Nhu là người bị hại, nàng bị người ta vu oan giá họa, bởi vì Phong Miên vốn không chuyên về chuyện tạo hiệu ứng cặp đôi, cô sẽ không không nói dối lừa gạt mọi người.
Trên đường rời khỏi hiện trường, Phong Miên lại bấm số điện thoại thêm lần nữa.
"Nói với người của Long Đằng, đợi đến buổi họp báo chiều nay tôi muốn nhìn thấy Lăng Diệp, nếu anh ta không đến, hậu quả tự gánh."
"Thưa giám đốc, có cần phải đón Mạn Nhu đến không ạ?"
"Không cần." Phong Miên trả lời, cô không muốn để vợ cô nhìn thấy thằng khốn Lăng Diệp kia thêm lần nào nữa, bằng không sợ là Mạn Nhu lại thấy tởm lợm.
"Dạ được, tôi sẽ đi xử lý ngay."
Sau khi Phong Miên cúp máy, cô nhìn ra đường phố bên phía ngoài cửa sổ rồi nói với Trần Viễn đang ngồi ở ghế phó lái: "Cậu có biết làm sao để tạo tài khoản xã hội không?"
Trần Viễn ngớ người, anh có một dự cảm, có chuyện gì lớn lắm sắp xảy ra rồi.
Giám đốc Phong vẫn không muốn để lộ cuộc sống riêng tư của mình với công chúng lại chủ động đòi tạo tài khoản mạng xã hội!
Cô ấy muốn làm gì?
Để thanh minh...hay là để công khai?
"Tôi sẽ tạo cho cô một cái ngay." Trần Viễn cầm điện thoại lên.
Lúc ấy, trong phòng khách nhà họ Lăng.
Lăng Triển đã bị Lăng Diệp chọc tức đến ngất đi hai lần, quản gia và bác sĩ gia đình chầu chực bên cạnh, nhìn thấy sắc mặt ông trắng bệch, quản gia mới nói: "Ông chủ, ông đợi thêm một lát nữa đi ạ, cậu chủ sắp về đến rồi..."
Trên thực tế, Lăng Diệp không xuất hiện ở nhà họ Lăng ba ngày rồi, đến điện thoại của Lăng Triển cũng tắt.
Lăng Triển ôm ngực, tức đến mức giơ tay lên, chỉ ra ngoài cửa: "Đi tìm cái thằng ngỗ nghịch đó về đây, ép nó tới buổi họp báo của Đại Thiên! Bằng không thì, nhà họ Lăng xảy ra chuyện lớn rồi!"
"Dạ thưa ông chủ."
Mặc dù Lăng Triển tức đến phát bệnh, nhưng người trong cuộc là Lăng Diệp lại không mảy may phản ứng tí nào, anh ta vẫn la cà ở các hộp đêm, tay ôm tay ấp diễn viên người mẫu, thưởng thức rượu ngon...
"Cậu Lăng, bây giờ cậu không về nhà mà thuê khách sạn luôn rồi à?"
"Bây giờ vì chuyện của cô diễn viên thuộc công ty Đại Thiên đó mà tất cả mọi người đều tìm cậu khắp nơi, em nghe nói cha cậu bị anh chọc tức đến bệnh luôn rồi, có phải ông ấy giả vờ để lừa cậu về không?"
"Hồi nãy em nghe nói lúc phóng viên phỏng vấn Phong Miên, cô ta công khai nói rằng, cái cô diễn viên quèn Mạn Nhu đó không thân thiết gì với cậu hết, lẽ nào mấy tấm hình cậu đăng là đồ giả hả?"
Lăng Diệp nghe nói vậy, bàn tay cầm rượu của anh ta siết chặt lại.
"Dựa vào thân phận của cậu mà lại rớt giá đến độ đi hãm hại một cô diễn viên sao?"
Nếu mà là vậy thì mất mặt ghê.
Sắc mặt Lăng Diệp thoắt chốc trở nên khó coi vô cùng, nhưng mà anh ta đã lên kế hoạch từ lâu rồi, làm sao thừa nhận cho được!
Bởi vậy anh ta lập tức đuổi cô gái xinh đẹp bên cạnh mình đi, đứng dậy nói: "Bây giờ tôi sẽ đến họp báo của Đại Thiên, nói cho bọn họ biết sự thật là như thế nào!"
"Cậu đi như vậy thì ai mà tin?" Đám hồ bằng cẩu hữu của anh ta cười cười nói.
Lăng Diệp nhấc chân đá cái sô pha bên cạnh, sau đó móc tấm hình trong túi ra, ném lên mặt bàn, người trong hình là anh ta kêu cao thủ photoshop thành hình chụp chung, xử lý tấm hình hôn môi mà phòng làm việc Vĩnh Tín chụp được, photoshop người hôn Mạn Nhu thành anh ta.
"Quào! Người trong hình là cậu thật đó hả?"
"Không thể chớ, cậu với Mạn Nhu quen nhau từ khi nào vậy?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.