Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 242: Đợi bạn trai con chết đi để thừa kế tài sản sao?
Ninh Hải
17/09/2021
**********
Chương 242: Đợi bạn trai con chết đi để thừa kế tài sản sao?
Mọi người ở ngoài kia đều nói Lăng Mặc là người nham hiểm, thờ ở và tàn nhẫn
Nhưng chẳng phải tính cách của một người đều do hoàn cảnh tạo ra sao?
Hạ An Nhiên lòng còn chua xót, tấm lòng người mẹ giả đột nhiên xuất hiện.
Không ại đối xử tốt với anh, vậy thì cô nhất định phải đối xử tốt với anh!
Cô lấy điện thoại di động ra và bấm một số.
Sau khi được kết nối, cô đau khổ nói: " Rốt cuộc là đã giúp con liền hệ với vị danh y nổi tiếng đó chưa? Sao У con vẫn chưa nghe tin tức gì?"
Con tại sao lại gấp gáp đến như vậy?”
Hạ An Nhiên.." Mạng người lớn để như vậy, con có thể không lo lắng được sao?" "Ông ấy gần đây đã đến thăm một người bạn có thân phân cao quý ở nước ngoài. Một tuần sau nữa mới quay trở lại Trung Quốc... Đến lúc có cơ hội gặp ở Thành phố Lô Hải, sẽ nhân tiện xem tình hình cho bạn trai của con.
Hạ An Nhiên lo lắng thúc giục, "Không thể nhanh hơn sao? Vấn đề ở đây thật sự rất nghiêm trọng." "Thầy đã cố gắng hết sức, tranh thủ liên lạc với người đó giúp con.
Hạ An Nhiên biết có thúc giục cũng không có ích gì.
Thu Khanh Khanh này là bạn của vị danh y nổi tiếng đó, lịch trình của ông ấy đã được sắp kín, có thể rút ngắn thời gian gặp là tốt lắm rồi.
Sau khi miễn cưỡng chấp nhận, Thu Khanh Khanh nói: "Khi ông ấy đến Thành phố Lô Hải, con trước tiên phải liên hệ với thầy, thầy sẽ sắp xếp hợp lí."
Thu Khanh Khanh không hiểu, "Bạn trai của con rốt cuộc bị làm sao ở đâu, mà con tận tâm đến vậy? Sao chưa thấy con đối xử với thầy thể này?"
Giọng điệu có chút trịnh trọng, "Cậu ấy xảy ra chuyện gì?"
Hạ An Nhiên cảm thấy đau khổ và khó chịu, tâm trạng vô cùng tồi tệ nói: "Bác sĩ đã chẩn đoán cho anh ấy, thời gian của anh ấy còn chưa tới hai tháng nữa...”
Thụ Khanh Khanh sững sờ, "Bạn trai của con sắp chết?" Hạ An Nhiên nghe xong, muốn phát cáu ngay lập tức, Thu Khanh Khanh, thầy không được nói, đừng nói những lời này được không?"
An Nhiên à, con yêu đương có vấn đề sao, yêu người nào không yêu, vẫn phải yêu kẻ sắp chết sao?”
Thu Khanh Khanh không khỏi thắc mắc, " Chẳng lẽ người đàn ông này rất giàu có, có phải muốn đợi sau khi anh ta chết sẽ được thừa kế một lượng lớn tài sản không? Từ đó về sau không còn lo lắng phí nghiên cứu nữa sao?"
Hạ An Nhiên rất muốn đi theo sóng điện thoại, đến chỗ Thu Khanh Khanh, sau đó bịt miệng không cho ông ấy nói nữa.
Thấy Hạ An Nhiên không nói lời nào, Thu Khanh Khánh biết rằng mình đang đùa hơi quá, sau vài tiếng họ, ông ấy cam đoan "Tĩnh hình người đó nghiêm trọng như vậy, thầy sẽ nói chuyện lại với ông ta, và cô gắng đến đó sớm để xem qua tình hình cho bạn trai con..."
Thu Khanh Khanh đã giúp cô, cô đương nhiên không phụ lòng Thu Khanh Khanh chuẩn bị tốt cuộc thi sắp tới.
Về phần thi hạng mục tư liệu, Hạ An Nhiên đã chuẩn bị tốt.
Hôm trước, vốn đã muốn gửi cho Cổ Kì, nhưng có quá nhiều chuyện đã xảy ra liên tiếp, nên đã chậm trê.
Sau khi Hạ An Nhiên cúp máy của Thu Khanh Khanh, cô liên lạc với Cổ Kì, đi thẳng vào đề tài, "Đồ án môn học của tôi đã hoàn thành, tôi sẽ gửi email cho chị."
Cổ Kì vội vàng ngăn lại, "Chuyện quan trọng như vậy, cô gửi email... Nếu bị ăn cắp ý tưởng thì sao?"
Hạ An Nhiên: "Chắc không có đâu? Máy tính của tôi khả an toàn."
Chỉ là Cô vừa nói xong lời này, liền nghĩ đến lúc trước Tiểu Loa đã hack máy tính của cô. Có vẻ như máy tính của cô ấy không an toàn.
Hạ An Nhiên cân nhắc, "Hay là, để tôi diễn đạt, sau đồ chị chỉ cần làm số liệu bài là được."
Cổ Kì càng ngẩn người, "Chuyện quan trọng như vậy, cô còn tính diễn đặt sao? Nếu mất đi thì sao? Đều là tiền!"
Hạ An Nhiên: "Không thể email, không diễn đạt, tôi phải đến Bắc Kinh để đưa cho chị sao?"
Cổ Kì suy nghĩ một lúc, và nói, "Dữ liệu sau này sẽ do nhóm nghiên cứu tại Đại học Lô Hải thực hiện, cô CÓ thể gửi trực tiếp đến đó."
Hạ An Nhiên: " Được rồi" "Sau khi tôi giải quyết công việc xong xuôi, tôi cũng sẽ đến thành phố Lỗ Hải. Sau đó tôi sẽ xem xét chi tiết dự án của cô."
Hạ An Nhiên đáp: "Được, đợi chị đến đây rồi nói sau."
Sau khi cúp điện thoại, Hạ An Nhiên nghĩ rằng sau khi tài liệu của dự án được gửi cho nhóm nghiên cứu của
Đại học Lô Hải, cô không cần làm gì nữa.
Vì vậy, thời gian tới đây sẽ đặt tâm trí của mình vào sức khỏe Lăng Mặc.
Lăng Mặc thật đáng thương, thời gian sống của anh còn rất ngắn. Người khác đối xử không tốt với anh ấy, thì cô đối xử tốt với anh ấy là được rồi
Đó có thể coi là hoàn thành nghĩa vụ cuối cùng của người vợ
Chương 242: Đợi bạn trai con chết đi để thừa kế tài sản sao?
Mọi người ở ngoài kia đều nói Lăng Mặc là người nham hiểm, thờ ở và tàn nhẫn
Nhưng chẳng phải tính cách của một người đều do hoàn cảnh tạo ra sao?
Hạ An Nhiên lòng còn chua xót, tấm lòng người mẹ giả đột nhiên xuất hiện.
Không ại đối xử tốt với anh, vậy thì cô nhất định phải đối xử tốt với anh!
Cô lấy điện thoại di động ra và bấm một số.
Sau khi được kết nối, cô đau khổ nói: " Rốt cuộc là đã giúp con liền hệ với vị danh y nổi tiếng đó chưa? Sao У con vẫn chưa nghe tin tức gì?"
Con tại sao lại gấp gáp đến như vậy?”
Hạ An Nhiên.." Mạng người lớn để như vậy, con có thể không lo lắng được sao?" "Ông ấy gần đây đã đến thăm một người bạn có thân phân cao quý ở nước ngoài. Một tuần sau nữa mới quay trở lại Trung Quốc... Đến lúc có cơ hội gặp ở Thành phố Lô Hải, sẽ nhân tiện xem tình hình cho bạn trai của con.
Hạ An Nhiên lo lắng thúc giục, "Không thể nhanh hơn sao? Vấn đề ở đây thật sự rất nghiêm trọng." "Thầy đã cố gắng hết sức, tranh thủ liên lạc với người đó giúp con.
Hạ An Nhiên biết có thúc giục cũng không có ích gì.
Thu Khanh Khanh này là bạn của vị danh y nổi tiếng đó, lịch trình của ông ấy đã được sắp kín, có thể rút ngắn thời gian gặp là tốt lắm rồi.
Sau khi miễn cưỡng chấp nhận, Thu Khanh Khanh nói: "Khi ông ấy đến Thành phố Lô Hải, con trước tiên phải liên hệ với thầy, thầy sẽ sắp xếp hợp lí."
Thu Khanh Khanh không hiểu, "Bạn trai của con rốt cuộc bị làm sao ở đâu, mà con tận tâm đến vậy? Sao chưa thấy con đối xử với thầy thể này?"
Giọng điệu có chút trịnh trọng, "Cậu ấy xảy ra chuyện gì?"
Hạ An Nhiên cảm thấy đau khổ và khó chịu, tâm trạng vô cùng tồi tệ nói: "Bác sĩ đã chẩn đoán cho anh ấy, thời gian của anh ấy còn chưa tới hai tháng nữa...”
Thụ Khanh Khanh sững sờ, "Bạn trai của con sắp chết?" Hạ An Nhiên nghe xong, muốn phát cáu ngay lập tức, Thu Khanh Khanh, thầy không được nói, đừng nói những lời này được không?"
An Nhiên à, con yêu đương có vấn đề sao, yêu người nào không yêu, vẫn phải yêu kẻ sắp chết sao?”
Thu Khanh Khanh không khỏi thắc mắc, " Chẳng lẽ người đàn ông này rất giàu có, có phải muốn đợi sau khi anh ta chết sẽ được thừa kế một lượng lớn tài sản không? Từ đó về sau không còn lo lắng phí nghiên cứu nữa sao?"
Hạ An Nhiên rất muốn đi theo sóng điện thoại, đến chỗ Thu Khanh Khanh, sau đó bịt miệng không cho ông ấy nói nữa.
Thấy Hạ An Nhiên không nói lời nào, Thu Khanh Khánh biết rằng mình đang đùa hơi quá, sau vài tiếng họ, ông ấy cam đoan "Tĩnh hình người đó nghiêm trọng như vậy, thầy sẽ nói chuyện lại với ông ta, và cô gắng đến đó sớm để xem qua tình hình cho bạn trai con..."
Thu Khanh Khanh đã giúp cô, cô đương nhiên không phụ lòng Thu Khanh Khanh chuẩn bị tốt cuộc thi sắp tới.
Về phần thi hạng mục tư liệu, Hạ An Nhiên đã chuẩn bị tốt.
Hôm trước, vốn đã muốn gửi cho Cổ Kì, nhưng có quá nhiều chuyện đã xảy ra liên tiếp, nên đã chậm trê.
Sau khi Hạ An Nhiên cúp máy của Thu Khanh Khanh, cô liên lạc với Cổ Kì, đi thẳng vào đề tài, "Đồ án môn học của tôi đã hoàn thành, tôi sẽ gửi email cho chị."
Cổ Kì vội vàng ngăn lại, "Chuyện quan trọng như vậy, cô gửi email... Nếu bị ăn cắp ý tưởng thì sao?"
Hạ An Nhiên: "Chắc không có đâu? Máy tính của tôi khả an toàn."
Chỉ là Cô vừa nói xong lời này, liền nghĩ đến lúc trước Tiểu Loa đã hack máy tính của cô. Có vẻ như máy tính của cô ấy không an toàn.
Hạ An Nhiên cân nhắc, "Hay là, để tôi diễn đạt, sau đồ chị chỉ cần làm số liệu bài là được."
Cổ Kì càng ngẩn người, "Chuyện quan trọng như vậy, cô còn tính diễn đặt sao? Nếu mất đi thì sao? Đều là tiền!"
Hạ An Nhiên: "Không thể email, không diễn đạt, tôi phải đến Bắc Kinh để đưa cho chị sao?"
Cổ Kì suy nghĩ một lúc, và nói, "Dữ liệu sau này sẽ do nhóm nghiên cứu tại Đại học Lô Hải thực hiện, cô CÓ thể gửi trực tiếp đến đó."
Hạ An Nhiên: " Được rồi" "Sau khi tôi giải quyết công việc xong xuôi, tôi cũng sẽ đến thành phố Lỗ Hải. Sau đó tôi sẽ xem xét chi tiết dự án của cô."
Hạ An Nhiên đáp: "Được, đợi chị đến đây rồi nói sau."
Sau khi cúp điện thoại, Hạ An Nhiên nghĩ rằng sau khi tài liệu của dự án được gửi cho nhóm nghiên cứu của
Đại học Lô Hải, cô không cần làm gì nữa.
Vì vậy, thời gian tới đây sẽ đặt tâm trí của mình vào sức khỏe Lăng Mặc.
Lăng Mặc thật đáng thương, thời gian sống của anh còn rất ngắn. Người khác đối xử không tốt với anh ấy, thì cô đối xử tốt với anh ấy là được rồi
Đó có thể coi là hoàn thành nghĩa vụ cuối cùng của người vợ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.