Chương 4: bất ngờ
Peduyen1993
16/06/2014
Mọi người quây quần bên bàn ăn và chờ đợi một kẻ nào đó tới bây giờ còn chưa thấy xuất hiện. Cô hết nhìn ông rồi nhìn ba cô. Chẳng ai nói gì với ai. Không khí khá im lặng có lẽ ông đang hồi hộp vì không biết anh sắp nói điều gì quan trọng??
Cô thầm nghĩ:
_Không lẽ anh ta đồng ý??? rồi tự dưng gõ vào đầu mình trấn tĩnh _Khùng thiệt, anh ta có ưa gì mình đâu!! rồi cô nhoẽn miệng cười.
Nghe tiếng chuông cửa là biết anh đã về. Ông quản gia vội chạy ra mở cửa....Được mười lăm phút rồi mà còn chưa thấy ai quay trở lại.
_Lâu thế không biết!! cô nhăn mặt nhưng vẫn cố ngồi im đợi rồi chợt thấy anh xuất hiện ở cửa. Anh đang đi vào nhưng đi bên cạnh ai lại có một ai đó đang lẽo đẽo theo sau. Ông nghiêm mặt lại. Còn cô thì cảm thấy thật bất ngờ khi cô gái theo sau anh lại là cô "chân dài" hôm bữa cô gặp ở shop. Cô nhếch miệng cười:
_Đây là việc quan trọng à???
Cô "chân dài" hôm nay trông có vẻ bẽn lẽn luôn đi phía sau anh khác hẳn hình ảnh cô gái hôm trước cô gặp. Nhìn cô ta bẽn lẽn đến "thấy tội". Cô thầm hỏi:
_Đây là con người thật hay giả tạo của cô ta???
Anh kéo ghế ra cho cô gái ngồi. Không biết vô tình hay cố ý mà anh lại kéo chiếc ghế ngay cạnh cô mà mời cô ta ngồi mặc dù xung quanh còn rất nhiều ghế trống. Anh cũng ngồi xuống bên cạnh cô ta. Lúc này anh mới nói:
_Thưa ba. chuyện quan trọng của con hôm nay là giới thiệu bạn gái của con!!!
Cô cũng không lấy làm ngạc nhiên gì cho mấy khi nghe anh nói thế vì cô đã chứng kiến cảnh hai kẻ đó "thân mật" rồi mà. Còn ông thì im lặng đến đáng sợ. Anh nói tiếp:
_Con sẽ kết hôn cùng cô gái này chứ không phải Thiên Nhi (Thiên Nhi là tên cô)
Cô tức sôi máu và rất muốn hét lên rằng:
_Dù không muốn cũng không cần nói thẳng thừng như thế chứ!!!
Nhưng thấy ông có vẻ đang rất tức giận nên cô đành "ngậm bồ hòn" mà im lặng.
Cô "chân dài" hết nhìn ông rồi nhìn anh. Thấy anh nói xong rồi nhưng ông vẫn im lặng nên cô "chân dài" khẽ gọi:
_Bác ơi!!!
Ông đanh mặt lại, dập tay xuống bàn một cái "rầm":
_Ta không bao giờ chấp nhận chuyện này, hoặc con cưới Thiên Nhi hoặc đi "nghĩa vụ" ngay ngày mai. Con hãy chọn đi!!! rồi ông đứng dậy cô vội đứng lên đỡ ông về phòng. Cô còn chưa kịp nói với ông là cô cũng không muốn lấy anh ta.
Ánh nắng ban mai rọi thẳng ngay mặt khiến cô chói mắt nhưng hôm nay cô không thể kéo mền trùm lên đầu và ngủ tiếp được vì cô có việc cần phải làm. Vệ sinh cá nhân xong cô xuống thăm khu vườn lần cuối.
Cô nhìn bông hướng dương đang vươn mình lên đón ánh mặt trời cô mỉm cười:
_Mày chào tạm biệt tao à???
Gió lay bông hoa khẽ lung lay (do trùng hợp thôi)
Một giọng nói vang lên sau gốc cây khiến cô giật nảy người:
_Bộ cô bị điên hay sao mà nói chuyện với cây??
Nghe cái cách nói chuyện shock óc này thì khỏi cần nhìn cũng biết là ai rồi. Cô càng ngạc nhiên hơn khi thấy anh đang ngồi tựa vào thảm cỏ dưới gốc cô. Cô nhìn anh đầy tò mò:
_Còn anh làm cái quái gì ở đây???
Anh dửng dưng đáp:
_Đợi cô!!!
Cô tròn mắt nhìn anh đầy ngạc nhiên:
_Đợi tôi????
Chưa thỏa sự tò mò cô hỏi tiếp:
(Sao anh biết tôi ra đây mà đợi? tác giả nghĩ thế nhưng kẻ đó lại hỏi rằng)
_Hôm nay anh uống nhầm thuốc à????
Anh không nói gì nhưng rồi bất ngờ kéo mạnh tay cô khiến cô ngã xuống bãi cỏ. Anh cúi mặt xuống áp gần sát và mặt cô:
_Chúng ta kết hôn!!!
Cô ửng đỏ mặt lên toan đẩy anh ra nhưng tay anh vội giữ chặt đôi vai của cô khiến cô không ngồi dậy được. Anh nói tiếp:
_Tôi biết cô đang cần tiền, nếu cô lấy tôi tôi sẽ cho cô mượn tiền để trả nợ!!!
Cô vừa ngượng vừa lúng túng vờ như không hiểu anh đang nói gì:
_Anh đang nói gì vậy??
Anh giải thích thêm:
_Nếu cô đồng ý lây tôi, tôi sẽ cho cô tiền trả nợ cho ba cô!!!
Cô lắc đầu nguầy nguậy hét lên cố gượng người ngồi dậy:
_Tôi không cần tiền của anh!!!
Anh nhấn mạnh cô xuống bãi cỏ lần nữa:
_Thế cô có biết nếu ba cô không trả tiền ba cô sẽ bị gì không???
Cô càng ngạc nhiên hơn khi thấy anh cả việc này cũng biết. Nhưng cô im lặng. Anh tiếp:
_Họ nói sẽ "khử" ba cô!!!!
Cô rùng người khi nghe từ "khử" phát ra từ miệng anh. Cô đẩy mạnh anh ra hết sức và chạy đi tìm ba cô. Anh nói với theo:
_Tìm ba cô mà hỏi đi!!!
BA!!!!!!!!!
BA ƠI!!!!
Nhưng vẫn không nghe thấy tiếng trả lời. Cô gõ mạnh cửa phòng như sợ ba cô đang gặp nguy hiểm. Nào ngờ cánh cửa phòng mở ra. Ba cô bước ra và ngáp:
_Gì vậy con???
Cô vội vàng hỏi:
_Bọn họ nói nếu ba không trả tiền cho họ thì họ sẽ "khử" ba có đúng vậy không???
Ba cô nhìn cô buồn bã gật đầu. Lúc này cô đã hiểu thì ra mọi chuyện không hề đơn giản như cô nghĩ. Không hề dễ khi kím ra một khoản tiền lớn trong tích tắc. Vậy cô biết phải làm sao??? rồi cô quay về phòng miệng cứ lẩm bẩm mỗi câu:
_Biết làm sao đây??? rồi ngồi thẫn người ra trong phòng như kẻ mất hồn.
Suốt cả ngày cô nhốt mình trong phòng và suy nghĩ đủ thứ chuyện. Cuối cùng thì cô đã quyết định được mình nên làm gì nên vội chạy khắp nơi trong nhà tìm cái kẻ khó chịu đó. Nhưng lại chẳng thấy bóng dáng kẻ đó đâu hết.
_Chắc anh ta ra ngoài rồi!!!
Cô ỉu xìu bước ra vườn và ngồi dưới gốc cây hồi sáng. Ngồi nơi đây cô nghe được tiếng chim hót ríu rít, tiếng gió lùa qua kẽ lá kêu xào xạc và tiếng nước của hòn non bộ nằm giữa hồ nước đang chảy róc rách nghe vô cùng dễ chịu và êm tai. Cô chìm vào giấc ngủ mà không hay biết. Thân cây cao to như vươn mình ra che chở cho cô....
Không biết cô đã ngủ bao lâu, trong giấc mơ cô mơ thấy anh bước đến bên cạnh cô, anh nâng nhẹ cằm cô rồi cúi đầu xuống hôn cô. Nụ hôn thật nồng cháy, cô thấy ướt át xen lẫn ấm áp. Cô mớ:
_Đừng...đừng dừng lại!!! nhưng tiếc thay kẻ đó lại biến mất như làn khói còn cô thì đang trừng mắt nhìn cái vật đang khiến cho môi cô trở nên ướt át kia.....
AAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! cô hét lên rồi bật dậy.
Con chó con thấy cô đột ngột bật dậy thì hoảng hồn chạy tới núp sau lưng cái kẻ đang ôm bụng cười nghiêng cười ngã kia. Cô thấy "quê độ" xen lẫn tức giận vì cái kẻ đáng ghét đó lại để con chó liếm cô như thế mà không thèm kêu một tiếng. Cô nạt:
_Cười cái gì chứ???
Anh quẹt tay dòng nước ngang mắt (cười đến chảy nước mắt luôn) rồi gáng nhịn cười:
_Cười cô chứ ai!!! rồi anh nhại giọng cô:
_Đừng...đừng dừng lại mà!!! anh lấy tay xoa xoa cằm như đang suy nghĩ. Cô tưởng ai vậy??? rồi lại bật cười còn kẻ còn lại thì tức tối ném một cái nhìn đầy căm phẫn vào con chó:
_Con chó chết tiệt kia, mày sẽ biết tay tao!!! rồi cô xoăn tay áo lên tiến đến chỗ anh.
Anh vội nhấc bổng con chó lên rồi nói:
_Chăm sóc con chó này cho tui, nó mà mất 1 cọng lông thì cô sẽ biết tay tui!!!
Cô trừng mắt nhìn anh:
_Tại sao tui phải chăm sóc nó chứ???
Anh bình thản trả lời:
_Vì cô là "vợ" tui!!!
Cô rùng người khi nghe từ "vợ" được thốt ra từ miệng anh. Cô thầm nghĩ:
_Cũng tốt vậy đỡ hơn tự mình nói ra!!!
Cô chộp lấy con chó rồi nhấc bổng nó lên, nhìn chằm chằm vào "chỗ ấy" của nó:
_Chó của ai vậy??
Anh thả người xuống cỏ đáp:
_Của bạn gái tôi!!!
_Chó đực à???
_Ừ!!!
Cô bĩu môi:
_Chắc nó cũng lười giống chủ nó!!!! rồi cô đứng dậy bỏ đi. Còn cái kẻ kia thì ngồi bật dậy nhìn theo bóng nó. Nhếch mép cười nham hiểm:
_Thế thì cô chết chắc rôi!!!
Về tới phòng cô thả con chó xuống rồi soạn đồ đi tắm. Cô pha vào bồn tắm nào là xà phòng nào là sữa tắm rồi thả thêm vài cánh hoa tươi. Có vẻ giống như đi spa vậy. Trước khi nhảy vô bồn cô vội rửa mặt và chỗ mà cô rửa kĩ ơi là kĩ là chổ bị con chó liếm ban ngày. Cô lườm nó một cái khiến nó cong đuôi chạy núp xuống gầm giường. Giống như nó hiểu là cô đang ám chỉ:
_Mày sẽ biết tay tao!!!
Cô ngâm mình trong bồn tắm khá lâu, kì kì cọ cọ thật sạch mới chịu bước ra xong lại cảm thấy rất khoan khoái dễ chịu. Chải đầu xong cô ngồi thụp xuống giường nhìn con chó tội nghiệp đang núp phía dưới.
_Ra đây đi tao không đánh mày đâu!!!
Con chó nhìn rồi bước lùi về phía sau đề phòng. Cô lập lại:
_Ra đây!!!
Con chó vẫn ngoan cố thà bước lùi chứ không chịu ra. Cô gầm gừ:
_Ra đây còn không tao sẽ lôi mày ra đấy!!!
Thấy nó vẫn không phản xạ nên cô đành chui xuống gầm giường và thò tay vào kéo nó ra nhưng ai ngờ nó "táp" cô một phát. Khiến cô giật mình ngẩng đầu lên thì đập vào thành giường cái "cốp" tay thì chảy máu đầm đìa.Cô từ từ chui ra khỏi gầm mặt nhăn như con khỉ. Cô lấy tay còn lại chụp vào chỗ bị chó cắn không máu chảy rồi chạy vào toilet xả nước. Đầu thì đau ê ẩm đến ứa nước mắt từ lúc nào không hay tới khi nhìn vào gương mới biết.
Cốc..cốc..
Cô nói vọng ra:
_Vào đi!!!
Anh vặn cửa bước vào. Con chó thấy anh vội chạy ra mừng quấn quít lên. Thấy cô đang loay hoay xả nước mặt thì đầm đìa nước mắt. Anh ngạc nhiên hỏi:
_Bị gì đấy???
Cô lạnh lùng nói:
_Chó "táp"!!!!
Anh kéo tay cô ra khỏi dòng nước rồi đưa lên xem xét:
_Cũng không sâu lắm. Lại đây tôi băng cho!!!
Cô ngoan ngoãn ngồi xuống giường nhìn anh lục đục tìm băng cá nhân.
_Ở tủ trên cùng ấy!!!
Anh mở tủ theo lời cô thì thấy hộp băng cứu thương. Anh tiến tới gần cô cầm tay cô lên rồi sát trùng băng bó rất kĩ lưỡng. Cô thầm hỏi:
_Con người này, có thể tử tế đến như vậy à???
Biết cô đang nhìn chằm chằm vào mình nhưng anh không nói gì. Con chó thì nằm cuộn tròn dưới chân anh. Cô bất chợt nghĩ ra:
_Con chó này có vẻ thích anh!!!
_Ừ!!!
_Nhưng nó lại là con đực!!!!
Anh tiếp tục:_"Ừ!!!"
Cô cúi xuống hỏi nhỏ vào tai anh:
_Không lẽ anh và nó là "đồng tính"!!
Anh ngừng băng bó rồi ghì đầu cô xuống bất chợt kề môi vào "hôn" cô. Lần đầu tiên không phải vô tình mà là cố ý anh chủ động hôn cô. Cô cố ngẩng đầu lên nhưng lại bị anh ghì chặt. Anh hôn rất mãnh liệt, môi anh cuốn lấy đôi môi của cô còn cô thì cắn chặt hai hàm răng từ chối chiếc lưỡi của anh đang cố tìm cơ hội chui vào. Nụ hôn mãnh liệt khiến cô dường như muốn cắn vào đôi môi đang cuốn lấy đôi môi mình để cho anh buông ra nhưng lại không dám. Anh đột ngột dừng lại rồi buông cô ra bỏ đi để mặc cô chưng hửng với cái cảm giúc vừa rồi. Cô lẩm bẩm:
_Anh đang làm cái trò gì vậy???
Buổi tối hơn nay khác hẳn buổi tối mọi ngày vì có lẽ hôm nay khá "đặc biệt" anh và cô sẽ nói với ông rằng:_Họ sẽ kết hôn. Cô cảm thấy hơi lo lắng và hồi hộp nhưng lại cảm thấy ngượng ngùng bối rối vì nụ hôn ban nãy.
Ông ba và anh đang ngồi quanh bàn đợi cô thấy cô xuống cô kéo ghế ra cho cô ngồi. Một cử chỉ mà cô chưa bao giờ được thấy. Thay là tại có mặt ông và ba nhỉ??(con nhỏ này cứ hay nghĩ xấu cho người ta không) Anh trịnh trọng nói:
_Thưa ba, con và Thiên Nhi sẽ kết hôn cùng nhau!!.
Khuôn mặt ông giãn ra thành nụ cười. Cô cảm thấy ông và ba đang rất vui. Ba cô nói:
_Tốt quá rồi!!!
Ông hớn hở ra mặt:
_Vậy ta sẽ tìm ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễ cho hai con!!!
Bữa ăn tràn ngập tiếng cười. Đa số toàn là của ba cô và ông có ai biết rằng có hai kẻ đang ấm ức đối chọi nhau thậm chí không thèm nhìn mặt nhau một lần. Suốt bữa ăn cô có cảm giác nuốt không trôi khi cái kẻ bên cạnh cô cứ lầm lầm lì lì như một tảng băng.
................
Haizzz!!! cô thả người xuống giường một cái thoải mái. Quên cả con chó con đang trốn chui trốn nhủi dưới gầm giường giật mình vì có vật thể gì vừa thả mạnh xuống giường như động đất. Con chó chui ra khỏi giường và ngó trân trân vào cô. Còn cô thì thấy nó vội nhớ ra mình chưa đặt tên cho nó. Cô vẫn nằm trên giường chống tay vào cằm nhìn nó cố gắng nghĩ cho nó một cái tên thật hay. Cô búng tay cái "póc"
_Đúng rồi, tao sẽ gọi mày là "táp"!!!!
Con chó nghiêng đầu nhìn cô. Cô chu môi hờn dỗi:
_Ai kêu mày cứ "táp" tao quài làm chi!!!
Rôi cô xoay người ngửa ra trùm mền lên ngủ......
Cô thầm nghĩ:
_Không lẽ anh ta đồng ý??? rồi tự dưng gõ vào đầu mình trấn tĩnh _Khùng thiệt, anh ta có ưa gì mình đâu!! rồi cô nhoẽn miệng cười.
Nghe tiếng chuông cửa là biết anh đã về. Ông quản gia vội chạy ra mở cửa....Được mười lăm phút rồi mà còn chưa thấy ai quay trở lại.
_Lâu thế không biết!! cô nhăn mặt nhưng vẫn cố ngồi im đợi rồi chợt thấy anh xuất hiện ở cửa. Anh đang đi vào nhưng đi bên cạnh ai lại có một ai đó đang lẽo đẽo theo sau. Ông nghiêm mặt lại. Còn cô thì cảm thấy thật bất ngờ khi cô gái theo sau anh lại là cô "chân dài" hôm bữa cô gặp ở shop. Cô nhếch miệng cười:
_Đây là việc quan trọng à???
Cô "chân dài" hôm nay trông có vẻ bẽn lẽn luôn đi phía sau anh khác hẳn hình ảnh cô gái hôm trước cô gặp. Nhìn cô ta bẽn lẽn đến "thấy tội". Cô thầm hỏi:
_Đây là con người thật hay giả tạo của cô ta???
Anh kéo ghế ra cho cô gái ngồi. Không biết vô tình hay cố ý mà anh lại kéo chiếc ghế ngay cạnh cô mà mời cô ta ngồi mặc dù xung quanh còn rất nhiều ghế trống. Anh cũng ngồi xuống bên cạnh cô ta. Lúc này anh mới nói:
_Thưa ba. chuyện quan trọng của con hôm nay là giới thiệu bạn gái của con!!!
Cô cũng không lấy làm ngạc nhiên gì cho mấy khi nghe anh nói thế vì cô đã chứng kiến cảnh hai kẻ đó "thân mật" rồi mà. Còn ông thì im lặng đến đáng sợ. Anh nói tiếp:
_Con sẽ kết hôn cùng cô gái này chứ không phải Thiên Nhi (Thiên Nhi là tên cô)
Cô tức sôi máu và rất muốn hét lên rằng:
_Dù không muốn cũng không cần nói thẳng thừng như thế chứ!!!
Nhưng thấy ông có vẻ đang rất tức giận nên cô đành "ngậm bồ hòn" mà im lặng.
Cô "chân dài" hết nhìn ông rồi nhìn anh. Thấy anh nói xong rồi nhưng ông vẫn im lặng nên cô "chân dài" khẽ gọi:
_Bác ơi!!!
Ông đanh mặt lại, dập tay xuống bàn một cái "rầm":
_Ta không bao giờ chấp nhận chuyện này, hoặc con cưới Thiên Nhi hoặc đi "nghĩa vụ" ngay ngày mai. Con hãy chọn đi!!! rồi ông đứng dậy cô vội đứng lên đỡ ông về phòng. Cô còn chưa kịp nói với ông là cô cũng không muốn lấy anh ta.
Ánh nắng ban mai rọi thẳng ngay mặt khiến cô chói mắt nhưng hôm nay cô không thể kéo mền trùm lên đầu và ngủ tiếp được vì cô có việc cần phải làm. Vệ sinh cá nhân xong cô xuống thăm khu vườn lần cuối.
Cô nhìn bông hướng dương đang vươn mình lên đón ánh mặt trời cô mỉm cười:
_Mày chào tạm biệt tao à???
Gió lay bông hoa khẽ lung lay (do trùng hợp thôi)
Một giọng nói vang lên sau gốc cây khiến cô giật nảy người:
_Bộ cô bị điên hay sao mà nói chuyện với cây??
Nghe cái cách nói chuyện shock óc này thì khỏi cần nhìn cũng biết là ai rồi. Cô càng ngạc nhiên hơn khi thấy anh đang ngồi tựa vào thảm cỏ dưới gốc cô. Cô nhìn anh đầy tò mò:
_Còn anh làm cái quái gì ở đây???
Anh dửng dưng đáp:
_Đợi cô!!!
Cô tròn mắt nhìn anh đầy ngạc nhiên:
_Đợi tôi????
Chưa thỏa sự tò mò cô hỏi tiếp:
(Sao anh biết tôi ra đây mà đợi? tác giả nghĩ thế nhưng kẻ đó lại hỏi rằng)
_Hôm nay anh uống nhầm thuốc à????
Anh không nói gì nhưng rồi bất ngờ kéo mạnh tay cô khiến cô ngã xuống bãi cỏ. Anh cúi mặt xuống áp gần sát và mặt cô:
_Chúng ta kết hôn!!!
Cô ửng đỏ mặt lên toan đẩy anh ra nhưng tay anh vội giữ chặt đôi vai của cô khiến cô không ngồi dậy được. Anh nói tiếp:
_Tôi biết cô đang cần tiền, nếu cô lấy tôi tôi sẽ cho cô mượn tiền để trả nợ!!!
Cô vừa ngượng vừa lúng túng vờ như không hiểu anh đang nói gì:
_Anh đang nói gì vậy??
Anh giải thích thêm:
_Nếu cô đồng ý lây tôi, tôi sẽ cho cô tiền trả nợ cho ba cô!!!
Cô lắc đầu nguầy nguậy hét lên cố gượng người ngồi dậy:
_Tôi không cần tiền của anh!!!
Anh nhấn mạnh cô xuống bãi cỏ lần nữa:
_Thế cô có biết nếu ba cô không trả tiền ba cô sẽ bị gì không???
Cô càng ngạc nhiên hơn khi thấy anh cả việc này cũng biết. Nhưng cô im lặng. Anh tiếp:
_Họ nói sẽ "khử" ba cô!!!!
Cô rùng người khi nghe từ "khử" phát ra từ miệng anh. Cô đẩy mạnh anh ra hết sức và chạy đi tìm ba cô. Anh nói với theo:
_Tìm ba cô mà hỏi đi!!!
BA!!!!!!!!!
BA ƠI!!!!
Nhưng vẫn không nghe thấy tiếng trả lời. Cô gõ mạnh cửa phòng như sợ ba cô đang gặp nguy hiểm. Nào ngờ cánh cửa phòng mở ra. Ba cô bước ra và ngáp:
_Gì vậy con???
Cô vội vàng hỏi:
_Bọn họ nói nếu ba không trả tiền cho họ thì họ sẽ "khử" ba có đúng vậy không???
Ba cô nhìn cô buồn bã gật đầu. Lúc này cô đã hiểu thì ra mọi chuyện không hề đơn giản như cô nghĩ. Không hề dễ khi kím ra một khoản tiền lớn trong tích tắc. Vậy cô biết phải làm sao??? rồi cô quay về phòng miệng cứ lẩm bẩm mỗi câu:
_Biết làm sao đây??? rồi ngồi thẫn người ra trong phòng như kẻ mất hồn.
Suốt cả ngày cô nhốt mình trong phòng và suy nghĩ đủ thứ chuyện. Cuối cùng thì cô đã quyết định được mình nên làm gì nên vội chạy khắp nơi trong nhà tìm cái kẻ khó chịu đó. Nhưng lại chẳng thấy bóng dáng kẻ đó đâu hết.
_Chắc anh ta ra ngoài rồi!!!
Cô ỉu xìu bước ra vườn và ngồi dưới gốc cây hồi sáng. Ngồi nơi đây cô nghe được tiếng chim hót ríu rít, tiếng gió lùa qua kẽ lá kêu xào xạc và tiếng nước của hòn non bộ nằm giữa hồ nước đang chảy róc rách nghe vô cùng dễ chịu và êm tai. Cô chìm vào giấc ngủ mà không hay biết. Thân cây cao to như vươn mình ra che chở cho cô....
Không biết cô đã ngủ bao lâu, trong giấc mơ cô mơ thấy anh bước đến bên cạnh cô, anh nâng nhẹ cằm cô rồi cúi đầu xuống hôn cô. Nụ hôn thật nồng cháy, cô thấy ướt át xen lẫn ấm áp. Cô mớ:
_Đừng...đừng dừng lại!!! nhưng tiếc thay kẻ đó lại biến mất như làn khói còn cô thì đang trừng mắt nhìn cái vật đang khiến cho môi cô trở nên ướt át kia.....
AAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! cô hét lên rồi bật dậy.
Con chó con thấy cô đột ngột bật dậy thì hoảng hồn chạy tới núp sau lưng cái kẻ đang ôm bụng cười nghiêng cười ngã kia. Cô thấy "quê độ" xen lẫn tức giận vì cái kẻ đáng ghét đó lại để con chó liếm cô như thế mà không thèm kêu một tiếng. Cô nạt:
_Cười cái gì chứ???
Anh quẹt tay dòng nước ngang mắt (cười đến chảy nước mắt luôn) rồi gáng nhịn cười:
_Cười cô chứ ai!!! rồi anh nhại giọng cô:
_Đừng...đừng dừng lại mà!!! anh lấy tay xoa xoa cằm như đang suy nghĩ. Cô tưởng ai vậy??? rồi lại bật cười còn kẻ còn lại thì tức tối ném một cái nhìn đầy căm phẫn vào con chó:
_Con chó chết tiệt kia, mày sẽ biết tay tao!!! rồi cô xoăn tay áo lên tiến đến chỗ anh.
Anh vội nhấc bổng con chó lên rồi nói:
_Chăm sóc con chó này cho tui, nó mà mất 1 cọng lông thì cô sẽ biết tay tui!!!
Cô trừng mắt nhìn anh:
_Tại sao tui phải chăm sóc nó chứ???
Anh bình thản trả lời:
_Vì cô là "vợ" tui!!!
Cô rùng người khi nghe từ "vợ" được thốt ra từ miệng anh. Cô thầm nghĩ:
_Cũng tốt vậy đỡ hơn tự mình nói ra!!!
Cô chộp lấy con chó rồi nhấc bổng nó lên, nhìn chằm chằm vào "chỗ ấy" của nó:
_Chó của ai vậy??
Anh thả người xuống cỏ đáp:
_Của bạn gái tôi!!!
_Chó đực à???
_Ừ!!!
Cô bĩu môi:
_Chắc nó cũng lười giống chủ nó!!!! rồi cô đứng dậy bỏ đi. Còn cái kẻ kia thì ngồi bật dậy nhìn theo bóng nó. Nhếch mép cười nham hiểm:
_Thế thì cô chết chắc rôi!!!
Về tới phòng cô thả con chó xuống rồi soạn đồ đi tắm. Cô pha vào bồn tắm nào là xà phòng nào là sữa tắm rồi thả thêm vài cánh hoa tươi. Có vẻ giống như đi spa vậy. Trước khi nhảy vô bồn cô vội rửa mặt và chỗ mà cô rửa kĩ ơi là kĩ là chổ bị con chó liếm ban ngày. Cô lườm nó một cái khiến nó cong đuôi chạy núp xuống gầm giường. Giống như nó hiểu là cô đang ám chỉ:
_Mày sẽ biết tay tao!!!
Cô ngâm mình trong bồn tắm khá lâu, kì kì cọ cọ thật sạch mới chịu bước ra xong lại cảm thấy rất khoan khoái dễ chịu. Chải đầu xong cô ngồi thụp xuống giường nhìn con chó tội nghiệp đang núp phía dưới.
_Ra đây đi tao không đánh mày đâu!!!
Con chó nhìn rồi bước lùi về phía sau đề phòng. Cô lập lại:
_Ra đây!!!
Con chó vẫn ngoan cố thà bước lùi chứ không chịu ra. Cô gầm gừ:
_Ra đây còn không tao sẽ lôi mày ra đấy!!!
Thấy nó vẫn không phản xạ nên cô đành chui xuống gầm giường và thò tay vào kéo nó ra nhưng ai ngờ nó "táp" cô một phát. Khiến cô giật mình ngẩng đầu lên thì đập vào thành giường cái "cốp" tay thì chảy máu đầm đìa.Cô từ từ chui ra khỏi gầm mặt nhăn như con khỉ. Cô lấy tay còn lại chụp vào chỗ bị chó cắn không máu chảy rồi chạy vào toilet xả nước. Đầu thì đau ê ẩm đến ứa nước mắt từ lúc nào không hay tới khi nhìn vào gương mới biết.
Cốc..cốc..
Cô nói vọng ra:
_Vào đi!!!
Anh vặn cửa bước vào. Con chó thấy anh vội chạy ra mừng quấn quít lên. Thấy cô đang loay hoay xả nước mặt thì đầm đìa nước mắt. Anh ngạc nhiên hỏi:
_Bị gì đấy???
Cô lạnh lùng nói:
_Chó "táp"!!!!
Anh kéo tay cô ra khỏi dòng nước rồi đưa lên xem xét:
_Cũng không sâu lắm. Lại đây tôi băng cho!!!
Cô ngoan ngoãn ngồi xuống giường nhìn anh lục đục tìm băng cá nhân.
_Ở tủ trên cùng ấy!!!
Anh mở tủ theo lời cô thì thấy hộp băng cứu thương. Anh tiến tới gần cô cầm tay cô lên rồi sát trùng băng bó rất kĩ lưỡng. Cô thầm hỏi:
_Con người này, có thể tử tế đến như vậy à???
Biết cô đang nhìn chằm chằm vào mình nhưng anh không nói gì. Con chó thì nằm cuộn tròn dưới chân anh. Cô bất chợt nghĩ ra:
_Con chó này có vẻ thích anh!!!
_Ừ!!!
_Nhưng nó lại là con đực!!!!
Anh tiếp tục:_"Ừ!!!"
Cô cúi xuống hỏi nhỏ vào tai anh:
_Không lẽ anh và nó là "đồng tính"!!
Anh ngừng băng bó rồi ghì đầu cô xuống bất chợt kề môi vào "hôn" cô. Lần đầu tiên không phải vô tình mà là cố ý anh chủ động hôn cô. Cô cố ngẩng đầu lên nhưng lại bị anh ghì chặt. Anh hôn rất mãnh liệt, môi anh cuốn lấy đôi môi của cô còn cô thì cắn chặt hai hàm răng từ chối chiếc lưỡi của anh đang cố tìm cơ hội chui vào. Nụ hôn mãnh liệt khiến cô dường như muốn cắn vào đôi môi đang cuốn lấy đôi môi mình để cho anh buông ra nhưng lại không dám. Anh đột ngột dừng lại rồi buông cô ra bỏ đi để mặc cô chưng hửng với cái cảm giúc vừa rồi. Cô lẩm bẩm:
_Anh đang làm cái trò gì vậy???
Buổi tối hơn nay khác hẳn buổi tối mọi ngày vì có lẽ hôm nay khá "đặc biệt" anh và cô sẽ nói với ông rằng:_Họ sẽ kết hôn. Cô cảm thấy hơi lo lắng và hồi hộp nhưng lại cảm thấy ngượng ngùng bối rối vì nụ hôn ban nãy.
Ông ba và anh đang ngồi quanh bàn đợi cô thấy cô xuống cô kéo ghế ra cho cô ngồi. Một cử chỉ mà cô chưa bao giờ được thấy. Thay là tại có mặt ông và ba nhỉ??(con nhỏ này cứ hay nghĩ xấu cho người ta không) Anh trịnh trọng nói:
_Thưa ba, con và Thiên Nhi sẽ kết hôn cùng nhau!!.
Khuôn mặt ông giãn ra thành nụ cười. Cô cảm thấy ông và ba đang rất vui. Ba cô nói:
_Tốt quá rồi!!!
Ông hớn hở ra mặt:
_Vậy ta sẽ tìm ngày lành tháng tốt để cử hành hôn lễ cho hai con!!!
Bữa ăn tràn ngập tiếng cười. Đa số toàn là của ba cô và ông có ai biết rằng có hai kẻ đang ấm ức đối chọi nhau thậm chí không thèm nhìn mặt nhau một lần. Suốt bữa ăn cô có cảm giác nuốt không trôi khi cái kẻ bên cạnh cô cứ lầm lầm lì lì như một tảng băng.
................
Haizzz!!! cô thả người xuống giường một cái thoải mái. Quên cả con chó con đang trốn chui trốn nhủi dưới gầm giường giật mình vì có vật thể gì vừa thả mạnh xuống giường như động đất. Con chó chui ra khỏi giường và ngó trân trân vào cô. Còn cô thì thấy nó vội nhớ ra mình chưa đặt tên cho nó. Cô vẫn nằm trên giường chống tay vào cằm nhìn nó cố gắng nghĩ cho nó một cái tên thật hay. Cô búng tay cái "póc"
_Đúng rồi, tao sẽ gọi mày là "táp"!!!!
Con chó nghiêng đầu nhìn cô. Cô chu môi hờn dỗi:
_Ai kêu mày cứ "táp" tao quài làm chi!!!
Rôi cô xoay người ngửa ra trùm mền lên ngủ......
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.