Chương 26
Mộc Yêu
05/08/2014
Editor: Sendyle
"Này, nhóc Kiệt, sao hôm nay lại có thời gian rãnh rỗi gọi điện thoại cho chị vậy?" Tần Phong hưng phấn hỏi.
"Chị Phong Nhi, bộ phim truyền hình của bọn em hôm nay chính thức đóng máy, bây giờ đang tiến hành chỉnh sửa các công đoạn làm ra. Không bao lâu sẽ phát hình trên ti vi, bây giờ em đang cảm thấy rất hưng phấn. Tối hôm nay Đài Truyền Hình sẽ có buổi phỏng vấn tổ diễn chúng em, chị Phong nhi nhớ xem đấy!" Âm thanh của nhóc Kiệt khó có thể che giấu vẻ hưng phấn, kích động nói.
"Có thật không? Nhóc Kiệt, chị chúc mừng em. Lát nữa chị Phong nhi nhất định sẽ xem buổi phỏng vấn của các em." Trong lòng Tần Phong tràn đầy vui sướng, vui mừng thay cho nhóc Kiệt.
"Chị Phong Nhi, em rất nhớ chị. Chị mau gửi qua cho em một tấm hình đi." Thẩm Kiệt đáng thương nói.
"Hi hi hi, nhóc Kiệt thật tội nghiệp." Tần Phong vừa lộ ra một giọng nói ngọt ngào vừa hướng về phía Camera trên điện thoại di động nở nụ cười ngọt ngào chụp một tấm hình, rồi gửi cho nhóc.
"Chị Phong nhi càng ngày càng đẹp."
"Nhóc Kiệt cũng ngầu ghê." Tần Phong mở tấm hình nhóc Kiệt gửi cho cô, nhìn trong tấm ảnh kia là hình ảnh một soái ca mê người, vừa cười vừa nói.
"Chị Phong Nhi, ngày mai chị có rãnh không, em muốn gặp chị, em sẽ đón chuyến bay bay qua thăm chị." Thẩm Kiệt đột nhiên mở miệng nói.
"Có thật không? Chị Phong nhi cũng rất vui." Tần Phong hưng phấn thét lên. Cô đã rất lâu không có thấy nhóc Kiệt, cô thật sự rất nhớ cậu!
"Ừ! Chị Phong Nhi, ngày mai em sẽ gọi điện thoại cho chị."
"Uhm."
Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Tần Phong không cách nào bình tĩnh lại được. Nhóc Kiệt càng ngày càng mê người, Tần Phong rất tin tưởng sau khi phát sóng bộ phim truyền hình nhóc Kiệt nhất định sẽ rất nhanh trở nên nổi tiếng.
Đúng rồi, buổi phỏng vấn. Lập tức đi xem mới được.
Tần Phong hào hứng chạy về phía phòng khách mở TV, chờ đợi tiết mục phỏng vấn.
Khi Lâm Vũ Mặc từ thư phòng đi ra thấy Tần Phong say sưa xem TV.
Anh ta ôm lấy Tần Phong hỏi: "Tiểu Phong Nhi, em đang xem cái gì mà châm chú vậy?"
Tần Phong nói: "Tiết mục phỏng vấn trên TV."
Lâm Vũ Mặc nhìn thấy người đang được phỏng vấn trong tiết mục trên ti vi trong cảm thấy gương mặt này rất quen thuộc, trong đầu đột nhiên thoáng hiện lên hình ảnh tiểu Phong Nhi cùng hình ảnh đối phương ở Mcdonald's chơi đùa.
Nhớ tiểu Phong Nhi từng nói qua, người thanh niên này là em trai cô. Nhưng theo như báo cáo điều tra của anh ta rõ ràng viết cô là con gái một, người thanh niên kia cùng tiểu Phong Nhi rốt cuộc là quan hệ gì?
Lâm Vũ Mặc ôm một bụng nghi vấn, nắm chặt hai cánh tay.
Anh ta sợ tiểu Phong Nhi sẽ bị người khác cướp đi, đây là lần đầu tiên anh ta đối với một người cô gái nhỏ sinh ra loại cảm giác lo được lo mất này.
"Người thanh niên này rất quen mặt, tiểu Phong Nhi em quen cậu ta sao?" Lâm Vũ Mặc làm bộ như không chút để ý hỏi.
"Cậu ta là nhóc Kiệt, là con trai của mẹ nuôi em." Tần Phong cười dựa sát vào trong ngực Lâm Vũ Mặc, cười ngọt ngào nói.
"Con trai mẹ nuôi? Tiểu Phong Nhi, sao anh không nghe em nhắc đến?" Lâm Vũ Mặc cau mày nói. Biết người thanh niên kia cùng tiểu Phong Nhi còn là thanh mai trúc mã. Bọn họ cùng nhau lớn lên? Vừa nghĩ tới đó, trong lòng Lâm Vũ Mặc dâng lên cảm giác chua xót. Anh ta thật hy vọng tiểu bên cạnh tiểu Phong Nhi không có bất kì người đàn ông khác.
Anh ta chỉ muốn bên cạnh cô chỉ có duy nhất một mình anh ta, muốn cô vĩnh viễn là người yêu của anh ta.
"Anh không có hỏi em." Tần Phong cười hì hì nói.
“Nếu anh không hỏi, em cũng sẽ không kể cho anh nghe sao?" Lâm Vũ Mặc hung ác trừng mắt hỏi, "Nói, em còn bí mật gì mà anh không biết, nhanh thẳng thắng sẽ được khoan hồng, nếu không"
Nhìn bộ dạng Lâm Vũ Mặc tràn đầy vẻ tà mị, Tần Phong bị dáng vẻ của anh ta chọc cười. Cô biết Lâm Vũ Mặc không thể nào chân chính hung ác đối với cô, một con cọp giấy, cho nên cô mới không sợ anh ta!
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia của Tần Phong, Lâm Vũ Mặc cười tà tiến tới gần môi cô: "Không nói thật sao? Xem anh trừng phạt em như thế nào."
Không đợi phản ứng của Tần Phong, môi nóng bỏng của Lâm Vũ Mặc liền ngăn lại cái miệng nhỏ nhắn mê người của Tần Phong.
Thừa dịp Tần Phong loạn ý, anh ta lặng lẽ tắt TV, anh ta không muốn trong lòng tiểu Phong Nhi tồn tại người đàn ông khác, cho dù người kia chỉ là em trai kết nghĩa của cô.
"Chúng ta trở về phòng." Lâm Vũ Mặc ôm lấy Tần Phong, ở bên tai cô tà mị nói.
Tần Phong bị lửa nóng trong mắt anh ta làm cho mắc cỡ, hai gò má đỏ lên.
Tên Lâm Vũ Mặc này, chỉ cần vừa về tới nhà, cũng chỉ nghĩ tới làm sự kiện kia, làm không biết bao nhiêu lần cũng thoả mãn khát vọng của anh, càng làm càng không ngừng.
Sáng sớm, Tần Phong đang soi gương trên gương mặt cô trang điểm nhàn nhạt. Đôi môi nóng bỏng cùng hàng lông mi vụt sáng công vút dáng vẻ cô lúc này cực kỳ mê người.
Lâm Vũ Mặc từ phía sau ôm hông của Tần Phong, ở trên mặt của cô khẽ hôn, cười hỏi: "Tiểu Phong Nhi, hôm nay là ngày gì mà em lại ăn mặc xinh đẹp như vậy? Nói cho anh biết, có phải em muốn đi gặp người tình?"
"Hi hi hi, đúng vậy, em muốn đi gặp người tình." Tần Phong dí dỏm cười cười.
Lâm Vũ Mặc không tin ôm thật chặt hông của Tần Phong, cười nói với cô: "Tiểu Phong Nhi nhất định là gạt anh, anh sẽ không mắc mưu của em. Mau nói cho anh biết, em hôm nay rốt cuộc muốn làm gì?"
"Em đã rất lâu không có gặp nhóc Kiệt, hôm nay cậu ta nói muốn tìm em." Tần Phong bắt cổ áo của Lâm Vũ Mặc, cười nói.
"Nhóc Kiệt? Cậu ta muốn gặp em?" Lâm Vũ Mặc vừa nghe tin này, hàng chân mày nhếch lên.
Anh ta biết, vị trí của cậu nhóc này trong lòng tiểu Phong Nhi không dễ dàng gì đánh bại. Anh ta thậm chí không có nắm chắc vị trí của mình ở trong lòng tiểu Phong Nhi cùng nhóc Kiệt kia, rốt cuộc người nào chiếm vị trí quan trọng hơn. Dù sao tiểu Phong Nhi cùng cậu ta cũng là thanh mai trúc mã, anh ta làm sao có thể chiến thắng cậu ta một sớm một chiều được?
Không được!
Anh ta không thể để cho tiểu Phong Nhi một mình đi đến nơi hẹn, tạo cơ hội cho cậu ta cùng tiểu Phong Nhi càng thêm thân mật.
"Ừ. Nhóc Kiệt bây giờ đã ngồi ở trên máy bay rồi." Tần Phong cười mi mi nói. Vừa nghĩ tới, không lâu nữa là có thể nhìn thấy nhóc Kiệt, trong lòng của cô tràn đầy kích động.
"Tiểu Phong Nhi, em muốn đến phi trường đón cậu ta sao?" Lâm Vũ Mặc cẩn thận quan sát vẻ mặt Tần Phong.
"Đúng vậy a." Tần Phong gật đầu một cái, "Vừa nghĩ tới lập tức được nhìn thấy nhóc Kiệt, trong lòng của em vô cùng hưng phấn!"
"Tiểu Phong Nhi, em thật chỉ coi cậu ta là em trai thôi sao?" Lâm Vũ Mặc hỏi nghi ngờ trong lòng mình.
"Này, nhóc Kiệt, sao hôm nay lại có thời gian rãnh rỗi gọi điện thoại cho chị vậy?" Tần Phong hưng phấn hỏi.
"Chị Phong Nhi, bộ phim truyền hình của bọn em hôm nay chính thức đóng máy, bây giờ đang tiến hành chỉnh sửa các công đoạn làm ra. Không bao lâu sẽ phát hình trên ti vi, bây giờ em đang cảm thấy rất hưng phấn. Tối hôm nay Đài Truyền Hình sẽ có buổi phỏng vấn tổ diễn chúng em, chị Phong nhi nhớ xem đấy!" Âm thanh của nhóc Kiệt khó có thể che giấu vẻ hưng phấn, kích động nói.
"Có thật không? Nhóc Kiệt, chị chúc mừng em. Lát nữa chị Phong nhi nhất định sẽ xem buổi phỏng vấn của các em." Trong lòng Tần Phong tràn đầy vui sướng, vui mừng thay cho nhóc Kiệt.
"Chị Phong Nhi, em rất nhớ chị. Chị mau gửi qua cho em một tấm hình đi." Thẩm Kiệt đáng thương nói.
"Hi hi hi, nhóc Kiệt thật tội nghiệp." Tần Phong vừa lộ ra một giọng nói ngọt ngào vừa hướng về phía Camera trên điện thoại di động nở nụ cười ngọt ngào chụp một tấm hình, rồi gửi cho nhóc.
"Chị Phong nhi càng ngày càng đẹp."
"Nhóc Kiệt cũng ngầu ghê." Tần Phong mở tấm hình nhóc Kiệt gửi cho cô, nhìn trong tấm ảnh kia là hình ảnh một soái ca mê người, vừa cười vừa nói.
"Chị Phong Nhi, ngày mai chị có rãnh không, em muốn gặp chị, em sẽ đón chuyến bay bay qua thăm chị." Thẩm Kiệt đột nhiên mở miệng nói.
"Có thật không? Chị Phong nhi cũng rất vui." Tần Phong hưng phấn thét lên. Cô đã rất lâu không có thấy nhóc Kiệt, cô thật sự rất nhớ cậu!
"Ừ! Chị Phong Nhi, ngày mai em sẽ gọi điện thoại cho chị."
"Uhm."
Sau khi cúp điện thoại, tâm tình Tần Phong không cách nào bình tĩnh lại được. Nhóc Kiệt càng ngày càng mê người, Tần Phong rất tin tưởng sau khi phát sóng bộ phim truyền hình nhóc Kiệt nhất định sẽ rất nhanh trở nên nổi tiếng.
Đúng rồi, buổi phỏng vấn. Lập tức đi xem mới được.
Tần Phong hào hứng chạy về phía phòng khách mở TV, chờ đợi tiết mục phỏng vấn.
Khi Lâm Vũ Mặc từ thư phòng đi ra thấy Tần Phong say sưa xem TV.
Anh ta ôm lấy Tần Phong hỏi: "Tiểu Phong Nhi, em đang xem cái gì mà châm chú vậy?"
Tần Phong nói: "Tiết mục phỏng vấn trên TV."
Lâm Vũ Mặc nhìn thấy người đang được phỏng vấn trong tiết mục trên ti vi trong cảm thấy gương mặt này rất quen thuộc, trong đầu đột nhiên thoáng hiện lên hình ảnh tiểu Phong Nhi cùng hình ảnh đối phương ở Mcdonald's chơi đùa.
Nhớ tiểu Phong Nhi từng nói qua, người thanh niên này là em trai cô. Nhưng theo như báo cáo điều tra của anh ta rõ ràng viết cô là con gái một, người thanh niên kia cùng tiểu Phong Nhi rốt cuộc là quan hệ gì?
Lâm Vũ Mặc ôm một bụng nghi vấn, nắm chặt hai cánh tay.
Anh ta sợ tiểu Phong Nhi sẽ bị người khác cướp đi, đây là lần đầu tiên anh ta đối với một người cô gái nhỏ sinh ra loại cảm giác lo được lo mất này.
"Người thanh niên này rất quen mặt, tiểu Phong Nhi em quen cậu ta sao?" Lâm Vũ Mặc làm bộ như không chút để ý hỏi.
"Cậu ta là nhóc Kiệt, là con trai của mẹ nuôi em." Tần Phong cười dựa sát vào trong ngực Lâm Vũ Mặc, cười ngọt ngào nói.
"Con trai mẹ nuôi? Tiểu Phong Nhi, sao anh không nghe em nhắc đến?" Lâm Vũ Mặc cau mày nói. Biết người thanh niên kia cùng tiểu Phong Nhi còn là thanh mai trúc mã. Bọn họ cùng nhau lớn lên? Vừa nghĩ tới đó, trong lòng Lâm Vũ Mặc dâng lên cảm giác chua xót. Anh ta thật hy vọng tiểu bên cạnh tiểu Phong Nhi không có bất kì người đàn ông khác.
Anh ta chỉ muốn bên cạnh cô chỉ có duy nhất một mình anh ta, muốn cô vĩnh viễn là người yêu của anh ta.
"Anh không có hỏi em." Tần Phong cười hì hì nói.
“Nếu anh không hỏi, em cũng sẽ không kể cho anh nghe sao?" Lâm Vũ Mặc hung ác trừng mắt hỏi, "Nói, em còn bí mật gì mà anh không biết, nhanh thẳng thắng sẽ được khoan hồng, nếu không"
Nhìn bộ dạng Lâm Vũ Mặc tràn đầy vẻ tà mị, Tần Phong bị dáng vẻ của anh ta chọc cười. Cô biết Lâm Vũ Mặc không thể nào chân chính hung ác đối với cô, một con cọp giấy, cho nên cô mới không sợ anh ta!
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp kia của Tần Phong, Lâm Vũ Mặc cười tà tiến tới gần môi cô: "Không nói thật sao? Xem anh trừng phạt em như thế nào."
Không đợi phản ứng của Tần Phong, môi nóng bỏng của Lâm Vũ Mặc liền ngăn lại cái miệng nhỏ nhắn mê người của Tần Phong.
Thừa dịp Tần Phong loạn ý, anh ta lặng lẽ tắt TV, anh ta không muốn trong lòng tiểu Phong Nhi tồn tại người đàn ông khác, cho dù người kia chỉ là em trai kết nghĩa của cô.
"Chúng ta trở về phòng." Lâm Vũ Mặc ôm lấy Tần Phong, ở bên tai cô tà mị nói.
Tần Phong bị lửa nóng trong mắt anh ta làm cho mắc cỡ, hai gò má đỏ lên.
Tên Lâm Vũ Mặc này, chỉ cần vừa về tới nhà, cũng chỉ nghĩ tới làm sự kiện kia, làm không biết bao nhiêu lần cũng thoả mãn khát vọng của anh, càng làm càng không ngừng.
Sáng sớm, Tần Phong đang soi gương trên gương mặt cô trang điểm nhàn nhạt. Đôi môi nóng bỏng cùng hàng lông mi vụt sáng công vút dáng vẻ cô lúc này cực kỳ mê người.
Lâm Vũ Mặc từ phía sau ôm hông của Tần Phong, ở trên mặt của cô khẽ hôn, cười hỏi: "Tiểu Phong Nhi, hôm nay là ngày gì mà em lại ăn mặc xinh đẹp như vậy? Nói cho anh biết, có phải em muốn đi gặp người tình?"
"Hi hi hi, đúng vậy, em muốn đi gặp người tình." Tần Phong dí dỏm cười cười.
Lâm Vũ Mặc không tin ôm thật chặt hông của Tần Phong, cười nói với cô: "Tiểu Phong Nhi nhất định là gạt anh, anh sẽ không mắc mưu của em. Mau nói cho anh biết, em hôm nay rốt cuộc muốn làm gì?"
"Em đã rất lâu không có gặp nhóc Kiệt, hôm nay cậu ta nói muốn tìm em." Tần Phong bắt cổ áo của Lâm Vũ Mặc, cười nói.
"Nhóc Kiệt? Cậu ta muốn gặp em?" Lâm Vũ Mặc vừa nghe tin này, hàng chân mày nhếch lên.
Anh ta biết, vị trí của cậu nhóc này trong lòng tiểu Phong Nhi không dễ dàng gì đánh bại. Anh ta thậm chí không có nắm chắc vị trí của mình ở trong lòng tiểu Phong Nhi cùng nhóc Kiệt kia, rốt cuộc người nào chiếm vị trí quan trọng hơn. Dù sao tiểu Phong Nhi cùng cậu ta cũng là thanh mai trúc mã, anh ta làm sao có thể chiến thắng cậu ta một sớm một chiều được?
Không được!
Anh ta không thể để cho tiểu Phong Nhi một mình đi đến nơi hẹn, tạo cơ hội cho cậu ta cùng tiểu Phong Nhi càng thêm thân mật.
"Ừ. Nhóc Kiệt bây giờ đã ngồi ở trên máy bay rồi." Tần Phong cười mi mi nói. Vừa nghĩ tới, không lâu nữa là có thể nhìn thấy nhóc Kiệt, trong lòng của cô tràn đầy kích động.
"Tiểu Phong Nhi, em muốn đến phi trường đón cậu ta sao?" Lâm Vũ Mặc cẩn thận quan sát vẻ mặt Tần Phong.
"Đúng vậy a." Tần Phong gật đầu một cái, "Vừa nghĩ tới lập tức được nhìn thấy nhóc Kiệt, trong lòng của em vô cùng hưng phấn!"
"Tiểu Phong Nhi, em thật chỉ coi cậu ta là em trai thôi sao?" Lâm Vũ Mặc hỏi nghi ngờ trong lòng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.