Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 515
Truyện
03/10/2022
Chương 515
Màn đêm buông xuống.
Sườn núi thành phố A.
Hình Uy nhanh chóng lái xe chạy như bay trên đường núi…
Trên đường, anh không ngừng gọi điện thoại cho Bắc Minh Quân, nhưng mà vẫn chỉ có thể đưa vào hộp thư thoại, hôm nay điện thoại của cậu chủ vẫn luôn trong trạng thái tắt máy!
Cậu Khởi Hiên trốn không kết hôn. Hình Uy điều tra Khởi Hiên suốt buổi sáng, kết quả lại là…
Hình Uy nhìn túi hồ sơ chưa được mở ra yên lặng nằm ở trên ghế xe, đây là một ít tư liệu anh cử thám tử tư từ nước Mỹ gửi về, là tư liệu về năm năm nay của cô Cố.
Xe cuối cùng cũng ngừng lại trước một căn biệt thự xa hoa ở sườn núi…
Hình Uy tắt máy, gần như không hề do dự cầm túi hồ sơ chạy như bay vào nhà…
Vừa chạy vừa kêu: “Cậu chủ, cậu chủ, có chuyện lớn…”
Trong biệt thự, Bắc Minh Quân đang đội mũ của thợ sơn, bên ngoài bộ áo vest đắt đỏ tùy tiện đeo một cái tạp dề, một tay cầm bảng pha màu, tay kia cầm một cây bút sơn chưa khô, đang vẽ một bức tranh sơn dầu màu sắc rực rỡ vô cùng xinh đẹp lên trên vách tường trắng tinh…
Hình Uy xông vào ngay lúc này…
“Cậu chủ! Có chuyện rồi!”
Bắc Minh Quân hơi nhướng mày, trong tay vẫn cứ tiếp tục vẽ, không hề vì Hình Uy đột nhiên xông vào mà ngừng lại, chỉ lạnh nhạt nói: “Chuyện gì?”
Hình Uy nhìn thoáng qua những vết sơn dầu loang lổ trên người chủ tử, hơi ngẩn ngơ.
Từ trước đến giờ cậu chủ có thói ở sạch rất nặng, nhưng mà bây giờ lại không thèm để ý đến những vết sơn dính trên người mình…
“Cậu chủ, cậu Khởi Hiên bỏ trốn không kết hôn. Cho nên đám cưới hôm nay đã bị hủy… Ông cụ tức giận đến cao huyết áp, thị trưởng Bùi tuyên bố muốn giết chết nhà họ Bắc Minh chúng ta…”
Ngón tay Bắc Minh Quân hơi khựng lại, hơi nhíu mày, trào phúng nói: “Bắc Minh Khởi Hiên thật sự là con trai của anh cả Bắc Minh à? Lá gan lớn hơn cha của anh ta nhiều!”
Nói xong, anh lại cầm bút lên, tiếp tục vẽ.
Hình Uy nhìn vách tường, sau đó vô cùng kinh ngạc!
“Cậu chủ, tuy rằng hôm qua anh đã dặn tôi không cần quấy rầy anh. Nhưng mà ông cụ đã nhắc anh suốt một ngày rồi, hy vọng anh về nhà quản lý mọi chuyện.” Hình Uy nói,
“Chân mọc trên người chú rể, tôi có đi cũng chẳng ích gì. Nếu đã muốn chạy trốn, tìm mọi cách cũng muốn trốn, tôi cũng cản không được.”
Bắc Minh Quân đã lạnh lùng quen rồi. Chẳng qua, chuyện Bắc Minh Khởi Hiên trốn không kết hôn đã chứng minh được một chuyện, đó chính là thằng nhóc này thật sự yêu Cố Tịch Dao! Nếu không không phải ai cũng có gan dám làm ra chuyện lớn khó có thể tha thứ như cãi lệnh gia tộc này được!”
“Nhưng ông cụ đã nói, đám cưới của cậu Khởi Hiên là do anh ép, theo lý thì… cũng nên là anh đứng ra giải quyết mọi chuyện…” Hình Uy nói lại những lời ông cụ nói cho Bắc Minh Quân nghe.
Bắc Minh Quân lại thờ ơ, cầm bút, vẫn tiếp tục vẽ vời trên tường.
Lạnh nhạt hỏi: “Vậy Bắc Minh Khởi Hiên đâu rồi? Đã tìm được chưa?”
Hình Uy gật đầu, rồi lại lắc đầu, cứ muốn nói lại thôi, sắc mặt hơi trắng.
Màn đêm buông xuống.
Sườn núi thành phố A.
Hình Uy nhanh chóng lái xe chạy như bay trên đường núi…
Trên đường, anh không ngừng gọi điện thoại cho Bắc Minh Quân, nhưng mà vẫn chỉ có thể đưa vào hộp thư thoại, hôm nay điện thoại của cậu chủ vẫn luôn trong trạng thái tắt máy!
Cậu Khởi Hiên trốn không kết hôn. Hình Uy điều tra Khởi Hiên suốt buổi sáng, kết quả lại là…
Hình Uy nhìn túi hồ sơ chưa được mở ra yên lặng nằm ở trên ghế xe, đây là một ít tư liệu anh cử thám tử tư từ nước Mỹ gửi về, là tư liệu về năm năm nay của cô Cố.
Xe cuối cùng cũng ngừng lại trước một căn biệt thự xa hoa ở sườn núi…
Hình Uy tắt máy, gần như không hề do dự cầm túi hồ sơ chạy như bay vào nhà…
Vừa chạy vừa kêu: “Cậu chủ, cậu chủ, có chuyện lớn…”
Trong biệt thự, Bắc Minh Quân đang đội mũ của thợ sơn, bên ngoài bộ áo vest đắt đỏ tùy tiện đeo một cái tạp dề, một tay cầm bảng pha màu, tay kia cầm một cây bút sơn chưa khô, đang vẽ một bức tranh sơn dầu màu sắc rực rỡ vô cùng xinh đẹp lên trên vách tường trắng tinh…
Hình Uy xông vào ngay lúc này…
“Cậu chủ! Có chuyện rồi!”
Bắc Minh Quân hơi nhướng mày, trong tay vẫn cứ tiếp tục vẽ, không hề vì Hình Uy đột nhiên xông vào mà ngừng lại, chỉ lạnh nhạt nói: “Chuyện gì?”
Hình Uy nhìn thoáng qua những vết sơn dầu loang lổ trên người chủ tử, hơi ngẩn ngơ.
Từ trước đến giờ cậu chủ có thói ở sạch rất nặng, nhưng mà bây giờ lại không thèm để ý đến những vết sơn dính trên người mình…
“Cậu chủ, cậu Khởi Hiên bỏ trốn không kết hôn. Cho nên đám cưới hôm nay đã bị hủy… Ông cụ tức giận đến cao huyết áp, thị trưởng Bùi tuyên bố muốn giết chết nhà họ Bắc Minh chúng ta…”
Ngón tay Bắc Minh Quân hơi khựng lại, hơi nhíu mày, trào phúng nói: “Bắc Minh Khởi Hiên thật sự là con trai của anh cả Bắc Minh à? Lá gan lớn hơn cha của anh ta nhiều!”
Nói xong, anh lại cầm bút lên, tiếp tục vẽ.
Hình Uy nhìn vách tường, sau đó vô cùng kinh ngạc!
“Cậu chủ, tuy rằng hôm qua anh đã dặn tôi không cần quấy rầy anh. Nhưng mà ông cụ đã nhắc anh suốt một ngày rồi, hy vọng anh về nhà quản lý mọi chuyện.” Hình Uy nói,
“Chân mọc trên người chú rể, tôi có đi cũng chẳng ích gì. Nếu đã muốn chạy trốn, tìm mọi cách cũng muốn trốn, tôi cũng cản không được.”
Bắc Minh Quân đã lạnh lùng quen rồi. Chẳng qua, chuyện Bắc Minh Khởi Hiên trốn không kết hôn đã chứng minh được một chuyện, đó chính là thằng nhóc này thật sự yêu Cố Tịch Dao! Nếu không không phải ai cũng có gan dám làm ra chuyện lớn khó có thể tha thứ như cãi lệnh gia tộc này được!”
“Nhưng ông cụ đã nói, đám cưới của cậu Khởi Hiên là do anh ép, theo lý thì… cũng nên là anh đứng ra giải quyết mọi chuyện…” Hình Uy nói lại những lời ông cụ nói cho Bắc Minh Quân nghe.
Bắc Minh Quân lại thờ ơ, cầm bút, vẫn tiếp tục vẽ vời trên tường.
Lạnh nhạt hỏi: “Vậy Bắc Minh Khởi Hiên đâu rồi? Đã tìm được chưa?”
Hình Uy gật đầu, rồi lại lắc đầu, cứ muốn nói lại thôi, sắc mặt hơi trắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.