Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 583
Truyện
18/10/2022
Chương 583
Tô Ánh Uyển sửng sốt, nhìn Cố Tịch Dao một cái, sau đó cong môi cười: “Tôi còn đang suy nghĩ rốt cuộc cô có xuất hiện hay không nữa? Cô có rảnh không, chúng ta qua bên kia tâm sự nhé?”
“Chúng ta không có gì để nói, cô Tô.” Cố Tịch Dao nhớ tới những chuyện Tô Ánh Uyển làm trước đó thì lạnh nhạt lắc đầu.
“Cô còn để ý chuyện quảng cáo lần trước sao? Ha ha, cô đừng quên, cô chỉnh tôi rất thê thảm!” Tô Ánh Uyển nhớ tới vẻ chật vật ngày đó thì trong lòng oán hận.
“Đó là Cô Tô tự làm tự chịu, không phải sao?”
“Cô ——” Tô Ánh Uyển kiềm nén tức giận: “Không sai, là tôi tự làm tự chịu! Tôi tự làm tự chịu ở chỗ là quá khinh địch, không nghĩ tới cô là mẹ của con trai Quân! Nhưng Quân tình nguyện muốn con trai cũng không cần cô! Ha ha, thế nào, trong lòng khó chịu đúng không? Cố Tịch Dao, tôi đến đây nói với cô từ nay về sau tôi sẽ tiếp nhận con trai của cô, bởi vì chỉ có Tô Ánh Uyển này mới có thể đứng bên cạnh Quân!”
Cố Tịch Dao híp mắt lại, mím môi cười lạnh, mặc kệ Tô Ánh Uyển ra vẻ thế nào, cô không để trong lòng.
“Cô Tô nói xong chưa? Nói xong rồi thì có thể về. Thuận tiện tôi nói cho cô một tiếng, bọn nhỏ người không phải là đồ vật, không phải ai nói tiếp nhận thì sẽ tiếp nhận!”
Cố Tịch Dao nói xong thì đẩy cửa ra đi vào phòng bệnh.
“Mẹ…” Giọng mềm mại của Trình Trình.
“Mẹ…” Giọng làm nũng của Dương Dương.
Đồng thời vang lên.
Ầm một tiếng, cửa đóng lại. Tô Ánh Uyển hoàn toàn ngăn cách ở bên ngoài với cô và bọn nhỏ…
Rốt cuộc hôm nay mở phiên tòa kiện cáo.
Khí hậu hôm nay có chút mát mẻ, đám mây màu xám nhạt lơ lửng trên bầu trời, mưa rơi tí tách tí tách…
Bởi vì vụ án xử lí không công khai, cho nên đa số phóng viên truyền thông cũng chỉ có thể nằm vùng ngoài toà án chờ đợi…
Bắc Minh Quân vừa xuất hiện ở cửa toà án thì nhóm paparazzi lập tức tranh nhau phỏng vấn ——
“Anh Bắc Minh, hôm nay mở phiên toà vụ án, anh có niềm tin mình sẽ lấy được giám hộ con trai mình không?”
“Nghe nói ngoại trừ đứa con trai này, anh còn có một đứa con trai khác, xin hỏi có phải là sự thật hay không?”
“Anh Bắc Minh, có phải bị cáo là cô Cố sinh đứa con trai đó cho anh đúng không? Hay là một người khác?”
…
Lúc phóng viên cố gắng phỏng vấn thì Bắc Minh Quân lại không trả lời bất cứ câu nào, một vai chính khác của vụ kiện là Cố Tịch Dao cũng xuất hiện ở cửa toà án.
Cô nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Bắc Minh Quân, anh vẫn có khí thế cao quý không ai sánh nổi.
Trong nhất thời, truyền thông lại chuyển ống kính về phía cô, lại ùa lên một lần nữa.
Vân Chi Lâm ôm lấy cô, ngăn cản truyền thông, nhanh chóng vào toà án…
Toà án đã có người của Bắc Minh Thị canh giữ nghiêm ngặt, một con ruồi cũng không thể bay vào.
Lúc tiếng chuông mở phiên toà vang lên, thần kinh Cố Tịch Dao căng thẳng, sắc mặt tái nhợt đứng ở vị trí bị cáo.
Tô Ánh Uyển sửng sốt, nhìn Cố Tịch Dao một cái, sau đó cong môi cười: “Tôi còn đang suy nghĩ rốt cuộc cô có xuất hiện hay không nữa? Cô có rảnh không, chúng ta qua bên kia tâm sự nhé?”
“Chúng ta không có gì để nói, cô Tô.” Cố Tịch Dao nhớ tới những chuyện Tô Ánh Uyển làm trước đó thì lạnh nhạt lắc đầu.
“Cô còn để ý chuyện quảng cáo lần trước sao? Ha ha, cô đừng quên, cô chỉnh tôi rất thê thảm!” Tô Ánh Uyển nhớ tới vẻ chật vật ngày đó thì trong lòng oán hận.
“Đó là Cô Tô tự làm tự chịu, không phải sao?”
“Cô ——” Tô Ánh Uyển kiềm nén tức giận: “Không sai, là tôi tự làm tự chịu! Tôi tự làm tự chịu ở chỗ là quá khinh địch, không nghĩ tới cô là mẹ của con trai Quân! Nhưng Quân tình nguyện muốn con trai cũng không cần cô! Ha ha, thế nào, trong lòng khó chịu đúng không? Cố Tịch Dao, tôi đến đây nói với cô từ nay về sau tôi sẽ tiếp nhận con trai của cô, bởi vì chỉ có Tô Ánh Uyển này mới có thể đứng bên cạnh Quân!”
Cố Tịch Dao híp mắt lại, mím môi cười lạnh, mặc kệ Tô Ánh Uyển ra vẻ thế nào, cô không để trong lòng.
“Cô Tô nói xong chưa? Nói xong rồi thì có thể về. Thuận tiện tôi nói cho cô một tiếng, bọn nhỏ người không phải là đồ vật, không phải ai nói tiếp nhận thì sẽ tiếp nhận!”
Cố Tịch Dao nói xong thì đẩy cửa ra đi vào phòng bệnh.
“Mẹ…” Giọng mềm mại của Trình Trình.
“Mẹ…” Giọng làm nũng của Dương Dương.
Đồng thời vang lên.
Ầm một tiếng, cửa đóng lại. Tô Ánh Uyển hoàn toàn ngăn cách ở bên ngoài với cô và bọn nhỏ…
Rốt cuộc hôm nay mở phiên tòa kiện cáo.
Khí hậu hôm nay có chút mát mẻ, đám mây màu xám nhạt lơ lửng trên bầu trời, mưa rơi tí tách tí tách…
Bởi vì vụ án xử lí không công khai, cho nên đa số phóng viên truyền thông cũng chỉ có thể nằm vùng ngoài toà án chờ đợi…
Bắc Minh Quân vừa xuất hiện ở cửa toà án thì nhóm paparazzi lập tức tranh nhau phỏng vấn ——
“Anh Bắc Minh, hôm nay mở phiên toà vụ án, anh có niềm tin mình sẽ lấy được giám hộ con trai mình không?”
“Nghe nói ngoại trừ đứa con trai này, anh còn có một đứa con trai khác, xin hỏi có phải là sự thật hay không?”
“Anh Bắc Minh, có phải bị cáo là cô Cố sinh đứa con trai đó cho anh đúng không? Hay là một người khác?”
…
Lúc phóng viên cố gắng phỏng vấn thì Bắc Minh Quân lại không trả lời bất cứ câu nào, một vai chính khác của vụ kiện là Cố Tịch Dao cũng xuất hiện ở cửa toà án.
Cô nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của Bắc Minh Quân, anh vẫn có khí thế cao quý không ai sánh nổi.
Trong nhất thời, truyền thông lại chuyển ống kính về phía cô, lại ùa lên một lần nữa.
Vân Chi Lâm ôm lấy cô, ngăn cản truyền thông, nhanh chóng vào toà án…
Toà án đã có người của Bắc Minh Thị canh giữ nghiêm ngặt, một con ruồi cũng không thể bay vào.
Lúc tiếng chuông mở phiên toà vang lên, thần kinh Cố Tịch Dao căng thẳng, sắc mặt tái nhợt đứng ở vị trí bị cáo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.