Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 586
Truyện
18/10/2022
Chương 586
“Anh làm gì!” Cô phản xạ nhìn xung quanhmột cái, cô sợ những người khác thấy được: “Bắc Minh Quân, tên khốn! Buông tôi ra… ”
“Xuỵt ——” Anh lại cười khẽ, mập mờ lè lưỡi lướt qua da thịt trên cổ cô, giọng nói lạnh nhạt hơi khàn khàn: “Không muốn làm gì cả, chỉ muốn thử cái gọi là không có đạo đức… ”
Anh nói xong thì ngậm môi lên da thịt tinh tế của cô…
Một bàn tay to trói chặt ở eo cô làm cho cô không nhúc nhích, một tay khác không kiêng dè luôn ào vạt áo, nắm lấy thứ mềm mại trước ngực…
Cô hoảng sợ. Chân tay luống cuống.
Cô muốn phản kháng nhưng sợ phản kháng kịch liệt lại làm cho bản thân bị thương.
Bởi vì mấy ngày nay chạy khắp nơi, thân hình cô mảnh khảnh, tuy rằng cô mang thai hơn ba tháng, bụng nhỏ không quá rõ ràng. Nhưng cô sợ anh sẽ phát hiện gì đó…
“Bắc Minh Quân! Anh đã quên chỗ này là toà án sao! Anh dừng tay lại——”
Anh vẫn không thay đổi, thậm chí được nước lấn tới chui vào trong nội y bóp lấy thứ trắng nhỏ…
Hơi thở của cô hỗn loạn, tay nắm chặt lấy tay anh, móng tay cấu vào trong thịt!
“Toà án thì sao? Cho dù tôi cưỡng bức thì sao? Đừng quên, một người phụ nữ đồng ý tiến hành giao dịch không đạo đức với tôi trước đó, cũng sẽ không thanh cao được bao nhiêu! ”
Giọng anh lạnh lẽo, che giấu bão táp.
Đúng vậy, anh vô cùng tức giận, tức giận cô cho phép Vân Chi Lâm dùng bản thỏa thuận trước đó của bọn họ!
Mặc dù trước kia anh đã sớm biết mang thai hộ rất khó nhận được sự đồng ý của pháp luật, nhưng mẹ nó anh để ý, dựa vào cái gì Vân Chi Lâm phán xét quá khứ của anh và cô chứ?
Cố Tịch Dao hoảng sợ: “Rốt cuộc anh muốn thế nào? Lại muốn cách như vậy sỉ nhục tôi, để tôi nhận thua sao?”
Cô bĩu môi, nhìn mặt mình tái nhợt trong gương, khuôn mặt anh nham hiểm độc ác…
Anh ôm lấy cô ở sau lưng, bàn tay to không biết liêm sỉ di chuyển trên người cô…
“Nhận thua? Nếu trước kia cô sớm nhận thua, chúng ta còn cần đến tòa án sao?”
Anh híp lại mắt, rút tay khỏi ngực cô, lướt qua đường cong trên người cô, cuối cùng dừng trước bụng nhỏ, cách lớp quần áo mềm nhẹ vuốt ve vài vòng, sau đó ánh mắt lạnh lùng!
Trái tim cô ngừng đập!
“Ồ, xem ra cô ở châu Úc mấy tháng, đúng là sống rất dễ chịu, nhưng lại béo ra một chút… ”
Trái tim cô run lên. Lại âm thầm thở phào.
Lại không ngờ anh lại nói tiếp, làm cho trái tim cô co lại: “Sao vậy, Vân Chi Lâm dạy dỗ? Anh ta sờ qua chỗ nào của cô? Nơi này… Nơi này… Hay là nơi này…? ”
Anh vừa nói vừa thô lỗ lướt qua đường cong tinh tế của cô, nghiến răng nghiến lợi cười nói: “Chẳng lẽ cô không nói cho anh ta biết chỗ nhạy cảm trên người mình sao. Chỉ có tôi biết rõ… ”
Biểu cảm của cô căng thẳng, mặt trắng bệch nở nụ cười đau đớn: “Bắc Minh Quân, tôi và Chi Lâm chỉ là bạn bè đơn thuần, chúng tôi không dơ bẩn như anh đâu!”
“Ha ha… “Anh lạnh lùng cười nhẹ ra tiếng, bàn tay lớn lại nắm lấy ngực đầy đặn của cô: “Có lẽ cô nói không sai, một người đàn ông bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, biết rõ cô không phải là xử nữ, mà còn say mê cơ thể của cô, không phải dơ bẩn thì là cái gì? ”
Cổ họng cô xiết chặt lại.
“Anh làm gì!” Cô phản xạ nhìn xung quanhmột cái, cô sợ những người khác thấy được: “Bắc Minh Quân, tên khốn! Buông tôi ra… ”
“Xuỵt ——” Anh lại cười khẽ, mập mờ lè lưỡi lướt qua da thịt trên cổ cô, giọng nói lạnh nhạt hơi khàn khàn: “Không muốn làm gì cả, chỉ muốn thử cái gọi là không có đạo đức… ”
Anh nói xong thì ngậm môi lên da thịt tinh tế của cô…
Một bàn tay to trói chặt ở eo cô làm cho cô không nhúc nhích, một tay khác không kiêng dè luôn ào vạt áo, nắm lấy thứ mềm mại trước ngực…
Cô hoảng sợ. Chân tay luống cuống.
Cô muốn phản kháng nhưng sợ phản kháng kịch liệt lại làm cho bản thân bị thương.
Bởi vì mấy ngày nay chạy khắp nơi, thân hình cô mảnh khảnh, tuy rằng cô mang thai hơn ba tháng, bụng nhỏ không quá rõ ràng. Nhưng cô sợ anh sẽ phát hiện gì đó…
“Bắc Minh Quân! Anh đã quên chỗ này là toà án sao! Anh dừng tay lại——”
Anh vẫn không thay đổi, thậm chí được nước lấn tới chui vào trong nội y bóp lấy thứ trắng nhỏ…
Hơi thở của cô hỗn loạn, tay nắm chặt lấy tay anh, móng tay cấu vào trong thịt!
“Toà án thì sao? Cho dù tôi cưỡng bức thì sao? Đừng quên, một người phụ nữ đồng ý tiến hành giao dịch không đạo đức với tôi trước đó, cũng sẽ không thanh cao được bao nhiêu! ”
Giọng anh lạnh lẽo, che giấu bão táp.
Đúng vậy, anh vô cùng tức giận, tức giận cô cho phép Vân Chi Lâm dùng bản thỏa thuận trước đó của bọn họ!
Mặc dù trước kia anh đã sớm biết mang thai hộ rất khó nhận được sự đồng ý của pháp luật, nhưng mẹ nó anh để ý, dựa vào cái gì Vân Chi Lâm phán xét quá khứ của anh và cô chứ?
Cố Tịch Dao hoảng sợ: “Rốt cuộc anh muốn thế nào? Lại muốn cách như vậy sỉ nhục tôi, để tôi nhận thua sao?”
Cô bĩu môi, nhìn mặt mình tái nhợt trong gương, khuôn mặt anh nham hiểm độc ác…
Anh ôm lấy cô ở sau lưng, bàn tay to không biết liêm sỉ di chuyển trên người cô…
“Nhận thua? Nếu trước kia cô sớm nhận thua, chúng ta còn cần đến tòa án sao?”
Anh híp lại mắt, rút tay khỏi ngực cô, lướt qua đường cong trên người cô, cuối cùng dừng trước bụng nhỏ, cách lớp quần áo mềm nhẹ vuốt ve vài vòng, sau đó ánh mắt lạnh lùng!
Trái tim cô ngừng đập!
“Ồ, xem ra cô ở châu Úc mấy tháng, đúng là sống rất dễ chịu, nhưng lại béo ra một chút… ”
Trái tim cô run lên. Lại âm thầm thở phào.
Lại không ngờ anh lại nói tiếp, làm cho trái tim cô co lại: “Sao vậy, Vân Chi Lâm dạy dỗ? Anh ta sờ qua chỗ nào của cô? Nơi này… Nơi này… Hay là nơi này…? ”
Anh vừa nói vừa thô lỗ lướt qua đường cong tinh tế của cô, nghiến răng nghiến lợi cười nói: “Chẳng lẽ cô không nói cho anh ta biết chỗ nhạy cảm trên người mình sao. Chỉ có tôi biết rõ… ”
Biểu cảm của cô căng thẳng, mặt trắng bệch nở nụ cười đau đớn: “Bắc Minh Quân, tôi và Chi Lâm chỉ là bạn bè đơn thuần, chúng tôi không dơ bẩn như anh đâu!”
“Ha ha… “Anh lạnh lùng cười nhẹ ra tiếng, bàn tay lớn lại nắm lấy ngực đầy đặn của cô: “Có lẽ cô nói không sai, một người đàn ông bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, biết rõ cô không phải là xử nữ, mà còn say mê cơ thể của cô, không phải dơ bẩn thì là cái gì? ”
Cổ họng cô xiết chặt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.