Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 589
Truyện
18/10/2022
Chương 589
“Vậy cô cho rằng cô Cố Tịch Dao biết quan hệ của Bắc Minh Khởi Hiên và anh Bắc Minh Quân sao?”
“Đương nhiên là biết! Cô ta không chỉ biết mà còn lợi dụng Bắc Minh Khởi Hiên để tiếp cận Bắc Minh Quân! Mục tiêu của cô ta là Bắc Minh Quân giàu có! Cô ta không cam lòng làm con gái rơi, không cam lòng tôi đeo vàng bạc, cô ta muốn ở bên cạnh người giàu có… ”
Cố Anh Thư vừa nói xong thì toàn phiên tòa ồ lên…
Vân Chi Lâm tức giận đến mức khàn giọng: “Phản đối! Phản đối nhân chứng của nguyên cáo nói không có căn cứ!”
Jack mỉm cười: “Thưa thẩm phán, nhân chứng Cố Anh Thư từng làm chị em với bị cáo, hai người sống với nhau mười mấy năm, lời cô ta nói không phải không có căn cứ.”
Thẩm phán nhìn thoáng qua Vân Chi Lâm: “Phản đối không có hiệu lực!”
Vân Chi Lâm tức giận ngồi xuống ghế, Cố Tịch Dao ướt đẫm mồ hôi, trừng mắt nhìn Bắc Minh Quân, cô không nghĩ tới người đàn ông này lại chạm đến ranh giới cuối cùng của đạo đức!
Tiếp theo, Jack lại lấy ra một bản báo cáo, trình cho thẩm phán xem ——
“Hiện tại, tôi phản đối tình trạng thu nhập và đánh giá tinh thần do luật sự của bị cáo vừa cung cấp!
Thử nghĩ xem một cô gái buộc nghỉ học rồi sang nước Mỹ chữa bệnh cho mẹ, trong năm năm, ngoại trừ bị cáo chăm sóc cho mẹ mình thì cũng chăm sóc cho đứa bé, cũng không ra ngoài làm việc, tiền sinh hoạt gần như dựa vào mười lăm tỷ trợ cấp mang thai.
Sau khi bị cáo về nước thì vào một công ty nhỏ làm trợ lý phòng kiến trúc, sau đó làm thư ký của đương sự của tôi ở Bắc Minh Thị, hơn nữa không bao lâu bị đương sự của tôi sa thải. Sau đó đương sự của tôi đã cho cô ta một thẻ đen không giới hạn, trong báo cáo cho ghi lại những khoản chi tiêu, sự thật chứng minh, bị cáo thu nhập cũng không ổn định, thậm chí vẫn dựa vào tiền bạc của đương sự tôi! Thử hỏi sao cô ta có thể đảm bảo tương lai cho đứa nhỏ chứ?”
Jack nói xong lại lấy ra mấy tấm ảnh mờ: “Mặt khác, tôi cung cấp một số ảnh chụp từ máy giám sát, bị cáo từng ở quán bar uống say đến mức không còn biết gì—— ”
Lúc Cố Tịch Dao nhìn thấy ảnh quán bar thì chỉ cảm thấy đầu óc ầm một tiếng, sau đó cô lập tức rơi vào vực sâu. Cô khó tin mở to hai mắt, cô nôn nóng, lúc đó cô và Bắc Minh Quân cá cược, từng ở quán bar của Bạch Điệp Quý hát 《Bạch Nguyệt Quang》, uống say đến mức không còn biết gì…
Jack hài lòng nhìn khuôn mặt khiếp sợ của Cố Tịch Dao, tiếp tục ngoài cười nhưng trong không cười: “Vì vậy có thể thấy được, dưới tình huống có con nhưng bị cáo mặc kệ đứa bé không quan tâm, còn sinh hoạt không có chừng mực, uống say đến mức không còn biết gì, đêm không về ngủ. Thử hỏi đứa bé đi theo một người mẹ không bảo đảm thu nhập, sinh hoạt không lành mạnh thì có thể có tương lai gì chứ?”
“Tôi phản đối!” Vân Chi Lâm lại giận dữ đứng dậy: “Thưa thẩm phán, phản đối luật sư của nguyên cáo cầm mấy tấm ảnh đã kết luận sinh hoạt của đương sự tôi không lành mạnh, đây là vơ đũa cả nắm, vu khống cho người khác!”
Jack lại nhướng mày:”Thưa thẩm phán, năm đó bị cáo lén trộm một đứa con của đương sự tôi, cũng là hành vi không thành thật! Mà tôi cũng chỉ suy đoán hợp lý mà thôi.”
Thẩm phán cẩn thận đọc xong tài liệu do phía nguyên cáo cung cấp, thận trọng gật đầu, nhìn thoáng qua Vân Chi Lâm: “Phản đối vô hiệu!”
Vân Chi Lâm hít sâu, nắm chặt tay lại, nặng nề nhắm mắt lại.
Sau đó anh ta mở ra, cuối cùng lấy điện thoại trình lên ——
Vân Chi Lâm kết nối điện thoại với máy tính, sau đó phát một đoạn video.
Lại không nghĩ rằng ——
Trong video lại là video ở nhà Vân Chi Lâm!
“Vậy cô cho rằng cô Cố Tịch Dao biết quan hệ của Bắc Minh Khởi Hiên và anh Bắc Minh Quân sao?”
“Đương nhiên là biết! Cô ta không chỉ biết mà còn lợi dụng Bắc Minh Khởi Hiên để tiếp cận Bắc Minh Quân! Mục tiêu của cô ta là Bắc Minh Quân giàu có! Cô ta không cam lòng làm con gái rơi, không cam lòng tôi đeo vàng bạc, cô ta muốn ở bên cạnh người giàu có… ”
Cố Anh Thư vừa nói xong thì toàn phiên tòa ồ lên…
Vân Chi Lâm tức giận đến mức khàn giọng: “Phản đối! Phản đối nhân chứng của nguyên cáo nói không có căn cứ!”
Jack mỉm cười: “Thưa thẩm phán, nhân chứng Cố Anh Thư từng làm chị em với bị cáo, hai người sống với nhau mười mấy năm, lời cô ta nói không phải không có căn cứ.”
Thẩm phán nhìn thoáng qua Vân Chi Lâm: “Phản đối không có hiệu lực!”
Vân Chi Lâm tức giận ngồi xuống ghế, Cố Tịch Dao ướt đẫm mồ hôi, trừng mắt nhìn Bắc Minh Quân, cô không nghĩ tới người đàn ông này lại chạm đến ranh giới cuối cùng của đạo đức!
Tiếp theo, Jack lại lấy ra một bản báo cáo, trình cho thẩm phán xem ——
“Hiện tại, tôi phản đối tình trạng thu nhập và đánh giá tinh thần do luật sự của bị cáo vừa cung cấp!
Thử nghĩ xem một cô gái buộc nghỉ học rồi sang nước Mỹ chữa bệnh cho mẹ, trong năm năm, ngoại trừ bị cáo chăm sóc cho mẹ mình thì cũng chăm sóc cho đứa bé, cũng không ra ngoài làm việc, tiền sinh hoạt gần như dựa vào mười lăm tỷ trợ cấp mang thai.
Sau khi bị cáo về nước thì vào một công ty nhỏ làm trợ lý phòng kiến trúc, sau đó làm thư ký của đương sự của tôi ở Bắc Minh Thị, hơn nữa không bao lâu bị đương sự của tôi sa thải. Sau đó đương sự của tôi đã cho cô ta một thẻ đen không giới hạn, trong báo cáo cho ghi lại những khoản chi tiêu, sự thật chứng minh, bị cáo thu nhập cũng không ổn định, thậm chí vẫn dựa vào tiền bạc của đương sự tôi! Thử hỏi sao cô ta có thể đảm bảo tương lai cho đứa nhỏ chứ?”
Jack nói xong lại lấy ra mấy tấm ảnh mờ: “Mặt khác, tôi cung cấp một số ảnh chụp từ máy giám sát, bị cáo từng ở quán bar uống say đến mức không còn biết gì—— ”
Lúc Cố Tịch Dao nhìn thấy ảnh quán bar thì chỉ cảm thấy đầu óc ầm một tiếng, sau đó cô lập tức rơi vào vực sâu. Cô khó tin mở to hai mắt, cô nôn nóng, lúc đó cô và Bắc Minh Quân cá cược, từng ở quán bar của Bạch Điệp Quý hát 《Bạch Nguyệt Quang》, uống say đến mức không còn biết gì…
Jack hài lòng nhìn khuôn mặt khiếp sợ của Cố Tịch Dao, tiếp tục ngoài cười nhưng trong không cười: “Vì vậy có thể thấy được, dưới tình huống có con nhưng bị cáo mặc kệ đứa bé không quan tâm, còn sinh hoạt không có chừng mực, uống say đến mức không còn biết gì, đêm không về ngủ. Thử hỏi đứa bé đi theo một người mẹ không bảo đảm thu nhập, sinh hoạt không lành mạnh thì có thể có tương lai gì chứ?”
“Tôi phản đối!” Vân Chi Lâm lại giận dữ đứng dậy: “Thưa thẩm phán, phản đối luật sư của nguyên cáo cầm mấy tấm ảnh đã kết luận sinh hoạt của đương sự tôi không lành mạnh, đây là vơ đũa cả nắm, vu khống cho người khác!”
Jack lại nhướng mày:”Thưa thẩm phán, năm đó bị cáo lén trộm một đứa con của đương sự tôi, cũng là hành vi không thành thật! Mà tôi cũng chỉ suy đoán hợp lý mà thôi.”
Thẩm phán cẩn thận đọc xong tài liệu do phía nguyên cáo cung cấp, thận trọng gật đầu, nhìn thoáng qua Vân Chi Lâm: “Phản đối vô hiệu!”
Vân Chi Lâm hít sâu, nắm chặt tay lại, nặng nề nhắm mắt lại.
Sau đó anh ta mở ra, cuối cùng lấy điện thoại trình lên ——
Vân Chi Lâm kết nối điện thoại với máy tính, sau đó phát một đoạn video.
Lại không nghĩ rằng ——
Trong video lại là video ở nhà Vân Chi Lâm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.