Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 599
Truyện
20/10/2022
Chương 599
Trong một thời gian như tia chớp đã đâm vào chiếc xe hơi.
Kít…
Một âm thanh thắng xe chói tai vang lên, phá nát cả bầu trời đêm…
Nghe cực kỳ thê lương.
Không hề có điềm báo trước!
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Chủ nhân… hình như là, hình như là tôi đã không cẩn thận đụng trúng người rồi…”
“Xuống xe xem thử xem.”
Hình Uy nhanh chóng bước xuống xe.
Chỉ một lát sau, Bắc Minh Quân cũng đi theo xuống xe, lúc nhìn thấy bóng dáng của người bị đụng ngã trên mặt đất, đôi mắt tĩnh mịch của anh lại run lên…
Bỗng nhiên sân bay lại cách anh càng ngày càng xa.
Nhìn bóng dáng gầy yếu nằm ở trên mặt đất, ánh mắt của anh chợt lóe lên trong màn đêm đầy sao.
“Phỉ Nhi…” Giọng nói khàn khàn của anh lơ lửng giữa bầu trời đêm…
Có đôi khi có rất nhiều chuyện dường như đã được định sẵn trong tương lai.
Định sẵn bởi vì một vài sai lầm mà bỏ lỡ thời gian tốt đẹp nhất của nhau…
…
Dưới cùng một bầu trời với những ngôi sao trong đêm.
Rốt cuộc máy bay cũng đã cất cánh.
Cố Tịch Dao ngồi ở vị trí gần cửa sổ nhìn bầu trời đêm ở bên ngoài máy bay, dường như cách cô rất gần nhưng mà lại rất xa.
Rốt cuộc cô cũng đã muốn rời khỏi nơi này một mình.
Cô mới phát hiện mình lại không nỡ đi khỏi thành phố A như vậy.
Không nỡ đi xa thành phố mà cô đã trưởng thành.
Không nỡ bỏ rơi hai cục cưng.
Không nỡ…
Người đàn ông giống như thiên thần mà ôm lấy cô trong đêm mưa to gió lớn.
Cô vĩnh viễn nhớ kỹ anh đã nói: Cô vừa mới khóc thì cả thế giới này đều đổ mưa…
Nhưng mà sau đó anh lại dùng phương thức tàn nhẫn nhất đã phá vỡ niềm tin cuối cùng của cô!
Ngón tay vừa chạm vào mặt, mới phát hiện bất tri bất giác nước mắt đã rơi đầy gương mặt.
Đây là lần đầu tiên mà cô ra nước ngoài một mình, cô đơn như thế.
Cô đơn lẻ bóng!
Trong đầu đang nhớ đến từng chuyện từng chuyện xảy ra trong những năm gần đây, hóa ra cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, tất cả đều hư vô.
Tất cả đều đã kết thúc, nhưng mà người ta đều nói kết thúc không phải là bắt đầu tiếp theo hay sao?
Dù sao thì cô vẫn còn cục cưng ở trong thân thể vẫn còn chưa ra đời.
Vô thức lướt qua bụng dưới, đây là chuyện may mắn nhất của cô…
Lúc này trong khoang máy bay đột nhiên lại có một tiếp viên hàng không chạy tới…
Trong một thời gian như tia chớp đã đâm vào chiếc xe hơi.
Kít…
Một âm thanh thắng xe chói tai vang lên, phá nát cả bầu trời đêm…
Nghe cực kỳ thê lương.
Không hề có điềm báo trước!
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Chủ nhân… hình như là, hình như là tôi đã không cẩn thận đụng trúng người rồi…”
“Xuống xe xem thử xem.”
Hình Uy nhanh chóng bước xuống xe.
Chỉ một lát sau, Bắc Minh Quân cũng đi theo xuống xe, lúc nhìn thấy bóng dáng của người bị đụng ngã trên mặt đất, đôi mắt tĩnh mịch của anh lại run lên…
Bỗng nhiên sân bay lại cách anh càng ngày càng xa.
Nhìn bóng dáng gầy yếu nằm ở trên mặt đất, ánh mắt của anh chợt lóe lên trong màn đêm đầy sao.
“Phỉ Nhi…” Giọng nói khàn khàn của anh lơ lửng giữa bầu trời đêm…
Có đôi khi có rất nhiều chuyện dường như đã được định sẵn trong tương lai.
Định sẵn bởi vì một vài sai lầm mà bỏ lỡ thời gian tốt đẹp nhất của nhau…
…
Dưới cùng một bầu trời với những ngôi sao trong đêm.
Rốt cuộc máy bay cũng đã cất cánh.
Cố Tịch Dao ngồi ở vị trí gần cửa sổ nhìn bầu trời đêm ở bên ngoài máy bay, dường như cách cô rất gần nhưng mà lại rất xa.
Rốt cuộc cô cũng đã muốn rời khỏi nơi này một mình.
Cô mới phát hiện mình lại không nỡ đi khỏi thành phố A như vậy.
Không nỡ đi xa thành phố mà cô đã trưởng thành.
Không nỡ bỏ rơi hai cục cưng.
Không nỡ…
Người đàn ông giống như thiên thần mà ôm lấy cô trong đêm mưa to gió lớn.
Cô vĩnh viễn nhớ kỹ anh đã nói: Cô vừa mới khóc thì cả thế giới này đều đổ mưa…
Nhưng mà sau đó anh lại dùng phương thức tàn nhẫn nhất đã phá vỡ niềm tin cuối cùng của cô!
Ngón tay vừa chạm vào mặt, mới phát hiện bất tri bất giác nước mắt đã rơi đầy gương mặt.
Đây là lần đầu tiên mà cô ra nước ngoài một mình, cô đơn như thế.
Cô đơn lẻ bóng!
Trong đầu đang nhớ đến từng chuyện từng chuyện xảy ra trong những năm gần đây, hóa ra cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, tất cả đều hư vô.
Tất cả đều đã kết thúc, nhưng mà người ta đều nói kết thúc không phải là bắt đầu tiếp theo hay sao?
Dù sao thì cô vẫn còn cục cưng ở trong thân thể vẫn còn chưa ra đời.
Vô thức lướt qua bụng dưới, đây là chuyện may mắn nhất của cô…
Lúc này trong khoang máy bay đột nhiên lại có một tiếp viên hàng không chạy tới…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.