Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 624
Truyện
25/10/2022
Tiếp đó, sau khi nói địa chỉ liền không còn thanh âm.
Cố Tịch Dao nhìn chằm chằm điện thoại, nhỏ Lạc Kiều có lúc điên điên khùng khùng, nói chuyện cũng không biết là thật hay giả. Nhưng nếu là thật, vậy cô ấy không phải lâm vào tù tội?
Suy nghĩ nửa ngày, Cố Tịch Dao vẫn quyết định đi làm rõ.
Dựa vào địa chỉ Lạc Kiều nói ra cuối cùng, một tiếng sau, Cố Tịch Dao đã tới nơi.
Lại không nghĩ tới là một nhà nghỉ suối nước nóng tư nhân trang hoàng nhã nhặn.
“Cô Cố, cô Lạc đã ở bên trong đợi cô rất lâu rồi.”
Cô mới vừa vào hội quán, đã có một người đàn ông đi tới, gật đầu với cô, dẫn cô vào một căn phòng ——
Giây phút cửa phòng đẩy ra, Cố Tịch Dao liền nhìn thấy Lạc Kiều bị người ta treo trên không, bên dưới cách chân cô ấy khoảng mười mét, lại là một hồ băng bốc sương mù…
“Tịch Dao, cứu mình, cứu mình…” Lạc Kiều giãy giụa trên không, vô cùng sợ hãi kêu.
Đột nhiên, binh ~ một tiếng.
Cửa sau lưng bị đóng lại.
Cố Tịch Dao sững sốt, rũ mắt nhìn, mới phát hiện mình đang đứng trên một tấm đá, chỉ cần tiến về phía trước vài bước, thì có thể rơi vào trong hồ băng đó…trong mùa đông lạnh lẽo, hồ băng này đủ để đâm xuyên xương cốt người ta.
“Kiều Kiều, đã xảy ra chuyện gì? Sao cậu lại bị người ta trói ở đây?”
“Tịch Dao…mình…mình…xin lỗi…” Lạc Kiều lắp bắp nửa ngày.
“Sao vậy?” Cố Tịch Dao nhíu mày.
“Ai ui, cũng trách Bắc Minh Quân Quân đó…”
Lạc Kiều vừa nói tới một nửa, đột nhiên, giọng nói trầm thấp lạnh lẽo như ma quỷ từ sau lưng Cố Tịch Dao truyền tới ——
“Sao cô không hỏi thử chị em tốt của cô, tại sao muốn hạ thuốc trong rượu của tôi?”
Cố Tịch Dao quay phắt người lại, dáng người Bắc Minh Quân thẳng tắp cách mình chỉ một mét!
“Là anh!” Cô tiềm thức lùi về phía sau hai bước.
Anh lại cong môi, tà ác ép sát cô, anh biết nếu cô còn lùi về sau vài bước, thì sẽ rơi vào trong hồ băng sâu mười mét!
Tuy nhiên, hạ thuốc?
Cố Tịch Dao quay đầu trừng mắt Lạc Kiều, Lạc Kiều chột dạ bĩu môi. Cô nhóc đó định dùng phương pháp hạ thuốc làm Bắc Minh Quân hôn mê, sau đó tố cáo anh cưỡng hiếp sao?
Trời ơi, đây là phương pháp ngu ngốc gì?
Người ta không tố cáo ngược lại cô chuốc thuốc cưỡng hiếp đã không tệ rồi!
“Bắc Minh Quân, anh rốt cuộc đang chơi trò gì?” Hơi thở Cố Tịch Dao có chút dồn dập, không quen anh áp sát như vậy.
“Chơi trò gì? Giống như đêm kim cương Mật Ái đó, cô hạ thuốc tôi, cô cho rằng người phụ nữ nào cũng có cơ hội hạ thuốc tôi?” Anh từng bước lại gần cô, bức cô không còn đường lùi: “Tôi không quên, đêm đó cô chơi đùa tôi thế nào, xem tôi thành cá mặn khô phơi trong công viên bên đường, hử?”
Cố Tịch Dao nhìn chằm chằm điện thoại, nhỏ Lạc Kiều có lúc điên điên khùng khùng, nói chuyện cũng không biết là thật hay giả. Nhưng nếu là thật, vậy cô ấy không phải lâm vào tù tội?
Suy nghĩ nửa ngày, Cố Tịch Dao vẫn quyết định đi làm rõ.
Dựa vào địa chỉ Lạc Kiều nói ra cuối cùng, một tiếng sau, Cố Tịch Dao đã tới nơi.
Lại không nghĩ tới là một nhà nghỉ suối nước nóng tư nhân trang hoàng nhã nhặn.
“Cô Cố, cô Lạc đã ở bên trong đợi cô rất lâu rồi.”
Cô mới vừa vào hội quán, đã có một người đàn ông đi tới, gật đầu với cô, dẫn cô vào một căn phòng ——
Giây phút cửa phòng đẩy ra, Cố Tịch Dao liền nhìn thấy Lạc Kiều bị người ta treo trên không, bên dưới cách chân cô ấy khoảng mười mét, lại là một hồ băng bốc sương mù…
“Tịch Dao, cứu mình, cứu mình…” Lạc Kiều giãy giụa trên không, vô cùng sợ hãi kêu.
Đột nhiên, binh ~ một tiếng.
Cửa sau lưng bị đóng lại.
Cố Tịch Dao sững sốt, rũ mắt nhìn, mới phát hiện mình đang đứng trên một tấm đá, chỉ cần tiến về phía trước vài bước, thì có thể rơi vào trong hồ băng đó…trong mùa đông lạnh lẽo, hồ băng này đủ để đâm xuyên xương cốt người ta.
“Kiều Kiều, đã xảy ra chuyện gì? Sao cậu lại bị người ta trói ở đây?”
“Tịch Dao…mình…mình…xin lỗi…” Lạc Kiều lắp bắp nửa ngày.
“Sao vậy?” Cố Tịch Dao nhíu mày.
“Ai ui, cũng trách Bắc Minh Quân Quân đó…”
Lạc Kiều vừa nói tới một nửa, đột nhiên, giọng nói trầm thấp lạnh lẽo như ma quỷ từ sau lưng Cố Tịch Dao truyền tới ——
“Sao cô không hỏi thử chị em tốt của cô, tại sao muốn hạ thuốc trong rượu của tôi?”
Cố Tịch Dao quay phắt người lại, dáng người Bắc Minh Quân thẳng tắp cách mình chỉ một mét!
“Là anh!” Cô tiềm thức lùi về phía sau hai bước.
Anh lại cong môi, tà ác ép sát cô, anh biết nếu cô còn lùi về sau vài bước, thì sẽ rơi vào trong hồ băng sâu mười mét!
Tuy nhiên, hạ thuốc?
Cố Tịch Dao quay đầu trừng mắt Lạc Kiều, Lạc Kiều chột dạ bĩu môi. Cô nhóc đó định dùng phương pháp hạ thuốc làm Bắc Minh Quân hôn mê, sau đó tố cáo anh cưỡng hiếp sao?
Trời ơi, đây là phương pháp ngu ngốc gì?
Người ta không tố cáo ngược lại cô chuốc thuốc cưỡng hiếp đã không tệ rồi!
“Bắc Minh Quân, anh rốt cuộc đang chơi trò gì?” Hơi thở Cố Tịch Dao có chút dồn dập, không quen anh áp sát như vậy.
“Chơi trò gì? Giống như đêm kim cương Mật Ái đó, cô hạ thuốc tôi, cô cho rằng người phụ nữ nào cũng có cơ hội hạ thuốc tôi?” Anh từng bước lại gần cô, bức cô không còn đường lùi: “Tôi không quên, đêm đó cô chơi đùa tôi thế nào, xem tôi thành cá mặn khô phơi trong công viên bên đường, hử?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.