Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Chương 644
Truyện
31/10/2022
Chương 644
Cô Cố đừng để chủ nhân kích động mới tốt…
Nhưng không ngờ – –
“Bắc Minh Quân! Anh đừng cho là tôi không dám! Dọn nhà thì dọn nhà, có gì đặc biệt sao! Không thể trêu thì tôi còn trốn không thoát sao!”
Nói xong, cô xoay người dáng vẻ muốn đi vào trong nhà.
Giọng nói lành lạnh quỷ mi của anh truyền đến: “Đã quên nói với cô, tôi đã mua lại cả tòa nhà này rồi. Nói cách khác, bây giờ chủ nhà của cô là tôi! Nếu như cô muốn sớm kết thúc hợp đồng, vậy thì đưa tiền bồi thường ra trước đi.”
Cô mở to mắt, tuyệt đối không ngờ người này mua lại cả tòa nhà này rồi!
Chuyện khi nào vậy?
“Bắc Minh Quân, anh thật gian sảo!” Cô chỉ vào anh, ngón tay tức giận đến phát run: “Tiền tôi cực cực khổ khổ kiếm được vì sao phải giao cho tên gian thương như anh? Anh đừng mơ đến tiền bồi thường của tôi, một phân tôi cũng không đưa!”
“Cái thứ mà cô cho là cực cực khổ khổ kiếm tiền, đơn giản chính là viết một quyển sách công khai chống đối thôi, nếu như không phải cha của bọn trẻ là tôi, cô cho rằng sách của cô có thể bán được cho ai?” Từ trước đến nay vẫn luôn rất tự kỷ với chính mình.
Cô không phủ nhận, sở dĩ dễ bán, một bộ phận độc giác là hướng về cái tên Bắc Minh Quân.
Thật là giận, Cố Tịch Dao cô vì sao cái gì cũng phải dựa vào người đàn ông này?
Người đàn ông này ngoại trừ gia thế tốt, vẻ ngoài đẹp, năng lực ổn, còn có cái gì?
Miệng độc, tính tình thối, thích sạch sẽ , tâm địa lạnh lùng, thủ đoạn hung ác…
“Anh quản tôi! Tôi cũng không tin, rời khỏi ba chữ Bắc Minh Quân, tôi sẽ không kiếm được tiền!” Cô cắn răng: “Anh chờ đó! Bộ sách tiếp theo của tôi nhất định chọc mù mắt chó của anh!”
Mà những lời này, sau này quả thực cũng chọc mù mắt chó của cậu hai Bắc Minh…
“Xùy!” Bắc Minh Quân cười nhạo một tiếng, biểu tình ‘bổn gia xem thường cô’: “Ngoại trừ trốn ở trong nhà viết sách, cô còn làm được gì? Chẳng lẽ cô cho rằng câu được cái mỏ vàng Mạc Cẩm Thành kia, có thể một bước lên trời sao?”
“Đừng nói cái gì mà tôi câu người khó nghe như vậy! Huống hồ tôi cũng không muốn dựa vào ba Mạc, ba Mạc là người tốt!”
“Người tốt?” Anh không thể tưởng tượng nổi nhếch mày lên, ánh mắt có lửa: “ĐM sao cái tên du cô xã hội đen kia cũng được xưng tụng là người tốt!”
Cố Tịch Dao biết thân phận của ba Mạc nhạy cảm, trong xã hội này, không dễ được tiếp nhận..
Cô hít một hơi lạnh, nắm chặt tay: “Tôi không muốn ầm ỹ với anh! Bắc Minh Quân, anh ở đối diện tôi không ngăn được! Nhưng tôi cảnh cáo anh, đừng đến can thiệp vào cuộc sống riêng tư của tôi!”
Thế nhưng anh lại lạnh giọng cười, hai tay vòng trước ngực, tư thái vô cùng ngạo mạn: “Vậy tôi trông đứa trẻ thế nào, đây cũng là cuộc sống riêng của tôi, không đến phiên cô can thiệp!”
“Không thể! Đứa bé cũng có phần của tôi, tôi không thể trơ mắt nhìn chúng nó đi theo anh, không hạnh phúc!”
“Thật sao? Rất tốt, cô còn nhớ rõ thân phận của mình, vậy thì mọi người đều cùng nhau không hạnh phúc đi!”
Cô Cố đừng để chủ nhân kích động mới tốt…
Nhưng không ngờ – –
“Bắc Minh Quân! Anh đừng cho là tôi không dám! Dọn nhà thì dọn nhà, có gì đặc biệt sao! Không thể trêu thì tôi còn trốn không thoát sao!”
Nói xong, cô xoay người dáng vẻ muốn đi vào trong nhà.
Giọng nói lành lạnh quỷ mi của anh truyền đến: “Đã quên nói với cô, tôi đã mua lại cả tòa nhà này rồi. Nói cách khác, bây giờ chủ nhà của cô là tôi! Nếu như cô muốn sớm kết thúc hợp đồng, vậy thì đưa tiền bồi thường ra trước đi.”
Cô mở to mắt, tuyệt đối không ngờ người này mua lại cả tòa nhà này rồi!
Chuyện khi nào vậy?
“Bắc Minh Quân, anh thật gian sảo!” Cô chỉ vào anh, ngón tay tức giận đến phát run: “Tiền tôi cực cực khổ khổ kiếm được vì sao phải giao cho tên gian thương như anh? Anh đừng mơ đến tiền bồi thường của tôi, một phân tôi cũng không đưa!”
“Cái thứ mà cô cho là cực cực khổ khổ kiếm tiền, đơn giản chính là viết một quyển sách công khai chống đối thôi, nếu như không phải cha của bọn trẻ là tôi, cô cho rằng sách của cô có thể bán được cho ai?” Từ trước đến nay vẫn luôn rất tự kỷ với chính mình.
Cô không phủ nhận, sở dĩ dễ bán, một bộ phận độc giác là hướng về cái tên Bắc Minh Quân.
Thật là giận, Cố Tịch Dao cô vì sao cái gì cũng phải dựa vào người đàn ông này?
Người đàn ông này ngoại trừ gia thế tốt, vẻ ngoài đẹp, năng lực ổn, còn có cái gì?
Miệng độc, tính tình thối, thích sạch sẽ , tâm địa lạnh lùng, thủ đoạn hung ác…
“Anh quản tôi! Tôi cũng không tin, rời khỏi ba chữ Bắc Minh Quân, tôi sẽ không kiếm được tiền!” Cô cắn răng: “Anh chờ đó! Bộ sách tiếp theo của tôi nhất định chọc mù mắt chó của anh!”
Mà những lời này, sau này quả thực cũng chọc mù mắt chó của cậu hai Bắc Minh…
“Xùy!” Bắc Minh Quân cười nhạo một tiếng, biểu tình ‘bổn gia xem thường cô’: “Ngoại trừ trốn ở trong nhà viết sách, cô còn làm được gì? Chẳng lẽ cô cho rằng câu được cái mỏ vàng Mạc Cẩm Thành kia, có thể một bước lên trời sao?”
“Đừng nói cái gì mà tôi câu người khó nghe như vậy! Huống hồ tôi cũng không muốn dựa vào ba Mạc, ba Mạc là người tốt!”
“Người tốt?” Anh không thể tưởng tượng nổi nhếch mày lên, ánh mắt có lửa: “ĐM sao cái tên du cô xã hội đen kia cũng được xưng tụng là người tốt!”
Cố Tịch Dao biết thân phận của ba Mạc nhạy cảm, trong xã hội này, không dễ được tiếp nhận..
Cô hít một hơi lạnh, nắm chặt tay: “Tôi không muốn ầm ỹ với anh! Bắc Minh Quân, anh ở đối diện tôi không ngăn được! Nhưng tôi cảnh cáo anh, đừng đến can thiệp vào cuộc sống riêng tư của tôi!”
Thế nhưng anh lại lạnh giọng cười, hai tay vòng trước ngực, tư thái vô cùng ngạo mạn: “Vậy tôi trông đứa trẻ thế nào, đây cũng là cuộc sống riêng của tôi, không đến phiên cô can thiệp!”
“Không thể! Đứa bé cũng có phần của tôi, tôi không thể trơ mắt nhìn chúng nó đi theo anh, không hạnh phúc!”
“Thật sao? Rất tốt, cô còn nhớ rõ thân phận của mình, vậy thì mọi người đều cùng nhau không hạnh phúc đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.